Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Nửa Đêm Trảng Sụp (Bình Nguyên Lộc)

Bình Nguyên Lộc tên thật là Tô Văn Tuấn, sinh ngày 7/3/1914 (giấy tờ ghi 1915) tại làng Tân Uyên, tổng Chánh Mỹ Trung, tỉnh Biên Hoà (nay thuộc huyện Vĩnh Cửu, tỉnh Đồng Nai); mất ngày 7/3/1987 tại Rancho Cordova, Sacramento, California, Hoa Kỳ. Các bút hiệu khác: Phong Ngạn, Hồ Văn Huấn. Sinh trưởng trong một gia đình trung lưu, mười đời ở đất Tân Uyên, cha là Tô Phương Sâm làm nghề buôn gỗ, mẹ là Dương Thị Mão. Thuở nhỏ học chữ nho với thầy đồ, tiểu học ở trường làng; trung học (1928-1934) Pétrus Ký, Sài Gòn. Rời trường không bằng cấp. 1934, kết hôn với cô Dương Thị Thiệt, 1935, vào làm công chức ở kho bạc Thủ Dầu Một. 1936, đổi về Sài Gòn làm kế toán viên ở Tổng Nha Ngân Khố. Tháng tám 1945, bỏ việc, tham gia kháng chiến. 1946, hồi cư về Lái Thiêu và 1949 rời Lái Thiêu về hẳn Sài Gòn viết văn làm báo.

Bình Nguyên Lộc bắt đầu viết từ 1942, cộng tác với tạp chí Thanh Niên của Huỳnh Tấn Phát, nhưng đến 1946, mới thực sự bước vào nghề văn, nghề báo. 1950, in tập truyện ngắn Nhốt gió. 1958, chủ trương tuần báo Vui Sống và nhà xuất bản Bến Nghé. 1985, di cư sang Hoa Kỳ, hai năm sau ông mất.

Bình Nguyên Lộc đã viết hàng trăm tác phẩm, nhưng bản thảo bị thất lạc cũng nhiều, phần in trên các báo, chưa xuất bản thành sách cũng lớn.***

Làm xong bài toán hình học không gian, Nhan ngáp dài. Nàng xem lại đồng hồ tay thì thấy đã mười giờ bốn mươi rồi.

Cô nữ sinh đệ tứ ấy xếp giấy má sách vở lại, đứng lên toan tắt ngọn đèn tọa đăng rồi đi ngủ, nhưng còn chần chờ đứng lại trước bàn để lắng nghe tiếng mưa đêm xào xạc ngoài vườn, và tiếng gió hú đằng xa, nơi cánh đồng vắng sau nhà. Sanh hứng, cô ngâm lên bài ca dao hay bài thơ của ai, cô không còn nhớ nữa: Tìm mua: Nửa Đêm Trảng Sụp TiKi Lazada Shopee

Tục truyền tháng bảy mưa Ngâu

Con trời lấy chú chăn trâu cũng kỳ

Một là duyên,

Hai là nợ …

Bỗng tiếng mở cửa buồng bên trái làm Nhan giựt mình. Nàng day lại thì thấy ông Tám Huỳnh, cha của nàng, hiện ra nơi khung cửa buồng ấy, trong ánh mờ của cây đèn dầu bàn học của nàng.

Tám Huỳnh mặc áo mưa, đi giày ống bằng cao su và tay cầm một chiếc nón lá cũ.

Hai cha con lặng lẽ nhìn nhau rồi Tám Huỳnh như sợ con, trốn mắt nó và ngó xuống gạch.

- Ba! Trời mưa mà ba đi đâu vậy ba?

Tám Huỳnh ú ớ không nói được, lâu lắm ông mới thốt ra vài tiếng, nhẹ như hơi gió thoảng, Nhan cố lắng tai mới nghe:

- Ba đi, con ở nhà vài bữa với bà Tư.

