Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Nàng Không Muốn Làm Hoàng Hậu

Phụ mẫu Vân Kiều mất sớm, một mình nàng tự buôn bán nhỏ, còn nhặt được một thư sinh nghèo mi thanh mục tú về làm phu quân, mỗi ngày trôi qua cũng có chút thú vị. Sau này, khi phu quân nàng vào kinh đi thi, hắn bỗng nhiên trở thành Thái tử tôn quý. Ai ai cũng đều nói Vân Kiều nàng có phúc, ấy vậy mà lại được gả cho hoàng tử lưu lạc ở dân gian. Song, Vân Kiều lại cảm thấy vô cùng hụt hẫng. Nàng không quen với cuộc sống cẩm y ngọc thực, cũng không am hiểu cầm kỳ thi hoạ, phong hoa tuyết nguyệt, thậm chí chữ viết cũng rất xấu. Hoa phục của Trung cung mặc lên người nàng không hề giống một Hoàng Hậu. Vân Kiều cẩn tuân lời dạy bảo của Thái hậu, học quy củ, tuân thủ lễ nghi, không sân si, không đố kị, mãi đến khi Bùi Thừa Tư tìm được bạch nguyệt quang trong lòng hắn. Cuối cùng, nàng mới hiểu, hoá ra Bùi Thừa Tư cũng có thể yêu một người đến vậy. Ngày Bùi Thừa Tư sửa tên đổi họ cho bạch nguyệt quang đã mất phu quân kia, cho nàng ta tiến cung phong phi, Vân Kiều uống chén thuốc ph* thai làm mất đi hài tử mà chính nàng đã mong đợi. Đối mặt với cơn giận lôi đình của Bùi Thừa Tư, nàng không màng đến vị trí Hoàng hậu, nàng muốn về lại trấn Quế Hoa. Nàng ghét phải nhìn bầu trời nhỏ hẹp trong cung cấm, nàng muốn trở về thị trấn nhỏ, thiên hạ rộng lớn, hương thơm tỏa khắp đất trời vào cuối thu. Nàng cũng ghét nhìn thấy Bùi Thừa Tư. Từ đầu tới cuối, nàng chỉ yêu chàng thư sinh áo xanh phóng khoáng nọ, chỉ cần nhìn thoáng qua cũng thấy yêu thích vô cùng. Tiếc là, từ lúc hắn rời trấn vào kinh, hắn đã chết rồi. Vai chính: Vân Kiều ┃ vai phụ: Những người còn lại. Lập ý: Nếu ngươi vô tình vậy thì ta sẽ hưu. *** Mưa vào mùa hè thường kéo đến rất nhanh, rõ ràng vừa rồi trời quang mây tạnh, vậy mà chớp mắt, mây đen giăng kín, mưa rơi nặng hạt. Trên mạn thuyền, nước mưa như những hạt châu nhảy múa, làm ướt tà váy màu thiên thanh. Vân Kiều nhìn về bến tàu gần đó, đến khi Nguyên Anh giục, nàng mới nhấc váy vào thuyền tránh mưa. “Ta thấy mưa này nhanh đến nhanh đi, đến chiều sẽ tạnh thôi!” Nguyên Anh bình thản rót trà rồi đẩy đến trước mặt nàng, giọng điệu trêu chọc: “Ta biết ngươi muốn được gặp phu quân sớm, nhưng cũng không nên gấp gáp như vậy!” Vân Kiều dở khóc dở cười, nàng về chỗ ngồi, rồi lại nhìn ra ngoài qua nửa cánh cửa sổ. Dù trời mưa to, song, dòng người vẫn tấp nập qua lại trên bến tàu. Hàng hoá của lái buôn ở đó vẫn còn dang dở, mọi người vội vàng lấy vải che lại. Những tòa lâu san sát nhau và con đường rộng lớn ở đằng xa mờ ảo. Càng ra xa, tầm nhìn càng không được rõ. “Ta còn chưa hỏi..” Nguyên Anh nhẹ vỗ lên bàn, hỏi nàng: “Ngươi tìm Yến lang của ngươi bằng cách nào?” Nhắc đến chuyện này, mặt Vân Kiều lộ ra vài phần bất lực, nàng nâng chén trà lên rồi nói: “Vào kinh rồi tìm hiểu sau. Hắn đã thi đậu rồi thì trên nha môn sẽ lưu lại tên hắn, bỏ chút công tìm kiếm thì cũng sẽ ra!” Nói xong, nàng