Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Tình Yêu Của Thịnh Hạ

Tên khác: Thịnh Hạ Chi Luyến Tác giả Mộng Tiêu Nhị hẳn là khá quen thuộc với các bạn đọc truyện hiện nay. Có bộ được đánh giá cao, có bộ không, tuy nhiên cá nhân mình cảm thấy tác phẩm “Tình yêu của Thịnh Hạ” và quyển trước của nó là “Mãi yêu em như vậy” của tác giả viết thực sự chắc tay. Nam chính là cậu ba nhà họ Nhậm - Nhậm Ngạn Đông chính là nam phụ trong bộ “Mãi yêu em như vậy”, người đã từng yêu đơn phương sâu sắc một cô gái khác, đến khi cô ấy kết hôn, anh buông tay.  Nữ chính Thịnh Hạ biết anh từ nhỏ, là hàng xóm của anh. Nhưng đến khi cô 5 tuổi, bố mẹ ly hôn, cô chuyển đi nơi khác. Lớn lên gặp lại anh, cô yêu thầm, rồi theo đuổi và tỏ tình. Bất ngờ thay, anh lại đồng ý! Hai người ở bên nhau hòa hợp và trầm lặng. Không cuồng nhiệt nhưng cũng không mâu thuẫn, không yêu đến chết đi sống lại nhưng cũng chẳng muốn rời nhau… Cô nghĩ vậy là đủ. Anh nghĩ vậy hơn cả đủ, anh sẽ cầu hôn cô. Nhưng rồi Thịnh Hạ phát hiện ra mối tình đơn phương nhiều năm sâu sắc của Nhậm Ngạn Đông. Là anh Ba lạnh lùng của cô đã từng nhất kiến chung tình, dâng cả tâm can cho một cô gái khác. Là khi hai người họ đã ở bên nhau nửa năm nhưng trong lòng anh vẫn còn vương vấn người ấy. Là cô, chỉ là thế thân, vì tên cô và cô gái đó trùng nhau một chữ “Hạ”. “Cô không phải.” Anh đã nói vậy, nhưng cô không tin, vì anh đã giấu cô rất nhiều chuyện, nên cô không tin anh nữa rồi.  Cô dứt khoát buông bỏ. Anh có đuổi theo không? Đuổi theo được đến đâu? Anh lạnh lùng như một núi băng như vậy, cô kiêu ngạo như một công chúa như vậy, đến cuối cùng, tình yêu của Thịnh Hạ có phải Nhậm Ngạn Đông? *** Nói cho đúng thì vấn đề giữa Thịnh Hạ và Nhậm Ngạn Đông không phải là mối tình đơn phương của anh hay hiểu lầm thế thân, mà là những chuyện vụn vặt và sâu xa hơn rất nhiều. Nhậm Ngạn Đông lạnh lùng ít nói, có chuyện gì cũng chỉ lẳng lặng đi làm cho cô, anh không giải thích vì nghĩ rằng không cần làm cô bận tâm thêm nữa. Còn cô lại là tiểu công chúa Thịnh Hạ của Thịnh thị, nữ thần violin đầy fans hâm mộ. Cô kiêu ngạo là thế, nhưng thật ra trong lòng luôn rất tự ti và thiếu cảm giác an toàn do không ở bên cha mẹ từ nhỏ.  Anh không thể hiện, cô không thể biết anh có thực sự yêu cô hay không. Anh không nói gì, cô thấy đúng là giữa bọn họ không có chủ đề chung, không thể nói chuyện ríu rít không rời như những cặp tình nhân khác.  Cô có thể làm được gì? Cô có xuất thân cao, học thức giỏi, vẻ ngoài cực xinh đẹp, tài năng hơn người, tính tình lại khá tốt. Vùng vẫy thay đổi cái gì bây giờ? Anh cũng là hào môn thế gia, đẹp trai siêu cấp, tài giỏi trong kinh doanh, tiền đè chết người, sống quy củ chuẩn mực không có thói hư tật xấu. 34 tuổi, anh phải thay đổi bản thân ra sao đây? Những khoảng im lặng giữa hai người như những hạt cát nhỏ, chậm chạp, len lỏi mà cào xước trái tim và tình yêu của Thịnh Hạ. Cho đến ngày tình yêu ấy vỡ tan.  