Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Colorful - Mori Eto

Có một người phạm tội nặng, chết đi không được luân hồi. Nhưng trong lúc linh hồn người này đang mất trí nhớ và trôi nổi vô định về một nơi tối tăm xứng đáng với cậu ta, thì một thiên sứ cánh trắng xuất hiện, giơ tay chặn lại, thông báo rằng cậu vừa trúng phiên xổ số may mắn của thiên đình, nhận được cơ hội tu hành kiêm tái thử thách. Theo đó, hồn cậu sẽ quay về trần gian, nhập vào xác một người vừa tự sát, ở trọ nhà người ta, nếm trải nhân tình thế thái và xử lý đống hỗn độn mà họ để lại. Mức độ hỗn độn tương đương với mức độ tội lỗi cậu phạm phải trong kiếp trước. Nếu việc tu hành diễn ra thuận lợi, ký ức kiếp trước sẽ dần dần quay về. Giây phút nhớ được tội lỗi mình đã gây ra cũng là lúc kết thúc quá trình ở trọ. Linh hồn cậu sẽ rời khỏi thân xác đi mượn và quay lên thiên giới, thuận lợi đặt chân vào vòng luân hồi, đầu thai sang kiếp khác. Colorful men theo những bất an bình thường mà ai cũng có thể gặp phải trong cuộc sống, nhưng một số người lại thấy chúng quá dị thường, quá kinh khủng, dẫn đến khổ tâm dằn vặt và rồi không thể vượt được qua. Để giải phóng những bình thường ấy, Colorful trình chiếu một giải pháp đặc biệt khác thường. Cuộc đời có muôn vàn nghiệm đúng, người ta tùy ý sống theo cách mình thích, nhưng một khi đã rút lui khỏi nó, thì chẳng còn nghiệm nào cho ta lựa chọn cả. *** Linh hồn của tôi - một kẻ đã chết - đang dật dờ trôi dạt đến nơi tối tăm nào đó, bỗng một thiên sứ mang khuôn mặt lạ hoắc thình lình xuất hiện, dang rộng đôi tay chắn ngay trước mặt. "Cậu đã trúng số may mắn, xin chúc mừng." Thiên sứ nở nụ cười rạng rỡ đúng chất thần tiên. "Kiếp trước phạm tội nặng nên giờ cậu là một linh hồn tội lỗi, đáng ra đã hoàn toàn mất tư cách và bị loại khỏi vòng luân hồi, không thể tái sinh. Có điều quá nhiều linh hồn kêu gào rằng, thế này thì tàn nhẫn quá, nên thi thoảng sếp sẽ tổ chức phiên xổ số để ban cho họ một cơ hội tái thử thách. Và lần này linh hồn trúng số đó chính là cậu." Thông tin quá ư bất ngờ khiến tôi không biết phản ứng thế nào. Nếu còn mắt, chắc chúng đang trợn tròn đầy ngạc nhiên, nếu còn miệng, chắc nó đang há hốc ra vì kinh ngạc. Nhưng đáng tiếc, tôi chỉ là một linh hồn không hình dạng. Vậy mà tại sao tôi vẫn cảm nhận được dáng vẻ và giọng nói của thiên sứ này nhỉ? Kỳ lạ thật. Cậu thiên sứ rất xinh đẹp, lại có vẻ hiền hậu. Làn da trắng muốt, thân hình mảnh dẻ, dong dỏng cao, nhìn thoáng qua thì chẳng khác gì người bình thường. Điểm đặc biệt duy nhất có lẽ là đôi cánh trên lưng, ngoài ra thì đến quầng sáng trên đầu cũng chẳng có. Dù thế nào, tôi cũng phải nói với cậu ta một điều. "Cảm ơn, nhưng tôi xin từ chối." "Tại sao vậy?" "Tại sao à?" Đến thời điểm này, tôi đã mất hoan toàn