Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Tenseigan Trong Thế Giới Naruto

Đây là một bộ Đồng Nhân Naruto (Xuyên việt vào thế giới Naruto), Đồng Nhân thì trên mạng truyện convert khá nhiều nhưng truyện dịch thì chả thấy ai làm cả, kiếm ra một bộ tạm được cũng khá khó. Đây là một bộ đồng nhân mình thấy rất hay, thậm chí đứng top cả năm trời ở thể loại này bên qidian. Thể loại Đồng Nhân là một thể loại hơi kén người đọc vì không phải đọc giả nào cũng fan bộ truyện nguyên tác. Đồng thời nó cũng là thể loại hiếm siêu phẩm nhất, vì tác giả xuất sắc thì không ai dám bay vào thể loại này do bị bó tay bó chân bởi nguyên tác, không tự do sáng tác được. Ngược lại tác giả nghiệp dư hay fanfic khá nhiều, vì khá dễ viết do đã có cái sườn sẵn của nguyên tác, tuy nhiên viết vậy chất lượng thường không cao. Bộ truyện này là cực phẩm hiếm hoi xuất hiện ở thể loại này. Main ko não tàn, không ngựa giống, không thiên tài, không hệ thống, cái gì muốn có đều phải nghiên cứu, phải thí nghiệm. Main không vô đối, suy nghĩ có lập luận và chính kiến, mạch truyện cực kỳ logic, sức mạnh nhân vật cũng phát triển dần dần ko một bước lên trời. Nói chung tất cả những thứ Main có chỉ là biết trước cốt truyện và một cái huyết kế của tộc Hyuga, còn lại là tự làm tự ăn. Nếu bạn là fan truyện Naruto, từng tiếc nuối cho số phận Phân Gia Hyuga, tiếc nuối cho sự suy tàn của gia tộc Uchiha, tiếc nuối cho sự hi sinh của Jiraiya. . . thì siêu phẩm đồng nhân này chắc chắn sẽ giúp bạn lấp đầy tất cả tiếc nuối đó. *** Nhân vật chính của chúng ta, anh Hyuga Kagami thuộc dòng họ Hyuga danh giá sở hữu đồng lực Bạch Nhãn - Byakugan ..... Không chịu chấp nhận bản thân chỉ là con pháo hôi , anh đã tìm cách để tiến hoá lên đôi mắt Tenseigan - đôi mắt sánh ngang với Rinnegan Dựa vào vốn hiểu biết anh ta đã tìm ra 2 cách để tiến hoá lên Tenseigan , đó là : - Cách 1 : Lấy huyết mạch trên mặt trăng kết hợp với Tông gia dưới địa cầu - Cách 2 : Dung hợp số lượng lớn Byakugan Mà 2 cách đó, Main đều không thể làm được :D . Thế nên anh ngày đêm vùi đầu vào nghiên cứu và trời không phụ lòng người, anh đã nghiên cứu ra cách để tiến hoá lên Tenseigan đó chính là kích hoạt được đầy đủ 33 tổ hợp gen.... Thuận lý thành chương, vừa vào đầu câu chuyện anh đã được lão tác buff cho bodoi gần như ít phải e sợ ai :v Tưởng chừng như anh sẽ leo lên ngồi chức Hokage luôn từ chương 96 vì combo Thiên Sinh + Vĩ Thú Nhân Tạo nhưng không...... anh chọn cách ẩn nhẫn và tìm cách mạnh hơn.....anh hướng đến dung hợp các nguyên tố để có được charka lục đạo và từ đó hành trình Tenseigan trong thế giới naruto bắt đầu ! Sau khi đọc hơn 300 chương của bộ truyện này điều vẫn còn vương vấn trong đầu lam là : Các thí nghiệm nhân bản vô tính Các thí nghiệm kết hợp tế bào Các thí nghiệm dung hợp đồng lực, huyết kế :cqdbnzy: vân vân và mây mây các điều khác.... Trong tất cả bộ truyện lam từng đọc, bộ truyện này là bộ có main ẩn nhẫn nhất ( và cũng là tên cuồng khoa học :< ). :gjsyynk: Bộ truyện khá logic, bố cục câu chuyện cũng khá là rành mạch, thu hút đến từng chi tiết, tương lai không giống trong nguyên tác...thật đáng để chờ mong. Từ đó lam có thể đoán ra lão tác là 1 người có đạo hạnh cực sâu về bộ Naruto này .......quả là đáng ngưỡng mộ :2w2yq2l: Khen thế được rồi ta bắt đầu đến với những điểm yếu theo ý kiến riêng của