Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Toàn Thế Giới Chỉ Có Ta Không Có Biết Ta Là Cao Nhân

Viết chữ, vẽ tranh, thỉnh thoảng lại giả làm đại sư thư pháp lừa dối đám khách hàng ngu dốt giàu có phải bỏ tiền ra... Đây là cuộc sống tạm bợ bình thản mà thỏa mãn của Lâm Chỉ Thủy. Thế nhưng, hắn lại không biết, thật ra những khách hàng yêu thích cổ phong và văn hóa truyền thống trong tiệm tranh chữ nhà mình đều là kỳ nhân dị sĩ lánh đời tu hành, mà những vị khách hắn vốn cho rằng đã mắc bệnh nan y qua đời, trên thực tế đều đa· mọc cánh thành tiên! Mà đám khách nhân cũng chưa từng nghĩ tới, vị đại nhân vật giới tu hành thần bí khó lường nhất này cũng chỉ là một người bình thường thích tỏ ra bí hiểm? Cái gọi là —— Quá phục(1) giao lưu vô chướng ngại, chỉ điểm sai lầm dựa vào não bổ! Nhiều năm về sau, rốt cục Lâm Chỉ Thủy cũng hiểu rõ chân tướng, nhìn cây bút lông đã làm bạn với mình nhiều năm, khóe miệng co giật: "Bút này có độc!" ... (1) Quá phục giao lưu: Vượt máy chủ giao lưu, ý chỉ giao lưu với những người chơi không cùng máy chủ. ***   Hôm nay bần đạo sẽ đổi gió một chút khi giới thiệu cho các đạo hữu một bộ truyện não bổ, không sai, chính là não bổ thể loại nơi những kẻ tự nghĩ mình thông minh thực tế lại bị thông minh lừa. Đó chính là bộ “Toàn thế giới chỉ có ta không biết ta là cao nhân” của “Lão Ma Đồng”    1. Thứ nhất, đây là bộ não bổ đầu tiên bần đạo đọc nên có thể có một góc nhìn hơi phiến diện về thể loại này nhưng thực sự chúng ta chỉ nên đọc ít hơn 3 bộ thuần não bổ nếu không sẽ rất nhàm( Cảm quan riêng của từng người nha)  2. Thứ 2 bần đạo có lời khen cho Lão Ma Đồng khi end truyện khi hơn 170 chương bởi đặc thù của thể loại não bổ cũng như sáng thế là càng dài càng lặp lại và gây nhàm chán cũng như ức chế cho độc giả. Nhưng đừng nghĩ ngắn mà không chất lượng nha, tuy lấy ý tưởng về thời điểm mạt pháp của các thế lực thời phong thần nhưng có một cách diễn đạt khá mới tạo sự hứng thú cho độc giả.  3. Thứ 3, truyện là minh chứng cho câu nói : “ Cái gì không có thì ta vẽ cho có” bởi main của bộ này là Lâm Chỉ Thủy đã giải quyết mọi vấn đề bằng việc... vẽ tranh/ viết chữ lên giấy.  4. Thứ 4, bộ này combat được miêu tả khá kỹ lưỡng nhưng tu vi hậu kỳ càng dễ lên( Chắc phải combat tổng nên tác buff cho cả phe main lẫn phe địch). Đồng thời bộ này cũng có một số sạn nhất định khi không thể giải thích vì sao chỉ có một tòa nhân gian là trái đất tại vì có một chương có ní rõ thời thượng cổ nhân gian to đến mức vô cùng tận mà bây giờ chỉ còn ba mẫu đất:)), không thể giải thích không gian vũ trụ có nguồn gốc từ đâu( dĩ nhiên theo logic của truyện chứ không bê hiện thực vào để giải thích đâu).  5. Cuối cùng, vì là bộ não bổ đầu tiên bần đạo đọc nên sẽ chấm bộ này cao hơn các bộ não bổ đọc sau đó( Nên mới đề cử bộ này đó) nhưng ta phải khẳng định nếu muốn đọc xả street, muốn cười rớt hàm thì cứ nhảy hố bộ này đi, đảm bảo không làm các đạo hữu thất vọng!!!  *** Tháng năm đầu hạ, mặt trời lặn về tây. Ánh hoàng hôn màu vỏ quýt xuyên thấu qua cửa sổ, chiếu vào trong tiệm tranh chữ ẩn mình sâu trong một con hẻm vắng vẻ, trong phòng dùng một tấm bình phong phân chia trong ngoài, dưới ánh hoàng hôn mờ nhạt, bức tranh sơn thủy trên bình phong cũng thêm chút hoàng hôn mênh mông. Dưới ánh trời chiều, Lâm Chỉ Thủy đứng phía sau bàn đọc sách trước tấm bình phong, đôi mắt cụp xuống nhìn chằm chằm tờ giấy tuyên thành đã được trải rộng trên bàn, giữa ngón tay cầm một cây bút lông màu đen dùng để viết chữ Khải rất bình thường. Sau khi suy nghĩ một chút, hắn dùng ngòi bút chấm vào mực đồng yên đã được mài sẵn, nhân lúc bút còn thấm đầy mực, thoải mái lướt trên tờ giấy có vẻ ố vàng. Bút như long xà cạnh tẩu, mực như nước chảy mây trôi, lúc dừng múa bút thì triển chuyển, lạc bút thì thoải mái tinh tế. Đến lúc ngòi bút dừng lại, vừa lúc mực cũng khô cạn, trên tờ giấy tuyên thành đã xuất hiện một hàng chữ cuồng thảo rồng bay phượng múa – Niệm khứ khứ, thiên lý yên ba, mộ ái trầm trầm Sở thiên khoát (1). (1) Trong bài từ Vũ Lâm Linh của Liễu Vĩnh, dịch nghĩa: Nghĩ người ra đi, khói sóng trải dài ngàn dặm, mây chiều man mác, trời Sở bao la. Chữ cuồng thảo: một kiểu chữ thảo. Một mạch mà thành! “Không tệ, ngay cả trình độ cuồng thảo của ta cũng trở nên cao như vậy.” Lâm Chỉ Thủy đặt chiếc bút lông trong tay xuống gác ở bên cạnh, đánh giá kiệt tác cuồng thảo mà mình mới học được không lâu, không nhịn được thỏa mãn khẽ gật đầu. Chữ cuồng thảo này viết tới ngay cả hắn cũng suýt nữa không nhận ra. Thế nhưng, chữ viết là dùng để thấu hiểu, còn thư pháp là dùng để thưởng thức, để người ta cảm nhận được sức hấp dẫn của nét vẽ, lấy thế mang hình mới là mấu chốt. Cuồng thảo còn gọi là đại thảo, hôm nay hắn cố ý viết đại thảo là để luyện bút pháp mới một chút, đúng lúc dùng câu thơ này để tưởng niệm vị khách quen có lẽ đã qua đời vì bệnh nan y. Dù sao, Trình lão gia tử cũng là vị khách hàng đầu tiên của cửa hàng nhỏ này, còn là khách quen cũ. Hơn nữa đoán chừng lão tiên sinh kia cũng đã ngoài sáu mươi tuổi, lại không bày ra dáng vẻ trưởng bối, ngược lại lúc ở trước mặt hắn, hành động cử chỉ đều để lộ ra vẻ kính trọng, hiển nhiên đã bị trình độ thư pháp của hắn thuyết phục, vì vậy mới tôn kính hắn như thế. Phải biết rằng, trong giới thư pháp, học vấn không có trước sau, người thấu hiểu là sư. Còn Trình lão gia tử này ngay cả nói chuyện cũng có vẻ nho nhã, ăn nói nửa cổ nửa không, có lẽ là mới vừa bắt đầu học cổ văn, nền tảng không tốt, nghe hơi khó chịu, nhưng vẫn cứ muốn nói, rõ ràng là một kẻ yêu thích văn hóa truyền thống. Vì thế lão thư sinh có thích thư pháp truyền thống cũng là việc rất bình thường. Lão tiên sinh đã coi hắn là đại sư thư pháp, vì vậy có tôn sùng hắn, coi hắn là thần tượng cũng là điều dễ hiểu. Thậm chí Trình lão