Thì ra, Nhậm Ngạn Đông lạnh lùng là thế, Thịnh Hạ cô không nắm bắt được là thế, nhưng với một cô gái khác đã từng nồng nhiệt vô cùng, lao tâm khổ tứ, không tiếc công tiếc lòng.  Và chuyện này ai cũng biết, trừ Thịnh Hạ. Trừ tiểu công chúa ngây thơ sống ấm êm trong tòa lâu đài, cười mê man hạnh phúc cạnh chàng vương tử. Mà không ngờ rằng những người bên cạnh đang thầm thương xót cô. Thịnh Hạ không phải chỉ là một “bình hoa” như mọi người đều gọi, tình cảm này cô đặt vào cả mười phần trái tim và suy nghĩ. Vậy nên cô càng đau đớn.  “Em không thể tưởng tượng nếu tiếp tục ở bên anh ấy, mỗi ngày em sẽ như thế nào. Em sẽ nghĩ, được anh yêu là cảm giác gì? Được anh đặt ở trong lòng là sẽ có bao nhiêu hạnh phúc? Nếu ở bên người phụ nữ anh ấy yêu chắc chắn sẽ có những chuyện mà họ có thể nói không ngừng nhỉ? Anh ấy ở bên em, có phải vì em thích hợp làm vợ không, mang theo ra ngoài có chút thể diện? Em còn sẽ trở thành một người phụ nữ đa nghi, mỗi lúc anh ấy ra ngoài sẽ nghĩ xem anh đi đâu, gặp ai? Không chừng em còn có ý bới móc, cùng anh ấy thường xuyên cãi vã, xảy ra những mâu thuẫn không thể cứu vãn. Em không muốn mình biến thành một người phụ nữ thần kinh như vậy.” Thịnh Hạ là nàng công chúa kiêu ngạo. Thế nên, cô dứt khoát chia tay, để lại một Nhậm Ngạn Đông ngỡ ngàng sửng sốt. Bởi vì, ba ngày nữa, anh sẽ cầu hôn cô. Đoạn tình cảm cũ ấy anh đã buông tay lâu rồi, từ ngày gặp lại Thịnh Hạ anh đã chỉ còn nhìn thấy ánh sao trong mắt cô.  Nhưng hình như những người khác không cho là vậy. Vì anh lạnh lùng quá, động tâm một lần đã khó tin nổi, lại còn có lần thứ hai? Lại còn với một cô công chúa kiêu ngạo tùy hứng như vậy?  Thế nhưng, không ai hiểu, Thịnh Hạ là hơi ấm trong cuộc sống vốn cô độc lạnh lẽo của anh, là ánh sao trong đêm khuya ở New York, là cô gái của từng dòng suy nghĩ, từng nhịp đập nơi trái tim anh.  Anh có một cuộc sống quy củ, tính cách lạnh nhạt, chỉ có cô mới có thể chen vào làm rối lên quy luật ấy, chỉ có cô mỗi lần tùy hứng nói một câu mới có thể làm anh nghẹn lời đến nửa ngày. Không nói nhiều thì sao, không cuồng nhiệt thì sao, tình yêu của Nhậm Ngạn Đông, dù lạnh lùng đến đâu, cũng là dành cho Thịnh Hạ. Anh không buông tay, anh sửa lại từng vết vỡ trong tình yêu của Thịnh Hạ. Cô yêu anh đến vậy, cô dần dần sẽ mềm lòng… Nhưng không đơn giản như thế được đâu anh trai à. Anh giấu Thịnh Hạ nhiều chuyện như vậy, lâu như vậy, đến lúc anh phải trả giá rồi. *** Có lẽ số phận của những truyện mà nam phụ ở truyện khác lên làm nam chính là đều bị hắt hủi vài phần. Độc giả thích anh là nam phụ, thích anh yêu (đơn phương) nữ chính truyện kia, nhưng khi bước vào bộ truyện mới có anh làm nam chính thì lại tỏ vẻ không thích vì anh đã từng yêu người khác, không thích nhìn anh bên nhân vật nữ chính mới.  