Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Cấp Trên, Xin Bao Nuôi! (Bát Trà Hương)

Hai trái tim vô tình gặp nhau, lại vô tình rung động. Truyện Cấp Trên, Xin Bao Nuôi! của tác giả Bát Trà Hương kể về tình yêu của những con người xa lạ nhưng tình cảm sâu đậm, như là đã quen thân từ lâu. Rồi chuyện tình của họ sẽ đi đến đâu? Có khi nào dừng lại với những nỗi đau ở quá khứ? Với nội dung mạnh mẽ và ngôn từ cảm thán, đây là một một tuyệt tác tuyệt vời trong thể loại ngôn tình.

***

Cố Trạch Vũ từng nghe người ta nói, trí nhớ của con người không có hạn, bản thân cho rằng mình đã quên nhưng thực ra chúng chỉ đang ẩn núp trong đại não, đợi đến một ngày nào đó, khi khóa được mở, tất cả sẽ như nước lũ tuôn tràn ra ngoài.

Về chuyện em gái do mình sơ ý mà đi lạc, lúc đầu Cố Trạch Vũ cũng không có nhiều ấn tượng. Điều này Cố Trạch Vũ cũng không sao giải thích được tại sao trí nhớ của mình lại như vậy. Chỉ có hình ảnh cô bé mặc váy trắng, miệng gọi “tiểu ca ca” lại luôn cho hắn cảm giác ấm áp và quen thuộc. Giống như một ngày nào đó, lúc đến bồn hoa trong trường học hắn đột nhiên cảm giác cảnh này đã từng xuất hiện một lần trong mơ. Về sau hắn vẫn rất thích cái cảm giác mơ hồ này. Cho đến năm mười sáu tuổi, lúc em gái thất lạc nhiều năm xuất hiện trước mặt hắn, hắn mới hiểu rõ ràng, cô bé năm đó chiếc chìa khóa để mở trí nhớ chính là người kia.

Một ngày, sau khi chuyên gia hội chẩn, lúc vị bác sĩ rất già nhìn về phía người Cố gia buông tay bất lực, Cố Trạch Vũ đột nhiên nhớ ra ngày hè hôm đó, cô bé mặc váy trắng trốn phía sau hắn run lẩy bẩy. Lúc này hắn mới hiểu, thì ra có thể bảo vệ một người là một chuyện rất hạnh phúc. Tìm mua: Cấp Trên, Xin Bao Nuôi! TiKi Lazada Shopee

Buổi sáng hôm em gái ra đi, hắn đã trốn đến bệnh viện. Cô bé bị bệnh tật hành hạ, hấp hối kéo kéo ống tay áo, không ngừng khóc, nói không biết bao nhiêu lần: “Vì sao mọi người không quan tâm em? Tại sao lại để lạc? Tại sao, tại sao….”

Hắn há miệng, nhưng không biết phải trả lời thế nào, chỉ có thể để mặc cô bé nằm trên giường, ánh mắt gần như tuyệt vọng xuyên qua những giọt nước mắt mông lung nhìn mình. Sau đó cô ngừng khóc, nhắm mắt, ở trên giường khổ sở vặn người nói: “Ca ca, em thật sự rất đau, thật sự rất đau…”

Tiếng gọi “ca ca” kia khiến Cố Trạch Vũ luôn cương quyết luống cuống tay chân, không còn sức lực tựa vào cửa phòng bệnh, nhìn ba mẹ chạy tới, nhìn bác sĩ y tá vây quanh bận rộn. Lúc nghe bác sĩ nói “không được”, hắn điên cuồng chạy ra ngoài.

Đến khi đi đến trạm xe mới phát hiện căn bản mình không biết đi đâu để tìm cô bé kia. Hắn sợ, thật sự rất sợ. Hắn phải tìm được một người nói cho hắn biết hắn không được yếu đuối, hắn có đủ khả năng để bảo vệ được những người bên cạnh. Mới vừa rồi ở phòng bệnh…. Lúc này cảm giác tuyệt vọng, bất lực đã thực sự đánh gục hắn.

Sau tang lễ, không có bất kỳ một người nào đề cập đến chuyện của em gái, bởi vì đó là kiêng kị lớn nhất của Cố gia. Tất cả mọi người bắt đầu than vãn chuyện cậu thiếu niên Cố gia trong một đêm đã hoàn toàn thay đổi. Trước kia cậu là một người trầm lặng, bây giờ bắt đầu biết trốn học, đua xe, kết bè kéo phái đánh nhau, mỗi ngày đều đi cùng đám con cái cán bộ uống rượu đến lúc say mèm mới về nhà, thay bạn gái còn nhanh hơn lật sách.

