Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Dấu Yêu

Tên gốc: Tâm Tiêm Sủng Dịch tên: Thần Chuối Thể loại: Ngôn tình, hiện đại, showbiz, sạch sủng. Độ dài: 87 chương Năm đầu tiên làm dâu nhà giàu, Trì Yên đóng vai quần chúng 13 lần, diễn 15 nhân vật “người qua đường” vừa xuất hiện đã chết. Năm thứ ba làm dâu nhà giàu, Trì Yên tham gia ba bộ phim mới của những đạo diễn tầm cỡ quốc tế, trở thành “ảnh hậu” trẻ tuổi nhất trong vòng 10 năm trở lại đây. Năm đầu tiên sau khi “được buff”, cô liên tiếp nhận được lời mời phỏng vấn của những chương trình giải trí nổi danh. Người dẫn chương trình hỏi về đời sống tình cảm của cô: “Nghe nói Yên Yên có bạn trai không trong giới giải trí. Những lúc bận rộn, một năm hai người có thể gặp nhau mấy lần?” Trì Yên mỉm cười: “Anh ấy ở nước ngoài, nên một năm chỉ có thể gặp một lần.” Không lâu sau, ảnh hậu Trì Yên vừa mới bước ra khỏi phòng thu được mấy bước liền gặp được người bạn trai “đang ở nước ngoài, một năm chỉ có thể gặp một lần” của mình ở đầu đường. Khóe môi người đàn ông hơi nhếch lên, cười mà như không cười: “Một năm một lần?” “Khương Dịch……” “Gọi ông xã.” *** Reviewer: Trịnh Giang - fb/hoinhieuchu ---- Giới thiệu: Năm đầu tiên làm dâu nhà giàu, Trì Yên đóng vai quần chúng 13 lần, diễn 15 nhân vật “người qua đường” vừa xuất hiện đã chết. Năm thứ ba làm dâu nhà giàu, Trì Yên tham gia ba bộ phim mới của những đạo diễn tầm cỡ quốc tế, trở thành “ảnh hậu” trẻ tuổi nhất trong vòng 10 năm trở lại đây. Năm đầu tiên sau khi “được buff”, cô liên tiếp nhận được lời mời phỏng vấn của những chương trình giải trí nổi danh. Người dẫn chương trình hỏi về đời sống tình cảm của cô: “Nghe nói Yên Yên có bạn trai không trong giới giải trí. Những lúc bận rộn, một năm hai người có thể gặp nhau mấy lần?” Trì Yên mỉm cười: “Anh ấy ở nước ngoài, nên một năm chỉ có thể gặp một lần.” Không lâu sau, ảnh hậu Trì Yên vừa mới bước ra khỏi phòng thu được mấy bước liền gặp được người bạn trai “đang ở nước ngoài, một năm chỉ có thể gặp một lần” của mình ở đầu đường. Khóe môi người đàn ông hơi nhếch lên, cười mà như không cười: “Một năm một lần?” “Khương Dịch......” “Gọi ông xã.” Nội dung: Trì Yên là con ngoài giá thú, từ nhỏ đã bị mẹ bỏ rơi, vứt cho người cậu làm nghề cảnh sát nuôi. Năm 16 tuổi, cậu của cô phải tham gia một nhiệm vụ nguy hiểm nên gửi cô ở nhà họ Khương, nhờ đó cô quen biết người nhà họ Khương và nam chính Khương Dịch. Không lâu sau, cậu cô mất, cô được trả về nhà họ Trì. Cha ruột và mẹ kế của cô đều là loại người mặt dày vô sỉ, sẵn sàng bán con gái đổi lấy vinh hoa phú quý. Trong buổi tiệc sinh nhật 24 tuổi của Trì Yên, cũng là bữa tiệc “tìm chồng” cho cô, cô tình cờ gặp lại Khương Dịch. Tám năm không gặp, anh còn đẹp trai phong độ hơn xưa. Vừa gặp mặt, anh đã ngỏ lời cầu hôn với cô. Tuy không biết vì sao Khương Dịch đột nhiên muốn lấy cô, nhưng vì muốn thoát khỏi nhà họ Trì càng nhanh càng tốt nên cô gật đầu đồng ý. Đêm tân hôn, Khương Dịch chỉ ôm Trì Yên ngủ. Ngày hôm sau, anh lập tức ra sân bay đi công tác, khi trở về đã là nửa năm sau. Khương Dịch không bao giờ thể hiện cảm xúc gì với Trì Yên, lúc nào cũng thong dong lạnh nhạt, thậm chí có thể ôm cô trong lòng mà không có phản ứng gì. Trì Yên tưởng rằng anh chỉ lấy cô để khiến cha mẹ yên tâm hoặc tránh bị phụ nữ đeo