gia tử còn từng tặng quà ám chỉ, có ý bái hắn làm sư phụ! Chỉ tiếc, Lâm Chỉ Thủy cũng chỉ có thể từ chối. Hắn chỉ mới rèn luyện thư pháp ba năm, có thể đạt tới trình độ hiện tại là vì trong lúc vô tình hắn tìm được một chiếc bút lông cực kì thuận tay, dưới tình huống thuận buồm xuôi gió, mới có thể hạ bút vô cùng trôi chảy, như có thần trợ. Về phần tài nghệ thật sự, trong lòng hắn cũng rất rõ ràng, nếu tham gia thi thố, có lẽ đẳng cấp bút lông thư pháp của hắn chỉ chừng cấp tám chín, chỉ có thể coi là cao thủ. Sau khi dùng chiếc bút lông này, loại cảm giác “nhân bút hợp nhất” kia, khiến lúc hắn đặt bút thành thạo điêu luyện, phẩm chất bút họa cũng có vẻ đẹp nghệ thuật, không kém gì so với những đại sư thư pháp kia. Đương nhiên, hắn không nhận đồ đệ, còn có một nguyên nhân quan trọng nữa. Đó chính là món quà của Trình lão gia tử quá khó coi, chỉ đưa một chiếc thước chặn giấy dùng để đè giấy, hơn nữa còn chỉ là một tảng đá xanh tính chất bình thường, còn không đẹp mắt bằng đồ chặn giấy bằng đồng hắn đang dùng. Những, lễ nhẹ tình nặng, hắn vẫn nhận lấy, đồng thời miễn phí tặng lại một bức tranh chữ, trên đó viết một chữ “Thọ”. Dù chỉ có một chữ, nhưng lúc đó Trình lão gia tử được cưng chiều mà lo sợ, liên tục cảm ơn, dáng vẻ như nhặt được bảo bối, hiển nhiên thật sự rất yêu thích tự thiếp thư pháp của hắn. Lâm Chỉ Thủy cũng rất hài lòng khi có một “fan” như thế. Có fan như thế, còn cầu mong gì. Đáng tiếc, mấy ngày trước Trình lão gia tử đột nhiên nặng nề nói cho hắn biết, bản thân đã gặp kiếp nạn lớn nhất đời này, còn nói gì mà có lẽ sau này không còn cách nào gặp nhau. Chẳng lẽ là… Bệnh nan y? Lâm Chỉ Thủy không nhịn được suy đoán như thế. Lúc ấy để ý đến tâm trạng của lão nhân gia, hắn cũng không hỏi nhiều, chỉ an ủi một chút, đưa một tự thiếp chữ “Độ”, hy vọng lão nhân gia có thể vượt qua cửa ải khó khăn lần này, cầu chúc phẫu thuật thành công. Nhưng hôm nay, hắn phát hiện trong cửa tiệm có thêm một bức thư, trong thư viết một bài thơ: “Hôm qua nghe đạo nay ly biệt, trần thế đủ loại tẫn tiêu yên, sớm biệt non xanh chiều lại thấy, nguyện ở chân trời đợi tôn nhan.” Tuy Lâm Chỉ Thủy không hiểu rõ bài thơ này có ý gì, nhưng nhìn từ câu “trần thế đủ loại tẫn tiêu yên”, chỉ sợ… Lão nhân gia đã đi thật. Về phần hai câu đằng sau, thoạt nhìn giống như có ý ở trên trời chờ hắn chết, nhưng nghĩa này hơi ác độc không giống cách làm người của Trình lão gia tử, vì vậy có lẽ là bùi ngùi thời gian trôi qua, sau này lại gặp hắn trên trời? Ừ, có lẽ như vậy không sai, hắn là cường giả lấy được max điểm khi thi đọc hiểu ngữ văn đấy! Có lẽ bức thư này là do hậu nhân của Trình lão gia tử đưa tới. “Ôi, cũng không biết là bệnh nan y gì, xem ra phẫu thuật không thành công…” Nghĩ đến đây, Lâm Chỉ Thủy không nhịn được thở dài, trong lòng đầy thương tiếc và tưởng nhớ. Biết đi đâu tìm một khách hàng tốt như vậy đây? Cũng lâu lắm rồi mấy