Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Thắp Đèn Ngắm Lưỡi Dao

Thể loại: hiện đại, ngược luyến tàn tâm, cường công cường thụ, quỷ súc tra công x thâm tàng bất lộ bề ngoài nhu nhược kì thực ăn tươi nuốt sống thụ, báo thù rửa hận, hào môn thế gia, HE. Edit: Trác Lam(với sự giúp đỡ nhiệt tình của QT ca ca và Google thúc thúc) Sở Từ nhịn khôngđược cười rộ lên: “Hàn Việt, tôi sắp chết, anh hẳn phải thấy vui vẻ mới đúng, tại sao vẻ mặt lại giống như muốn khóc vậy?” Hàn Việt dừng mộtchút, mãi sau mới cười nhạt hỏi ngược lại: “Nếu cậu chết, chắc là sẽ có nhiều người thấy rất vui, làm sao có khả năng có ai đó rơi cho cậu một giọt nước mắt?” “…Vậy thì tốt.”Sở Từ thở dài gật đầu, “Tôi cũng không hi vọng các người rơi cho tôi một giọt nước mắt nào, vô duyên vô cớ làm ô uế con đường luân hồi của tôi.” Tóm tắt: Công lần đầu gặp đã yêu thụ, muốn chiếm hữulấy người kia đến nỗi bất chấp tất cả, uy hiếp, cường thủ hào đoạt, giam cầm, để rồi chẳng thể đổi lấy được một chút ôn nhu nào từ thụ nữa. Mọi việc trở nên kì lạ khi một người quen của công gây tai nạn chết người rồi lại dùng tiền thoát tội, để rồi những người liên quan đến vụ án kẻ bị giết người bị phế, tất cả đầu mối về thủ phạm đều đưa vào ngõ cụt. Huyết án 2 mạng người năm xưa mà gia thế nhà công đã dùng tiền và quyền đổi lấy trắng án có liên quan gì đến vụ án mạng lần này? Là ai mắc nợ ai? Là máu ai còn chưa trả gây nên mối nghiệt duyên này? “Hàn Việt, anhcòn nhớ năm đó khi tôi rời đi, anh từng hỏi tôi một câu không?”  Hàn Việt trầm mặc đứng đó, sau một lúc lâu mới gật đầu: “Nhớ, tôi từng hỏi cậu đời này tạo nhiều sát nghiệt như vậy, có hay không đã từng yêu ai?”  Sở Từ chậm rãi giơ tay lên, đem mũi đao nhắm thẳng vào vị trí trái tim mình, ngẩng đầu mỉm cười với Hàn Việt: “Hiện tại tôi có thể nói cho anh biết đáp án. Câu trả lời của tôi là — không, không có. Sở Từ tôi sống hơn hai mươi năm, chưa từng yêu bất cứ kẻ nào.” *** Truyện gốc: Thắp đèn ngắm lưỡi đao ( 提灯看刺刀 | Đề đăng khán thứ đao) Tác giả: Hoài Thượng Thể loại: Hiện đại có yếu tố khoa học viễn tưởng (?), ngược luyến tàn tâm (ngược thân thụ ngược tâm công), cường công cường thụ, báo thù rửa hận, ân oán hào môn quân chính thế gia, cường thủ hào đoạt, tình hữu độc chung (1×1) quỷ súc kiêu binh công x thâm tàng bất lộ bề ngoài nhu nhược kì thực ăn tươi nuốt sống thụ HE ở phiên ngoại Độ dài: 60 chương + 1 phiên ngoại Review Thắp đèn ngắm lưỡi đao Trước khi vào đề ta phải nói trước là bộ này cực kỳ nhiều hố, cực kỳ máu chó, cực kỳ phi logic, cực kỳ đi ngược lại tam quan của đa số mọi người. Trong review cũng sẽ chứa yếu tố SPOIL tiết lộ nội dung truyện, cân nhắc trước khi đọc!! Lần đầu tiên biết đến Hoài Thượng qua bộ Ly hôn, ấn tượng của ta cũng xem như khá tốt. Bả có lối viết tình tiết dồn dập, diễn biến kịch tính qua từng chương tương đối giống Thủy Thiên Thừa, thậm chí tùy hoàn cảnh còn giật gân và khoa trương hơn Thủy Thiên Thừa nữa. Motif cường công cường thụ và đặc biệt là quỷ súc công của bả cũng đạt đến trình độ riêng rồi -.- Thú thực, trước khi đọc Thắp đèn ngắm lưỡi đao là ta đang đọc dở Tháng năm qua của Tĩnh Thủy Biên. Mọi thứ cứ chầm chậm chầm chậm thanh thản quá đến nỗi ta sốt cả ruột, cuối cùng quyết bỏ ngang để nhảy hố này, dù đã được cảnh báo vô số lần về mức độ vặn vẹo và âm u của nó. Nói chung xác định như vậy trước để ai quyết tâm lắm thì hẵng nhảy, kẻo lại mắc công hận đời mất mấy ngày… Bộ này công là kiêu binh, một tên Thái tử trong đám Thái tử đảng lớn lên ở môn phiệt thế gia. Hắn quỷ súc đến nỗi say túy lúy vẫn có thể rút súng bắn thủng khóa cửa, trói người, uy hiếp,… không thủ đoạn nào không làm được. Thụ thì được miêu tả là một công chức bình thường, văn nhã lễ độ, có điều tính tình cũng cương liệt lắm, hai năm bị bức ép phải ở lại bên cạnh công cũng quyết không cho hắn một cái liếc nhìn. Thế nhưng những gì chúng ta trông thấy lại không hẳn là bản chất thực sự của mọi việc. Theo từng chương truyện vạch trần, tên sĩ quan ngang ngược chuyên quyền kia, hóa ra lại là kẻ có tâm tính rành mạch nhất. Thậm chí còn hơn lão tư lệnh cha của hắn, vương tử phạm pháp cũng như thứ dân, Hàn Việt sẽ không biến chất vì quyền lực. Ngược lại, người thanh niên bề ngoài ôn hòa có lễ nọ, đi qua vô tận hắc ám, cuối cùng lại đánh mất chính bản thân mình trong thù hận và máu tanh. Để báo thù cho người mẹ nuôi và em trai đã chết oan trong một vụ tai nạn, Sở Từ từng bước ẩn nhẫn, lợi dụng Hàn gia nhị thiếu, tiếp cận những kẻ đã sát hại người thân mình. Thuận lợi tạo chứng cứ ngoại phạm giả, dùng thanh đao 24 tấc chém sắt như chém bùn, kết liễu 3 tên đầu sỏ, đả thương 2 người liên đới, cả quá trình chưa từng chùn tay. Mà công thì cả ngày bận rộn với công vụ, nếu không cũng là nghĩ cách làm sao ép được thụ đi vào khuôn khổ, cho nên chưa từng mảy may nghi ngờ người bên gối. Nhưng chẳng có tội ác nào sẽ trót lọt mãi mãi. Một khi chân tướng bị vạch trần, đối diện với Sở Từ chắc chắn sẽ là sự trả thù tàn khốc nhất đến từ những gia tộc mà y đắc tội, bao gồm cả Hàn Việt – Hàn gia. Giữa tâm bão truy đuổi đó, đứng giữa tình thân, trách nhiệm gia tộc và chấp niệm, công lý sau