nghiến răng: “Đến lúc đó ta sẽ tính sổ với hắn!” Phụ mẫu của Vân Kiều mất sớm, những năm gần đây nàng làm ăn nhỏ, lại còn có một phu quân như Yến Đình, mỗi ngày trôi qua khiến nàng vô cùng hài lòng. Nàng không có khát vọng gì to lớn, cũng không buộc phu quân phải vươn cao, cứ an nhàn sống ở trấn Quế Hoa này đã là tốt lắm rồi. Hồi đầu năm, trước khi Yến Đình lên kinh đi thi, hai người đã nói rõ với nhau. Nếu hắn đậu cao trung, dù ở kinh thành hay đến nơi khác nhậm chức cũng được, nàng đều đi theo hắn. Nếu chẳng may thi rớt cũng không sao, hắn về nhà muốn làm cái gì nàng cũng chiều ý. Nhưng thực tế, sau khi Yến Đình được đề tên lên bảng vàng, hắn sai người gửi một phong thư về nhà. Trên thư hắn nói hắn đã thi đậu, nhưng không nói hạng thứ mấy, cũng không đề cập đến dự định sau này, hắn chỉ dặn Vân Kiều an tâm ở nhà đợi một thời gian, đợi đến khi xong chuyện hắn sẽ quay về đón nàng. Cái này không giống phong thái của Yến Đình, trước giờ hắn làm việc đều chu đáo, ổn thoả, hiếm khi nào nói kiểu mập mờ thế này. Vân Kiều đọc đi đọc lại tin tức trong tay, rõ ràng giọng điệu cùng nét chữ vô cùng quen thuộc nhưng từng câu từng chữ đều kỳ quái, thậm chí còn khiến nàng suy đoán lung tung. Nàng tin vào nhân phẩm của Yến Đình cũng như đôi mắt của mình, cho nên nàng không nghi ngờ hắn sẽ giống như những nam nhân trong sách, sau khi đậu cao trung sẽ bạc tình bạc nghĩa phụ bỏ tào khang. Nhưng làm phu thê với nhau hai năm, trực giác nói cho nàng biết trong chuyện này, Yến Đình tám phần là đang giấu nàng chuyện gì đó. Vừa lúc Nguyên Anh từ Dương Châu về Trường An, nhân tiện chở theo hàng hoá hương liệu của nàng. Ban đầu, Vân Kiều hơi do dự, sau còn thêm một nguyên nhân khác, cho nên nàng quyết định theo Nguyên Anh đến Trường An. Buổi trưa, cơn mưa dần ngớt, nhưng vẫn không có ý định tạnh hẳn. “Việc ở đây không phải lo!” Nguyên Anh phủi phủi ống tay áo, thương lượng với Vân Kiều: “Để người của Ngô bá lên thuyền trông coi, đợi mưa tạnh sẽ có người dỡ hàng, trước mắt chúng ta đưa muội muội của ngươi xuống thuyền, dạo chơi xung quanh một chút!” “Được!” Vân Kiều đồng ý, nàng đi vào bên trong gọi Thiên Thiên. Thiên Thiên mang họ Từ, nàng ấy là nữ nhi độc nhất của di (dì) Vân Kiều. Từ gia không phải là con người, không biết bọn họ làm cách nào để giao thiệp được với tri phủ, bọn họ muốn gả Thiên Thiên cho tri phủ đại nhân, cái người đáng bằng tuổi cha nàng ấy. Mẫu thân nàng ấy đã mất sớm, người đầu têu cho việc này là kế mẫu. Từ Thiên Thiên không còn nơi nào để cầu cứu, cuối cùng nhân lúc mấy bà tử uống rượu đánh bạc, vào đếm tối, nàng chạy trốn đến trấn của Vân Kiều cầu cứu. Nàng là một nữ tử yếu đuối chưa từng bước chân ra khỏi khuê phòng, chạy một mạch đến đây, bộ dạng chật vật vô cùng, bàn chân bị mài mòn loang lổ vết máu, càng làm bộ dạng nàng đáng thương đến cực điểm. Sau khi Vân Kiều biết được chân tướng, nàng đã vô cùng tức giận. Nàng rất rõ tác phong làm việc của Từ gia, dù