vị khách hàng khác không tới, trong tiệm chỉ có một khách hàng quen là Trình lão gia tử, vậy mà hắn ta còn không may qua đời, ngày tháng sau này cũng quá khó khăn. Cũng may, mặc dù Trình lão gia tử chỉ mua hai bức tranh chữ, nhưng cũng chịu tiêu tiền, vì vậy hắn còn một khoản tiền tiết kiệm, tiêu tiết kiệm một chút có thể chịu đựng được mấy tháng. “Lại đăng mấy video lên TikTok nữa thì tuyệt, vạn nhất có fan đến vung tiền như rác thì sao…” Lâm Chỉ Thủy lẩm bẩm một tiếng, sau đó cầm điện thoại trên giá đỡ bên cạnh xuống. Mời các bạn đón đọc Toàn Thế Giới Chỉ Có Ta Không Có Biết Ta Là Cao Nhân của tác giả Lão Ma Đồng.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Ngã Đích Tuyệt Mỹ Giáo Hoa Vị Hôn Thê
Bất ngờ thu được hệ thống, nhân vật chính Đoàn Vân trở lại tám năm trước thời trung học. Siêu cấp ngũ hảo sinh hệ thống, đức trí thể đẹp lao phát triển toàn diện! Hắn là trên thế giới trẻ tuổi nhất Giải Nobel người đoạt giải. Hắn là Hoa Hạ trẻ tuổi nhất Trung Khoa Viện viện sĩ. Túc cầu, bóng rổ, điền kinh mọi thứ tinh thông, Thế Vận Hội Olympic, World Cup, Guinness kỷ lục thế giới, đều là cá nhân hắn biểu diễn sân khấu! Hắn được gọi là 'Âm nhạc thiên tài' 'Điện ảnh giáo phụ' 'Văn học ngôi sao sáng' 'Võ học tông sư ' Hắn viết tự truyện {{ một cái diễn viên tự mình tu dưỡng }} toàn cầu lượng tiêu thụ vượt qua {{ thánh kinh }}, trở thành từ trước tới nay nhân loại tối dễ bán thư tịch. Hoa Hạ truyền thông đã từng đánh giá như thế hắn: "Hắn là một cái cao thượng người, một cái thuần túy người, một cái thoát ly thú vị người " *** Thời gian cực nhanh, trong nháy mắt Đoàn Vân cùng Lưu Lâm Na đã tại trên đảo sinh sống ròng rã một năm rồi. Đảo nhỏ như trước không ngừng xây dựng thêm bên trong. Hòn đảo phía đông lại mới xây một cái bến tàu, có thể dừng lại một ít cỡ trung thuyền rồi, nhưng bất kỳ thuyền nếu là muốn ở chỗ này ngừng lại, nhất định muốn trải qua Đoàn Vân cho phép. Xét thấy Đoàn Vân hầu như lấy sức một người, thành công bảo vệ đảo nhỏ, số một thiêm thự đặc biệt mệnh lệnh, trao tặng Đoàn Vân tại trên hòn đảo nhỏ đặc biệt quyền quản hạt, tại hòn đảo nhỏ này thượng, Đoàn Vân có độ cao tự trị quyền lợi, có thể thành lập đặc biệt tư pháp, tài chính, cùng với phòng vệ trật tự, điều này cũng làm cho đảo nhỏ đã trở thành danh xứng với thực quốc trong quốc. Sớm tới tìm một con thuyền chở hàng dừng sát ở bến tàu, tháo xuống ba cái thùng đựng hàng sau rời khỏi, lập tức liền có công nhân viên tướng hàng hóa tiến hành đăng ký sau, đưa đến ở vào đảo nhỏ bên trái hiểu rõ một kho hàng lớn bên trong. Trong này hai cái rương là đưa đạt trên đảo các loại sinh hoạt nhu phẩm cần thiết, bao quát nhiên liệu, yêu cầu thăng cấp thay thế tấm pin năng lượng mặt trời, cùng với khăn giấy, đồ sứ, nhập khẩu đông thịt bò, các loại đồ vật. ... Mời các bạn đón đọc Ngã Đích Tuyệt Mỹ Giáo Hoa Vị Hôn Thê của tác giả Thổ Đậu Đôn Đường Tăng.