cùng, Hàn Việt đã lựa chọn vế sau. Hắn tự tay đi bắt Sở Từ mang về giấu ở trong nhà, không cho y ra đầu thú, cũng không cho y tự sát. Sở Từ ung thư dạ dày đã đến giai đoạn giữa, hắn cưỡng ép bác sĩ mang thuốc, hóa trị xạ trị cũng tiến hành. Ai động đến mạng sống của em, tôi liều mạng với kẻ đó, kể cả là chính em đi chăng nữa. Mạng của em không thuộc về em nữa rồi, bây giờ nó là của tôi. Cao trào liên tiếp từ đầu truyện, giữa truyện đến tận đại kết cục, gió tanh mưa máu không ngừng. Thảng có chút ôn nhu ấm áp hiếm hoi, cũng chỉ là khoảng lặng trước khi bão đến. Ta biết nhiều bạn cực kỳ lấn cấn khoản thụ giết chết anh ruột của công (mà còn là kiểu tàn sát chứ không phải là giết bình thường), làm bị thương cha của công, vậy mà cuối cùng công vẫn lựa chọn giấu y khỏi sự truy sát của mọi người. Thế nhưng đối với cá nhân ta, một người cũng chả có mấy tình cảm với thân nhân từ nhỏ, thì ta hoàn toàn có thể hiểu được cảm xúc của Hàn Việt lúc đó. Hắn không phẫn nộ thay cho anh trai, nhiều nhất chỉ là thương tiếc. Nếu ta có loại anh trai như vậy, ngay cả thương tiếc ta cũng chẳng thí cho. Ngay cả Hàn lão gia tử thương yêu con như vậy, cuối cùng cũng phải chấp nhận mình đã sai lầm khi nuông chiều Hàn Cường thành ra cái dạng đó. Nếu như năm xưa ông đừng chạy án, thì có phải ngày hôm nay gã đã không gặp sự báo thù tàn khốc đến mức này? Tựu chung mà nói, tất cả nhân vật trong truyện không có ai là chính diện, trừ những người qua đường đã chết oan trong vụ án năm xưa. Tất cả bọn họ đều có một mặt thối nát, chỉ là mức độ thối nát đến đâu mà thôi. Ngay cả Hàn Việt và Sở Từ đều là những người có vấn đề tâm lý đến một mức độ nhất định. Một kẻ thiếu thốn thân tình sinh ra nóng nảy, tàn bạo và cuồng chiếm dục. Một người đã từng có tình thân nhưng lại vô cớ bị tước đoạt tình thân, bởi thứ tên gọi “cường quyền” mà trụy lạc trong thù hận. Phiên ngoại happy ending có vẻ chóng vánh quá và hơi chênh với toàn bộ chính truyện nặng nề trước đó. Nếu có thể, thực ra ta càng mong Sở Từ có thể chết đi, sau đó có một cuộc đời khác. Bởi cho dù có bao biện thế nào thì cũng chỉ có cái chết mới trả lại được trong sạch cho y. Còn ký ức cũng tốt, không còn ký ức cũng được, dẫu sao thì khi đó, y cũng có thể thanh thản mà đón nhận tình yêu và sự bao dung của Hàn Việt được rồi. Nhưng dù sao Thắp đèn ngắm lưỡi đao cũng đã kết thúc viên mãn rồi, một số chi tiết nhỏ như cô tình nhân mang bầu của Hàn Cường sẽ ra sao, chị dâu Hàn Việt thế nào… đều đã không còn quan trọng nữa. Có lẽ sau bộ này ta nên cấp tốc cày lại Đọc thầm để cứu vớt tam quan của mình arghhhhhhhh ~~ *** [Review] Thắp đèn ngắm lưỡi đao – Hoài Thượng - ayuhime627.wordpress.com July 10, 2018Lăng Nhược Bình Thắp đèn ngắm lưỡi đao Tác giả: Hoài Thượng. Thể loại: hiện đại, trọng sinh, ngược luyến tàn tâm, cường công cường thụ, quỷ súc tra công x thâm tàng bất lộ bề ngoài nhu nhược kì thực ăn tươi nuốt sống thụ, báo thù rửa hận, hào môn thế gia, HE. Edit: Trác Lam (với sự giúp đỡ nhiệt tình của QT ca ca và Google thúc thúc) Giới thiệu: Sở Từ nhịn không được cười rộ lên: “Hàn Việt, tôi sắp chết, anh hẳn phải thấy vui vẻ mới đúng, tại sao vẻ mặt lại giống như muốn khóc vậy?” Hàn Việt dừng một chút, mãi sau mới cười nhạt hỏi ngược lại: “Nếu cậu chết, chắc là sẽ có nhiều người thấy rất vui, làm sao có khả năng có ai đó rơi cho cậu một giọt nước mắt?” “…Vậy thì tốt.” Sở Từ thở dài gật đầu, “Tôi cũng không hi vọng các người rơi cho tôi một giọt nước mắt nào, vô duyên vô cớ làm ô uế con đường luân hồi của tôi.” —— Bộ này được edit cũng khá lâu rồi, Mèo không tìm được nhà gốc của bộ này, cũng chẳng biết ai edit luôn, Mèo vô tình đọc bộ này trên wattpad rồi nghe mn bảo là nhà bạn Jenny H có đăng bộ này cơ mà kèm pass (TT.TT) nên tớ đành dẫn link nhà bạn ấy, mn muốn đọc thì qua thương lượng pass với bạn ấy nha! Jenny H – Thắp đèn ngắm lưỡi đao – Hoài Thượng Vừa đọc xong bộ này tối hôm qua nên giờ viết review ngay cho ‘nóng’, nói vậy chớ bộ này hoàn cũng lâu lắm rồi cũng có thể xem như là một bộ điển hình của dòng ngược kinh điển. Mèo biết đến tác giả Hoài Thượng qua bộ Phượng Hoàng đồ đằng (bộ này cũng ngược, bao tả tơi, bao thê thảm, bao thỏa mãn luôn), văn phong của HT nhẹ nhàng, trầm lắng nhưng để lại cảm giác day dứt trong lòng rất sâu đậm. Khuyết điểm: bộ này ngược công, nhưng cũng phần nào ngược thụ. Bộ này đọc cho vui chứ thực ra nó là nguyên một nồi máu chó chờ mọi người nhảy vào. Công vì tình yêu mà bỏ qua luôn thụ giết anh mình, làm bị thương cha mình, đồng ý là gia đình công không quan tâm được nhiều tới anh nhưng vẫn còn người bố yêu thương anh hết lòng mà, chỉ tại ổng không biểu hiện ra thôi. Cái sai lầm lớn nhất của ổng là đã bỏ bê gia đình, dung túng vợ và con mình làm điều sai trái! Đề cử bộ này cho bạn nào thích ngược nha, nhưng cẩn thận nồi máu chó thập cẩm này à, kẻo nhảy vô rồi khỏi chui ra luôn! (Dưới đây có spoil vài tình tiết trong truyện nếu bạn không thích thì vui lòng bỏ qua nha!) Anh công Hàn Việt vừa gặp đã yêu anh thụ Sở Từ đến thất điên bát đảo, theo lời Hàn Việt thì là: “Tôi vừa nhìn thấy y, liền thích đến mức ngay cả bản thân họ gì cũng quên mất.” Nhưng