Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Thời Niên Thiếu Tươi Đẹp Ấy - Cửu Nguyệt Hi

Tôi không phải là một người dễ xúc động. Kể từ khi biết đọc đến nay, tôi đã đọc không biết bao nhiêu là sách truyện, đông tây kim cổ gì cũng đọc cả, nhưng chưa bao giờ khóc vì một câu chuyện nào hết. Cho đến khi đọc Thời niên thiếu của tươi đẹp ấy. Cũng không phải bù lu bù loa gì, chỉ nhỏ vài giọt nước mắt thôi, nhưng đối với tôi, đó vẫn là một kỷ niệm cực kỳ sâu sắc ghi dấu trong cuộc đời đọc sách của tôi. Thời niên thiếu tươi đẹp ấy là một câu chuyện giống như một sợi dây buộc lấy trái tim người đọc vậy. Ban đầu sợi dây này chỉ hờ hững buộc lỏng thôi, nhưng người ta vẫn lờ mờ cảm nhận được nó khiến con tim phải thấp thỏm mà run lên nhè nhẹ. Càng đọc về sau, qua mỗi chương, nút buộc lại càng thắt sâu thêm, để rồi cuối cùng thít chặt vào tim khiến người ta nghẹt thở, đau lòng khôn nguôi. Tôi không hay đọc truyện thể loại thanh xuân vườn trường. Đa số những truyện thể loại này đều có chung một cảm giác là nuối tiếc tuổi xuân tươi đẹp đã qua, nhưng với Thời niên thiếu tươi đẹp ấy thì khác, nó đem lại cho người đọc một cái thở phào như được giải thoát: cuối cùng thì cái quãng thời gian tệ hại này cũng qua rồi. Bởi vậy mà tôi tìm thấy sự đồng cảm khi đọc truyện này. Đừng vội thương hại tôi, tôi không giống Trần Niệm, chưa bao giờ bị bắt nạt ở trường cả. Nhưng ngay từ năm đầu tiên học cấp ba, tôi đã nhận ra môi trường trường học chính là một xã hội thu nhỏ, tốt đẹp có, nhưng xấu bẩn cũng đầy rẫy, đủ loại mặt người. Tôi đã tận mắt chứng kiến hai cô bạn của mình bị cả lớp tẩy chay, đùa cợt, bịa đặt nói xấu, chứng kiến lớp trưởng bày mưu tính kế vu khống cho một trong hai cô bạn đó tội ăn cắp, chứng kiến một cô bạn khác bị học sinh ngoài trường dọa đánh chỉ vì có quan hệ nhắn tin qua lại thân thiết với một cậu hot boy trường bên, rồi sau đó chuyện vỡ lở ra cậu bạn ảo lòi và vụ dọa đánh đó là một kế hoạch cợt nhả dìm hàng của một (nhóm) con gái cùng lớp có “thâm thù đại hận” với bạn tôi. Lại được cả giáo viên chủ nhiệm vô tâm tắc trách, thiên vị cán bộ lớp và đám học sinh nổi bật nữa. Tôi đã chứng kiến tất cả những điều ấy (nếu không phải có chút bản lĩnh riêng chắc bản thân tôi cũng bị tẩy chay ra trò), vậy nên tôi căm ghét trường học kinh khủng, đến mức mà cuối cấp, buổi chụp kỷ yếu tôi cũng không thèm đến (và vì thế mà sau đó nhận được một đống lời châm chỉa sau lưng). Cửu Nguyệt Hi đã khắc họa rất chi tiết xã hội thu nhỏ ấy, về lũ bắt nạt – những kẻ săn mồi và những đứa trẻ yếu đuối, khiếm khuyết – con mồi yêu thích của chúng, về sự thờ ơ, hiếu kỳ của đám đông hèn hạ, về sự cứng nhắc vô cảm của pháp luật đối với trẻ vị thành niên. Tất cả đã tạo nên cho câu chuyện một bầu không khí u ám, khó thở, vừa lạnh lùng lại vừa châm chọc, càng về sau lại càng đậm, giống như một môi trường bị rút cạn dần ôxy vậy. Đó là cuộc sống của Trần Niệm, cũng như là cuộc sống của rất nhiều những đứa trẻ nạn nhân của bạo lực học đường. Trong không gian tăm