bám. Khoảng 20 chương đầu, Trì Yên tương đối trì độn không nhận ra Khương Dịch thích mình, và Khương Dịch cũng không thể hiện tình cảm một cách quá rõ ràng. Nhưng từ chương 20, sau khi Khương Dịch tuyên bố “Anh chỉ thích em”, truyện bắt đầu ngọt ê răng. Khương Dịch là mẫu đàn ông gần như hoàn hảo. Anh là người thừa kế tập đoàn nhà họ Khương khét tiếng thương giới, từ nhỏ đã bộc lộ trí thông minh hơn người. Không những thế, anh còn có một khuôn mặt đẹp trai “người gặp người thích, hoa gặp hoa nở”. Từ nhỏ anh đã cảm thấy con gái là một sinh vật phiền phức, cho đến khi anh gặp Trì Yên. Nếu trước đây, với những lời tỏ tình của đám nữ sinh, anh luôn trả lời là “Tôi không thích con gái”, thì từ khi quen Trì Yên, câu trả lời của anh lại trở thành “Tôi không thích cô”. Khương Dịch yêu và luôn tôn trọng Trì Yên. Tuy không thích cô làm nghề diễn viên nhưng anh không ngăn cản việc cô đi đóng phim. Ngay cả khi có một số cảnh hở hang, anh cũng chỉ tỏ ra khó chịu chứ không can thiệp. Trì Yên không muốn mọi người cho rằng cô dựa hơi Khương Dịch để nổi tiếng nên anh đồng ý không công khai quan hệ của hai người. Tất nhiên, anh cũng tận dụng mọi cơ hội để tuyên bố chủ quyền. Ví dụ như khi Trì Yên bị paparazi chụp ảnh cô lên một chiếc Bentley mà ông chủ công ty cô (bạn thân Khương Dịch) là người cầm lái, Khương Dịch lập tức đăng status trên Weibo: “Xe là của tôi, vợ cũng là của tôi.” So với Khương Dịch, tính cách của Trì Yên hơi khó định nghĩa. Trong công việc, cô rất nghiêm túc và cầu tiến. Tuy cô hơi trì độn trong chuyện tình cảm nhưng lại rất tỉnh táo trong những chuyện khác. Đối với những người ghen ghét hay tìm cách hãm hại mình, cô không hề sợ hãi hay nhượng bộ. Tác giả không thể hiện rõ Trì Yên có phải là kiểu người ăn miếng trả miếng không, bởi hầu như lần nào Khương Dịch hoặc quản lý của cô cũng giúp cô giải quyết rắc rối. Khi gặp lại mẹ ruột, đứng giữa mẹ và Khương Dịch, cô dứt khoát chọn Khương Dịch. Đối với người mẹ năm xưa bỏ rơi mình, cô hiểu hành động của bà nhưng không đồng ý tha thứ. Tóm lại, Trì Yên là một người phụ nữ độc lập và có chủ kiến, nhưng chưa đủ sắc bén để dán nhãn “nữ cường nhân”. Dưới đây là một đoạn trích mà mình cho là đặc sắc. ----------Trích--------- Trên đỉnh đầu, người đàn ông cười khẽ: “Sao không đi giày?” “Không muốn đi.” Vừa dứt lời, cô bị Khương Dịch ôm eo bế bổng lên. “Sau này phải ngoan ngoãn đi giày, không được để chân lạnh.” Trì Yên nhỏ giọng đáp lại: “Vậy anh ôm em về phòng đi, em muốn đi tắm.” Bàn tay Khương Dịch đặt trên chiếc eo mảnh mai của cô ôm chặt hơn. Anh cũng thì thầm: “Tắm chung.” Trì Yên không phải đứa trẻ ba tuổi, sao có thể không hiểu ẩn ý trong câu “Tắm chung” này. Cô níu chặt lấy tay áo sơ mi của Khương Dịch: “Không được, mai em còn phải họp báo...” “Em nghĩ đi đâu vậy?” Người đàn ông cười khẽ. “Chỉ là tắm thôi mà.” Trì Yên khẽ hừ một tiếng: “Em không tin.” Đều là loại động vật tư duy bằng nửa người dưới, lại còn giả vờ trong sáng với cô. “Thật, lừa em anh là con chó.” Trì Yên ngẩn người mất một lúc. Đến tận lúc bị anh ôm vào trong bồn tắm, cô vẫn đang nghĩ anh nói vậy là có ý gì. Khương Dịch đứng cạnh cô, mặt đối diện với gương, đang cởi quần áo. Việc đã đến nước này, Trì Yên đành phải nhượng bộ: “Anh không được giở trò.” Khương Dịch gật đầu: “Giở trò là