Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Địa Cung Rực Lửa

Thần Apollo chất chơi một thuở, giờ đây bị Zeus đày xuống trần trong hình hài thằng nhóc hậu đậu Lester Papadopoulos. Để trở về Olympus, Lester buộc phải khôi phục năm nguồn Sấm Truyền đã rơi vào tay kẻ địch. Nhưng thần phải thực hiện cái nhiệm vụ bất khả thi này mà chẳng có chút sức mạnh nào trong tay, cũng như phải phục dịch cho đứa con gái nhếch nhác của Demeter, Meg. Cám ơn nhiều nha bố yêu. Nhờ có một số á thần trợ giúp, Lester đã sống sót vượt qua hai thử thách đầu tiên, một ở Trại Con Lai, một ở Indianapolis, cũng là nơi Meg nhận được Lời Tiên Tri Hắc Ám. Những lời cô bé thốt ra trên Chiếc Ngai Kí Ức dự báo một cuộc tấn công vào Trại Jupiter của bọn Tam đầu chế. Leo vội vàng cưỡi Festus đi báo tin cho trại La Mã, còn Lester và Meg phải băng qua Mê Cung tới vùng tây nam nước Mỹ để tìm tên hoàng đế thứ ba, cùng với nguồn Sấm Truyền chuyên môn đánh đố. Lời tiên tri u ám chỉ mang đến một tia hy vọng duy nhất: Mang móng guốc, kẻ dẫn đường nắm rõ. Họ sẽ được đồng hành với một thần rừng, và Meg biết phải triệu hồi ai đây rồi… *** Bộ sách Những thử thách của Apollo gồm có: Sấm Truyền Bí Ẩn Lời Tiên Tri Hắc Ám Địa Cung Rực Lửa Lăng Mộ Bạo Chúa ,,, *** Rick Riordan là tác giả có sách bán chạy nhất do tờ New York Times bình chọn cho bộ truyện dành cho trẻ em: Percy Jackson và các vị thần trên đỉnh Olympus và bộ Tiểu thuyết trinh thám dành cho người lớn Tres Navarre. Ông có 15 năm giảng dạy môn tiếng Anh và Lịch sử ở các trường trung học cơ sở công và tư ở San Francisco Bay Area ở California và Texas. Ông cũng từng nhận giải thưởng Giáo viên ưu tú đầu tiên của trường năm 2002 do Saint Mary’s Hall trao tặng. Rick Riordan hiện đang sống ở San Antonio, Texas cùng vợ và hai con trai. Ông dành toàn bộ thời gian cho sáng tác. *** Từng là Apollo Giờ chỉ là chuột trong Mê cung Cứu, mang theo bánh nữa Không. Ta từ chối chia sẻ khúc này trong chuyện đời của ta. Đó là cái tuần hèn mọn nhất, sỉ nhục nhất và tệ bạc nhất trong suốt 4000 năm cuộc đời có lẻ của ta. Bi kịch. Thảm họa. Đau lòng. Ta sẽ không kể cho các ngươi về nó đâu. Tại sao các ngươi vẫn ở đây hả? Đi ra đi! Lạy thánh thần trên cao, ta đoán là ta chẳng có lựa chọn nào nữa rồi. Không còn nghi ngờ gì nữa, chính Zeus cũng muốn ta kể câu chuyện này cho các người vì nó là một phần trong hình phạt của ta. Việc ông ta biến ta, một người đã từng là vị thần Apollo tối cao, trở thành một thằng nhãi con đầy mụn, đầy mỡ, lại còn có cái tên giả Lester Papadopoulos nữa, vẫn là chưa đủ. Ông ta đẩy ta vào cái nhiệm vụ đầy nguy hiểm để giải cứu cho năm Nhà tiên tri cổ đại vĩ đại từ tay ba tên hoàng đế La Mã độc ác cũng vẫn là chưa đủ. Thậm chí là biến ta-người từng là đứa con trai yêu quý của ông ta-thành nô lệ của một đứa á thần huênh hoang 12 tuổi tên Meg, cũng vẫn chưa bao giờ đủ! Quá đáng nhất là, Zeus muốn ta ghi lại tất cả những sự nhục nhã này để truyền cho con cháu đời sau. Được thôi. Nhưng ta cũng phải cảnh báo các người. Ở những trang tiếp theo, chỉ toàn là những đau khổ đang chờ đợi các ngươi mà thôi. Bắt đầu từ đâu ta? Với Grover và Meg, dĩ nhiên rồi. Trong suốt hai ngày, chúng ta đã du hành ở trong Mê cung- đi qua hàng bao nhiêu cái hố đầy bóng đêm và những hồ thuốc độc, đi qua những khu mua sắm đổ nát chỉ có toàn mấy cửa hàng bán đồ Halloween giảm giá và những bữa tiệc buffet đồ Trung Quốc đáng ngờ. Mê cung có thể là một nơi khiến người ta hoang mang. Nó giống như một mạng lưới mao mạch chảy ngay bên dưới lớp da của thế giới. Nó kết nối những căn hầm, cống rãnh, và cả những đường hầm đã bị bỏ quên trên toàn địa cầu, bất chấp tất cả những định luật thời gian và không gian. Một người có thể bước vào Mê cung qua một lỗ cống ở Rome, đi tầm mười thước, mở cánh cửa ra, và nhận ra bản thân đang ở trại huấn luyện chú hề tại Buffalo, Minnesota. (Đừng có hỏi. Ám ảnh lắm.) Ta sẽ tránh xa Mê cung bằng mọi giá. Đáng buồn thay, lời tiên tri chúng ta nhận được ở Indianna lại chỉ điểm khá rõ ràng: "Xuyên qua mê cung tối tăm tới vùng đất tử thiêu". Hihi vui dễ sợ! "Duy nhất kẻ móng guốc dẫn đường mở lối." Trừ một việc, là kẻ dẫn dường có móng guốc của chúng ta, thần rừng Grover Underwood, có vẻ là đếch có biết cái đường nào hết. "Ngươi đi lạc rồi đấy," Ta nói, lần thứ 40. "Lạc đâu mà lạc!" Cậu ta cãi lại. Cậu ta chạy nước kiệu với cái quần bò thụng và chiếc áo phông màu xanh lá cây, hai đuôi móng guốc lảo đảo trong đôi giày New Balance 520s được làm riêng cho mình cậu ta. Một chiếc mũ đan tay màu đỏ che phủ mái tóc xoăn xoăn. Tại sao cậu ta lại nghĩ là cải trang kiểu này giúp cậu ta nhìn giống người thường hơn thì ta cũng không biết. Hai cái sừng của cậu ta nhú lên rõ ràng bên dưới chiếc mũ. Đôi giày của cậu ta bật ra khỏi bộ móng cứ mỗi ngày phải vài lần, và ta thì chán cái việc phải cong mông chạy đi nhặt lại giày cho cậu ta lắm rồi. Cậu ta dừng lại ở một ngã rẽ chữ T ở hành lang. Ở mỗi hướng đều là những bức tường bằng gạch cứng sù sì dẫn thẳng vào bóng tối. Grover giật giật chòm râu thưa. "Thế nào rồi?" Meg hỏi. Grover nao núng. Cũng như ta, cậu ta nhanh chóng trở nên sợ hãi trước sự không hài lòng của Meg. Không phải là Meg McCaffrey nhìn đáng sợ đâu. Cô bé thậm chí là nhìn còn nhỏ hơn tuổi, với bộ đồ đèn giao thông-váy xanh lá cây, tất bó màu vàng và chiếc áo đỏ-tất cả đều rách rưới và bẩn thỉu nhờ vào mấy trận bò lê bò lết trong mấy cái đường hầm chật hẹp. Tơ nhện giăng đầy trên mái tóc màu tối cắt ngắn ngang tai. Cặp kính mắt mèo bụi bặm tới mức ta không hiểu làm thế nào mà cô bé có thể nhìn thấy được. Nhìn tổng quan thì, cô bé trông như một đứa trẻ mẫu giáo vừa mới sống sót qua trận đánh nhau tranh giành trò đu dây. Grover chỉ về phía đường