mà Sở Từ thì không, nên đương nhiên là công dùng đủ biện pháp cứng rắn trói thụ bên người, ờm, trói đúng nghĩa luôn. Xông vào nhà người ta, trói vào đầu giường, uy hiếp các kiểu, mà theo công là vẫn còn nhân từ chán, thì đến cuối cùng thụ cũng đồng ý ở bên công nhưng ẻm lạnh tanh à, chẳng cho công đến cả một cái liếc mắt. Rồi mãi đến 2 năm sau, đầu tiên là một người quen của công bị ám sát, ‘nhất kích tất sát’ đúng nghĩa, một đường cắt ngang yết hầu, nhanh – gọn – chuẩn, thủ pháp chuyên nghiệp, kế hoạch tinh vi, công và gia đình nạn nhân chả phát hiện được một tí vết tích nào. Sự việc yên ắng được mấy hôm thì next, lại một người quen nữa bị chém đứt mất cánh tay phải, vẫn y như lần trước không để lại dấu vết gì. Thật ra, là 2 sự việc này có liên quan đến nhau và dính líu đến 1 vụ án mạng trong quá khứ mà đầu sỏ là anh của công – Hàn Cường  gây ra. Trong một lần say xỉn lái xe, Hàn Cường đã tông chết một cặp mẹ con, 2 người này là mẹ nuôi và em nuôi của thụ, hoàn cảnh cực bi thảm, thụ mời 2 người lên Bắc Kinh chơi, nhân tiện giúp đỡ chút học phí cho đứa em nuôi thân yêu của mình. Ngờ đâu, từ lúc xảy ra tai nạn đến lúc nghe tin thi thể bị cưỡng chế hỏa thiêu chỉ vỏn vẹn 1 ngày, thụ còn chưa kịp nhìn mặt họ lần cuối thì đã chỉ còn là một nắm tro tàn, đến cả nơi an táng cũng là một nơi cực hẻo lánh, phong thủy tồi tàn nhất trong nghĩa trang. Mọi chuyện là do sự sắp đặt của quyền và tiền, xã hội này là nơi kẻ mạnh là kẻ chiến thắng, đứng trước 2 thứ này thì công lý chẳng còn là đáng giá là bao nhiêu, sinh mạng còn người cũng chỉ là thứ rẻ mạt, Hàn gia dùng tiền để đổi lời khai của nhân chứng, dùng quyền để ém nhẹm vụ việc, vốn dĩ là nạn nhân nhưng cuối cùng thành ra là không tuân thủ luật giao thông, là hung thủ nhưng cuối cùng lại xử vô tội, nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật, đến cả bồi thường – thứ chắng đáng là bao nhiêu so với cái giá của những cuộc ăn chơi đàng điếm, hay là những món quà đắt giá cho tiểu tình nhân, Hàn Cường chẳng thà đem nó đi phung phí chứ nhất quyết không cho họ xu nào. Cuối cùng, kẻ ác cũng phải trả đúng cái giá của nó, Hàn Cường cũng phải đền mạng, mà còn phải đền một cách thật thảm khốc, thật đau đớn, thật khắc cốt ghi ‘vong’. Thụ tự tay BĂM XÁC anh của công. Vâng, hung thủ đương nhiên là thụ, lúc đầu Mèo cũng ngờ ngợ là ảnh rồi, vì cứ mỗi lần ảnh cười với ai là xác định vài ngày sau người đó chết, nhưng thật sự là không trách ẻm được. Sau này thì anh công cũng phát hiện ra bí mật của thụ, trong tiệc mừng thọ cha của công thì thụ bị phát hiện, ẻm chém một nhát dao cuối cùng khiến cha công bước một vòng qua quỷ môn quan, mém tí là đàm đạo với diêm vương luôn rồi, cuối cùng thì bị anh công bắt được tại nghĩa trang. Thề là đọc đoạn đó ngược chả chịu nổi luôn! Tường mọi chuyện thế là xong, đùng một phát, thụ bị ung thư dạ dày (vẫn còn cứu được). Công ngày đêm chăm sóc thụ, thụ thì chả còn tí hi vọng sống nào, công luôn ở bên thụ, hết nấu món bổ dưỡng, lại dỗ thụ uống thuốc, chơi game cùng thụ, chỉ vì muốn ẻm cảm nhận được sự sống nhiều hơn. Với công, những ngày này là những ngày hạnh phúc nhất từ lúc thụ gật đầu chấp nhận ở bên ảnh, nhưng hạnh phúc thường chả tồn tại lâu, một ngày đẹp trời, thụ trói công vào đầu giường rồi rời đi với lời khẳng định là chẳng có chút tình cảm nào với ảnh (Đau lòng chết!!!) Túm lại là cuối cùng cũng tìm được thụ, vì chữa ung thư cho ẻm mà công không tiếc đánh cược mạng sống của bản thân, quyền thế và sự an toàn của cả gia đình mình, thụ vẫn sống tốt và kết thúc là hạnh phúc mãi mãi về sau với bạn công tiến hóa thành mẫu đàn ông lý tưởng của bao chị em phụ nữ ‘Ra được phóng khách, vào được nhà bếp, leo được lên giường’.  *** [Review] Thắp đèn ngắm lưỡi đao Tác giả: Hoài Thượng Nguồn: Tấn Giang Thể loại: hiện đại, ân oán, ngược tâm ngược thân, hầu hết chủ công, cường cường, HE Couple: Hàn Việt x Sở Từ (thụ cameo Phá Vân) Quỷ súc trung khuyển trâu điên quân nhân công x băng sơn lý trí nhẫn tâm giết người như ngóe kỹ sư mỹ thụ Cho ai đó cần: thụ khiết, công trước đây chời bời, có nhiều tình nhân Hoài Thượng chuyên viết cẩu huyết với ngược, mới đọc 2 bộ của bả là Phượng hoàng đồ đằng với bộ này, thấy mặc dù truyện cẩu huyết vãi mà mấy đoạn ngược nó cứ hài hài, hay mình bị điên. Trước khi đọc dã xem review rồi, thấy cái gì mà một nồi máu chó các thứ, đọc xong ức chế cái kết -_-. Thấy mọi thứ hợp lý mà, với cả truyện mặc dù cẩu huyết nhưng không phải cẩu huyết tình cảm mà kiểu ân oán, nợ máu trả máu, đọc khá là sảng khoái, thế mới là đam mỹ chứ. Với cả giọng văn cứ hài hài kiểu mịa gì ý, cứu, tâm lý công nó khá là ba chấm, có 1 comment bảo ổng như trâu điên, hình như đúng thật. Anh này quân nhân, nóng tính, cứ hùng hùng hổ hổ, địa vị cao nên kiêu căng ngạo mạn, hơi tí động tay động chân, mà yêu thụ kinh khủng, yêu kiểu với mãi không tới, muốn làm người ta chú ý mà éo được, khổ vãi, 30 tuổi mà tâm lý như trẻ con. Mà được cái anh này thê nô vãi, vợ quát nghe răm rắp, hằng ngày nấu cơm rửa bát phục vụ tận răng = )). Nói thế thôi, truyện không ngọt đâu =)). CÓ SPOIL: Thụ là kỹ sư ở Sở nghiên cứu, lúc nào cũng