Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Hoàng Thượng Có Ý Với Ta

Trời ạ sao số cô lại đen đủi thế này, vào cung giết người, người không giết được còn bị bắt thị tẩm nữa chứ. Cô chẳng có tài cán gì chỉ được cái gan to và tham tiền. Trốn sự truy đuổi của bọn cẩm y vệ thì lại bị phong làm đáp ứng, có ai có thể nói cho cô biết tại sao cô lại thành đáp ứng không. *** "Mạnh Hạ Hạ là sát thủ cấp một hành nghề từ năm tám tuổi, đến nay đã có mười năm kinh nghiệm trong làng sát thủ, tiếng tăm cũng khá tốt. Làm việc cẩn trọng, chưa vụ nào là thất bại". Ẩn sâu trong cánh rừng trúc, thanh âm thiếu niên theo cơn gió vang vọng khắp chốn. Đi dần đi dần xuyên qua những cây trúc mọc xen kẽ nhau, ngôi nhà đơn sơ được khu rừng bao bọc hiện ra. Nơi chòi nghỉ mát trong sân nhà, người nam nhân kê cây bút trên tay lên nghiên mực nghiêng đầu hỏi nữ nhân bên cạnh: "Mạnh sư tỷ ta ghi như thế đã được chưa?" Mạnh Hạ Hạ nhìn tờ giấy tiểu Hồ ghi xem qua, cảm thấy rất hài lòng gật đầu. A Hồ lớn tuổi hơn nàng, nhưng lại là người đến sau hắn chính là sư đệ của nàng, nhưng hắn cảm thấy vị sư tỷ của mình không bằng hắn, võ nghệ và cả trí tuệ đều thua hắn, nhìn thấy vẻ mặt đắc ý của nàng mà thầm cảm thán. Sư tỷ này của hắn chả ra sao cả chỉ được cái tài bốc phét thôi, cái gì sát thủ số một chứ? Số mười còn không bằng đấy, đã thế còn bắt hắn viết khống tuổi, may là con gái sư phụ, chứ với cái tài cán của nàng ai dám nhận vào làm sát thủ chứ. Thật là mang tiếng cho tổ chức sát thủ Đông Cát bọn họ mà. Tổ chức Đông Cát là tổ chức sát thủ có tiếng ở nước Đại Hán này, giá thuê cũng rất cao chủ yếu được thuê để hành thích các quan chức triều đình. A Hồ là trẻ mồ côi được sư phụ nhặt về nuôi lớn, cậu từ bé đã bị vị sư tỷ nhỏ tuổi hơn mình này chèn ép bắt nạt rồi. Nhưng thì sao chứ cả tổ chức này có mỗi sư tỷ của hắn là phụ nữ mà thôi, các sư huynh sư đệ đều rất cưng chiều nàng, hắn cũng vậy luôn nhường nhịn nàng ta. "Sư tỷ người định làm truyền đơn sao?" A Hồ tò mò hỏi. Mạnh Hạ Hạ cười gian xảo nói: "Không! ta phải đi kiếm ngân lượng nên làm cái này để đi phát vài chỗ kiếm mối làm ăn". A Hồ trừng mắt nhìn nàng. "Đi phát?" "Đúng là đi phát đấy. " Mạnh Hạ Hạ gật đầu khẳng định. A Hồ cảm thán: "Trời ơi sư tỷ, sư phụ mà biết sẽ lại nhốt tỷ vào nhà kho thôi". Mạnh Hạ Hạ đặt tay lên vai A Hồ dụ dỗ: "Thế nên ta đang định nhờ đệ giữ bí mật này đây, ta đi kiếm ngân lượng sẽ cho đệ ăn những món thật ngon". Nói đoạn nàng bỗng dưng ngừng lại đôi chút, ánh mắt dịu dàng thay đổi, chuyển sang hằn học đe dọa: "Các sư huynh ra ngoài hết rồi ngoài đệ ra thì còn ai biết nữa chứ? Cha ta mà biết ta sẽ đánh đòn đệ". "Hừ… ta sợ sư tỷ làm bẽ mặt danh môn này thôi, tiếng tăm này xây dựng bao năm đến tay tỷ đúng là thân bại danh liệt mà. " A Hồ khinh bỉ nghiêng người tránh