Toàn Cầu Cao Vũ
Địa quật vị diện xâm lấn ,tự hào mạnh mẽ vũ khí nóng không hiệu quả, tưởng như thất truyền võ đạo quật khởi .. Cường giả hi sinh để người bình thường có cuộc sống vô lo . Anh hùng vô danh tử chiến địa quật - giáo viên, minh tinh, người dẫn chương trình đều là võ đạo cao thủ - khát khao mạnh mẽ không vì dục vọng- chỉ vì muốn bảo vệ một cái gì đó mà ta cho rằng quan trọng." tiếu cười sinh tử gian" *** Huỳnh Xuân Thư  giới thiệu các đh truyện   TOÀN CẦU CAO VŨ (tác lão ưng) Thường đọc truyện lão ưng thấy các đh hay đọc Tinh Môn vs Vạn Tộc nhưng theo mình đánh giá thì Cao Vũ mới là bộ hay nhất (mặc dù Tinh Môn đọc ch nhiều, ko đủ để đánh nhưng nếu chỉ so vs Vạn Tộc thì cá nhân mình thấy Cao Vũ vẫn hơn) Đây là truyện cho đh nào ko quá khó tính. Cao Vũ ko phải dạng siêu phẩm để đòi LOGIC từng chi tiết mà là 1 bộ đọc để giải trí có chất lượng khá cao, ai dể tính sẽ thấy rất hay, khó tính thấy ko hợp thì lui ra vì đoạn đầu nó dở thật, kiên nhẫn đọc hết như mình thì nó ở hàng vip trong tủ truyện Ban đầu đọc nản vô cùng, rất nhiều lúc muốn bỏ nhưng cuối cùng đã đọc hết, ko hề thất vọng, bỏ đi hơn 100 chương đầu tiên, từ lúc xuống địa quật trở đi thì truyện đối vs mình là quá hài lòng (vì quá thích nên ko thể đọc tiếp đc Tinh Môn, vẫn là giữ nguyên trong lòng hình tượng thời đại này vẫn tốt hơn, đọc Cao Vũ vào thời gian ch đọc những bộ quá nặng nề nên vẫn rất có cảm xúc) * Cốt truyện: Âm mưu nhiều vô số, chấp nối từng thời đại, từng nhân vật, 1 vài chi tiết ở mấy chương đầu lại là kết quả cho toàn cục, đọc từng chương để bóc tách ra bố cục thật sự phía sau thật sự rất thú vị trải nghiệm, cần vận động não nhưng ko quá nhiều, ko gây căng thẳng. Truyện có nhiệt huyết, có hài hước, có cảm xúc, huyết tinh cùng điên cuồng cũng ko thiếu. Yếu tố nhân tộc ở đây ko làm mình khó chịu vì truyện đã nêu rõ vc ko có ai là người tốt, tất cả vì chủng tộc mình mà chiến, vì bản thân truy cầu mà đấu, đối vs phe mình ngươi là anh hùng nhưng vs phe đối nghịch ngươi là ác ma. Tốc độ quay xe trong mỗi lần đoàn chiến khiến truyện ko nhàm vì chẳng đoán đc main sẽ làm j, lật mặt phi thường nhanh. Kết truyện ko quá xuất sắc nhưng đủ "an lòng", ít nhất vs mình là vậy *NVC: ban đầu ko thích tính cách main, phải từ xuống địa quật sau đó mới dần yêu thích, đến sau cùng thì thành 1 trong những nv yêu thích nhất. Phát triển nv từ 1 cái thích trang bức, suy nghĩ ko thấu đáo thanh niên thành nhân tộc kính trọng nhân vương, tam giới kiên kị, sợ hãi ma vương. Hệ thống buff dựa trên tài phú, muốn có tài phú đều phải liều mạng đi đoạt, 1 đg giết chư thiên biến sắc. Truyện của lão Ưng thì tăng lv nhanh đã thành truyền thống, vượt cấp giết ở đây cũng ko sai vì cấp bậc ở bộ này ko quá tương quan vs sức chiến đấu. Phương Bình nhìn bốc đồng nhưng thật chất rất thông minh, mưu kế ko thua ai, giỏi lôi kéo, hiểu nhân tâm để lừa gạt (1 phần lớn là do các thế lực quá cản chân nhau nên PB