Vì thế “Tình đầu của Thịnh Hạ” khi được tác giả bắt đầu viết và cho ra mắt độc giả đã gặp phải rất nhiều ý kiến trái chiều và phản ứng dữ dội. Thế nhưng, qua từng con chữ, từng chương truyện, Mộng Tiêu Nhị đã dần chinh phục khán giả với một Nhậm Ngạn Đông và Thịnh Hạ chân thật cùng đáng yêu như vậy. Cá nhân mình thì rất thích truyện này. Bởi từ khi đọc “Mãi yêu em như vậy” mình đã thấy anh Nhậm là một người quá tốt, vượt chuẩn nam phụ 1000 lần, anh cần có một bộ riêng của chính anh, có một cô gái thuộc duy nhất của anh. Và cô gái ấy cần đủ tốt nữa. Và Thịnh Hạ cực tốt – đúng mẫu nữ chính yêu thích của mình luôn đó ạ.  Thêm nữa là tác giả viết khá chắc tay, nhiều chi tiết nhỏ mà tinh tế, giọng văn tự sự đều đều rất thấm thía. Hơn cả là không cẩu huyết linh tinh, không khóc lóc bỏ đi, điên cuồng hiểu nhầm này nọ, mà hai người họ đều cư xử trưởng thành, nói chia tay cũng rõ ràng, theo đuổi lại cũng minh bạch. Một bộ truyện được dụng tâm như thế, hy vọng mọi người đừng vì thành kiến mà ghét bỏ. Nội dung mình review có vẻ mang chút ngược nhưng mà mọi người yên tâm là vẫn sủng ngọt đến tận trời nhé. Hơn 10 chương đầu mình chỉ mong chị phát hiện ra nhanh nhanh điều anh che dấu mà ngược anh, ngược chết anh đi ý. Thế rồi, cũng đến lúc anh bị chị đá, rất hả hê. Khi anh theo đuổi lại chị thì một bầu trời hường phấn luôn á.  Mà từng suy nghĩ, hành động của anh khi muốn quay lại với chị rất thực tế và liên quan đến mâu thuẫn của hai người, chứ không phải theo đuổi kiểu ‘tặng hoa tặng quà lúc nào cũng ở bên em’ đâu. Mọi người gọi đó là sủng ngọt, nuông chiều, anh thì chẳng có khái niệm đó. Với anh, đó chỉ là những việc anh làm cho chị, chị cần gì, chị thích gì, anh làm cái đó. Nên kiểu như anh Ba càng làm mình thổn thức. Vì vậy, mong mọi người hãy ủng hộ truyện này thật nhiều để nhà nào đó có động lực edit hoàn nhé. Nhất là mấy phiên ngoại dễ thương lắm lắm ý.  _____   “ “: Trích từ truyện.   RV: Thương Tú Nữ - fb/ReviewNgonTinh0105 *** Giờ giải lao giữa buổi trình diễn chỉ khoảng mười phút, chuyên viên trang điểm lập tức tranh thủ dậm lại phấn cho Thịnh Hạ. Từ lớp kính hóa trang, Thịnh Hạ thấy người đại diện Mẫn Du đang hấp tấp đi đến. Vừa vội vàng một đêm, Mẫn Du cuối cùng cũng có thời gian nghỉ ngơi chút, cô dựa vào một bên kính hóa trang chụp cho Thịnh Hạ vài tấm hình, chuẩn bị cấp phúc lợi cho fan. "Cái người gì đâu mà môi mọng anh đào, đẹp tựa như tranh, thật muốn đoạt hồn nam nhân, không có người đàn ông nào có thể trụ vững." Mẫn Du chỉ thuận miệng khen một câu. Thịnh Hạ: "Tam ca có thể." Thợ trang điểm còn đang đứng