hầm phía bên phải. "Tôi-tôi khá chắc là Palm Springs ở hướng đó." "Khá chắc?" Meg hỏi. "Như lần trước, cái lần mà chúng ta đi vào một cái nhà tắm và làm một tên Cyclops đang ngồi toilet phát hoảng ấy hả?" "Đó đâu có phải lỗi của tôi!" Grover vặc lại. "Với lại, cái hướng này có MÙI khá đúng. Mùi... cây xương rồng." Meg khịt khịt vào không khí. "Tôi không có ngửi thấy mùi xương rồng." "Meg," ta nói, "Thần rừng là người dẫn đường của chúng ta. Chúng ta không có nhiều lựa chọn ngoài tin cậu ta đâu." Grover giận dỗi. "Cảm ơn vì giúp cho sự tự tin của tôi tăng lên nhé. Giờ thì là lời nhắc nhở trong ngày này: Tôi không hề YÊU CẦU được triệu hồi một cách thần kỳ từ nửa kia của đất nước và rồi tỉnh dậy ở một khu vườn cà chua trên một nóc nhà tại Indianapolis đâu nhé!" Nói thì lớn lao thế thôi, nhưng cậu ta lại nhìn chằm chằm vào chiếc nhẫn đôi ở ngón tay giữa của Meg, cứ như thể cậu ta lo sợ cô bé sẽ triệu hồi hai thanh mã tấu vàng rồi xẻ cậu ta thành món dê xiên nướng vậy. Từ khi biết được Meg là con gái của Demeter, nữ thần của vạn vật đâm chồi nảy lộc, Grover Underwood đã hành xử như thể cậu ta bị đe dọa bởi cô bé hơn là bởi ta, một cựu thần Olympus tối cao. Cuộc sống thật chẳng công bằng chút nào. Meg quẹt mũi. "Được thôi. Tôi chỉ không nghĩ là chúng ta sẽ cứ đi lòng vòng trong này trong suốt hai ngày vừa rồi thôi. Trăng non sẽ lên -" "Sau ba ngày nữa," ta nói, cắt lời cô bé. "Chúng ta biết." Có thể là ta đã quá lỗ mãng, nhưng ta không cần được nhắc nhở về phần còn lại của lời tiên trị đâu. Khi chúng ta đi về hướng nam để tìm Nhà tiên tri tiếp theo, anh bạn Leo Valdez của chúng ta đã lái con rồng đồng một cách tuyệt vọng tới Trại Jupiter, trại huấn luyện Á thần La Mã tại phía bắc California, hy vọng có thể cảnh báo họ về trận lửa, những chết chóc mất mát và những thảm họa mà họ có thể sẽ phải đối đầu khi kỳ trăng non tới. Ta cố dịu giọng lại. "Chúng ta phải tin là Leo và những Á thần La Mã có thể chống lại được bất cứ thứ gì đang tiến về phía bắc. Chúng ta có nhiệm vụ riêng của mình rồi. "Và hàng đống những trận lửa của riêng mình nữa." Grover thở dài. "Như thế nghĩa là gì?" Meg hỏi. Cũng như cách hành xử trong suốt hai ngày vừa rồi, Leo lại thoái thác. "Tốt nhất là không nên nói về chuyện đó . . . ở đây." Cậu ta liếc nhìn xung quanh một cách lo lắng như thể mấy bức tường có tai và đang lắng nghe vậy, điều mà dứt khoát là có thể xảy ra. Mê cung là một công trình sống. Dựa vào những mùi phát ra từ một vài hành lang, ta khá chắc là nó ít nhất cũng phải có một cái ruột. Grover cào cào vào hai bên sườn. "Tôi sẽ cố đưa chúng ta tới đó thật nhanh," cậu ta hứa. "Nhưng mà Mê cung cũng có suy nghĩ của riêng nó nữa. Lần trước khi tôi ở đây, với Percy . . ." Biểu cảm của cậu ta trở nên đăm chiêu, như bao lần cậu ta nhớ lại những cuộc hành trình xưa cũ cùng với người bạn thân nhất, Percy Jackson. Ta không thể trách cậu ta được. Percy đúng là một á thần có ích để có bên mình. Không may là, cậu ta không dễ để cứ thế triệu hồi từ một vườn cà chua như cậu Thần rừng dẫn đường này được. Ta đặt một tay lên vai của Grover. "Chúng ta biết là ngươi đang làm hết sức rồi. Hãy cứ đi tiếp thôi. Và trong khi ngươi tiếp tục ngửi thấy mùi xương rồng, nếu ngươi có thể tập trung lỗ mũi của mình vào mấy món ăn sáng nữa-chẳng hạn như là cà phê và bánh rán vòng vị chanh ấy-vậy thì sẽ tuyệt lắm." Chúng ta theo chân người dẫn đường tiến vào đường hầm bên tay phải. Chẳng mấy lâu sau, con đường hẹp lại, bắt buộc chúng ta phải né người và đi lạch bạch từng người một. Ta ở vị trí giữa, vị trí an toàn nhất. Các ngươi có thể không nghĩ đó là hành động dũng cảm, thế nhưng Grover là chúa tể của thế giới Hoang dã, một thành viên của Hội đồng Bô lão Cloven. Thế là cũng coi như là cậu ta sở hữu sức mạnh to lớn, mặc dù ta cũng chưa nhìn thấy cậu ta sử dụng sức mạnh bao giờ. Còn Meg, cô ấy không chỉ biết chiến đấu với hai lưỡi kiếm vàng, mà cô ấy còn có thể làm đủ trò hay ho với những túi hạt giống làm vườn mà cô bé đã chất đầy mình khi còn ở Indianapolis nữa. Ta, mặt khác, thì lại ngày càng trở nên yếu và không phòng ngự nổi hơn. Kể từ trận chiến với Hoàng đế Commodus, người mà ta đã làm mù bởi một trận ánh sáng của thần, ta chưa thể nào triệu hồi lại được dù chỉ một mẩu nhỏ sức mạnh thần thánh nào cả. Những ngón tay ta dần trở nên chậm chạp trên những sợi đàn của chiếc đàn ukulele chiến đấu. Khả năng cung thuật cũng ngày càng giảm đi. Ta thậm chí đã bắn trượt khi ta bắn tên Cyclops trong cái nhà vệ sinh đó đấy. (Ta không chắc ta hay là hắn là người xấu hổ hơn nữa.) Thêm vào đó, những viễn cảnh lâu lâu khiến ta tê liệt dạo này cũng xuất hiện thường xuyên hơn và khắc nghiệt hơn. Ta chưa chia sẻ nỗi lo lắng của ta với những người bạn của mình. Chưa phải lúc. Ta muốn tin là sức mạnh của ta chỉ là đang được nạp lại mà thôi. Xét cho cùng, thử thách ở Indianapolis cũng gần như phá hủy ta rồi. Nhưng cũng có một khả năng khác nữa. Ta đã bị đẩy từ đỉnh Olympus rồi ngã cắm mặt vào một thùng rác ở Manhattan từ hồi tháng Một rồi. Bây giờ đã là tháng Ba. Nghĩa là ta đã làm người thường trong vòng hai tháng rồi. Cũng có thể là ta ở dạng người thường càng lâu thì ta sẽ càng yếu đi, và cũng càng khó để ta trở lại thể thần thánh trước kia của ta. Hai lần trước Zeus đẩy ta xuống hạ giới có như thế này không ấy nhỉ? Ta cũng chẳng nhớ nữa. Một vài ngày, ta thậm chí còn không nhớ nổi vị của bánh thánh, hoặc là tên của những chú ngựa kéo cỗ xe mặt trời của mình, hoặc là khuôn mặt của cô em gái sinh đôi Artemis của ta. (Thường thì ta sẽ nói đó là một lời chúc phúc, không nhớ mặt cô em gái ấy, nhưng ta nhớ con bé đến điên cả lên. Đừng có hòng mách con bé là ta đã nói vậy đấy.) Chúng ta bò theo sườn hành lang, mũi tên thần