lam nào : Bộ truyện thiếu vắng yếu tố tình yêu :( dường như xuyên suốt 300 chương truyện lam đọc là main nghiên cứu, đánh nhau, thu thập mẫu gen, .....tìm hoài chẳng thấy tán tỉnh em nào cũng chẳng có nốt chút thời gian bồi dưỡng tình cảm với cô vợ đính hôn Hyuga Linh....:cqdbnzy: Bộ truyện này không có chăn rau....em Shion, Hinata, Sakuya ngon như thế :vzfiy0h: ta nguyền rủa Hyuga Kagami bị quạ tha ma bắt :27: Lối viết quá nhiều khoa học....dễ bị skip Bộ này hiện đã convert full bởi Mạt Thế Phàm Nhân, Hồ Ly Tiên Tử và Vong Mạng và đang được dịch bởi người mang trên lưng nhiều công pháp nhất @mafia777 huynh *** Tí tách... Tí tách... Tí tách... Tiếng giọt mưa quanh quẩn trong thông đạo âm u, khiến cho Hyuga Kagami không tự giác kéo áo choàng lại sát người. Hắn rất chán ghét chỗ này, thông đạo phía trước đen kịt phảng phất như nối thẳng tới địa ngục, làm cho hắn liên tưởng tới đủ chuyện không tốt, chỉ là đầu độc nhãn rắn hổ mang trên vai khiến hắn bỏ đi ý niệm rời đi. Thân bất do kỷ nha ! Đi đến cuối thông đạo, Hyuga Kagami đẩy ra đại môn, phía sau cửa là một phòng thí nghiệm chỉnh tề trang thiết bị, bên trong còn một bóng người đứng thẳng. Bóng người xoay người lại: "Là Kagami hả ?" Nghe cái giọng khàn khàn này, Hyuga Kagami lòng run lên, vội vàng cúi đầu: "Orochimaru đại nhân !" Orochimaru cứ nhìn chăm chú vào Hyuga Kagami, như đang suy nghĩ gì đó, hồi lâu mới nói ra: "Căn phòng thí nghiệm này, về sau thuộc về ngươi." Cảm giác được Orochimaru đang nhìn chăm chú, Hyuga Kagami không dám suy nghĩ lung tung, vội vàng khom người đáp: "Xin ngài yên tâm, ta nhất định sẽ tiếp tục cố gắng !" Orochimaru dời ánh mắt, nhìn thoáng qua phòng thí nghiệm xung quanh một vòng, trong mắt lại lộ ra vài phần phiền muộn. "Ta có lẽ phải rời đi thôn, về sau chuyện tài liệu, ngươi tự nghĩ biện pháp đi !" "Vâng!" Hyuga Kagami như cũ gật đầu dạ vâng, không có mảy may chần chờ, mà cái con độc nhãn rắn hổ mang nằm trên đầu vai hắn, vẫn lười biếng phun cái lưỡi màu đỏ tươi. Cuối cùng lườm Hyuga Kagami một cái, Orochimaru không bàn giao việc gì nữa, trực tiếp Thuấn Thân Thuật rời đi. Theo gót Orochimaru rời đi, cái cỗ Charka khổng lồ mà âm u tràn ngập trong phòng thí nghiệm mới chậm rãi biến mất. "Phù..." Hyuga Kagami nhẹ nhàng thoải mái thở ra. Khoảng thời gian gần đây, khí thế trên người Orochimaru càng ngày càng lạnh lẽo, tựa hồ lộ ra một mùi máu tươi, Hyuga Kagami dù chỉ là đứng xa báo cáo tiến độ thí nghiệm, cũng sẽ cảm thấy cực kỳ không được tự nhiên. Cũng may khoảng thời gian gian nan này tựa hồ đã qua. Bất quá ngồi suy nghĩ một chút, Hyuga Kagami lại có chút nghi hoặc. Căn cứ vào ký ức mơ hồ kiếp trước, Orochimaru tựa hồ là bị Hokage Đệ Tam (Sarutobi Hiruzen) đột kích phòng thí nghiệm bí mật, đồng thời thí nghiệm nhân thể bị phát hiện, cho nên mới bị bức phản bội bỏ trốn. Nhưng biểu hiện vừa rồi của Orochimaru, tựa hồ đã làm xong dự định phản bội bỏ trốn, tùy thời có thể rời đi. "Đến cùng là chỗ nào xuất hiện sai lầm, dẫn đến Orochimaru chủ động phản bội bỏ trốn đây? Nguyên nhân là vì ta sao?" Ngồi tinh tế suy nghĩ quá khứ một lần, Hyuga Kagami vẫn không nghĩ ra vì sao. Bất quá Orochimaru phản bội bỏ trốn, đối với hắn chung quy vẫn là chuyện tốt, về phần là chủ động phản bội bỏ trốn, hay là bị động phản bội bỏ trốn, đối với hắn, không có giá trị gì khác biệt. Đối