né bàn tay đang đặt trên vai. Mạnh Hạ Hạ ghét nhất là bị người khác coi thường khả năng của mình, nghe xong sắc mặt đen xì lườm A Hồ: "Đệ nói gì? Nói lại ta xem. " A Hồ nói xong nhanh nhẹn chuồn đi mất. Mạnh Hạ Hạ ôm một bụng tức hét lớn: "Hừ… dám khinh thường ta, ta đi kiếm tiền mang về cho các người xem". Dứt câu nàng trèo tường ra khỏi nhà, đi xuyên qua rừng trúc thẳng về phía quán trà Tương Tư trong kinh thành, nàng nghe nói ở đó những người trong giới giang hồ thường tụ tập nằm vùng rất đông, là chỗ trao đổi giữa sát thủ và bên thuê. Bên thuê chỉ cần để lại tên người cần giết đám sát thủ sẽ thi nhau lên đường. Ai giết được người trước cầm vật tùy thân hoặc thủ cấp đến điểm hẹn là sẽ có ngân lượng thôi. Nàng chưa từng giết người nên lần đầu khai đao, nàng muốn chọn đối tượng thật có tầm để ra tay, thế mới làm nên tên tuổi được chứ, giết chục tên tầm thường thật là mệt mỏi. Nghĩ vậy Mạnh Hạ Hạ bước vào quán trà ngồi xuống, cái gì chứ thật không may cho nàng phía bàn bên kia nàng thấy đại sư huynh A Nhất và tứ sư huynh A Tứ của mình, cha nàng chắc lười nghĩ nên cả tổ chức ai cũng chỉ đặt tên theo số đếm mà thôi, thật may mắn cho nàng có mẹ đặt tên chứ không nàng tên là A Lục thì thật buồn cười. Không biết Đại ca và tứ ca có nhìn thấy nàng không biết mà mắt cứ liếc sang bên này, sao lại đen vậy chứ lần đầu vào đời đã gặp người nhà rồi. Nàng cúi người ngồi xuống để khuất tầm mắt đại ca sau đó đang định bò ra ngoài thì váy bị ai đó dẫm lên, nàng lấy tay giật giật váy. "Huynh đài à huynh chú ý một chút đặt chân nhầm chỗ rồi". Người kia vẫn không nhúc nhích nàng lại nói tiếp "Khi ta còn chưa đổi tính mời huynh đài bỏ chân ra. " "Sư muội… muội cũng có bản lãnh nhỉ Tứ sư huynh đây thật mở rộng tầm mắt". Tứ sư huynh nói xong thì nàng thất đại sư huynh nghiêm nghị nhìn mình rồi xoay người đi ra ngoài, trước khi đi còn thả một chữ. "Về. " Làm nàng lạnh buốt sống lưng. Trong tổ chức này nàng sợ nhất là đại sư huynh A Nhất này của mình, luôn nghiêm khắc với nàng, còn bắt nàng cả trưa luyện võ, thật là làm nàng sợ hãi. Nàng biết mình thế nào về cũng bị sư huynh trách phạt mà, nên nàng rất yên phận đi phía sau, cả đoạn đường kể cả Tứ sư huynh có trêu nàng cũng đều im lặng, cúi đầu mà bước đi. Vừa bước vào võ quán Đại sự huynh đã bảo tam sư huynh trông chừng nàng đứng tấn rồi. Lần đầu tiên ra ngoài làm ăn đã gặp vận xui rồi. Sáng ra nàng bước chân nào xuống giường không biết chứ? Nay trời còn nắng to nữa, ông trời thật ác với nàng mà. Mạnh Hạ Hạ thầm than trách số phận nàng sao đạm bạc quá vậy?.   Mời các bạn mượn đọc sách Hoàng Thượng Có Ý Với Ta của tác giả Lalam.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Lưu Quỷ - Tô Du Bính