ký ức. Đang xưng "boku" nên chắc tôi là nam, nhưng gã trai đã-từng-là-tôi ấy thế nào và cuộc đời vừa trải qua ra sao thì tôi tuyệt nhiên không nhớ. Chỉ biết là có cảm giác mệt mỏi với cuộc sống đó. Tôi không muốn quay lại trần gian thêm lần nữa đâu. "Tại vì, tôi không thích. Tình cảnh của tôi bây giờ y như một người vừa bước chân vào siêu thị, đột nhiên, một quả cầu to tướng trên đầu vỡ ra, hoa giấy bung lả tả rồi mọi người xung quanh la hét ầm ĩ, 'Xin chúc mừng. Cậu là khách hàng thứ một triệu đến cửa hàng này.' Thế là tôi có một chuyến du lịch Hawaii và bị ép lên đường ngay lập tức, trong khi bây giờ tôi chỉ muốn ở nhà ngủ thôi." Thiên sứ im lặng lắng nghe những lời phàn nàn, rồi đáp. "Tôi hiểu ý cậu. Ngay cả chúng tôi cũng có vô số nghi vấn về cách thức chọn người thắng cuộc trong trò xổ số may mắn này, đáng tiếc, quyết định của sếp là tuyệt đối. Cậu và tôi, không ai được phép chống lại ngài. Bởi vì ngài chính là đấng khai sinh ra vạn vật." Tốt thôi. Biết mình đã khiêu chiến nhầm người, tôi cũng chẳng còn gì để nói. Thấy tôi im lặng ủ rũ, thiên sứ với đôi mắt sáng lấp lánh, xanh biếc như ngọc lưu ly nói tiếp. "Vả lại, nơi đang chờ đợi cậu không phải là thiên đường như Hawaii đâu." Tên của thiên sứ là Purapura, cậu ta là người hướng dẫn và hiện tại sẽ phụ trách tôi. Cậu có trách nhiệm dẫn tôi tới nơi tái thử thách. Nhưng mà "tái thử thách" là cái quái gì thế? Đến khoảng giao giữa thiên giới và trần gian, Parapura tranh thủ giải thích vắn tắt cho tôi - kẻ vẫn chưa tiêu hóa được tình trạng hiện tại của mình. Tổng hợp lại thì có vài điểm mấu chốt như sau: 1) Như đã nói, tôi là một linh hồn mang trọng tội. Vốn dĩ không được tái sinh, nhưng may mắn "trúng số" nên có cơ hội thử thách lần nữa. 2) "Tái thử thách nghĩa là tôi sẽ quay về trần gian - nơi đã phạm sai lầm trước khi chết và tu hành lại từ đầu. 3) Tôi sẽ tu hành bằng cách mượn thân xác của ai đó ở cõi trần trong khoảng thời gian nhất định, khi linh hồn tôi vẫn còn tồn tại. Thân xác đó thuộc về ai, gia ảnh ra sao sẽ do "sếp" của Purapura chỉ định. 4) Các thiên sứ thường gọi việc tu hành này là "ở trọ". 5) Dĩ nhiên, nơi lưu trú cũng là kết quả của lựa chọn ngẫu nhiên. Có gia đình tốt thì cũng có gia đình không tốt. Có gia đình bất hạnh thì cũng có gia đình hạnh phúc. Và chẳng có gì đảm bảo tôi sẽ không rơi trúng một gia đình bạo hành nào đó. Tội trạng của tôi sẽ quyết định môi trường lưu trú, kêu ca cũng vô ích. (Cái gì chứ...) 6) Trong thời gian ở trọ, chẳng may gặp khó khăn có thể nhờ Purapura giúp đỡ, nhưng giúp được đến mức nào thì phải trông vào tâm trạng của cậu ta. 7) Nếu việc tu hành diễn ra thuận lợi, ký ức kiếp trước sẽ dần dần quay trở lại. Giây phút nhớ được tội lỗi mình đã gây ra cũng chính là lúc kết thúc quá trình ở