đây nên Mẫn Du không tiện tranh cãi. Cô tiếp tục xem các bức ảnh vừa chụp. Tam ca, Nhậm lão tam, Nhậm Ngạn Đông. Mẫn Du từ nhỏ đã không hòa thuận với anh. Hiện tại cô cũng không ưa gù người đàn ông này, cô thường có câu cửa miệng để nói về tam ca: mình đây lúc nhỏ sao không đánh chết cậu ta? Tuy cô nể tình Thịnh Hạ đang quen anh ta, cô cũng không muốn nói xấu nhiều, chẳng qua cô vẫn giữ thành kiến như lúc nhỏ. Thịnh Hạ hỏi tiếp: "Anh ấy không tới à?" Mẫn Du bỗng chớp mắt một cái: "tới" Câu nói dối thiện ý không muốn để Thịnh Hạ bị phân tâm, ảnh hưởng đến buổi biểu diễn đàn, nhưng cái nháy mắt chần chờ này đã bị Thịnh Hạ thu hết vào mắt. Cô tham gia đợt lưu diễn đàn độc tấu trong thời gian một năm rưỡi, trải dài tổng cộng mười quốc gia, 29 thành phố, 30 sân khấu lớn nhỏ. Từ trạm thứ nhất là Bắc Kinh, đến lúc kết thúc cũng là Bắc Kinh. 30 lần biểu diễn, Nhậm Ngạn Đông đến cổ vũ cô chỉ có 2 lần. Lần thứ ba là ở New York. Hôm nay là buổi diễn cuối trong đợt lưu diễn này, anh cũng không muốn đến. Còn năm phút nữa bắt đầu buổi biễn diễn, Thịnh Hạ nhìn lại mình trong gương, xem kỹ trang phục chỉnh tề, cô đem điện thoại giao cho Mẫn Du giữ và xoay người đi về hướng sân khấu. "Tam ca nhắn tin cho em." Mẫn Du cầm nhìn xuống di độngtrong tay. Thịnh Hạ dừng bước, xoay người: "Anh ấy nhắn gì?" Mẫn Du đọc tin nhắn: "Anh đến rồi." Thịnh Hạ: "Không cần trả lời." Mẫn Du làm dấu tay 'ok', "Bảo bối cố lên" Tư thế xoay người của cô vẫn mang nét kiêu ngạo, tự tin hướng về phía cầu thang sân khấu. Thịnh Hạ biểu diễn trước nay đều không cần người MC dẫn. Cả khán phòng vang lên tiếng vỗ tay, sau đó là dần dần an tĩnh. Một mình Thịnh Hạ đứng trên sân khấu, như chìm vào thế giới của riêng cô với tiếng đàn độc tấu. Trước mắt cô tựa như là một mảnh trời trống trải, một đại dương mênh mông cùng thảo nguyên bát ngát, nhưng đôi lúc là sa mạc hoang tàn. Thịnh Hạ vừa chiêu đãi cho cả khán phòng một bữa tiệc âm nhạc. Khi tiếng đàn vừa kết thúc cô bước về phía khán thính giả chào cảm tạ sau màn biểu diễncuối cùng kéo dài trong hai tiếng . Lúc này Mẫn Du ngồi ở dãy ghế cuối, bước nhanh về phía hậu trường ôm Thịnh Hạ, "30 buổi biểu diễn, hôm nay em đã đàn ở trạng thái tốt nhất." Cô trả lại điện thoại cho Thịnh Hạ. Điện thoại vừa lúc rung báo tin nhắn đến, là Nhậm Ngạn Đông: "anh còn tiệc xã giao, chắc đến khuya mới về, em về thì ngủ trước." Mẫn Du đang muốn hỏi cô có phải là NNĐ vừa nhắn tin, thì phía cửa bên hậu trường có người đi đến. Là mẹ của Thịnh Hạ, nhà báo Hạ (Hạ nữ sỹ), trong tay cầm một bó hoa hồng thật to. "Mẹ" Thịnh Hạ liền nhấn tắt màn hình điện thoại. Hạ nữ sĩ: "Là Ngạn Đông tặng con, cậu ta đang bận tiếp đãi một đoàn khách thương vụ. Lúc giữa tiệc cậu ta chạy ra cổ vũ cho con đến khi vừa kết thúc thì đã vội