kỳ của Dodona rung rung trong bao đựng tên như chiếc điện thoại đã tắt tiếng, như thể nó đang muốn được lấy ra và được hỏi ý kiến. Ta cố tảng lờ nó đi. Những lần trước khi ta hỏi mũi tên cho lời khuyên, nó không có ích cho lắm. Tệ hơn là, nó đưa mấy lời khuyên vô ích bằng tiếng Anh thời Shakespeare. Có quá nhiều những từ NGƯỜI, NHÀ NGƯƠI, TÁN THÀNH và VÔ CÙNG bằng tiếng Anh cổ, nhiều hơn những gì ta có thể chịu đựng. Ta chưa bao giờ thích những năm có đuôi 90s. (Ý ta là những năm 1590s ấy). Có thể ta sẽ bàn bạc với mũi tên khi chúng ta tới Palm Springs. NẾU như chúng ta tới được Palm Spring . . . Grover dừng lại ở một ngã rẽ chữ T nữa. Cậu ta đưa mũi ngửi ngửi bên phải, rồi bên trái. Mũi cậu ta chun lại như mũi con thỏ mới ngửi phải một con chó vậy. Bất chợt, cậu ta thét lên "Lùi lại!" và ngã ngửa lại đằng sau. Cái hành lang quá chật hẹp nên cậu ta đổ nhào lên đùi ta, bắt buộc ta phải ngã nhào lên đùi của Meg, cô bé ngồi phịch xuống một cách nặng nề và làu bàu hốt hoảng. Trước khi ta có thể cằn nhằn rằng ta không thích massage nhóm, hai tai của ta bật lên. Toàn bộ khí ẩm đang bị rút cạn khỏi không khí. Một mùi hương cay xè trườn qua người ta-như là mùi nhựa đường còn mới trên một con đường cao tốc ở Arizona vậy-và từ bên kia hành lang, ngay trước mặt chúng ta nổi lên một lớp lửa vàng kè, một xung điện của cái nóng khủng khiếp biến mất nhanh chóng như khi nó xuất hiện vậy. Hai tai ta nứt rạn . . . có thể là do dòng máu đang sôi sùng sục bên trong đầu ta. Miệng ta khô tới mức nuốt thôi còn thấy khó. Ta không thể nào nói được là chỉ có ta đang run rẩy đến mất cả kiểm soát hay là cả ba chúng ta đều vậy. "Cái-cái gì vậy?" Ta tự hỏi tại sao phản ứng đầu tiên của ta là hỏi đó là KẺ NÀO. Có gì đó về luồng hơi đó quen thuộc một cách đáng sợ. Trong luồng khói cay độc đang lơ lửng, ta nghĩ là mình nhận ra được cái mùi khó chịu của sự ghét bỏ, niềm hoang mang và cơn đói cồn cào. Chiếc mũ đan tay màu đỏ của Grover bốc khói. Cậu ta ngửi y như đống lông dê bị đốt cháy. "Cái đó," cậu ta nói một cách yếu ớt, "nghĩa là chúng ta đang ở rất gần rồi đó. Chúng ta cần phải nhanh lên." "Đúng như những gì tôi đã nói đi nói lại đấy," Meg gầm gừ. "Giờ thì đứng dậy ngay." Cô bé lấy đầu gối đá vào mông ta. Ta khó nhọc đứng dậy, ít nhất là đứng ở chiều cao mà cái hầm kẹp chặt cho phép. Đám lửa qua rồi, da ta cảm giác sền sệt. Hành lang trước mặt chúng ta trở nên tối tăm và im thin thít, như thể là chưa hề có một chút lửa địa ngục nào mới phun ra vậy, nhưng ta đã dành đủ thời gian với cỗ xe mặt trời để có thể đo độ nóng của lửa. Nếu như chúng ta bị luồng hơi đó phun trúng, thì chúng ta đã bị nấu chảy thành huyết thanh luôn rồi. "Chúng ta sẽ phải rẽ trái thôi," Grover quyết định. ... Mời các bạn đón đọc Những thử thách của Apollo Tập 3: Địa Cung Rực Lửa  của tác giả Rick Riordan.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Phần Mềm Treo Máy: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch
Tề Minh ngủ một giấc dậy thì phát hiện bản thân đã xuyên không, trở thành đệ tử tạp dịch ở Thanh Vân Phong – Một trong mười hai Phong của Thiên Khải tông. Còn may là. “Phần mềm treo máy” mở ra thay đổi cuộc đời của hắn. “Ting!” “Ngươi đã treo máy ở phó bản “Thục Sơn Cổ Đạo” bảy ngày, vượt phó bản bảy lần, nhận được: Thất Tinh kiếm, Ngự Kiếm thuật, một viên Trúc Cơ đan cực phẩm, sáu trăm ba mươi viên linh thạch hạ phẩm.” …… “Ting!” “Thanh Vân Luyện Khí quyết” đã treo máy tu luyện được một ngày, nhận được: Tiến độ tu luyện tăng lên, treo máy mười ngày tu vi sẽ tăng lên một tầng.” “……” Tề Minh tỏ vẻ tu luyện quá phiền phức, ra ngoài rèn luyện thì lại quá nguy hiểm, cho nên chỉ đành ngày nào cũng ở lì trong tông môn tu luyện bằng cách treo máy tự động. Sau đó. Tề Minh thình lình một cái đạt tới cảnh giới Trúc Cơ, rồi tới Kim Đan, rồi lại tới Nguyên Anh…… Sau đó vô địch? Truyện do nhóm Thánh Thiên Tiên Vực phụ trách. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ *** Nam Vực. Thanh Vân Phong- Một trong mười hai Phong của Thiên Khải tông. Viện tạp dịch chữ Đinh. Ban đêm. Rừng Bí Tĩnh. Từng tia sáng của ánh trăng xuyên thấu qua kẽ hở giữa các lá cây, chiếu xuống mặt đất trong rừng cây ấy, tạo thành các loại vòng sáng có kích thước, hình dạng không giống nhau. “Đây… Đây…” Tề Minh cúi đầu, trán hắn đổ mồ hôi lạnh, nhưng hắn không dám để lộ ra chút lạ thường nào, hắn chỉ cố cúi gằm mặt xuống, để không bị những người khác phát hiện. Đứng trước mặt bọn họ là một người đàn ông mặc huyết bào, đeo mặt nạ bạch cốt, tóc hắn có màu đỏ như máu rất dễ nhìn thấy, hai con ngươi màu đỏ tươi, giống như là lệ quỷ vậy. Người này chính là Bạch Cốt đạo nhân ở Vạn Ma Quật của Ma Tông, có thực lực Luyện Khí tầng bảy, đám người Tề Minh là thuộc hạ của vị Bạch Cốt đạo nhân này. “Cất Huyết Quỷ Đan cho kỹ.” Bạch Cốt đạo nhân chắp tay sau lưng, giọng điệu rất lạnh lùng, “Với cái tư chất vốn có đó của đám phế vật các ngươi, thì e là cả đời này cũng chằng đột phá được Luyện Khí tầng ba.” “Nhưng mà.” “Nếu các ngươi trở thành thuộc hạ của bổn tọa, vậy thì một tháng tới, cứ bảy ngày một lần, lại tới đây nhận một viên Huyết Quỷ Đan.” “Đan dược này có thể kích phát tiềm lực sinh mệnh của các ngươi, làm cho tu vi của các ngươi tăng lên nhanh chóng trong một khoảng thời gian ngắn, đủ để các ngươi bước vào Luyện Khí tầng ba trong vòng một tháng, mà không bị trưởng lão ngoại môn của Thanh Vân Phong phát hiện ra.” “Các ngươi có thể trở thành đệ tử ngoại môn của Thanh Vân Phong ở Thiên Khải tông, chính thức gia nhập vào Thiên Khải tông, trở thành một phần tử của Thiên Khải tông, tới lúc đó, chính là lúc ngươi các ngươi cần báo đáp lại bổn tọa.” “Cho nên ta… Ta đây là trở thành mật thám của Ma Tông rồi à?” Tề Minh vừa kinh