Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Nữ Phụ Trở Về

Đỗ Kiêu Kiêu chính là người chị gái độc ác của lọ lem. Rõ ràng người cha vốn nghiêm khắc của cô lại trở thành người bảo vệ lọ lem, bạn bè của cô lại trở thành bạn tốt của lọ lem? Vì cái gì mà ngay cả người đàn ông của cô cũng đã trở thành vị hoàng tử của lọ lem? Cô vẫn luôn tự hỏi bản thân rằng ai mới thật sự là người của cô? Xét cho cùng thì số phận người chị gái độc ác cũng chẳng thể nào thoát khỏi vận mệnh thảm thương. Ông trời có mắt cho cô một cơ hội sống lại, Đỗ Kiêu Kiêu thầm nhủ với bản thân rằng sẽ trả lại tất cả những gì đau khổ phải trải qua ở đời trước. Đàn ông cặn bã mau tránh sang một bên. Bạch Liên hoa thì phải xé bỏ đi lớp mặt nạ đáng ghét đó. *** Kiếp trước Đỗ Kiêu Kiêu bị mẹ kế và người em cùng cha khác mẹ cướp đi mọi thứ, tình thân, gia đình, bạn bè, vị hôn phu thanh mai trúc mã, cuối cùng đến cả đôi chân cũng không còn, suốt đời phải nằm trên giường bệnh. Nhưng nhờ như vậy, khi bị rơi xuống tận cùng, Đỗ Kiêu Kiêu mới biết được thì ra người chưa bao giờ từ bỏ cô lại là người trước đây luôn cùng cô đấu đá suốt thời đại học – Cố Bách Chu.   Kiếp trước Cố Bách Chu nói rằng, hắn nợ cô một hôn lễ. Kiếp trước Cố Bách Chu hứa sẽ dẫn cô đi phá hôn lễ của em gái cùng thanh mai trúc mã của cô. Kiếp trước… có lẽ Cố Bách Chu còn rất nhiều thứ muốn làm cho cô, nhưng cô sẽ không bao giờ biết được vì… Đỗ Kiêu Kiêu đã trùng sinh mất rồi. Trùng sinh về năm năm trước, khi mà tất cả bi kịch vẫn chưa diễn ra.   Đúng vậy, nếu đã biết trước tương lai thì làm sao Đỗ Kiêu Kiêu có thể để bi kịch thống khổ đó lần nữa đổ lên đầu mình. Đỗ Khanh Khanh, em gái cô muốn vị hôn phu thanh mai trúc mã của cô, cô chấp hai tay dâng tặng, một kẻ bắt cá hai tay, không rõ ràng như vậy Đỗ Kiêu Kiêu cô không cần. Nhưng người thân và bạn bè, cô sẽ không để mất đi họ. Nữ chính của chúng ta cứ từng bước một phá nát bộ mặt của “bạch liên hoa” trong truyện, khiến cho mẹ con hai người đó không một ngày được yên. Đồng thời, cô còn tìm ra được sự thật về cái chết của mẹ mình và lý do vì sao ba cô lại có thay đổi lớn như vậy.   Tất nhiên để làm được những việc đó, không thể không nói đến sự giúp đỡ của Cố Bách Chu. Vẫn là điển hình của nam chính ngôn tình ''Cao – phú – soái'', nhưng Cố Bách Chu đôi khi lại có nét trẻ con ngây thơ, đan xen vào đó là sự trẩm ổn.  Học giỏi, gia thế hiển hách, tuyệt đối là bạch mã hoàng tử trong mắt nhiều người, nhưng trước sau anh chỉ yêu một người mà ai cũng bảo là ngu ngốc và bốc đồng – Đại tiểu thư của Đỗ gia: Đỗ Kiêu Kiêu   Như anh nói, anh yêu cô đã rất lâu rồi, khi biết cô quên mất mình Cố Bách Chu cũng chỉ âm thầm tiếp cận cô, ở bên cạnh cô, bảo bọc cô. Vì cô mà một đại thiếu gia mười ngón tay không dính nước như anh sẳn sàng xuống bếp, ngày nào Đỗ Kiêu Kiêu qua ăn chực nhà anh là Cố Bách Chu lại hóa thân là “người chồng nội trợ” điển hình. Ấy mà bạn chớ lầm, đừng thấy anh ngây ngô như thế mà tưởng bở, phúc hắc cũng chẳng vừa đâu   “- Cố Bách Chu, tôi là bạn gái anh khi nào hả - Ngay cả tôi không nói gì thì em cũng bị xem là bạn gái tôi thôi - Vì sao? - Bà nội Sở rất nhiều chuyện. - Vậy thì sao? - Cô gái nhỏ à, con là người ở đâu vậy? _ Cố Bách Chu bắt chước giọng điệu bà nội Sở - Thành phố Z - Thế con đã có bạn trai chưa? - Vẫn chưa?