Nhan châu mày rồi hỏi:

- Có phải ba đi việc đó không ba?

Tám Huỳnh đưa ngón tay trỏ lên trước miệng ra hiệu bảo con chớ có to tiếng rồi đáp:

- Ừ …

- Con sợ quá ba à! Nhan nói mà giọng nàng run run.

- Không sao, con cứ an lòng.

- Con không muốn ba đi nữa …

- Ba đã hứa nghe lời khuyên can của con, nhưng còn phải chờ dịp như ba đã cắt nghĩa, mà dịp ấy chưa đến.

Nhan nghẹn ngào, cố nuốt nước mắt, nàng cắn môi dưới lại để khỏi khóc ra tiếng. Ông Tám Huỳnh bước tới và đứng gần con. Ông xẳng giọng, nghiêm mặt lại mà rằng:

- Con biết tánh ba hay tin dị đoan. Người trong nghề, ai cũng thế. Con đừng làm cho ba sợ, con nghe chưa?

Nhan sợ hãi, lấm lét, liếc lên nhìn trộm cha. Ông Tám Huỳnh ngày thường trông cũng hiền từ, nhưng hễ ông nổi giận thì gương mặt ông hung tợn lạ kỳ, khiến cho người con gái độc nhứt và được thương mến hết sức của ông cũng phải kinh hoảng, không dám hó hé.

Thương con quá, ông Tám dịu mặt và dịu gọng lại rồi nhỏ nhẹ nói:

- Con ở nhà đừng thức khuya, hôm nào mưa thì đừng đi học, kẻo mắc mưa sanh bịnh. Đây, ba cho con tiền chợ và tiền bánh hàng.

Ông Tám vừa nói vừa móc trong túi ra một ghim giấy bạc một trăm, đặt lên bàn học của con và dặn thêm:

- Ai có hỏi, nói ba đi Sài Gòn uống thuốc.

Nhan nhìn xấp giấy bạc rồi nức nở thêm:

- Nín, kẻo bà Tư hay! Ông Tám lại xẳng giọng.

Nhưng Nhan không còn sợ nữa, nàng nói:

- Con... thương …ba!

- Cố nhiên, ba lại không biết hay sao. Nhưng chính vì ba cũng thương con nên...

- Con đi buôn gánh bán bưng nuôi ba được.

- Đã lỡ rồi con à, đặt lại vấn đề làm gì. Ba có muốn theo nghề nầy đâu, nhưng hoàn cảnh đã đưa đẩy ba tới đó, rồi ba không thoát được nữa. Nhưng ba sẽ cố gắng làm vừa lòng con. Con nên nén lòng đợi một thời gian. Thôi, ba đi con nhé! Nhớ đóng cửa cẩn thận.

Tám Huỳnh lặng lẽ bước tới mở hé cửa rồi lách mình ra ngoài. Nhan cũng vội bước theo cha, rồi nhìn vào bóng tối. Chớp nhoáng lên và nàng trông thấy bóng dáng dình dàng của cha nàng dưới chiếc nón lá và chiếc áo tơi, bước mau trong mưa gió: ông Tám quẹo ra sau nhà để tiến vào rừng sâu.

Bóng đêm lại tràn ngập không gian, khiến Nhan kinh sợ, vội đóng cửa lại và cài then cẩn thận. Đoạn nàng tắt đèn và đánh diêm lên soi đường để đi vào buồng nàng ở phía hữu.

Ông Tám Huỳnh góa vợ từ lâu, nhưng ông ở vậy để nuôi con. Nhà chỉ có ba người: ông Nhan và bà Tư, một người dì họ của ông. Bà nầy ngủ ớ nhà sau, vì thế mà ông ra đi bằng cửa trước cho khỏi bị một người như bà bắt chợt bí mật của ông.

Bí mật ấy, cách đây một tháng, do một sự tình cờ; Nhan đã khám phá được, sau nhiều năm nghi hoặc. Nàng đã khóc thầm nhiều ngày, rồi rốt cuộc quyết định cật vấn cha.