Cố Trạch Vũ biết mọi người nói gì về hắn, nhưng hắn không muốn quản. Hắn hận mình vô dụng, hắn phải tìm được một cái gì đó giúp hắn gây tê nỗi đau chính mình, đương nhiên rượu là thứ tốt nhất, sau đó chính là đàn bà.

Ngày thường cái xác* Cố Trạch Vũ luôn luôn rất tốt, mặc kệ đám công chúa kiêu căng ngạo mạn trong đại viện hay những cô gái bình thường, chỉ cần là Cố Trạch Vũ đều hết lòng theo đuổi. Bởi vì Cố gia đã bắt đầu kiểm soát tiền tiêu vặt của hắn, hắn đành đưa các cô đến khách sạn nghỉ ngơi. Buổi tối đầu tiên dừng chân ở Lục Hợp (thuộc tỉnh Giang Tô), trừ một cái giường lớn, một ga trải giường màu trắng cùng gối, một tivi, một bình rót nước trên tủ gần tivi, một cái ghế cũ nát thì không có gì cả. Trong hoàn cảnh đơn sơ như vậy, hắn chỉ ôm đàn bà lăn lộn trên giường.

*cái xác: ở đây nói thân thể, nhưng theo ý mỉa mai

Mỗi lần như vậy, hắn luôn dỗ dành họ nói “Ca ca, em sợ”. Sau khi cô gái làm theo, trước mắt hắn hiện ra hình ảnh em gái bé nhỏ sợ hãi nhiều năm trước. Nó giống như một loại thuốc phiện, mỗi khi hắn lên cơn ghiền, chỉ có như thế mới có thể giúp hắn giải quyết nỗi khổ trong lòng.

Lúc Trương Hinh Mông nói cho hắn biết cô có thai, phản ứng đầu tiên của hắn chính là tuyệt đối không thể nào. Mặc dù hắn chơi rất phóng túng, nhưng mỗi lần đều dùng biện pháp an toàn, cho nên mặc dù quan hệ với nhiều phụ nữ như vậy cũng chưa từng có ai có thai. Cô ta nói cho hắn biết, có lần hắn uống say, cô không cho hắn dùng bảo hộ, cũng nói là đang trong thời kỳ an toàn. Có ai biết chỉ một lần sơ suất đã dính chưởng như vậy.

Năm ấy, hắn mới mười chín tuổi, tuyệt đối không thể để đứa bé ra đời. Mà hắn cũng phải nghĩ đến thể diện Cố gia. Sau khi im lặng hút hết một điếu thuốc, hắn hỏi: “Không cần được không?”

Trương Hinh Mộng lúc ấy đang học lớp mười hai, dĩ nhiên cũng không dám để đứa bé lại, cho nên đã gật đầu đồng ý.

Hắn đi theo cô đi làm phẫu thuật, nhìn cô đi vào phòng phẫu thuật, hắn liền nghĩ tới cô bé kia…

Trương Hinh Mộng cũng quá sơ suất đã quên vứt hồ sơ bệnh lý đi. Khi Trương gia dẫn Trương Hinh Mộng cầm đơn đi tìm Cố Trạch Vũ, Cố thiếu tướng lúc ấy mới biết, đứa con trai này làm chuyện vô sỉ còn vượt xa hơn những lời đồn mà ông nghe được.

Hắn sống chết không đồng ý việc kết hôn, Cố thiếu tàn nhẫn đánh hắn một trận tơi bời.

Mấy năm huấn luyện trong quân đội, Cố Trạch Vũ vô cùng nhớ nhung cô bé kia, càng ngày càng cảm thấy nặng nề, đè ép đến nỗi hắn cảm thấy mình như không thể thở được. Không còn cách nào khác, hắn cầu cứu chính trị viên. Khi đó, chính trị viên trong quân đội bình thường đều là bác sĩ tâm lý.

Sau khi nghe hắn miêu tả, chính trị viên nói: “Tại sao không tìm được cô bé kia, chứng minh cho những người đang nhìn cậu, cho họ xem Cố trạch Vũ cậu có khả năng bảo vệ được người khác?”

Hắn biết ba mình từng làm binh sĩ ở thành phố G, cho nên, hắn trở về xin Cố Thiếu tướng.