mới có lổ để chui) như Lê Chử nói, gặp hắn thì giết ngay chứ đừng nghe Phương Bình nói chuyện bởi hắn rất có thể nói, nghe tâm sẽ loạn, da mặt đủ dày, lật mặt nhanh vô cùng nhưng đôi khi hắn điên đến làm người ta nổi da gà (như lần thả "pháo hoa" sau khi diệt tam đại động thiên), đối vs đồng bạn lại rất nghĩa khí, hận ko thể 1 mình gánh, bảo vệ để ko ai tổn thương, có thể từ bỏ thần khí để cứu mấy cái trọng thương bát phẩm, đoạt đc bảo dường như đều đem tặng (nhưng luôn tự thấy bản thân tự tư), đối tốt hắn 1 hắn sẽ gấp trăm nghìn lần hồi báo. * NVP: Ko hề não tàn mà cực thông minh, mỗi người đều có tính cách, truy cầu riêng, 1 số nv có thể viết truyện riêng luôn cũng đc. Ko chỉ phe nhân tộc mà còn phía địa quật, thiên vương, cực đạo, hoàng giả từng cái xây dựng rất riêng, làm ta ko khỏi tự vẽ ra trong đầu câu truyện của bọn hắn trong quá khứ đến thế nào huy hoàng, cũng thể hiện main ko phải duy nhất tam giới thiên tài, nvc, từng thời đại đều có nvc. Tiếc là tác kết truyện gấp nên nhiều nv chưa đc khai thác hết thậm chí bỏ quên. Thích câu "cường giả chỉ sống 1 đời" ở đây, ko có chuyện chuyển thế để sống đời thứ 2, 1 thế huy hoàng là đủ Nói thêm là ở thời đại của nvc dường như ko có thiên tài, có cũng ko đc lên hình quá nhiều vì thời gian quá gấp, thời chiến, dựa theo đập bảo là đa số, cũng là thời mà các thời đại tụ tập, huy hoàng của bọn hắn ở quá khứ. Cả bộ truyện kẻ thiên tài nhất lại chính là vung nồi vương, ta cay vụ này, tạo hình tất cả đều rất yêu thích đến cuối truyện mới vỡ lẽ * thật ra lí do mang ta đến truyện Lão Ưng là truyện của lão ko gái nên Cao Vũ cũng vậy. Ai đọc Tinh Môn thì bt Phương Bình có vợ nhưng ở Cao Vũ thì ko nha, lo đánh suốt ngày nên chả có miếng tình cảm nào đâu.Tuy còn kha khá hố chưa lấp, đoạn đầu gây nản và 1 số khúc khá ức chế (đoạn Lăng YY đòi PB đi cứu Trần Vân Hy) nhưng là 1 bộ truyện đáng đọc, đáng đi trải nghiệm. *** Toàn cầu cao võ hoàn thành cảm nghĩ Năm 2018 ngày mùng 4 tháng 6 tuyên bố « toàn cầu cao võ », năm 2019 ngày mùng 6 tháng 10 đánh xuống cuối cùng này hoàn thành cảm nghĩ. 14 tháng, 4 hơn 20 ngày , 8 hơn 30 vạn chữ, 550 minh chủ, ba lần nguyệt phiếu thứ nhất, hai năm Phong Vân bảng mười vị trí đầu, bán chạy đệ nhất vượt qua 300 thiên, điểm xuất phát đồng đều đặt trước qua 5 vạn, năm 2018 bàn phím vàng người đoạt giải, điểm xuất phát ngũ tinh danh tác nhanh nhất người giữ kỷ lục. . . Vinh quang quá nhiều, vì cao võ chúc! Vì Lão Ưng chúc! Vì cao võ thư hữu chúc! Cảm tạ đại gia, một đường làm bạn, một đường ủng hộ, một đường tận lực! Cảm tạ đại gia, cho Lão Ưng quá nhiều vinh quang, quá nhiều quang hoàn! Không tính quá hoàn mỹ kết cục, bất quá Lão Ưng vẫn tương đối thích, không có phục sinh những cái kia người đã chết, bọn hắn là anh hùng, phục sinh anh hùng sẽ có chút biến vị, bất quá ta không nỡ bọn hắn chết đi. Thế là, có âm phủ. Mời các ban đón đọc Toàn Cầu Cao Vũ của tác giả Lão Ưng Cật Tiểu Kê.