lạnh lùng, rất đẹp (Hoài Thượng thích mỹ thụ) nên là công yêu luôn từ cái nhìn đầu tiên. Kỹ sư Sở xinh đẹp Tôi vừa nhìn thấy y, liền thích đến mức ngay cả bản thân họ gì cũng quên mất Quỳ lạy anh công luôn. Xong anh theo đuổi kiểu trâu điên ý, đọc để cảm nhận nha, sau một hồi thì 2 người cũng về chung một nhà, nhưng Hàn Việt vẫn không có được trái tim của Sở Từ. Nhắc đến Sở Từ, tại sao một người như anh lại chọn ở bên cạnh Hàn Việt, đương nhiên để trả thù rồi, motip cũ. Gia đình dưỡng dục Sở Từ bị anh của Hàn Việt là Hàn Cường tông chết, 2 mạng người. Hàn gia dựa vào quan hệ và quyền lực chối tội cho Hàn Cường. Chuyện này không liên quan gì đến Hàn Việt nhưng ai bảo anh là người Hàn gia, cho nên lúc đầu thụ rất ghét công. Nhưng mà sau 2 năm sống chung thì thụ cũng có tình cảm với công. Sở Từ cứu Hàn Việt khỏi chiếc xe Hàn Việt yêu Sở Từ điên cuồng (đọc nó hài), mà thụ đến cả liếc mắt cũng không cho, dẫn đến anh công rất là quỷ súc. Đã thế Hàn Việt từ bé không được bố mẹ yêu thương chăm sóc nên không khống chế được tâm lý, bị thụ đánh thì đánh lại thụ, đánh xong hối hận gào khóc các thứ. Thấy ngược cũng huề huề phết, tác giả khá là công bằng. Sở Từ giết tất cả 3 người, 1 là anh Hàn Việt, 2 người kia có giao lưu với công, đều là hạng cặn bã, chém đứt lìa tay 1 tên rác rưởi, lỡ tay chém cha Hàn Việt mà ông vẫn sống nhe răng nha. Đấy cẩu huyết đấy, có review bảo tác giả tam quan vặn vẹo, thụ giết anh của công mà công vẫn yêu thụ, ờ thì người anh này hờ quá, từ bé không ở với nhau, lớn lên cũng không thân thiết, thôi dù sao cũng là truyện mà nên không cấn đoạn đấy lắm. Tóm lại là truyện khá là mới mẻ, ai đọc ngọt nhiều quá ngấy có thể nhảy. P/s: thật ra tui thấy ngược này cũng bình thường, tui thấy ngược của Chiết chi mới ức chế. Artist: 棉球 蝴蜜_humi 冰绡 VUI LÒNG KHÔNG MANG ĐI NƠI KHÁC 12.09.2020 Beryl - berylss.wordpress.com Mời các bạn đón đọc Thắp Đèn Ngắm Lưỡi Dao của tác giả Hoài Thượng.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Dã Thú Ngửi Tường Vi
Thể loại: Đam mỹ, Nhân thú, Tùy thân không gian, Đổ thạch, Trùng sinh. Editor: Tâm Linh Người xưa có câu núi có ngọc mà cỏ cây nhuận, người có ngọc thì vạn sự hưng. Ở đời trước Từ Trường Thanh vô tình nuốt một viên đá nhỏ, lại được cơ hội trùng sinh không chỉ vậy còn có một tòa Ngọc Sơn tùy thân. Trong núi sản mĩ ngọc, thịnh ngọc nhũ, khắp nơi là bảo vật, khi nhàn trồng đủ loại tường vi, nuôi ong mật, dùng trái cây nhưỡng chút rượu ngon, lặng yên thay đổi cuộc sống của mình. *** Nhân vật chính: Từ Trường Thanh x Chiến Vô Dã * * * * * Núi có ngọc mà cỏ cây nhuận, người có ngọc thì vạn sự hưng, Từ Trường Thanh đời trước làm khất cái nuốt lầm một viên đá nhỏ, sau khi trọng sinh, lại có một tòa Ngọc Sơn tùy thân. Trong núi sản mĩ ngọc, thịnh ngọc nhũ, khắp nơi là bảo vật, khi nhàn trồng đủ loại tường vi, nuôi ong mật, dùng trái cây nhưỡng chút rượu ngon, lặng yên thay đổi cuộc sống của mình. * * * * * Tóm tắt sơ sài
Bạn Trai Tôi Là Quái Vật
Thể loại: Trọng sinh, niên hạ công, chủng điền văn, thanh mai trúc mã, 1×1, HE. Couple: Ngô Kình Thương x Đỗ Tu Nhiên. Editor + Beta: Yunhee Jun   Ngô Kình Thương là quái vật. Ở trong mắt hắn, mạng người chỉ là rác rưởi, không nói đến đạo đức gì gì đó. Trước ngày dục vọng tàn sát con người bùng phá, hắn cực kỳ kiên nhẫn, tay cầm chắc thanh chủy thủ bén nhọn nhưng lại chậm chạp không khiến cho họ một đao chí mạng. Nguyên nhân chính là nhiều năm trước co một người nam nhân đã thâm nhập vào thế giới của hắn. Sau này dù có mạnh mẽ cỡ nào thì tên nam nhân kia vẫn là điểm yếu duy nhất của hắn. Kì thật nói tới nói lui, hắn chính là không muốn nhìn người nam nhân kia rơi nước mắt trước mình thôi. *** Tháng 6 năm 1944, khu căn cứ quân sự bí mật 731, tại ngành cơ thể sống cùng giải phẫu tử thi đã xảy ra một sự việc kì lạ, một người Trung Quốc sau khi truyền một loại huyết thanh và vi khuẩn lạ, thân thể đột nhiên kịch liệt phản ứng, lập tức phát sinh biến dị, khiến cho tám nhân viên kĩ thuật nghiên cứu bị bầm thây, năm người đều tứ chi rời rạc cùng khô máu, tình cảnh trong phòng vô cùng thê thảm, mùi máu tanh ngập mũi, thật khiến người ta buồn nôn. Trung tướng Lục quân đem việc này ém nhẹm lại, gã dự cảm điều này sẽ khiến cho Nhật Bản thất bại, không còn bất kì phương pháp nào cứu vãn, chỉ sợ việc này một khi công khai sẽ tạo thành ảnh hướng lớn, hậu quả nghiêm trọng. Sau vài ngày suy nghĩ, gã quyết định trước tiên điều một phân đội bí mật đem dị nhân chủng kia giam giữ trong núi sâu để nghiên cứu thêm, cùng kĩ thuật viên bệnh lý đi theo, làm thí nghiệm cùng ghi chép lại. Cho đến tận bây giờ, Đỗ Tu Nhiên vẫn nhớ rõ sự việc kia đến từng chi tiết, bởi vì sự kiện kia cùng người nam nhân đó, đã làm thay đổi cả vận mệnh đời anh.... Đoạn trí nhớ kia giống như một khối u ác tính trong não, nghiễm nhiên trở thành một bộ phận của anh, vình viễn tồn tại, không thể tách rời. Cho dù sau này có cách xa đến một thời đại, nó vẫn giống như một mầm cây chôn dấu tận đáy lòng anh, không biết khi nào sẽ lặng lẽ từ dưới đất chui lên, tái hiện mặt trời. Mời các bạn đón đọc Bạn Trai Tôi Là Quái Vật của tác giả Nguyệt Hạ Kim Hồ.