Sau khi máy bay hạ cánh, giây phút bước chân lên mảnh đất của thành phố G, hắn mỉm cười, nói: “Cuộc sống mới tuyệt vời…”

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Cấp Trên, Xin Bao Nuôi! PDF của tác giả Bát Trà Hương nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Người Ăn Chay (Han Kang)
Người ăn chay là một cuốn tiểu thuyết ba phần về câu chuyện của Yeong-hye, một người vợ hiếu thảo Hàn Quốc, được thúc đẩy bởi một giấc mơ, quyết định một ngày để trở thành một người ăn chay. Hành động thay đổi này đã gây ra một số xung đột trong cuộc sống gia đình cô và được xem như một cuộc nổi loạn của Yeong-hye. Cô ngày càng kỳ lạ và đáng sợ, các mối quan hệ dường như bình thường trở thành những hướng bạo lực, xấu hổ và mong muốn. Nhận xét về cuốn sách, tờ báo The Guardian cho biết: “Qua ba phần, chúng tôi đang áp chặt vào cấu trúc linh hoạt nhất của một xã hội - những kỳ vọng của hành vi, hoạt động của các tổ chức - và chúng tôi xem họ thất bại từng người một. Đó là một sự giằng xé nội tâm muốn thoát ra khỏi những dây trói ngày thường của một phụ nữ hiện đại. Ngoài ra tác phẩm còn mang đến sự gợi cảm, khiêu khích và bạo lực, cùng với hình ảnh mạnh mẽ, màu sắc đáng ngạc nhiên và những câu hỏi đáng suy ngẫm”.***Ba truyện ngắn hay, độc lập nhưng cũng có thể gộp gọi tiểu thuyết (bản gốc không định rõ). Bởi vì cũng những con người đó, nền tảng, xuất xứ đó, nhưng tác giả xây dựng thông qua cái nhìn của các nhân vật khác nhau theo từng sự chuyển biến của câu chuyện. Han Kang giải mã những vùng tăm tối nhất trong con người họ, bắt đầu từ những khao khát bình thường hay đặc biệt, dần dần trở thành những chấn thương không thể nào chữa được. Các nhân vật đi tìm những ảo ảnh, hình bóng chập chờn cho quên đi nỗi đau, để rồi cuối cùng biến mất theo chúng.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Người Ăn Chay PDF của tác giả Han Kang nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Ngược Dòng Thiên Di (Chu Thị Minh Huệ)
Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Ngược Dòng Thiên Di PDF của tác giả Chu Thị Minh Huệ nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Ngược Chiều Vun Vút (Joe Ruelle)
Blogger người Canada Joe đã trở lại với cuốn sách thứ hai sau bestseller Tớ là Dâu. Tuyển tập hơn 60 bài viết đặc sắc nhất của Joe trong suốt 4 năm qua với tham vọng trình làng một “phiên bản tác giả mới nhất” - một “tôi bây giờ khác nhiều với tôi cách đây mấy năm”. Đa số bài viết trong sách bắt nguồn từ những bài đã đăng trên Dân trí, VnExpress, tạp chi Đẹp, blog cá nhân của Joe. Một số bài Joe chỉnh sửa ngữ pháp cho phù hợp với trình độ ngôn ngữ đã phát triển hơn, một số Joe đã xây dựng lại từ đầu. Gồm những bài: - Các tay còi Việt Nam - Tạm biệt Hello Tìm mua: Ngược Chiều Vun Vút TiKi Lazada Shopee - Dịch vụ TTBT - Hội phụ nữ ế chồng - Luật pháp và tình yêu - Em làm bên finance - Thoát xấu với Charisma Man - Văn hóa ong kiến - Hội những người thích ở một mình - Cảm giác sáng hôm sau - Hâm 3.0 và hơn thế nữa...