Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Ship CP Showbiz Rồi Hot Hòn Họt

Tóm tắt, Review và Đánh giá sách Ship CP Showbiz Rồi Hot Hòn Họt của tác giả Mê Đồ Vị Phản: Tiết Lam một sáng nọ xuyên sách,trở thành nữ minh tinh cùng tên với mình trong showbiz. Nữ minh tinh này hiện tại bị toàn mạng ném đá, thê thảm chấm dứt hợp đồng, bên cạnh chỉ có đúng một người không rời không bỏ là người quản lý tay mơ. Quản lý tay mơ phát hiện đồng chí nghệ sĩ trước giờ vẫn luôn không tích cực PR, dạo gần đây hình như cuồng ship cp* các kiểu, vì vậy… Cp: couple; ship cp: chèo thuyền Người quản lý: Có một tiết mục gửi lời mời, em tham gia nhé? Tiết Lam: Bị ném đá tới xây nhà được rồi, giải nghệ thôi ạ. Người quản lý: Còn mời cả cặp cp dạo gần đây rất nổi. Tiết Lam: Được ạ. Người quản lý: Có show thực tế mời em, đi không? Tiết Lam: Không đi. Người quản lý: Có cặp vợ chồng gương mẫu trong giới giải trí là khách mời đấy. Tiết Lam: Đi thôi. Người quản lý: Có một vai trong phim cổ trang đang casting, thử không? Tiết Lam: Kỹ thuật diễn tệ, không pass nổi đâu ạ. Người quản lý: Phim đam cải, vai này chẳng qua là chân chạy việc, toàn bộ đều đi theo hai diễn viên chính. Tiết Lam: Cam đoan sẽ nhận được vai. …….. Sau đó, đông đảo giang cư mận phát hiện, Tiết Lam trước giờ thích gây chuyện vậy mà thay đổi rồi. Trong chương trình, lúc người khác liều mạng thể hiện tài nghệ thì cô nàng trốn trong góc, cười như bà thím*. Tại lễ trao thưởng, nữ minh tinh nhà người ta đọ nhan sắc, cô nàng khoanh tay, cười như bà thím. Trong hậu trường phim, ai nấy đều nô giỡn cười đùa, cô nàng hai tay nâng mặt, cười như bà thím. Nụ cười kiểu hiền từ, yêu thương, chiều chuộng. Trong lúc tất cả mọi người đều cho rằng Tiết Lam “khìn” rồi thì có netizen tinh ý phát hiện, Khoan đã, nụ cười bà thím này quen quen à nha… Mọe nó, đây không phải là toai khi đang ship cp sao?! [Văn án ver. rồ-man-tịt] Tiết Lam xuyên thành nữ minh tinh Tiết Lam, chị sinh đôi của Thịnh Lâm trong cp nam – nam trời định của cô. Vốn dĩ, mẹ sợ con trai bị BẺ.CONG nên muốn người chị gái là cô vào đoàn phim đóng một vai, tiện thể làm gián điệp! Có thể ship cp ở cự ly gần, Tiết-cầu-còn-không-được.Lam: Mẹ, mẹ yên tâm, cứ giao hết cho con. Vì vậy, sau khi vào đoàn, Tiết Lam nhìn hai người họ bằng ánh mắt hàm xúc, Vỗ vai em trai: Em trai, chị ủng hộ em, hai đứa cứ dũng cảm theo đuổi tình yêu chân chính, chuyện nối dõi tông đường nhà mình cứ giao cho chị! Thịnh Lâm:…… Thời Chí cp của Thịnh Lâm:…….. Từ đó về sau, Tiết Lam tận sức hỗ trợ các kiểu, quang minh chính đại, núp bóng âm thầm, đủ hình đủ dạng. Nhưng Tiết Lam cả ngày oang oang: “Kẻ xé cp trời định của mị đi chết hết đi”, một ngày nọ thế nhưng phát hiện tên xấu xa đó lại là chính mình! Vì vậy, sau khi cô và Thời Chí công khai yêu nhau, Thịnh Lâm: Không ngờ đây chịu oan thay hai người lâu như vậy! Mẹ Tiết: Con gái à, không cần phải vậy, mẹ chỉ kêu con đi làm gián điệp, đâu nhất thiết phải cho mình vào tròng như vậy đâu. Bạn bè từng là cp fan: Chị, sao chị có thể tự tay kéo sập cp của mình cơ chứ. [ Nữ chính lưu manh thật thà x Nam chính đẹp trai phúc hắc] Một câu giới thiệu ngắn gọn: cp fan, giải tán thoi Ý tưởng: Cuộc sống cần đơn giản hơn, vui vẻ hơn. Chống chỉ định: Truyện có nhiều tình tiết ship cp với trình nhảy số bằng tốc độ 5G của cp fan, vì vậy nếu bạn dị ứng với fan cp có thể quay xe.  Truyện sử dụng khá nhiều ngôn ngữ mạng, nên với trình tiếng Trung lẹt tẹt chủ yếu sống nhờ QT như mình sẽ chém gió hơi nhiều. *** Note: mình tin mọi người hẳn đều là dân thâm niên trong làng luyện ngôn tình, nhưng để đảm bảo dù là newbie hay các bạn mới đổi gu sang showbiz vẫn có thể hiểu được từ ngữ thường dùng trong giới giải trí và fandom nên mình vẫn sẽ chú thích các kiểu theo hiểu biết của mình nha. Đồng thời mình sẽ chém gió, dùng xì tai ngôn ngữ mạng VN, vì vậy nhiều chỗ từ ngữ sẽ hơi khác với văn gốc. “Tổ chương trình mấy người sao có thể như thế, trước đó rõ ràng đã quyết định sẽ biểu diễn múa, sao gần tới lúc lên sân khấu lại đổi thành hát chứ, như vậy không phải là chơi xỏ người khác à.” Trong phòng hóa trang ở hậu đài chương trình, người đại diện của Tiết Lam – Cao Thông – đang cố gắng nói lý với nhân viên bên cạnh. Thái độ của nhân viên tổ chương trình cực kỳ phách lối: “Đâu thể nói vậy, trong hợp đồng của chúng ta giấy trắng mực đen có viết rõ ràng mà, phải tuân theo sự sắp xếp của chương trình. Hơn nữa, bài được chọn còn là bài hát của mấy người, cũng có phải chưa từng hát bao giờ đâu, sợ gì chứ.” Sắc mặt Cao Thông xanh mét. Có thể giống nhau sao, đây là chương trình trực tiếp, không hề có bất kỳ chỉnh âm nào hết đó. Nhân viên sau khi thông báo cho có lệ với họ xong thì rời đi, đầu cũng không hề ngoảnh lại. Mà đương sự Tiết Lam ngồi trên ghế trong phòng hóa trang, tay khoanh trước ngực, đầu cúi xuống không biết là