Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Nhặt Được Đại Thúc

Trên thế giới này, ngoài tiền, cám dỗ, tâm cơ và a dua nịnh bợ thì còn lại những gì? Hắn đã chịu đựng quá đủ rồi. Hắn muốn đào thoát khỏi cái nhà ngục kia. Nhưng khi thoát rồi hắn lại thấy trước mắt là một mảnh tối mịt. Một chiếc ô đưa ra, một cánh tay vươn tới, cản đi không ít mưa, cũng đồng thời giảm bớt sự rát buốt của những hạt mưa táp vào da thịt… Nam tử mê man nhìn lên, lại bị nước mưa khiến cho không cách nào nhìn rõ, chỉ mơ hồ nhận ra… đó là một người thiếu niên! *** Trên thế giới này, ngoại trừ tiền, cám dỗ, tâm cơ, a dua nịnh bợ, còn lại cái gì chứ? Nam tử hồn phi phách lạc bước trên đường lớn, trong lòng, trong đầu, tất cả đều là nghi vấn này. Hắn không hiểu… Không hiểu thế giới này, còn có cái gì là ngay thẳng. Nữ nhân vì tiền, có thể không tiếc hy sinh thân thể tiếp cận hắn. Những người trong hội đồng quản trị vì hoàn thành công việc, bắt buộc hắn phải tiếp nhận một nữ nhân hắn không hề yêu thương. Mỗi chủ quản các bộ phận, vì quyền thế mà nịnh nọt hắn, tâng bốc hắn. Sau ngày phụ thân qua đời, mẫu thân cũng nhẫn tâm bỏ mặc, hắn đã một mình sống trong cái thế giới đầy rẫy những kẻ xảo trá. Từ nhỏ, hắn đã phải tiếp nhận nền giáo dục tinh anh, muốn hắn không được tùy ý lộ ra bên ngoài cảm xúc bản thân. Nhưng bọn họ không biết, hắn muốn khóc thì sẽ mặc sức mà khóc, muốn cười thì sẽ bật cười thành tiếng, hắn không muốn kiềm chế. Nền giáo dục tinh anh ấy còn muốn hắn ở trên thương trường học cách khinh mạn người khác, dùng khí thế vương giả sẵn có của công ty gia đình mà hô phong hoán vũ. Nhưng bọn họ không biết, hắn chỉ thầm mong ước có được một cuộc sống thanh bạch mà thôi. Tất cả những thứ ấy từ xưa đã khiến cho người ta ao ước được như hắn, ngưỡng mộ hắn, đem hắn sùng bái như một vị thần, dùng mọi khả năng tiếp cận hắn. Nhưng không có ai hiểu rõ khát vọng từ sâu trong đáy lòng hắn cả. Bọn họ chỉ muốn biến hắn thành cỗ máy kiếm tiền, mỗi ngày đều thôi miên hắn rằng phải khiến công ty phát dương quang đại, không ngừng nhấn mạnh đây là thiên hạ do phụ thân hắn vất vả chiếm được, tuyệt đối không thể mất vào tay hắn. Kỳ thực… Hắn chính là vẫn luôn hâm mộ những người khác… Hắn chịu đủ rồi! Chịu đủ mỗi ngày nhìn thấy bọn người đó, luôn chủ động treo trên môi nụ cười giả dối. Chịu đủ mỗi ngày cướp đoạt sinh mạng kẻ khác, nhẫn tâm thôn tính công ty do người ta một tay vất vả tạo dựng nên. Hắn đã phải chịu đựng mọi thứ quá đủ rồi! Cho nên, lúc này đây hắn không cần để ý cái gì gọi là phát triển công ty nữa. Hắn phải thoát khỏi nơi ngục tù áp bức khiến cho hắn cơ hồ không thở nổi. Nhưng mà… Rời đi thế giới ấy, hắn mới nhận ra trước mắt là khoảng không mờ mịt. “Uy, ngươi muốn chết sao?” Một chiếc ô đưa tới, một cánh tay vươn ra, vì nam tử mà ngăn cản không ít mưa, cũng giảm bớt sự rát buốt do nước mưa táp sâu vào da