Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Toàn Thế Giới Chỉ Có Ta Không Có Biết Ta Là Cao Nhân

Viết chữ, vẽ tranh, thỉnh thoảng lại giả làm đại sư thư pháp lừa dối đám khách hàng ngu dốt giàu có phải bỏ tiền ra... Đây là cuộc sống tạm bợ bình thản mà thỏa mãn của Lâm Chỉ Thủy. Thế nhưng, hắn lại không biết, thật ra những khách hàng yêu thích cổ phong và văn hóa truyền thống trong tiệm tranh chữ nhà mình đều là kỳ nhân dị sĩ lánh đời tu hành, mà những vị khách hắn vốn cho rằng đã mắc bệnh nan y qua đời, trên thực tế đều đa· mọc cánh thành tiên! Mà đám khách nhân cũng chưa từng nghĩ tới, vị đại nhân vật giới tu hành thần bí khó lường nhất này cũng chỉ là một người bình thường thích tỏ ra bí hiểm? Cái gọi là —— Quá phục(1) giao lưu vô chướng ngại, chỉ điểm sai lầm dựa vào não bổ! Nhiều năm về sau, rốt cục Lâm Chỉ Thủy cũng hiểu rõ chân tướng, nhìn cây bút lông đã làm bạn với mình nhiều năm, khóe miệng co giật: "Bút này có độc!" ... (1) Quá phục giao lưu: Vượt máy chủ giao lưu, ý chỉ giao lưu với những người chơi không cùng máy chủ. ***   Hôm nay bần đạo sẽ đổi gió một chút khi giới thiệu cho các đạo hữu một bộ truyện não bổ, không sai, chính là não bổ thể loại nơi những kẻ tự nghĩ mình thông minh thực tế lại bị thông minh lừa. Đó chính là bộ “Toàn thế giới chỉ có ta không biết ta là cao nhân” của “Lão Ma Đồng”    1. Thứ nhất, đây là bộ não bổ đầu tiên bần đạo đọc nên có thể có một góc nhìn hơi phiến diện về thể loại này nhưng thực sự chúng ta chỉ nên đọc ít hơn 3 bộ thuần não bổ nếu không sẽ rất nhàm( Cảm quan riêng của từng người nha)  2. Thứ 2 bần đạo có lời khen cho Lão Ma Đồng khi end truyện khi hơn 170 chương bởi đặc thù của thể loại não bổ cũng như sáng thế là càng dài càng lặp lại và gây nhàm chán cũng như ức chế cho độc giả. Nhưng đừng nghĩ ngắn mà không chất lượng nha, tuy lấy ý tưởng về thời điểm mạt pháp của các thế lực thời phong thần nhưng có một cách diễn đạt khá mới tạo sự hứng thú cho độc giả.  3. Thứ 3, truyện là minh chứng cho câu nói : “ Cái gì không có thì ta vẽ cho có” bởi main của bộ này là Lâm Chỉ Thủy đã giải quyết mọi vấn đề bằng việc... vẽ tranh/ viết chữ lên giấy.  4. Thứ 4, bộ này combat được miêu tả khá kỹ lưỡng nhưng tu vi hậu kỳ càng dễ lên( Chắc phải combat tổng nên tác buff cho cả phe main lẫn phe địch). Đồng thời bộ này cũng có một số sạn nhất định khi không thể giải thích vì sao chỉ có một tòa nhân gian là trái đất tại vì có một chương có ní rõ thời thượng cổ nhân gian to đến mức vô cùng tận mà bây giờ chỉ còn ba mẫu đất:)), không thể giải thích không gian vũ trụ có nguồn gốc từ đâu( dĩ nhiên theo logic của truyện chứ không bê hiện thực vào để giải thích đâu).  5. Cuối cùng, vì là bộ não bổ đầu tiên bần đạo đọc nên sẽ chấm bộ này cao hơn các bộ não bổ đọc sau đó( Nên mới đề cử bộ này đó) nhưng ta phải khẳng định nếu muốn đọc xả street, muốn cười rớt hàm thì cứ nhảy hố bộ này đi, đảm bảo không làm các đạo hữu thất vọng!!!  *** Tháng năm đầu hạ, mặt trời lặn về tây. Ánh hoàng hôn màu vỏ quýt xuyên thấu qua cửa sổ, chiếu vào trong tiệm tranh chữ ẩn mình sâu trong một con hẻm vắng vẻ, trong phòng dùng một tấm bình phong phân chia trong ngoài, dưới ánh hoàng hôn mờ nhạt, bức tranh sơn thủy trên bình phong cũng thêm chút hoàng hôn mênh mông. Dưới ánh trời chiều, Lâm Chỉ Thủy đứng phía sau bàn đọc sách trước tấm bình phong, đôi mắt cụp xuống nhìn chằm chằm tờ giấy tuyên thành đã được trải rộng trên bàn, giữa ngón tay cầm một cây bút lông màu đen dùng để viết chữ Khải rất bình thường. Sau khi suy nghĩ một chút, hắn dùng ngòi bút chấm vào mực đồng yên đã được mài sẵn, nhân lúc bút còn thấm đầy mực, thoải mái lướt trên tờ giấy có vẻ ố vàng. Bút như long xà cạnh tẩu, mực như nước chảy mây trôi, lúc dừng múa bút thì triển chuyển, lạc bút thì thoải mái tinh tế. Đến lúc ngòi bút dừng lại, vừa lúc mực cũng khô cạn, trên tờ giấy tuyên thành đã xuất hiện một hàng chữ cuồng thảo rồng bay phượng múa – Niệm khứ khứ, thiên lý yên ba, mộ ái trầm trầm Sở thiên khoát (1). (1) Trong bài từ Vũ Lâm Linh của Liễu Vĩnh, dịch nghĩa: Nghĩ người ra đi, khói sóng trải dài ngàn dặm, mây chiều man mác, trời Sở bao la. Chữ cuồng thảo: một kiểu chữ thảo. Một mạch mà thành! “Không tệ, ngay cả trình độ cuồng thảo của ta cũng trở nên cao như vậy.” Lâm Chỉ Thủy đặt chiếc bút lông trong tay xuống gác ở bên cạnh, đánh giá kiệt tác cuồng thảo mà mình mới học được không lâu, không nhịn được thỏa mãn khẽ gật đầu. Chữ cuồng thảo này viết tới ngay cả hắn cũng suýt nữa không nhận ra. Thế nhưng, chữ viết là dùng để thấu hiểu, còn thư pháp là dùng để thưởng thức, để người ta cảm nhận được sức hấp dẫn của nét vẽ, lấy thế mang hình mới là mấu chốt. Cuồng thảo còn gọi là đại thảo, hôm nay hắn cố ý viết đại thảo là để luyện bút pháp mới một chút, đúng lúc dùng câu thơ này để tưởng niệm vị khách quen có lẽ đã qua đời vì bệnh nan y. Dù sao, Trình lão gia tử cũng là vị khách hàng đầu tiên của cửa hàng nhỏ này, còn là khách quen cũ. Hơn nữa đoán chừng lão tiên sinh kia cũng đã ngoài sáu mươi tuổi, lại không bày ra dáng vẻ trưởng bối, ngược lại lúc ở trước mặt hắn, hành động cử chỉ đều để lộ ra vẻ kính trọng, hiển nhiên đã bị trình độ thư pháp của hắn thuyết phục, vì vậy mới tôn kính hắn như thế. Phải biết rằng, trong giới thư pháp, học vấn không có trước sau, người thấu hiểu là sư. Còn Trình lão gia tử này ngay cả nói chuyện cũng có vẻ nho nhã, ăn nói nửa cổ nửa không, có lẽ là mới vừa bắt đầu học cổ văn, nền tảng không tốt, nghe hơi khó chịu, nhưng vẫn cứ muốn nói, rõ ràng là một kẻ yêu thích văn hóa truyền thống. Vì thế lão thư sinh có thích thư pháp truyền thống cũng là việc rất bình thường. Lão tiên sinh đã coi hắn là đại sư thư pháp, vì vậy có tôn sùng