con chó.” Vẻ mặt của anh rất nghiêm túc, nghiêm túc đến mức khiến Trì Yên chần chừ vài giây. Cuối cùng, cô vẫn quyết định tin anh. Thế nhưng, thực tế lúc nào cũng vô cùng tàn khốc. Kết quả của việc tin nhầm Khương Dịch là, Trì Yên bị giở trò. Nước trong bồn ấm vừa phải. Lúc đầu, Khương Dịch quả thực không sờ mó lung tung, tỉ mỉ mà dịu dàng giúp cô tắm rửa. Trì Yên cảm thấy hiếm lắm mới được một lần như vậy, chưa kịp nhoẻn miệng cười, eo đã bị anh nâng lên, sau đó nhẹ nhàng nhấn xuống. Mặc dù động tác của anh rất nhẹ nhưng Trì Yên vẫn cảm thấy hơi đau. Cô nhíu mày, cào một phát lên đùi Khương Dịch: “Anh nói giở trò là con chó...” Đôi môi mỏng của người đàn ông nhẹ nhàng kề đến bên tai cô. Sau khi xác nhận cô không có việc gì, anh mới động một cái, thì thầm một chữ vào tai cô. Trì Yên nghe thấy rất rõ. Gâu. Đậu má... Lần sau cô còn tin Khương Dịch, cô chính là con chó. ------------------------ Truyện có một nữ phụ phản diện luôn muốn chen chân vào giữa hai người nhưng không thành công. Ngoài người nhà và Trì Yên ra, Khương Dịch không thích bất cứ sinh vật giống cái nào, nên nữ phụ không thể ảnh hưởng chút nào đến tình cảm của hai người. Ngoài ra còn có một số nam phụ có tình cảm với Trì Yên nhưng đất diễn quá ít, chỉ có thể coi là người qua đường. Đây chính là điều mình thích nhất ở truyện này – tuyến tình cảm đơn giản, không máu chó lằng nhằng. Có thể nói nam nữ chính rải đường từ đầu đến cuối truyện. Tóm lại, đây là một truyện hiện đại sủng tương đối kinh điển. Cốt truyện không quá đặc sắc nhưng diễn biến hợp lý, tính cách nhân vật nhất quán, bao ngọt bao sủng, thích hợp đọc giải trí. Chấm điểm: 9/10 Mời các bạn đón đọc Dấu Yêu của tác giả Thời Câm.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Nhẫn Đông (Hoa Kim Ngân) - Twentine
Đây là một câu chuyện về lỗi lầm và cứu chữa những lỗi lầm đó. Nữ chính là một người tâm cơ, nam chính thì là một kẻ ngụy tạo. Văn phong khá khó hiểu, khi đọc độc giả nên cân nhắc trước bởi sẽ khiến bản thân điên tiết. *** Từ dạo Hứa Huy nhập học tới giờ, thái độ của thành viên phòng 517 đối với cậu cơ bản đã trải qua 3 giai đoạn. Giai đoạn đầu tiên là mới lạ và hiếu kỳ. Tuy Hứa Huy vào trễ hơn những người khác vài năm, nhưng da thịt mượt mà hơn người, trắng trẻo hơn cả con gái, cực kỳ thanh tú, vốn là nhìn không ra tuổi tác, hơn nữa trải đời nhiều hơn người thường đôi chút, nên yên tĩnh và trầm ổn hơn những người đồng trang lứa mấy phần. Nhưng yên tĩnh thì yên tĩnh, cậu xưa nay chưa bao giờ mất giá, đứng ở đâu là thu hút hết thảy ánh mắt của mọi người. Ban đầu mọi người quen Hứa Huy vào lúc cậu vẫn còn đang là ông chủ mở quán nước, nay quán tuy vẫn còn đó, nhưng thân phận của Hứa Huy đã đổi thành một sinh viên, sự sai biệt này khiến cho sức hấp dẫn của cậu có thêm một tầng thu hút khác, do cậu đã từng mang trên mình một lớp vỏ thần bí. Ngay trong ngày khai giảng, thành viên phòng 517 đã bắt đầu ép cung Bạch Lộ chuyện của nhân vật Hứa Huy này, Bạch Lộ cứ luôn miệng nói không biết, bị ép quá thì đem banh truyền lại cho phía của Hứa Huy. “Các cậu đi mà hỏi cậu ấy.” Phía Hứa Huy thì tất nhiên hỏi không ra được tin tức gì. Đợi đến lúc cảm giác mới mẻ trôi qua, liền tiến vào gian đoạn thứ hai —- hài lòng. ... Mời các bạn đón đọc Nhẫn Đông (Hoa Kim Ngân) của tác giả Twentine.