trọ. Linh hồn tôi sẽ rời khỏi thân xác đi mượn và an toàn quay lại vòng luân hồi. Quả là đáng mừng, quả là đáng mừng. (Thật sao?) "Là như vậy đấy, cậu Matoko." Kết thúc màn thuyết giảng kiêm độc thoại, Parapura liền đập cánh phần phật. "Chúng ta mau xuống trần gian thôi." "Cậu Matoko?" "Từ giờ trở đi cậu sẽ là Kobayashi Matoko. Thiếu niên này đã uống thuốc ngủ tự sát, hiện đang hôn mê, tình trạng nguy kịch. Tóm lại, cậu ta sắp chết rồi. Khi cậu ta chết, linh hồn thoát ra, cậu phải kịp thời nhập vào thân xác đó ngay." "Nói ngắn gọn," tôi thêm vào, "là tôi phải cướp xác người ta chứ gì?" "Đừng nói gở," Purapura đáp, "cứ nghĩ rằng chúng ta chỉ mượn cơ thể ấy một thời gian thôi. Hãy hướng tới những điều tích cực." "Kobayashi Matoko là người thế nào?" "Trở thành cậu ta rồi, cậu sẽ biết ngay thôi." Tôi muốn thu lượm thêm ít thông tin phòng thân, nhưng Parapura đã dang rộng đôi cánh, vòng hai tay ôm lấy eo tôi và kéo lên, chẳng nói chẳng rằng, như thể đã phát ngán với việc giải thích. Đột nhiên, chân tôi hụt xuống rồi ngay lập tức có cảm giác cả người đang rơi với tốc độ ánh sáng. Trong trường hợp này, đôi cánh của Purapura đã thành ra vô dụng. Cậu ta là thiên sứ thật chứ, hay là một tên ác quỷ? Lòng tôi nhộn nhạo bất an, nhưng chẳng mấy chốc đã bất tỉnh và bị nuốt chửng vào một vòng xoáy hỗn độn đầy màu sắc... ... Mời các bạn đón đọc Colorful của tác giả Mori Eto.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Tuyết Trung Hãn Đao Hành
Có một cái khuôn mặt như bạch hồ, mang song bội đao tên Tú Đông Xuân Lôi, muốn làm đệ nhất thiên hạ. Đáy hồ có lão khôi tóc bạc thích ăn mặn. Có một lão bộc gẫy răng cõng hộp kiếm. Trên núi có cái cưỡi Thanh Ngưu tuổi trẻ tiểu sư thúc tổ, không dám hạ sơn. Có cái cưỡi gấu mèo mang hoa hướng dương không quá lạnh thiếu nữ sát thủ. Cái giang hồ này, cao nhân xuất hành phải chú trọng hoá trang xuất trần, nữ hiệp hành tẩu giang hồ phải chú ý bồi dưỡng nhân khí, tông phái muốn cùng triều đình tạo mối quan hệ. Mà nhân vật chính, thì lại tiêu sái mang đao, đem giang hồ chọc cho một cái thông thấu. *** Bắc Lương Vương phủ long bàn hổ cứ (rồng nằm hổ ngồi) tại Thanh Lương sơn, thiên môn vạn hộ, nhà cửa công trình chen chúc.  Bắc Lương Vương Tử Kiêu là một công huân võ thần, không cùng họ vua, được xem như Vương thất sau khi trải qua sang lọc, tại triều đường cũng như giang hồ vừa khen vừa chê, có thể nói ngoài ngai vàng của Hoàng đế thì có tất cả mọi thứ, tại Tây Bắc ba châu, hắn chính là chúa tể, một tay che trời, phiên vân phúc vũ.  Khó trách trong triều đình cùng các vị vương gia khác chính kiến không hợp, nhiều quan lại khi có thể liền tỏ vẻ nho nhã mắng một tiếng mọi rợ, mà một chút bụng dạ khó dò, càng tru tâm địa chụp mũ "Nhị Hoàng đế".  