_Đỗ Kiêu Kiêu mạnh mẽ nói - À~_Cố Bách Chu nở nụ cười sâu xa - Này, vẻ mặt như vậy là có ý gì hả? - Không có bạn trai, lại theo tôi về nhà. Xem ra quan hệ của chúng ta không bình thường rồi_Cố Bách Chu thản nhiên phân tích. - Lần này không tính, anh hỏi lại lần nữa đi _ Đỗ Kiêu Kiêu cắn răng - Cô gái nhỏ có bạn trai chưa vậy? - …không có! - À ~_Nụ cười của Cố Bách Chu càng thêm sâu xa - Này, sao vẻ mặt của anh lại như vậy nữa hả? - Câu trả lời của em hơi do dự, đã vậy còn không có bạn trai, lại theo tôi về nhà, vậy chắc chắc tôi là bạn trai của em rồi.   Đây là cái logic quỷ quái gì vậy?_Đỗ Kiêu Kiêu nghĩ”*   Nam chính truyện này rất dễ thương, dễ thương kiểu con nít phúc hắc đó :v Nữ chính thì lúc đầu truyện mình không thích lắm, vì đã biết trước nhưng ngoài mặt vẫn cường ngạnh làm cho người ta ghét, lại thêm nóng tính (mặc dù tác giả có nói là đỡ nóng tính hơn kiếp trước), càng về sau thì tính tình đỡ hơn nhiều.  Truyện đôi khi có ức chế nhẹ nhưng có thể chấp nhận được. Ngoài ra nội dung có chút xíu nhắc đến vấn đề SM nên cân nhắc trước khi đọc. ___________ *: Trích từ truyện Review by #Hôn_Quân - lustaveland.com   Mời các bạn đón đọc Nữ Phụ Trở Về của tác giả Mạt Dược.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Trùng Sinh Cao Môn Đích Nữ - Tần Giản
Đám người kia, khiến ngoại tổ mẫu nàng uất ức mà chết, âm mưu giết đệ đệ nàng, đạp lên tình cảm của nàng, ngay cả nàng họ cũng không buông tha cho một con đường sống. Bởi vì, lòng tin của nàng đặt sai chỗ, kế mẫu, muội muội, nữ tử "tài đức" dối trá.. Bởi vì, nàng có thân phận cao quý mà bọn họ phải loại bỏ... Lúc táng thân dưới dòng nước sông, Âu Dương Noãn rít từ trong miệng ra từng chữ: “Nhật nguyệt ở trên, quỷ thần ở dưới, Âu Dương Noãn ta bị chết oan uổng, kiếp sau hóa thành lệ quỷ, cũng sẽ không bỏ qua các ngươi!" Bỗng chợ mở mắt, Âu Dương Noãn trở về năm mười hai tuổi, là năm nàng bị thương ở trán , cũng là năm mà đệ đệ thân sinh bị rơi xuống nước, chính là 3 năm trước khi nàng xuất giá… Cả đời này, hãy xem nàng thay đổi như chong chóng làm mưa làm gió, bảo vệ từng người thân yêu của nàng, diệt hết những kẻ bụng dạ khó lường, bước ra 1 mảnh kim quang huy hoàng của 1 đời người. *** Không biết vì sao, trong nháy mắt Âu Dương Noãn liền có chút không được tự nhiên. Nàng cùng Tiếu Thiên Diệp gặp mặt, cũng không làm ra hành động gì quá đáng, cũng không hề có hành vi phản bội. Nhưng nàng vẫn không tự chủ được mà hơi hơi cúi thấp đầu, trên mặt thậm chí có chút nóng lên: “Chàng đã tỉnh, để ta đi gọi đại phu đến!” Tiếu Trọng Hoa lắc lắc đầu, nói "Không cần! Ta không sao!” Âu Dương Noãn nhìn nhìn hắn, gật đầu thấp giọng nói: “Được!” Nói xong nàng lại mỉm cười an ủi nói: “Đại phu nói chỉ bị thương ngoài da, chàng không cần lo lắng!” Tiếu Trọng Hoa đột nhiên cầm lấy tay Âu Dương Noãn, môi giật giật tựa hồ như muốn nói gì đó. Lúc này cửa phòng đột nhiên mở ra, Yến vương cùng Đổng trắc phi đến. ... Mời các bạn đón đọc Trùng Sinh Cao Môn Đích Nữ của tác giả Tần Giản.