có chướng mắt di phụ (dượng) nhưng suy cho cùng Thiên Thiên cũng mang họ Từ, nàng là biểu tỷ khác họ muốn nhúng tay vào e là không thể. Chờ đến khi Từ gia tìm đến cửa đòi người, chưa chắc nàng có thể bảo vệ được nàng ấy. Đúng lúc Nguyên Anh đến, sau khi cân nhắc vài lần, nàng quyết định chống đối lại Từ gia, đưa Thiên Thiên rời khỏi Bình thành. Thân thể Thiên Thiên suy nhược, sau khi lên thuyền đã bị say sóng nặng, phần lớn thời gian đều ở trong phòng nghỉ ngơi, buồn bã yểu xìu. Đến khi theo Vân Kiều xuống thuyền, bàn chân giẫm lên được mặt đất cứng rắn, nàng mới khá lên được một chút. Từ Thiên Thiên nấp dưới ô của Vân Kiều nhìn bến tàu náo nhiệt rồi đến con phố rộng lớn bằng phẳng: “Vân tỷ, đây là Trường An sao?” Dưới màn mưa bụi bao phủ, hiện ra nơi phồn hoa lộng lẫy. Vân Kiều quan sát xung quanh, dù nàng đã sớm nghe người ta nhắc đến sự hưng thịnh và phong thái của kinh thành nhưng khi được nhìn tận mắt mới cảm nhận được cái gì gọi là “Hoàng thành”. Nguyên Anh sinh ra ở Trường An, đối với mọi thứ nơi đây nàng đã quen. Nàng chậm rãi đi phía trước dẫn đường, rồi kể cho các nàng nghe về cảnh sắc ở kinh thành. Sau cơn mưa, có thể nhìn rõ được những đám mây bay trên đỉnh núi cao chập chùng. Trên đó có Tướng Quốc Tự vang danh thiên hạ, hai tòa lầu cao ở bên trên gọi là Minh Nguyệt Đài. Hàng năm, vào dịp tết Nguyên Tiêu, Đế Hậu sẽ bước lên Minh Nguyệt Đài để vui cùng con dân. Đằng trước kia là cửa hiệu bán đồ trang sức tên Cẩm Tú Các, của hồi môn của nữ quyến cao môn đều mua ở đây, bao gồm tất thảy trang sức, son phấn, bột nước… “Cái này ta đã từng nghe qua!” Vân Kiều thích thú đánh giá cửa hiệu Cẩm Tú Các “Cũng coi như có chút giao thiệp!” Nguyên Anh biết được trong đó có gì, nàng cười cười ngầm hiểu ý, sau đó đưa Vân Kiều đến một con phố khác: “Nơi này là khách điếm Như Ý, còn gọi là “Trạng Nguyên Cập Đệ Lâu”!” “Bởi vì khách ở nơi này từng đậu 3 vị Trạng Nguyên, 10 vị Bảng Nhãn, Thám Hoa, cho nên sĩ tử vào kinh đi thi sẽ cố gắng dùng nhiều bạc chút để được ở đây, để mượn chút may mắn!” Nguyên Anh giương cằm lên nói với Vân Kiều: “Chúng ta dùng cơm trưa ở đây, thừa dịp hỏi thăm về phu quân ngươi luôn!” Vân Kiều đến mái hiên, gấp ô giấy dầu lại, nói cảm ơn. Nàng rất rõ, Yến Đình sẽ không tin những chuyện này. Từ trước giờ hắn là người thích yên tĩnh không thích náo nhiệt, không những hắn không đến Trạng Nguyên Cập Đệ Lâu này, mà còn tránh xa nữa là. Nhưng trên thư Yến Đình không nhắc đến bản thân hắn ở nơi nào của Kinh Thành, trường An lớn như vậy cũng không biết bắt đầu tìm từ đâu, chỉ đành đến đâu hay đến đấy. Sau khi vào quán, Nguyên Anh gọi những món ăn quen thuộc, còn Vân Kiều thì cho Tiểu nhị một ít tiền rồi hỏi han một chút. Tiểu nhị của khách điếm Như Ý này rất thật thà, khi nghe hỏi đến người đậu khoa cử ở đầu xuân năm nay, hắn liền cười phấn khởi: “Kim khoa Bảng Nhãn là người trọ ở chỗ chúng tôi, ngày đó tin vui truyền đến cực kỳ náo nhiệt…” Vân Kiều nhẫn