thịt. Nam tử mê man nhìn lên, lại bị nước mưa làm cho không cách nào nhìn rõ, chỉ lờ mờ nhận ra đó là một thiếu niên. “Ngươi dầm mưa như vậy sẽ bị ung thư phổi đó.” Thiếu niên ngồi xổm xuống, một gương mặt thanh tú hiện ra như muốn hù dọa nam tử. Nhìn gương mặt trước mắt, trong nội tâm nam tử tràn đầy dấu chấm hỏi. “Lạnh quá nên không nói được ư?” Trong cơn mưa tầm tã, giọng nói thiếu niên có vẻ thật mờ ảo, nhưng vẫn là truyền vào tai nam tử không sót chữ nào. “Nói cái gì?” Nam tử thật thà hỏi, hắn nên nói cái gì đây? Vừa mở miệng, chỉ thấy vẻ mặt thiếu niên đầy ngạc nhiên. “Hóa ra ngươi không phải kẻ câm điếc.” Thiếu niên khoa trương kêu to lên, sau đó mới kề sát vào mặt hắn một chút. “Ngươi trông rất tuấn tú a!” Không có chút nào là đang làm bộ khen ngợi, lời nói của thiếu niên khiến cho nam tử đột nhiên bật cười thành tiếng. “Cười gì hả? Lời ta nói hình như không có chỗ nào mắc cười hết.” Bộ dáng thiếu niên cứ như người bị bệnh thần kinh, không có chút nào tâm cơ, không có chút nào che dấu, không có chút nào làm ra vẻ, không có chút nào mục đích. Hết thảy sự đơn thuần của thiếu niên đã hoàn toàn chiếm được hảo cảm của nam tử. “Ta cũng không biết.” Nam tử lắc đầu, thành thật trả lời. Nhìn thiếu niên, không hiểu vì sao hắn muốn mỉm cười. Đây là một loại cảm giác rất kỳ lạ. “Đúng là quái nhân mà.” Lần này, đổi thành thiếu niên vừa cười vừa mắng. Thiếu niên khi cười rộ lên rất đáng yêu, gương mặt ửng hồng kèm theo hai lúm đồng tiền nho nhỏ trên má, ngũ quan thanh tú. Khi cau mày, từng sợi tóc đen nhánh sẽ rủ xuống hai bên, khả ái vô cùng… Cứ như thế, trong một khoảnh khắc, nam tử đã nghĩ đến thiên sứ. Khi thiếu niên đứng lên theo hắn, hắn lúc này mới phát hiện ra rằng thân người cả hai cách nhau khá nhiều. Đầu của thiếu niên chỉ đến bờ vai hắn mà thôi. Nam tử xoay người, giống như muốn bỏ đi. Thiếu niên vội vã đuổi theo. “Uy, ngươi đi đâu?” Nam tử cúi đầu nhìn thiếu niên, “Ta cũng không biết.” Dù sao… Trừ cái ngục tù kia, những nơi khác đối với hắn mà nói đều tốt hơn nhiều… Gì chứ? Sau vài giây suy nghĩ, thiếu niên kịp thời lấy lại tinh thần, nhưng nam tử chẳng biết từ khi nào đã rời khỏi cái ô của y. Thiếu niên lại mau chóng rượt theo. “Ngươi lạnh cóng thế này rồi còn muốn đi đâu?” Thiếu niên nhíu mày, vẻ mặt nghi hoặc. “…Ta cũng không biết.” Rủ mắt xuống, nam tử tịch mịch co rụt cổ lại, liên tục chà xát hai cánh tay lạnh như băng. Từ góc độ của thiếu niên, có thể nhìn rõ ánh mắt của hắn như là đang hồi tưởng lại một sự tình gì đó quá mức chịu đựng. “Uy, đại thúc, nếu như ngươi không biết, vậy đến nhà ta đi.” Thiếu niên đưa cho nam tử một sự lựa chọn mà y tự tin rằng rất tốt. Sau đó, không đợi nam tử mở miệng, y liền chủ động nắm lấy bàn tay nam tử, chạy về phía trước. Nhà trọ của thiếu niên rất nhỏ. Bất quá trong mắt nam tử, nó lại rất ấm áp. Vừa vào nhà, hắn liền bị thiếu niên nửa đẩy