***Các tay còi Việt Nam Một dàn nhạc truyền thống kết hợp nhiều tay tài năng: tay chơi vi ô lông, tay thổi ô boa, tay đánh chũm chọe. Điều thú vị là dàn nhạc đường phố Việt Nam cũng kết hợp nhiều tay tài năng không kém. Tay còi giả là một tay còi lừa đảo. Hãy tưởng tượng khi đang đi xe thì mình nghe tiếng còi ngay sát đằng sau - có thể là xe ô tô lớn, xe buýt, xe công te nơ. Mình hốt hoảng chuyển sang làn bên phải vừa lúc một đứa hư hỏng vụt qua trên xe Wave Alpha bé tí. Hóa ra hắn cài còi to vào chiếc xe nhỏ - cảm giác từ sợ thành tức, như vừa phát hiện “con ma” trên tầng ba hóa ra cũng chỉ là chuột hamster do cháu ngoại bỏ rơi. Tay còi khản bóp còi nhiều đến mức không còn còi để bóp; bóp cái còi lại ra tiếng ho yếu ớt của một xe máy bị viêm thanh quản. Điều thú vị là hắn vẫn cứ bóp bình thường, vẫn tỏ ra bực mình khi các xe đi trước không nghe tiếng và nhường chỗ. Kỳ lạ hơn là Tay còi liên thanh. Hắn “bip bip bip bip” như cái còi của mình là súng chống máy bay và các xe đi trước đều là B52 hết.Rồi đến với Tay còi suốt. Thay vì bóp nhiều lần liên tiếp, hắn bóp một phát dài. Tiếng bip kéo dài đến tận hai, ba phút - ngón cái hôn nút còi suốt từ lúc ra đầu ngõ đến lúc dừng lại trước cổng công ty. (Lưu ý: tay còi suốt dễ trở thành tay còi khản). Tay còi đèn xanh xuất hiện đằng sau đám đông xe dừng trước đèn dỏ. Ngay lúc đèn chuyển xanh hắn bóp còi liên tục, mặc dù các anh chị dừng trước quá biết đèn chuyển xanh (do một số quy luật vật lý nên họ không thể cùng nổ ga một lúc được). Tay còi này có tên gọi khác là Tay còi tuyên truyền - hắn rất thích nói những điều ai cũng biết, khuyên những điều không ai làm nổi. Đối với Tay còi điệu, tiếng còi là nhạc chuông trên phố. Hắn thích những giai điệu mang chút chất xiếc, phù hợp với các chương trình biểu diễn có con gấu đạp xe đạp. Để tăng độ phong phú, hắn thiết kế thêm những đèn màu LED (nhạc phát xập xình thì đèn nhảy lấp lánh), tưởng mỗi lần bóp còi là tặng người xung quanh món quà ý nghĩa. Theo lý thuyết, bóp còi là để tránh tai nạn xảy ra. Rất tiếc Tay còi muộn chưa hiểu điều đó. Hắn đâm vào xe khác mới bóp còi - bóp to, bóp dài. Không dừng lại ở đó mà hắn chửi mắng người vừa bị hắn đâm. Hắn học thủ đoạn này ở các cầu thủ bóng đá khi làm đối thủ vấp ngã thì lập tức tự ngã lăn ra cheo, ôm chân, kêu đau. Tay còi tay phải xuất hiện bên làn phải đằng sau hàng chục xe dừng trước đèn đỏ. Hắn bấm, hắn bóp, hắn kêu, hắn thét. Y hắn là: “Chúng mày rẽ phải đi để tao có thể rẽ phải theo”. Mặc dù là người Việt nhưng hắn chưa hiểu một số luật ngữ pháp tiếng Việt cơ bản. “Các phương tiện được phép rẽ phải” (ghi trên biển màu xanh) không có nghĩa là các phương tiện phải rẽ phải. “Được phép” mang ý nghĩa khác với “phải”. Tôi được phép lấy vợ Việt Nam không có nghĩa là lấy vợ Tây thì tôi sẽ bị công an văn hóa hành hung. Có người mù màu. Cũng có người mù vằn. Tay còi mù vằn dừng xe ngay trước vạch trắng rồi bấm còi liên tục, nhìn người đang đi bộ qua đường với ánh mắt độc ác. Rất tiếc mắt hắn không nhìn thấy đường vằn dành cho người đi bộ. Có thể kiếp trước hắn là ngựa vằn bị sư tử vồ chét, kiếp này muốn quên hết mọi thứ liên quan đến kết thúc đau buồn ấy.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Ngược Chiều Vun Vút PDF của tác giả Joe Ruelle nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Ngực Và Trứng (Mieko Kawakami)
Câu chuyện liên quan đến chuyến đi thăm ngắn của một phụ nữ và cô con gái từ Osaka đến một căn hộ ở Tokyo của người em gái, mà cò vai trò là người tường thuật trong câu chuyện; người chị gái 39 tuổi là Makiko, đến thăm Tokyo; và cô con gái đến tuổi dậy thì của Makiko là Midoriko. Makiko là một bà mẹ độc thân, là một nữ hầu bàn ở quán bar, và đang nghĩ cách để làm to bộ ngực của mình lên thông qua phẫu thuật; Midoriko là một đứa trẻ buồn rầu, suốt ngày im lặng. Cả 2 bọn họ đến thăm em gái của Makiko, người dẫn chuyện, ở Tokyo, và câu chuyện diễn ra trong thời gian 3 ngày trong chuyến đi