đang nghĩ gì. Cô vốn là một hồn ma lang thang trên đời không biết đã bao lâu, mười mấy năm trước đột nhiên xuyên vào quyển sách này, nhưng cô không chỉ chưa bao giờ đóng vai chính, ngay cả nhân vật làm nền của làm cảnh cũng chưa từng. Ai có thể ngờ được, “người” xuyên sách rốt cuộc lại là một hồn ma, còn chẳng hiểu vì sao lại bị trói buộc bên cạnh nữ phụ qua đường Giáp, không thể nào cách cô nàng quá một trăm mét. Về phần nữ phụ qua đường này, cô ấy cùng tên cùng họ với cô, đều là Tiết Lam, hiện đang là một nữ minh tinh hắc hồng* bị ăn chửi ngập đầu trong showbiz. *Nổi tiếng nhờ bị ném đá. Không ngờ cô chỉ đổi chốn làm ma, còn bị giới hạn tự do, nghĩ tới chuyện này Tiết Lam thực sự muốn chửi đổng. Có điều mười mấy năm đã trôi qua, cô cũng quen rồi, nhưng sao lại quái đản xuyên thành nữ phụ qua đường Giáp mà cô vẫn luôn bị ràng buộc bên cạnh cơ chứ? Rõ ràng một giây trước, cô còn ở cạnh điện thoại của nhân viên công tác bên ngoài mà hăng say ship cp thì đột nhiên trời đất quay cuồng, hồn phách của cô bị kéo mạnh vào bên trong lốc xoáy, còn chưa kịp có bất cứ phản ứng nào thì trước mắt đã đen thui, mất đi ý thức. Sau đó cô xuyên thành người này, lẽ nào vụ xuyên sách còn có bất ngờ phía sau? Hôm nay chính chủ là một trong những khách mời trợ diễn trong show tuyển chọn, trước đó vốn đã bàn xong với tổ chương trình, cô ấy sẽ múa cổ điển, nhưng trước khi lên sân khấu thì được bảo khách mời trợ diễn nhảy múa nhiều rồi, tính trùng lặp của chương trình quá cao, bảo cô ấy đổi thành ca hát. Nhưng vấn đề là chính chủ hát bị lạc tone, hơn nữa còn là loại lạc đến độ má cũng nhận không ra. Lẽ nào chính chủ đột nhiên ngủm củ tỏi là vì để trốn tránh ca hát? “Lam Lam, chuyện này chỉ trách anh, không thì hôm nay chúng ta đừng ghi hình nữa, cùng lắm là đền tiền vi phạm cho họ.” Cao Thông tức giận nói. Tiết Lam hững hờ liếc anh một cái, “Công ty đồng ý sao?” Cao Thông cứng họng. Thái độ của công ty đối với Tiết Lam phân nửa đã gần như là bỏ mặc, đương nhiên sẽ không đồng ý. “Vậy thì cứ thế đi, hát cũng chẳng sao.” Tiết Lam nói. Đừng cho rằng cô không biết ý đồ của chương trình. Vừa rồi lúc cô bay lơ lửng xung quanh bên ngoài, chính tai cô đã nghe thấy đạo diễn và nhà sản xuất len lén rì rầm, nói gì mà quá nhiều tiết mục, phải bỏ bớt một cái. Tổ chương trình đây là muốn ép cô thấy khó mà lui, thuận tiện còn có thể kiếm được một khoản tiền vi phạm hợp đồng. Bộ dạng Cao Thông như bị sét đánh. Người khác không biết chứ anh thì hiểu rất rõ, Tiết Lam để ý việc mình hát bị lạc tone đến cỡ nào, từ lúc debut tới giờ cô chưa từng hát trước mặt công chúng. Tiết Lam mặc kệ Cao Thông, ngay cả quần áo cũng không thay, cô mặc đồ múa, xuất hiện trên sân khấu đang phát trực tiếp. Đạo diễn sân khấu và nhân viên chương trình nhìn thấy Tiết Lam, bộ dạng cũng hệt như nhìn thấy quỷ. Tiết Lam nét mặt thản nhiên: “Không phải nói hát sao, nhìn tôi như vậy làm gì, bắt đầu đi.” Sắc mặt đạo diễn cùng nhân viên hết sức khó coi, quay về phía phó đạo diễn, đáy mắt rõ ràng hiện lên câu hỏi – Không phải anh nói chắc chắn cô ta sẽ không hát à? Phó đạo diễn cũng không khỏi toát mồ hôi. Anh ta cũng không biết xuất hiện vấn đề ở chỗ nào, tin này do một em gái nói cho anh ta, hơn nữa em gái đó còn bảo tin tức tuyệt đối đáng tin, hẳn là sẽ không có sai sót mới phải chứ. Tiết Lam vừa xuất hiện, phòng live lập tức trở nên xôn xao, xuất hiện đủ loại comment ném đá, ngay cả nhân viên chương trình nhìn thấy mà cũng nhịn không được nhíu mày. Nhưng chuyện này cũng rất đỗi bình thường. Chính chủ là một minh tinh hắc hồng bị chửi tới vuốt mặt không kịp, anti fan đương nhiên không chỗ nào không có mặt. Lại nói trước đó tổ chương trình cũng dùng chính chủ ra làm mánh lới tuyên truyền dữ dội một phen, thấy chưa, đám anti fan lập tức đua nhau tới rồi. Nói ra thì Tiết Lam không thể không thừa nhận, chiêu đổi tiết mục ngay trước khi lên sân khấu của tổ chương trình này quả thật đáng hận kinh đời. Bọn họ không chỉ muốn buộc cô bồi thường tiền vi phạm, e là còn định dùng tin xấu “Tiết Lam chơi bẩn, bỏ diễn tại hiện trường” , từ đó kéo một làn sóng chú ý cho chương trình của bọn họ đây mà. Mặc kệ người ở hiện trường có mưu đồ xấu xa thế nào, nếu Tiết Lam đã đứng trên sân khấu biểu diễn, vậy bọn họ đã đâm lao thì phải theo lao, đạo diễn chỉ có thể ra hiệu phát nhạc cho cô. Nhạc dạo quen thuộc vang lên, Tiết Lam mặc trang phục múa cổ điển đứng giữa sân khấu, ống tay áo phấp phới bay, có một loại mỹ cảm đẹp đến động lòng người. Người có mặt tại hiện trường cũng như đang xem live, bất kể là muốn hay không nhưng đều không thể không thừa nhận một sự thật, gương mặt kia của Tiết Lam thật sự đẹp đến độ nhân thần đều căm phẫn. Nhạc dạo đã sắp kết thúc, Tiết Lam tự tin cầm mic lên, đồng thời cũng kéo cả trái tim của người ở hiện trường lẫn người đang xem live. Mấy giây sau, công chúng