nửa kéo vào phòng tắm, rồi lại bị thiếu niên đầy bá đạo ra lệnh phải tắm rửa. Cuối cùng, thiếu niên còn đưa cho hắn áo choàng tắm. “Ta tên Thần Hi, còn ngươi?” Thần Hi cười, ôm lấy thân thể nam tử vừa tắm rửa sạch sẽ, thỉnh thoảng lại lấy tay sờ lên mái tóc ướt sũng của hắn. “…Ta không biết.” Nam tử quay đầu đi, hiển nhiên là đang tận lực né tránh câu hỏi của Thần Hi. Né tránh… Nếu phải nói là né tránh, chi bằng nói rằng hắn đang trốn tránh. Hoặc là, còn trộn lẫn cảm giác chán ghét. Hắn chán ghét tên gọi của chính mình. Từ ánh mắt của hắn, Thần Hi có thể nhận ra điều đó dễ dàng. “Ta xin ngươi đó, đại thúc. Ngươi không nói tên của mình ra, vậy sau này ta làm sao xưng hô với ngươi?” “…” Nam tử có chút trầm tư, câu hỏi của thiếu niên rất đúng. Một lúc sau, hắn mới dùng giọng điệu nghiêm túc đề nghị: “Ngươi cứ gọi ta là đại thúc thì được rồi…” “Đại thúc… Ngươi kiên quyết như thế thật à? Nói tên ra một chút thì có chết ai đâu.” Tuy ngoài miệng phàn nàn bất mãn nhưng Thần Hi càng thêm thân thiết mà ôm chặt nam tử, thậm chí y còn vùi mặt mình vào ***g ngực ấm áp của hắn. “Đúng rồi, đại thúc. Ta cứ một mực gọi ngươi là đại thúc, nhưng ta còn chưa biết ngươi bao nhiêu tuổi.” “…Hai mươi tám.” “Ta vừa tròn hai mươi. Đại thúc hai mươi tám a? Quả nhiên là phù hợp với tuổi của đại thúc.” Thần Hi chuyển sang đùa nghịch với phần dưới cổ của nam tử, vừa nghịch vừa hỏi: “Đại thúc, vậy ngươi ở đâu?” “Không biết.” Lần này, nam tử cúi đầu xuống thật thấp, trong giọng nói lộ ra rõ ràng hắn đang bài xích bối cảnh của chính mình. Phi thường phi thường bài xích…. “Đại thúc, ngươi thật là… Cái gì cũng không nói, ta đây không thể đưa ngươi về được đâu.” Thiếu niên ngoài miệng phàn nàn nhưng khuôn mặt càng thêm vùi sâu vào ***g ngực ôn hòa của nam tử, “Đại thúc, ngươi không bị AIDS chứ?” “Không có.” Nam tử thành thật trả lời, trên mặt hiện rõ rất nhiều dấu chấm hỏi, “Sao lại hỏi như thế?” “À không, chẳng qua nếu đại thúc ở lại nhà trọ của ta thì ta ít nhất cũng phải xác định xem ngươi có mắc bệnh nan y hay không.” “Tại sao muốn ta ở lại nhà trọ của ngươi?” Nam tử vừa dứt câu hỏi, lập tức đổi lấy ánh mắt khinh thường của thiếu niên, “Đại thúc, câu hỏi của ngươi rất ngu a! Ta hỏi ngươi, ngươi bộ dáng nghèo nàn cổ hủ như vậy, ngươi cho rằng ngươi có thể đi đâu?” Nam tử nghiêng đầu suy nghĩ, phát giác thiếu niên nói rất đúng. Ngoài trừ ngục tù kia, hắn hình như không hề mua cho bản thân mình một nơi ở nào khác… “Được rồi, đại thúc, đừng hỏi mấy chuyện này nữa. Ta muốn ngủ.” Thiếu niên ôm sát lấy nam tử, giống như đang ôm một con gấu bông. Vài giây sau, tiếng hít thở vững vàng của Thần Hi từ trước ngực nam tử không nặng không nhẹ mà truyền đến. Nam tử vốn không định đi ngủ, nhưng bên tai nghe được tiếng hít thở của Thần Hi, mí mắt không khỏi dần dần cảm thấy nặng nề. Lần đầu tiên, hắn không cần dùng thuốc ngủ đã có thể tự nhiên chìm vào trong mộng… Mời các bạn đón đọc Nhặt Được Đại Thúc của tác giả Si Nhân Mộng.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