nại nghe hắn khoe một hồi, chốc chốc lại phụ hoạ vài câu, sau đó mới nói về mục đích của mình đến đây. “Ngài cứ hỏi,” tiểu nhị niềm nở nói: “Chỉ cần người đã từng ở trọ chỗ chúng ta, người nào có tên trên bảng vàng, ta đều biết cả!” Vân Kiều nói tên của Yến Đình, tuy nàng biết không có mấy khả năng, nhưng nhìn ánh mắt của tiểu nhị trong lòng nàng có chút hy vọng. Trời sinh tướng mạo nàng mỹ miều, có thể gọi là mỹ nhân. Da trắng, tóc đen, môi đỏ nhưng đẹp nhất vẫn là đôi mắt kia, phía đuôi mắt hơi vểnh lên toát ra dáng vẻ hào hoa, ánh mắt long lanh khiến cho người khác gặp rồi khó quên. Tiểu nhị bắt gặp ánh mắt trông chờ của nàng có chút giật mình, ngập ngừng nói: “Vị Yến công tử này không ở chỗ khách điếm chúng ta!” Mí mắt Vân Kiều khẽ run, nàng sớm đã đoán được, nên lúc này cũng không thất vọng lắm, chỉ vô thức thở dài. Tiểu nhị gãi gãi đầu, rồi nói: “Cũng có thể là vì trí nhớ của ta không tốt, ngài cứ dùng cơm đi, ta sẽ đi hỏi giúp ngài!” Mời các bạn mượn đọc sách Nàng Không Muốn Làm Hoàng Hậu của tác giả Thâm Bích Sắc.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Hoàng cung cẩm tú - Văn Tình Giải Bội
Tên eBook: Hoàng cung cẩm tú (full prc, pdf, epub) Tác giả: Văn Tình Giải Bội Thể loại: Cổ đại, Ngôn tình, Văn học phương Đông   Công ty phát hành: Sách Việt   Nhà xuất bản: NXB Văn Học   Ngày xuất bản: 09/2014   Số trang: 495 trang   Kích thước: 16 x 24 cm   Giá bìa: 129.000 VNĐ   Hình thức: bìa mềm   Chủ dự án: Phi Phi Yên Vũ   Chụp pic: Gomu Gomu   Type: Viễn Ảnh, Annabelle Tran, Dandelion, Nyo   Beta: Ca Tẫn Đào Hoa   Tạo prc: Annabelle Tran   Nguồn: Hội chăm chỉ làm eBook free   Ebook: Đào Tiểu Vũ's eBook - http://www.dtv-ebook.com Bìa sách Hoàng cung cẩm tú Giới thiệu: Phó gia có bốn người con gái "Cẩm Kỳ Thư Họa": Phó Tố Cầm, Phó Tắc Kỳ, Phó Nhan Thư, Phó Cẩm Họa, nhưng chỉ có Phó Cẩm Họa là thông minh nhất. Nàng vốn cho rằng cứ mặc theo dòng đời mới là thượng sách để bản thân không cần tranh giành với đời, nhưng lại bị Tế Dương Vương dùng sự vinh nhục của nhà họ Phó uy hiếp, bắt nàng tham dự vào những tranh đấu quyền mưu. Chàng nói: "Khi nào thành sự ta sẽ xây cho nàng một tòa cung điện cẩm tú, để nàng trở thành người phụ nữ tôn quý nhất thiên hạ." Mới vào cung, Phó Cẩm Họa bị bắt cóc tới biên cương đại mạc. Tế Dương Vương tôn quý vô song, Ngu tướng quân ôn tồn như ngọc, Hoàng tử địch quốc âm hiểm bá đạo, ai mới là kẻ chủ mưu phía sau, ai mới là người có trái tim chân thành? Một cuộc mưu đồ điên đảo càn khôn, nàng giúp chàng ngồi lên ngôi vị cửu ngũ chí tôn. Khi nàng quyết ý quay lưng, chàng mới cảm thấy trái tim như kim châm đau nhói, lẽ nào chàng đã yêu con cờ mà mình muốn lợi dụng? Mỹ nhân cung tâm kế, loạn thế khuynh thành lệ, số mệnh xa xôi chẳng thể nào đoán định. Nếu có thể làm lại từ đầu, điều chàng muốn là giang sơn cẩm tú hay nắm tay người đẹp đi tới tận chân trời? Mời các bạn đón đọc Hoàng cung cẩm tú của tác giả Văn Tình Giải Bội.