đồng loạt ồ lên, Tiết Lam cũng sửng sốt. Ể, chưa vô nhịp. Không sao, chờ nhịp sau là được. Tiết Lam bình thản thong dong đứng giữa sân khấu. Cuối cùng chờ tới nhịp kế tiếp, lần này rốt cuộc bắt được rồi, nhưng cái cổ họng này của cô suýt nữa tiễn người ở hiện trường và xem live lên đường. Hiện trường an tĩnh đến lạ lùng, ngay cả người đang xem live cũng phút chốc dại ra, comment cũng tạm ngừng. Lúc này trong não mọi người chỉ văng vẳng một giọng nói: Cô gái xinh đẹp dường này nhưng giọng hát lại như đòi mạng người ta! Tiết Lam đương nhiên biết mình hát khó nghe cỡ nào, dù gì ngũ âm không ổn không chỉ có mỗi mình chính chủ, rất không may cô cũng là một thành viên trong “đảng chênh phô” , cộng thêm bản thân chính chủ trời sinh cổ họng khủng, coi như hoàn toàn hết thuốc chữa. Thế nên, lật ngược tình thế hay vả mặt gì gì đó thì…khó quá bỏ qua. Nhưng chuyện như ca hát này ấy mà, lạc tone thì lạc tone, không có tự tin là chấm hết, đâu ra lắm thứ như vậy, người nghe còn không sợ thì cô sợ quái gì. Chỉ cần cô hát đủ to đủ tự tin, vậy thì người ngượng sẽ là người khác. Vì vậy, Tiết Lam dùng cổ họng khủng ấy rống lên, tự tin vô đối ca hết cả bài bằng giọng siêu siêu to. Thần kỳ ghê ta ơi, gần như không có câu nào vô tone hết. Một bài hát tình ý tràn trề siêu hay, được cô dùng loại biểu cảm “tất cả chết hết cho bà ” hát xong. Người hướng dẫn, học viên, đạo diễn lẫn nhân viên công tác ai nấy mặt mày thảng thốt nhìn người đứng trên sân khấu, nhất thời á khẩu không nói được gì. Ca khúc đã xong, Tiết Lam cúi người chào, phóng khoáng rời khỏi sân khấu, ngay cả cơ hội để MC lẫn người hướng dẫn đôi bên bình luận cũng không cho. Chờ tới khi Tiết Lam rời đi rồi, người có mặt ở hiện trường mới tỉnh hồn, mà lúc này comment phòng live cũng bùng nổ banh cả lỗ — “Cừ thật, cổ họng này suýt nữa thì tiễn tui lên đường rồi!” “Đậu xanh, đây là show tuyển chọn, tổ chương trình khùng rồi hả, cho một người hát khó nghe cỡ đó làm khách mời trợ diễn.” “Hát khó nghe cỡ đó mà cũng dám xuất hiện cho mất mặt, Tiết Lam quả nhiên không hổ là cave thích xào xáo, đây là muốn nổi đến phát điên rồi à.” “Thặc muốn hỏi một câu, cô ta làm thế nào mà rõ ràng hát bình thường đến thế nhưng lại có thể tự tin đến vậy?” “Không thể không nói, cách hát như kiểu radio thể dục này thật sự khiến toai có một cảm giác mới lạ, không được, lát nữa toai phải xem lại lần nữa, mới rồi ngạc nhiên quá đỗi, chưa kịp cười, há há há há….” “Lầu trên giở nách lên coi thử nào, cách hát kiểu radio thể dục? ! Mặc dù thâm nhưng được cái chuẩn vl, há há há há…..” “Nguồn vui của mị hum nay không phải Tiết Lam thì còn ai vào đây, không được, mị cười trước đã, dáng vẻ chênh phô một cách cực kỳ nghiêm túc kia của bả thật sự mắc cười quá, mị tuyên bố, người mới trong giới hài đã ra đời!” Hướng gió trong phòng live đột nhiên dịch chuyển, một hàng “há há há há” bay qua, danh hiệu “cây hài” cũng được liên tục xuất hiện trên màn hình. Tiết Lam cũng không biết mình gặt hái được danh hiệu “cây hài” kia, cô đi thẳng một đường lên xe bảo mẫu, Cao Thông vẻ mặt muốn nói lại thôi. Tiết Lam mặc kệ anh ấy, cầm di động của chính chủ lên, hai mắt nhịn không được sáng rực. Mọe nó, đây chính là món đồ cô thích nhất lúc làm ma nè. Vật này chưa bao giờ tự mình chạm qua nhưng mấy năm nay sớm đã nhìn tới mòn con mắt. Tiết Lam quen đường thuộc lối mở khóa, cô vừa vào giao diện di động thì nháy mắt biết được nguyên nhân khiến chính chủ mất ngay tại chỗ. Trên weibo, bạn trai cũ của chính chủ cùng người mới vui vẻ công khai! Chuyện này phải kể từ một tháng trước, chính chủ đột nhiên bị bạn trai đã quen nhau ba năm đá, ngay cả một lý do chia tay cũng không có. Sau khi gọi điện, xóa weixin, điện thoại kéo vào black list, hoàn toàn không có tin tức. Đúng là thứ dữ trong đám sở khanh*. Nguyên văn: tra nam Có điều người đáng thương hiển nhiên cũng có chỗ đáng giận, đồng chí này cũng quá mức ngốc – bạch – ngọt + não yêu đương rồi. Thật ra, cô ấy và vị bạn trai sở khanh đó cũng không phải lần đầu chia tay, ba năm bị nói chia tay cũng hơn chục lần, lần nào sở khanh chỉ cần ngoắc ngoắc ngón tay thì cô ấy lại quay lại, Tiết Lam ở cạnh trông thấy mà tức điên. Thấy chưa, sau khi gã sở khanh tháng trước đề nghị chia tay, cô ấy còn ngốc nghếch chờ đối phương nguôi giận rồi sẽ hợp lại với cô ấy, ai ngờ chờ mãi đợi mãi bỗng nhiên nhảy ra tin này, chẳng trách chính chủ shock đến chịu không nổi. Tiết Lam nhìn bên ngoài xe, suy nghĩ dần bay xa. Thật ra bình tĩnh lại thì đối với việc xuyên thành chính chủ cô cũng không có gì bất ngờ. Nói đúng ra, mười mấy năm qua cô vẫn luôn có một loại dự cảm, ngày này sớm muộn gì cũng sẽ tới. Chỉ là không ngờ lại đến vào thời khắc như vậy, nghĩ tới tình cảnh chính chủ ở trong giới showbiz bị chửi té tát trước mắt thì Tiết Lam liền nhức đầu. Aizzz, không thì giải nghệ thôi, cô thật sự