eBook Tiểu Đóa, Vì đó là em - Nhược Thiện Khê full prc, pdf, epub [Ngôn Tình]
Tên ebook: Tiểu Đóa, vì đó là em (full prc, pdf, epub) Tác giả: Nhược Thiện Khê Thể loại: Hiện đại, Ngôn tình, Tình cảm, Văn học phương Đông   Người dịch: Phương Thúy   Số Trang: 518   Khổ: 15.5x20.5 cm   Giá bìa: 123,000 đ   Ngày xuất bản: 01/1/2014   Nhà xuất bản: NXB Văn Học   Nhà phát hành: Cổ Nguyệt Books   Nguồn sách: tititidi   Chụp pic: kararoxbee   Type: yurri1996, havang25, sagelc91, lyly2010   Beta: onceuponatime   Tạo prc: Dâu Lê   Nguồn: luv-ebook.com   Ebook: http://www.dtv-ebook.com Bìa sách Tiểu Đóa, Vì đó là em Giới thiệu: Tiểu thuyết là câu chuyện tình hấp dẫn của cô nàng Tiểu Đóa luôn tìm mọi cách để được nổi tiếng và chàng diễn viên đẹp trai nhưng cô độc, luôn ước ao một gia đình đầm ấm. Nếu là con gái, bạn có thừa nhận rằng, ít nhất một lần đã từng hỏi bạn trai hay chồng của mình: “Vì sao anh yêu em?”. Bạn chờ đợi gì ở câu trả lời của người ấy? Bạn muốn được nghe họ ngợi ca nhan sắc, đức hạnh hay sự tài giỏi của bạn? Nhưng có lẽ họ sẽ nói: “Anh không biết”. Bởi mỗi phụ nữ sinh ra, sẽ trở thành nữ hoàng của ít nhất một người đàn ông, bất kể họ có bề ngoài xấu hay đẹp. Câu chuyện về tình yêu của cô gái Diêm Tiểu Đóa sẽ chứng minh điều đó. Tiểu Đóa xuất thân là một ngôi sao nhí nổi tiếng khắp Trung Quốc với gương mặt xinh như búp bê và giọng hát tuyệt vời. Nhưng càng lớn lên, gương mặt cô càng biến dạng và đến 18 tuổi, mọi cánh cửa của làng giải trí dường như đã đóng chặt với cô gái đã quen sống trong nhung lụa. Nhưng Tiểu Đóa vẫn kiên quyết một lòng theo đuổi sự nghiệp giải trí. Cô chấp nhận đóng những vai phụ, những vai diễn chỉ thoáng qua, đóng vai người chết… chỉ để nhận được vài đồng bạc lẻ không thể đủ trang trải cuộc sống. Các dạo diễn thành thật khuyên cô hãy từ bỏ đam mê điện ảnh vì gương mặt to "như cái bánh bao” của Tiểu Đóa không thể nào nổi tiếng và được đảm nhận vai diễn chính được. Nhưng Tiểu Đóa vẫn không từ bỏ. Rồi bất ngờ một ngày, Tiểu Đóa gặp lại Cố Nặc Nhất – người bạn thuở thiếu thời khi cả hai cùng là ngôi sao nhí nổi tiếng. Nhưng Nặc Nhất giờ đây đã là một diễn viên nổi tiếng, là chàng trai trong mộng của hàng triệu cô gái. Ôm mối tình đơn phương với Nặc Nhất, Tiểu Đóa có nhận được tình yêu từ phía người chàng trai lạnh lùng và cô độc này? Chuyện tình cảm của họ sẽ đi về đâu? Một anh chàng đẹp trai tài giỏi, một cô gái không còn xinh đẹp; một người đàn ông chỉ ao ước một cuộc sống gia đình đầm ấm, một cô gái luôn có khát khao và dám làm mọi chuyện để được nổi tiếng, họ sẽ làm thế nào để đến được với nhau? “Ngôi sao thần đồng hết thời” dường như đã trở thành số mệnh không thể thay đổi của Diêm Tiểu Đóa. Danh xưng ấy tựa