Đào kép áo vằn hỏi: Chuyện uy phong nhất khi làm ngự quỷ sư là gì? Heo đực số 1: Người ta đem chim đi dạo ở nơi tĩnh mịch còn ta thì dắt quỷ đi tản bộ. Đào kép áo vằn hỏi: Vậy chuyện buồn bực nhất là gì? Heo đực số 1: Tổ sư gia sống dai quá đi à! /(ㄒoㄒ)/~~ Nhân vật chính: Đinh Côi Bảo x Ấn Huyền *** Review (by Trà Đá Đường) Coi ổn nhé, cốt truyện ok, văn phong bà Bính thì chắc thím biết r =)) Thụ là độc đinh của 1 gia đình thiện đức từ đời này qua đời kia, làm nghề ngự quỷ aka chuyên sài quỷ để kết nối âm dương ấy (kiểu âm dương sư =)), công là tổ sư gia của môn phái thụ (trong phái thôi ko huyết thống gì đâu, khác họ mà) , công sống lâu lắm rồi, sống nhờ 1 viên đan dược bất tử (bà sư phụ của công cướp viên đan dược này nhưng ko thành công, công được môn phái giao cho trách nhiệm bảo vệ đan dược). Phần 1 là câu chuyện hai đứa gặp nhau, cùng nhau trừ ma bắt quỷ, phần 2 là nói về cuộc hành trình xuyên qua 1 thế giới song song của công (có thể hiểu là thế giới cổ đại). Thụ bao nhây bao cute, công mặt lạnh muộn tao thâm tình, xung quanh còn có mấy cp phụ cực đáng yêu, ncl vote thím nhảy =)) mà điều truyện Tô du bính thì thím phải có kiên nhẫn nha, 1 là ko H, H che, 2 là tình tiết nó kéo lê lắm. phần 2 của bộ này bả viết hoàn rồi, có nhà đang edit luôn, cứ yên tâm mà nhảy =)) *** Vừa tỉnh lại, Thượng Vũ đã biến mất, Đại Kính Tiên cũng không thấy, âm mưu đã qua, mọi sự đều tốt đẹp nhưng đương nhiên di chứng vẫn phải có. Thi soái tuy có thể ăn, có thể uống, có thể chạy nhảy nhưng mỗi tháng phải bài tiết sát khí một lần lại là vấn đề đau đầu. Sát khí không ô nhiễm môi trường nhưng sẽ ảnh hưởng tới linh hồn người, nếu không xử lý đích đáng thì dễ tạo thành cục diện rắc rối ở tam tông lục phái – Đối với chuyện này có người đồng ý nhưng bị ánh mắt Tang Hải Linh liếc qua giải quyết. Tang Hải Linh, một người suýt chút nữa bị lãng quên mất lại được nhặt lên từ cống ngầm khi bọn họ xuống núi. Theo như hắn miêu tả thì hắn bị một tiếng rít gào đinh tai nhức óc, băng sơn liệt địa làm hôn mê, khi tỉnh lại thì phát hiện mình đang ở cống ngầm, thẳng đến khi A Bảo tình cờ vớt lên. A Bảo từng hiếu kì hỏi, “Nếu chúng ta xuống núi mà không đi con đường kia thì sao?” Tang Hải Linh trả lời không chút do dự, “Ta thành quỷ cũng sẽ không buông tha cậu.” “....” Nói đến thành quỷ, đây lại là một chuyện khác khiến A Bảo đau đầu. Nguyền rủa của Thượng Vũ lên Đồng Hoa Thuận đã biến mất, khôi phục hoạt bát sinh hoạt, mỗi ngày đều ra ngoài ngoạn nháo hết ăn uống lại xem phim. A Bảo không thể nhịn nổi nữa, rốt cuộc đã đem bán Đồng Hoa Thuận cho Khâu Cảnh Vân với giá của một chiếc nồi lẩu. Từ đó về sau, Khâu Cảnh Vân gần như biến mất khỏi tầm mắt cậu, khác hẳn với trước kia luôn làm tùy tùng phía sau. Vì thế, A Bảo buồn bực gọi điền cho Khâu Cảnh Vân, “Tôi có cảm giác bị qua sông đoạn cầu.” Mời các bạn đón đọc Lưu Quỷ của tác giả Tô Du Bính.