với Orochimaru, tình cảm của Hyuga Kagami khá là phức tạp. Nếu như không phải Orochimaru che chở, Hyuga Kagami biết rõ bản thân khẳng định sẽ không nhẹ nhõm như thế sống qua chiến tranh, dù sao thì đám bạn học cùng thời, bảy tám phần mười cũng đã chết trên chiến trường. Cho dù là thiên tài như Kakashi, ở trên chiến trường cũng thiếu chút nữa mất mạng, mà lúc ở trường phân tổ đối kháng, một chiêu của Kakashi hắn cũng không tiếp nổi. Sinh hoạt ở cái thế giới này, nhỏ yếu chính là cái tội nha! Xuyên việt tới nơi này cũng đã hơn 10 năm, nhưng cho tới lúc này, Hyuga Kagami vẫn khó thích ứng với thế giới Ninja tràn đầy giết chóc, đây cũng là một trong các nguyên nhân, hắn đầu nhập vào Orochimaru. Bởi vì luận thiên phú chiến đấu, hắn kém bạn đồng trang lứa một mảng lớn, đặc biệt là lúc ở giữa sinh tử, phản ứng của hắn luôn trì độn một chút so với người khác. Có đôi khi hắn thật bội phục các Ninja ở thế giới này, thường thường sáu bảy tuổi liền có đầy đủ bản lĩnh giết người, trên dưới 10 tuổi lên chiến trường là chuyện thường ngày, càng ghê người như Kakashi, 12 tuổi đã là Ninja Thượng Nhẫn giết chóc vô số địch nhân. Hyuga Kagami không có cái thiên phú này, nhưng may mắn hắn sinh ra ở tộc Hyuga, sinh ra nắm giữ Byakugan, mà dưới sự trợ giúp của Byakugan, hắn trên chiến trường mấy lần có thể sống sót qua nguy hiểm. Nhưng vận may sẽ không mãi chiếu cố bản thân, nhìn bạn học cùng thời từng cái từng cái một chết trận, Hyuga Kagami dứt khoát kiên quyết đầu phục Orochimaru. Trước hết phải sống sót, sống sót mới là trọng yếu nhất! Hyuga Kagami cũng không phải không có ưu thế của bản thân, dựa vào kiếp trước được giáo dục tốt, năng lực lý giải của hắn hơn xa các Ninja cùng tuổi. Lại thêm có ưu thế Byakugan, hắn rất nhanh trổ hết tài năng ở trong phòng thí nghiệm của Orochimaru, trở thành trợ thủ tương đối trọng yếu trong các thí nghiệm của Orochimaru, cũng từ trong tay Orochimaru học được rất nhiều kỹ thuật gen. Có lẽ là do trải qua quá nhiều tử vong, ở hậu kỳ chiến tranh, Orochimaru đã phi thường si mê đối với sinh mệnh huyền bí. Phản ứng càng trực quan là Orochimaru đã không còn cố kỵ Đệ Tam, không còn thủ vững ranh giới đạo đức cuối cùng, bắt đầu thực hiện thí nghiệm nhân thể tàn khốc và huyết tinh. Đồng thời đối với các loại huyết kế như Mộc Độn, Byakugan, Sharingan, Orochimaru cũng sinh ra hứng thú nồng hậu và dày đặc. Hyuga Kagami chủ động đầu nhập vào, càng khiến cho Orochimaru nhẹ nhõm nghiên cứu bí mật của Byakugan, cho nên lúc hướng dẫn các phương diện cho Hyuga Kagami, Orochimaru xem như tận tâm tận lực. Song phương ăn nhịp với nhau, cho nên mới có một màn vừa rồi. Đương nhiên, sở dĩ Hyuga Kagami có can đảm đầu nhập Orochimaru cũng là vì hắn biết rõ, không bao lâu nữa lực chú ý của Orochimaru sẽ bị các loại Cấm thuật như 'Uế thổ chuyển sinh', 'Bát kỳ chi thuật' hấp dẫn. Lại thêm hắn có ấn chú 'Cá chậu chim lồng' (Hyūga main family's juinjutsu) bảo hộ, cũng không lo lắng Orchimaru trực tiếp làm thí nghiệm nhân thể đối với hắn. Không sai, 'Cá chậu chim lồng' trước mắt đối với Hyuga Kagami đúng là một loại bảo hộ. Hoặc là nói cho đúng, đối với tất cả các cá thể nhỏ yếu, thực lực chỉ sống qua ngày của tộc Hyuga, 'Cá chậu chim lồng' chẳng những không phải giam cầm, ngược lại là một loại bảo hộ. Bởi vì sự tồn tại của nó, tộc nhân Phân Gia Hyuga tránh