Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Chàng Rể Đại Gia

Nhân vật chính là Chu Dương, phải làm kiếp ở rể, ăn nhờ ở đậu nhà vợ. Từ tiền tiêu vặt đến tiền chữa bệnh cho mẹ đẻ cũng phải ngửa tay xin vợ. Nhưng cũng chính từ hoàn cảnh ấy, Chu Dương đã vươn lên mạnh mẽ cùng biết được thân thế thực sự của mình, Chu Dương hoàn toàn lột xác thành một người có thực lực và tài năng thực sự. Tuy nhiên không có con đường nào trải toàn hoa hồng, Chu Dương sẽ trải qua những biến cố như nào để vươn tới thành công ? Cùng theo dõi tuyệt phẩm: Chàng rể đại gia của tác giả Linh Vân nhé !! Ở rể, ăn bám, ngay đến cả tiền chữa bệnh cho mẹ cũng phải ngửa tay xin vợ, bị cả gia đình vợ chửi bới ghẻ lạnh suốt mấy năm trời. Ai bảo ở rể thì không có tôn nghiêm, sau khi biết về thân thế thực sự của mình, Chu Dương đã hoàn toàn lột xác trở thành một người có thực lực và tài năng, hãy cùng theo dõi con đường trắc trở song cũng đầy bất ngờ hấp dẫn của Chu Dương… *** Vợ ơi, có thể cho anh vay mười ngàn không? Bệnh viện lại giục rồi…”  Chu Dương vừa nói, vừa xấu hổ nhìn Tạ Linh Ngọc.  Tạ Linh Ngọc nghe xong cũng sững sờ một chút, sau đó buông một tiếng thở dài mệt mỏi, cầm một xấp tiền từ trong túi xách đưa cho chồng.  Chu Dương cúi gằm mặt cầm tiền, lí nhí nói câu cảm ơn.  Tạ Linh Ngọc vóc người thanh mảnh, ngũ quan hài hòa cân đối nằm trêи gương mặt trái xoan thanh tú, nhan sắc xinh đẹp tuyệt đối tương xứng bốn chữ nghiêng nước nghiêng thành.  Chu Dương dù cũng gọi là phong độ tuấn tú, nhưng so với Tạ Linh Ngọc vẫn còn thua kém nhiều phần.  Ba năm trước, cử nhân đại học Chu Dương, cũng giống với những sinh viên trẻ vừa tốt nghiệp, tâm trí luôn hướng tới một tiền đồ xán lạn, tự cho rằng bản thân giờ đã có thể một mình chăm sóc người mẹ già đang mắc căn bệnh nhiễm trùng đường tiểu.  Đúng lúc Chu Dương đang rất lo lắng về vấn đề tiền viện phí, người con gái Chu Dương thầm ái mộ suốt ba năm cấp ba Tạ Linh Ngọc tìm đến anh. Cô đưa ra đề nghị rằng chỉ cần Chu Dương đồng ý làm cưới cô làm vợ, sẽ lập tức cùng anh kết hôn.  Không chỉ có vậy, Tạ Linh Ngọc còn hứa rằng, sẽ tặng cho anh một khoản hồi môn không hề nhỏ.  Chu Dương biết Tạ Linh Ngọc từ trước tới giờ không hề có tình cảm gì với mình, cũng biết cô là vì mối nhân duyên nhập nhằng với người đàn ông khác nên mới tìm đến mình.  Song bởi bệnh tình của mẹ, nên Chu Dương gật đầu đồng ý.  Quang thời gian ba năm này, Chu Dương làm trâu làm ngựa ở Tạ gia.  Chu Dương từ đầu đến cuối không hề được cha mẹ Tạ Linh Ngọc tử tế đón nhận, thậm chí còn thường xuyên bị khiêu khích châm chọc đủ đường.  Tuy Tạ Linh Ngọc không mỉa mai giễu cợt anh như cha mẹ cô, nhưng kết hôn 3 năm cũng không để anh chạm vào người cô lấy một lần.  