tối giam giữ Trần Niệm ấy, Bắc Dã đã xuất hiện, một bàn tay thô ráp mà dịu dàng, thắp lên ngọn lửa soi sáng tâm hồn đang run rẩy của cô bé. “Là ai dịu dàng, cẩn thận, lặng lẽ thắp lên ngọn đèn trong lòng ai như thế.” Trần Niệm và Bắc Dã dường như là hai con người đến từ hai thế giới đối lập nhau: Trần Niệm – con gái nhà lành, học sinh giỏi, xinh xắn, ngoan hiền, tương lai xán lạn; Bắc Dã – mẹ là gái điếm, bố là tội phạm cưỡng hiếp, thành phần cá biệt trong trường nghề, đầu gấu, bất hảo, tương lai mờ mịt. Những tưởng giữa hai đứa trẻ chẳng có sự tương đồng nào, nhưng không, cuộc sống của hai cô cậu đã giao nhau ở cùng một điểm: cô đơn. Họ đều là những đứa trẻ cô đơn. Mối quan hệ cộng sinh khăng khít giữa Bắc Dã và Trần Niệm bắt đầu từ một giây phút “lo chuyện bao đồng” của Trần Niệm. Cô gái nhỏ tưởng chừng như yếu đuối và nhút nhát ấy khi nhìn thấy cậu nam sinh bị đánh hội đồng đã không hề bàng quan làm ngơ mà lén lút định báo cảnh sát, để rồi bị liên lụy, bị bọn đầu gấu cướp sạch tiền, lại bị ép hôn cậu. Hành động đó của cô đã khiến Bắc Dã ghi nhớ. Ai nói cứ thành phần cá biệt là nhân cách thối tha? Cùng là đầu gấu học đường nhưng Bắc Dã không hề chế giễu tật nói lắp của Trần Niệm. Cậu trả tiền cho cô, đi theo bảo vệ cô, giúp đỡ cô không bị bắt nạt, kiên nhẫn chữa tật nói lắp cho cô, ở bên cạnh chậm rãi cổ vũ, vỗ về cô. Bản thân cậu cũng trầy trật vết thương nhưng cậu vẫn che chở cho cô. Khi trong cơn khủng hoảng nặng nề nhất của tuổi niên thiếu, khi mất lòng tin vào cảnh sát, vào pháp luật, vào “chính nghĩa”, khi chính mẹ ruột cũng vì bận rộn mà chẳng đoái hoài gì đến, Trần Niệm đã lựa chọn Bắc Dã, nương tựa vào cậu, tin tưởng cậu. Tôi thích Trần Niệm, cũng thích Bắc Dã, thích cách họ vượt qua chông gai bảo toàn lòng hướng thiện, thích mối tình chân thành thuần lương của họ. Bắc Dã đã khơi dậy trong lòng Trần Niệm một sự kiên định, quật cường. Kẻ bất hảo bị xã hội coi thường lại chính là người cứu rỗi cô gái tốt đẹp mà xã hội không buồn màng đến. Trong cái thành phố lạnh lẽo ấy, chỉ họ mới hiểu được nhau, một mối tình vừa yên ả lặng lẽ vừa bền chặt sâu đậm. Không khoa trương, không nhiều lời, nắm chặt tay nhau đi qua bão tố. Một mối tình khiến người khác phải rung động, vừa đau lòng lại vừa thấy ngọt ngào. Bắc Dã không phải một nam chính tiêu chuẩn: khi cô gặp nạn cậu đã không đến kịp. Nhưng không vì điều đó mà Trần Niệm mất lòng tin vào cậu. Phải tin tưởng nhiều đến thế nào mới có thể khiến một cô bé khi vướng vào án mạng đã chọn gọi cho một cậu thiếu niên chứ không phải là cảnh sát? Phải yêu nhiều đến thế nào mới có thể khiến một cậu thiếu niên cắn chặt răng vơ hết tội nghiệt vào mình để kéo dài thời gian cho cô thiếu nữ được thi tốt nghiệp? Cao trào cuối truyện thật sự đã bóp nghẹt tim phổi người đọc, ám ảnh lấy trí óc người ta. Sự che chở của Bắc Dã dành cho Trần Niệm, sự tin tưởng của Trần Niệm dành cho Bắc Dã, sự thấu hiểu lẫn nhau của cả hai người khiến người ta phải cảm động, và càng cảm động hơn khi đó mới chỉ là hai cô cậu thiếu niên mười bảy tuổi! Những đứa trẻ thiếu thốn khiếm khuyết, bởi vì có nhau mà vẹn tròn. Thời niên thiếu đau thương của hai người, bởi vì có nhau mà trở nên tươi đẹp. Để đến cuối cùng, chúng ta đều sẽ không nhịn được mà cảm thán: “Thật may là họ có nhau!”