vã quay lại." Thịnh Hạ tiếp lấy bó hoa, đặt trên bàn trang điểm. Hạ nữ sĩ nhìn đồng hồ: "Cũng không còn sớm, con và Mẫn Du về nhà trước đi. Mẹ cũng phải trở về để chuẩn bị cho buổi tọa đàm tài chính kinh tế ngày mai." Thịnh Hạ thuận miệng hỏi tiếp: "Tạp chí kinh tế tài chính phỏng vấn mẹ à?" Hạ nữ sĩ: "không phải, là buổi talk show của kênh tạp chí kinh tế." Sau đo, bà hàn huyên với cô vài câu rồi vội vã rời đi. Mẹ cô là tốt nghiệp đại học tài chính, tiếp đó là thành viên hội đồng quản trị của tập đoàn tự trị. Cả cha mẹ cô đều rất bận, cô cũng hình thành thói quen độc lập từ sớm, không cảm thấy quá mất mát. Mẫn Du đưa áo khoát đến cho Thịnh Hạ: " Chị đưa em về." Thịnh Hạ phản đối: "Em tự về với tài xế được, chị cũng về sớm đi." Mẫn Du cùng cô cũng không quá khách khí, liền gọi điện thoại cho tài xế. Thịnh Hạ vừa về đến nhà đã là rạng sáng, tắm rửa qua loa, lên giường chuẩn bị ngủ thì tiếng điện thoại vang lên, Mẫn Du gọi đến, cô chưa tỉnh hẳn, loáng thoáng không nghe rõ Mẫn Du nói gì. "Thịnh Hạ?" Mẫn Du không nghe lời đáp từ đt, cô đành phải cúp máy. Thịnh Hạ đang trong giấc mơ, mơ thấy nữ diễn viên nổi tiếng Thương Tử Tình đoạt lấy người đàn ông của cô. Với tính cách của cô, cô liền mang theo 50 người thủy quân*, 25 người đi thu thập Thương Tử Tình, 25 người thì theo cô trực tiếp băm Nhậm Ngạn Đông. Nhưng trong giấc mơ cô rất đau khổ, thương tâm mà nhìn NNĐ. Tin tức trong tài khoản WeChat nhấp nháy liên tục, làm cô bừng tỉnh khỏi ác mộng. Cô trợn mắt, đá một chân về phía bên cạnh trống không. Cô thức dậy trong hoảng hốt, chớp chớp mắt vẫn chưa thấy NNĐ về. Vừa rồi trong lúc nằm mơ, cô đã khóc rất nhiều, đưa tay lên sờ mặt vậy mà không phải khóc thật. Tuy nhiên giấc mộng như chân thật, cô tỉnh rồi mà cái đau thương vẫn còn vương vấn tâm trạng. Hôm nay quá mệt mỏi, cô vừa tắm xong đã leo lên giường ngủ, một nữa thân người không kịp phủ chăn. Cô sờ sờ góc chăn một bên vẫn cảm thấy lạnh lẽo như di chứng từ ác mộng. Cô ngẫm nghĩ về giấc mộng này, hiện thực là Thương Tử Tình vừa tranh cướp quyền phát ngôn kem dưỡng da, đại diện quảng cáo dù cô vừa mới ký hợp đồng xong, đến phút cuối lại thay đổi người. Mời các bạn đón đọc Tình Yêu Của Thịnh Hạ của tác giả Mộng Tiêu Nhị.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Cùng Giáo Chủ Kết Tóc Nhất Sinh - Nam Phong Bất Tẫn
  AudioBook Cùng Giáo Chủ Kết Tóc Nhất Sinh    Đời trước ta lòng tham vô đáy vì tư lợi, hại chết chính mình hại chết ngươi. Đời này ta sẽ ở xa xa đứng nhìn ngươi, che chở ngươi, bảo hộ ngươi, dùng cả đời cùng ngươi. —— Buông xuống ân oán, quyến luyến ẩn sâu. —— Nếu có ngày gặp lại, sinh tử không ly tán. Bạn học Dương trọng sinh thay đổi triệt để, một lần nữa làm người, làm bạn cùng giáo chủ vượt qua hồng trần cưỡi ngựa lao