ngạc lại vừa sợ. Bây giờ, hắn chẳng dám nói gì, chỉ đành nghiêm túc vểnh tai nghe, thành thật cầm Huyết Quỷ Đan trong tay, cắn răng nuốt viên Huyết Quỷ Đan này xuống bụng trong sự quan sát chăm chú của Bạch Cốt đạo nhân. “Các ngươi mau chóng tu luyện, để phát huy dược hiệu của đan dược hết mức có thể.” Bạch Cốt đạo nhân quát. Xung quanh. Tám người khác lập tức khoanh chân ngồi, vận chuyển công pháp, huyết khí quanh người bốc lên, khí huyết dày đặc ấy chuyển động, hấp thu linh khí trong thiên địa, chuyển hóa nó thành linh lực của bản thân. Không còn cách nào khác. Tề Minh cũng chỉ đành bắt chước theo bọn họ, khoanh chân ngồi xuống, nhưng mà trong đầu hắn lại loạn thành một đống tơ vò, hơn nữa sau khi dược lực của Huyết Quỷ Đan tan ra trong bụng, làm cho nhiệt độ cơ thể của Tề Minh tăng lên, đỏ bừng hết cả người. Vẫn còn may. Sau khi Tề Minh xuyên tới đây, trong đầu còn có ký ức của nguyên chủ, hắn tìm được “Thanh Vân Luyện Khí quyết” ở trong đống ký ức đó, nhưng mà hắn lại không biết phải tu luyện thế nào, chỉ đành bắt chước theo các bước trong ký ức của nguyên chủ. Kết quả chính là. Dược hiệu của Huyết Quỷ Đan bị Tề Minh lãng phí gần hết. Một giờ sau. Tu luyện kết thúc. Tu vi của tám người kia tăng lên một cách rõ ràng, chỉ có tu vi của Tề Minh là vẫn y như cũ, chẳng có tí biến hóa gì, làm cho Bạch Cốt đạo nhân thấy chán ghét cực kỳ. “Thật là một phế vật hết đường cứu chữa, ăn một viên Huyết Quỷ Đan, kích phát tiềm lực sinh mệnh, sẽ tiêu hao mười năm thọ nguyên, thế mà tu vi chẳng tí biến hóa gì.” Bạch Cốt đạo nhân nói thẳng luôn: “Nếu lần sau ăn Huyết Quỷ Đan mà vẫn không có biến hóa gì lớn, thì bổn tọa sẽ lấy linh hồn ngươi đi đốt Thiên Đăng, luyện ngươi thành huyết thi, đề bù lại tổn thất của Huyết Quỷ Đan.” “Xin sứ giả đại nhân yên tâm, lần sau thuộc hạ chắc chắn sẽ khồn để ngươi thất vọng nữa.” Tề Minh hoảng sợ, đột nhiên thấy sởn hết cả da gà, hắn hành lễ, nói. “Mười năm thọ nguyên, mười năm thọ nguyên đó, phải sống ít lại mười năm!” Tề Minh khóc lóc kể lể ở trong lòng. Xung quanh. Tám người khác đều đeo các loại mặt nạ khác nhau, Tề Minh cũng vậy, hắn đeo mặt nạ ác quỷ màu đen, không được để lộ mặt của bản thân ra. “Cút về hết đi.” Bạch Cốt đạo nhân nói. “Vâng.” “Tuân lệnh.” “……” Đám người Tề Minh hành lễ. Tới khi bọn họ ngẩng đầu lên. Bạch Cốt đạo nhân ở trước mặt họ đã đi mất tăm từ lâu, ngay cả một tia khí tức cũng không để lại, đám người Tề Minh liếc nhau, trong mắt toát ra sự cảnh giác, rồi bọn họ lại nhanh chóng tách rời đi. “Chuyện gì thế này hả trời!” Tề Minh cạn lời nhìn trời xanh, “Đêm qua ta vừa mới hoàn thiện xong “phần mềm treo máy”, đã chuẩn bị đưa vào hoạt động trên thị trường, kết quả ngủ một giấc, thế mà lại xuyên không rồi?” “Tâm huyết nhiều năm như vậy thành công dã tràng rồi.” “Đệ tử tạp dịch, mật thám của Ma Tông.” “Màn mở đầu này khó khăn quá thể.” Sau đó. Tề Minh sửa sang lại xong xuôi tất cả ký ức ở trong đầu, biết rõ ràng rành mạch về mười tám năm cuộc đời này của nguyên chủ. Nguyên chủ là người của một thôn trang tên là Tề gia thôn, năm nguyên chủ mười sáu tuổi, Tề gia thôn gặp phải một đám thổ phỉ, làm hắn cửa nát nhà tan, lại trong lúc vô tình gia nhập vào Thanh Vân Phong, trở thành một đệ tử tạp dịch. Nhưng mà. Bây giờ hắn đã nhập tông được gần ba năm, sắp tròn mười chín tuổi, nhưng tu vi vẫn dừng ở cảnh giới Luyện Khí tầng một hậu kỳ, không lên nổi Luyện Khí tầng hai, mà một tháng sau hắn phải tham gia cuộc sát hạch ngoại môn. Đệ tử tạp dịch sau ba năm nhập tông, nếu không đạt được tới cảnh giới Luyện Khí tầng ba, thì sẽ bị trục xuất ra khỏi sư môn. Người vượt qua được sát hạch sẽ trở thành đệ tử ngoại môn. Đây quy định quy định của Thanh Vân Phong. Cũng là quy định của cả Thiên Khải tông. Với tu vi và tư chất của nguyên chủ, là không có chuyện vượt qua được đợt sát hạch ngoại môn, tới lúc đó sẽ bị trục xuất khỏi Thanh Vân Phong, cuối cùng mất đi cơ hội tu tiên. Mà nguyên chủ đương nhiên là không cam lòng. Thế nên. Mấy ngày trước đó. Nguyên chủ nhận được lời mời của Bạch Cốt đạo nhân, trở thành mật thám của Ma Tông, Bạch Cốt đạo nhân hứa hẹn sẽ giúp nguyên chủ tăng tu vi lên nhanh chóng, nhưng sau khi nguyên chủ gia nhập vào Thanh Vân Phong, thì phải làm việc cho Bạch Cốt đạo nhân. Bây giờ xem ra. Hắn hoàn toàn đã nhảy vào trong một cái hố to, muốn nhảy ra cũng không được. “Bây giờ phải làm sao đây?” Tề Minh hít sâu một hơi, cố gắng để bản thân bình tĩnh lại, “Dựa theo tình hình bây giờ, nguyên chủ chẳng hiểu sao lại ngỏm củ tỏi, cơ thể lại bị ta chiếm mất.” “Loại cục diện này, bây giờ ta cũng chẳng thể nào nghĩ ra được cách nào tốt.” “Đầu tiên.” “Ta hoàn toàn không biết tu luyện, Huyết Quỷ Đan gì gì đó kia, ăn một viên bị thiêu đốt mất mười năm tuổi thọ, một tháng bốn lần, là ta mất luôn bốn mươi năm tuổi thọ đó!” “Cái này quả thực là mưu sát mà.” “Tuyệt đối không thể ăn Huyết Quỷ Đan nữa.” “Ting!” “Phần mềm treo máy đang download……” “Đã tải xong.” “Hoan nghênh sử dụng phần mềm treo máy, một khóa treo máy, tự động tu luyện, vượt ải phó bản, rất an toàn, chúc ngươi sử dụng vui vẻ.” Ký chủ: Tề Minh. Cảnh giới: Luyện Khí tầng một hậu kỳ. Công pháp: Thanh Vân Luyện Khí quyết. Pháp thuật: Thanh Vân kiếm thuật (Sơ Khuy Môn Kính ). Pháp bảo: Không có. Đạo cụ: Không có. Một khóa treo máy: Có thể mở. Giao diện của hệ thống rất ngắn gọn. Tề Minh vừa kích động lại vừa phấn khởi, loại cảm giác này, giống như có một tia sáng chiếu mạnh vào trong bóng đêm, giống như là người lạc lõng trên sa mạch tìm thấy một ốc đảo, khiến cho tinh thần của hắn hăng hái hẳn lên. Tràn đầy động lực và sự hy vọng. “Trở về, trở về, về trước rồi lại nói.” Tề Minh bước nhanh rời khỏi khu rừng cây nhỏ, trở về chỗ ở của hắn ở tạp dịch viện chữ Đinh, mười gã tạp dịch đệ tử ở chung một phòng, trong phòng có giường hai tầng. Tề Minh tới gần chiếc giường bên dưới ở gần cửa phòng. Vừa nhìn. Tề Minh đã có loại cảm giác quen thuộc như tới ký túc xá học sinh. Đương nhiên. Phòng của đệ tử tạp dịch rất mộc mạc, chỉ có một gian nhà gỗ rất đơn giản, thêm một phòng vệ sinh công cộng, trừ cái này ra, không còn gì khác. “Mở một khóa treo máy.” Tề Minh nhân lúc chín đệ tử tạp dịch khác đang ngủ, hắn nằm lên giường, nhắm mắt lại, nhưng hắn vẫn nhìn thấy được giao diện hệ thống của phần mềm treo máy. “Ting!” “Mở ra thành công.” “Xin mời lựa chọn công pháp tu luyện và pháp thuật cần treo máy.” “Thứ nhất: Thanh Vân Luyện Khí quyết.” “Thứ hai: Thanh Vân kiếm thuật.” “Bây giờ chỉ có thể mở được một vị trí treo máy, để treo máy tu luyện một bộ công pháp hoặc pháp thuật, nếu muốn mở ra thêm nhiều vị trí treo máy hơn, mời nạp linh thạch.” “Bây giờ tăng tốc độ tu luyện công pháp và tu vi lên mới là chuyện quan trọng nhất.” Tề Minh nghĩ thầm, “Chọn Thanh Vân Luyện Khí quyết.” “Ting!” “Thanh Vân Luyện Khí quyết đang trong quá trình treo máy…” (Lời nhắc nhở thân thiện: Nạp linh thạch có thể tăng tốc độ treo máy tu luyện lên.) “Linh thạch.” Tề Minh hơi trầm ngâm, “Trong trí nhớ của nguyên chủ, gần ba năm nay hắn vẫn luôn ăn mặc cần kiệm, nhưng cũng chỉ mới tiết kiệm được chín viên linh thạch hạ phẩm, lại bị tên Bạch Cốt đạo nhân kia lừa mất tám viên, chỉ còn lại một viên cuối cùng.” “Giấu ở…” Tề Minh lật người, tay phải hắn lục lọi trong góc giường một hồi lâu, mới lấy ra được viên linh thạch hạ phẩm giấu ở trong khe hở của tấm ván gỗ. Linh thạch hạ phẩm. Giống như bạch ngọc thạch loại băng nhu, to bằng ngón tay cái, có hình thoi, tản ra ánh huỳnh quang nhè nhẹ. “Ting!” “Kiểm tra đo lường thấy ký chủ có một viên linh thạch hạ phẩm, có thể mở ra phó bản, sử dụng một viên linh thạch hạ phẩm làm vé vào cửa, có thể treo máy phó bản một lần.” “Mở đi.” Tề Minh nói. “Ting!” “Mở ra thành công, vào phó bản dành cho Luyện Khí tầng một: Sơn tặc ở Khô Lâu Sơn.” Và thế là. Trong đầu Tề Minh hiện lên một hình ảnh, giống như là đang chiếu phim vậy, nhưng lại càng giống CG vượt ải hơn, nó đang chiếu với tốc độ rất nhanh. Trong hình ảnh. Đêm đen lộng gió. Trên Khô Lâu Sơn có một đám sơn tặc, có hơn trăm người, chiếm cứ nơi này, đốt nhà giết người cướp của, không chuyện ác nào là không làm, gieo họa cho các bá tánh xung quanh. Đêm nay. Có một vị kiếm tiên đại hiệp từ trên trời giáng xuống, lúc đầu hắn tay không tấc sắt, nhưng hắn đã nhanh tay cướp một thanh kiếm sắt trong tay sơn tặc, hùng dũng chém giết đám sơn tặc ấy, máu tươi của đám sơn tặc ấy rải đầy đỉnh Khô Lâu Sơn, thi thể của sơn tặc nằm đầy đất. Không biết từ lúc nào. Tề Minh đã ngủ rồi. Buổi sáng ngày hôm sau. Tề Minh tỉnh dậy. “Ting!” “Ngươi treo máy một đêm ở phó bản “Sơn tặc ở Khô Lâu Sơn”, vượt phó bản một lần, nhận được: một viên Giải Độc Đan, một thanh kiếm Khô Lâu pháp, mười viên linh thạch hạ phẩm.” “Đây là sáng sớm chuyện tốt đến cửa a.” Tề Minh vui mừng quá đỗi. Mời các bạn đón đọc Phần Mềm Treo Máy: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch của tác giả Lục Thu.
Huyền Huyễn Đại Phản Phái Hệ Thống
Trùng sinh trở thành cao phú soái ở thế giới huyền huyễn! Thiên phú siêu tuyệt! Bối cảnh thâm hậu! Nhưng còn không chờ Tần Đình mừng thầm bao lâu thì lại phát hiện mình đã đắc tội khí vận chi tử trên thế giới này. Có điều hắn cũng không hoảng chút nào, ngươi có khí vận, ta có hệ thống! Đại phản phái hệ thống, cướp đoạt các loại khí vận, thành tựu con đường vô địch của bản thân! Cảnh giới trong truyện: + Hạ giới: Đoán Thể Cảnh, Linh Động Cảnh, Nguyên Đan Cảnh, Thần Luân Cảnh, Thần Thông cảnh, Thần Đài Cảnh, Thần Cung Cảnh, Hư Thần Cảnh, Hóa Thần Cảnh. + Thần giới: Thiên Thần Cảnh - Chân Thần cảnh - Linh Thần Cảnh - Thần Chủ Cảnh - Thần Tôn Cảnh - Thần Quân Cảnh... ---------- Bạn nào thích main bá, đấu trí, nhiều vợ thì nhảy nhé! *** Huyền Huyễn Chi Đại Phản Phái Hệ Thống 】 Trùng sinh trở thành cao phú soái ở thế giới huyền huyễn! Thiên phú siêu tuyệt! Bối cảnh thâm hậu! Nhưng còn không chờ Tần Đình mừng thầm bao lâu thì lại phát hiện mình đã đắc tội khí vận chi tử trên thế giới này. Có điều hắn cũng không hoảng chút nào, ngươi có khí vận, ta có hệ thống! Đại phản phái hệ thống, cướp đoạt các loại khí vận, thành tựu con đường vô địch của bản thân! Cảnh giới trong truyện: + Hạ giới: Đoán Thể Cảnh, Linh Động Cảnh, Nguyên Đan Cảnh, Thần Luân Cảnh, Thần Thông cảnh, Thần Đài Cảnh, Thần Cung Cảnh, Hư Thần Cảnh, Hóa Thần Cảnh. + Thần giới: Thiên Thần Cảnh - Chân Thần cảnh - Linh Thần Cảnh - Thần Chủ Cảnh - Thần Tôn Cảnh - Thần Quân Cảnh - Hoàng Cảnh - Đế Cảnh - Tạo Hóa Cảnh... Chương 1: Huyền huyễn cao phú soái? Trong một đại điện cực kì hùng vĩ, vật dụng bên trong vô cùng xa hoa cho thấy chủ nhân nơi này có thân phận cực kì bất phàm. Trong phòng, một tên thanh niên đứng chắp tay ở trước cửa sổ, hắn mặc hoa bào tử sắc, bên có tơ kim sắc, trên hoa bào mơ hồ có Kim Long du động, lại tựa như sao sáng đầy trời, quý khí bức người. Thanh niên có gương mặt như quan ngọc, phong độ nhẹ nhàng, mắt như sao sáng. Cho dù ai thấy đều phải đều phải thầm khen một tiếng mỹ nam tử Chẳng qua là thanh niên này khẽ nhăn mày, trong con ngươi giống như ngôi sao có vẻ mê mang. “ Ta, xuyên qua rồi sao? " Thanh niên tên là Tần Đình, kiếp trước cũng chỉ là một người bình thường, sở thích duy nhất là xem tiểu thuyết huyền huyễn, thường xuyên nằm mơ mình chuyển kiếp đến thế giới huyền huyễn. Chẳng biết tại sao, lần này tỉnh dậy chuyển kiếp chuyển kiếp đến cái thế giới này. Sau khi mê mang, chính là hưng phấn, ở kiếp trước mình cũng chỉ là một người bình thường, không cha không mẹ, không có vương