. Bên cạnh hai nhân vật chính, nhân vật nam phụ Trịnh Dịch. Giữa xã hội thật giả lẫn lộn, đầy rẫy bất công ấy, anh là đại diện hiếm hoi của chính nghĩa thực thụ, một đốm lửa nhỏ nhoi mà mạnh mẽ giữ cho ánh sáng chân lý không bị dập tắt. Nhờ có anh không ngừng nỗ lực mà sự thật mới được phơi bày. Đó vốn nên là hình tượng của pháp luật, của cảnh sát. Qua đi hết cả những cao trào đau đớn ấy, điều thực sự khiến tôi phải rơi nước mắt lại là ở ngoại truyện, ở lá thư mà Trần Niệm gửi cảnh sát Trịnh. Sau này Cửu Nguyệt Hi đã bỏ ngoại truyện đó đi với lý do không phù hợp với tính cách nhân vật, tôi cũng không hiểu tại sao chị lại cảm thấy như vậy. Tôi thì cho rằng ngoại truyện này là một cú chốt đẹp và rất đi vào lòng người của truyện. Bởi sau tất cả, nó đã khẳng định vẻ đẹp thiện lương, giàu lòng vị tha của các nhân vật, tính nhân văn của cả câu chuyện, khiến người ta nhớ mãi không quên. [ Trần Niệm à, anh thường nghĩ, anh rất muốn biết hiện giờ em còn tin tưởng hay không? Tin tưởng chân, thiện, mỹ; tin tưởng vào việc “tin tưởng” bản thân. Nếu vẫn vậy, anh cảm kích vô cùng. Trịnh Dịch —— Trong một lá thư anh hỏi em còn tin tưởng hay không? Tin tưởng chân, thiện, mỹ; tin tưởng vào việc “tin tưởng” bản thân. Cảnh sát Trịnh, chỉ vì có Bắc Dã, em vẫn tin tưởng. Trần Niệm ] <3 Bắc vọng kim tâm, Trần niên bất di <3 Review by Cụt  ----------------------- Thập Tự Hệ Liệt gồm có: Thời Niên Thiếu Tươi Đẹp Ấy Tiểu Nam Phong *** Trần Niệm: Thấy thư nhớ báo bình an. Đây là lá thư thứ chín anh viết cho em, anh đang nghĩ không biết phải viết đến lá thứ bao nhiêu em mới hồi âm. Nói đùa thôi, thật ra không sao đâu, anh biết em sẽ đọc. Kể từ ngày từ biệt hôm ấy, không biết gần đây tình hình em sao rồi. Anh nhờ Tiểu Mễ hỏi thăm, con bé nói em sống rất yên ổn.Anh tin lời “yên ổn” mà Tiểu Mễ nói. Bởi vì Trần Niệm à, em khác mọi cô gái anh từng gặp. Thời gian trôi đi nhanh quá, chỉ mới chớp mắt đã hết một năm. Anh định mỗi tháng gửi em một lá thư, nhưng không thể bởi vì anh thật sự bận quá. Mọi chuyện ở Hi Thành đều ổn cả. Bắc Dã cũng sống rất bình yên, vẫn như anh nói trước đó, mỗi ngày cậu ấy đều lao động và học tập. Tháng trước họ lắp ráp thiết bị cho xưởng lắp ráp, tháng này mài linh kiện cho xưởng máy. Cậu ấy rất thông minh, việc đến tay đều thành thạo. Hôm qua cậu ấy lại lập công. Linh kiện cậu ấy mài giúp xưởng máy có mức sai số thấp kỷ lục, chỉ còn 0,1 micromet. Anh không hiểu mấy thuật ngữ chuyên nghiệp như tỉ lệ hao mòn trong cơ khí, nhưng nghe đồng nghiệp quản lý họ nói, như vậy tương đương tiết kiệm cho xưởng máy của họ trên một triệu. Anh đồng nghiệp đó còn nói, Bắc Dã rất hiểu chuyện, thái độ khác hẳn những người khác. Có kẻ buông thả sống không lý tưởng, thế nhưng cậu ấy