nhanh sống đến tiêu tiêu sái sái. Dương Liên Đình là công, cầu không khảo chứng, HE, không theo nội dung nguyên tác. Trong truyện sẽ có hai nhân vật ở truyện khác xuyên tới, một là Mạnh Tinh Hồn phiên bản nhỏ, một là Diệp Khai. Hai người kia sẽ không ảnh hưởng đến nguyên tác, không xem qua tiểu thuyết nguyên tác cũng không sao, vì ta không viết nhiều về bọn họ, Toàn bộ văn phong khả năng sẽ tương đối khói lửa (:з” ∠)_, Dù sao chính là câu chuyện giáo chủ và Dương Liên Đình manh manh nói yêu thương, thích liền vào đi ~ *** Biên tập đánh giá: Kiếp trước phụ Đông Phương, Dương Liên Đình chết sau đó trọng sinh, về tới mười năm trước. Cả đời này, hắn không muốn vì hư danh mà sống, quyết tâm dùng cả cuộc đời bảo hộ giáo chủ, vãn hồi kết cục bi kịch kiếp trước. Hắn tính tốt tất cả, lại tính không được ý trời, trong chốn giang hồ xuất thế vài vị cao thủ chưa bao giờ nghe danh, Họa lớn uy hiếp sinh mệnh lại bị kẻ thần bí cứu ra trước tiên. Dương Liên Đình phát hiện, sau khi trọng sinh, “Giang hồ” này dường như không giống trong trí nhớ của hắn, Vậy nguyện vọng hắn và giáo chủ “Kết tóc cùng quân, tương thủ sống quãng đời còn lại”, còn có thể thuận lợi thực hiện sao. . . Tác giả lấy thị giác của Dương Liên Đình khi trọng sinh (ngôi tôi – ta), dùng văn tự nhẵn nhụi miêu tả một giang hồ khác hẳn, Trong giang hồ này xuất hiện lớp lớp người mới, âm mưu càng ùn ùn, Toàn bộ câu chuyện làm động lòng người, ấm áp ngọt ngào, đáng giá xem. *** Phát ra một tiếng “Chi nha” sấm người, cửa sắt mở ra. Hơi hơi ngẩng đầu, bả vai liền bị ấn chặt trở về, ta cười lạnh một tiếng, tùy ý bọn họ nâng ta vào thông đạo đi xuống đất. Thông đạo âm lãnh uốn lượn, hai vách tường đốt mấy ngọn đèn, ngọn đèn dầu u ám phiêu phiêu, bóng người kéo dài vặn vẹo giống như ác quỷ vô mặt. Thượng Quan Vân nâng cáng đi phía trước hết sức cẩn thận, bước chân càng ngày càng chậm, sau khi quẹo vài lần, trước mắt liền trở nên sáng ngời. Gió thổi tới thoang thoảng hương mai. Núi đá xếp, đình đài lầu các, hồ nước ở một phương trong như gương được khảm tại giữa vườn, đẩy cửa sổ nhìn ra liền thấy sóng nước lâng lâng, vài cầu nổi ở trên mặt nước, tà tà đối diện là một vườn hồng mai nở rộ nhìn không thấy giới hạn. Tâm ta run lên, lại là hôm nay, lại là hôm nay! Phía sau truyền đến tiếng trêu đùa của Nhậm Doanh Doanh và Lệnh Hồ Xung, nữ tử yêu kiều giọng nói mềm mại, đang cùng tình lang thương lượng làm thế nào để giết chết Đông Phương Bất Bại đã nuôi nàng từ nhỏ đến lớn, chiếm lấy vườn này cho riêng mình. Ta cười lạnh, bất động thanh sắc nắm chặt nắm tay giấu vào trong tay áo, chỉ huy Thượng Quan Vân đi qua núi giả, dọc theo một con đường đá sỏi đi lên phía trước. ... Mời các bạn đón đọc Cùng Giáo Chủ Kết Tóc Nhất Sinh của tác giả Nam Phong Bất Tẫn.
