Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Thiên Vương - Triệt Dạ Lưu Hương

Điền Viên – một chàng trai nông thôn nghèo với ước mơ được đặt chân lên thành phố để đeo đuổi người tình trong mộng của mình –  thiếu gia giàu sang Thu Hàn Lâm. Nhưng cũng chính bởi cuộc sống thành phố khắc nghiệt đã khiến cậu nhận ra nhiều điều và mất niềm tin vào tình yêu. Để chạy trốn mối tình đầu đau khổ và kiêu hãnh, cậu chấp nhận ra đi, làm lại từ đầu bằng đôi bàn tay trắng với nghề người mẫu có thu nhập bấp bênh. Những tưởng số phận lại mỉm cười với cậu khi đưa đẩy Nicon (Lý Bạc Nhiên) – một nhiếp ảnh gia danh tiếng nhất châu Á với những đòi khỏi khắt khe tuyệt mỹ trong cả công việc và cuộc sống, đến với cậu thì đột nhiên người mẫu danh giá hàng đầu châu Á Phạm Triết Tây- người yêu cũ của Nicon đột ngột xuất hiện. Cuộc chiến gắt gao xung quanh việc ai giành được vương miện trong cuộc thi Thiên Vương mới giờ đây không chỉ là cuộc chiến cá nhân giành giật tình yêu giữa Điền Viên và Phạm Triết Tây, mà còn là cuộc chiến gay gắt giành giật quyền lợi và vị trí giữa những kẻ chủ chốt trong các tập đoàn cùng các âm mưu ghê gớm nhất trong giới showbiz người mẫu... Ở trên cao có gì? Ở dưới thấp có gì? Ngoài phù hoa có gì? Trong tăm tối có gì? Nơi nào cũng xô bồ. Nơi nào cũng mỏi mệt. Nơi nào cũng khát vọng. Nơi nào cũng mỏi mong. Cậu, chơ vơ giữa dòng đời hoa lệ mà bộn bề, dẫu nhìn sang ngang hay nhìn lên trên, cũng chỉ thấy nơi đó có một đường thẳng song song chẳng vươn tay chạm tới. Cậu những tưởng rồi hai đường thẳng sẽ giao nhau, lại biết đâu khi nhận ra nó là ảo mộng chỉ càng làm lòng thêm chua chát muôn phần. Anh, dù tài hoa được người người săn đón, nhưng giữa thành thị mộng mị, anh vẫn chỉ đang đi bằng bước chân hững hờ. Cứ gồng mình sắm vai Thượng Đế trong thế giới của bản thân, thực chất bàn tay anh vẫn mòn mỏi kiếm tìm yêu thương đâu đó, kiếm tìm hơi ấm đơn sơ nho nhỏ, kiếm tìm giấc mơ bấy lâu thất lạc. Đô thị phồn hoa có là chi? Sân khấu hào nhoáng có là gì? Nhân tình thế thái vạn vẻ biến đổi, lòng người ấm lạnh biết giờ chia phôi. Ai cứu rỗi ai đã chẳng còn quan trọng, chỉ cần anh và cậu nắm chặt tay nhau, cùng vượt qua cầu vồng chót vót, và trên đám mây cao ấy, chính là chiếc ôm ấm áp giữa vầng hào quang sáng chói vô ngần. *** Văn án Ở trên cao có gì? Ở dưới thấp có gì? Ngoài phù hoa có gì? Trong tăm tối có gì? Nơi nào cũng xô bồ. Nơi nào cũng mỏi mệt. Nơi nào cũng khát vọng. Nơi nào cũng mỏi mong. Cậu, chơ vơ giữa dòng đời hoa lệ mà bộn bề, dẫu nhìn sang ngang hay nhìn lên trên, cũng chỉ thấy nơi đó có một đường thẳng song song chẳng vươn tay chạm tới. Cậu những tưởng rồi hai đường thẳng sẽ giao nhau, lại biết đâu khi nhận ra nó là ảo mộng chỉ càng làm lòng thêm chua chát muôn phần. Anh, dù tài hoa được người người săn đón, nhưng giữa thành thị mộng mị, anh vẫn chỉ đang đi bằng bước chân hững hờ. Cứ gồng mình sắm vai Thượng Đế trong thế giới của bản thân, thực chất bàn tay anh vẫn mòn mỏi kiếm tìm yêu thương đâu đó, kiếm tìm hơi ấm đơn sơ nho nhỏ, kiếm tìm giấc mơ bấy lâu thất