hắn, coi hắn là thần tượng cũng là điều dễ hiểu. Thậm chí Trình lão gia tử còn từng tặng quà ám chỉ, có ý bái hắn làm sư phụ! Chỉ tiếc, Lâm Chỉ Thủy cũng chỉ có thể từ chối. Hắn chỉ mới rèn luyện thư pháp ba năm, có thể đạt tới trình độ hiện tại là vì trong lúc vô tình hắn tìm được một chiếc bút lông cực kì thuận tay, dưới tình huống thuận buồm xuôi gió, mới có thể hạ bút vô cùng trôi chảy, như có thần trợ. Về phần tài nghệ thật sự, trong lòng hắn cũng rất rõ ràng, nếu tham gia thi thố, có lẽ đẳng cấp bút lông thư pháp của hắn chỉ chừng cấp tám chín, chỉ có thể coi là cao thủ. Sau khi dùng chiếc bút lông này, loại cảm giác “nhân bút hợp nhất” kia, khiến lúc hắn đặt bút thành thạo điêu luyện, phẩm chất bút họa cũng có vẻ đẹp nghệ thuật, không kém gì so với những đại sư thư pháp kia. Đương nhiên, hắn không nhận đồ đệ, còn có một nguyên nhân quan trọng nữa. Đó chính là món quà của Trình lão gia tử quá khó coi, chỉ đưa một chiếc thước chặn giấy dùng để đè giấy, hơn nữa còn chỉ là một tảng đá xanh tính chất bình thường, còn không đẹp mắt bằng đồ chặn giấy bằng đồng hắn đang dùng. Những, lễ nhẹ tình nặng, hắn vẫn nhận lấy, đồng thời miễn phí tặng lại một bức tranh chữ, trên đó viết một chữ “Thọ”. Dù chỉ có một chữ, nhưng lúc đó Trình lão gia tử được cưng chiều mà lo sợ, liên tục cảm ơn, dáng vẻ như nhặt được bảo bối, hiển nhiên thật sự rất yêu thích tự thiếp thư pháp của hắn. Lâm Chỉ Thủy cũng rất hài lòng khi có một “fan” như thế. Có fan như thế, còn cầu mong gì. Đáng tiếc, mấy ngày trước Trình lão gia tử đột nhiên nặng nề nói cho hắn biết, bản thân đã gặp kiếp nạn lớn nhất đời này, còn nói gì mà có lẽ sau này không còn cách nào gặp nhau. Chẳng lẽ là… Bệnh nan y? Lâm Chỉ Thủy không nhịn được suy đoán như thế. Lúc ấy để ý đến tâm trạng của lão nhân gia, hắn cũng không hỏi nhiều, chỉ an ủi một chút, đưa một tự thiếp chữ “Độ”, hy vọng lão nhân gia có thể vượt qua cửa ải khó khăn lần này, cầu chúc phẫu thuật thành công. Nhưng hôm nay, hắn phát hiện trong cửa tiệm có thêm một bức thư, trong thư viết một bài thơ: “Hôm qua nghe đạo nay ly biệt, trần thế đủ loại tẫn tiêu yên, sớm biệt non xanh chiều lại thấy, nguyện ở chân trời đợi tôn nhan.” Tuy Lâm Chỉ Thủy không hiểu rõ bài thơ này có ý gì, nhưng nhìn từ câu “trần thế đủ loại tẫn tiêu yên”, chỉ sợ… Lão nhân gia đã đi thật. Về phần hai câu đằng sau, thoạt nhìn giống như có ý ở trên trời chờ hắn chết, nhưng nghĩa này hơi ác độc không giống cách làm người của Trình lão gia tử, vì vậy có lẽ là bùi ngùi thời gian trôi qua, sau này lại gặp hắn trên trời? Ừ, có lẽ như vậy không sai, hắn là cường giả lấy được max điểm khi thi đọc hiểu ngữ văn đấy! Có lẽ bức thư này là do hậu nhân của Trình lão gia tử đưa tới. “Ôi, cũng không biết là bệnh nan y gì, xem ra phẫu thuật không thành công…” Nghĩ đến đây, Lâm Chỉ Thủy không nhịn được thở dài, trong