Hoàng Phi Lính Đặc Công: Phượng Mưu Thiên Hạ - Dương Giai Ny
Truyện Hoàng Phi Lính Đặc Công Phượng Mưu Thiên Hạ là một bộ xuyên không mà trong đó cả hai nhân vật chính đều xuyên đến. Đây là một truyện mới được giới thiệu với bạn đọc trên trang đọc truyện online, một câu chuyện tưởng chừng như bắt đầu rồi sẽ kết thúc trong đau thương nhưng ai ngờ được nó lại dằn vặt đến tận tâm can. Truyện xuyên không thú vị này cũng bắt đầu với hoàn cảnh như những truyện khác, có cơ hội lật ngửa, viết lại những chuyện đã qua, những bi thương liệu có còn nữa không. Nàng là một lính đặc công được huấn luyện đặc biệt nhất ở một Quốc Gia của thế kỷ 21, trời sanh dị năng, có thể hô mưa gọi gió. Một chuyến xuyên qua đối với nàng mà nói cũng không phải hoàn toàn là cuộc sống mới, mà là liên tiếp một đống âm mưu khổng lồ, tạo nên vận mệnh ngoài ý muốn. Hoàng cung, giang hồ, cổ mộ, sa mạc hoang vắng! Tần Như Thương xuyên qua sống kiếp hung hiểm gập hềnh, từng bước Kinh Tâm.... Phía sau đàn tế, hai mươi bốn cái hố mộ lớn nhỏ đều nhau cũng đã làm xong, người hầu Thái Thú dìu hắn đi tới bên án, cùng với tên khốn khiếp thần toán dâng ba lần hương rồi cắm vào lư hương, một lần nữa quỳ xuống đất dập đầu ba cái, sau đó vung tay lên, các tướng sĩ đã chờ đợi từ lâu, vội vàng đem những hài tử kia đưa đi về phía bên trong hố mộ. Liệu tất cả đều có thể êm xuôi mà trôi đi, liệu mọi thứ có tiếp diễn thực tốt đẹp hay tất cả rồi sẽ tiêu tan, mời bạn tìm câu trả lời trong truyện. Bạn đọc cũng có thể đọc những truyện khác như: Vương Phi Mười Ba Tuổi, Cổ Thi Diễm Hậu,... *** Nói đến lính đặc biệt, đó là một quân đội Quốc Gia trên thế giới chuyên phụ trách phá vỡ tập kích của quân địch chủ yếu là kinh tế chính trị, mục tiêu quân sự cùng thi hành riêng biệt, khác với nhiệm vụ đặc biệt của lính đặc công. Bọn họ lên kế hoạch nhạy bén, nhân viên có năng lực cao, trang bị hoàn mỹ, huấn luyện nghiêm chỉnh, lực chiến đấu mạnh. Quấy rối phá hư tập kích, ám sát bắt cóc, điều tra quân địch, lấy trộm thông tin, là trung tâm truyền tin, bảo vệ đặc biệt cùng với đặc công lật đổ phản kháng, đột kích bất ngờ và uy hiếp.. vân.. vân.. không nhiệm vụ nào, không làm được! Bất luận có thi hành trong hoàn cảnh ác liệt hay không, cho dù là ở khói thuốc súng tràn ngập cũng phải vượt qua, lính đặc công thường thường cũng là nguyên nhân quan trọng quyết định chiến tranh. Nhưng, có rất ít người biết, ở nước Z, Bộ Quốc Phòng là nơi thống lĩnh sắp xếp cấp bậc của lính đặc biệt trong quân đội, còn có thêm một tiểu bộ phận, là người bí mật trong bí mật. Họ không muốn có người biết, thần bí như sương mù đêm khuya, như có như không. Nhưng đồng thời, cho dù là ai cũng đều không thể coi nhẹ sự tồn tại của mình! ... Mời các bạn đón đọc Hoàng Phi Lính Đặc Công: Phượng Mưu Thiên Hạ của tác giả Dương Giai Ny.