lười phải xử lý cục diện rối rắm thế này. Sau khi tiễn Tiết Lam tới nơi ở của mình, Cao Thông nhận một cuộc điện thoại liền vội vàng rời đi. Trước khi đi, Cao Thông còn không yên tâm căn dặn: “Tiết Lam, em cũng mệt mỏi cả ngày rồi, chuyện đó ấy mà, chính là, chính là đừng lên mạng, ngủ sớm chút nhé.” Tiết Lam đờ ra hai giây rồi lập tức liên tục đồng ý. Sau khi tiễn Cao Thông, Tiết Lam sớm đã phục hồi full máu, cô gấp rút về phòng lôi hết các sản phẩm điện tử như di động đồ ipad đồ ra, không lên mạng – làm gì có cửa với chụy! Cao Thông không cho cô lên mạng, chẳng qua là sợ cô bị ảnh hưởng bởi hai việc, một là cô hát lạc tone nên bị ném đá, hai là gã playboy Lý Gia Dương kia show ân ái. Chẳng qua những việc này cô thật sự chẳng để ý tẹo nào! Làm ma nhiều năm như vậy, những ngày tháng chỉ có thể lướt mạng ké người bên cạnh Tiết Lam chịu đủ rồi, bây giờ cô cuối cùng thực hiện được việc “tự do lướt mạng” rồi. Tiết Lam khoanh chân ngồi trên sofa, mở siêu thoại weibo* trong di động, đương nhiên, ipad cũng không rảnh rỗi, bắt đầu lướt video. Weibo: mạng SNS phổ biến của Trung Quốc, giống như chúng ta chơi facebook. Siêu thoại thì tương tự với group trên fb, vào đó có thể xem được các bài post trong group. Có điều không phải Tiết Lam đọc mấy tin tức tiêu cực hầm bà lằng của chính chủ mà là ship cp! Tiết Lam thích ship cp, đây là thú vui duy nhất của cô trong kiếp làm ma dài dằng dặc, tiểu trợ lý của chính chủ thích ship cp nên trước đó cô cũng được ké không ít. Liên quan đến việc ship cp, Tiết Lam thuộc hệ ai tới cũng không từ, các kiểu cp đều có thể ship, không phân biệt giới tính, bất luận là trong phim ngoài phim, nhân vật trên giấy hay là người thật, cô đều ship rất chi vui vẻ, độ phủ sóng cực kỳ rộng. Nhưng trong lúc cô đang vui vẻ ship trong siêu thoại cp thì di động đột nhiên có điện thoại gọi tới, là mẹ của chính chủ. “Alo, Lam Lam à, là mẹ đây, dạo gần đây con có thời gian không, giúp mẹ một việc nhé…” Tác giả có lời muốn nói: Lam Lam xông lên nào, đi ở tuyến đầu ship cp, người đầu tiên biết ship cp một cách chuyên nghiệp trong showbiz.   Mời các bạn mượn đọc sách Ship CP Showbiz Rồi Hot Hòn Họt của tác giả Mê Đồ Vị Phản.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Bác Sĩ Lâm, Có Khỏe Không? (Ngươi Hảo Sao, Lâm Bác Sĩ?) - Đông Thời
Tám năm thời gian, sẽ khiến cho rất nhiều thứ thay đổi. Tựa như thành phố từng quen nay đã chẳng còn thân thuộc. Lại giống như có những mối quan hệ đã chẳng còn như lúc bắt đầu. Hướng Vãn của tám năm trước, là một cô nữ sinh tràn đầy nhiệt huyết, trong mắt trong lòng chỉ có một mình Lâm Dịch Bạch. Năm đó, chỉ một cái liếc mắt, chàng trai mặc áo sơ mi trắng đứng dưới tán cây đã cướp mất trái tim cô gái nhỏ. Để rồi sau đó, mỗi ngày Hướng Vãn đều cố gắng, mặt dày mày dạn theo đuổi, chẳng sợ thiếu niên ấy tính tình lạnh nhạt, cũng chẳng ngại anh cả ngày chẳng nói một câu.  Thế rồi, đổi lại, cô nhận được gì? Là nước mắt? Là đau thương? Là sự im lặng trong một đêm mùa hạ? “Lâm Dịch Bạch, rốt cuộc chúng ta là gì của nhau?" “Chúng ta, chia tay đi.” Ngắn gọn năm chữ, đem nhiệt tình của tất cả thành xuân hoá thành một vết sẹo, cùng Hướng Vãn rời xa nơi này. Tám năm thời gian, Hướng Vãn đã chẳng còn là cô tiểu thư thích cùng bạn bè đi ăn ở khắp phố lớn, ngõ nhỏ; cũng chẳng còn là cô gái lúc nào cũng bám sau lưng Lâm Dịch Bạch. Hướng Vãn của bây giờ, là cô bác sĩ trung y mới vào làm việc, là cô gái chỉ muốn cách Lâm Dịch Bạch càng xa càng tốt. Thế nhưng, bác sĩ Lâm làm sao có thể dễ dàng khiến cô rời xa anh như vậy. Anh từng bỏ lỡ cô tám năm, đã từng khiến cho cô rời đi trong nước mắt, đã từng không thể dùng vòng tay của mình để che chở cho cô. Nay cô đã trở về, mà anh cũng đã có đủ năng lực, sẽ không để cô phải uất ức, càng không thể khiến cho cô rời xa mình. Thế nhưng, cô gái của anh đã không còn là cô nữ sinh ngốc luôn vây quanh anh ngày trước. Cô bây giờ lạnh nhạt, xa cách, đối với anh càng thêm đề phòng. Anh muốn tiến thêm một bước, cô nhất định sẽ lùi thật xa. Cuộc sống của anh, vốn luôn thuận buồm xuôi gió, duy chỉ có cô luôn khiến anh không có cách nào.  Thế nhưng, anh chính là cam tâm tình nguyện để cô trêu đùa, để cô trách mắng, để cô hờn dỗi. Bởi vì cô gái anh thích năm mười bảy tuổi ấy là cô bác sĩ trung y đối với anh mỗi ngày mỉm cười “Bác sĩ Lâm, có khoẻ không?” *** Vâng, tớ xin được kết thúc phần giới thiệu mang tính chất nghệ thuật và làm màu tại đây. Tiếp theo sẽ là chuyên mục “ăn ngay, nói thật” và phần review mang tính chất cục súc của tớ. Thế nên, tất cả những thanh niên yếu tim, yêu màu hường và thích sự giả dối thì mời đứng ngoài cửa, đây không phải là nơi dành cho bạn. Để bắt đầu thì tớ xin có vài lời tóm gọn về nội dung thế này. Đây thực sự là câu chuyện tình yêu của hai thanh niên thiếu nghị lực. Nhà gái thì tỏ vẻ đã tổn thương nên không muốn dây dưa, thế nhưng năm lần bảy lượt bị nam sắc mê hoặc đến mất trí, gọi là đến, đuổi... làm màu định đi nhưng mà chưa bao lâu lại quay về.  