lại rất cố gắng và nghiêm túc, muốn học hỏi, cũng muốn ra tù trước thời hạn. Cậu ấy đã trưởng thành rồi, nghe nói có lần bạn cùng phòng giam của cậu ấy lén đọc thư em gửi cậu ấy. Cậu ấy vào tù lâu như vậy, đấy là lần duy nhất kích động, suýt nữa đánh nhau nhưng cuối cùng không làm vậy. Cậu ấy kiềm chế được. Cậu ấy vẫn luôn có biểu hiện rất tốt, nhưng ít nói quá, cô giáo dạy văn hóa cho họ xấp xỉ tuổi cậu ấy, rất dịu dàng hiền hòa nhưng không tài nào cạy nổi miệng Bắc Dã. Cô ấy nói với anh, Bắc Dã học văn hóa cũng rất chăm chỉ, nhưng không tôn trọng thầy cô, trông thấy cũng không chào hỏi. Anh nói đùa, mắt nó mọc trên đầu, không nhìn thấy cô đâu. Tuần trước anh đi thăm cậu ấy, hình như cậu ấy lại cao lên rồi. Trần Niệm, em có cao lên không? Nhưng người vẫn gầy như vậy, chắc hẳn em cũng thế. ... Mời các bạn đón đọc Thời Niên Thiếu Tươi Đẹp Ấy của tác giả Cửu Nguyệt Hi.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Mộ Phần Trái Tim - Đản Đản 113
Tên eBook: Mộ phần trái tim (full prc, pdf, epub) Tác giả: Đản Đản 113 Thể loại: Hiện đại, Ngôn tình, Ngược luyến, Văn học phương Đông   Nguồn: qttp.wordpress.com   Ebook: Đào Tiểu Vũ's eBook - http://www.dtv-ebook.com Bìa eBook Mộ Phần Trái Tim Văn án Một tòa thành trái tim, một mộ phần, ngôi mộ chôn cất những người sống. Trong cổ tích, nàng tiên cá biến thành bọt biển, biến mất trong đại dương, hoàng tử và công chúa sống hạnh phúc mãi mãi. Trong hiện thực, hoàng tử chỉ nhớ nước mắt nàng tiên cá thầm khóc dưới ánh trăng, từ đó về sau công chúa sẽ mãi ở trong ngôi mộ hôn nhân đó. Nhưng mà, cho tới bây giờ, chỉ là Tống Dư Vấn tự ép mình, cho nên vượt mọi chông gai, cũng chỉ có thể bước đi một mình về phía trước. Bởi cô ở trong câu chuyện cổ đó, mãi mãi chỉ là nữ diễn viên phản diện. Mời các bạn đón đọc Mộ Phần Trái Tim của tác giả Đản Đản 113.
Chẳng Thể Nói Lời Yêu - Lâm Phỉ Nhiên
Tên Ebook: Chẳng Thể Nói Lời Yêu (full prc, pdf, epub) Tác Giả: Lâm Phỉ Nhiên Thể Loại: Hiện đại, Ngôn tình, Văn học phương Đông   Nhà xuất bản: NXB Văn Học   Dịch Giả: Vương Thanh Tâm   Kích thước: 14 x 20.5 cm   Số trang: 408   Ngày xuất bản: 28/11/2014   Giá bìa: 95.000 ₫   Công ty phát hành: Văn Việt   Nguồn: nghiepdu.net   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - http://www.dtv-ebook.com Bìa sách Chẳng Thể Nói Lời Yêu Giới thiệu: Nhưng tôi tin, trong cuộc đời của mỗi cô gái đều từng có một người con trai như vậy. Anh ta có thể mãi mãi chỉ là nỗi tương tư thầm kín của riêng bạn, hoặc cũng có thể bạn là một người may mắn được thần tình yêu chiếu cố, hai người sẽ cùng nắm tay nhau đi hết quãng đường đời. Có thể anh ta không đẹp trai cho lắm, tính tình không tốt cho lắm, nhưng vì có sự xuất hiện của một thứ tình cảm gọi là “yêu”, mọi thứ đều trở nên khác biệt. Bạn khao khát được anh ta để mắt đến, bạn có thể vì anh ta mà cố gắng thay đổi bản thân, bạn sẵn sàng vì anh ta mà trở nên mạnh mẽ, tất cả chỉ bởi một chữ “yêu”. Mời các bạn đón đọc Chẳng Thể Nói Lời Yêu của tác giả Lâm Phỉ Nhiên.  