Long Quyển - Tô Du Bính
Cuộc phỏng vấn giữa phóng viên và Taiya bắt đầu:  Phóng viên: Ngài được xem như ông hoàng tại sao lại thích đồng tình luyến ái. Taiya: tìm đàn bà cũng không sinh được con trai. Phóng viên : .... Phóng viên: Đoàn Thánh kỵ sĩ có rất nhiều anh chàng đẹp trai, sao ngài lại chọn người xấu nhất. Taiya đồng tình: … Thẩm mỹ của nhân loại quả là kỳ lạ và đáng buồn! Phóng viên: … Phóng viên: Nhân loại đông như vậy, sao lại đi làm gay với long? Kleist: Làm gay với người cũng sinh không ra thằng cu. Phóng viên: … *** Hệ liệt Mộng Đại Lục, gồm có:  - Thánh Viện - Đế Hỏa - Vong Tích - Long Quyển Hệ liệt gồm 4 bộ, có chút liên kết với nhau, đều diễn ra trong không gian khác, trên mảnh đất Mộng đại lục. Lấy ma pháp và cung đình phương Tây làm bối cảnh. *** Bộ này của chị Bơ Bính viết rất hay. Tình tiết hàm súc, gãy gọn, chuyển biến nhanh, cho đến phần cuối vẫn làm mình đọc không rời mắt, không có bị dài dài chán chán kiểu phần cuối như của Hủ mộc sung đống lương hay Bàng quan bá khí trắc lậu. :)) Nhân vật của chị Bính thì cute khỏi chê rồi. Nhất là bạn Thái Á, bạn công theo hướng ngạo kiều, manh manh và cố chấp. :)) Chỉ duy có chuyện truyện kết thúc hơi bị chưng hửng. Hệ liệt Mộng đại lục này càng về sau chị viết càng hay.   Mời các bạn đón đọc Long Quyển của tác giả Tô Du Bính.
Thanh Man - Hoa Lý Tầm Hoan
“Thanh Man” là một bộ truyện hài hước, nhẹ nhàng và pha chút linh dị thần quái. Nội dung khá ly kỳ và hấp dẫn, kết hợp với giọng văn có lúc nghiêm túc trầm lắng, có khi khôi hài thoải mái làm cho cảm xúc của người đọc cũng chuyển biến theo từng lời kể của tác giả.  Cặp đôi hoan hỉ oan gia Bạch Lê - Thanh Man sẽ mang lại cho người xem những phút giây vui vẻ thoải mái. Là những phân đoạn đấu khẩu hài hước của hai người, là những phát biểu rất ngây ngô và thật thà của Thanh Man nhưng có thể khiến Bạch Lê ngã ngửa, là quá trình phát triển tình cảm khá ngọt ngào giữa Bạch ca ca và A Man muội muội.  Bạch ca ca cứ hay trêu đùa A Man muội muội, nhưng ai là người lúc nào cũng quan tâm chăm sóc A Man, ai là người không màng tính mạng cứu A Man tận ba lần, chẳng phải là Bạch Lê ngốc nghếch hay sao?  Một Thanh Man khả ái, đáng yêu, tuy có những lúc rất ngô nghê và ngốc nghếch, nhưng luôn mang theo một trái tim chính nghĩa và tinh thần lạc quan đem lại niềm vui cho mọi người. Một Bạch Lê mang nhiều tâm sự được che dấu dưới lớp mặt nạ tươi cười và đó còn là Bạch ca ca phúc hắc, gian xảo, cứ thích trêu đùa A Man muội muội mỗi ngày. Và còn rất nhiều nhân vật phụ khác tạo nên một câu chuyện thú vị.  Tóm lại, “Thanh Man” là một tập hợp nhiều câu chuyện ngắn của từng nhân vật phụ để viết nên câu chuyện chung của hai nhân vật chính. Mỗi nhân vật phụ đều có cuộc đời riêng, là buồn đau hay hạnh phúc, là viên mãn hay dang dở chung quy cũng tựu thành thiện ác có báo, nhân quả luân hồi. Nếu các bạn muốn tìm một bộ truyện hoan hỉ oan gia hài hước, có chút ngọt sủng kết hợp huyền huyễn thì đây sẽ là sự lựa chọn thích hợp dành cho bạn. *** “Qua đi nhìn xem, cẩn thận một chút.”   “Hảo.” Một người một con rồng nhìn như đạm nhiên, kỳ thật cảnh giác mà hướng cách đó không xa Tiểu Lâm Tử đi đến. Thần giới nhiều núi rừng, trên núi cỏ cây xanh um tươi tốt, thoạt nhìn hoang vắng lại mỹ lệ. Này phiến Tiểu Lâm Tử tuy nhỏ, nhưng cây cối sinh trưởng đến thập phần tươi tốt, tầng tầng lớp lớp cành lá cản trở tầm mắt, liếc mắt một cái vọng không thấy cuối. “Chủ nhân cẩn thận!” Tạch một tiếng Hồng Anh hiện, Thanh Man còn không có phản ứng lại đây, nó đã mang theo nàng hướng phía đông nam đánh tới. Chạm vào! Trước mắt rõ ràng trống rỗng một mảnh, cái gì hơi thở đều không có, nhưng Hồng Anh lại đột nhiên đụng vào thứ gì, bị hung hăng bắn ngược trở về. Đột nhiên không kịp phòng ngừa Thanh Man một cái lảo đảo sau này đảo đi, tiểu bạch long tay mắt lanh lẹ đỡ lấy nàng, cái đuôi mang theo lôi đình chi lực triều kia không biết là gì đó đồ vật đánh tới. Nó tốc độ phi thường mau, không có cấp đối thủ bất luận cái gì phản ứng thời gian, lực đạo càng là rất nặng, chỉ một chút liền kêu kia đồ vật kêu lên một tiếng, một đạo máu tươi phun ở trên mặt đất. “Dấu đầu lộ đuôi, thứ gì!” Thanh Man phản ứng lại đây, vừa kinh vừa giận, huy Hồng Anh thương liền vọt đi lên. Nhưng mà kia đồ vật vô hình không tiếng động, hướng bên cạnh một trốn bọn họ liền nhìn không thấy, căn bản là không thể nào xuống tay. Thanh Man híp mắt, sờ sờ trong tay Hồng Anh thương: “Dựa ngươi bảo bối nhi.” Hồng Anh vui mừng mà lên tiếng, mang theo nàng động lên. Hai người phối hợp ngay từ đầu còn có điểm mới lạ, không một lát liền quen thuộc lên. Nhân Hồng Anh cùng Lưu Vân là thấy được kia đồ vật, bởi vậy không trong chốc lát, kia đồ vật liền rốt cuộc kiên trì không được, ngã trên mặt đất lộ ra nguyên trạng. “Này…… Linh Sơn đạo trưởng?!” Thanh Man giật mình đến thiếu chút nữa đem Hồng Anh ném văng ra, Bạch Lê cũng là khó được mà kinh ngạc: “Như thế nào sẽ là hắn?” “Đúng vậy! Hắn, hắn một phàm nhân, sao có thể thượng đến tới Thần giới!” Thanh Man trừng mắt lẩm bẩm nói, “Lại còn có ẩn thân, còn một chút hơi thở đều không hiện, này…… Sao có thể đâu?” Hai cái tiểu quang cầu từ trên người nàng bay ra tới, ríu rít mà nói: “Người này xú xú, nhưng là hắn trên người có nơi này hơi thở!” “Đúng đúng, xú xú! Hơi thở!” “Ngu ngốc Lưu Vân, ngươi không cần học ta nói chuyện!” “Anh, hảo anh, làm ta học! Lưu Vân, thông minh!” “Không, ngươi đặc biệt bổn!” Mời các bạn đón đọc Thanh Man của tác giả Hoa Lý Tầm Hoan.
Kế Hoạch Tinh Cầu - Tô Du Bính
Câu chuyện Kế Hoạch Tinh Cầu kể về những con người sống trên những tinh cầu ở tương lai, cũng có những cuộc hôn nhân nhằm liên kết giữa các tinh cầu nhưng cũng là thôn tính lẫn nhau. Một Lục Lục tiểu thư phải thực hiện nhiệm vụ nặng nề gả đi qua  tình cầu Kanmuan để làm hoàng tử phi. Nhưng dường như mọi việc không như mong đợi của người đứng đâu tình cầu Ultra. Chuyện gì đã xảy ra??? Kế Hoạch Tinh Cầu gồm có: KẾ HOẠCH THÔNG GIA TINH CẦU KẾ HOẠCH DUY TRÌ HÒA BÌNH TINH CẦU Mời các bạn đón đọc Kế Hoạch Tinh Cầu của tác giả Tô Du Bính.