Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Cô Vợ Thần Bí Của Ông Hoàng Làng Giải Trí

Trần Hạo là ông hoàng của làng giải trí, mặc dù không thuộc thế lực hắc đạo nhưng lại chẳng có ai dám đụng đến Trần thiếu của công ty giải trí Minh Hạo. Một người đàn ông dáng người uy phong lẫm liệt, khuôn mặt tuấn tú luôn trầm lặng, không một ai có thể đoán được Trần thiếu đang suy nghĩ gì. "Không! Chẳng bao giờ mình lại vì một cái cây mà bỏ qua một khu rừng" "Tôi không thích sự ràng buộc mà muốn cuộc sống tự do tự tại" Gia Duyên, cô gái có thân phận thần bí với vỏ ngoài là siêu mẫu. Từ một ánh mắt của cô đến nụ cười đều khiến người khác đắm chìm trong đó. Cô nóng tính và ghét nhất hai loại người. Một là đa tình phong lưu, hai là ỷ thế hiếp người. *** GHI CHÚ: 4 quyển truyện tiếp nối lẫn nhau. * Quyển 1: Bá Chủ Hắc Đạo Cưng Chiều Vợ Sát Thủ. ( Lôi Lạc Thiên và Trình Lam). *Quyển 2: Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Luật Sư Kiêu Ngạo Của Mình. ( Mạnh Hùng và Kiều Nhi). * Quyển 3: Cô Vợ Xã Hội Đen Của Ông Trùm Hắc Đạo. ( Nam Liệt và Hàn Mạc). 12 giờ đêm là thời điểm mà mọi người đang yên lành ở trong nhà của mình chìm vào giấc ngủ yên. Tại một quán Bar ngay trung tâm Thành Phố S vẫn ngộn nhịp và náo nhiệt như thường ngày. Trong căn phòng VIP tại Night Angel bar, Tràn Hạo, Mạnh Hùng, Lôi Lạc Thiên và Nam Liệt bốn người đàn ông cùng với người phụ nữ của mình đang ngồi uống rượu và trò truyện. Nam Liệt một thân âu phục màu đen ngồi thỏai mái ôm Hàn Mạc vào lòng. Hôm nay Hàn Mạc vừa mới từ Đông Nam Á trở về, đáng lẽ ra Nam Liệt sẽ không đến đây. Nhưng bốn người đã có hiệp ước mỗi thứ bảy đầu tháng đều tụ tập lại một lần, dù có bận đến đâu cũng không được vắng mặt. “Em có mệt không? Ngồi thêm một chút chúng ta về.” Nam Liệt cúi xuống đặt lên trán của Hàn Mạc một nụ hôn nồng nàn nói. “Không sao, em không mệt.” Thật ra thì Hàn Mạc vô cùng mệt mỏi, sau khi xử lý xong việc trong bang cô bay về Thành Phố S ngay lập tức. Chỉ xa Nam Liệt mấy ngày mà lòng cô đã cảm giác khó chịu, cô nhớ anh muốn được ở bên cạnh anh. Mạnh Hùng ngồi bên cạnh Nam Liệt, một tay choàng qua vai của Kiều Nhi, tay còn lại kẹp điếu cigar cháy được hơn phân nửa đặt trên thành ghế sofa. Ánh lửa màu cam leo lét cùng với làng khói đen yếu ớt tỏa ra từ điếu cigar, làm người ta nhìn vào cảm giác nguy hiểm một cách lạ kỳ. Hôm nay trên khuôn mặt cương nghị của Mạnh Hùng, luôn hiện lên sát khí làm người ta nhìn vào chỉ muốn lẫn tránh không dám nhìn thẳng vào ánh mắt phát ra lửa của anh. Kiều Nhi qua bao năm an phận ở nhà làm phu nhân Mạnh gia, đã đưa ra một quyết định làm cho Mạnh Hùng cảm giác không yên trong lòng. Cô sẽ cùng Minh Dạ Collin mở một văn phòng luật lớn nhất tại Thành Phố S này, đặc tên là văn phòng luật sư Mạnh Nhi. Minh Dạ Collin sẽ từ Paris trở về Thành Phố S làm việc, kể cả Minh Nguyệt và Thiết Sang Sang cũng sẽ trở về làm luật sự cho Kiều Nhi. Mạnh Hùng không đồng ý với việc Kiều Nhi phải xuất đầu lộ diện, với thân phận và