được rất nhiều ánh mắt ngấp nghé cả trong và ngoài thôn. Về phần nguyên nhân còn lại đầu nhập vào Orochimaru, chính là vì Tenseigan! Lấy thiên phú bình thường của Hyuga Kagami, ngoài trừ Tenseigan, hắn thực sự nghĩ không ra còn có cái biện pháp nào khác có thể khiến hắn xoay người, đem vận mệnh nắm giữ trong tay mình. Về phần Tiên Thuật, ngay cả Orchimaru cũng khó nắm giữ, hắn càng không cần phải nói. Trên thực tế, đừng nói cái loại thiên phú bình thường như Hyuga Kagami, bên trong ký ức kiếp trước của hắn, cái loại thiên tài như Hyuga Neji cũng là thông thiên đánh xì dầu, cuối cùng cũng là nhân vật chết đi một cách bi thương. Byakugan xác thực tại giai đoạn Hạ Nhẫn (genin), Trung Nhẫn (chūnin), thậm chí ở giai đoạn Ninja Thượng Nhẫn (jōnin), cũng giúp cho gia tộc Hyuga nắm giữ ưu thế không gì sánh bằng. Nhưng một khi đạt tới cấp độ Kage, thậm chí siêu việt Kage, ưu thế của Byakugan đã không còn rõ ràng. Mà đối với tộc Hyuga chuyên tu Nhu Quyền mà nói, đơn thuần dùng Nhu Quyền đi chống lại các loại địch nhân như Susanoo, Jinchuriki, Tiên Nhân Thể, thật sự lực bất tòng tâm, cho nên Tenseigan cơ hồ là hi vọng duy nhất để tộc nhân Hyuga có thể dính vào chiến đấu cấp độ Kage. Đây cũng là sự tình từ lúc ban đầu mới xuyên việt, Hyuga Kagami đã tưởng niệm không quên. Nói chứ để đem Byakugan tiến hóa thành Tenseigan làm sao có thể dễ dàng được chứ. Ở phương diện huyết kế giới hạn, Hyuga Kagami cơ hồ không có bất kỳ tri thức gì, cho nên để đạt được con mắt này, toàn bộ bên trong thôn người có thể đến giúp hắn cũng chỉ có cuồng nhân nghiên cứu khoa học Orochimaru .... Mời các bạn đón đọc Tenseigan Trong Thế Giới Naruto của tác giả Không Tưởng Chi Long.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Dương Thư Mị Ảnh - Nam Phong Ca
Vào năm đứa con trưởng Sở gia lên năm tuổi, con thứ lên bốn tuổi, Sở Phi Dương tái xuất giang hồ,tất cả những lời đồn đãi không hay trước kia về hắn cũng tự sụp đổ. Sở Phi Dương khôi phục lại thanh danh. Hết thảy tựa hồ đều trở lại như trước. Điểm duy nhất bất đồng là sự xuất hiện của một người nam tử sắc mặt lạnh lùng cùng hai đứa nhỏ dễ thương bên người hắn. Vào ngày tiền minh chủ Viên Khang Thọ đại thọ 60 tuổi, Sở Phi Dương mang theo một lớn, hai nhỏ, trên khuôn mặt vẫn là nét cười ôn hòa, xuất hiện trước mặt đồng đạo võ lâm trên Lãng Nguyệt Sơn. Không có che dấu, cũng không hề tuyên nhượng*(thông báo), chỉ là giống như bình thường…một nhà bình thường như bao nhà khác. Sau thọ yến, đi theo Sở Phi Dương xuống núi lại chỉ còn một lớn, một nhỏ, hai người. Hết thảy đều thường thường thản nhiên, giống như vốn dĩ đã là như thế. Người trong giang hồ vĩnh viễn không thể hiểu được nguyên nhân sâu xa. Vậy là ngay sau đó, bên ngoài sự sùng kính và ngưỡng mộ cư nhiên lại xuất hiện những ánh mắt khác thường cùng lời nói chỉ trích vô căn cứ, giống như đàn kiến nhỏ, vô khổng bất nhập*, từ từ thâm nhập lan tràn. (*vô khổng bất nhập: chỗ nào cũng nhúng tay vào, lợi dụng tất cả mọi dịp-ví với sự lợi dụng mọi cơ hội để làm điều xấu) Giống như ánh sáng mặt trời bị bịt kín bởi những bóng ma u ám, tuy rằng Sở Phi Dương thân ở trung tâm vẫn thản nhiên bình thường lại luôn có người thay hắn bất bình… Bộ Dương Thư Mị Ảnh gồm có: Dương Thư Mị Ảnh  Hiểu Tinh Cô Tự Phong Vũ Vô Cực Mời các bạn đón đọc Dương Thư Mị Ảnh của tác giả Nam Phong Ca.
