Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Đại Thành Tiệp Yếu

Chương I: Tập cổ đan kinh mục lục biện ngôn 

Đạo vốn chỉ một lý, pháp chia ra tam nguyên: thiên nguyên, địa nguyên, nhân nguyên. Đan tông cửu phẩm phân đúng tam thành: sơ thành, trung thành, thượng thành. Tam nguyên này trong các đan kinh tách riêng mà nói thì thiên nguyên gọi là đại đan, địa nguyên gọi là thần đan, nhân nguyên gọi là kim đan, hợp lại mà nói thì sơ thành gọi là kim đan, trung thành gọi là thần đan, thượng thành gọi là đại đan. Cho nên tam nguyên đều có tên gọi là đại đan, thần đan và kim đan. Ở thiên nguyên thì tận tính thấu mệnh, ở địa nguyên bắt sa nắm hống, nhân nguyên có thể dời hoa ghép cành. Sơ thành trăm ngày xây nền, trung thành 10 tháng dưỡng thai, thượng thành ba năm bú mớm. Và trong đan khiếu thiên nguyên không gì khác là diên kia hống này, trộm lấy thiên bảo tàng ẩn trong nhau. Thực ra đều là nhất âm nhất dương phối hợp hỗn luyện mà thành ra tạo hóa. Nên đan đạo tam nguyên này, lý giống nhau nhưng pháp có khác, tác dụng vốn có chỗ riêng. Nhưng người tu chân trên đời đa số biết một mà không biết hai. Cuối cùng trong vạn người không có một người có thể mở toan cửa để nắm được chân tri. Tôi từng thấy có người được nghê về thiên nguyên đại đan và từ thiên nguyên mà hiểu đạo nên mới biết tới chỗ tôn quý của thiên nguyên, nhưng không biết còn có sự huyền diệu của địa nguyên và nhân nguyên. Có người được nghe về địa nguyên thần đan và từ địa nguyên phục thực để lên tiên, mới biết tới sự tôn qúy của địa nguyên, nhưng không biết còn có chỗ ảo diệu của thiên nguyên và nhân nguyên. Có người được nghe về nhân nguyên kim đan nhưng không biết còn có quy kết về thiên nguyên, địa nguyên. Còn có người sùng thượng nhân nguyên tôn nó làm kim dịch, mạo nhận thiên nguyên là ngọc dịch. Như vậy là không biết nhân nguyên là sơ thừa (bước đầu) tiếp mệnh, thiên nguyên là thượng thừa thông tới tính, địa nguyên là trung thừa phục thực (ăn đan). Buồn thay, thử xem xưa có người nghe được địa nguyên thần đan và cũng nghe cả thiên nguyên đại đan, đó là Hứa Thi Dương chân nhân. Có người nghe được địa nguyên thần đàn và nghe được cả nhân nguyên kim đan, đó là Cát Nhã Xuyên chân nhân. Có người nghe được nhân nguyên, thiên nguyên và cả địa nguyên, đó là Lã Thuần Dương, Trương Tam Phong. Đến như ngũ tổ phía nam tông cũng đều nhờ vào nhân nguyêm kim đan mà đạt đạo. Bảy vị chân nhân Bắc tông đều nhờ vào thiên nguyên đại đan mà lên tiên. (Trích)

Người chia xẻ:  Xích Long

Người chia xẻ: 