địa vì của anh, anh không muốn người phụ nữ của mình phải xông pha ngoài xã hội. Huống hồ gì Kiều Nhi còn đang mang thai 3 tháng, anh sợ sức khỏe của cô không chịu nổi. Hai người đã vì chuyện này mà tranh cãi với nhau. Cuốn cùng người thắng đương nhiên vẫn là Kiều Nhi. Mạnh Hùng trong lòng bực bội không thể làm gì hơn, đành làm mặt lạnh để Kiều Nhi xiêu lòng. Lôi Lạc Thiên đặt Trình Lam ngồi trên đùi của mình, tay anh nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc dài màu hạt dẻ của cô. Chỉ cần có Trình Lam bên cạnh thì trên khuôn mặt lạnh lùng của Lôi Lạc Thiên luôn hiện lên ý cười. Tràn Hạo trên người mặc áo sơ mi màu xanh lam mở toang hai nút phía trên, tay áo được anh săn lên đến khủya tay cùng với quần tây màu đen. Nhìn vào thật phong lưu phóng khoáng, trên khuôn mặt bất cần đời của anh luôn hiện lên ý cười ngạo đời. Tràn Hạo ngồi một bên uống rượu cặp mắt chế nhạo nhìn ba người bạn của mình, một người hạnh phúc vui vẻ, một người bực bội tức giận, một người lo lắng quan tâm. Tất cả đều phát sinh từ người phụ nữ ngồi bên cạnh họ. Tràn Hạo tay nâng ly rượu uống một ngụm, anh lắc đầu nhìn ba người nói với giọng trêu chọc. “Tràn Hạo tôi thật không muốn như các cậu. Hỷ nộ ái ố của mình đều bị một người phụ nữ làm ảnh hưởng.” Nghe Tràn Hạo nói vậy Trình Lam liền lên tiếng. “Tràn Thiếu, tại anh chưa gặp phân nửa kia của đời mình mà thôi.” Tràn Hạo nghe Trình Lam nói vậy, anh đưa ngón tay trỏ lên làm động tác lắc lắc nhìn Trình Lam nói. “Không không! Tôi không muốn có phân nửa kia của mình. Phụ nữ thật phiền phức, như bây giờ không tốt sao. Tôi cần thì gọi cho họ, không thích thì không quan tâm.” Tràn Hạo nói ra những lời thật lòng mình, anh ghét nhất là loại phụ nữ cứ bám lấy anh không buông. Chỉ cần nghe đến cái tên Tràn Thiếu là muốn nhào vô liền. “Tràn Hạo, anh đừng mạnh miệng như vậy, sẽ có ngày anh sẽ vì một người phụ nữ mà đứng ngồi không yên, ý loạn tình mê.” Kiều Nhi nhìn Tràn Hạo cười cười nói, trên thế gian này không có kẻ vô tình, chỉ vì tình yêu đích thực của họ còn chưa xuất hiện mà thôi. Tràn Hạo nâng ly rượu lên uống một hơn cạn sạch, trong lòng thầm nghĩ điều này tuyệt đối không bao giờ xảy ra với anh. Trong lúc mọi người đang uống rượu trò chuyện thì trên màn hình TV phát ra đoạn tin nóng trong ngày. “Siêu mẫu Crystal đã ký hợp đồng với công ty giải trí Ngôi Sao Sáng và đã đồng ý làm người đại diện cho nhãn hiệu thời trang Mystery của công ty Tân Mạnh Thị. Hôm nay cô Crystal đã từ Italy bay về đây để chính thức ký hợp đồng với công ty Tân Mạnh Thị.” Phát ngôn viên Mạch Tử vừa nói xong thì máy camera đã quay thẳng lên người của siêu mẫu Crystal. Một cô gái với dáng người mảnh mai mái tóc dài màu nâu mịn màng, khuôn mặt xinh đẹp như thiên thần nhìn vào thật thu hút. Đôi môi màu hồng phấn ánh mắt sáng như trăng rằm nhìn thẳng vào ống kính với vẻ mặt vô cùng kiêu ngạo. Ánh mắt của Tràn Hạo chợt dừng lại trên màn hình TV, bàn tay đang đặt trên đùi của mình xiết chặt lại thành nắm đắm. Kiều