lạc. Đô thị phồn hoa có là chi? Sân khấu hào nhoáng có là gì? Nhân tình thế thái vạn vẻ biến đổi, lòng người ấm lạnh biết giờ chia phôi. Ai cứu rỗi ai đã chẳng còn quan trọng, chỉ cần anh và cậu nắm chặt tay nhau, cùng vượt qua cầu vồng chót vót, và trên đám mây cao ấy, chính là chiếc ôm ấm áp giữa vầng hào quang sáng chói vô ngần. *** Triệt Dạ Lưu Hương Quê quán: Giang Tô Triệt Dạ Lưu Hương-tác giả đam mỹ nổi tiếng Trung Quốc. Quê quán: Giang Tô Sức cuốn hút từ truyện của Triệt Dạ Lưu Hương là bởi Lưu Hương không viết theo lối tình yêu dễ thấy dễ cảm như các tiểu thuyết tình cảm lãng mạn thông thường. Truyện của Lưu Hương không phải ai cũng đọc được, nhưng hễ đọc là dễ nghiện, bởi cách viết về tình cảm của Lưu Hương không mượn quá nhiều câu chữ để thể hiện mà để người đọc tự chiêm nghiệm ra trong suốt quá trình truyện. Vốn sống phong phú thực tiễn ở châu Âu đã giúp cho Triệt Dạ Lưu Hương thành công sử dụng tư liệu thực vào trong văn chương, những kiến thức mà Lưu Hương sử dụng để lồng vào câu chuyện, từ âm nhạc, ẩm thực, thời trang, hội họa, kiến trúc, nhiếp ảnh, phim ảnh, ca kịch, văn học thế giới, khoa học, quân sự, địa lý.v.v… luôn luôn khiến người đọc choáng ngợp và thích thú, lồng vào mà không phô, không khoe mẽ kiến thức mà rất tinh tế. Đấy là truyện hiện đại. Truyện cổ trang, Lưu Hương đã được nhận xét rằng, những tưởng nữ nhi thường tình thì khi viết truyện về cung đình, về trị quốc đều không hẳn là cung đình và trị quốc, nhưng cổ trang của Triệt Dạ Lưu Hương thì khi là những hình ảnh Trung Hoa cổ xưa mềm mại, mượt mà, đẫm màu thủy mặc, khi thì hào hùng, tráng lệ với chiến trường, kế trong kế đến cả những người học Sử học cũng rất ưng ý, khi thì dịu dàng, da diết và ám ảnh khôn nguôi. Phong cách của Lưu Hương biến đổi qua từng bộ truyện, không bộ nào giống bộ nào mà vẫn giữ được đẳng cấp của mình, vậy nên truyện của Triệt Dạ Lưu Hương mới càng tăng sức thu hút. Khi hỏi Triệt Dạ Lưu Hương ở một vài diễn đàn truyện bên Trung Quốc, phần lớn các phản hồi đều là: “Chỉ cần xem tên tác giả đã đủ yên tâm để đọc truyện”, “Nếu là truyện do Lưu Hương viết thì không cần băn khoăn khi xem”. Triệt Dạ Lưu Hương từng giữ chức quản lý cấp cao của công ty, ưa làm từ thiện, đã sáng tác không dưới hai mươi cuốn tiểu thuyết tình cảm, văn phong ngọt ngào ấm áp. Cuộc sống của cô vẫn là điều mơ hồ. Cô yêu thích phim ảnh và tiểu thuyết, thích cà phê và sôcôla ngọt, ham mê du lịch, đã từng đến rất nhiều quốc gia. Đón đọc các tác phẩm của Triệt Dạ Lưu Hương: Diệp gia Lấy chồng nhà giàu Thiên Vương Seven Tình nồng cay Trường sinh cát chảy Ngôi sao là đôi mắt của bầu trời đêm …  ***   Mời các bạn đón đọc Thiên Vương của tác giả Triệt Dạ Lưu Hương.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Hạ Tuyền Sống Lại - Hiển Thị Tiểu Thất