lòng đầy thương tiếc và tưởng nhớ. Biết đi đâu tìm một khách hàng tốt như vậy đây? Cũng lâu lắm rồi mấy vị khách hàng khác không tới, trong tiệm chỉ có một khách hàng quen là Trình lão gia tử, vậy mà hắn ta còn không may qua đời, ngày tháng sau này cũng quá khó khăn. Cũng may, mặc dù Trình lão gia tử chỉ mua hai bức tranh chữ, nhưng cũng chịu tiêu tiền, vì vậy hắn còn một khoản tiền tiết kiệm, tiêu tiết kiệm một chút có thể chịu đựng được mấy tháng. “Lại đăng mấy video lên TikTok nữa thì tuyệt, vạn nhất có fan đến vung tiền như rác thì sao…” Lâm Chỉ Thủy lẩm bẩm một tiếng, sau đó cầm điện thoại trên giá đỡ bên cạnh xuống. Mời các bạn đón đọc Toàn Thế Giới Chỉ Có Ta Không Có Biết Ta Là Cao Nhân của tác giả Lão Ma Đồng.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Tối Hiệu Trưởng - Kỵ Mã Khách Kinh Hoa
Nhậm Phong xuyên qua đến một cái tương tự Địa Cầu kỳ quái thế giới song song, đã trở thành một nhà sắp lụi bại đóng cửa gà rừng đại học hiệu trưởng, đồng thời đã nhận được một cái danh giáo hệ thống. Sau đó, để Tề Bạch Thạch dạy dỗ quốc hoạ, Beethoven dạy dỗ đàn dương cầm, Socrates dạy dỗ triết học, Gauss dạy dỗ toán học, Tiền Chung Thư dạy dỗ quốc học, Miyazaki Hayao dạy dỗ hoạt hình, Jordan dạy dỗ bóng rổ. . . "Ở thế kỷ hai mươi mốt, xa xôi Đông Phương, có một toà nhân tài kiệt xuất trường học, nó bị ca tụng là Đông Phương minh châu, thế giới thứ mười đại kỳ tích." —— nước Mỹ " Time Magazine " "Phía trên thế giới này chỉ có hai loại trường học, một loại là Học viện Nam Tinh, một loại là trừ Học viện Nam Tinh bên ngoài những học viện khác." —— nước Anh " The Times" *** Muôn người chú ý! Từ khi giáo dục giới cải cách sau, chân chính ý nghĩa thượng cao học cùng cao học trung gian PK, không phải là không có, nhưng mà như nhiều như thế hai mươi mấy cao học, liên hiệp lại, đi khiêu chiến một cái cao học, đây là gần như không tồn tại. Vì lẽ đó, tin tức vừa thả ra, đối chiến tin tức chính là thành đứng đầu. "Giáo dục giới đại sự!" "Đến lúc đó hiện trường trực tiếp, ta nói thật, muốn đối lôi đâu mấy cái chuyên nghiệp?" "Còn không có công bố, bất quá ta cảm thấy, rất có thể rất nhiều chuyên nghiệp đều sẽ thượng." "Những trường học sẽ không như thế nghĩ không ra đi, Nam Tinh học viện một ít chuyên nghiệp cũng rất mạnh a, như thế lên, không phải muốn chết sao?" Nghị luận sôi nổi. Mà sau bảy ngày, Nam Tinh học viện đã chuẩn bị kỹ càng sân bãi, quốc nội rất rất nhiều ký giả truyền thông cũng đều đến, hai mươi mấy cao học chọn phái đi ra liên hiệp đại biểu cũng tới. Hiện trường, phía dưới khán giả rất rất nhiều, Nam Tinh học viện học sinh cùng công chức, còn có cố ý tới rồi du khách, toàn ở phía dưới quan chiến, mà phía trước một cái trên sân khấu, là một cái rất lớn bảng đen. Tại trên đài còn đứng hai nhóm người. Mời các bạn đón đọc Tối Hiệu Trưởng của tác giả Kỵ Mã Khách Kinh Hoa.