Em Đừng Mong Chúng Ta Là Người Dưng - Duy Hòa Tống Tử
Ngay lần đầu tiên gặp Hàn Mặc Ngôn, Lục Nhiễm đã trúng mũi tên của thần tình ái. Cô mất hai năm để biến mình thành mẫu  phụ nữ hợp với anh ta, thêm ba năm thành trợ thủ đắc lực của anh ta, dùng chiêu mưa dầm thấm lâu để chinh phục anh ta. Nhưng, vẫn không đủ… Hàn Mặc Ngôn vẫn… Không thích cô. Tình cảm dù sâu đậm đến mức nào cũng có ngày khô cạn, sau năm năm chỉ biết đến Hàn Mặc Ngôn, Lục Nhiễm đã học cách buông tay. Vào đúng thời khắc cô từ bỏ,  Hàn Mặc Ngôn đã mở lòng, bí mật về anh chàng có bề ngoài vô cảm, lạnh lùng, lúc nào cũng cuồng công việc được hé mở. Bởi thế… Em có thể không ở bên cạnh tôi, quay mặt phớt lờ tôi… Nhưng, em đừng mong chúng ta là người không quen biết! *** Thật là châm biếm, Lục Nhiễm không kiên cường như cô tưởng. Lục Nhiễm quẳng cả tập kế hoạch bị trả về cùng lá đơn thôi việc mà cô vừa mất một tiếng đồng hồ để viết xong lên mặt bàn làm việc to lớn bề thế bằng gỗ đỏ của Hàn Mặc Ngôn, cảm giác sảng khoái đến không ngờ: “Hàn tổng, tôi xin thôi việc”. Năm năm yêu thầm, ba năm nhẫn nhịn, trong chốc lát thành công dã tràng. Vượt qua cơn đau là sự giải thoát hoàn toàn, cuối cùng, cô quyết định buông tay. Hàn Mặc Ngôn ngước mắt lên, lộ ra khuôn mặt thanh tú và anh tuấn đến nỗi trông như manơcanh. Vì người đàn ông này, cô đã nhẫn nhịn quá lâu. Ánh mắt lạnh lùng của Hàn Mặc Ngôn lướt qua bản kế hoạch và Lục Nhiễm, hỏi một cách trịnh trọng: “Trợ lý Lục có cần suy nghĩ thêm không?”. Nếu đổi thành Lục Nhiễm của hai năm trước, không, một năm trước thôi thì chỉ cần nghe thấy thanh âm đó là lại do dự, nhưng, giờ đây... Lục Nhiễm nhếch môi cười, nói giọng trịnh trọng của một trợ lý: “Không cần đâu, anh Hàn, tôi đã suy nghĩ kỹ rồi”. “Cô Lục, nếu đã như vậy, chắc cô cũng nắm rõ quy định, sau khi bàn giao công việc, đến phòng tài vụ lĩnh tiền lương là cô có thể rời khỏi đây. Nhân tiện, cô gọi Lucy vào nhé”. Nói xong, Hàn Mặc Ngôn lại cúi xuống xem tài liệu, thái độ thản nhiên như chưa hề có chuyện gì xảy ra. Lục Nhiễm khẽ hít một hơi thật sâu. Cố bắt mình kiềm chế, cô mới không nổi điên ngay trong phòng làm việc của Hàn Mặc Ngôn. Nhẫn nhịn bao nhiêu lâu như vậy, nhịn thêm một lúc cũng chẳng sao. Tuy nhiên Lục Nhiễm biết rằng, giây phút ấy, cô rất muốn đấm cho Hàn Mặc Ngôn một cái, để xem có thể đập tan lớp băng giá nghìn năm đang che phủ khuôn mặt anh ta hay không. “Cô Lục?”. Đột nhiên Hàn Mặc Ngôn lại lên tiếng. ... Mời các bạn đón đọc Em Đừng Mong Chúng Ta Là Người Dưng của tác giả Duy Hòa Tống Tử.
1001 Đêm Tân Hôn - Thiên Nam Hy
Tác giả Thiên Nam Hy cho ra mắt tác phẩm 1001 Đêm Tân Hôn, đây là tác phẩm ngôn tình hiện đại nói rằng vừa ngủ dậy, cô phát hiện mình bị ép gả cho một người đàn ông gần 60 tuổi, mắc bệnh suy thận, thân thể ốm yếu. Thật sự thì, trên đời còn có truyện gì khổ hơn không? Kết quả là không gặp không nên duyên, vào đêm động phòng, cô lại phát hiện người đàn ông gần 60 tuổi ấy lại biến thành một chàng trai với thân thể cường tráng, khỏe mạnh. *** Màn đêm buông xuống, phủ lên thành phố Hải Thành một lớp sương mù dày đặc.Trong căn phòng tràn ngập mùi hương nước tiêu độc, Lương Nặc nằm thiếp đi, mê man trên chiếc giường trắng toát, một cơn gió lạnh từ cửa sổ tràn vào phòng làm cô cảm thấy rét run. Ngay lúc đó, một đôi giày da bóng loáng lọt vào tầm mắt cô, đó là một người đàn ông. Trong ánh sáng lập lòe, mập mờ, Lương Nặc cảm thấy hơi thở của một người đàn ông thô bạo phả vào mặt mình. Nhà họ Lương không cho cô ăn cơm à? Ghầy nhom ốm yếu thế này! “Vừa sờ đã thấy chả phải đồ xịn gì, hoàng loại A cũng không đến” Vừa nói người đàn ông đã thô bạo xé rách quần áo của cô, ép cô nằm xấp xuống giường một cách tàn bạo, với một tư thế thật sự là làm người ta thấy nhục nhã hổ thẹn. Với cái đầu đang trong trạng thái vô tri vô giác, Lương Nặc không biết chuyện gì đang xảy ra, bỗng nhiên thân thể cô có cảm giác lạnh toát đi, cô ý thức được việc mà người đàn ông sẽ làm, cô giật mình khóc thét lên. “Đừng....xin anh hãy buông tha cho tôi.... tôi mới 18 tuổi, tôi vẫn còn là một học sinh....ba ngày rồi tôi chưa tắm, người đầy mùi hôi, xin anh hãy tha cho tôi...”“Câm mồm” Anh ta cáu kỉnh thốt ra hai chữ câm mồm, cái giọng điệu bá đạo ấy như kiểu không cho phép ai phản bác lại, cái khung cảnh ấy khó mà che đậy được sự căm ghét đối với anh ta. Căm ghét? Anh ta là ai? Tại sao lại làm vậy với cô ? ... Mời các bạn đón đọc 1001 Đêm Tân Hôn của tác giả Thiên Nam Hy.
Bại Nhứ Tàng Kim Ngọc - Tô Du Bính
Ma giáo phút chốc trong sụp đổ. Minh tôn hốt hoảng trốn đi. Tuyết Y hầu theo đuổi không bỏ, thiên lý phát lệnh truy nã. … Nhưng thế sự há có thể thuận theo ý người. —— dám ra đây biểu diễn, ai lại không có chút tài năng! *** Hi Nháo Giang Hồ gồm có: Hủ Mộc Sung Đống Lương Bại Nhứ Tàng Kim Ngọc Phồn Hoa Ánh Tình Không *** Review Ryeosomnia Wi:   Đây có lẽ là một trong những bộ truyện mình thích nhất. Trong khoảng 7 năm làm hủ nữ, trừ khoảng thời gian đầu ăn tạp, những năm sau này mình đọc đam chọn lọc rất kĩ, rất khó tính. Đặc biệt là sau khi đọc xong Bại nhứ và Diễm quỷ, yêu cầu của mình lại nâng lên một tầm cao mới. Vì vậy càng ngày càng khó kiếm được một bộ ưng ý. Bại nhứ tàng kim ngọc nằm trong bộ Hỉ nháo giang hồ hệ liệt của Tô Du Bính. Không hề ngắn. Thế nhưng mình không hề ngại đọc đi đọc lại rất nhiều lần. Càng đọc càng thấm. Đọc nhiều rồi mới thấy, các lời thoại trong đó, thực sự rất sâu sắc. Nó sâu sắc hơn cả khi chính bản thân mình đã trải qua. Mở đầu truyện là nối tiếp diễn biến từ Hủ mộc sung đống lương, Minh tôn của Ma giáo trên đường đến Huy Hoàng Môn ăn cưới đã may mắn tránh được một kiếp nạn. Cũng khoảng thời gian đó, trước phủ Tuyết Y Hầu xuất