Thất Dạ Đàm - Thập Tứ Khuyết
Tên eBook: Thất Dạ Đàm (full prc, pdf, epub, azw3) Tác giả : Thập Tứ Khuyết Thể loại: Huyền huyễn, Lãng mạn, Ngôn tình, Văn học phương Đông   Hình thức: Bìa Mềm   Giá bìa: 70.000 ₫   Công ty phát hành: Hương Giang   Nhà xuất bản: NXB Văn Học   Trọng lượng vận chuyển: 500 g   Kích thước: 13 x 20.5 cm   Số trang: 308   Ngày xuất bản: 11/2012   Nguồn: waka.vn   Ebook: Đào Tiểu Vũ's eBook - http://www.dtv-ebook.com Bìa sách Thất Dạ Đàm Giới thiệu: “Thất Dạ Đàm” nghĩa là, nói chuyện bảy đêm. Bảy đêm là bảy câu chuyện tình kỳ lạ, khắc cốt ghi tâm, đượm màu sắc liêu trai, tất cả đều là những mối tình chung thủy ngàn năm, bảy câu chuyện khác nhau được khéo léo xâu chuỗi bằng một nhân vật siêu thực, để chuyển đến bạn đọc thông điệp của tác giả: “Có lẽ, hạnh phúc cuối cùng mà chúng ta mong đợi nhất, chỉ là cùng với người mình yêu sớm sớm chiều chiều bên nhau, mãi mãi, trọn đời.” Đó là những câu chuyện tình kinh điển mà kỳ lạ, đầy xúc động và bất ngờ. Đêm thứ nhất: một chàng trai yêu sâu nặng cô em nuôi, nhưng không thể lấy nàng bởi tiểu đệ của mình cũng yêu nàng. Do luôn nghĩ đến món nợ ân tình của mẹ tiểu đệ nên chàng quyết định nhường người yêu cho em. Cô tiểu thư nhà họ Liễu không lấy được người mình yêu nên đã quyên sinh, trước cái chết của nàng, Thẩm Nhược đau đớn và uống rượu cho tới chết để được cùng nàng bầu bạn. Cho dù thời gian có trôi, hai người vẫn sớm sớm chiều chiều bên nhau tại ngôi lầu hoang vắng đó. Đêm thứ hai: câu chuyện tình của chàng Cung Thất (em trai hoàng hậu) với nàng Châu Hạnh tuy bị mù nhưng lại giỏi cầm ca, hai người vượt qua bao khó khăn để đến với nhau thì trong đêm tân hôn Châu Hạnh mất tích. Sau bảy năm, cô gái đó lại xuất hiện nhưng sự thực lại là một sát thủ xuất sắc nhất Dạ Minh bang lại có dung nhan giống như Châu Hạnh được thuê đến để đầu độc Cung Thất. Nhưng sau cô gái nảy sinh tình cảm đã không cầm lòng hạ độc thủ nên chàng đã cho cô biết sự thật rằng Châu Hạnh đã chết và mọi kế hoạch hạ thủ của cô chàng đều rõ, cô định bỏ cuộc vì cô cho rằng đôi bàn tay mình đã đẫm máu nhưng chính Cung Thất đã kéo cô ra và giúp cô làm lại cuộc đời. Đêm thứ ba: chuyện xảy ra từ thời Tây quốc, có một mỹ nhân nổi tiếng tên Đồng Đồng, hoàng tử của Thị quốc cầu hôn không thành, nước mất nhà tan cô đã tự vẫn khiến cho hoàng tử Thị quốc ngày đêm thương nhớ rồi lâm trọng bệnh. Lại nói, khi chết hồn cô không xiêu thoát nên vất vưởng chốn nhân gian để báo thù cho