Sơn Thôn Trang Viên Chủ - Nhược Vong Thư
Làm trong bụng có một hạt châu là cảm giác gì? Lưu Phú Quý cảm thấy mình tựa như là tại mang thai, đáng tiếc lại không sinh ra Na Tra. May mắn chi môn đã mở ra, thu hoạch không chỉ nhỏ xác thực may mắn. Bởi vì, ngươi là chơi nước tổ tông. Manh sủng tổng dã thú một màu, trồng trọt cùng nuôi dưỡng song phi. Rảnh rỗi, khách mời một cái lão trung y. Nho nhỏ sơn thôn trang viên chủ, sơn thôn sinh hoạt vui tiêu dao. *** Mười năm trước Lưu Phú Quý cùng Trần Đại Nha hôn lễ, liền thành một cái tương tự với truyền thuyết tồn tại. Liền xem như những khách nhân quay chụp xuống tới video ngắn, đều tại trên mạng lưu truyền thật nhiều năm. Không phục không được, có lẽ có chút người kết hôn sẽ tiêu hơn trăm triệu phí tổn, mời đến minh tinh tai to mặt lớn, trên bàn cơm nguyên liệu nấu ăn cũng sẽ chiếu vào đỉnh cấp tới. Nhưng là liền Lưu Phú Quý cùng Trần Đại Nha làm ra cái tràng diện này, ngươi liền xem như tìm mười cái tám cái gánh xiếc thú, ngươi cũng không làm được. Đều không cần nói phía trước một bên vui thích mở đường cái kia viên tròn, Tham Ăn Gấu hai bọn chúng người còn có hổ người một nhà , ngoài ra còn Cái Bờm Lớn, cái này sẽ rất khó thu nạp đầy đủ nha. Còn có nhiều người như vậy cùng một chỗ dùng cơm, còn là ăn xong lâu tràng diện, cũng là đủ chấn động. Cái này cần chính là nhân khí, dù sao có đôi khi ngươi liền xem như rải ra tiền mời người đến cổ vũ, người ta cũng chưa chắc nguyện ý tới. "Phú Quý, phía trong lòng có phải hay không vui thích? Một hồi Nhạc Nhạc liền nên trở về." Quách Khải Ân vừa cười vừa nói. "Vậy ngươi xem, lần này đều không mang lấy ta cùng đi ra. Nói với ta, muốn ăn ta hầm thức ăn." Lão Lưu hài lòng Dương Dương nói. Mời các bạn đón đọc Sơn Thôn Trang Viên Chủ của tác giả Nhược Vong Thư.