Người Ở Nơi Tịch Lặng - Twentine
Viên Phi Phi mang tiếng là bán mình làm nha hoàn nhà Trương Bình, nhưng thật ra là ép mua ép bán vào trong nhà ông chú này làm tiểu thư từ năm 8 tuổi. Trương Bình xa lánh nhân gian làm bạn với lò rèn, cuộc đời quy củ nhàm chán trầm lặng yên tĩnh, đến khi có đứa con nuôi bắt đắc dĩ này thì bắt đầu cuộc sống cha đơn thân gà bay chó sủa. Cái hay của Phi Phi là nàng chưa từng coi mình thấp kém hơn bất cứ ai, dù xuất thân của nàng hèn mọn. Cũng như vậy, nàng không coi thường ai, thiên hạ đối với nàng mà nói đều là người dưng, giang hồ mây bay gió thổi. Chỉ có một số rất ít người nằm trong tim nàng, mà Trương Bình dĩ nhiên đứng đầu sổ. Nàng coi Trương Bình như người bạn, người cha, người anh, người hầu… Trương Bình là tất cả những gì trái tim bé nhỏ không yên phận của nàng mong muốn tìm hiểu. Trương Bình an tâm vì sự chênh lệch trong tuổi tác quá rõ ràng, nên nuôi nàng không chút cố kỵ, không có rào cản, để rồi khi nàng dần lớn lên, thì trái tim thiếu nữ… hơ hơ… thật là khó lường mà…. Phi Phi bạo ngược, Phi Phi phá phách, Phi Phi đánh nhau rất giỏi, Phi Phi không biết trời cao đất rộng. Trương Bình trầm ổn, Trương Bình lo toan, Trương Bình cưng chìu. Trương Bình nhẫn nhịn. Trương Bình tuân giữ quy củ. Truyện đậm chất điền văn, đừng nóng lòng mong xx. Toàn văn 60 chương mà tác giả dùng hết 55 chương cho 7 năm đầu chung sống thì đủ biết tác giả thích vuốt ve nam chính đến độ nào, từ từ mở ra cho độc giả xem con người trầm lặng đó, dưới lớp vỏ ít ai thấy, trong không gian ít ai nghe, Viên Phi Phi đã thấy những gì nghe những gì. Trong các truyện của Twentine, mình thấy truyện này có một đoạn văn kết với lời văn đẹp nhất, sâu lắng nhất, đọc xong chỉ muốn quanh quẩn bên nó, đọc đi đọc lại, nằm lăn qua lăn lại trongđó. Nó y chang như cái tựa đề. Đọc sẽ thấy là tác giả yêu Trương Bình, dịu dàng với Trương Bình, đau lòng vì Trương Bình, nên mới viết nên những lời văn như thế. Nhân vật Trương Bình cũng là một nhân vật lẩn quẩn trong đầu mình sau khi truyện kết thúc nhiều nhất, không phải vì hắn rắc rối hay thuần khiết gì, nhưng vì hắn rất “đầy đủ.” Đầy đủ mâu thuẫn, đầy đủ kiên cường, đầy đủ giãy dụa và kiên định. Hắn có phải một tên đạo đức giả hay không – Twentine phủ định. Nhưng trông hắn giống như trông nhân sinh, ai mà biết được, bảy năm như chớp mắt, một đời cũng qua. *** Hôm sau đi học, Viên Phi Phi kéo Bùi Vân đến một nơi không có ai để ra tay. “Đừng đừng……” Bùi Vân không dám la to, sợ sẽ kéo người khác tới, hắn thử bắt lấy nắm đấm của Viên Phi Phi, nhưng không thành công. “Phi Phi, đừng đánh nữa, đừng đánh ta nữa.” Viên Phi Phi nghiêng đầu nhổ toẹt