Sủng Phi Đường - Đinh Đông Nhất
Lâm Tam Tư sau một giấc ngủ tỉnh lại, phát hiện ra ba chuyện quan trọng sau: Cha mẹ nàng đúng ra phải được sống yên ổn khi về già thì lại bị nhốt vào đại lao. Trưởng tỷ là sủng phi ở hậu cung, vì bị hạ độc mà mất mạng. Lâm Tam Tư đang mang tâm trạng chờ gả thì lại phải làm nha hoàn hầu hạ thái tử! Kiếp này, nàng thề sẽ làm tốt ba chuyện đó là: Ôm chặt đùi của thái tử điện hạ, cứu người nhà ra ~ Ôm chặt đùi của thái tử điện hạ, hạnh phúc bình an một đời ~ Ôm đặt đùi của thái tử điện hạ, sinh em bé sinh em bé sinh em bé ~ Nam chính tuấn tú phúc hắc, nữ chính ngọt ngào đáng yêu ~ *** Sau hai tháng, kinh thành cũng không có biến hóa gì lớn, vẫn phồn hoa như cũ, ở phía Bắc của kinh thành, hoàng cung Nam Dạ vẫn nguy nga tráng lệ, thị vệ đứng thành hàng, nhìn thấy xe ngựa của thái tử điện hạ thì lập tức cúi đầu, nghiêm nghị xếp thành một hàng để nghênh đón. Lâm Tam Tư không biết rằng, mười ngày trước Hoắc Dực có nhận được tin báo nhắc hắn mau chóng trở về kinh, nhưng vì Lâm Tam Tư đang mang thai, không thể để xe ngựa quá xóc nảy, khi đi cũng phải chọn con đường đẹp nhất.Hoắc Dực không yên lòng bỏ nàng lại mà về kinh trước, cho nên mới chậm trễ mấy ngày.Sau khi trở về, hắn liền lo cho Lâm Tam Tư xong rồi vào cung ngay, lúc này mới biết trong cung quả thật đã xảy chuyện lớn. Bệnh tình của hoàng đế rất nguy kịch, cần sắc phong người mới. Tin tức này ngoài thái hậu và những người tuyệt đối được tín nhiệm ra thì không có ai biết cả, ngay cả Hà Tất Kỳ và Tống Cảnh Ngưỡng tốn nhiều công sức cũng không điều tra ra được. Bên trong tẩm cung Triều Dương điện, yên lặng đến mức không nghe thấy bất cứ tạp âm nào, mùi hương trầm quanh quẩn, phía sau tấm rèm, vị hoàng đế uy phong một thời của Nam Dạ lúc này đã vô cùng suy yếu. ... Mời các bạn đón đọc Sủng Phi Đường của tác giả Đinh Đông Nhất.
Loạn Thế Phong Vân: Phượng Tường Tam Quốc - Mộng Ngưng Tiểu Trúc
Mỹ nhân ngoái đầu nhìn lại cười, non xanh chao đảo như say, đao quang kiếm ảnh cũng vì nàng tim đập! Người phương nào áo trắng bồng bềnh, dưới ánh trăng tiếng đàn mai quấn quýt, dùng chí khí hào hùng vạch nên đường Tam quốc Ai có đủ cầm tâm kiếm đảm, cười bạch mã tây phong? Mặc mưa gió đổi thay, ta tiêu dao tự tại; ai có thể dùng cây mơ nấu rượu, thiên hạ luận anh hùng? Quản chi bao đấng anh tài bị cuốn trôi hết thảy; lo gì chuyện ly biệt hợp tan, tiễn trăng đi trước gió trong về! Quay đầu đều vội vã *** Tào Tháo đã sớm về Lạc Dương, các loại phong thưởng cũng đã xong, Hoàng đế Lưu Hưởng không đợi mọi người mở miệng, cũng tự giác “vui vẻ” khen ngợi Tào Tháo hộ giá có công. Đáng thương cho Lưu Hiệp, không chỉ chết tha hương, người kế vị chính tay mình lập nên lại có tướng làm nô dịch, chắc hắn dưới cửu tuyền cũng bực mình hổ thẹn. Kỳ thật, Lưu Hưởng làm vậy là có nguyên nhân, phế hậu Tào phi trong Hoàng cung Hứa Đô cùng nhi tử của nàng đầu năm bệnh chết, tiểu hoàng tử bệnh chết trước, Tào phi nghe tin Lưu Hiệp chết, cũng theo sau tuẫn táng, trên đời này Lưu Hưởng chỉ còn lại người thân duy nhất là ta, bởi vì ta, hắn vội vàng lấy lòng Tào Tháo cũng chẳng có gì lạ, sau khi ta trở về nghe Tào Xung nói, Lưu Hưởng chủ động đề nghị trọng thưởng Tào Tháo, sao đó muốn Tào Tháo hạ lệnh cho ta sớm