Nguyên Lai Ngã Thị Yêu Nhị Đại - Mại Báo Tiểu Lang Quân
Lý Tiện Ngư hai mươi tuổi năm đó, nhận được phụ thân di sản, một cái niên phương mười tám, xinh đẹp như hoa tổ nãi nãi. Lý Tiện Ngư: "Tổ nãi nãi, vì cái gì ngươi còn trẻ như vậy." Tổ nãi nãi : "Bởi vì ta mười tám năm đó liền chết." Lý Tiện Ngư: Σ(っ°Д°;)っ *** Rốt cục kết thúc, vung hoa một chút. Quyển sách này viết rất gian nan, xem như ta một cái nếm thử. Thành tích cũng tạm được, bất quá quyển sách mệnh đồ nhiều thăng trầm, so « tỷ tỷ » còn muốn gian nan. Tác giả vòng bằng hữu hỏi ta: Vì cái gì ngươi không quá giám? Năm tháng phòng tối, đổi ta, ngày thứ hai liền kết thúc. Ta nói: Tiết tháo hoàn thành! Vậy đại khái chính là ta một người mới tác giả tiết tháo cùng sơ tâm, không chỉ là vì kiếm tiền vừa cơm, độc giả cũ đều hiểu ta, ta viết làm càng nhiều hơn chính là yêu thích. Quyển sách này phòng tối trong lúc đó, ta liên tục ba tháng bạo lá gan, mỗi tháng số lượng từ hai mươi vạn chữ trở lên. Đủ lương tâm đi. Đến trung tuần tháng chín, dạ dày viêm nằm viện, sau đó liền bắt đầu bệnh tới như núi sập, không có tinh lực, bất đắc dĩ mới bắt đầu một ngày canh một. Không phải quyển sách này tháng mười trước đó liền nên hoàn tất. Kỳ thật đều là mấy tháng trước thức đêm suốt đêm, thức đêm suốt đêm, ban ngày đi làm. . . . Từ từ tích lũy bệnh căn. Dạ dày viêm chỉ là dụ phát những cái kia đè ép trong thân thể mỏi mệt. Tốt, không nói cái này. Lần này, ba ngày chương 15:, hôm nay cơ hồ suốt đêm. Đây là ta từ trước tới nay, điên cuồng nhất gõ chữ kinh lịch, trực tiếp lá gan đến hoàn tất (ban ngày đi làm). Ta lúc đầu rất mệt mỏi, rất muốn ngã đầu liền ngủ, nhưng viết đến kết cục lúc, nói như thế nào đây, chính là vạn phần phiền muộn. Tỷ tỷ hoàn tất thời điểm ta không phiền muộn, bởi vì mỗi người đều có một cái tốt kết cục. Nhưng yêu đời thứ hai không phải. Quyển sách này viết đến nơi đây, cái này lấp hố đã điền xong, các loại phục bút đều đã vận dụng, ta tự giác coi như không tệ, không có đầu voi đuôi chuột. Tỉ như khoáng cổ tuyệt kim vô song chiến hồn, xuyên qua toàn văn đi. Ta trong sách lặp đi lặp lại nâng lên, Long châu là vững chắc nàng cảnh giới, nếu không vô hạn cường hóa sẽ để cho nàng nhục thân sụp đổ, hồn phi phách tán. Mà vững chắc sau cảnh giới, chính là Cực Đạo đỉnh phong. Yêu đạo ngưu bức là trong câu chữ, là thừa thượng khải hạ. Tổ nãi nãi ngưu bức là giải quyết dứt khoát. Không dở đuôi, không có thái giám, còn đem hố đều điền, tự viên kỳ thuyết. Ân, Phi thường tán. Ta biết có lẽ có một phần nhỏ độc giả sẽ mắng ta, ta phải bản thân cãi lại một chút, mỗi bộ tiểu thuyết phần cuối, kỳ thật từ vừa mới bắt đầu liền quyết định. Nói có bức cách một điểm, cái này gọi là "Lập ý" . Ta là nghĩ như vậy, một cái ưu tú tác giả, hẳn là nếm thử khác biệt phong