Thấy không thể chối cãi được, ông Tám đành thú nhận với con rằng ông buôn lậu, hơn thế ông chỉ huy một toán tải hàng lậu từ biên giới Việt-Miên đến một khu rừng gần chợ Trà Võ để giao lại cho đoàn khác đưa về Sài Gòn bằng xe hơi.

Nhan đã khuyên dứt cha, nhưng ông Tám bảo không khá lắm, phải đợi tìm dịp để xoay nghề mới, mới buông nghề cũ được, và nhứt là phải tìm chỗ ở mới cho thật xa, vì hễ cải tà qui chánh thì phải trốn bọn đồng đảng cũ, chúng sợ bị tố cáo, dám thủ tiêu ông lắm.

Chỉ có một đứa con, mà là con mất mẹ, ông Tám cưng Nhan vô cùng, vì thế nên nàng tríu mến cha y như là tríu mến mẹ. Nên chi nàng đã âm thầm đau khổ nhiều sau cuộc khám phá đó, phần lo sợ cho an ninh của cha, phần ngại cho danh dự của gia đình vì ông Tám Huỳnh đă được thiên hạ kính nể bởi nếp sống ra mặt của ông, không có vết nhơ và không ai biết đời sống thứ nhì bí ẩn của ông hết.

Nhan đi nằm nhưng trằn trọc mãi không sao nhắm mắt được. Nàng lắng tai nghe mưa gió và hình dung ra người cha già đang lướt đi dưới phong vũ, trong bóng đêm, có thể lâm nguy bất cứ vào lúc nào.

Nàng xấu hổ mà nghĩ rằng tiền nàng ăn xài từ thuở giờ do một nguồn lợi bất chính mà ra, và thầm trách cha đã làm xằng. Tuy nhiên đêm nay, như bao đêm rồi, rốt cuộc Nhan vẫn tha thứ cho cha vì có bằng cớ hiển nhiên là ông Tám đã không muốn thế và chỉ bị hoàn cảnh đẩy đưa vào đó thôi.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Bình Nguyên Lộc":Cõi Âm Nơi Quán Cây DươngĐò DọcGieo Gió Gặt BãoQuán Tai HeoLữ Đoàn Mông ĐenNguồn Gốc Mã Lai Của Dân Tộc Việt NamNửa Đêm Trảng SụpTỳ Vết Tâm LinhSau Đêm Bố RápThầm LặngTruyện Ngắn - Bình Nguyên Lộc