Yêu Nữ Quầy Bar - Mỹ Nữ Biến Đại Thụ
Tên ebook: Yêu Nữ Quầy Bar (full prc, pdf, epub) Tác Giả: Mỹ Nữ Biến Đại Thụ Thể Loại: Hiện đại, Ngôn tình, Văn học phương Đông   Nhà xuất bản: NXB Văn học   Nguồn: nghiepdu.net   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - http://www.dtv-ebook.com Bìa sách Yêu Nữ Quầy Bar Giới thiệu: 'Cho tôi một điếu thuốc' là câu đầu tiên em nói với tôi. Trước câu nói này, chúng tôi chỉ là những người xa lạ khi chạm mặt trên đường. Có phải em là tất cả của đời tôi, là mục đích sống của đời tôi không mà sao cứ mỗi khi xa em, tôi lại thấy mình như đi lệch hướng? Mỗi khi bên em, tôi cố gắng đi đúng đường, cố gắng bám lấy đúng mục tiêu - là em. Nếu ai từng đọc Yêu nữ quầy bar, chắc chắn sẽ choáng ngợp và bị cuốn theo ngay từ những trang đầu tiên bởi khung cảnh tình tứ của các nhân vật trong truyện nhưng xin các bạn đừng quên rằng cái gì cũng có giá của nó. Đằng sau những màn tình cảm lãng mạn hay những lời nói ngọt ngào trong truyện chất chứa một chữ "cay". Đây là câu chuyện tình cay đắng mà bất kỳ ai đọc cũng cảm thấy xót xa cho tất cả các số phận trong truyện, đặc biệt là Diệp Tử và Lý Hải Đào. Nếu có ai đó bảo rằng chỉ cần có tình yêu là có tất cả thì chắc hẳn sau khi đọc xong Yêu nữ quầy bar, họ sẽ phải nhìn nhận lại. Tình yêu hiện tại đôi khi không phải là tất cả. "Lửa thử vàng" thì tình yêu cần có thời gian thử thách. Diệp Tử và Hải Đào có thể nói là yêu nhau ngay từ cái nhìn đầu tiên, yêu đến si mê nhưng liệu đó có phải là tất cả không? Giá như Diệp Tử không phải là gái bán hoa. Giá như cô không quá hận đời với mối tình trước đến độ không còn chút tin tưởng nào vào một mối quan hệ lâu bền. Giá như Hải Đào không phải là một chàng trai có được cả cái mã và cái tài. Giá như anh không mắc phải cửa ải mỹ nhân bởi những người con gái khác mỗi khi giận hờn Diệp Tử … thì có lẽ Yêu nữ quầy bar đã trở thành câu chuyện cô bé lọ lem tìm được hạnh phúc của mình và câu nói "Ở hiền gặp lành" đã là một chân lý không cần chứng minh. Tôi còn nhớ nhất trong truyện khi Diệp Tử quyết định sang Singapore kết hôn với một đại gia, bỏ lại Hải Đào quằn quại trong đau khổ. Với suy nghĩ "Nếu như không lấy được người mình yêu nhất thì lấy ai cũng vậy…", Hải Đào đã quyết định kết hôn với Tiểu Lâm - một đồng nghiệp của mình rồi lầm tưởng rằng Diệp Tử đã mãi chỉ chìm trong dĩ vãng. Nhưng trớ trêu thay, đến giờ phút cuối cùng, khi cả Diệp Tử và Hải Đào nhận ra tình cảm thật của mình thì cũng là lúc hai người mang tới nỗi đau cho Tiểu Lâm. Tiểu Lâm quyết định đi du học bởi nếu cứ kết hôn với Hải Đào, cả ba cùng tổn thương. Cô đã thốt lên ba tiếng trong đau khổ "Em rút lui". Trước lúc ra đi, Tiểu Lâm đã nói với Diệp Tử: "Thật sự chính tôi cũng không biết ai trong hai ta mới là người thứ ba?". Câu hỏi đã gợi nhiều suy nghĩ trong tôi, phải chăng chính Hải Đào mới là người phải chịu trách nhiệm cho tất cả sự đau khổ ấy? Và rồi cho dù Tiểu Lâm rút lui lần này thì có ai dám chắc rằng không còn một Tiểu Lâm nữa phải ra đi? Câu chuyện cứ tiếp diễn như vậy, hai người họ yêu nhau nhưng tình yêu của họ luôn bị thử thách bởi người thứ ba hoặc bị những ghen tuông, hiểu lầm khiến họ phải chia ly… Như chiếc chun cao su, căng ra rồi về lại vị trí cũ, bình yên nhưng liệu chiếc chun ấy có mãi chịu nổi sự "kéo cưa dày vò" để tìm lại vị trí của mình hay không? "Giọt nước làm tràn ly", liệu rằng tình yêu khi bị thử thách quá nhiều lần và hai người phải chịu nhiều hiểu lầm thì họ có sống hạnh phúc bên nhau dù tình yêu vẫn còn hay không? Đó chắc hẳn sẽ mãi là câu hỏi của mỗi người khi yêu. Mời các bạn đón đọc Yêu Nữ Quầy Bar của tác giả Mỹ Nữ Biến Đại Thụ.