Nhi nhìn thấy cô gái xuất hiện trên TV giống y như cô gái đụng phải Tràn Hạo trong khách sạn bên Italy. Cô liền chuyển tầm mắt của mình nhìn vào Tràn Hạo, nhìn thấy biểu hiện trên khuôn mặt của anh trong lòng cô chợt hiện lên sự khó hiểu. “Tại sao mỗi lần nhìn thấy cô gái này Tràn Hạo lại có phản ứng kỳ lạ đến như vậy?.” Kiều Nhi tự hỏi bản thân của mình, cô nhất định phải tìm hiểu ngọn ngành của chuyện này. Tràn Hạo vươn tay cầm ly rượu mà Ngô Đức vừa mới rót thêm cho anh uống một hơi cạn sạch, nỗi hận hiện lên rõ ràng trong ánh mắt của anh. Anh buồn bực không nói gi đột nhiên đứng lên bước ra khỏi phòng VIP.   Mời các bạn đón đọc Cô Vợ Thần Bí Của Ông Hoàng Làng Giải Trí của tác giả Lan Hồ Điệp 134.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Cuộc Chiến Với Kẻ Thứ Ba - Liên Tâm
Cho dù tình yêu có hạn sử dụng. Dù cho sự phản bội chỉ là việc sớm muộn. Nhưng nếu không chiến đấu, sao có thể nuốt giận được chứ? Nào ta cùng xem... Cuộc chiến đấu giữa bà xã và bồ nhí chính thức mở màn... Đây là cuốn tiểu thuyết giúp cho các bà vợ được hả mối hận trong lòng nhất từ trước đến nay! Yêu nhau 10 năm, điều hạnh phúc nhất chính là có thể nằm bên anh, lặng lẽ nhìn anh đến lúc đầu bạc. Kết quả, xảy ra cuộc phong ba bão tố chống lại kẻ thứ ba, khiến cuộc hôn nhân của chúng ta rơi vào bước đường cùng. Cuối cùng, chúng ta chỉ còn lại con đường duy nhất, làm người dưng, chỉ có thể đi lướt qua nhau. Trước đây, anh từng nằm ngay bên cạnh em, giơ tay là có thể sờ thấy. Giờ đây, em chỉ buồn vì không thể nắm tay anh đi cùng đến cuối cuộc đời. Câu Chuyện bắt đầu với những sóng gió trong một gia đình trẻ. Một ngày nọ, Diệp Tử tình cờ phát hiện ra chồng mình có nhân tình, thậm chí, cô gái này còn chuyển đến sống ở cùng khu nhà với vợ chồng cô. Cô chấp nhận tha thứ, cho chồng một cơ hội để quay về với gia đình nhưng tình cảm giữa hai người đã bắt đầu có rạn nứt. Vừa giải quyết xong việc của cô bồ nhí của chồng, Diệp Tử lại phải đối mặt với cô người yêu cũ của chồng mới đi du học nước ngoài về. Cô ta tên Tiểu Nhã, là một người phụ nữ có nhiều mưu kế và rắp tâm cướp lại người yêu cũ từ tay Diệp Tử. Dù rằng tình yêu chỉ có hạn sử dụng, dù rằng với những khúc mắc và lừa dối liên tiếp xuất hiện khiến cho việc chia tay chỉ còn là sớm muộn, nhưng nếu không chiến đấu thì sao Diệp Tử có thể nuốt hận được? Có thể nói, đây là tác phẩm khiến cho các bà vợ được hả mối hận trong lòng nhất từ trước đến nay, là lời kêu gọi những người phụ nữ hãy mở to mắt nhìn v cuộc hôn nhân của mình, dũng cảm đối diện với sóng gió, kiên trì nhưng cũng nên biết buông tay đúng lúc….  *** Diệp Tử: “ Em đã từng nằm ngay bên cạnh anh, giơ tay ra là có thể sờ thấy. Giờ đây gần ngay trước mắt mà như xa tận chân trời, thật xa xôi diệu vợi.” Em đã từng yêu một người đàn ông, yêu suốt mười năm, em và anh ấy yêu nhau bảy năm, cưới nhau ba năm. Em vẫn luôn cho rằng, mười năm như vậy có thể kéo dài mãi mãi, sống với nhau trọn một đời. Em sẽ hạnh phúc đi cùng anh đến cuối cuộc đời. Cho đến tận khi tóc bạc phơ, chúng ta cùng nắm tay nhau hồi tưởng lại mấy chục năm cuộc đời, vẫn có thể ôm nhau thắm thiết ngọt ngào, trở về với dất Nhưng hóa ra, tất cả chỉ là ước vọng xa xỉ. Em vẫn luôn sợ hãi cô đơn, sợ hãi ngày nào đó người khác sẽ cướp mất anh, sợ trái tim của anh không còn thuộc về em. Kết quả là, tất cả đều thành sự thực. Em đang giãy giụa trong đau khổ, em đang gào thét trong nỗi tuyệt vọng. Nhưng anh lại đang ôm người phụ nữ khác, đang nói những lời đường mật. Đến cuối, cuộc hôn nhân cùa chúng ta cuối cùng cũng bị sự phản bội nuốt chửng. Thứ duy nhất còn sót lại, chỉ là sự xa lạ, mối duyên phận đi lướt qua nhau. Còn em thì lại vẫn ngoan cố muốn nắm giữ bầu không khí hư vô này, một mối tình hư vô. Ông xã, em đã từng nước mắt đầm đìa hỏi anh, liệu đã bao giờ thực sự yêu em chưa. Anh không lên tiếng. Cho đến cuối, anh trả lời em. Anh nói tình cảm chưa bao giờ thay đổi. Tất cả mọi việc đều là âm mưu của Tiểu Nhã. ... Mời các bạn đón đọc Cuộc Chiến Với Kẻ Thứ Ba của tác giả Liên Tâm.
Có Lẽ Là Yêu - Lý Lý Tường
Ngay từ đầu có lẽ là gặp dịp thì chơi, Nhưng là theo dây dưa không ngừng xâm nhập, Bất luận là không cam lòng cũng hoặc khinh thường, Chân chân giả giả mơ hồ tầm mắt. Hỏi thế gian tình là gì, Này trải qua quá hỉ nộ ái ố, Ước chừng là yêu . *** Vệ Khanh về đến nhà, thấy nhà cửa ầm ĩ, trong phòng khách bừa bộn, quần áo, túi bóng chất đống trên sofa, giầy mỗi chiếc một nơi, linh tinh rải rác khắp nơi, đồ chơi vất lung tung, không có người quản lý… Vội đẩy cửa bước vào, thấy vợ đang ngồi trên thảm thu dọn quần áo, bên cạnh là một túi du lịch cỡ lớn. Con trai thì im lặng không giống như thường ngày, lúc này ăn mặc chỉnh tề, ngoan ngoãn ngồi trên giường, cầm sách, lật từng tờ một, ngẩng đầu nhìn thấy hắn, cũng không ồn ào đòi ôm giống ngày thường, nhìn trộm mẹ nhóc một cái, lại ngoan ngoãn cúi đầu đọc sách. Không khí vô cùng nặng nề, hắn lắp bắp kinh hãi, nói: “Chu Dạ, em đang làm gì thế?” Cô ngẩng đầu, lạnh lùng nhìn hắn một cái, đi tới trước tủ quần áo, cầm toàn bộ áo trên giá xuống, lại mở thêm một cửa tủ nữa, lấy toàn bộ quần áo của Vệ Chu xuống. Vệ Khanh hoảng hốt, giữ cô lại: “ thế…” Chu Dạ không để ý tới hắn, cố ý kéo một cái vali nhỏ xuống đất, “rầm” một cái, trầm đục, đinh tai nhức óc. Rõ ràng là, tâm tình cô lúc này vô cùng khó chịu, tốt nhất không nên chọc giận cô. Vì thế hắn quay lại ôm con, nói: “Tiểu Chu Chu ngoan, nói cho cha biết, mẹ con làm sao thế?” Vệ Chu ngồi trên đùi hắn, yếu ớt nói: “Mẹ nói cha hư, muốn dẫn cục cưng về nhà.” Vệ Khanh ngẩn người, quay đầu hỏi: “Về nhà? Em muốn về đâu?” Chu Dạ đóng sầm cái vali thật mạnh, hung hăng nói: “Về Thượng Lâm!” Hắn vội đứng dậy, ôm vai cô, cợt nhả nói: “Về Thượng Lâm làm gì chứ?” Chu Dạ liếc hắn một cái, dùng sức đẩy hắn ra, bảo con: “Cục cưng đi xuống dưới kéo mẹ đi cùng.” Quả nhiên Vệ Chu chậm rãi bò xuống giường, không nói một tiếng, kéo ống quần cô. ... Mời các bạn đón đọc Có Lẽ Là Yêu của tác giả Lý Lý Tường.