cái đuôi không cách nào rứt ra nổi. Tình yêu đến với cô cùng với nỗi tự ti và ngượng ngùng, muốn lại gần nắm lấy tình yêu mà chẳng khác nào bước chân trên lớp băng mỏng. Đúng vào lúc toàn bộ cuộc sống là những chuỗi tuyệt vọng và đau buồn, cô gặp được người đàn ông tuyệt vời đầy bí ẩn. Từ đó về sau, liệu có còn những tháng ngày êm đềm bằng phẳng hay lại nổi lên bao sấm chớp bão giông? Thế nhưng khi đứng ở nơi những vì sao lấp lánh, Diêm Tiểu Đóa mới biết rằng những hồi ức ấy đã khắc sâu vào tận đáy tim, không quên được mà cũng không tránh được. Tình yêu lớn dần lên từ những thù hận và cứu vớt lẫn nhau, rốt cuộc cần mảnh đất màu mỡ cỡ nào mới có thể bình yên đơm hoa kết trái? Trái tim thanh thản chính là bờ bến quay về, phải chăng chỉ cần dũng cảm và tin tưởng, cô liền có thể yên tâm đứng yên chờ đợi? Chỉ có điều, nơi cô đứng lại là một nơi mang tên Showbiz. “Nhìn có vẻ như sự tự ti, chẳng qua chỉ là cất giấu đôi cánh lông vũ mềm mại sẵn sàng tung bay. Đợi chờ ấm áp và ánh sáng trong màn đêm thăm thẳm. Thế mới biết tự ti cũng là một loại vũ khí.” Nhà văn Vân Nhiễm   “Tháng năm như nước chảy trôi, xóa đi biết bao mối tình, cả đậm sâu lẫn nhạt nhòa… Xin cho thời gian khẽ khàng dừng lại, đọng chút hơi ấm cho cõi lòng bớt hoang vu.” Nhà văn Lạc Mộc Tiểu Tiểu Tác giả Nhược Thiên Khê: Cung Thiên Bình, chuyên gia mơ mộng, thần kinh thô nên rất vô tâm, ghét tính toán chi li đo lọ nước mắm đếm củ dưa hành, yêu mến thảo nguyên, hiện đang sống tại thành phố Bao Đầu, Nội Mông Cổ. Trong những giờ phút mù mịt nhất cuộc đời, cô kết tóc xe duyên với văn chương, từ đó không gì cắt nổi   Mời các bạn đón đọc Tiểu Đóa, Vì đó là em của tác giả Nhược Thiện Khê.
Tuyết Lạc Trần Duyên - Nhung Vũ Nhi Q
Tên ebook: Tuyết Lạc Trần Duyên (full prc, pdf, epub) Tác giả: Nhung Vũ Nhi Q Thể loại: Lãng mạn, Ngôn tình, Văn học phương Đông   Người dịch: Liên Trần   Số trang: 568   Kích thước: 14.5 x 20.5 cm   Ngày xuất bản: 19/06/2014   Giá bìa: 124.000 ₫   Công ty phát hành: Cẩm Phong Books   Nhà xuất bản: NXB Văn Học   Chụp pic: chubbycheeks   Type: luckyseven, Zin nhí nhố, ichi1103, angel0104   Beta: hoahanhanh   Tạo prc: Dâu Lê   Nguồn: luv-ebook.com   Ebook: http://www.dtv-ebook.com Bìa sách Tuyết Lạc Trần Duyên   Giới thiệu:   Ngày tuyết rơi, đất trời ngợp một màu trắng, thiên thần đã đến bên tôi. Vì sao đôi mắt em đượm buồn, em vội bước lên xe hoa sánh vai cùng tôi, phải chăng thiên sứ đã thực sự thuộc về tôi, mối tình sâu nặng kia em đã bỏ lại sau những tháng năm tuổi trẻ? Phải chăng bên tôi tuyết đã ngừng rơi?   Ly rượu đầu gợi nhớ, ly rượu cuối khiến người ta say   Mối tình đầu là mối tình mãnh liệt, mối tình sau mới là bất diệt.   Trong tình yêu, nào quan trọng ai đến trước đến sau? Chẳng phải người cuối cùng ở lại mới được yêu nhiều nhất sao.   Mời các bạn đón đọc Tuyết Lạc Trần Duyên của tác giả Nhung Vũ Nhi Q.