víu, mà nay chuyển kiếp cổ thân thể này, đây không phải là mơ ước trước kia của hắn sao? Tần Đình nhắm mắt cẩn thận quan sát mảnh vỡ ký ức của thân thể này. Hồi lâu, hắn giương đôi mắt ánh mắt, ánh mắt có mấy phần hưng phấn. Hóa ra, thân thể này cũng tên Tần Đình, nhưng ngoài dự liệu của hắn, đời trước cũng không phải xuất thân bần hàn, thiên phú phế vật, cũng không phải là con thứ của đại tộc giàu có, chịu hết xem thường. Mà là xuất thân cao quý, cả đời xuôi gió xuôi nước. Tần Đình, xuất thân từ cổ tu thế gia Tần gia, bây giờ là đệ tử chân truyền của Huyền Thiên tông – một trong những thánh địa tu luyện tại Đông Hoang. Thiên phú siêu tuyệt, hai năm trước tuổi vừa mới mười sáu đã bước vào Thần Luân Cảnh, chính là nhân vật đứng đầu thế hệ tuổi trẻ của Huyền Thiên tông. Lại là than phụ thần thể, chính là ngàn năm có một Tử Thần Thần Thể, có các loại ảo diệu không đồng nhất. Phụ thân Tần Đế là cự đầu trong Huyền Thiên tông, cảnh giới của hắn quỷ thần khó lường, môn hạ đệ tử đều là thiên kiêu đương thời. Tần Đình âm thầm hưng phấn, đời này mình xuất than cao quý như vậy, chẳng lẽ con đường mình phải đi là vô địch lưu? Đột nhiên, trong đầu "Đinh " một tiếng. “Đinh, Đại Phản Phái hệ thống mở ra.” "Đinh, Đại Phản Phái hệ thống thành công trói chặt với túc chủ." Trong lòng Tần Đình vui mừng, cái gọi là trời đất bao la, hệ thống lớn nhất. Có hệ thống trong tay, sau này không còn lo gì. Chỉ là cái tên của hệ thống này, Đại Phản Phái hệ thống? A, ta là nhân vật phản diện? Dường như nghe được suy nghĩ trong lòng Tần Đình, âm thanh máy móc của hệ thống nói: "Túc chủ ở thế giới này là nhân vật phản diện, nhiệm vụ chủ yếu của túc chủ là đánh bại khí vận chi tử ban đầu, cướp đoạt khí vận, đạt được Giá trị nhân vật phản diện. Thành tựu con đường phản diện vô địch của bản thân. Tần Đình không khỏi cười khổ, hóa ra mình là một nhân vật phản diện, có điều. . . Suy nghĩ một chút còn cảm thấy hưng phấn. Khi nam phách nữ, ngươi càng phản kháng ta lại càng hưng phấn? Thế nào càng nghĩ càng kích động, chẳng lẽ mình lại thích hợp làm nhân vật phản diện? Tần Đình hỏi: "Hệ thống, Giá trị nhân vật phản diện có ích lợi gì?" Hệ thống trả lời: "Giá trị nhân vật phản diện có thể đổi đan dược trân quý, công pháp, linh thực cùng thần binh trong hệ thống. Mỗi khi Giá trị nhân vật phản diện đạt tới 10W còn có thể tiến hành một lần rút thưởng. Hiện giờ hệ thống lần đầu trói chặt với túc chủ nên miễn phí tặng một lần rút thưởng, bây giờ túc chủ muốn sử dụng sao? Tần Đình không chút do dự nói: "Lập tức sử dụng." Vừa dứt lời, trong đầu Tần Đình hiện lên một vòng quay lớn, sau khi nhanh chóng xoay tròn, cây kim chỉ vào một vật phẩm hình đan dược. ‘Đinh, chúc mừng túc chủ rút được đan dược, Ngũ Uẩn Đan.’ Nhìn trên tay hiện lên đan dược, Tần Đình không khỏi hít một hơi khí lạnh. Hắn đương nhiên đã từng nghe qua cái danh tự Ngũ Uẩn Đan này, công hiệu cực mạnh, có danh xưng là đan dược đột phá cảnh giới. Sau khi dùng có thể gia tăng tu vi, lập tức đột phá một cảnh giới. Mặc dù có những loại đan dược khác cũng có công hiệu này, nhưng chỗ đặc biệt của Ngũ Uẩn Đan là hoàn toàn không có di chứng sau khi dùng. Ngũ Uẩn Đan luyện chế vô cùng khó khăn, tài liệu cần thiết cũng cực kỳ trân quý. Dù ở Huyền Thiên tông, loại đan dược này cũng hết sức thưa thớt, coi như là lấy thân phận đệ tử chân truyền củaTần Đình hắn cũng không phải muốn dùng là dùng Đang suy nghĩ, hệ thống lại đinh một tiếng: "Đinh, nhiệm vụ trước mặt: Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng. Biết rõ tin tức về đối thủ của ngài - Diệp Thu. Hoàn thành nhiệm vụ ban thưởng Giá trị nhân vật phản diện: 5000 điểm. Phân phát nhiệm vụ, ban thưởng Giá trị nhân vật phản diện 5000 điểm, nếu Ngũ Uẩn Đan vừa rồi đổi bằng Giá trị nhân vật phản diện cũng cần 50W điểm, xem ra mình bây giờ vẫn là gánh nặng đường xa a! Diệp Thu? Tần Đình cẩn thận tìm kiếm ký ức của mình. Dần dần, Diệp Thu người nayf hiện lên trong đầu Tần Đình. Diệp Thu thật giống như xuất thân từ một nước nhỏ trong phạm vi thê lực của Huyền Thiên tông. Ba tháng trước một ở cổ tích Trầm Nguyệt Cốc xuất thế Ngũ Thải Trân Lộ, bên phía Huyền Thiên tông chính là Tần Đình dẫn đội đi tranh đoạt. Ở Trầm Nguyệt Cốc gặp đoàn người Diệp Thu, lúc ấy Tần Đình thấy bên cạnh Diệp Thu có một nữ tử thiên phú cao, nổi lên lòng yêu tài, liền hỏi cô gái này có nguyện ý đi theo mình hay không, sung làm thị nữ. Lúc đó cô gái lập tức đáp ứng, nhưng Diệp Thu lại dùng mọi cách ngăn cản, thậm chí còn ra tay với Tần Đình, lúc ấy loại con kiến hôi này Tần Đình dĩ nhiên là coi thường, một tùy tùng của hắn liền đi ra đánh bại. Lúc ấy Diệp Thu gầm thét: - Ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây. Mỗi nhục hôm nay, ngày sau nhất định trả lại trăm lần! Bây giờ nghĩ lại, Diệp Thu này rất có thể chính là khí vận chi tử của thế giới này? Suy tư một hồi, Tần Đình vung tay lên. Bên trong đại điện đột nhiên xuất hiện một tên nam tử hắc bào, cúi đầu đứng, thi lễ nói: "Ra mắt công tử." Tần Đình từ trong trí nhớ biết, phụ thân Tần Đế vì hắn huấn luyện một ít tử vệ, đều là cô nhi, dạy dỗ bọn họ tu luyện một loại công pháp cấp tốc, sơ kỳ tiến triển cực nhanh, nhưng là sẽ hao hết tiềm lực của bản thân, trên cơ bản cuộc đời này vô vọng bước vào Thần Cung cảnh. Những tử vệ này chỉ thành tâm ra sức cho một mình Tần Đình, là lực lượng tư nhân của hắn. Một ít việc dơ bẩn mà Tần Đình không làm đều là những tử vệ này đi làm. Mà tên nam tử này chính là thống lĩnh tử vệ, Niếp U, chính là cao thủ Thần Đài Cảnh. Tần Đình ra lệnh: "Truyền lệnh xuống, tra rõ tư liệu của người tên là Diệp Thu. Mời các bạn đón đọc Huyền Huyễn Đại Phản Phái Hệ Thống của tác giả Thiên Sách Giáo Úy.
Ta! Bắt Đầu Sáng Tạo Thiên Cơ Lâu!