Còn về đằng trai, rõ là trong lòng thì thích người ta đến chết đi được, thế mà vừa gặp mặt đã gây khó dễ, lại còn tỏ vẻ cao lãnh, cả ngày không nói được năm câu, tính khí thì thất thường, hoa đào thì bay khắp chốn, may mà có cái mặt đẹp kéo lại. Nữ chính là kiểu tính cách thẳng thắn, từ lúc cấp ba cho đến sau này đã trải qua nhiều việc, từ thiên kim được nuông chiều đến bươn trải để giúp đỡ gia đình nên tính cách cũng có phần hiểu chuyện, biết nhẫn nhịn đúng chỗ nhưng cũng không để người ta bắt nạt. Tuy nhiên thì đôi khi nữ chính có những hành động hơi “mất não”, đặc biệt thiếu nghị lực trong các vấn đề liên quan đến nam chính. Nam chính đẹp trai, học giỏi, con nhà giàu, là thành viên câu lạc bộ nam thần cao lãnh. Từ lúc học trung học đã thích nữ chính rồi, cũng đã từng bên nhau, nhưng vì nhiều nguyên nhân nên dẫn đến chia tay. Nói chung nam chính là kiểu nam thần “phổ biến” quá, bị một màu và không để lại nhiều ấn tượng. Ngay đến dàn nhân vật phụ nó cũng nhạt như cái câu chào hỏi "Đã lâu không gặp, có khoẻ không?” ý. Nữ phụ là đại diện ưu tú của hội bạch liên hoa, tính tình nhão nhoẹt, mở miệng là dẹo trai, hở tý là khóc nhưng tâm địa thì độc ác mưu mô. Đáng tiếc thích nhầm nam chính lạnh như nước đá nên mỗi ngày đều bị dội cho rét run. Nói chung chuyện mang tính chất giải trí, ngọt ngào, tình tiết truyện đơn giản, dễ đoán, bối cảnh đơn giản, cốt truyện không có nhiều điểm mới. Nếu bạn là bánh bèo thích ăn cẩu lương thì có thể thử, còn không thì có thể bỏ qua nhé. *** Lâm Dịch Bạch nhìn di động thượng một hàng tự, không cấm sửng sốt sửng sốt. Tiểu bạch? Thật khó nghe. Chính là hắn như thế nào thế nhưng cảm thấy có điểm…… Ngọt? Hắn ngón tay lưu loát mà gõ hạ tự đi: 【 không được kêu ta tiểu bạch. 】 Đối phương thực mau trở về một cái: 【 ta đây kêu ngươi cái gì? Bạn trai? 】 Lâm Dịch Bạch dứt khoát không để ý tới nàng tra, gõ hạ hai chữ: 【 ra tới 】. * * Thẳng đến hôm nay ở thượng xong chủ nhiệm lớp khóa về sau, hướng vãn mới biết được vì cái gì ngày hôm qua Lâm Dịch Bạch muốn đi cùng mấy cái bằng hữu cùng nhau chơi bóng. Vị này chủ nhiệm lớp tại hạ khóa hết sức tuyên bố một tin tức —— “Các vị đồng học, dựa theo minh trung cho tới nay truyền thống, từ dưới chu bắt đầu, chúng ta đem nghênh đón trận bóng rổ. Lớp trưởng tan học thống kê một chút, muốn tham gia đồng học, thuận tiện lại thống kê một chút, dự thi đội viên đồng phục của đội lớn nhỏ, cùng mặt trên hào.” Hướng vãn vừa nghe xong liền nhìn về phía bên người Lâm Dịch Bạch, rất là hưng phấn nói: “Ngươi nhất định sẽ tham gia đúng hay không?” Lâm Dịch Bạch gật gật đầu: “Ân.” Cái này thi đấu hắn xác thật chờ mong đã lâu. Lúc này hướng vãn chính thâm chịu ngôn tình tiểu thuyết độc hại, thần bí hề hề thò lại gần: “Tiểu bạch, ta có thể hay không cầu ngươi sự kiện?” “Đừng gọi ta tiểu bạch.” “Úc, đó chính là có thể lạp!” Hướng vãn thật sự bội phục vị này tìm trọng điểm năng lực. Nàng cười, hơi có chút không có hảo ý mà nói: “Ta đây muốn đem tên của ta ấn đến ngươi cầu phục thượng!” Nàng chính là biết trận bóng rổ đối trong trường học tiểu cô nương có bao nhiêu quan trọng, không chuẩn các nàng muốn dự thi nam sinh còn hưng phấn đâu. ... Mời các bạn đón đọc Bác Sĩ Lâm, Có Khỏe Không? (Ngươi Hảo Sao, Lâm Bác Sĩ?) của tác giả Đông Thời.
Cưng Chiều Em, Sao Nhỏ - Xuân Phong Lựu Hỏa
Năm 12 tuổi, Lý Huyền, cô công chúa nhỏ xinh đẹp đa tài đa nghệ cùng với năm ngôi sao nhí khác được tuyển chọn, theo chân Đoàn làm phim của Đài truyền hình Cà Chua, bôn ba mấy ngày đêm, đi vào nơi sâu nhất, hoang vu nhất của núi rừng Tây Bắc, đến một thôn trại tên là Hồng Câu Loan để tiến hành ghi hình một tập trong gameshow mới về khai quật tài năng trẻ "Ngôi sao nhỏ". Tại đây, vì một trong những bạn diễn nhí ăn phải đồ hỏng, bị đau bụng, không thể ghi hình nên tổ tiết mục đành kiếm một cậu bé trong thôn núi để tạm thay thế. Đó là một cậu bé gầy gò đang đốn củi trong rừng, tên Đại Ngưu, 9 tuổi, bề ngoài đen nhẻm, bẩn thỉu, quần áo cũ nát nhưng vẫn không che được ngũ quan và dáng vẻ vô cùng tuấn tú; ngay cả cách ăn nói, hành xử cũng thông minh nhanh nhẹn, không hề giống một đứa trẻ sống trên núi. Và rồi, khi cậu bé ấy được yêu cầu hát thử thì ngay lập tức, giọng hát tự nhiên, trong trẻo, quãng âm hoàn hảo vô cùng rộng đã thu hút tất cả mọi người. Đạo diễn mừng như bắt được vàng, ghép đôi cậu với Lý Huyền rồi tiến hành ghi hình ngay. Nhưng vừa lúc đó, một đám người tự xưng là bố mẹ Đại Ngưu hùng hổ kéo đến đòi người.  