Ngày hôm nay vương phủ rất náo nhiệt, Bắc Lương Vương quyền cao chức trọng tự mình mở trung môn, bày ra nghi thức trịnh trọng, nghênh đón một vị tiên phong đạo cốt lão giả, hạ nhân trong phủ chỉ nghe nói là Thần tiên đến từ Thánh địa Đạo giáo Long Hổ sơn, chọn Tiểu vương gia trúng si ngốc ngốc ngốc, muốn thu làm bế quan đệ tử, đây chính là thiên đại phúc duyên, Bắc Lương Vương phủ đều giải thích rằng kẻ ngốc có phúc của kẻ ngốc.  Mà đúng vậy, Tiểu vương gia từ lúc sinh thành thì không có khóc, học chữ dốt đặc cán mai, sáu tuổi mới có thể nói được, ngược lại tên lại uy vũ khí phái, Từ Long Tượng, nghe đồn chính lão thần tiên Long Hổ sơn năm đó cho lấy, nói mười hai năm lại đến thu đồ, đây chẳng phải đúng hẹn mà tới.  Tại sân của vương phủ, Long Hổ sơn sư tổ Cấp một đạo môn lão tổ tông vân vê một sợi râu bạc phơ như tuyết, chau mày, lưng đeo một thanh kiếm gỗ đào, kết hợp tướng mạo của lão, quả thực xứng với hai chữ xuất trần, ai nhìn đều muốn từ đáy lòng tán dương một tiếng thế ngoại cao nhân.  Nhưng lần này thu đồ hiển nhiên gặp không ít trở ngại, cũng không phải là vương phủ phương diện có dị nghị, mà là tương lai của đồ đệ hắn tính tình cứng đầu mà thôi, hắn ngồi xổm ở một gốc dưới cây lê, dùng cái mông đối phó sư phụ, người mà thiên hạ đạo thống bên trong luận địa vị có thể xếp trước 3 hạng đứng đầu, về phần võ công, khụ khụ, trước ba mươi luôn có tên.  Ngay cả đường đường Đại trụ quốc Bắc Lương Vương cũng phải ngồi chổm hổm tại đây nịnh hót khuyên bảo, dần dần từng bước dụ dỗ, "Nhi tử, đi Long Hổ sơn học thành một thân bản lĩnh, về sau ai còn dám nói ngươi ngốc, ngươi liền đánh hắn, văn quan võ tướng tam phẩm trở xuống, đánh chết còn không sợ, cha cho ngươi chỗ dựa."  "Con a, ngươi khí lực lớn, không học võ vớt cái thiên hạ thập đại cao thủ cũng quá đáng tiếc. Học thành trở về, cha liền cho ngươi một chức như Thượng kỵ Đô úy, cưỡi ngũ hoa mã, khoác trọng giáp, khí phái biết chừng nào."  Tiểu vương gia hoàn toàn không để ý, gắt gao nhìn chằm chằm mặt đất, nhìn đến say sưa ngon lành.  "Hoàng Man nhi, ngươi không phải thích ăn mứt quả sao, Long Hổ sơn khắp nơi trên đất núi hoang, ngươi tùy tiện hái tùy tiện gặm. Triệu Thiên sư, đúng hay không?"  Lão thần tiên cứng rắn nặn ra một nét tươi cười, liên tục gật đầu xưng đúng. Thu đồ đệ thu được mức này, cũng quá khó coi, nói ra còn không bị khắp thiên hạ làm trò cười.  Nhưng dù là ở vào đường đường siêu nhất phẩm chức quan, nhất ngôn cửu đỉnh Đại trụ quốc miệng đắng lưỡi khô, thiếu niên vẫn là không có gì phản ứng, đoán chừng là không nhịn được lão cha nói đến ồn ào, chổng mông lên, phốc vừa đưa ra cái rắm vang trời, còn không quên quay đầu đối lão cha nhếch miệng cười một tiếng.  