Vĩnh Dạ Chi Phong
Thể loại:chủ công, thiên chi kiêu tử, toàn tức võng du, bên ngoài cao lãnh bên trong ôn nhu phúc hắc nam thần công x bên ngoài tinh anh bên trong nhân thê si hán fan cuồng thụ Nhân vật chính: Tyler Odin, Victor (Lý Duy Khả) Tình trạng bản gốc: hoàn (gồm 153 chương + 4 phiên ngoại) Editor: Alice Câu chuyện kể về nhân vật là bậc thầy sát thủ có cơ hội xuyên không về thời đại tinh tế. Game thủ là người có nghĩa vụ chơi game mà hắn lại có nghĩa vụ đi đánh game thủ. Kiếm ẩn dưới ngày dài không tắt nắng (1), hắn là quân vương bước đến trong quang minh. Mũi kiếm lưu động trong bóng đêm vĩnh hằng, hắn là sự tồn tại vô thường giữa thế gian sinh tử. “Như các bạn đã biết, độ khó của vòng đấu tinh tế được sắp xếp như sau: Thiên đường – Đơn giản – Bình thường – Khó – Ác mộng – Địa ngục – [ Tyler Odin ]” Điều cần chú ý: 1. Chủ công! Phản xuyên! Sue, đẹp trai ngất trời 2. Thụ là học bá (2) ngoài hành tinh, 1v1, HE 3. Thi đấu là chính, không chậm nhiệt, không chủng điền, tất cả đều là vì chiến thắng 4. 60% thi đấu eSport, 30% chơi game, 10% hiện thực Cảnh báo nho nhỏ của Editor: 1. Mỹ cường công, đánh đâu thắng đó 2. Nội dung truyện đi theo tuyến: thi đấu -> công cho đối thủ ăn hành -> công thụ show ân ái -> thi đấu -> công cho đối thủ ăn hành -> công thụ show ân ái -> lặp lại n lần Ai thấy không hợp gu có thể lặng lẽ click back _(:3/ z)_ (1) Nguyên văn Cực trú “极昼”: Ban ngày vùng cực hay mặt trời lúc nửa đêm là một hiện tượng tự nhiên diễn ra tại các địa điểm có vĩ độ nằm ở phía bắc của vòng Bắc Cực cũng như ở các địa điểm có vĩ độ ở phía nam của vòng Nam Cực khi Mặt Trời vẫn còn được nhìn thấy vào thời gian ban đêm tại các địa điểm đó. Khi có thời tiết tốt, Mặt Trời được nhìn thấy liên tục 24 giờ mỗi ngày. Số lượng ngày với mặt trời lúc nửa đêm trong mỗi năm tăng dần lên khi người ta tiến sát lại gần hơn về phía cực của Trái Đất. Hiện tượng Mặt Trời lúc nửa đêm xảy ra tại vòng Bắc Cực vào hạ chí (quanh ngày 22 tháng 6), còn tại vòng Nam Cực, xảy ra vào đông chí (quanh ngày 21 tháng 12) (theo wikipedia) (2) Học bá “学霸”: Từ này vốn dĩ để chỉ những nhân vật rất có ảnh hưởng trong giới học thuật, ví dụ như nhà khoa học Albert Einstein. “Bá” trong tiếng Trung mang nghĩa là “rất có quyền lực”. Bây giờ, “Học Bá” là một từ trên mạng, dùng để chỉ người vừa thông minh, vừa chăm chỉ và có thành tích học tập vô cùng xuất sắc. *** Cảm nhận: Nói thiệt là lần đầu tiên coi một bộ mà kêu cảm nhận chẳng biết cảm nhận cái gì=]]]] Văn án nói lên tất cả, công tên Tyler Odin (vl ) vốn là bậc thầy sát thủ suốt mấy ngàn năm ở Dị Thế, mang trong mình hai dòng máu Tinh Linh và Mị Ma. Mà kiểu công giết người riết chán quá nên mới quyết định muốn trở thành một “linh hồn tự do” nên kí kết khê ước với Thần Chết, đổi lấy một linh hồn mạnh mẽ không cần luân hồi mà có thể trực tiếp đi đến một thời không mới, sống một cuộc đời mới. Và tada, công xuyên đến thời đại tinh tế thì thôi đi, còn xuyên hẳn vào thế giới toàn tức cơ. Kiểu ông tổ nghề sát thủ, đi chơi game toàn tức mà nhân vật cũng là sát thủ luôn thì nó sẽ như thế nào???? Đối thủ ăn hành mệt nghỉ luôn chứ sao =]]]] Công xuyên vào một người tên Bùi Nhung, ảnh đế một thời đang bị bệnh nặng cũng như có một cô em gái cực phẩm. Đầu năm nay cực phẩm với bạch liên hoa chắc do thời tiết tốt nên được mùa nở rộ nhỉ. Anh trai mình vì chồng mình tiêu hết tiền, bản thân anh mình lại đang bị bệnh không lo, chỉ biết bòn rút tới đồng xu cuối cùng, có cô em như vậy Bùi Nhung số quá khổ. Đường đường là một sát thủ chuyên nghiệp mấy ngàn năm, mấy game thủ bé tí kia tuổi gì mà so với anh, nên anh nhanh chóng nổi lên như một Đại Thần chính hiệu. Và sau đó, công gặp thụ, theo motif “Senpai, notice me” điển hình. Không cao trào, không máu chó, không ngược chỉ có show ân ái mù mắt chó. Đầu năm nay tới chơi game cũng không yên, cẩu F.A cũng có cẩu quyền, ngược đãi cẩu FA là ngược đãi động vật đó nhaaaaaaaaaaaaaaaaaa Rồi, hết rồi, nội dung có nhiêu đó thôi à. Thiệt mà, tình cảm của công thụ trong này nó logic tới mức chính bản thân mị cũng phải thốt lên “Đậu mẹ lần đầu tiên có một bộ công thụ thẳng thắn đáng yêu tới như thế này” Cho nên mị thấy, có lẽ bộ này rất khó để nổi hay phổ biến hơn những bộ võng du khác, theo như mị đi giới thiệu cho mười đứa bạn thì có 9 đứa kêu thôi nặng chiến đấu quá tao không đọc đâu còn lại là một đứa nhét vào cái bookmark không khác gì cái lịch sử trình duyệt của nó ( đhs ) Thế nhưng, bộ này nó hay ở chỗ những cảnh chiến đấu kìa. Trước đây, mị đã từng đọc rất nhiều bộ võng du và chắc chắn, chỉ có mỗi bộ này có thể đứng chung hang với Toàn Chức Cao Thủ trong lòng mị. Từ cách Tứ Gia một mình một đao đứng canh ngay cổng truyền tống, hay cách Tứ Gia giương đôi cánh đen như một vị thần báo tử chiến đấu trên không, hay hay nhất là cảnh chiến đấu trong rừng sương mù âm u bằng một màn đu người từ trên xuống lấy đầu của đối thủ. Má ơi, đọc mà nhiệt huyết nó sôi trào như thể chính bản thân mị cũng đang cầm đao chiến đấu, như sống lại cảm giác đi một trận Quan Ninh đã tay một phát ra 3 combo nhận 10 liên trảm ấy. Cho nên mị nghĩ, riêng bộ này thì người nào có chơi game hoặc ngán thịt ngán cơm mới thích đọc, không thì sẽ thấy nó khô queo dai nhách =]]]] Nói công là mỹ cường hoàn hảo, ơ hay con lai của Tinh Linh xinh đẹp với mị Ma quyến rũ mà không đẹp mới lạ. Thì thụ cũng không phải quá mờ nhạt. Thụ học giỏi, có tài lại cực kỳ ngoan hiền và biết cách soát tồn tại của mình cực kỳ. Có một bạn trai tài giỏi thì làm gì? Thì đi đánh nhau với người ta trong game không lại, liền oa oa khóc kêu ông xã tới báo thù chứ sao nữa hí hí hí. Mà bản thân gia thế của thụ cũng hơn người, vừa xinh xắn đáng yêu vừa ngoan hiền hiểu chuyện. Huhuhu, Tứ Gia không muốn thì mị muốn aaaaaaaaaaaa. Kết thúc HE mỹ mãn, có tí xôi thịt kho nước dừa vừa thơm vừa ngon, mỹ mãn lắm. Nên ai đã lỡ nhảy mà thấy ngán đánh nhau quá cũng tin mị đi, cố đọc một tí sẽ thấy nó cực kỳ hay luôn. Sẵn hay mị làm series võng du từ bàn phím tới toàn tức nhỉ? Review by member: Huỳnh Thắng Nam -fb/Review Quốc Dân *** REVIEW chủ nhà Cảnh báo: truyện này bàn tay vàng rất lớn đó nghen, không thích xin cáo lui Tui đọc vì chủ tuyến chiến đấu nha~~~ Hay, huhu, tui thích mấy bộ chủ công sự nghiệp như này á Tình cảm ngọt ngào nhẹ nhàng nhưng không hề ít, xen kẽ trong từng chương 1 ~ Công nạnh nùng vs e vi body nhưng rất dịu dàng vs thụ Thụ hiền lành đánh yêu nhưng luôn sẵn sàng xông lên kho có chuyện liên quan tới lợi ích của công  Truyện hay *** Tyler Odin là một sát thủ. Có lẽ là bậc thầy sát thủ nổi danh nhất, nguy hiểm nhất trong mấy ngàn năm qua trên đại lục Albien. Sinh thời, hắn xuất thân từ một chi lánh đời của một gia tộc thượng cổ, trong người có huyết mạch của tinh linh cổ đại và mị ma. Các đời của tộc Odin đều có quan hệ chặt chẽ với nghề sát thủ. Tyler là trưởng tử đời này, từ khicòn nhỏđã biểu hiện ra thiên phú cực cao làm người khác chú ý, được tổ chức sát thủ đệ nhất lúc bấy giờ là Lam Linh Hoa (1) chú trọng bồi dưỡng. Hắn chỉ mất hai mươi năm, đã trở thành con át chủ bài lớn nhất của Lam Linh Hoa. Thân là một bậc thầy sát thủ, các thế lực, tầng lớp quý tộc đều không lạ gì hắn. Họ sợ hãi đi tìm hiểu gốc gác và sở trường của hắn, phát hiện ra hắn là hậu duệ hỗn huyết hiếm có, là sát thủ nổi tiếng nhất trên thế giới, vừa làm người kính sợ cũng làm người tuyệt vọng. Hắn tựa như chúa tể Barlog (2) nơi vực sâu, ai nấy đều biết hắn trấn thủ Lam Linh Hoa, cũng biết chỉ cần nhổ bỏ hắn là có thể tiến thêm một bước san bằng tổ chức sát thủ này, thế nhưng không ai dám đứng ra đi tìm vị trí cụ thể của hắn. Bậc thầy sát thủ này là bán tinh linh, lục cảm (3) vô cùng nhạy bén, khả năng tác chiến vô cùng mạnh mẽ. Là bán mị ma, hắn lại giỏi về ngụy trang và thôi miên, trên đời không có nơi nào mà hắn không thể đặt chân đến. Hắn là bí ẩn chết người, theo truyền thuyết, một khi ai đó nhìn thấy khuôn mặt hắn, hoặc vì hắn mà chết, hoặc bỏ mạng trong tay hắn, hoặc cam tâm tình nguyện giao cổ ra chờ bị giết. Tyler Odin là một kẻ không có tín ngưỡng, vậy nên sau khi chết, linh hồn hắn du đãng nơi đồng hoang mông quạnh, bị vô số thần linh đến từ Thần quốc giành giật. Hắn không muốn trở thành “người bất tử” (cách nói hoa mĩ của vong linh), lại càng không muốn làm bề tôi của thần, cho nên hắn kí khế ước với Thần giết chóc. Hắn làm việc cho Thần giết chóc sáu trăm năm, đổi lấy linh hồn tự do. Hắn sẽ không bước vào luân hồi của phàm nhân, cũng không đầu nhập bất cứ vị thần nào của Thần quốc, mà sẽ đến một thời không bất kì nào đó có khả năng sinh ra sinh mệnh, bắt đầu một cuộc đời mới. Trong sáu trăm năm tồn tại, hắn từng làm một kẻ vô danh, thờ ơ lạnh nhạt với sự đời biến thiên, vương triều thịnh suy, hắn cười nhạo chư hầu, bễ nghễ nhìn chúng sinh vội vàng giành giật mạng sống. Hắn cũng từng nhận được ý chỉ của thần linh, làm Seraphim (4) hạ phàm, chinh chiến trên vùng đất bao la, cầm trong tay song đao đã từng giết qua tướng sĩ vương hầu, một thân một mình diệt sạch cả một đội quân, vậy nên lòng dạ hắn sắt đá, đã nhìn quen ranh giới của sự sống và cái chết, làn ranh giữa máu tươi và lửa đỏ. Trong lúc mơ hồ, thời gian cứ thế trôi đi. Tyler Odin lại một lần nữa tỉnh dậy từ giấc ngủ sâu. Lần này hắn không cảm nhận được ý chỉ của Thần giết chóc, nhưng