Đúng lúc này, mẹ của Tạ Linh Ngọc mở cửa bước vào.  Nhìn thấy Tạ Linh Ngọc đang đưa tiền cho Chu Dương, nhất thời kϊƈɦ động như thể bị ai giẫm đạp vào người, liền lớn giọng: “Linh Ngọc, tại sao con lại đưa tiên cho tên vô dụng này cầm?”  “Chu Dương, mày tự nói xem, suốt mấy năm nay, mày cầm bao nhiêu tiền của cái nhà này rồi?” “Mày đã đem đến cho cái nhà này một đồng nào chưa?”  Thấy mẹ vợ dùng những lời nói ngoa ngoắt để chửi bới, Chu Dương đầu còn cúi thấp hơn nữa.  “Mẹ, sớm muộn con cũng sẽ cố gắng trả lại chỗ tiền đã vay từ Linh Ngọc, chỉ là hiện tại mẹ ruột con đang chuẩn bị làm xét nghiệm…”  Bà mẹ vợ vẫn lạnh lùng nói: “Mẹ mày có bệnh thì liên quan gì đến nhà tao? Mày định coi nhà tao là cái ngân hàng à? Mày có biết là bây giờ công ty của Linh Ngọc đang trong giai đoạn khó khăn nhất không?”  Dứt lời, bà liền quay sang Linh Ngọc: “Linh Ngọc, chỗ tiền này không thể đưa cho nó.”  Bà ta vừa nói, vừa dứt khoát đi về phía Chu Dương, muốn giật lại xấp tiền trong tay anh.  “Mẹ, dừng lại đi.”  Tạ Linh Ngọc mệt mỏi lên tiếng để ngăn mẹ mình lại. Cô nói: “Chuyện của công ty mười ngàn này cũng không giải quyết được gì, thôi bỏ đi mẹ.”  Nhìn thấy bộ dạng chán chường uể oải của Linh Ngọc, Chu Dương trong thâm tâm tự ý thức được rằng, anh thật sự là một kẻ thất bại.  Công ty mỹ phẩm của vợ mình đang đối mặt với khủng hoảng nghiêm trọng, thế nhưng, lại chẳng có cách nào để giúp đỡ cô, không thể làm trụ cột cho cô dựa vào…  Sự ghét bỏ mà mẹ vợ đối với Chu Dương cuối cùng không thể kiềm chế được nữa, bà ta liền nổi giận đùng đùng quát: “Đúng là đồ vô tích sự, con rể nhà người khác thì kiếm được hàng đống tiền, còn mày thì mở mồm là đi xin tiền, đúng là đồ phế vật của phế vật!”  Lúc này, đồng hồ vừa điểm mười hai giờ, chợt có tiếng gõ cửa.  Chu Dương nhướn mày, cố kìm nén sự tức giận như thể đang trào chực lên tận họng.  Gương mặt thanh tú của Tạ Linh Ngọc biểu lộ chút bất đắc dĩ xen lẫn sự chán nản thất vọng, miễn cưỡng ra mở cửa.  “Tạ tiểu thư, đây là bó hoa tươi của ngày hôm nay, phiền tiểu thư kí vào đây.”    Mời các bạn đón đọc Chàng Rể Đại Gia của tác giả Linh Vân.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Tu Chân Chi Giới - Phong Lai
"Nhân đạo thì sao? Yêu đạo lại thế nào? Ta có thể phụ cả thiên hạ này cũng sẽ không phụ ngươi" "Chứng minh điều đó sao?" "Tất cả đều chẳng còn kịp nữa rồi" "Đời này ta không yêu, không hận lại càng không buồn không vui" "Còn ngươi thì thế nào?" Gặp được là duyên, đi qua đời nhau là định mệnh đã an bài. ---- “AAAAAA” “Ngươi tỉnh lại cho ta...” “Ta còn chưa có cho phép ngươi chết...” “Ngươi dám chết ta đem cả thiên hạ đại đạo này chôn cùng ngươi…….” *** Một đường phi kiếm Kỳ Phong vì có tâm sự nên không nói gì với Kiến Huân sư huynh mà là lựa