trở về Lạc Dương. Trong việc phong thưởng cho các đại thần, hắn dứt khoát không từ chối bất cứ đề nghị nào của Tào Tháo, thậm chí chủ động tăng cấp khen thưởng cho người của Tào gia, bởi vậy Tào Tháo rất hài lòng bỏ qua việc giám thị với hắn. Ha ha, Lưu Hưởng của ta tuyệt đối không ngốc! Ta cũng không ngờ, đã xa cách nhiều năm, lại trở thành Hoàng đế, Lưu Hưởng vẫn không muốn rời xa ta, đối với đề nghị của Tào Tháo phong cho ta một phong hào của hoàng thất, hắn không giấu nổi sự phấn khởi, lập tức đồng ý, còn nhân lúc Tào Tháo đề nghị xây phủ Hộ quốc phu nhân, chỉ định một nơi ở ngay cạnh Hoàng cung, chỉ thiếu để ta ở trong cung nữa thôi. Hơn nữa tiền xây nhà toàn bộ dùng quốc khố, cũng không biết Lưu Hưởng yêu cầu hay Tào Xung lấy việc công làm việc tư, cũng không ai phản đối, đến nhóm giám sử luôn luôn công chính cũng im lặng không nói gì. Ha ha, ta lời rồi! Đương nhiên, Tào Xung bọn họ biết tính ta, lại biết ta không ở Lạc Dương lâu, bởi vậy phủ viện xây cũng không quá hào nhoáng, thoạt nhìn có vẻ rất thư thái. Ta lúc này ngồi giữa sảnh đường cũng vô cùng thoải mái, biếng nhác vươn hai chân, đôi tay còn chưa hoàn toàn linh hoạt ôm lấy một vật nhỏ bé trong lòng, cười hì hì nhìn đám người tới thăm ta. ... Mời các bạn đón đọc Loạn Thế Phong Vân: Phượng Tường Tam Quốc của tác giả Mộng Ngưng Tiểu Trúc.
Sủng Phi Thượng Vị Ký - Mạch Thượng Phù Tô
Kiếp trước Cố Vân Yên tâm địa thuần thiện, không tranh không đấu, một lòng vì Tiêu Dục, cuối cùng lại chịu nỗi đau mất con, ôm hận mà chết. Sống lại, nàng muốn đem những nữ nhân từng hãm hại nàng, tổn thương nàng giẫm nát dưới chân. Nàng phải làm nữ nhân tôn quý nhất thiên hạ này, một khi phong hậu, sủng quan thiên hạ, từ nay về sau lại không người dám khi dễ nàng! Chú ý: Giai đoạn trước cung đấu, về sau ngọt sủng! Một đường thu thập gian phi, kết cục tất HE! *** Lúc này nàng đang mềm mại rúc vào trong lòng Tiêu Dục. Hai người cùng nhau đứng ở trên Trích Nguyệt lâu, nhìn trăng tròn như gương ở phía chân trời, nghe hắn nói có chút mất mát:"Gần đây Khuynh Thành hay chạy đi Đông Cung. Một tháng này, ta thấy số lần chạy qua đó của nàng mười ngón tay cũng đếm không đủ rồi. Haizz... Có thể thấy được, nữ nhi đã trưởng thành rồi~" Cố Vân Yên bật cười,"Nữ nhi trưởng thành, tự nhiên sẽ có tâm sự của nữ nhi. Khuynh Thành nay đã mười ba, qua hai năm nữa liền đến tuổi đợi gả rồi. Trước mắt mới chỉ là ít gặp vài lần ngươi đã như vậy. Tương lai Khuynh Thành gả đi rồi thì nên làm thế nào cho phải?" Tiêu Dục vừa nghĩ tới bảo bối mà bản thân luôn phủng ở trong lòng bàn tay chỉ hai năm nữa sẽ bị nam nhân khác bắt đi, trong lòng càng là tư vị không thoải mái,"Khuynh Thành chưa cập kê, đàm hôn luận gả không khỏi quá sớm. Ta tính để nàng ở tại bên người thêm vài năm." Cố Vân Yên biết, Tiêu Dục từ trước đến nay thiên vị Khuynh Thành công chúa, tất nhiên là không nỡ sớm gả nàng đi. Bản thân làm sao buông được. Có điều... không biết nữ nhi nhà mình có chịu như vậy hay không. "Bọn nhỏ rồi cũng lớn, tóm lại là muốn có gia đình của chính mình. Tháng trước Hạo Nhi cùng Linh San cũng đã đại hôn. Chúng ta nha, nghĩ đến không lâu nữa có thể làm tổ phụ tổ mẫu rồi đó. " ... Mời các bạn đón đọc Sủng Phi Thượng Vị Ký của tác giả Mạch Thượng Phù Tô.