cách sáng tác, khác biệt tác phẩm, phải có khác biệt lập ý. Yêu đời thứ hai cùng tỷ tỷ là hoàn toàn khác biệt nội dung. Tác phẩm muốn biểu đạt đồ vật cũng hoàn toàn khác biệt. Đây chính là lập ý khác biệt. Ta tại sao muốn nói những này đâu, tuyệt đối không phải vung nồi, hạ quyển sách lập ý khẳng định cùng yêu đời thứ hai khác biệt, ta chuẩn bị viết thả lỏng một chút sảng văn, dù sao muốn nghênh hợp thị trường sao (buồn cười bảo mệnh). Muốn kiếm tiền vừa cơm à. Những cái kia nói ta hạ quyển sách không định viết độc giả xin đem đao buông xuống. Trở lại chuyện chính, nói một câu ta quyển sách này linh cảm, khởi nguyên từ ta đọc sách lúc tự ngu tự nhạc viết tại notebook bên trên một bộ truyện ngắn, cái kia trong chuyện xưa nhân vật chính là như vậy, nhân vật chính có được thời gian đình trệ năng lực, hắn có thể tại nào đó đoạn đứng im thời gian bên trong tự do hoạt động, có một ngày, nhân vật chính thầm mến nữ ngồi cùng bàn xảy ra tai nạn xe cộ bỏ mình. Hắn liền dừng lại thời gian, vĩnh viễn dừng lại tại nữ ngồi cùng bàn xảy ra tai nạn xe cộ trước một khắc, mãi cho đến tính mạng hắn cuối cùng. Hắn cũng không có mất đi thầm mến nữ ngồi cùng bàn, mãi cho đến chết, nữ ngồi cùng bàn đều bồi tiếp hắn. Đây chính là ta nói, yêu đời thứ hai kết cục, không phải là bi kịch, cũng không tính hài kịch. Lý Tiện Ngư cũng không có mất đi người hắn yêu, cùng yêu hắn người, hắn chỉ là tại nào đó một quãng thời gian bên trong không ra được (buồn cười bảo bối). Tương ứng, cũng sẽ không có yêu đời thứ hai phiên ngoại. Đây coi như là ta sơ tâm chi tác. Lần nữa cường điệu, quyển sách này lập ý là độc nhất vô nhị, mỗi quyển sách lập ý đều là độc nhất vô nhị, hạ quyển sách ta khẳng định viết hài kịch, độc giả các lão gia. Bất quá lời nói đi cũng phải nói lại, quyển sách này nhân vật tạo nên chính ta cảm thấy còn có thể, có máu có thịt. So sánh với « tỷ tỷ », khả năng tại mấy cái nhân vật chính trên thân khắc hoạ không bằng, cái này quyết định bởi tại phần diễn. Nhưng ở nhân vật cơ số bên trên, ta là tiến bộ. Bất quá, « tỷ tỷ » cũng tốt, yêu đời thứ hai cũng được, cũng không tính là sảng văn. Nhất là yêu đời thứ hai, khuynh hướng màu xám. Đây là thiếu sót của ta. Ta cái này sách nát, đặt mười năm trước khả năng không có việc gì, lúc ấy văn học mạng mới vừa dậy, không có ước định mà thành sảng văn sáo lộ, các loại sắc điệu sách đều có, độc giả năng lực chịu đựng mạnh. Hiện tại là sảng văn thời đại. Mà lại, bởi vì mạng lưới phát đạt, độc giả cùng tác giả giao lưu càng thêm thuận tiện, không giống trước kia, viết bi kịch, độc giả cũng mắng không đến tác giả. Ta phải học được thích ứng trào lưu, hạ bản khẳng định viết sảng văn (buồn cười). Yêu đời thứ hai hoàn tất về sau, ta sẽ nghỉ ngơi một hồi, qua mấy ngày sẽ ở công chúng hào