cha mẹ, nhưng cuối cùng cô nhận ra tình cảm chân thành mà hoàng tử Thị quốc dành cho mình, cũng như rõ được nguyên nhân tại sao khiến cô lại hành động như vậy. Cuối cùng, cô tiểu thư này đi theo Kinh Trần (đại phu) để cứu giúp những người dân nghèo. Đêm thứ tư: Một cô gái bình dân ngưỡng mộ Cửu hoàng tử (người đã dám đứng trước mặt quần thần xin xông pha sa trường khi mới lên 16). Cô dùng đôi bàn tay khéo léo độc nhất vô nhị của mình để thêu bức tranh dâng lên hoàng thượng, khi hoàng thượng hỏi “muốn ban thưởng gì?” thì cô đáp “cô muốn lấy Cửu hoàng tử”. Tần vương không đồng ý thế là cô gái về đổ bệnh rồi qua đời. Tuy đã chết nhưng hồn cô vẫn quanh quẩn bên Cửu hoàng tử, khi Cửu hoàng tử bị bệnh quá nặng, trước lúc chết chàng có ý nguyện trở về Bắc ải nơi chàng đã bao năm chinh chiến và cũng chính là trở lại để cảm ơn người con gái đã cứu mình năm đó. Lại một lần nữa cô gái cứu vị hoàng tử đó khỏi bàn tay của tử thần. Đêm thứ năm: mối tình của Chân Cơ và Trang Duy, họ vượt qua định kiến xã hội để đến với nhau nhưng trong một lần cô gái lên núi hái đay để dệt áo cho phu quân thì đã bị con hồ ly mẹ đang lúc trở dạ ăn thịt. Khi chết hồn cô gái không siêu thoát vẫn vương vấn chốn nhân gian, sau đó cô gái gặp được tiểu hồ ly, được sự giúp đỡ của Ly Hi (tiểu hồ ly) cô vẫn tiếp tục đan áo cho Trang Duy, âm thầm ngắm nhìn chàng. Một lần bảo vệ tiểu hồ ly mà hồn phách cô bị thiêu rụi trong ngọn lửa. Sau này nhờ Đào Cơ mà Chân Cơ có thể kết mối lương duyên còn dang dở với Trang Duy. Đêm thứ sáu và Đêm thứ bảy tác giả dần dần tháo gỡ những nút thắt của câu chuyện. Thực ra, bảy câu chuyện tình lãng mạn này tưởng chừng không hề liên quan tới nhau nhưng cuối cùng nó đều liên quan đến một nhân vật Đào Cơ – cô gái đã đứng dưới gốc cây đào chờ đợi chàng trai có tên Phương Chung đã rất rất lâu... Để có thể tiếp tục tồn tại Đào Cơ đã đến rất nhiều nơi, từ tư gia của Liễu Tịch, Chân Cơ, Tần Nhiễm, Đồng Đồng, Cung Thất. Vì ở đó có tình cảm sâu nặng nhất, chân thành nhất, có những mối tương tư khắc cốt ghi tâm nhất của con người. Cô hút lấy những tình cảm, tương tư đó của họ cuối cùng thành linh khí. Chính vì vậy Đào Cơ mới có thể tồn tại suốt gần một ngàn năm, còn hiện tại cô là Thập Tứ Khuyết và đang tường thuật lại bảy mối tình khắc cốt ghi tâm mà cô đã chứng kiến suốt bảy đêm, chính cô cũng đang kiếm tìm, đợi chờ Phương Chung trong vòng xoáy luân hồi. Mời các bạn đón đọc Thất Dạ Đàm của tác giả Thập Tứ Khuyết.