Khiến Bắc Lương Vương tức giận đến mức đưa tay làm bộ muốn đánh, nhưng nhấc lên tay giằng co một hồi, liền coi như thôi. Thứ nhất là không nỡ đánh, thứ hai là đánh không có ý nghĩa.  Thằng con trai này thật không làm thất vọng, Từ Long Tượng, lấy từ "Thủy hành bên trong long lực lớn nhất, lục hành bên trong tượng lực thứ nhất, uy mãnh như kim cương, là long tượng", đừng xem tên hiệu Hoàng Man nhi nhi tử ngốc ngu ngơ ngây ngốc, đến nay lớn chừng cái đấu chữ thì không biết, làn da bệnh trạng ố vàng, thân hình tương so với người đồng lứa thì lại quá gầy yếu, nhưng cái này khí lực, lại là nhất đẳng doạ người.  Từ Kiêu mười tuổi tòng quân giết người, từ Đông Bắc Cẩm Châu giết Hung Nô đến Nam bộ diệt lớn nhỏ sáu nước, hơn bảy mươi thành, lại đến Tây Nam trấn áp man di mười sáu tộc, thể lực kinh người nào chưa từng gặp qua, nhưng tiểu nhi tử như vậy nhưng trời sinh xương đồng da sắt lực bạt sơn hà, thật không có.  Từ Kiêu trong lòng nhẹ nhàng thở dài, Hoàng Man nhi nếu có thể thoáng thông minh một chút, tâm hồn khai mở một chút, tương lai nhất định có thể trở thành hãm trận đệ nhất vô song mãnh tướng a.  Hắn chậm rãi đứng dậy quay đầu nhìn về Đạo sĩ Long Hổ sơn xấu hổ cười một tiếng, sau ánh mắt ra hiệu không quan trọng, chỉ là trong lòng khó tránh khỏi bi thương, thu cái đồ đệ đến mức này, cũng quá không phải vấn đề, một khi truyền đi còn không phải bị người trong thiên hạ trò cười. Tấm mặt mo này liền khỏi phải nghĩ đến bảy ra trước mặt đại đám đồ tử đồ tôn.  Thúc thủ vô sách, Bắc Lương Vương nảy sinh một kế, hắc hắc nói: "Hoàng Man nhi, ca ca ngươi sắp du hành trở về, xem giờ cũng ước chừng vào thành, ngươi không đi ra nhìn xem?"  Tiểu vương gia bỗng nhiên ngẩng đầu, biểu lộ ngàn năm không đổi khô khan cứng ngắc, nhưng bình thường vô thần đôi mắt vô thần lại bạo ra hiếm thấy hào quang, rất bức người, kéo tay của cha liền xông ra ngoài.  Đáng tiếc, Bắc Lương Vương phủ có tiếng trăm hành lang quanh khúc, bằng không cũng không dung được một tòa chịu đủ triều đình thanh quan sĩ phu, tay bị nhi tử nắm, Từ Kiêu đau nhức không thể không mấy lần nhắc nhở đi nhầm đường, đã đi thời gian một nén nhang, lúc này mới đi vào bên ngoài phủ.  ... Mời các bạn đón đọc Tuyết Trung Hãn Đao Hành của tác giả Phong Hỏa Hí Chư Hầu.
Thần Mộ Chi Huyết Đế - Không Biết Lấy Tên Gì
Phan Vân, một sinh viên trường đại học Bách Khoa của nước Việt Nam trong một lần đi mua đồ, ngoài ý muốn bị tia sẽ đánh trúng xuyên qua thế giới có tên là Tiên Ảo Đại Lục. Ở đây hắn trở thành thiếu gia của gia tộc Đông Phương - Đông Phương Trường Minh. Hắn vốn tưởng cuộc đời mình sẽ bình phàm trôi qua như bao người thường khác. Nhưng lão thiên đã cho hắn một cơ hội trở thành cường giả của thế giới này, hắn nhất định không để vụt mất. Với những diễn biến đã biết trong cuốn tiểu thuyết Thần Mộ, Trường Minh sẽ làm gì để thay đổi số phận bi thảm của chính mình? Mời các bạn đón đọc và theo dõi bước chân trở thành cường giả đỉnh thiên lập địa của Đông Phương Trường Minh. Mời các bạn đón đọc Thần Mộ Chi Huyết Đế của tác giả Không Biết Lấy Tên Gì.