« B.faloo mạng tiểu thuyết độc nhất vô nhị ký hợp đồng tiểu thuyết: Huyền Huyễn: Ta! Bắt đầu sáng tạo Thiên Cơ Lâu! » Lý Vân xuyên việt Huyền Huyễn thế giới, thu được một tòa Thiên Cơ Lâu. Thiên Cơ Lâu có thể suy tính quá khứ tương lai, cũng có thể xem người mệnh số, thế gian toàn bộ, cũng không chạy khỏi Thiên Cơ Lâu thôi diễn. Thái Sơ Thánh Chủ: "Ta Thái Sơ Thánh Địa, có giấu hai kiện đế binh bí mật, làm sao Thiên Cơ Lâu đã biết ?" Diêu Quang Thánh Chủ: "Ta nằm vùng chính đạo ba ngàn năm, mắt thấy liền muốn nhất thống chính đạo, làm sao ma đạo thân phận bị Thiên Cơ Lâu bộc lộ rồi ?" Cấm Khu Chi Chủ: "Thiên Cơ Lâu chủ khủng bố như vậy, lão phu sống sót 300 vạn năm, tự nhận là thực lực độc nhất vô nhị, lại không nghĩ rằng ở Vô Thượng bảng xếp hạng bên trên vẻn vẹn xếp hạng thứ mười bảy!" CÓ MẤY BẠN NHỜ LÀM BỘ NÀY. ĐỌC THỬ THẤY RẤT OK. CẦU HOA TƯƠI, CẦU ĐÁNH GIÁ, CẦU BUFF KẸO. *** [Review] Huyền Huyễn: Ta! Bắt Đầu Sáng Tạo Thiên Cơ Lâu! – Thiên cơ cũng chỉ là một mặt hàng để buôn bán Lý Vân xuyên việt đến thế giới Huyền Huyễn, thu được một tòa Thiên Cơ Lâu. Thiên Cơ Lâu có thể suy tính quá khứ tương lai, cũng có thể xem mệnh số của một người. Tất cả mọi thứ trên thế gian, không thể thoát khỏi sự thôi diễn của Thiên Cơ Lâu. Tác phẩm: Huyền Huyễn: Ta! Bắt Đầu Sáng Tạo Thiên Cơ Lâu! Tác giả: Tiểu Ngưu Tọa Phi Cơ Thể loại: Huyền huyễn, Hệ thống, Xuyên không, Hài hước Link đọc truyện: Huyền Huyễn: Ta! Bắt Đầu Sáng Tạo Thiên Cơ Lâu!(Bản dịch) Văn án Lý Vân xuyên việt đến thế giới Huyền Huyễn, thu được một tòa Thiên Cơ Lâu. Thiên Cơ Lâu có thể suy tính quá khứ tương lai, cũng có thể xem mệnh số của một người. Tất cả mọi thứ trên thế gian, không thể thoát khỏi sự thôi diễn của Thiên Cơ Lâu. Thái Sơ Thánh Chủ: "Thái Sơ Thánh Địa của ta có bí mật cất giấu hai kiện Đế binh, làm sao Thiên Cơ Lâu lại biết?" Diêu Quang Thánh Chủ: "Ta nằm vùng trong chính đạo ba ngàn năm, mắt thấy sắp nhất thống chính đạo, làm sao thân phận ma đạo lại bị Thiên Cơ Lâu tiết lộ rồi?" Cấm Khu Chi Chủ: "Lâu Chủ Thiên Cơ Lâu quá khủng bố! Lão phu sống sót 300 vạn năm, tự nhận thực lực độc nhất vô nhị, nhưng không nghĩ tới chỉ vỏn vẹn xếp thứ mười bảy trên bảng xếp hạng Vô Thượng!" ------- Cảnh giới: Đoán Thể, Nguyên Khí, Linh Uẩn, Thông Khiếu, Thần Thông, Thoát Thai, Thiên Biến, Thiên Tượng, Thiên Nguyên (Cấp Thánh Chủ), Thánh Nhân, Thánh Vương, Đại Thánh, Chuẩn Đế, Đại Đế,... Review Từ trước tới nay phàm là nhắc tới hai chữ “Thiên Cơ” người người đều cảm thấy khó lường, người nhìn trộm thiên cơ ắt phải gặp tai họa. Thiên cơ là thứ mà ngay cả cường giả đỉnh cao cũng không dám can thiệp, nhìn thấy cũng không dám nói. Ấy vậy mà tại một thành trì nhỏ yếu thuộc một nơi hoang sơ, bỗng nhiễn xuất hiện một tiệm buôn bán thiên cơ. Thiên cơ mà người người e dè bỗng chốc trở thành một mặt hàng, tuy có ‘hơi’ đắt một tẹo nhưng lại khiến người khác phải điên cuồng. Nam chính Lý Vân thân là một xuyên thư giả, hiển nhiên nhận được bàn tay vàng là một hệ thống thiên cơ, có thể dựa vào trao đổi thiên tài địa bảo để nhận được điểm thiên cơ tương ứng, mà điểm thiên cơ này vừa có thể giúp người sở hữu hệ thống tăng thực lực vừa có thể nhìn được thiên cơ. Có thể nói đối với tác phẩm thể loại hệ thống này thì việc tiến cấp đều rất dễ dàng, một lần thăng mấy cấp bậc cũng là chuyện thường thấy. Con đường phát triển của những nam chính trong các tác phẩm như này thường rất suôn sẻ và ít khi gặp trắc trở, mà cái gì quá mức suôn sẻ thì lại rất dễ nhàm chán. Nhưng để có thể thu hút được độc giả thì hẳn ‘Huyền Huyễn: Ta! Bắt Đầu Sáng Tạo Thiên Cơ Lâu!’ phải có điểm gì đó đặc sắc. Con đường tu luyện của nam chính chỉ cần thông qua việc đổi điểm là có thể thăng cấp, những khó khăn trắc trở, những màn ngộ đạo hay vượt kiếp nạn sinh tử đầy kích thích có lẽ cũng sẽ khó mà có được. Nhưng bên cạnh đó, thứ khiến người đọc cảm thấy đầy hứng thú có lẽ chính là cách nam chính vận dụng bàn tay vàng này. Ngay từ những chương đầu có thể thấy được nam chính là một kẻ không theo chính cũng chẳng theo tà, thứ hắn truy đuổi chính là làm sao phát triển việc buôn bán của mình. Nhờ vào bàn tay vàng là Thiên Cơ Lâu có thể áp chế toàn bộ tu vi của kẻ khác mà nam chính không sợ bất kỳ ai (trong khu vực Thiên Cơ Lâu) và có thể tự do làm giao dịch 2 phái chính đạo và ma đạo. Ở thế giới thực lực vi tôn, thứ quan trọng nhất chưa hẳn là chính hay tà mà là thực lực của bản thân. Vì để có điểm thiên cơ giúp bản thân mạnh mẽ hơn, nam chính chả e ngại việc dụ dỗ bất cứ ai thành khách hàng của mình, thậm chí người càng mạnh thì lại càng là con dê béo trong mắt nam chính. Hắn có thể ngay lúc trước giao dịch với ma đạo, rồi sau đó lại cầm chính cơ mật đó bán cho chính đạo, phương châm tiền trao cháo múc, chỉ cần đúng giá trị thì không tin tức nào không thể lộ ra. Từ đó có thể thấy nam chính là một kẻ khiến hai bên chính tà vừa yêu vừa hận. Bản thân rõ biết mình đang bị kẻ khác bốc lột nhưng lại không thể không vét hết tài sản ra dâng cho đối phương. Tuy có chút đau ví nhưng nam chính là chính là đường ngang ngõ tắt trong việc tu luyện của nhiều người. Không chỉ thế, hắn còn là kẻ giữ thế cân bằng cho hai phe, một người chỉ nhìn vào lợi ích chứ không chú trọng tới bên nào. Rõ ràng ‘Huyền Huyễn: Ta! Bắt Đầu Sáng Tạo Thiên Cơ Lâu!’ không phải là một tác phẩm tu chân truyền thống, nó cũng chả có nhiều triết lý thâm sâu, nhưng lại vô cùng thích hợp để giải trí. *** [Review] Huyền Huyễn: Ta! Bắt Đầu Sáng Tạo Thiên Cơ Lâu! – Thiên cơ cũng chỉ là một mặt hàng để buôn bán Lý Vân xuyên việt đến thế giới Huyền Huyễn, thu được một tòa Thiên Cơ Lâu. Thiên Cơ Lâu có thể suy tính quá khứ tương lai, cũng có thể xem mệnh số của một người. Tất cả mọi thứ trên thế gian, không thể thoát khỏi sự thôi diễn của Thiên Cơ Lâu. Mận Trên Cành Đào Mận Trên Cành Đào Read more posts by this author. Mận Trên Cành Đào MẬN TRÊN CÀNH ĐÀO 29 TH05 2022 • 5 MIN READ [Review] Huyền Huyễn: Ta! Bắt Đầu Sáng Tạo Thiên Cơ Lâu! – Thiên cơ cũng chỉ là một mặt hàng để buôn bán Giới Thiệu Chung Tác phẩm: Huyền Huyễn: Ta! Bắt Đầu Sáng Tạo Thiên Cơ Lâu! Tác giả: Tiểu Ngưu Tọa Phi Cơ Thể loại: Huyền huyễn, Hệ thống, Xuyên không, Hài hước Link đọc truyện: Huyền Huyễn: Ta! Bắt Đầu Sáng Tạo Thiên Cơ Lâu!