Hỗn Tại Tam Quốc Làm Quân Phiệt - Tịch Mịch Kiếm Khách
Tác giả: Tịch Mịch Kiếm Khách Nguồn: 4vn.eu, vip.vandan.vn Thể loại: Xuyên không, Lịch sử, Quân sự, Kiếm hiệp, Văn học phương Đông Ebook: Kayako Saeki   Lời nói đầu:   Đây là bản mình làm lại, khi bắt đầu đọc bản ebook Wezneither thì ngôn từ dịch ra vẫn còn nhiều hạt sạt, đọc khó hiểu làm mình khó chịu, mặc dù đã lâu rồi nhưng mình quyết định làm lại ebook sưu tầm của bên e4vn, và các nguồn khác, có vài chục chương của Wezneither, còn lại của các dịch giả khác.   Giới thiệu:   Nhân vật chính có tên là Mã Dược, trên đường đi du lịch Tây tạng thì bị trở về thời Tam Quốc. Tại đây hắn muốn gia nhập quan quân nhưng lại trở thành một tên giặc Hoàng cân bị sĩ phu thiên hạ phỉ nhổ. Để tồn tại hắn tự kiến tạo cho mình một chi kỵ binh hổ lang chi sư để chinh chiên thiên hạ, chiếm đất công thành.
Hậu cung Chân Hoàn truyện - Lưu Liễm Tử
Tên ebook: Hậu cung Chân Hoàn truyện (full prc, pdf, epub) Tác giả: Lưu Liễm Tử Thể loại: Cổ trang, Tình cảm, Văn học phương Đông Tên Online: Hậu cung chân huyen truyện Dịch giả: Hồ Thanh Ái Kích thước: 14.5 x 20.5 cm Số trang: 496 Ngày xuất bản: 03/2014 Giá bìa: 119.000 ₫ Công ty phát hành: Đinh Tị Nhà xuất bản: NXB Văn Học Chụp pic: sundaefruit Type: undead_nd, intheend, sagelc91, rainydaysdiary Beta: Jaejoong Tạo prc: Dâu Lê Nguồn: luv-ebook.com,  olasontrang.wordpress.com​ Ebook:  http://www.dtv-ebook.com Bìa sách Hậu cung Chân Hoàn truyện - Lưu Liễm Tử     Giới thiệu:   Hậu Cung Chân Hoàn Truyện xoay quanh những đấu đá của các phi tần nơi hậu cung. Chân Hoàn là một thiếu nữ tài sắc vẹn toàn nên được Hoàng thượng nhất mực yêu mến. Cũng vì thế, cô trở thành cái gai trong mắt Hoàng hậu. Tuy nhiên, bằng sự thông minh của mình, Chân Hoàn đã vượt qua mọi trò hãm hại của Hoàng hậu và dần khẳng định quyền lực của mình chốn hậu cung.   Nếu không có tình yêu, sủng hạnh của đế vương cũng chẳng bền hơn giấy mỏng là bao. Nhưng tình yêu của bậc đế vương là thứ hiếm hoi nhất, thiếu thốn nhất trong hậu cung rộng lớn. Nữ nhân trong cung sẵn sàng vì địa vị, vinh hoa, ân sủng đi lấy lòng Hoàng đế, nhưng vì tình yêu thì... có ai nghe nói đến hay chưa...?   Tác giả Lưu Liễm Tử:   Tên thật: Ngô Tuyết Lam   Người Hồ Châu, Chiết Giang.   Sinh năm: 1984   Nghề nghiệp: giáo viên, tác giả văn học mạng.    Cuối năm 2005 bắt đầu sự nghiệp viết văn với một số tiểu thuyết và tản văn được đăng trên các tạp chí lớn.   Tháng 2 năm 2007, 3 tập đầu của bộ tiểu thuyết Hậu cung Chân Hoàn truyện được nhà xuất bản Văn nghệ Hoa Sơn chính thức xuất bản. Bộ tiểu thuyết đã thu hút được sự chú ý của rất nhiều cơ quan truyền thông trong nước.   Các tác phẩm đã xuất bản của Tủ sách Văn học Amun:   - Trọng Tử - tải eBook   - Mệnh phượng hoàng - tải eBook   - Thâu thiên cung (Minh tướng quân hệ liệt) - tải eBook   - Phá Lãng trùy (Minh tướng Quân hệ liệt) - tải eBook   - Thiết Hồn ảnh (Minh tướng quân hệ liệt) - tải eBook … Mời các bạn đón đọc Hậu Cung Chân Hoàn truyện của tác giả Lưu Liễm Tử.