chọn trầm mặt. Kiến Huân tựa hồ cũng cảm nhận được tiểu sư đệ của mình có tâm sự nhưng tiểu sư đệ không nguyện ý nói ra, hắn cũng không thể làm bộ mặt dày đi hỏi. Hắn là tôn trọng sự riêng tư của tiểu sư đệ nhà mình a. Hôm nay có rất nhiều chuyện xảy ra Kỳ Phong cũng không còn tâm trạng tụ tập cùng các vị sư huynh, tạm biệt Kiến Huân sư huynh hắn tự mình đi về hướng Đan Phong. Trở lại tiểu phòng đánh lên cấm chế Kỳ Phong mới có thể thở phào nhẹ nhõm. Thả người xuống giường lúc này Kỳ Phong mới có thời gian suy nghĩ về những gì xảy ra. Hôm nay nếu như hắn không lợi dụng tử khí thì không có khả năng dễ dàng giải quyết tên Trúc Cơ đó nhanh như vậy mà phải là một hồi chiến đấu cùng đỗ máu, đừng nói động tĩnh lớn đưa tới người khác chú ý mà ở hắn tu vi cực lực áp chế trước mặt người khác cũng sẽ bị bại lộ lúc đó hắn nhất định không thể giải thích với tông môn vì cái gì tu vi hắn lại cao như vậy. Cũng may mà hắn ngay lặp tức làm ra quyết định sử lý nhanh tên cái kẻ muốn giết hắn. Kỳ Phong nghĩ đến đây thôi đã thấy sợ rồi. ... Mời các bạn đón đọc Tu Chân Chi Giới của tác giả Phong Lai.
Nắng Ấm - Thanh Yên Vị Tán
Chỉ vì người ấy là em, cho nên anh mới có thể yêu sâu đậm như vậy. Tô Thanh Hiểu từng có một mối tình như cổ tích trong những năm tháng thanh xuân tươi đẹp với hoàng tử Tiêu Bạch. Đáng tiếc, hoàng tử chọn đi cùng công chúa mà rời bỏ lọ lem đến một nơi thật xa. Và chàng kỵ sĩ thật sự dành cho lọ lem đã đến. Anh chính là Thẩm An Trình. Mà nói đến Thẩm An Trình là ai? Chính là một thanh niên cuồng yêu vợ. Nhưng hành trình đem cô dâu nhỏ về nhà của anh quả không dễ dàng gì. Tận mắt chứng kiến đoạn tình cảm của Thanh Hiểu cùng Tiêu Bạch từ lúc mặn nồng đến khi tan vỡ, đó là điều cỡ nào đau lòng với anh. Bởi vì, tình yêu của anh chỉ có thể chôn dấu trong lòng mà không thể nói ra. Cho đến khi, ông trời cho anh cơ hội, cũng là lúc hai người họ chia tay nhau. Chờ đợi, yêu thương, theo đuổi... Cuối cùng, Thẩm An Trình cũng có thể ôm được người đẹp về dinh. Mà kết hôn rồi, anh cũng chỉ là "ông xã Trình Trình" trong bóng tối của Thanh Hiểu mà thôi. Ai bảo, anh là nhân vật "hô mưa gọi gió" ở thành phố này làm gì. Có một người chồng quyền lực và chống lưng khủng như thế, Thanh Hiểu nào đâu dám khoe khoang lung tung. Mọi người mà biết, thể nào cũng bổ nhào vào cô cho xem. Vậy nên, "ông xã Trình Trình" - anh chịu khó thiệt thòi chút nha ????????  