Cậu bé mới khóc lóc van xin, nói rằng đấy không phải bố mẹ ruột của cậu. Tên cậu cũng không phải là Đại Ngưu. Cậu là Lâm Hi, bố là Lâm Chính Huyền mẹ là Hà Nhược Lan, cậu bị bắt cóc rồi đem bán đến đây đã 3 năm rồi, cầu xin mọi người hãy cứu giúp. Tiếc rằng đám người kia quá mức hung hãn, đoàn ghi hình lại sợ phiền phức, nên mọi người đều làm như không biết, để bọn chúng dẫn cậu đi, còn cắt hết mọi hình ảnh về cậu bé đã quay, cứ thế trở lại thành phố. Lý Huyền khi đó mới 12 tuổi, còn quá non nớt, chẳng biết nên làm gì, cũng chỉ có thể cùng đoàn phim trở về, ôm theo hi vọng là sẽ có người lớn trong đoàn đứng ra giúp cậu bé. Nhưng tận sâu trong lòng cô, bao nhiêu năm sau, vẫn luôn có một sự áy náy không yên đối với cậu bé ấy. Hình ảnh cậu bé dùng hết sức lực nắm chặt lấy bàn tay cô như nắm lấy cọng cỏ cứu mạng cuối cùng, van cầu cứu giúp, đôi lúc vẫn trở đi trở lại giày vò lương tâm và ám ảnh giấc ngủ của cô. Vào năm 16 tuổi, Lý Huyền được debut và lập tức ghi dấu ấn mạnh mẽ trong công chúng nhờ giọng hát đầy nội lực. Cô nhanh chóng trở thành Thiên Hậu trong làng âm nhạc, đạt được vô số giải thưởng danh giá. Nhưng đúng lúc cô đang đứng trên đỉnh cao vinh quang nhất, thì lại chịu một cú sốc lớn: chứng kiến em gái Lý Sơ tự tử ngay trước mắt mình, lại ngỡ bản thân là nguyên nhân chính khiến em uất ức mà chết khiến cho Lý Huyền không thể cất giọng hát nữa. Cô tuyên bố giải nghệ và bằng tài năng thiên phú của mình, quay sang làm nhà soạn nhạc tài ba kiêm quản lý, dẫn dắt những ca sĩ trẻ, trở thành kim bài chế tác âm nhạc của công ty truyền thông giải trí hàng đầu Thịnh Ngu, có bàn tay Midas chạm vào ca sĩ nào là ca sĩ đó sẽ lập tức hóa vàng. *** Tiết mục được thu trong đại sảnh, hai mươi thí sinh lục tục ngồi vào khán phòng, từ giờ đến lúc bắt đầu vòng đối kháng còn một ngày, hôm nay các thí sinh phải thử giọng ca khúc dự thi vòng sơ tuyển trong nền nhạc, đồng thời tiến hành thảo luận với đạo diễn và ban giám khảo, ban giám khảo cũng sẽ căn cứ vào năng lực của thí sinh mà đưa ra ý kiến, hoặc yêu cầu đổi sang ca khúc mới. Buổi thử giọng chưa bắt đầu, các thí sinh túm năm tụm ba ngồi trong khán phòng buôn chuyện. "Nghe tin gì chưa? Năm nay 《 Tìm kiếm giọng ca mới 》 có bốn giáo viên đấy." "Hôm qua tôi nghe nhà sản xuất nói hình như mời thêm một giáo viên, mời Lý Huyền thì phải." "À, kim bài chế tác âm nhạc của truyền thông Thịnh Ngu Lý Huyền hả?" "Kim bài chế tác, là sao?" Có người không hiểu vội vàng quay đầu lại hỏi. "Nghĩa là cô ấy dẫn dắt ai, người đó sẽ nổi tiếng; cô ấy viết album cho ai, album người đó sẽ bán chạy, bây giờ minh tinh vì xin được một bài hát của cô ấy cũng phải xông vào phá cửa, nhưng yêu cầu của cô ấy rất cao, không dễ hợp tác với người khác, chỉ viết nhạc cho nghệ sĩ mình coi trọng." "Nói như vậy, ai có thể làm học trò của cô ấy, hát nhạc cô ấy viết, giải quán quân chẳng phải đã nằm sẵn trong tay rồi ư?" ... Mời các bạn đón đọc Cưng Chiều Em, Sao Nhỏ của tác giả Xuân Phong Lựu Hỏa.
Tiểu Hồng Mạo Rơi Vào Tay Đại Sắc Lang - Tô Tiếu
Văn án Tên truyện: Tiểu hồng mạo rơi vào tay đại sắc lang, cho nên mọi người có thể tự tưởng tượng diễn biến câu chuyện — Truyện này kể về một cô bé đầu trùm khăn đỏ không ngừng phản kháng phản kháng, còn một con sói háo sắc không ngừng áp bức áp bức. Lấy lời nhân vật chính tổng kết đối với văn này như sau: Tiểu hồng mạo (cô bé quàng khăn đỏ): Đây là chuyện xưa về một thiếu nữ vô tội không ngừng phấn đấu. Đại sắc lang (con sói háo sắc): Đây là chuyện xưa về một thanh niên si tình không ngừng theo đuổi. Về phần chân tướng — Chỉ có độc giả mới biết được . Nội dung chính: Oan gia vui mừng, ân oán giang hồ, kinh tủng huyền nghi, tình hữu độc chung. *** Xin chào, lại là mình. Mình vừa đọc xong truyện này trong 1 ngày, vì cười quá nhiều nên bụng co thắt, đang nằm viết review trong tình trạng chườm túi nóng ~  Giang hồ dạo gần đây đều buôn dưa lê một chủ đề hết sức nóng hổi: "Kiếm Thần vừa hạ đo ván chưởng môn phái Nga Mi, chính thức trở thành kẻ mạnh nhất trong thiên hạ". (Kiếm Thần có tên là Diệp Thần)  Ngay cả Đỗ Phi Phi, nữ hiệp Miêu Vũ đao cũng hâm mộ Diệp Thần cực kì.  Đỗ Phi Phi cái gì cũng tốt, đao tốt, võ công tốt, tính tình tốt, duy nhất có cái đầu không được tốt. Hậu quả của việc sở hữu cái đầu gỗ, là bị Diệp Thần vang danh thiên hạ dùng 1000 lượng bạc lừa nàng làm "bảo kê" cho hắn, đến cuối cùng nàng mới biết thì ra nàng phải "bảo kê" cho hắn cả 3 đời 3 kiếp nha~  Phi Phi ngốc vô cùng căm giận, vì cái gì mà nàng cầm ngân phiếu, ngân phiếu bay mất, nàng được bạn tốt mời đi ăn cơm, nhưng bạn tốt lại bảo không đem theo tiền, còn đòi gả nàng cho Vinh thịt heo gán nợ. Những tưởng thanh niên áo trắng kia tốt bụng thuê nàng làm "bảo kê" chỉ 3 tháng, ai ngờ là nàng từ đầu tới cuối bị lừa, bị lừa tới khi hắn ăn nàng sạch sành sanh nàng còn chưa tin được.  Truyện có 2 âm mưu lớn từ đầu tới cuối, nhưng đối với Kiếm Thần và Phi Phi nhà chúng ta, 2 chuyện đó chẳng quan hệ gì, cũng chẳng đáng để bọn họ để tâm. Diệp Thần khi được hỏi tại sao lại để ý đến chuyện đó, hắn bình thản trả lời: "Ta đang rất nhàm chán".   