Những Câu Chuyện Kỳ Thú Trong Kinh Thánh - Logan Marshell
Kinh thánh không giống bất kỳ một quyển sách cổ nào. Kinh thánh không phải được tìm thấy trong các thư viện lớn, hay những tu viện cổ, mà nó có mặt hầu hết trong mọi gia đình Công giáo trên thế giới. Không chỉ những học giả cao quý mà cả những công dân bình thường cũng có thể đọc và hiểu Kinh Thánh. Nhiều câu chuyện trong Kinh Thánh hết sức gần gũi, đời thường đã thu hút sự chú ý của các bậc phụ huynh và các em nhỏ. Hạnh phúc là điều mà đứa trẻ nào cũng được nghe và lặp đi lặp lại nhiều lần, những câu chuyện trong Kinh Thánh sẽ trở thành những hồi ức đẹp, khó phai trong ký ức của các em, làm nền tảng cho cuộc sống cao quý sau này. “Những câu chuyện trong Kinh Thánh” là những câu chuyện kỳ thú, có phần thần thoại, được tác giả Logan Marshall trích lục trong Kinh Thánh, phần lớn được trích trong Kinh Cựu Ước và Kinh Tân Ước. Mục đích của tác giả đưa ra những mẩu chuyện này là để phục vụ cho các độc giả nhỏ tuổi, với mong ước các em có được nhận thức về quy luật cuộc sống, lạc quan, tự tin và trung thực..., học tập thật tốt để trở thành những công dân có ích cho xã hội. Và đương nhiên yếu tố đạo đức, tình thương và lòng nhân ái là những đức tính không thể thiếu trong mỗi chúng ta, nhất là các em nhỏ, thế hệ tương lai của đất nước. Những Câu Chuyện Kỳ Thú Trong Kinh Thánh gồm có: ADAM VÀ EVA NOAH VÀ CON THUYỀN LỚN HAGAR VÀ ISHMAEL ABRAHAM VÀ ISAAC CHUYỆN VỀ JACOB BÁN QUYỀN THỪA KẾ NẤC THANG LÊN THIÊN ĐƯỜNG JOSEPH VÀ CHIẾC ÁO KHOÁC NHIỀU MÀU GIẤC MƠ CỦA MỘT ÔNG VUA ĐỒNG TIỀN TRONG BAO TẢI SỰ HUYỀN BÍ CỦA ĐỨA CON MẤT TÍCH MOSES, ĐỨA TRẺ ĐƯỢC TÌM THẤY TRÊN SÔNG NHỮNG CHÙM NHO TỪ CANAAN GIDEON VÀ BA TRĂM NGƯỜI LÍNH SAMSON - NGƯỜI ĐÀN ÔNG MẠNH MẼ CÂU CHUYỆN VỀ NGƯỜI MÓT LÚA – RUTH CHUYỆN VỀ CẬU BÉ CHĂN CỪU CHIẾN ĐẤU VỚI NGƯỜI KHỔNG LỒ CHUYỆN VỀ HANG ĐỘNG Ở ADULLAM SOLOMON VÀ NGÔI ĐỀN CHUYỆN NHÀ TIÊN TRI ELIJAH JONAH VÀ CON CÁ VOI CÂU CHUYỆN VỀ CHIẾC LÒ LỬA DANIEL TRONG HANG SƯ TỬ VỊ THẦN LINH BÊN CẠNH BÁT HƯƠNG GIÊ SU, ĐỨA BÉ CỦA THÀNH PHỐ BETHLEHEM NGÔI SAO VÀ NHỮNG NHÀ THÔNG THÁI ĐỨA TRẺ TRONG THÁNH ĐƯỜNG CÂU CHUYỆN NƯỚC BIẾN THÀNH RƯỢU NGƯỜI LẠ MẶT BÊN GIẾNG NƯỚC CÂU CHUYỆN NGƯỜI ĐÁNH CÁ CÂU CHUYỆN THUYẾT GIÁO TRÊN NÚI NGƯỜI LÀM NHỮNG VIỆC THẦN DIỆU NGƯỜI CHỦ CHĂN THIỆN XẢO VÀ NGƯỜI SAMARIA TỐT BỤNG NHỮNG CÀNH LÁ CỌ CÂU CHUYỆN VỀ KẺ PHẢN BỘI NGÔI MỘ TRỐNG NGƯỜI ĐÀN ÔNG VÀ CÁNH CỔNG XINH ĐẸP STEPHEN, VỊ THÁNH TỬ ĐẠO ĐẦU TIÊN Mời các bạn đón đọc Những Câu Chuyện Kỳ Thú Trong Kinh Thánh của tác giả Logan Marshell.