Thẩm An Trình vất vả lắm mới có thể làm chồng-người-ta nên khỏi nói cũng biết yêu thương và sủng vợ như thế nào rồi. Vợ muốn chơi trò bí mật thì bí mật, muốn diễn kịch thì diễn kịch, muốn mập mờ thì mập mờ... Kiểu gì anh đây cũng chiều. Cho đến khi, mối tình đầu năm 17 tuổi Tiêu Bạch quay về, muốn nối lại tình xưa cùng vợ anh... Lúc ấy, An Trình anh không muốn làm "ông xã Trình Trình" trong bóng tối nữa, anh đây phải bước ra ánh sáng và tuyên bố cho mọi người trên thế giới này biết "Tô Thanh Hiểu là vợ của Thẩm An Trình và Thẩm An Trình thuộc quyền sỡ hữu của Tô Thanh Hiểu". Ai cũng không được nhây vào đâu nha :v :v Đọc ngang đây ắt hẳn mn sẽ lo lắng không biết nữ chính có lằng bà nhằng với tình xưa không đúng không nhỉ? Vậy thì xin hãy yên tâm ha. Thanh Hiểu tuy có chút ngốc nghếch đáng yêu nhưng vô cùng dứt khoát và rõ ràng trong tình cảm. Khi xác định kết hôn cùng An Trình, cô đã một lòng một dạ với anh rồi. Tên Tiêu Bạch kia quay về cũng chỉ là tự mình đa tình mà thôi. Vì thế, câu nói đầu tiên sau khi gặp lại nhau của cô cùng Tiêu Bạch chính là "Tôi đã kết hôn". Trực tiếp - cắt đứt hy vọng. Nhưng mà tên này chưa chịu từ bỏ, lại còn muốn đi cà phê nói chuyện nhẹ nữa cơ. Mà xui cái là chưa kịp nói vô vấn đề chính đã bị "ông xã Trình Trình" của người ta phi con xe mui trần mới toanh cực ngầu đến đón về rồi ???????? Tiêu Bạch không hề biết, đoạn tình cảm tốt đẹp khi ấy đã mất đi thì không cách nào hàn gắn lại được. Và hơn hết, bây giờ bên cạnh Thanh Hiểu đã có một An Trình yêu vợ sủng vợ đến vô cùng. Thanh niên cuồng vợ này còn thích chơi mấy trò như diễn ân ái trong bóng tối nè, thích biến mình thành anh hùng đi cứu vợ yêu nè và đặc biệt hơn là thích khoe khoang sự soái ca siêu ngầu siêu choảnh của mình với tình địch nữa :v :v. Hơi lầy một tí nhưng mà mình thích Ha ha Buồn cười nhất chính là tên trợ lý của An Trình ấy, công việc thư ký đàng hoàng thế kia mà sao khi rơi vào tay của đại boss Trình thì toàn ba cái việc theo dõi, lén lút, báo cáo tình hình của vợ boss không à. Đáng thương ghê luôn ???????? Nhìn chung, "Nắng ấm" chỉ đơn giản là một câu chuyện ngắn về cuộc sống sau hôn nhân của Thanh Hiểu - An Trình cùng chút sóng gió cho dư vị yêu thương thêm sâu đậm mà thôi. Vì là truyện ngắn nên nội dung không quá nhiều nhưng đủ cho người đọc cảm nhận được tình yêu của boss Trình dành cho vợ mình. Thích nhất là những phân đoạn khi Thanh Hiểu gọi tên anh là "Trình Trình", nghe thế nào cũng cảm thấy tình cảm vô đối luôn ý. Truyện ngọt ngào sủng-sạch-sắc nữa nên rất thích hợp cho những bạn nào muốn đổi gió sau những câu chuyện dài đầy mệt mỏi. Văn phong tác giả nhẹ nhàng, ấm áp và lời dịch cũng khá mượt nữa. Nhưng hố chống chỉ định cho những thanh niên FA nhé, đọc xong GATO lắm luôn đó nha :) *** Từ ngày đó Tiêu Bạch không một mình tìm Tô Thanh Hiểu nữa, nhiều lắm là chuyện công việc ngẫu nhiên gặp ở văn phòng. Trái lại mỗi lần nhìn thấy Tiêu Bạch, Mạt Nhiên đều ra vẻ si mê. Ngày đó, Mạt Nhiên rốt cục cảm thấy kỳ quái, vì sao mỗi lần ánh mắt của ông chủ đều dừng ở trên người Tô Thanh