Người người, nhà nhà tiếp xúc với Diệp Thần chỉ mong mình đủ mạnh để 1 đao chém chết hắn, còn nếu kẻ nào chịu đựng tốt một chút thì âm thầm nội thương, tới mức suýt hộc máu.  Diệp Thần độc miệng, Diệp Thần vô lại, Diệp Thần mặt dày không biến sắc dù là đang làm việc ác. Cách Diệp Thần yêu Phi Phi cũng làm người ngoài đồng cảm. Diệp Thần hạ độc dược vào đồ ăn của Phi Phi, Diệp Thần nửa đêm dội nước lạnh bắt nàng đi dạo, Diệp Thần ..... Nói chung cách yêu của anh là cho chị nhà chịu khổ ải mới cho ăn đường. Còn kẻ anh không quan tâm, anh trực tiếp ném cho bóng lưng hoặc cho hắn trực tiếp nằm dưới mồ xanh cỏ dại.  Nữ chính không phải loại tiểu bạch ngu ngốc, bánh bèo, vô năng đâu. Chỉ ngô nghê trước nam chính thôi. Còn với kẻ khác thì hoàn toàn ngược lại. Nữ chính sống rất thực tế, tính đúng kiểu nữ hiệp giang hồ.  Chuyện tình yêu độc lạ nhưng đẹp. Nói chung trời sinh Diệp Thần là dành cho Phi Phi. Nhất kiến chung tình, không tiểu tam, không cẩu huyết, không ngược, chỉ có cười đến nội thương.  Truyện phù hợp đọc giải trí, đọc là cười đến tim gan cũng đau, nên ai đang ăn xin đừng lạc lối, cảm ơn đã đọc. *** Diệp Thần: Phi Phi à… PhiPhi: Không, ta chưaăn gì cả! Diệp Thần: Vậy bánh trung thu trên tay nànglà ai gặm? Phi Phi: Con chuột! Ta không muốn lãng phí nên mới định ăn. Diệp Thần: Nàng thừa nhận nàngđịnh ăn nó một mình? Phi Phi: Không! Đó chỉ là dự định ban nãy, bây giờ ta quyết định để cho chàngăn. Diệp Thần: Đưa bánh bị chuột gặm cho ta ăn? Phi Phi à… Phi Phi: [Khóc ròng] Đừng gọi nữa, nói thẳng ra chàngmuốn thế nào đây? Diệp Thần: Trung thu vui vẻ!Hẹn gặp trên giường! Phi Phi: …   Mời các bạn đón đọc Tiểu Hồng Mạo Rơi Vào Tay Đại Sắc Lang của tác giả Tô Tiếu.
Ba Vạn Dòng Tình Thư - Lệ Tiêu
Lệ Tiêu thật sự dũng cảm. Trong muôn vàn đề tài về ngôn tình, cô đã chọn viết về một lĩnh vực nửa sáng nửa tối: văn học mạng.  Nửa sáng chính là, bằng câu chuyện này, Lệ Tiêu đã cho độc giả hiểu rõ công việc, cách thức vận hành, những khó khăn và niềm vui của những người múa cùng con chữ.  Nhưng nửa tối còn lại, cũng chính là sự thật trần trụi của cái nghề nghiệp vốn nổi tiếng là bạc bẽo này. Là sự đố kị đến từ những người đã từng cùng chung lý tưởng và đam mê, là sự chèn ép của nhà xuất bản đối với tác giả mới, là sự hủy hoại đến từ cư dân mạng bị dắt mũi, là những lúc băn khoăn và do dự đối với lựa chọn của bản thân người viết chữ. Thật lòng mà nói, những câu chuyện mang tính thực tế và thời sự như thế này, sẽ không thu hút độc giả bằng những đề tài “hot” khác, nhưng đọc để hiểu rằng, những con chữ đến được với chúng ta, đã phải trải qua một quãng đường chông gai như thế nào và chủ nhân của những con chữ đó, họ đã trăn trở với bản thân đến thế nào. Câu chuyện “Ba vạn dòng thư tình” viết về một nữ tác giả có bút danh Ngọc Ly. Thế nhưng, cái bút danh này, sau khi tạo ra một cơn sóng mạnh mẽ bằng một bộ tiểu thuyết, thì cũng ngay sau đó không thể sử dụng được nữa.  Bởi vì, bằng một cách mờ ám nào đó, cái tên Ngọc Ly bị vướng vào một nghi án đạo nhái vô cùng xác thực. Lúc bấy giờ, cô bắt buộc phải tuyên bố gác bút và trở về với tên thật của mình, Tạ Thanh. Nếu là một tác giả nào khác, bằng năng lực của mình, Tạ Thanh hoàn toàn có thể dùng một bút danh mới làm lại từ đầu và đạt được thành công như vậy. Nhưng cô đã không làm thế. Tạ Thanh lựa chọn tin tưởng pháp luật, lựa chọn tin tưởng công lý.  Nhưng chỉ là một tác giả trẻ mới nổi trên mạng, lại bị nhà xuất bản chèn ép một cách thô bạo, Tạ Thanh vốn không đủ điều kiện để nhờ pháp luật can thiệp vào sự việc của mình. Cho nên, lựa chọn hiện tại của cô là tìm đến công việc viết hộ. Thật ra, đây cũng chính là một mảng xám của văn học. Ai có thể đảm bảo nhà văn luôn có cảm hứng để viết? Nhất là khi họ đã trở nên có tiếng tăm, yêu cầu của độc giả cũng trở thành một loại áp lực. Cho dù tâm trạng của bạn cực kỳ tồi tệ, nhưng vẫn phải gõ ra những câu chữ đầy màu hồng hạnh phúc?  Trong lúc bạn đang tận hưởng niềm vui tột cùng, lại vẫn phải viết ra một phân đoạn đầy nước mắt? Tác giả cũng chỉ là con người, cho nên cũng có lúc, họ thật sự bất lực. Vì thế, mới cần đến những người như Tạ Thanh, không cần tiếng tăm, không cần ai biết đến, chỉ cần có tiền. Thế giới vốn đáng sợ như vậy đấy, thật thật giả giả luôn tồn tại song song không hề tách rời. Và con người ta, chỉ tin vào những gì mà mình muốn tin, vốn dĩ không hề quan tâm đâu mới là sự thật. Không phải tự nhiên mà Tạ Thanh chỉ bằng một tác phẩm đã có thể trở nên nổi tiếng, cô thực sự có tài. Chính vì vậy, công việc viết hộ này không thể che lấp hào quang của cô, cho dù cô vẫn luôn núp trong bóng tối. Người cảm thấy hứng thú với tác phẩm của Tạ Thanh ngoài độc giả, người thuê cô viết hộ, ông chủ của phòng làm việc, còn có một nhân vật mà Tạ Thanh không hề ngờ tới, Lục Thành. Lục Thành là tổng giám đốc của một công ty truyền thông văn hoá, nói một cách dễ hiểu chính là đơn vị đại diện cho tác giả. Xuất phát điểm của Lục Thành cũng là một người làm văn học nhưng anh không phải tác giả. Anh chọn một công việc ở tầm cao hơn, kết hợp kinh doanh và văn học, mang lại môi trường làm việc tốt nhất cho tác giả. Tìm kiếm tài năng, cung cấp tài nguyên để thay mặt tác giả mang đến những tác phẩm chất lượng nhất đến với thế giới.  