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Nửa Đêm Trảng Sụp PDF của tác giả Bình Nguyên Lộc nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Lỗ Ban Sát Thước (Lâm Gia Thái Bảo)
Mời quý thính giả cùng đón nghe truyện ma tâm linh dài kỳ Lỗ Ban Sát Thước của tác giả Lâm Gia Thái Bảo. Qua phần kể chuyện MC Nguyễn Huy mời quý vị chúng ta cùng đón ngheĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Lỗ Ban Sát Thước PDF của tác giả Lâm Gia Thái Bảo nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Huyết Ngải Rắn Báo Thù (Trần Đan Linh)
Huyết Ngải Rắn Báo Thù là một câu chuyện ma kinh dị của tác giả Trần Linh, được người đọc Nguyễn Huy truyền đạt qua đoạn audio Mp3. Câu chuyện xoay quanh một con rắn độc có tên là Huyết Ngải, từng bị giết bởi một nhóm người vì lý do bất chính. Sau khi chết, linh hồn của Huyết Ngải không thể siêu thoát mà vẫn còn đọng lại trên thế giới này với mục đích báo thù cho chính mình. Những người đã giết chết Huyết Ngải bị truy đuổi và ám ảnh bởi linh hồn của con rắn. Họ phải đối mặt với những hiện tượng kì lạ, những ám ảnh đáng sợ để trả giá cho tội ác mình đã phạm. Truyện ma Huyết Ngải Rắn Báo Thù sẽ khiến cho người nghe cảm thấy sợ hãi với những tình tiết kinh dị và huyền bí. Hãy cùng nghe và cảm nhận câu chuyện này để hiểu rõ hơn về sức mạnh của linh hồn và sự trả thù không thể tránh khỏi.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Trần Đan Linh":Đạo Sĩ Nhân GianHình Hài Lang SóiHuyết Ngải Rắn Báo ThùGiao Thương Cõi ÂmĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Huyết Ngải Rắn Báo Thù PDF của tác giả Trần Đan Linh nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Hình Hài Lang Sói (Trần Đan Linh)
Tháng 8 mùa Thu tiết trời thật lạ, những cơn mưa ngâu lất phất bay, những cơn gió se lạnh thổi qua nhẹ nhàng làm cho những cánh hoa nhỏ xinh trong vườn khẽ rung rinh lay động. Mùi hương hoa phảng phất quanh đây đưa lại thật dễ chịu. Bà Ngọc từ trong nhà bước ra, thấy trong chậu có mấy cành hoa bị gãy bà nâng niu trên tay chẹp lưỡi tỏ vẻ luyến tiếc, quay qua nói với người làm: “ Các cậu khiêng bàn ghế cẩn thận. Đây là vườn hoa do chính tay con gái tôi chăm sóc, chỉ cần gãy vài nhánh như vậy thôi cũng làm con bé xót.” Mấy người đang sắp bàn ghế nhìn bà Ngọc gật đầu, họ lại lom khom làm tiếp công việc của mình. Thi thoảng, giọng của người quản lý vang lên nhắc nhở: “ Các anh cẩn thận một chút, đừng làm hư hỏng vườn hoa của gia chủ..” Bà Ngọc ngắm nhìn quang cảnh lễ cưới của con gái mình một vòng, gật gù hài lòng. Hôm nay là đám cưới của Xuân An, cô con gái út của bà Ngọc, người mà bà xem trọng và yêu thương hơn cả chính bản thân mình. Tìm mua: Hình Hài Lang Sói TiKi Lazada Shopee Nhà bà thiếu gì tiền, một đại gia buôn bán bất động sản có tiếng ở mảnh đất sài thành như bà thì việc tổ chức một đám cưới trong mơ, đẹp như trong truyện cổ tích cho cô con gái rượu của mình thì cũng chẳng có gì làm lạ. Chợt bên kia có tiếng ly chén bể choang choảng khiến bà Ngọc chú ý. Bà nheo mắt liếc qua bên đó,thấy một con mèo đen nhà ai chạy nhảy bị vướng vào một chiếc khăn trải bàn làm cho ly chén rơi xuống đất vỡ toang. Bình nước ép trái cây cũng vì thế mà đổ lên chiếc khăn trải bàn, loang nổ một màu đỏ như máu. Bà cau mày, không hài lòng. Chỉ tay định nói điều gì đó nhưng lại thôi. Tiếng ông Sơn