Hiểu. “Thanh Hiểu, khai báo thành thật, cậu và ông chủ mới có phải có quan hệ mập mờ gì không?” Thừa dịp lúc nghỉ trưa, Mạt Nhiên lén đến gần Thanh Hiểu, nói bên tai cô. Lúc này Thanh Hiểu đang hạnh phúc nhìn chăm chăm tin nhắn Thẩm An Trình gửi đến cho mình, Hiểu Hiểu, buổi tối về nhà anh nấu cơm cho em. Tô Thanh Hiểu ngẩng đầu, vẻ mặt kinh ngạc nhìn Mạt Nhiên, “Cậu nói Tiêu Bạch?” “Ừ ừ.” Mạt Nhiên gật đầu như trống bỏi. “Mối tình đầu.” Thanh Hiểu không hề kiêng dè, dù sao cũng là quá khứ, ai không có đoạn tình cảm thất bại chứ. Mạt Nhiên trái lại đưa ra vẻ mặt bị sét đánh, thật lâu vẫn chưa lấy lại bình tĩnh. “Nhưng mà tớ đã không còn thương anh ta từ lâu, anh ta cũng không còn thương tớ, nhiều lắm coi như là bạn bè.” Thanh Hiểu tiếp tục nói, Mạt Nhiên thở dài, sau đó nhìn bóng dáng ảm đạm của ông chủ ở cửa rời đi. Đây là tình huống gì hở? ... Mời các bạn đón đọc Nắng Ấm của tác giả Thanh Yên Vị Tán.
Thật Ư? Thật Ư? Phải Là Hồng Phai Xanh Thắm
Hồng phai xanh thắm ý chỉ thời điểm cuối xuân hoa rụng lá đâm chồi, hàm ý mùa xuân qua đi nhưng thời gian vẫn trôi, hoa tàn nhưng cây vẫn đâm chồi nảy lộc. Ý tác giả là tiếc thương hồng nhan, tiếc cho thời gian vẫn trôi, cuộc sống vẫn tiếp diễn còn nhan sắc tuổi trẻ người con gái lại chóng lụi tàn. Truyện kể về một cô nhân viên công vụ ở tòa án xuyên về cổ đại trong thân phận một thứ nữ nhà quan. Mẹ đẻ là di nương bị hại chết, cha ruột sủng thiếp, giả nhân giả nghĩa. Trong hoàn cảnh như vậy, nữ chính với thân phận đứa bé 4 tuổi đã cố gắng sinh tồn, dùng sự khôn khéo để đấu tranh cho hạnh phúc của mình. Truyện không mang tính chất YY, nữ chính xuyên không phải siêu nhân thánh nữ, chỉ khéo léo cư xử cho phù hợp hoàn cảnh, ngoài ra tính cách nàng vô cùng đáng yêu, suy nghĩ hài hước. Nam chính là một lãng tử quay đầu, để có thể cưới được nữ chính anh đã phải vận dụng rất nhiều quỷ kế. Tác giả cũng lồng vào truyện những suy nghĩ đánh giá về cuộc sống cổ đại với nhiều so sánh rất dí dỏm thông qua cái nhìn của nữ chính. Đôi lời editor: Nếu yêu thích điền văn cổ đại, đây là một câu chuyện vô cùng phù hợp với bạn. Đứng đầu top 100 ngôn tình theo view tính đến 11/2013 trên Tấn Giang và là điền văn duy nhất lọt top, truyện đã làm mình tò mò đến mức quyết định dấn thân vào sự nghiệp edit để có thể đọc truyện. Và quả thực câu chuyện đã không làm mình thất vọng. Đây là một câu chuyện sinh động với dàn nhân vật chính phụ phong phú, đủ màu sắc, cá tính, với các mối quan hệ, mâu thuẫn và cách giải quyết. Bạn sẽ thấy ở đây những nhân vật rất " đời ", một nữ chính xuyên không nhưng không toàn năng và cố gắng xoay chuyển số phận bằng sự khéo léo, một nam chính đầy khiếm khuyết nhưng yêu thương và thấu hiểu nữ chính. Một gia đình tuy có sóng gió nhưng vượt qua sóng gió là đoàn kết, gắn bó, là hậu phương vững chắc. Mình nghĩ điểm nổi bật của truyện này so với nhiều cuốn điền văn khác hay truyện xuyên không khác là ở nữ chính. Cách tác giả xây dựng suy nghĩ nữ chính rất hài hước, đáng yêu và logic. Các mâu thuẫn hấp dẫn, cách xử lý cũng hấp dẫn và không lê thê. Hi vọng, các bạn cũng sẽ có cùng cảm nhận với editor khi đến với câu chuyện này.Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ, mình nghèo từ rồi :P! *** Cuối tháng tư, hoàng đế khẩn cấp điều Cố Đình Diệp làm trấn thủ sứ vùng Lưỡng Hoài, nắm quyền chỉ huy quân vụ toàn địa phương, lệnh khẩn lập tức lên đường. Hành lý đã chuẩn bị xong từ sớm, tâm tình Minh Lan suy sụp, nhét vào hà bao bên người Cố Đình Diệp chút tuyết tân đan cùng tố nhung hoàn. Cố Đình Diệp liếc mắt nhìn, hai loại này một hạ hỏa, một vượng hỏa, hắn vừa buồn cười lại vừa cảm động, liền cầm tay Minh Lan dịu dàng nói: “Nếu như thấy không vui thì về nhà mẹ đẻ ở mấy ngày, không phải lo người bên ngoài bàn tán.” Trước đó hắn đặc biệt tới phủ Thịnh một chuyến, không biết là nói gì đó với hai vị phụ nữ một trung niên một lão niên bên kia. Vương thị cho vợ Lưu Côn tới truyền lời, đại ý là đồ tiện nhân Thải Hoàn kia xử lý tùy ý, lúc nào cũng hoan nghênh Minh Lan về nhà mẹ đẻ dưỡng thai. Lão phu nhân thì lại tự tay viết một phong thư, lời ít ý nhiều tóm lại trong một câu ‘hết thảy cẩn thận, không cần phô trương.’ Minh Lan xoay lòng bàn tay nắm lấy tay của hắn, chỉ nắm được ba ngón tay thô ráp. Nàng cố gắng khuyên giải: “Chàng không cần lo cho em, có Đồ nhị gia cùng bao nhiêu thủ hộ che chở em, đừng nói là ngăn mấy đầy tớ trong nhà, có muốn đi cướp tiền trang cũng được.” Nàng nhớ tới nguy hiểm lần trước khi ngự sử xuôi nam, không nén được lo âu trong bụng, lại khẽ nói: “Chính là chàng mới phải cẩn thận hơn đó. Quân sĩ phải mang đủ số, không được ra vẻ ta đây dũng cảm, em đã dặn Tạ Ngang không được rời chàng quá ba thước.” Cố Đình Diệp hiểu lòng nàng, mỉm cười nói: “Chồng em dẫn theo tổng cộng nửa doanh trại kỵ binh dũng mãnh đấy.” Còn chưa kể có thể điều binh ở Lưỡng Hoài. “Ở bên ngoài, chàng phải giữ sức khỏe, không được uống nước lã, không được ăn món lạ dân dã, không được phong phanh, cẩn thận trúng gió, trời lạnh chàng mặc áo da hươu hai lớp mềm này ở bên trong, em bị kim đâm hết mấy ngón tay mới may xong đó, không cho chàng vứt đó làm vật trang trí.” Minh Lan làm bộ giơ ra mười ngón tay trắng mềm như tuyết, kỳ thực trong lòng nàng lo lắng cực kỳ, chỉ đành dặn dò luôn mồm. Giờ nàng làm vợ người ta đương lúc vào cầu, chẳng mảy may có chút nào ý nghĩ đổi nghề sang làm quả phụ đâu. ... Mời các bạn đón đọc Thật Ư? Thật Ư? Phải Là Hồng Phai Xanh Thắm của tác giả Quan Tâm Tắc Loạn.