tuyên bố phiên ngoại bỏ phiếu: Ba cái phiên ngoại lựa chọn, để các ngươi bỏ phiếu quyết định viết cái gì phiên ngoại. Công chúng hào: Ta là bán báo nhỏ lang quân. Chữ sai lời nói, trước đem liền nhìn xem đi, ta quá mệt mỏi, suốt đêm đến năm điểm, thật không có tinh lực đi từng câu từng chữ kiểm tra chương 15: Lỗi chính tả. Năm sáu vạn chữ Hạ quyển sách lời nói, có thể muốn hơn mấy tháng sau. Ta chuẩn bị một đống lớn tư liệu, chuẩn bị rất nhiều tài liệu, mục tiêu của ta rất đơn giản, viết một bản rời xa cua đồng, chính năng lượng sách. Về sau gọi ta: Bán chính năng lượng nhỏ lang quân. Đương nhiên, đầu tiên là nghỉ ngơi. Quyển sách này thật đem tình cảm của ta cùng tinh lực đều móc rỗng. Ta khả năng không viết ra được "Tần Bảo Bảo" dạng này tỷ tỷ, cũng không viết ra được Lý Tiện Ngư cuộc sống như thế kinh lịch. Cái này nếu là chuyện tốt, để cho ta một mực tiến lên, phòng ngừa mô bản hóa. Cũng là chuyện xấu, ngươi khi lấy được cái gì đồng thời, cũng sẽ mất đi một vài thứ. Cuối cùng, cảm tạ một chút các vị đáng yêu độc giả lão gia, cảm tạ một chút nhóm độc giả quản lý cùng chủ nhóm, cảm giác Tạ Cửu, cảm tạ Lý Bội Vân (Tú Nhi). Hữu duyên tạm biệt các vị. Bán báo nhỏ lang quân, viết tại năm 2019 ngày 16 tháng 10. Rạng sáng năm giờ. Mời các bạn đón đọc Nguyên Lai Ngã Thị Yêu Nhị Đại của tác giả Mại Báo Tiểu Lang Quân.
Diệu Thủ Tâm Y - Trần Gia Tam Lang
“Lâm Kiệt tiên sinh, làm trên thế giới tuổi trẻ nhất Nobel y học thưởng đạt được giả, thỉnh nói một chút ngài cảm tưởng?” Lâm Kiệt nhìn trước mắt thỉnh thoảng sáng lên đèn flash, nhớ lại nói: “Như các ngươi biết nói như vậy, ta ở mười chín tuổi phía trước, chỉ là một số nhật tử chờ chết thiếu niên, thay đổi ta vận mệnh chính là kia một cái giải phẫu.” “Kia tràng giải phẫu mang cho ta, không chỉ là tân sinh……” *** Hôm sau buổi sáng, nhà trọ Tường Thái! Thu thập thoả đáng, thay xong đi ra ngoài quần áo Lâm Kiệt, đi tới phòng khách, liền thấy An Khả Hinh, An Khả Mộng, Lâm Miểu, còn có Quan Mộc Hoa, Nhâm Di Nhiên cũng đang chờ mình. An Khả Hinh tiến lên đón một bước, cho Lâm Kiệt chỉnh sửa một chút cổ áo, nói: "Ta muốn cùng Miểu Miểu đi phòng thiết kế nói một chút tầng chót nhà trọ thiết kế và sửa sang vấn đề, ngươi và Khả Mộng ngày hôm nay có thể đừng đùa quá khùng." Hàn thị tập đoàn ở An công ty nguyên trụ sở chính tiểu Bạch lầu kiến thiết cao ốc chọc trời, đem ở mùa xuân này trước sau giao phó. Thành tựu nghiệp chủ một trong Lâm Kiệt, đã lấy được rồi vậy bộ tầng chót nhà trọ bản vẽ, dự trước tiến hành sửa chữa công việc thiết kế. Lâm Kiệt ừ một tiếng, nhắc nhở: "Chúng ta đã quyết định thường ở biệt thự, vậy tầng chót nhà trọ sửa sang, liền đừng gây ra quá xa hoa, đơn giản một chút là được." Mời các bạn đón đọc Diệu Thủ Tâm Y của tác giả Trần Gia Tam Lang.