chồng bà từ phía sau lưng gọi, bà quay lại, nhìn chồng mỉm cười. - Vô nhà đi em, chuẩn bị đón khách tới. Bà bước đi mà đầu vẫn ngoảnh lại nhìn tấm khăn trải bản nhuộm đỏ bởi bình nước trái cây, tự dưng thấy lòng rối bời, ông Sơn thấy vợ mải nhìn sau lưng tặc lưỡi trấn an: “ Thôi, không sao, buổi lễ chưa diễn ra cứ để cho mấy đứa nó dọn. Đừng rầy la tụi nó trong ngày vu quy của con gái, mất vui.” Bà Ngọc nở cười gượng gạo gật đầu lẽo đẽo đi theo chồng, chỉ là bà muốn đám cưới diễn ra thật long trọng, thật hoàn hảo, mà không được xảy ra bất cứ sai sót gì. Đó là điều hiển nhiên và cũng là tâm lý chung của các bà mẹ trong ngày vu quy của con gái. —- Xuân An ngồi trước gương, trông cô thật lộng lẫy trong chiếc váy cô dâu màu trắng thật đẹp. Người thợ trang điểm cài bông hoa cuối cùng lên mái tóc cho cô, mỉm cười hỏi. - Cô chủ thấy thế nào? Có cần tôi chỉnh sửa lại gì không? Xuân An tuy là một tiểu thư con nhà giàu nhưng cô sống rất giản dị và hoà đồng cùng mọi người, thấy ai cũng thấm mệt khi mà phải dậy sớm đến đây trang điểm cho cô từ hơn 3h sáng đến giờ nên cô không làm khó họ. Xuân An nghiêng bên nọ, quay bên kia, nở một nụ cười thật tươi nói: “ Chị Phương, như vậy là đẹp lắm rồi ạ. Em rất ưng tay nghề Makeup của chị. Nó nhẹ nhàng không quá đậm nhưng không làm cho người ta quê mùa. Rất hợp gu của em, em cám ơn chị.” “ Chỉ cần cô chủ thấy ưng mắt thì tôi cũng vui. Làm nghề như chúng tôi hạnh phúc nhất vẫn là nhìn thấy khách của mình rạng rỡ trong ngày cưới.” Cô Xuân An đẹp lắm, đẹp nhất trong những cô dâu tôi trang điểm. Thu dọn đồ nghề xong Phương xin phép xuống dưới nhà kiếm cái gì ăn lót dạ. Cô vẫn phải ở lại cho đến khi hôn lễ kết thúc. Bà Ngọc bỏ tiền thuê trọn gói mời tiệm cô đến đây trang điểm cho con gái mình và mọi người, số tiền bà ấy bỏ ra thuê cũng không phải là ít. Nhưng tiền bạc không là mối bận tâm với bà, miễn sao con gái bà thật xinh đẹp trong ngày trọng đại của đời mình,thì bà mới mãn nguyện.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Trần Đan Linh":Đạo Sĩ Nhân GianHình Hài Lang SóiHuyết Ngải Rắn Báo ThùGiao Thương Cõi ÂmĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Hình Hài Lang Sói PDF của tác giả Trần Đan Linh nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Độc Giang Cửu Huyền (Tĩnh Thủy)
Độc Giang Cửu Huyền là bộ truyện ma tâm linh mang nặng màu sắc và triết lý Phật Giáo, cũng là tác phẩm thứ 4 trong hệ thống truyện "Huyền Nhân" rất hay của tác giả Tĩnh Thủy. Độc Giang Cửu Huyền sẽ ở mốc thời gian ngay sau khi xảy ra câu chuyện Nghi Lễ Tế Thần, thời điểm mà Hồ Sĩ Hạ (tức Cửu Tổ Huyền Vi) sau khi thực hiện lời đại nguyện nhảy vực sâu núi Vu, nhưng may mắn còn sống. Tuy vậy, anh không hề nhớ gì về quá khứ trước đó, lang thang lưu lạc đến Hà Nội. Thời điểm này cũng là thời điểm mà bác sĩ Phúc - Huyền Y còn sống và người sư huynh Huyền Đĩnh cùng tìm cách giúp bảo vệ cho Huyền Vi. Mời quý thính giả theo dõi qua lời kể của Nguyễn Huy.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Tĩnh Thủy":Độc Giang Cửu HuyềnLời Nguyền U ẨnMột Thời Vang BóngNghi Lễ Tế ThầnNgười Thầy Núi CốcThánh Địa TaraThiên Gia Môn - Kỳ Nữ Xứ Thanh HoaThiên Linh Cổ ThuậtĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Độc Giang Cửu Huyền PDF của tác giả Tĩnh Thủy nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.