Bánh Xe Định Mệnh - Nhiễu Lương Tam Nhật
"Chỉ những người đàn ông hẹp hòi có khuynh hướng hoang tưởng mới không dám để người khác thưởng thức vẻ đẹp người phụ nữ của mình." Nữ chính Khổng Lập Thanh đã trải qua một tuổi thơ dữ dội. Cuộc sống thiếu thốn về cả vật chất và tinh thần, đè nén bởi những lời mạt sát, những trận đòn roi đã tạo lên một Khổng Lập Thanh yếu đuối, thu mình và tự ti. Cho đến khi cô gặp người đàn ông tên Chu Diệp Chương. Ở thế giới bên ngoài cô không có bạn bè, thứ người ta gọi là "bạn bè" đó lại luôn ức hiếp, phỉ báng, bắt nạt, khiến cô càng thêm sợ hãi thế giới xung quanh mình. Khổng Lập Thanh ít nói, rụt rè, đi đường luôn khom lưng cúi đầu, sợ hãi đám đông và dường như trốn tránh trong thế giới của mình nhiều nhất có thể. Khi cô trưởng thành, ba cô bị dính vào một vụ bê bối phải vào tù, trước khi vào ông ta giao lại cho cô đứa con riêng của mình và bồ, bắt cô phải nuôi dưỡng. Đứa trẻ vài tuổi đó tên Khổng Vạn Tường, cô nhận nó làm con của mình. Kể từ đó, thế giới của cô chỉ có bản thân và đứa bé. Những tưởng cuộc sống cứ mãi như vậy, nếu như không có cuộc chạm trán giữa cô và nam chính, Chu Diệp Chương trong một lần anh bị thương, cần có người giúp đỡ, và người không may đó, chính là cô. Câu chuyện của hai người bắt đầu từ đó... Trải qua những nghi ngờ, lo toan, cuối cùng hạnh phúc xứng đáng sẽ đến với những người không ngừng yêu thương và kiên trì chờ đợi! *** Thời gian trôi rất nhanh, bây giờ đã là đầu tháng Sáu, Khổng Lập Thanh chọn một ngày nắng nhẹ, dậy sớm, sau khi tiễn Chu Diệp Chương đi làm, cô quay về phòng chỉnh trang cẩn thận, sau đó đi đến chỗ Chu lão phu nhân. Bước sang tháng Sáu, thời tiết ở Hồng Kông rất nóng, chín mười giờ sáng là lúc nhiệt độ bắt đầu tăng cao, không khí ẩm ướt. Khổng Lập Thanh vẫn chưa thích nghi được với thời tiết nóng ẩm ở đây, cô đã quen sống nhiều năm ở thành phố B lúc nào cũng khô ráo, bốn mùa rõ ràng, nhưng thời tiết chỉ là một phần của hoàn cảnh sống, cơ thể con người luôn có cơ chế tự điều chỉnh, thích nghi chỉ còn là vấn đề sớm muộn. Khổng Lập Thanh cho rằng hôm nay cô có thể tự mình đi đến chỗ Chu lão phu nhân chứng tỏ khả năng thích ứng của cô đã tiến bộ thêm một bậc, từ rất xa Khổng Lập Thanh đã nhìn thấy Khổng Vạn Tường. Như lần trước cô đến, dưới gốc cây vẫn là chiếc ô che nắng bên dưới bày bộ bàn ghế hóng mát, chỉ khác là hôm nay người ngồi hóng mát ở đó không phải người lần trước. Đặt chân lên thảm cỏ, Khổng Lập Thanh cảm thấy nội tâm yên tĩnh, cô không có nhiều khí thế nhưng lại thừa bình tâm, nơi đây phong cảnh rất đẹp, sắc xanh tràn ngập nơi nơi, ánh nắng rực rỡ nhưng không chói chang, không khí mát dịu chứ không oi ả, quả là một nơi dễ chịu. Chầm chậm bước đến chỗ ghế hóng mát đó, Khổng Lập Thanh dường như cảm thấy trong lòng cô cũng có cơn gió mát lành nhẹ nhàng mơn man, đợi đến khi toàn cảnh lọt vào mắt, lòng cô càng yên ả thêm mấy phần. ... Mời các bạn đón đọc Bánh Xe Định Mệnh của tác giả Nhiễu Lương Tam Nhật.