thăm của họ. Chuyện kể được đặt rải rác với các trích đoạn nhật ký của Midoriko. Chủ đề của cuốn sách là những người phụ nữ họ cảm thấy về cơ thể của họ như thế nào. Chúng ta chưa bao giờ tìm hiểu được ngọn nguồn vì sao Makiko muốn ngực của mình to lên, vấn đề tranh cãi thực sự được đưa ra là liệu cô ấy làm việc đó cho chính bản thân mình hay cho những người đàn ông. Trong lúc đó, cô bé Midoriko lại lo sợ về điều đó, và bị ám ảnh về chu kỳ rụng trứng, kinh nguyệt của phụ nữ. Cô bé ghét phải sinh sản, ghét suy nghĩ về sinh sản. Và thương hại mẹ cô, và mong muốn giá mà mẹ đã không sinh ra mình. Đây là một vấn đề đang gây tranh cãi, và được đông đảo giới trẻ quan tâm. Cuốn sách đoạt Giải thưởng văn học uy tín nhất của Nhật Bản Akutagawa dành cho các tác giả trẻ năm 2008.***Mieko Kawakami vốn là một blogger đang được xếp vào vị trí trang trọng trên văn đàn Nhật, thậm chí ngay cạnh Haruki Murakami. Trước khi viết văn, Mieko Kawakami là một ca sĩ và một nhạc sĩ. Sau đó, cô chuyển sang làm thơ và tìm đến blog như là một nơi để thổ lộ, bày tỏ những cảm nhận, suy nghĩ của mình về những điều xảy ra trong cuộc sống của cô, cũng như trong một nước Nhật hiện đại. Tiểu thuyết đầu tay của Mieko là cuốn sách được cô viết trước tiên trên mạng Internet. Đến nay cô đã viết được 4 cuốn và cuốn gần đây nhất Ngực và Trứng, vừa đoạt giải Akutagawa, một trong những giải văn học Nhật lớn nhất dành cho tiểu thuyết gia mới. Tìm mua: Ngực Và Trứng TiKi Lazada Shopee ***Trứng(1) phần lớn còn được gọi với cái tên là tế bào trứng, nếu vậy thì tại sao nó lại được gắn với chữ “tử”? Hay chữ “tử” cũng chỉ được ghép để thành từ “tinh trùng”?(2) Mình đã nhiều lần đến phòng đọc nhưng thủ tục mượn sách khá phức tạp, hầu như rất ít đầu sách, nào là chật chội này, tối này, và nhất là thật khó chịu khi đang tập trung đọc một cuốn nào đó, có người vào rồi lại bị soi nên gần đây mình lại hay tới thư viện, ở đó có thể xem máy tính tùy thích, với lại lý do chính là vì ở trường học chán ngắt. Có rất nhiều chuyện thật ngớ ngẩn. Nếu ngớ ngẩn thế thì việc viết ra như thế này cũng là “ngớ ngẩn” nhưng chí ít thì ở trường mình có thể làm những gì tùy thích, còn ở nhà không thể tùy ý làm gì cũng được. Việc viết lách có thể thực hiện ở bất kỳ nơi đâu, chỉ cần có bút và giấy là có thể viết bất kỳ thứ gì nên đây là một cách khá hay. Việc này cũng được gọi là “ghi chép”. Từ “đáng ghét” được viết theo hai chữ Hán là chữ “yếm” và chữ “hiềm” nhưng chữ “yếm” tạo cho ta cảm giác thực sự thấy đáng ghét hơn cả nên mình luyện tập cái gọi là “đáng ghét” viết bằng chữ “yếm”. Đáng ghét. Đáng ghét. Cả hai mẹ con chị Makiko cùng từ Osaka lên, tôi cũng rõ cả khoảng thời gian họ sẽ tới nên không có chuyện không thể gặp được, vả lại ở đây chỉ có một sân ga, mà tôi cũng đã lưu sẵn trong máy di động thời gian rõ ràng, rồi tôi cũng đã gọi điện thoại một lần nữa để xác nhận lại nên về khoản thời gian là có thể yên tâm. Tôi bước đi, qua bao nhiêu là bao nhiêu tấm áp phích quảng cáo được dán nhoe nhoét trên những cái cột, nhưng riêng ở tấm in hình một bà diễn viên mặc kimono, tôi không rõ đó là Kagamimochi(3) hay là con thỏ nữa. Sau khi xem kỹ lại bảng thông báo điện tử, tôi đếm rồi bước lên cầu thang, trong khi đang choáng váng bởi tiếng ồn khá lớn của tàu Shinkansen, tôi nhanh chóng tìm thấy hai mẹ con chị Makiko.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Ngực Và Trứng PDF của tác giả Mieko Kawakami nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.