Sức Mạnh Hắc Ám - Kelley Armstrong
Kelley Armstrong là nữ tiểu thuyết gia người Canada sinh năm 1968 được biết đến như một bậc thầy về thể loại tiểu thuyết kỳ ảo. Bà bắt đầu bén duyên với thể loại này từ năm 2001, và sau đó xuất bản được 20 cuốn tiểu thuyết, trong đó có 2 cuốn thuộc thể loại hình sự. Một số tác phẩm nổi tiếng của bà có thể kể đến bao gồm Bitten (tiểu thuyết đầu tay, 2001); sê-ri Women of the Otherworld; Exit Strategy (tiểu thuyết hình sự đầu tiên, 2007)… Trong đó, bộ tiểu thuyết đưa tên tuổi của Kelley Armstrong trở nên đình đám chính là bộ ba nằm trong sê-ri Sức mạnh hắc ám (Darkest Power). Trọn bộ tiểu thuyết này bao gồm 3 cuốn: Triệu hồi (tựa gốc: The Summoning); Thức tỉnh (tựa gốc: The Awakenning) và Đền tội (tựa gốc: The Reckoning). Trong đó, Triệu hồi – cuốn tiểu thuyết đầu tiên trong bộ ba kể về những ngày đầu tiên trong chuyến phiêu lưu kinh hoàng của Chloe – cô bé có năng lực siêu phàm: nhìn thấy ma.   Tất cả những gì Chloe Saunders muốn là một cuộc sống như bao thiếu niên bình thường khác - có cơ hội hoàn thành chuyện học hành, kết bạn, và có lẽ là hẹn hò với một chàng trai. Nhưng đến khi Chloe bắt đầu trông thấy ma, cô biết cuộc sống ấy sẽ chẳng bao giờ còn như xưa nữa. Không lâu sau thì đâu đâu cũng có ma và họ đều muốn Chloe chú ý đến mình. Cuối cùng, khi tinh thần Chloe cũng bị suy sụp, cô được đưa vào một nhà mở dành cho trẻ gặp rắc rối. Ban đầu Nhà Lyle có vẻ ổn, nhưng thời điểm bắt đầu quen biết với những bệnh nhân khác - Simon quyến rũ và người anh trai lạnh lùng đáng ngại của cậu, Derek, Tori xấu tính và Rae, người có "thứ" tạo ra lửa - Chloe dần nhận ra rằng có điều gì đó kỳ lạ và hiểm ác đang ràng buộc họ với nhau, và đấy không đơn thuần là do thái độ cư xử "rắc rối" bình thường. Đó cũng là lúc cô bé và những người bạn sắp sửa khám phá ra, nhà Lyle không phải là một nhà mở thông thường... Với những tình tiết gay cấn, hấp dẫn, cuốn tiểu thuyết rất có thể sẽ khiến bạn không thể đặt sách xuống giữa chừng khi đang đọc. Năm 2009, Triệu hồi đã đứng số 1 trong danh mục Sách dành cho thiếu niên bán chạy nhất của tờ New York Times. *** XE TẢI CỦA CHÚ BAE đậu ngoài siêu thị cách đó chừng hai cây số. Một tháng trước, vì không muốn bị phát hiện, chú dùng giấy tờ giả mua xe và hình như chú ăn ngủ luôn trên xe thì phải. Giờ chú ném túi ngủ và thùng giữ lạnh ra sau cho rộng chỗ đón tất cả cùng lên. Tôi chẳng biết xe đi đâu nữa. Hình như đến Pennsylvania thì phải. Chẳng ai hỏi. Chẳng ai quan tâm. Một chuyến đi dài trong im lặng. Ngồi trên hàng ghế sau với dì Lauren, và dù thi thoảng Derek vẫn lo âu ngó xuống, tôi nhanh chóng ngủ thiếp đi trong tiếng trò chuyện se sẽ của Simon và cha cậu ấy ở hàng ghế trước. Tôi tỉnh giấc khi chú Bae tấp xe trước một nhà nghỉ ven đường. Sau khi chú thuê hai phòng, chúng tôi chia nhau ra: con trai ở một phòng, con gái ở một phòng. Chú Bae bảo chú đã gọi pizza đãi cả nhà. Ăn xong, mọi người sẽ cùng bàn bạc. Dì Lauren bảo không cần phải vội. Chẳng ai thấy đói, với lại hai anh em Derek chắc chắn muốn ở riêng với cha của họ. Liz và Tori cũng biết tôi nên có thời gian trò chuyện riêng với dì Lauren. Trước khi ra đi, Liz dặn bạn ấy muốn ra ngoài dạo chơi, sáng hôm sau sẽ quay về. Tori lấy cớ đau bụng nôn nao sau khi phải ngồi xe lâu nên nó sẽ ra ngoài ngồi cho thoáng. Dì Lauren dặn nó nhớ ngồi ngay phía sau hai phòng tụi tôi vừa thuê để không bị người lái xe trên đường cao tốc nhìn thấy. Đến lúc ấy tôi mới vỡ lẽ: bọn tôi chưa về nhà được, ít nhất là ngay lúc này. Lúc hai dì cháu ngồi bên nhau trên giường, dì quàng tay qua vai tôi. ... Mời các bạn đón đọc Sức Mạnh Hắc Ám của tác giả Kelley Armstrong.