Nhóm: Kinh Thư Chính Thống Đạo Gia

Nguồn: dantocking.com

Đọc Sách

Tử Thanh chỉ huyền tập - Bạch Ngọc Thiềm chân nhân
Tử Thanh chỉ huyền tậpBạch Ngọc Thiềm chân nhân sáng tácHuyền Quan hiển bí luận Một câu nửa cú liền thông huyền, dùng dì ngàn vạn thiên Đan Thư, nếu người ta không bị hình làm lụy, thì trước mắt liền là Đại La Thiên. Nếu muốn Luyện Hình Luyện Thần, thì cần biết Quy Căn Phục Mệnh. Cho nên nói: Quy Căn tự có Quy Căn Khiếu, Phục Mệnh còn tìm Phục Mệnh Quan. Nếu như người ta biết được chỗ chân thật của những Quan Khiếu đó, thì Quy Căn Phục Mệnh khó gì. Người chia xẻ:  Nhất TâmNgười chia xẻ: Nhóm: Kinh Thư Chính Thống Đạo Gia
Tu Chân Cửu Yếu - Lưu Nhất Minh chân nhân
TU CHÂN CỬU YẾULưu Nhất Minh chân nhân sáng tác Dịch: Trương Vô Kỵ Tựa  Tu chân cửu yếu Đạo tu chân là việc lớn nhất trong thiên hạ, cũng là việc khó nhất trong thiên hạ. Vì nó rất lớn và rất khó, nên cổ nhân đều gọi là việc hiếm có trong thiên hạ. Việc này, nếu không hiểu sâu tạo hóa, hiểu rõ Âm Dương, giữ chí lâu bền không đổi, tuần tự mà tiến, thì không thể thi hành được. Người học sau này, chẳng thèm nghiên cứu xem việc này là việc gì, chưa từng học đạo, mà liền muốn thành đạo; chưa từng học làm người, mà liền muốn làm Tiên. Chẳng lạ là người tu đạo như lông trâu, mà người thành đạo như sừng lân vậy.Người chia xẻ:  Nhất TâmNgười chia xẻ: Nhóm: Kinh Thư Chính Thống Đạo Gia
Thần Thất Bất Pháp
Thần thất bát pháp tự  Cổ tiên nói: “Đạo vốn vô vi mà pháp thì hữu vi. Như vậy đạo là thể, pháp là dụng, thể dụng đều đủ, tính mệnh song tu, tuần tự tiệm tiến, theo đó chưa từng có ai không thể nhập vào cõi huyền diệu của thánh hiền. Ta từ sau khi gặp được Khám Cốc, Tiên Lưu, biết được tính mệnh cần dùng pháp để tu, âm dương cần dùng pháp điều hòa, tạo hóa cần dùng pháp đọat ấy, tứ tượng cần dùng pháp để hợp lại, ngữ hàh cần dùng pháp để thâu tóm, hữu vi vô vi mỗi cái đều có phép tắc riêng, sai một ly đi một dặm. Đáng buồn, người tu chân trên đời không biết chính tà, đi vào bàng môn, lao đao suốt đời đến già vẫn không thành. Ta không dám chỉ biết lợi cho mình, đem hết những điều nghiệm được trong suốt cuộc đời viết thành Thần thất bát pháp (tám phép tu thần thất) để đúc kết những hiểu biết. Tuy lời tầm thường nhưng lý tinh vi, đến như vật liệu liệu lớn nhỏ, thước tấc dài ngắn, khuôn phép chừng mực,không gì không đủ. Đặc biệt cho rằng tu đạo nhằm tu luyện thần thất, thần thất hòan chỉnh thì đại đạo thành tựu, vĩnh viễn không thẫm lậu, thóat khỏi tai họa, nhập vào cảnh giói tự tại an nhiên. Nếu có người hỉeu biết, từ trong sách này tìm được sự dũng mãnh tinh tiến, hái lấy lọai dược liệu chân thật, theo pháp mà tu tạo, hòan thành thần thất, an thân lập mệnh, làm người nhàn vô sư trong vũ trụ, thì đó chính là mong ước của ta.Người chia xẻ:  Nhất TâmNgười chia xẻ: Nhóm: Kinh Thư Chính Thống Đạo Gia
Nhập Dược Kính - Ngũ Đại Thôi Hi Phạm soạn
入药镜NHẬP DƯỢC KÍNH五代 崔希范撰Ngũ Đại Thôi Hi Phạm soạn  Người học đạo, đầu tiên rất cần biết Dược Tổ, cái gọi là Dược Tổ ấy là Khí của Hồng Mông lúc mới phân, Đan gia gọi là Tiên Thiên Chân Ất Chi Khí là vậy. Việc sản ra nó thì có dòng nguồn, sinh ra nó thì có thời có tiết, thái nó thì có phân lượng; có pháp độ, đắc nó mà dùng, lấy nó kết hợp với Kỷ Hống, thì về sau Hoàn Đan có thể thành, mà việc thần tiên cũng có thể xong vậy. Vì Tiên Thiên Dược Tổ, nguyên là vật cũ của ta, từ sau khi khiếu thông, nhật nguyệt biến hóa nó mà rơi vào Hậu Thiên, cho nên trong Dương hàm chứa Âm, vì vậy chất của nó chẳng cứng rắn, thế nên chẳng thể tồn tại lâu dài. Thánh Nhân biết nó như vậy, nên trong các thứ Đồng Loại Hỗ Tàng (trong cùng loại mà tàng trữ lẫn nhau) cầu lấy cái gọi là Tiên Thiên Chân Ất, trộm lấy cơ đó mà nghịch dụng nó, Đan Kinh gọi là Thủ Khảm Điền Li; Lưu Mậu Tựu Kỷ; Thôi Tình Hợp Tính, mục đích không ngoài việc đó. Đã kết hợp với thân ta, thì những cái gọi là Hậu Thiên trong ta cũng cùng nó trộn lẫn hòa tan vào nhau, như quân thần khánh hội, phu phụ hài ngẫu (vợ chồng hòa đôi), hoan hân giao thông (vui vẻ mà giao...), sướng mĩ hòa vui, chẳng nói cũng biết, nên nói “tự say”. “Tham Đồng Khế ” nói: “Đầy tràn như ao đầm mùa xuân, nước chảy như băng tan”. “Thúy hư thiên” nói: “Tinh Thần ngầm kết hợp lúc Khí về, xương thịt dung hòa cũng chẳng hay”. Chẳng phải đã thật sự đạt đến một trình độ nào đó, thì chẳng đủ để nói điều này.Người chia xẻ:  Xích LongNgười chia xẻ: Nhóm: Kinh Thư Chính Thống Đạo Gia