Hạ Tuyền sống lại về năm năm trước, thầm nghĩ thoải mái mà sống, cho đến trước mắt, mọi chuyện đều tốt. Còn có vị cấp trên khắp nơi chăm sóc mình, Hạ Tuyền tỏ ý hết thảy đều rất hài lòng, Ngẫu nhiên gian phát hiện, cấp trên nhà mình đối với mình hình như có cái bí mật gì đó người nhìn không ra, Mở gian phòng cấp trên ra, nhìn thấy hình của mình gần như chiếm toàn bộ không gian… Hạ Tuyền bày tỏ, hắn hình như có chút đơ. *** Hạ Tuyền là bị người lôi từ trên giường xuống mặt đất —— ngã tỉnh. “Ba!” Một tiếng, đừng nói đau đớn tới mức nào, tưởng tượng một chút, không phải là cảm giác bị người hung hăng đánh một gậy vào gáy sao? Mở mắt ra, nhìn thấy người phụ nữ vênh váo tự đắc đứng ở trước chân, trong lòng Hạ Tuyền nghi ngờ, lại cũng cảm giác được đầu mình ngày càng đau hơn, là loại đau đến tận thần kinh não, từng cơn, không gián đoạn… Hắn ấn ấn huyệt thái dương, phảng phất như sờ thấy cả gân xanh nổi lên. “A Tuyền, anh đừng nóng giận mà, là gã đàn ông kia tự mình quấn lấy em, không hề có một chút quan hệ nào với em hết.” Mạc Nhã Lệ thờ ơ nói có lệ, giống như nhận định chỉ cần mình giải thích một chút, dùng dáng vẻ mềm mại, là có thể được tha thứ. Nếu là bình thường, như vậy, cô ta nhất định sẽ thành công, chỉ là hiện tại, thì không chắc. Hạ Tuyền híp mắt một cái, nhìn người phụ nữ cực kỳ quen thuộc này, làn da trắng lại nhẵn nhụi, ngũ quan xinh xắn, trang điểm thành bộ dáng khiến người thoải mái, vóc người lồi lõm đủ cả, trùm lên một chiếc váy lam giá cả không thấp, hắn nhớ tới —— cái váy này khiến hắn bỏ ra hơn nửa tháng lương, cái miệng nhỏ đỏ bừng đỏ bừng lại phun ra ngữ khí không sao cả. Hết thảy đều có vẻ đương nhiên như vậy. Chỉ là cô ta có đẹp, có chịu thua thế nào, cũng không thể khiến Hạ Tuyền bây giờ động tâm cùng nhẹ dạ. Tại sao cô ta lại ở chỗ này? Nghi vấn này chỉ tồn tại trong đầu Hạ Tuyền một giây, liền tan thành mây khói. Này liên quan gì tới hắn? Hắn hiện tại, không còn muốn gặp người phụ nữ này chút nào. “Đi ra ngoài.” “Cái gì?” Mạc Nhã Lệ trừng lớn hai mắt mỹ lệ, kinh ngạc nhìn Hạ Tuyền, giống như không hề ngờ tới chút nào người luôn luôn chỉ nghe theo lời mình, coi mình là trân bảo, bình thường nâng ở trong lòng bàn tay còn sợ rớt, ngậm trong miệng sợ tan, lại không nể mặt mũi nói như vậy với mình. “Tôi nói, cút ra ngoài!” Không muốn thấy đối phương mè nheo phiền nhiễu, Hạ Tuyền trực tiếp nắm một tay đối phương kéo về hướng cửa chính. Mạc Nhã Lệ mới phản ứng lại, một bên vừa phản kháng vừa rít gào với Hạ Tuyền, “Hạ Tuyền, anh biết anh đang làm gì không?” Làm gì? Có rõ ràng thì sao. Hạ Tuyền không hề bị lay động mà tiếp tục lôi kéo Mạc Nhã Lệ. Dù sao cũng là phụ nữ, còn là một phụ nữ chỉ biết ăn uống vui đùa chỉ hiểu được hưởng thụ, sức lực đến cùng không bằng sức lực lớn của Hạ Tuyền là đàn ông, không bao lâu sau, liền bị Hạ Tuyền vứt ra ngoài cửa. Mạc Nhã Lệ có chút chật vật ngồi sập xuống đất, ngay cả như vậy, cũng không quà mức tổn hại tới bộ dáng điềm đạm đáng yêu của cô ta, đoán chừng nếu không phải vì duy trì hình tượng cuối cùng, đã sớm quyền đấm cước đá tới, nhưng mà bây giờ, chỉ là rống to với Hạ Tuyền, “Hạ Tuyền, anh dám đối xử với em như vậy, em cho anh biết, kể cả anh có tới cầu xin em, em cũng sẽ không trở lại.” “À… Cầu còn không được.” ... Mời các bạn đón đọc Hạ Tuyền Sống Lại của tác giả Hiển Thị Tiểu Thất.