Đặc Công Hoàng Phi - Nhất Thế Phong Lưu
Đặc Công Hoàng Phi xoay quay nhân vật nữ chính là đặc công, võ công rất giỏi, trong một nhiệm vụ vì bất cẩn nên chết, sau đầu thai ở một không gian khác. Truyện xuyên không này bắt đầu từ đây, thế giới mà nàng đi đến không phải thế giới của võ thuật, kiếm hiệp chỉ có đấu khí, ma thú. Nàng xuyên qua đến ba tuổi cha thì bị phế đấu khí còn bản thân thì bị kẻ khác đầu độc nên biến xấu, sau đó bị gia tộc đuổi đi, bị khinh bỉ gọi là quái dị phế tài. Nàng dùng hiểu biết võ học đời trước của mình để mong có thể biến đổi mọi thứ. Chỉ có điều núi cao còn núi cao hơn, xem ra võ nghệ của nàng cũng chỉ là hạng xoàng thôi. Nàng cần phải làm gì đây, tiếp tục mạnh mẽ để bảo vệ bản thân và gia đinh hay mặc kệ buông xuôi... *** Nghiêm Liệt nhướng mày nhìn Giá Hiên Mặc Viêm, nói: “Tiểu tử, làm sao vậy?” Giá Hiên Mặc Viêm không đáp lời, nhưng Giá Hiên Ly ngồi bên cạnh đã mở miệng: “Rất giống nữ nhân đã cứu chúng ta ngày đó.” Nghiêm Liệt sửng sốt, nhất thời quay đầu nhìn về phía Lạc Vũ, đánh giá nàng từ trên xuống dưới: “Các ngươi là nói…” Lời còn chưa nói hết, Giá Hiên Mặc Viêm nãy giờ vẫn ngồi không nhúc nhích đột nhiên lại ra tay chộp tới cái bớt trên mặt Lạc Vũ. Lạc Vũ thấy nhưng vẫn ngồi đó không nhúc nhích, chỉ nhướng mi lạnh lùng nhìn Giá Hiên Mặc Viêm. ... Mời các bạn đón đọc Đặc Công Hoàng Phi của tác giả Nhất Thế Phong Lưu.
Trọng Sinh Chi Ôn Uyển - Lục Nguyệt Hạo Tuyết
Trọng sinh đến cổ đại, không chỉ có trở thành người câm miệng không thể nói; mà còn tổ mẫu không thích, phụ thân không thương, mẹ kế ác độc, là người không may mắn khắc phụ khắc mẫu khắc cả nhà. Đối mặt với đủ loại gian khổ, các loại gây khó dễ, nàng vẫn nghênh khó khăn mà tiến lên, từng bước hóa giải. Trúng độc, ám sát, vá họa theo nhau mà đến, nàng cũng không run không sợ hãi. Nàng vốn chỉ muốn bình thản, an tĩnh mà sống đến già, nhưng mà số mệnh không như ý người. Nếu đã như thế, nàng cũng sẽ không muốn trên lưng phải gánh lấy cuộc sống u ám đáng thương nữa, vì vậy nàng nhất định phải sống một cuộc sống đầy màu sắc đẹp đẽ, sáng tạo ra một truyền kỳ thuộc về riêng nàng. *** Đại Tề mùa đông năm thứ ba mươi lăm, đặc biệt lạnh. Phía ngoài bông tuyết tung bay tự nhiên, những người trong nhà phú quý đều trốn ở trong phòng, không muốn đi ra ngoài. Nhưng nhà nghèo khó thì lo lắng, vì không biết có thể chịu đựng qua cái rét lạnh của mùa đông này hay không? Trong tiểu viện của một nhà nông, có một lão nhân đang bận rộn trong phòng bếp. Một bên thổi lửa nấu cơm, một bên vừa lau nước mắt. Vẻ mặt đau thương không dứt. Ôn Uyển nặng nề mở mắt, muốn cử động, thì lại phát hiện mình toàn thân mềm nhũn, không có một chút sức lực nào. Mờ mịt đánh giá chung quanh. Nóc phòng là đầu gỗ cùng mái ngói. Trong phòng ánh sáng lờ mờ, nhưng tương đối rộng rãi, trừ cái giường mình ngủ ra, bên trong nhà có một bộ ghế so sánh với ghế sa lon cao hơn một chút, vừa giống như giường vừa giống như đồ chơi. Trong nhà còn có một cái bàn tròn, bày bốn cái băng ngồi chung quanh; trên cái bàn tròn có đặt bình trà cùng chén trà, bình trà cùng chén trà đều đã bong tróc nước sơn. Cách giường hai mươi mấy bước có một cái bàn, đoán chừng chính là bàn trang điểm, phía trên bày lược, sợi tơ vân vân, cái bàn còn có một cái gương đồng tỏa ra ánh sáng xanh nhạt. Thoạt nhìn không giống như là nhà người có tiền, nhìn một cái liền biết. *** Mời các bạn đón đọc Trọng Sinh Chi Ôn Uyển của tác giả Lục Nguyệt Hạo Tuyết.