hắn nghe được giọng nói quen thuộc, lạnh buốt: “Nhiệm vụ bắt đầu. Giết chết tất cả người chơi trên đấu trường, đạt được tư cách vào vòng bán kết và ẩn tích phân. Tuyển thủ dự thi số 419, số người đã giết: 0 người” Tyler Odin nghe xong hai câu nói ngắn ngủi này, hai mắt chậm rãi mở ra. Hắn thấy mình như đang ở trong đấu thú trường La Mã cổ đại. Trung tâm có một hố lửa khổng lồ, có bốn cây cầu đá bắc qua đó dẫn đến sân khấu hình tròn bay lơ lửng giữa không trung. Hắn và tổng cộng 99 người còn lại đứng xung quanh hố lửa, mỗi người đều đeo mặt nạ, trên đầu lơ lửng một con số – như vậy bản thân Tyler Odin cũng thế. Khán giả ở bên ngoài hò hét không ngừng, xen lẫn với tiếng rít chói tai, tiếng còi, và tiếng pháo hoa nổ mạnh trên bầu trời. Vừa mới bắt đầu, mấy người bên cạnh Tyler đã lao vào chém giết nhau. Tyler thản nhiên tránh thoát một tên đánh lén, nhanh chóng kiểm tra vũ khí giấu trong đai lưng của mình: một đôi chủy thủ (5), hai mươi phi đao, hai túi chất độc, một vòng dây thép. Tyler rút chủy thủy, nắm ngược bằng hai tay, như rắn độc hơi hạ thấp cơ thể, hai mắt nheo lại —- Thần giết chóc lại bắt đầu trò chơi của mình rồi, chắc là phương thức hiến tế mới, hắn nghĩ vậy. Thế nhưng điều này nghĩa là sao? Chỉ bằng mấy kẻ trước mắt này, mà muốn so – giết – người với hắn ư? …   Mời các bạn đón đọc Vĩnh Dạ Chi Phong của tác giả Chỉ Tiêm Đích Vịnh Thán Điều.
Mạt Thế Trọng Sinh Chi Thiếu Chủ Hoành Hành
Thể loại: xuyên việt, mạt thế, dị năng, chủ thụ, cường cường, nhất thụ đa công, HE Nội dung nhãn: Linh hồn chuyển hoán xuyên việt thời không trùng sinh Nhân vật chính: Cung Lê Hân. Phối hợp diễn: Tống Hạo Nhiên, Lâm Văn Bác, Hạ Cẩn, Đậu Hằng, Cung Viễn Hàng, Cung Hương Di Cái khác: Cường cường, trùng sinh, NP (Số lượng N tùy người đọc hiểu, vs ta thì là…4.5 =]]]]]) Cung Lê Hân bị đại ma đầu trong giang hồ bắt giữ xem như nam lô đỉnh nuôi ở địa cung, nhưng dưới ấy hắn lại học được võ công thâm hậu, khiến hắn chống lại tên ma đầu nhưng đáng tiếc cả hai đều chết. Những tưởng chết đi rồi sẽ được đầu thai kiếp mới tốt hơn nhưng lại được xuyên qua thời không tới hiện đại vào một thanh niên yếu đuối. Đáng tiếc chưa sống được ngày thanh bình bao lâu thì mạt thế đã tới. Không có tùy không không gian, không dị năng chỉ có võ công của kiếp trước để hắn tồn tại trong mạt thế như bình thường. nam lô đỉnh: nam nhân có thể chất vô cùng thích hợp thải âm bổ dương, thường được dùng để nam nhân hấp thụ nhằm đề cao công lực ( giống như song tu áh, nhưng mà cái này với người tu luyện thì có lợi, còn người bị hấp thụ thì có hại:3  Đây là truyện về mạt thế (tận thế) nên ta sẽ chú thích 1 số khái niệm trong truyện để mng hiểu nha Tang thi: kiểu như zombie á, tang thi cũng có dị năng nhưng ko phải tang thi nào cũng có, tang thi không có dị năng gọi là tang thi sơ cấp Dị năng giả (DNG): người có năng lực đặc biệt sau khi xảy ra tận thế, có 11 hệ: kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, phong, lôi, băng, niệm lực (niệm chú), không gian, cường hóa. Kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, phong (gió), lôi (sấm sét), băng là các hệ thường thấy, mng bik rùi, còn: *Niêm lực: khi DNG có hệ này chúc phúc thì DNG khác sẽ mạnh hơn, còn bị nguyền rủa thì sẽ yếu đi, nếu áp dụng với tang thi (tiến hóa) thì ngược lại, nguyền rủa sẽ bình tĩnh lại, còn nếu chúc phúc sẽ điên lên, người có hệ này còn có khả năng chữa thương, tạo ảo ảnh,…nói chung tùy mỗi dị năng giả tự luyện, ko xác định được *Không gian: DNG hệ này có khả năng lưu trữ vật, thức ăn, tinh hạch,… trong không gian của mình, không gian mở rộng tùy thuộc vào cấp ( cứ như chơi game =v=|||), và DNG hệ này khi cấp bậc cao tới 1 mức nhất định có thể tạo ra “lĩnh vực”, mỗi ko gian dị năng giả có các lĩnh vực khác nhau, trong truyện sẽ giải thik rõ hơn *Cường hóa: tăng cường khả năng các giác quan như tai nghe thính hơn, mắt nhìn xa, cầm đc các vật nặng như chơi:)) tăng cường khả năng phòng thủ (người cứng như kim cương á, ko bị đâm xuyên ^^) Mng coi truyện sẽ hiểu kỹ hơn về mấy cái dị năng này Tinh hạch: cái nằm bên trong não tang thi/DNG, DNG hấp thụ sẽ tăng cấp sức mạnh của mình, và ngược lại; tang thi cũng có thể ăn nhưng vì chúng ko bik nên thường ko tấn công đồng loại của mình; DNG/tang thi dị năng nào ăn tang thi hệ đó, ăn của hệ khác ko được Các cấp bậc của dị năng: đầu tiên là sơ cấp (đối với tang thi)/DNG bình thường vừa có dị năng, chưa có cấp bậc, sau đó sẽ tiến hóa dần lên cấp 1, 2, 3,…,n *Trong mỗi cấp sẽ có 3 bậc: đê giaitrung giaicao giaicao giai điên phong *** Cảm nhận cá nhân về Mạt thế trùng sinh chi thiếu chủ hoành hành Minh chỉ đọc đến chương hai