Nhưng cũng chính vì có cùng xuất phát điểm với họ, Lục Thành mặc dù làm kinh doanh nhưng không hề chèn ép các tác giả vốn không hiểu lắm về thị trường, anh tôn trọng và tuyệt đối hiểu rõ mối quan hệ này là tương quan, chứ không phải là kiểu ban ân huệ giống như các đơn vị xuất bản vẫn làm. Chính vì như vậy, đứng trước một tài năng như Tạ Thanh, anh vô cùng thưởng thức cùng cảm giác tò mò. Vì sao một cô gái bé nhỏ như vậy lại kiên cường muốn đòi lại công lý cho bản thân? Vì sao phản ứng của cô đối với mọi thứ đều là lạnh lùng và hờ hững? Ngay cả khi đối mặt với thành ý của anh, cô cũng luôn xù lông lên như một con nhím nhỏ như vậy? Bắt đầu từ những cảm giác thú vị này, Lục Thành bằng cách này hay cách khác, dần dần đưa Tạ Thanh đến gần với mình. Anh tin đôi cánh của anh đủ lớn, để có thể che chở cho cô, cũng có thể mang cô bay lên thật cao. Nhưng điều anh cần phải làm, chính là khiến cho Tạ Thanh cũng tin tưởng như vậy. Giống như Lục Thành từng nói, mỗi khi nhìn thấy cô xù lông như một con nhím nhỏ, anh đều có cảm giác muốn ghim một trái táo vào chiếc gai nhọn của cô. Cuối cùng, anh đã làm được.  Bắt đầu từ vụ kiện đầu tiên với nhà xuất bản đã từng chèn ép cô, cho đến vụ kiện cuối cùng lấy lại danh dự cho bút danh Ngọc Ly của cô, mỗi một sự việc cùng cô đối mặt, Lục Thành đã thực sự ghim từng trái táo trên từng chiếc gai nhọn của Tạ Thanh. Cho đến khi nhìn lại, trên người Tạ Thanh lúc này đã không còn phòng bị đối với anh nữa, anh mới nhẹ nhàng ôm cô vào lòng. Ở bên nhau rồi mới biết, không chỉ có Lục Thành mới có thể bảo vệ cho Tạ Thanh, một khi cô đã lựa chọn tin tưởng, anh liền có thể trải nghiệm cảm giác được một cô gái nhỏ bé nhưng mạnh mẽ kiên cường cùng anh vượt sóng gió. Không có quá nhiều phân đoạn tình cảm, không có những tình tiết lãng mạn mà độc giả mong chờ, suốt “Ba vạn dặm thư tình" chính là một hành trình. Hành trình đi tìm công lý cho Tạ Thanh, hành trình tìm hiểu về công việc viết chữ, hành trình đến với độc giả của những tác phẩm dưới mọi hình thức,... Hiện thực là thế, tàn khốc là thế, nhưng cũng nhân văn là thế. Cuộc sống muôn màu, luôn có mảng sáng mảng tối, nhưng giữa những con người chỉ nghĩ đến lợi ích của bản thân, cũng vẫn còn những người như Tạ Thanh và Lục Thành. Anh có điều kiện giúp đỡ cô, khi cô vững vàng rồi lại tiếp tục giúp đỡ những người cũng từng rơi vào tình huống giống như mình. Văn học là nghệ thuật, người làm nghệ thuật chính là nghệ sĩ, nhưng nghệ sĩ cũng là con người. Chúng ta thưởng thức tài năng của họ, vậy thì, xin hãy giống như Lục Thành và những người làm việc cùng với anh, nếu có thể trao đi yêu thương, xin đừng ngại ngần. *** "Hôm nay vừa khéo tôi có qua bên đó." Lục Thành ngừng lời một chút, "Buổi tối có rảnh không? Tôi mời cô ăn cơm." Tạ Thanh: "Ngại quá, buổi tối chúng tôi làm tiệc chia tay cho Đinh Nhất Phàm và Đào Nhiên rồi." Lục Thành lại nói: "Thế trưa nay thì sao?" Tạ Thanh cau mày. Hai người không quen biết lại càng chẳng có quan hệ hợp tác gì. Lục Thành bỗng dưng mời cơm, cô cảm thấy thật khó hiểu. Thấy khó hiểu thì hỏi thẳng luôn: "Vì sao mời tôi ăn cơm?" Bên kia im lặng một chút, loáng thoáng nghe như có tiếng cười. Giọng nói trở nên thong thả ung dung: "Trước đây cảm thấy Tạ tiểu thư rất khách khí, sao lần này người ta thực sự giúp thì lại chẳng khách khí mấy nữa vậy? Hôm đó tôi đạp cửa giúp cô, chờ ở bệnh viện hơn hai tiếng đồng hồ, còn đóng tiền đặt cọc giúp, cô không định trực tiếp nói tiếng cảm ơn trước mặt tôi sao?" Tạ Thanh im lặng. Mặc dù lý do kiểu "bắt cóc đạo đức" này nghe hơi khó chịu nhưng lại khó mà phản bác nổi. *bắt cóc đạo đức: đem những tiêu chuẩn đạo đức quá cao, không thực tế ra để ép buộc, tấn công người khác, tác động đến hành vi của người khác nhân danh đạo đức. Thế là, cô gật đầu: "Vậy tôi mời khách." Chỉ trong chớp mắt, cô bỗng cảm thấy cảm xúc của cái nhìn sau lưng trở nên dữ dội hơn hẳn. Giọng người trong điện thoại cực kỳ mệt mỏi: "Không cần, cô bỏ công chọn nhà hàng là được, lát tôi sẽ qua phòng làm việc đón cô." Nói xong, không cho cô nói thêm gì đã cúp máy mất. "..." Tạ Thanh đứng đực ra bó tay một hồi rồi gửi tin nhắn vào số di động của anh ta: "Tôi không có ở phòng làm việc, hôm nay tất cả mọi người ra ngoài chơi." Sau đó gửi địa chỉ chi tiết và tên quán đang ở cho anh ta. Mấy giây sau, Lục Thành nhắn lại: "Nhận được rồi". ... Mời các bạn đón đọc Ba Vạn Dòng Tình Thư của tác giả Lệ Tiêu.