Tổng Giám Đốc Ác Ma Quá Yêu Vợ - Thịnh Hạ Thái Vi
Lần đầu tiên gặp mặt, cô là bạn gái của em trai anh, thế nhưng anh lại không kiểm soát được hành vi của mình mà thiếu chút nữa cưỡng bức cô.     Lần thứ hai gặp mặt, cô vì công ty ba mình mà tìm đến anh, anh không để ý cấm kỵ yêu cầu cô gả cho anh.     Vì không để cho mình tan cửa nát nhà, Quan Ngưng Lộ lựa chọn gả cho Sở Mạnh - anh trai của bạn trai mình.     Bắt đầu từ đêm tân hôn, Sở Mạnh bắt đầu cướp đoạt cả thể xác lẫn tinh thần của cô.     Anh kiêu ngạo tuyên bố, chiếm được người của cô cũng muốn chiếm được tim của cô.     Thế nhưng, anh không biết sao? Từ khi giây phút cô đáp ứng gả cho anh, cô đã không còn trái tim rồi.     Năm năm sau, em trai anh - Sở Khương trở lại. Thế nhưng anh lại ký một tờ ly hôn, nói để cô tự do.     Tự do? Cô còn có tự do sao? Sau khi anh cưỡng chiếm cả người cô?     Rõ ràng qua nhiều năm như vậy, nguyện vọng duy nhất của cô là muốn rời khỏi anh. Tại sao đến một ngày, lại phát hiện tim của mình trĩu nặng như đã lạc mất rồi.  *** Đêm nay ánh trăng rất đẹp, thật sự rất đẹp. Đẹp đến khiến người nằm trên giường không cách nào ngủ. Sở Mạnh nằm trên chiếc giường còn vương mùi hương nhàn nhạt của cơ thể cô làm thế nào cũng không ngủ được, đứng dậy mặc vào chiếc áo ngủ ra khỏi phòng ngủ, mở một bình rượu một mình thưởng thức. Cả phòng nồng nặc mùi rượu lại không che dấu được tâm trạng cô đơn, phiền não và bất an của anh. Hôm nay anh chính thức kết hôn nhưng cô dâu vẫn cách xa anh như vậy, bất kể là người hay tim. Nặng nề để cái ly trong tay xuống, Sở Mạnh nghĩ đến cái gì đó rồi bước nhanh đi về phòng, mở ra tủ treo quần áo đem quần áo chỉnh tề ném trên giường, cởi áo ngủ xuống. Không tới hai phút anh đã ăn mặc chỉnh tề đã cầm chìa khóa xe lên. "Rầm rầm rầm. . . . . ." Xe thể thao đắt giá lập tức chạy nhanh trên con đường rộng rãi. Trong đêm khuya yên tĩnh trừ tiếng gió vù vù, thỉnh thoảng ngoại trừ ở phía đối diện có một hai chiếc xe chạy qua thì vô cùng vắng lặng. Hai bên đường những hàng cây với những chiếc cành non vươn cao, từng hàng sồi xanh thoáng cái đã trôi qua trước mắt. “Két” một tiếng, chiếc xe đang bay như tên bắn dừng lại ở chân núi khu vực ngoại thành. Dưới ánh trăng, những cây bách trên núi theo gió đêm nhẹ nhàng đung đưa. Xe vẫn không tắt máy, đèn xe lúc sáng lúc tối chiếu lên tấm bia đá dưới chân núi “Đồi Thạch Hổ”. Không sai, đồi Thạch Hổ là một nghĩa trang công cộng. ... Mời các bạn đón đọc Tổng Giám Đốc Ác Ma Quá Yêu Vợ của tác giả Thịnh Hạ Thái Vi.