một bãi xuống đất, tay chống nạnh nói: “Ngươi còn dám mách lẻo nữa không!” Bùi Vân chỉnh lý lại áo sống, cúi đầu lí nhí nói: “Ta không cẩn thận nên nói sai, không phải cố ý đi mách tội của ngươi……” Viên Phi Phi: “Tha cho ngươi không dám.” Bùi Vân xoa xoa bả vai, gục đầu không nói. Viên Phi Phi hoài nghi nhìn hắn. “Ê, Mít Ướt, ngươi đang cười à.” Bùi Vân nào dám nói phải, hắn gục đầu, lắc lắc. “Chậc.” Viên Phi Phi khinh thường quay đi, nàng cũng không phải thật tình muốn ra tay với Bùi Vân, bây giờ cái bánh bao trắng này càng ngày càng không sợ nàng nữa rồi, cũng không biết đó là tốt hay xấu. “Đi thôi.” Viên Phi Phi sải bước quay về, “Đợi nữa lão già Khuất sẽ tìm đến.” Bùi Vân “Ừ” một tiếng, bước theo sau Viên Phi Phi. Hôm nay Khuất Lâm Uyển đổi một quyển sách mới cho lũ trẻ đọc, còn đặc biệt chuẩn bị một phần dành cho Viên Phi Phi. ... Mời các bạn đón đọc Người Ở Nơi Tịch Lặng của tác giả Twentine.
Huyết Dạ Dị Văn Lục - Nhĩ Nhã
Truyện Huyết Dạ Dị Văn Lục của tác giả Nhĩ Nhã là câu chuyện xoay quanh về những con người mang trong mình dòng máu kỳ lạ. . Trên tầng cao nhất của tòa nhà này, chính là tổng bộ của B.N. Tên gọi tắt, BN7. Chi nhánh của B.N tương đối nhiều, nhưng phụ trách hành động chỉ có một, cũng chính là trung tâm chỉ huy. Người dẫn đầu B.N, một gã cảnh tham (cảnh sát & thám tử) vô cùng trẻ tuổi. Mà càng thú vị chính là, phụ trách quản lý toàn bộ trung tâm cơ hồ đều là huyết tộc, lại là một con người chỉ hơn hai mươi tuổi! Tên của hắn là, Triển Dực.Trong một ngày nào đó, giữa những bông tuyết trắng không ngừng rơi xuống, trong trí nhớ của Triển Dực, ngày hôm đó bắt đầu với một màu trắng mờ mịt bát ngát, mà tất cả câu chuyện, cũng sẽ bắt đầu từ màu trắng đó. *** Trước cửa trung tâm an toàn, có một chiếc phi thuyền trong như dĩa bay thuần trắng chậm rãi đáp cánh, dừng ngay cạnh Huyết Cung. Cũng là màu trắng nhưng Huyết Cung lại mang phong cách cổ xưa, còn dĩa bay này, theo lời của Triển Dực, nó giống như một cái dĩa vừa rửa xong. Đây là nơi xét xử của khu thứ bảy. Chánh án là do huyết tộc đề cử, địa vị tương đối cao, huyết tộc không có tín ngưỡng, cho nên duy trì trật tự trong huyết tộc chủ yếu dựa vào pháp lệnh, mà nền tảng của bộ pháp lệnh là hoàn toàn dựa vào bản năng và luân lý đạo đức của huyết tộc. Nơi xét xử được chia làm hai tầng, tầng trên là nơi xét xử huyết tộc. Nơi này so với những nơi xét xử khác hoàn toàn khác biệt, ở đây chỉ xử lý những vụ liên quan đến sát hại huyết tộc, thuộc loại giải quyết ân oán cá nhân giữa huyết tộc. Tầng dưới chính là phòng tạm giam huyết tộc trong truyền thuyết. ... Mời các bạn đón đọc Huyết Dạ Dị Văn Lục của tác giả Nhĩ Nhã.