10 Năm không xa - Cửu Lộ Phi Hương
Tên ebook: Mười năm không xa (full prc, pdf, epub) Tác giả: Cửu Lộ Phi Hương Thể loại: Lãng mạn, Ngôn tình, Tuyển tập, Văn học phương Đông Người dịch: Lan Phương   Kích thước: 14.5 x 20.5 cm   Ngày xuất bản: 01/09/2014   Giá bìa: 99,000 VND   Nhà xuất bản: Lao Động   Đơn vị phát hành: PavicoBooks   Chụp pic: chubbycheeks   Type: Heidi, ha vong, Leptolida   Beta: Tang Tử   Tạo prc: Dâu Lê   Nguồn: luv-ebook.com   Ebook: Đào Tiểu Vũ's eBooks - http://www.dtv-ebook.com Bìa sách 10 Năm không xa Giới thiệu: Nếu ví tình yêu như một bản nhạc, thì tuyển tập truyện ngắn “Mười Năm Không Xa” chính là những khúc nhạc tình yêu giàu thanh điệu: Khi nhẹ nhàng sâu lắng, lúc lại da diết ám ảnh, vừa ngọt ngào hạnh phúc, lại vừa khắc khoải buổi chia ly. Hạnh phúc không dễ kiếm tìm, trên nẻo đường đời, có những người đi ngang qua rồi chìm vào kí ức, nhưng có những người lại in mãi hình bóng họ trong con tim yêu say đắm của ta. 1. Tựa như chỉ một lần nghe chàng trai trẻ Cốc Ngôn diễn thuyết thì hình ảnh anh đã nhẹ nhàng bước vào trái tim cô gái nhỏ Khúc Tích kia. Yêu ai đó một lần, xa ai đó một ngày, gần ai đó một phút và quên ai đó một giây là niềm hạnh phúc của riêng ta. 2. Tựa như sự hy sinh và tình yêu thủy chung tha thiết từ buổi đầu gặp gỡ của nàng Tang Ca trong truyện ngắn “Tang Ca”: Nhặt cách hoa đào xếp thành trái tim thổn thức Gửi tặng cho chàng nguyện trao trọn hết nhớ thương 3. Hãy yêu, để được cảm nhận tình yêu một cách trọn vẹn như Trình Y Nhiên trong truyện “Trần tiên sinh và Trình phu nhân” Một số trích đoạn trong tuyển tập: 1. “Lần đầu chúng ta gặp nhau, tựa như hình ảnh trong một bài thơ. Giang Nam liễu rủ đôi bờ, nhà nhà ngói xanh, tầng tầng mưa phùn mờ mịt. Lúc đó thiếp chỉ là một ca cơ không chút danh tiếng, còn chàng là một hầu gia phong lưu nhàn tản..... Gặp nhau trong mưa, quấn quýt cả đời …” 2. “Trần Hữu Lâm lặng lẽ ngồi xuống bên cạnh vợ, sau đó ngả đầu Trình Y Nhiên lên bờ vai mình, để cho cô dựa vào vai anh, ngủ cho ngon… Cuối cùng, bộ ảnh tìm kiếm hồi ức kiếp trước chỉ có duy nhất tấm ảnh Trình tiểu thư tựa đầu vào vai Trình tiên sinh ngủ ngon lành, nhưng mà rất nhiều năm sau đó, Trình tiên sinh vẫn nhớ như in ánh mặt trời rạng rỡ xuyên qua tán cây ngày đó rất ấm áp, phía sau lưng trời rất xanh và mây rất trắng, bờ vai anh trầm xuống khiến đáy lòng anh bình an, ngập tràn hạnh phúc. Trần tiên sinh cảm thấy, tìm kiếm