hiện một nam thanh niên tên gọi Phùng Cổ Đạo. Rõ ràng tướng mạo rất anh tuấn, nhưng không biết vô tình hay hữu ý luôn trưng lên mặt một nụ cười dung tục. Tiết Linh Bích nói, Phùng Cổ Đạo có một tài năng, đó là trong vòng một tuần nhang, hắn đủ sức khiến người khác muốn chém hắn vài lần. Đúng thực sự là mỗi lần Phùng Cổ Đạo mở miệng, hắn đều dễ dàng chọc tức Tiết Linh Bích. Khiến y thực sự rất đau đầu. Vì y không hiểu, mục đích của hắn vào phủ Tuyết Y Hầu là gì? Nếu để dựa hơi y làm quan như hắn nói, thì hắn phải cẩn thận. Còn nếu làm gián điệp để giết y, thì hắn càng phải cẩn thận hơn mới phải? Nhưng hắn cứ điên cuồng ngấm ngầm chọc giận y. Có lẽ vì chính hắn cũng biết, y không thể nào tức giận đến nỗi có thể giết được hắn? Đối diện với loại người như vậy, Tiết Linh Bích không biết được đâu là bộ mặt thật của hắn. Nhưng bất tri bất giác, y đột nhiên cảm thấy trái tim trong lồng ngực mình biến đổi rất khác lạ. Tình yêu của Tiết Linh Bích diễn biến rất tuần tự, không nhanh không chậm. Không hề ngu muội, mà ngược lại cực kì tỉnh táo. Y nghi ngờ hắn, nhưng y không nén được tình cảm của mình. Y mệt mỏi, y muốn đánh cược. Y đánh cược rồi. Và y thua rồi. Hắn thực sự đã lừa dối y. Đau đến muốn móc hết cả tâm can ra tẩy rửa. Thế nhưng, hoàng đế lại không cho phép y trốn tránh hắn. Y lại một lần nữa phải gặp hắn. Y biết y thua rồi. Sau những nỗ lực của y bảo vệ hắn, hắn cuối cùng vẫn phản bội y. Nhưng mà y biết y không thể trách Phùng Cổ Đạo, vì hắn có nỗi khổ của riêng hắn. Hắn cũng như y, không thể chia sẻ với ai, không ai gánh vác dùm hắn. Và y vẫn chọn cách tha thứ cho hắn. Rõ ràng y không thuộc dạng thê nô ngu ngốc. Tiết Linh Bích rất lí trí, lại cũng rất quyết liệt. Y thà để cho tâm chết đau, cũng vẫn muốn bảo vệ hắn, ở cạnh hắn. Vậy mà, xác định được tình cảm của nhau rồi thì sao? Người gây ra sự vụ tắm máu ngày hôm nay chính là sư phụ Phùng Cổ Đạo, Tiết Linh Bích hận ông. Nhưng Phùng Cổ Đạo không thể bỏ qua công lao dưỡng dục của ông. Bên tình bên hiếu, biết chọn bên nào? Họ cứ như thế mà trải qua hết khúc mắc, trải qua đủ mọi loại cảm xúc hỗn độn mà ở bên nhau. Đến cuối cũng vẫn là một người chọn hi sinh để được ở bên người kia. Khi đọc bộ truyện này, mình thực sự cảm nhận rất rõ ràng tình yêu sâu sắc của Tiết Linh Bích. Cảm thán với bản thân rằng, không biết trên đời này còn có ai yêu nhiều đến như vậy không? Không biết trên đời này còn có ai có thể rộng lòng tha thứ cho người mình yêu như vậy không? Thật may mắn Phùng Cổ Đạo không phụ sự hi sinh của Tiết Linh Bích. Nếu có, hắn đã biến Tiết Linh Bích thành thứ ngu muội mất rồi. Kết cục hết sức viên mãn. Là một bộ đam mỹ đáng đọc nhất. Nếu bỏ qua việc hai nhân vật chính đều là nam, thì đây cũng chính là bộ tiểu thuyết đáng đọc nhất. Nó thực sự hay. Rất hài hước, rất tròn vị, rất sâu sắc. Câu thoại của một kỹ nữ nói với Phùng Cổ Đạo chính là câu thoại mình tâm đắc nhất: “Niềm vui chỉ là chốc lát. Con người ta lúc nào đó dẫu có vui đến mất, về sau nhớ lại thì vẫn thấy buồn nhiều hơn. Niềm vui hôm trước chỉ càng tô đậm cho nỗi buồn hôm nay. Cho nên dư âm của niềm vui là cay đắng.” Cho dễ hiểu câu thoại này, hãy