Lão Tử Thị Lại Cáp Mô - Phong Hỏa Hí Chư Hầu
Quốc sĩ. Nhân tài kiệt xuất, nhất kỵ tuyệt trần. Hồng đỉnh. Một năm kia, phong tuyết khắp kinh thành, ta bỗng nhiên nổi tiếng. *** Triệu Giáp Đệ tại lão hiệu trưởng thụ ý dưới bắt đầu tham dự vào thấy xa ly đầu tiên ba tháng thi đấu, tổng cộng 9 hạng kinh tế chỉ tiêu, bao dung một bên rất rộng, lão hiệu trưởng với tư cách Nam phái kinh tế lĩnh vực người đứng đầu giả, mấy lần điệu thấp tham gia, lại xếp hạng gần như chỉ ở trung du phụ cận bồi hồi, cái này vậy mà thành đối với thấy xa ly chỉ lo phỏng đoán Bắc Kinh tâm tư tiến hành ngắn hạn dự phán trọng yếu nhất luận cứ, kỳ thật Tưởng Thế Căn bản thân đối với cái này thắng sự tình cũng không cái gì chỉ trích, tại lão nhân xem ra lớn hơn sự tình đều là hưng một lợi phải sinh một tệ, mấu chốt là nhìn lợi và hại lớn nhỏ, lão nhân một mực hỗ trợ cái này, nếu không cũng sẽ không đích thân tham gia, khi bại khi thắng (Triệu Giáp Đệ ngữ), biết được Tưởng Thế Căn bỏ thi đấu, phe tổ chức rất là khẩn trương, sợ kích thích một vòng mới dư luận sóng cả, bởi vậy làm lão hiệu trưởng chính thức đề cử Triệu Giáp Đệ tham gia về sau, phe tổ chức như trút được gánh nặng, là cái không nhỏ vui mừng ngoài ý muốn, tại trong vòng, Triệu Giáp Đệ cũng coi như là tiểu lộ tranh vanh tân quý nhân vật, Trung Quốc lớn như vậy, chắc chắn sẽ có một ít thiên tài, mà thiên tài thường thường cùng tuổi trẻ móc nối. Cái thứ nhất ba tháng xếp hạng ra lò, Triệu Giáp Đệ không hề cao, không lắm thu hút, chỉ ở tiêu chuẩn hạng trung, lão hiệu trưởng không vội, hắn so với ai khác đều rõ ràng cái này quan môn đệ tử tiềm lực, con số trò chơi, một mực là Triệu Giáp Đệ cường hạng, cái này môn sinh đắc ý mới ra đời, trận đầu thành tích chỉ có thể coi là bình thường, chủ yếu là bị tài sản cố định đầu tư tăng trưởng các loại hai hạng chỉ tiêu liên lụy, ăn kinh nghiệm thua thiệt. Triệu Giáp Đệ tại Thượng Hải lão hiệu trưởng nhà bế môn hối lỗi, tổng kết xong kinh nghiệm, liền chuẩn bị về Hàng Châu tỉnh phát cải ủy thành thành thật thật đi làm, nhưng quay về hàng trước đó, nhận được Từ Chấn Hoành mời, dự tiệc nhân viên còn một cặp tư nhân quan hệ thân mật nữ nhân, yên chi hổ Bùi Thúy Hồ cùng mã vĩ biện Viên Thụ, bàn ăn bên trên bầu không khí hòa hợp, Triệu Giáp Đệ đối với Từ Chấn Hoành dám để cho người mới Viên Thụ tiếp nhận giám sát đầu tư hạng mục quyết đoán, đương nhiên lại nhớ kỹ phần này đại nhân tình, tại Tào Phi Điện Triệu gia đại trạch, tháng giêng bên trong cùng Triệu Tam Kim trò chuyện rất nhiều người, Từ Chấn Hoành đứng hàng trong đó, chủ đề nhạy cảm, dính đến Triệu Giáp Đệ mười mấy năm qua lớn nhất một cái tâm kết. Phong phú