hạnh phúc “kiếp trước” quá xa xôi, bất kể anh có tốn công phí sức bao nhiêu cũng không thể nào kéo lại, nhưng hạnh phúc “tương lai” thì với tay là có thể chạm được, bởi vì anh biết, chỉ cần nắm chắc hiện tại, những tháng ngày sau này sẽ luôn có hạnh phúc kề bên." 3. “Vân Thịnh ngẩn ngơ đứng nhìn, mắt ngơ ngẩn nhìn vào mắt Khuynh Thế, không thể nào thoát khỏi đôi mắt ấy được. Chàng nghe thấy tiếng nói yếu ớt của nàng: “Khuynh Thế Công chúa, từ đây xin bái biệt… cùng chàng." Lời nói đó như gông cùm xiềng xích cả cuộc đời Vân Thịnh. Cả đời..." … Mười năm không xa, mười câu chuyện với những bối cảnh khác nhau: Từ cổ đại tới hiện đại, từ hồng trần tới cõi tĩnh mịch của âm giới. Tuyển tập “Mười năm không xa”, chính là bản nhạc chứa chan muôn vàn cảm xúc dành tặng những người đã, đang và sẽ yêu. Tác phẩm của tác giả Cửu Lộ Phi Hương do PavicoBooks đã xuất bản: Bổn Vương Ở Đây (tải eBook), được xếp trong mười truyện ngôn tình thể loại huyền huyễn hay nhất được bình chọn trên trang mạng Tấn Giang (Trung Quốc) vào năm 2013. Mời các bạn đón đọc 10 Năm không xa của tác giả Cửu Lộ Phi Hương.
Ti Mệnh - Cửu Lộ Phi Hương
Tên ebook: Ti Mệnh (full prc, pdf, epub) Tác giả: Cửu Lộ Phi Hương   Thể loại: Huyền huyễn, Tiên hiệp, Hài hước, HE, Ngôn tình, Văn học Phương Đông   Edit + Làm Ebook: Py   Nguồn: pyluoi.wordpress.com   Ebook: http://www.dtv-ebook.com Bìa Ti Mệnh - Cửu Lộ Phi Hương Văn án: Nhĩ Sanh là một cô bé mồ côi. Nàng nói, cả gia đình đều chôn dưới lòng đất, chính vì vậy nàng mới sống tùy tiện như thế. Không ai để ý, không người vướng bận mới thực là tự do. Nhưng, đó chỉ là những lời nàng tự an ủi bản thân. Rồi đến ngày nọ, có một nam tử đột ngột xuất hiện trong cuộc sống của nàng. Dắt tay nàng, cõng nàng đi, vì nàng đúc kiếm, dạy nàng viết chữ; vì nàng mà vui, thay nàng mà sầu. Từ sau khi gặp người đó, nàng không còn tiếp tục sống vô pháp vô thiên như trước. Một hồi sóng gió qua đi, nàng cho là bản thân cuối cùng cũng có thể cùng Trường Uyên ở bên nhau mãi mãi... Hắn đột nhiên biến mất. Tìm kiếm Trường Uyên dần trở thành mục tiêu lớn nhất trong cuộc đời Nhĩ Sanh. Chỉ là... Vật đổi sao dời, phù hoa lạc định... “Nàng” từ trong giấc ngủ say bất chợt bừng tỉnh. Mới biết, trên thế gian này chưa từng có Nhĩ Sanh, mà Trường Uyên cũng vậy. Phải chăng tất cả chỉ là một hồi thiên thu đại mộng của Ti Mệnh Tinh quân...   Mời các bạn đón đọc Ti Mệnh của tác giả Cửu Lộ Phi Hương.