Đàn Ông Tương Lai Không Dễ Làm - Nhữ Phu Nhân
Nam Nhân Tương Lai Không Dễ Làm, để có thể kế thừa quân công của cha, Lăng Lan bất đắc dĩ phải giả trai và bắt đầu quá trình trưởng thành trong khốn khổ. Cứ nghĩ xuyên không sống vất vả qua 16 năm thì có thể tự do lựa chọn được tương lai của mình, thì người cha đã bị cho là hy sinh trong chiến tranh bỗng nhiên xuất hiện, cưỡng chế đưa cô vào trường quân giáo hàng đầu của Liên Bang. Kỳ thực Lăng Lan cũng không có hùng tâm tráng chí gì, cô chỉ muốn sinh ra một bánh bao nhỏ ưu tú, xuất sắc để chơi thôi.  Cái gì? Muốn bánh bao nhỏ có thể ưu tú, thì gen của cha phải ưu tú sao??? Ách... Nếu vậy cô đành phải cố gắng trở nên cường đại để có thể đạp ngã người đàn ông yêu nghiệt chưa xuất hiện kia rồi!!!  Bởi vì Lăng Lan tự nhận mình không có năng lực khiến cho một người đàn ông thay đổi xu hướng ngôn tình ái để thích người "đàn ông" khác là mình nên...hây... Thôi, để cô cường vậy. Lăng Lan khóc ròng, sự thật cô là con gái nha..... Truyện còn rất nhiều tình khúc hay, mời các bạn cùng chiêu mộ. *** Tiểu Tứ nói làm Lăng Lan khẽ cau mày, quả thật lúc chiến đội làm nhiệm vụ ở thế giới ảo, cô cũng phát hiện Báo con có nhược điểm này, thể chất Báo con tựa hồ kém hơn cả người thường, đến tột cùng là có chuyện như thế nào? Phải biết rằng hiện tại ở Liên Bang, cho dù người có thể chất bình thường thì chỉ cần hấp thụ thuốc kích phát gen cấp C trở lên cũng có thể duy trì chiến đấu ở cường độ cao trong vòng nửa giờ, nhưng Báo con từ lúc bắt đầu chiến đấu đến bây giờ cộng thêm thời gian bay đến đây thì nhiều nhất cũng chí mới mười phút.. Lại nói, Báo con trước mắt chỉ điều khiển một cơ giáp cao cấp, những cơ giáp dưới cao cấp (bao gồm cơ giáp cao cấp) thì lực cắn trả lại cơ thể người điều khiển là rất nhỏ. Nó không giống đặc cấp trở lên, bởi vì có được phong cách chiến đấu của riêng mình nên lực phản phệ sẽ tùy thuộc vào độ thuần thục…… Đây cũng là lý do vì sao càng lên cao, yêu cầu đối với thể chất của người điều khiển cơ giáp càng cao. Nếu là không giải quyết vấn đề này, cho dù Báo con có được thực lực điều khiển Vương bài sư sĩ thì cũng không có biện pháp điều khiển Vương bài cơ giáp…… Lăng Lan nghĩ đến khả năng này mày nhăn càng chặt. Lúc này, trong khoang điều khiển, Lý Lan Phong cả người đã mồ hôi đầm đìa, giống như người mới từ trong nước bò ra, cả người ướt đẫm, bởi vì trong khoang điều khiển có thiết bị tự động điều khiển nhiệt độ nên mồ hôi mà anh đổ ra rất nhanh bị bốc hơi, toàn bộ khoang điều khiển bị sương mù mồ hôi bao phủ. Anh kịch liệt thở phì phò, tinh thần bắt đầu mỏi mệt, không chỉ có như thế, thân thể anh cũng mệt mỏi vô lực. Vừa rồi phải điều khiển cơ giáp trong trạng thái chiến đấu ở cường độ cao vài phút mà thể lực của anh đã tiêu hao gần hết. ... Mời các bạn đón đọc Đàn Ông Tương Lai Không Dễ Làm của tác giả Nhữ Phu Nhân.