mấy, nên không biết nhiều về tình tiết. Ưu điểm: Lời văn ngọt ngào ấm áp, cường cường, không cẩu huyết, tình tiêt cũng được Nhược điểm:  Cũng không có gì nhiều chỉ là Minh không thích truyện này. Cảnh báo spoil hai mươi chương đầu. – Thể loại đã có bàn tay vàng, còn np, nam chính – bạn thụ – ngây thơ hoạt bát mà thanh tỉnh thấu triệt (vế sau là bạn edit nói). – Lời văn (vì có bạn 9) nên rât ngọt ngào trong sáng… mà Minh thì không thích, cảm thây mấy chục chương đầu thật dài dòng. Tác giả có tập trung miêu tả anh 9 đẹp thê nào, đáng iu như thế nào, đọc mà thấy phiền dê sợ. Anh 9 còn có chut vạn nhân mê (có 5 anh công mà). – Một yếu tố khác khiến Minh không chịu được là: chị của anh 9, chị ấy có kiếp trước khổ thế rồi mà, tất nhiên một phần là do tỷ ấy hơi mù quáng trong cách nhìn nhận, một phần là vì tận thê mà, ai cũng trải qua khổ sở cả. Nhưng, tác giả cho chị ấy trong sinh mà không thể để cho chi ấy vui vẻ chút sao. Minh mơi đọc hai mười chương đầu, chưa thấy kêt cục của chị ấy, nhưng mà có thể đoán được không tốt gì. Chưa kể trong sô công của bạn 9 còn có vị hôn thê của chị ấy là biêt rồi, kiếp này sống lại không những mất người yêu mà mất cả người thân, quyền lực, thảm hơn kiếp trước. Tuy mình biết, kiếp trước chị tiêu cực theo kiểu này, sông lại, lại tiếp tục tiêu cực theo một kiểu khác, nên cái kết của chỉ không tốt được nhưng mà tác giả không thể thiện lương thêm chút sao. Haizzz… – Nói đến công 2 của bạn 9, aka vị hôn thê của chị trên. Minh đọc 20 chương đầu và thấy, tình yêu giữa anh và chị rẻ mạt đến vậy sao. Minh chưa yêu, cũng không đọc tiểu thuyết tình yêu nam nữ, nhưng trong truyện tiên hiệp, dị năng nam nữ chính cách xa nhau cả chục năm, ngàn năm vì chiến tranh mà vẫn nghĩ về nhau. Mà tình cảm của anh công dành cho chị này chỉ vì một chút chuyện chen vào liền rạn nứt, dễ đên vậy sao. Kiếp trước, chị bị mât vật tư, đau buồn, người kia thì cư bận rộn mãi, không qua tâm chị, chưa kể còn thấy tiểu tam nên chị cư uât ức, u buồn mãi. Ra ngoài đánh tang thi để giải sầu, thì hình như có người nhúng tay nên chị bị hại chêt. Trước khi chết vẫn nghĩ người kia không còn yêu mình lạnh nhạt với mình. (Sự thật ra sao thì Minh chưa đọc tới nên không biết) Kiếp sau, chị bị sốc quá nên thay đỏi thành người dã tâm, lạnh lùng, cực đoan, haizzz… Anh kia thấy chị lạ nên có hỏi han mấy lần, bị chỉ đẩy ra, nên lạnh nhạt với tỷ. WTF?!!! Trong đầu mình hiện lên chữ này khi nghe ảnh nói thế. Anh chính miệng miêu tả chị trước kia là một người thiện lương ôn nhu. Sau khi có khả năng đoán trước tương lai thì thay đổi thế này thế kia. Thế mà anh chỉ hỏi han vài lần, bị từ chối vì lý do chỉ quá bận, không thể nói chuyện được, anh liền lạnh nhạt với người ta à. Còn bị đứa em trai của người ta thu hút, có hảo cảm với nó. Chưa kể mày còn nói một câu là giờ đứa em trai còn quan trọng hơn cô chị gái. Anh ấy được xưng là thông minh, mà không đoán được lý do chị ấy thay đổi là do năng lực bao trước của chị ấy à (dù cái năng lực này bịa ra là đẻ che dấu việc sống lại thôi, nhưng ảnh đâu có biêt là bịa). Đáng lẽ lúc này anh phải vừa kiên quyết vừa ôn nhu kéo kéo, ôm ôm người ta mà hỏi anh đã làm gì khiến em phiền lòng à, hay em đã nhìn thấy điều gì trong tương lai khiến em khó chịu, anh trong tương lai làm tổn thương em sao,… bla… bla… hay nói là em không cần khiến mình bận rộn thế đâu đã có anh đây rồi. Please, hai người đang trong đoạn tình cảm  nồng thắm, gần kết hôn đấy, nói lạnh nhạt là lạnh nhạt được sao. – Còn có một khúc khác, có bác Lâm của anh hôn phu kia đến nhà thảo luận chuyện tận thế. Vừa gặp liền quý đứa nhỏ ngây thơ, tinh thuần là anh 9, không thich nữ phụ dã tâm mà lạnh lùng. Nữ phụ trong lòng ghen tị chêt đi được vì kiếp trươc mình cố gắng lấy lòng bác mà toàn bị lạnh nhạt, thằng em từng hại mình trong kiêp trươc vừa gặp liền chiêm được sự hảo cảm của bác. Việc bị trưởng bối nhà chống lạnh nhạt đối với người phụ nữ nào đều là một vết đau lắm đo. Chị viết như vậy không sợ quả báo à. – Quá trình phát triển tình cảm:… đọc đống trên là bạn biết nó tệ ntn rồi ấy… – Tình tiết đấu đá, xây dựng lực lượng, sức mạnh: … Minh không biết phải nhận xét là kịch tính hay nhảm xịt nữa. Vì có nhiều tình tiết, nút thắt thú vị được đưa ra, cách nvc lên kế hoạch giải quyết cx oke, nhưng mà bàn tay vàng, buff buff lôi lôi tô tô quá nhiều. Đọc quá nản. Kết luận:  Minh không thích truyện này, nhưng thấy nhiều người đọc, nên chắc có chỗ đặc sắc. Chúc mọi người đọc vui vẻ. ***   Review: Mạt thế trọng sinh chi thiếu chủ hoành hành Tác giả: Phong Lưu Thư Ngốc Thể loại : xuyên việt, mạt thế, dị năng (thụ ko có dị năng, chỉ có võ công >v