Quỷ Thê - Mạt Hồi
Anh là một phóng viên chuyên tìm những tin tức nóng hổi mới ra lò, viết về những sự kiện nổi nhất hiện nay chưa từng xảy ra, với ngòi bút của anh từ một câu chuyện bình thường cũng có thể biến thành rất lớn và nóng hổi hất. Trong một lần nghe ngóng, anh đã nghe thấy được một tin tức vô cùng hot đó chính là trên núi có một quỷ vương rất bí hiểm. Anh vô tình trở thành mục tiêu của quỷ vương và biến thành vị hôn phu bất đắc dĩ của quỷ vương. Nhưng chỉ là tin đồn thật chất quỷ vương chính là một cô gái xinh đẹp nhưng lại cô đơn trong chính căn nhà của mình muốn tìm một người bầu bạn và người đó chính là anh một người mà cô chờ đợi bấy lâu nay. *** Thân là chuyên lan ký giả của tạp chí “Tham tầm cổ đại thần bí sự kiện” Tần Tiêu đi theo đám người để thu hoạch một chút tin tức, trong một thôn trang ngụ tại một nơi nào đó ngoài ngoại ô tiềm ẩn một chuyện tuyệt đối sẽ làm hắn kinh kỳ. Tin tức này, làm cho Tần Tiêu gần đây vốn không tìm ra được đề tài gì mới lạ mà sinh ra lo lắng có chút chờ mong. Thế là, vào sáng sớm một ngày trời đầy gió, Tần Tiêu cùng với Giang Nham – nhiếp ảnh ký giả hai người chạy xe trên con đường dẫn đến tiểu thôn trang nằm sâu trong rừng ít người biết tới. Ngoại ô cách thị khu chỉ một đoạn đường, một đoạn đường phái trước bọn hắn đi vô cùng thuận lợi không gặp bất kỳ phiền phức nào. Tuy nhiên, khi đi tới gần cuối đoạn đường, cũng chính là đã đến được ngoại ô thành phố xa xôi, lúc người dẫn đường từ quốc lộ quay đầu tiến nhập một con đường nhỏ ẩn sâu trong rừng cây, phiền phức liền bắt đầu nối gót mà tới. Tần Tiêu bọn hắn lái xe tiến vào con đường nhỏ như ẩn như hiện không có điểm dừng bên trong rừng cây, con đường nhỏ đầy những hố cùng bùn loãng trên mặt. Lúc bắt đầu thì bọn hắn còn có thể miễn cưỡng tiến vào, nhưng đường đi dần dần hẹp lại không khác gì một tiểu đạo. Tần Tiêu cùng Giang Nham không đường chọn lựa đành phải xuống xe đi bộ. “Ha ha, một nơi bí ẩn, xem ra thật sự sẽ tìm được một chuyện kỳ bí nào đó không hề tầm thường nha!” Nhìn lên dương quan phía trên hoàn toàn đã bị những cây đại thụ vươn tới tận mây che khuất, hình thành nên một nơi âm u lại có chút âm lãnh nhượng Tần Tiêu không thể không hưng phấn cười nói trong lúc bước đi. “Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là chúng ta không bị lạc đường.” Giang Nham trên vai khoát máy chụp ảnh không có lạc quan được như Tần Tiêu mà cười khổ nói. “Chắc sẽ không lạc đường đâu.” Nhìn thì thấy trong khu rừng rậm rạp này chỉ có độc một con đường, Tần Tiêu không phải thực khẳng định nói, “Đường chỉ có một, sao có thể lạc đường chứ.” “Chính là chúng ta đã qua nơi này hơn ba lần rồi .” Giang Nham không khỏi lại nâng lên cổ tay xem thời gian trên chiếc đồng hồ, “Hiện tại, đã là bốn giờ năm mươi phút chiều rồi .” “Di, đã trễ như thế?” Tần Tiêu vẫn tập trung tiến bước nghe hắn nói như thế, sửng sốt một chút. “Tần Tiêu, chúng ta không biết phải đi bao lâu nữa mới tới được đích, tiếp tục đi nữa thì trời sẽ tối. Bằng không, chúng ta về trước đi, lần sau lại tới?” “Này. . . . . .” Đề nghị củaGiang Nham nhượng Tần Tiêu cúi đầu suy tư. Giang Nham nói cũng không phải không có đạo lý, ở khu rừng đi từ nãy đến giờ không thấy có dã thú hung mãnh xuất hiện, nhưng buối tối sẽ xuất hiện cái gì thì mọi người không thể dự liệu được , vì an toàn, trở về là phải. Nhưng mà, đã đi lâu như thế rồi, lại bỏ cuộc như vầy, hắn thật tại có chút không cam lòng. . . . . . Ngay lúc này, sâu trong khu rừng đột nhiên thổi tới một trận đại phong, đại phong cứ dồn dập thổi tới, sau đó một tiếng thanh nhạc ẩn ẩn ước ước không biết từ nơi nào truyền tới. “Ngươi nghe, có nhạc thanh. Nhất định là sắp đến mục tiêu rồi !” Tần Tiêu trong lòng rung động, bỏ mặc Giang Nham đang hô to phía sau, liền cúi đầu tiếp tục bước nhanh vào rừng. “Tần Tiêu!” Nhìn Tần Tiêu bước nhanh rời đi, thân ảnh sắp biến mất giữa thụ lâm, Giang Nham không đường chọn lựa, đành phải chạy nhanh theo hắn. Bọn hắn bước nhanh xuyên qua một mảnh lại một mảnh tùng lâm, đi hơn mười phút thì, con đường nhỏ vẫn kéo dài đột nhiên rẽ làm hai ngã. ... Mời các bạn đón đọc Quỷ Thê của tác giả Mạt Hồi.