cơm tối kết thúc, Bùi Thúy Hồ chở lấy Viên Thụ đi ban công nói chuyện phiếm tâm sự, Triệu Giáp Đệ cùng Từ Chấn Hoành mặt đối mặt vào chỗ, cái này nam nhân, dùng quá giang long thân phận giá lâm Thượng Hải bên trên, cuối cùng lại so với cái kia không ai bì nổi địa đầu xà lẫn vào càng ương ngạnh. Nhưng lúc này giờ phút này, vậy mà thần sắc hơi có vẻ khẩn trương. Bùi Thúy Hồ ở phía xa xa xa nhìn xem, lo lắng. Nàng đồng thời với tư cách Từ Chấn Hoành trợ thủ đắc lực cùng hồng nhan tri kỷ, đương nhiên biết rõ Triệu thái tổ vĩnh viễn là đặt ở từ trong lòng một tòa núi lớn, lớn đến để từ như vậy tự phụ nam nhân đều không có nghĩ qua ý đồ vượt qua. Trước kia Triệu thái tổ tại vị, Từ Chấn Hoành vị trí 10 phân rõ ràng, bát phong bất động là được, cho nên cho dù là Kim Hải phong ba, Từ Chấn Hoành vẫn như cũ không lẫn vào không lắc lư, nhưng hôm nay Triệu thái tổ nói rõ muốn thoái vị, cùng người nối nghiệp quan hệ, liền trở nên rất là trọng yếu, một triều thiên tử một triều thần, Từ Chấn Hoành hiện tại nan đề ở chỗ quá thành công, mà loại này thành công, không hề kiên cố, Triệu thái tổ nói lấy đi liền có thể nhẹ nhõm lấy đi, Từ Chấn Hoành không muốn làm trong lịch sử cái kia cho Gia Khánh đế làm quần áo cưới cùng thân. Bùi Thúy Hồ tự tác chủ trương về phía nửa khuê mật nửa em gái tính chất Viên Thụ thăm dò qua miệng gió, vừa vặn một bên mã vĩ biện không có bất kỳ cái gì tỏ thái độ, công và tư rõ ràng. Mời các bạn đón đọc Lão Tử Thị Lại Cáp Mô của tác giả Phong Hỏa Hí Chư Hầu.
Ta Tuyệt Mỹ Ngự Tỷ Lão Bà - Phi Gia
Hắn là thế giới nổi tiếng đỉnh phong sát thủ, lại bị gia tộc bức hôn, cùng mỹ nữ tổng giám đốc được ở cùng nhau. Lẫn nhau thấy ngứa mắt nhưng lại không thể không ở chung, Tiêu Phàm quyết định hồi trường học giải sầu một chút, thế nhưng là... Các ngươi đều thế nào? Ta bắt các ngươi làm bằng hữu, các ngươi lại mẹ nó muốn lên ta! *** Một trận di thiên đại họa, bị Tiêu Phàm bọn người ngăn cơn sóng dữ, giải quyết triệt để. Tai nạn về sau, các đại lục các quốc gia, tổn thất nặng nề. Trên mặt đất trải rộng vết thương chồng chất, vô số người chết thảm, dẫn đến dân số địa cầu giảm mạnh gần sáu thành, thậm chí có quốc gia toàn viên biến thành xác chết di động, dẫn đến hủy diệt. Đau thương, bi thống vân vân tự, bao phủ tại ngũ đại châu, mọi người mờ mịt thất thố, không biết tiếp xuống lại nên như thế nào. Ở trong quá trình này, pd liên minh, nhằm vào toàn thế giới phạm vi, bắt đầu phân phát các loại sinh hoạt vật tư. Sa Mạc, Phi Nguyệt, Tiêu Nguyệt, Long Đằng bọn người cầm đầu pd liên minh, cực kỳ may mắn tránh thoát tai nạn.   Mời các bạn đón đọc Ta Tuyệt Mỹ Ngự Tỷ Lão Bà của tác giả Phi Gia.