Bản Sắc Thục Nữ - Tiên Chanh
Là "thục nữ" đâu có nghĩa bạn phải thật yểu điệu, dịu dàng. Đôi khi: Một Trương Tĩnh Chi nhí nhảnh, ngây thơ lại có phần ngốc nghếch đáng yêu. Một Tiêu Tiêu thông minh, xinh đẹp, với lối sống hiện đại, phóng khoáng và có chút buông thả. Một Sở Dương mạnh mẽ, bản tính như một trang nam tử ... lại chính là những "thục nữ" tạo nên "bản sắc" đa màu của cuộc sống! *** Biết bao nhiêu "thục nữ" trên thế giới này, mỗi người là mỗi màu mỗi vẻ, mỗi người là một chấm điểm trên một bức tranh to lớn, họ làm nên "bản sắc" đa màu của cuộc sống... Tình yêu tồn tại trong Bản Sắc Thục Nữ rất sắc nét: “Cuộc đời của con người vốn chẳng lấy gì làm dài, một phần ba dành để ngủ, một phần ba cho công việc, rồi thêm vào đó là những ngày sống mơ hồ, khó khăn lắm mới xác định rõ những mong muốn trong lòng, thì việc gì lại để cho tình yêu trôi đi mất trong khoảng thời gian quý báu còn lại?’ *** Hôn lễ của Trương Tĩnh Chi được định vào mùa thu tháng Mười, lúc sắp cử hành phải đặt nhà hàng trước nửa năm, nhưng đó cũng không phải là phương án tốt nhất, hay nhất là đặt trước một năm, nếu không các cô trực điện thoại sẽ dùng một giọng nói vô cùng lịch sự vô cùng dịu dàng nói với bạn: "Xin lỗi, sảnh số X đã được đặt... đúng... cô phải đặt trước..." Trương Tĩnh Chi gác máy rồi chỉ muốn chửi "cứt"! Nhủ thầm tôi đây đã đặt trước cả nửa năm rồi, cô còn muốn tôi đặt trước thế nào nữa? Tôi đặt trước ba năm, nhưng ba năm trước tôi còn chưa quen cái tên Uông Dụ Hàm này mà! Có điều, chuyện này vẫn chưa phải là phiền phức nhất, mà đó chính là chọn phù dâu, chuyện này quả thực khiến đầu của Trương Tĩnh Chi cũng muốn to ra. Bởi vì Tiêu Tiêu chưa kết hôn, quan hệ giữa hai người lại khắng khít như thế, phù dâu chắc chắn phải là Tiêu Tiêu mới đúng, hơn nữa Tiêu Tiêu cũng biểu lộ quyết tâm từ lâu rồi, nhưng mới nói ra đã bị Trương Tĩnh Chi gạt phắt đi. Lý do của Tĩnh Chi là: Tớ tìm phù dâu như cậu, vậy khách khứa người ta ngắm tớ hay là ngắm cậu đây? ... Mời các bạn đón đọc Bản Sắc Thục Nữ của tác giả Tiên Chanh.