nhớ lại thời học trò của bạn. *** Review Hana Hanhhan: Bại Nhứ Tàng Kim Ngọc là quyển thứ hai trong bộ Hi Nháo Giang Hồ của Tô Du Bính. Trước tiên nói về việc xuất bản thì cuốn này khiến tôi hơi thất vọng. Nội dung của nó không đủ hay đến mức tôi sẵn sàng bỏ qua cái yếu của bản dịch và hình thức. Thật sự cái yếu nhất của IPM là trang bìa, mảng sách Đam mỹ của họ gần như luôn luôn xấu. Cái áo không làm nên thầy tu nhưng khi mua sách phải đối diện với một cuốn bề ngoài đáng chán như vậy cũng phần nào làm người đọc nản lòng. Thậm chí bản dịch cũng có vẻ khiến tôi nản thêm một bậc. Câu cú trúc trắc nửa cổ phong nửa hiện đại khá chưng hửng. Tiếc cho một tác phẩm lớn của một tác giả có tiếng bao nhiêu tôi lại tiếc cho IPM vì sự cẩu thả này gấp bội. Nội dung của Bại Nhứ lần này xoay quanh ân ân oán oán giữa Ma giáo và triều đình. Hai thanh niên kiệt xuất của hai bên, Minh tôn Ma giáo và Tuyết Y Hầu trong triều vì thế mà bị cuốn vào nhau, dính chung trên một mạng nhện đầy âm mưu quỷ kế. Nếu bị lừa một lần bạn sẽ thấy sao? Nếu bị lừa quá nhiều lần, ngày qua ngày bạn sẽ thấy sao? Chắc hẳn Tiết Linh Bích đã đau đớn lắm khi người hắn hạ quyết tâm thương tiếc trọn cuộc đời chưa bao giờ thật lòng với hắn. Nhưng đứng trên địa vị đứng đầu Ma giáo, trước sinh mạng hàng nghìn giáo chúng thì Phùng Cổ Đạo cũng không sai. Y nói dối để tiếp cận người kia vì mạng sống, vì sinh tồn và vì tìm ra lời giải cho mối oán hờn khiến vị Hầu gia cao cao tại thượng kia dốc lòng dốc sức tiêu diệt Ma giáo của y. Hai kẻ này ngỡ thông minh mà thực ra thật ngốc. Vì những ràng buộc xung quanh mà thậm chí không dám sống đúng với trái tim mình. Đi thật xa, mất thật lâu họ mới có đủ dũng khí bên nhau, mới dám nói lời yêu công khai không ngại ngần. Bởi giới tính, thân phận, địa vị lẫn lập trường luôn là bức tường chia cách họ. Đôi khi lùi một bước biển rộng trời cao nhưng có lúc tiến một bước đất trời cũng mênh mông lắm đó. *** Cuối năm, sương lạnh thấu xương. Phùng Cổ Đạo co ro dưới mái hiên, liều mạng xiết chặt chiếc áo khoác không cũ không mới trên người mình, để che đi gió lạnh đang thổi khắp hang cùng ngõ hẻm. Hạ nhân của Tuyết Y Hầu phủ thờ ơ nhìn hắn đứng đó nhảy nhót dậm chân, coi như đang xem khỉ làm xiếc. Hắn tới tới lui lui vài vòng, rốt cuộc nhịn không được được nói, “Huynh đệ, có thể vào trong xem thử, khách nhân của Hầu gia đã đi chưa, khi nào mới gặp ta được không?” Hạ nhân cười lạnh, “Khi nào Hầu gia muốn gặp ngươi thì tự nhiên sẽ gặp. Không có chút quan hệ nào với việc khách nhân đi hay chưa.” “Ta chỉ nhờ giúp ta liếc mắt một cái là được rồi. Tốt xấu cũng để ta biết còn phải chờ bao lâu.” “Có thể chờ Hầu gia là vinh hạnh của ngươi, bao nhiêu người đều chờ như thế, ngươi nghĩ ngươi cao quý?” Phùng Cổ Đạo ăn liền hai cái mất mặt, đành thu tay áo tiếp tục nhún nhảy. Lại qua một lúc, trời càng tối hơn. Phùng Cổ Đạo vừa lạnh vừa đói, hầu như muốn phất tay áo bỏ đi. Đúng lúc này, người lúc trước dẫn hắn vào cửa Hầu phủ là tổng quản Tông Vô Ngôn rốt cuộc cũng từ tốn đi ra, “Phùng tiên sinh, Hầu gia muốn gặp ngươi.” ... Mời các bạn đón đọc Bại Nhứ Tàng Kim Ngọc của tác giả Tô Du Bính.