(Bản dịch) Văn án Lý Vân xuyên việt đến thế giới Huyền Huyễn, thu được một tòa Thiên Cơ Lâu. Thiên Cơ Lâu có thể suy tính quá khứ tương lai, cũng có thể xem mệnh số của một người. Tất cả mọi thứ trên thế gian, không thể thoát khỏi sự thôi diễn của Thiên Cơ Lâu. Thái Sơ Thánh Chủ: "Thái Sơ Thánh Địa của ta có bí mật cất giấu hai kiện Đế binh, làm sao Thiên Cơ Lâu lại biết?" Diêu Quang Thánh Chủ: "Ta nằm vùng trong chính đạo ba ngàn năm, mắt thấy sắp nhất thống chính đạo, làm sao thân phận ma đạo lại bị Thiên Cơ Lâu tiết lộ rồi?" Cấm Khu Chi Chủ: "Lâu Chủ Thiên Cơ Lâu quá khủng bố! Lão phu sống sót 300 vạn năm, tự nhận thực lực độc nhất vô nhị, nhưng không nghĩ tới chỉ vỏn vẹn xếp thứ mười bảy trên bảng xếp hạng Vô Thượng!" ------- Cảnh giới: Đoán Thể, Nguyên Khí, Linh Uẩn, Thông Khiếu, Thần Thông, Thoát Thai, Thiên Biến, Thiên Tượng, Thiên Nguyên (Cấp Thánh Chủ), Thánh Nhân, Thánh Vương, Đại Thánh, Chuẩn Đế, Đại Đế,... Review Từ trước tới nay phàm là nhắc tới hai chữ “Thiên Cơ” người người đều cảm thấy khó lường, người nhìn trộm thiên cơ ắt phải gặp tai họa. Thiên cơ là thứ mà ngay cả cường giả đỉnh cao cũng không dám can thiệp, nhìn thấy cũng không dám nói. Ấy vậy mà tại một thành trì nhỏ yếu thuộc một nơi hoang sơ, bỗng nhiễn xuất hiện một tiệm buôn bán thiên cơ. Thiên cơ mà người người e dè bỗng chốc trở thành một mặt hàng, tuy có ‘hơi’ đắt một tẹo nhưng lại khiến người khác phải điên cuồng. Nam chính Lý Vân thân là một xuyên thư giả, hiển nhiên nhận được bàn tay vàng là một hệ thống thiên cơ, có thể dựa vào trao đổi thiên tài địa bảo để nhận được điểm thiên cơ tương ứng, mà điểm thiên cơ này vừa có thể giúp người sở hữu hệ thống tăng thực lực vừa có thể nhìn được thiên cơ. Có thể nói đối với tác phẩm thể loại hệ thống này thì việc tiến cấp đều rất dễ dàng, một lần thăng mấy cấp bậc cũng là chuyện thường thấy. Con đường phát triển của những nam chính trong các tác phẩm như này thường rất suôn sẻ và ít khi gặp trắc trở, mà cái gì quá mức suôn sẻ thì lại rất dễ nhàm chán. Nhưng để có thể thu hút được độc giả thì hẳn ‘Huyền Huyễn: Ta! Bắt Đầu Sáng Tạo Thiên Cơ Lâu!’ phải có điểm gì đó đặc sắc. Con đường tu luyện của nam chính chỉ cần thông qua việc đổi điểm là có thể thăng cấp, những khó khăn trắc trở, những màn ngộ đạo hay vượt kiếp nạn sinh tử đầy kích thích có lẽ cũng sẽ khó mà có được. Nhưng bên cạnh đó, thứ khiến người đọc cảm thấy đầy hứng thú có lẽ chính là cách nam chính vận dụng bàn tay vàng này. Ngay từ những chương đầu có thể thấy được nam chính là một kẻ không theo chính cũng chẳng theo tà, thứ hắn truy đuổi chính là làm sao phát triển việc buôn bán của mình. Nhờ vào bàn tay vàng là Thiên Cơ Lâu có thể áp chế toàn bộ tu vi của kẻ khác mà nam chính không sợ bất kỳ ai (trong khu vực Thiên Cơ Lâu) và có thể tự do làm giao dịch 2 phái chính đạo và ma đạo. Ở thế giới thực lực vi tôn, thứ quan trọng nhất chưa hẳn là chính hay tà mà là thực lực của bản thân. Vì để có điểm thiên cơ giúp bản thân mạnh mẽ hơn, nam chính chả e ngại việc dụ dỗ bất cứ ai thành khách hàng của mình, thậm chí người càng mạnh thì lại càng là con dê béo trong mắt nam chính. Hắn có thể ngay lúc trước giao dịch với ma đạo, rồi sau đó lại cầm chính cơ mật đó bán cho chính đạo, phương châm tiền trao cháo múc, chỉ cần đúng giá trị thì không tin tức nào không thể lộ ra. Từ đó có thể thấy nam chính là một kẻ khiến hai bên chính tà vừa yêu vừa hận. Bản thân rõ biết mình đang bị kẻ khác bốc lột nhưng lại không thể không vét hết tài sản ra dâng cho đối phương. Tuy có chút đau ví nhưng nam chính là chính là đường ngang ngõ tắt trong việc tu luyện của nhiều người. Không chỉ thế, hắn còn là kẻ giữ thế cân bằng cho hai phe, một người chỉ nhìn vào lợi ích chứ không chú trọng tới bên nào. Rõ ràng ‘Huyền Huyễn: Ta! Bắt Đầu Sáng Tạo Thiên Cơ Lâu!’ không phải là một tác phẩm tu chân truyền thống, nó cũng chả có nhiều triết lý thâm sâu, nhưng lại vô cùng thích hợp để giải trí. Mời các bạn đón đọc Ta! Bắt Đầu Sáng Tạo Thiên Cơ Lâu! của tác giả Tiểu Ngưu Tọa Phi Cơ.
Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game
Đoạt Thần sủng, đấu Dị nguyên! Một đời Thần thoại bắt đầu! *** Với hơn 700 kim phiếu bầu chọn, Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game đang giữ vững vị trí thứ 4 trên Kim Thánh Bảng tháng 12/2019 của TruyenYY. Truyện đã thu hút hơn 60 nghìn lượt xem cùng vô số bình luận tích cực khen ngợi nội dung rất mới mẻ và đặc sắc của tác phẩm. Nếu bạn nào vẫn còn đang lờ mờ cảm thấy tên tác giả Thập Nhị Dực Hắc Ám Sí Thiên Sứ nghe quen quen thì đúng rồi đó, đây chính là người chắp bút nên các tác phẩm cực nổi khác như Siêu Cấp Thần Cơ Nhân, Thần Phẩm Đạo Thánh… Mượn một bình luận của bạn độc giả dưới đây để các bạn có thêm nhiều góc nhìn đa dạng hơn về bộ truyện này nhen. @qathebadass: Truyện hay! Hệ thống tu luyện khá đơn giản, nhưng cách xây dựng của tác giả rất hay, ko phải kiểu đốt cháy giai đoạn như các truyện khác. Nhân vật đủ thông minh, nhưng vẫn là người bình thường, thật ra còn hơi yếu về khoản tán gái. Ban đầu đọc có thể thấy đơn giản, càng về sau càng nhiều âm mưu, bí mật. Ít những đoạn giả heo ăn thịt hổ, hay là miêu tả nội tâm nhảm nhảm. *** Một giọt máu là một sinh mệnh, người khác chơi Game kiếm niềm vui, ta chơi Game để đổ máu. Thập Nhị Dực Hắc Ám Sí Thiên Sứ chắc chắn là cái tên vô cùng quen thuộc đối với các bạn yêu thích truyện đô thị võng du hay tương lai giả tưởng. Ông chính là người đã chắp bút viết nên các tác phẩm vô cùng nổi tiếng khác như Siêu Cấp Thần Cơ Nhân, Thần Phẩm Đạo Thánh, Siêu Cấp Gen Thần… Với bút pháp sinh động, lối hành văn chắc tay cùng trí tưởng tượng cực kỳ phong phú, Thập Nhị Dực Hắc Ám Sí Thiên Sứ đã tạo nên rất nhiều câu chuyện có sức hấp dẫn người đọc đến lạ kỳ, và nếu bạn đã từng yêu mến văn phong của vị tác giả này thì chắc chắn bạn cũng sẽ bị thu hút bởi tác phẩm võng du mới nhất của ông - một hướng đi mới lạ trên con đường sáng tác nhưng vẫn giữ nguyên chất lượng không kém cạnh gì các bộ truyện đã từng được vị tác giả tài năng này cho ra mắt trước đây: Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game! TA CHỈ MUỐN AN TĨNH CHƠI GAME Tác giả: Thập Nhị Dực Hắc Ám Sí Thiên Sứ Thể loại: Huyền huyễn, võng du, mạt thế Văn án: Một giọt máu là một sinh mệnh, người khác chơi Game kiếm niềm vui, ta chơi Game để đổ máu. Thứ Nguyên Phong Bạo buông xuống, khắp Trái Đất xuất hiện vô số Khu vực Dị Thứ Nguyên, từ Tiên, Phật đến Ác Ma, Thiên Sứ, Tinh Linh… các loại sinh vật dị thứ nguyên buông xuống địa cầu. Mà những Khu vực Dị Thứ Nguyên kia, lại đều biến thành phó bản trò trên trên điện thoại, người khác liều mạng đi mạo hiểm, ta lại liều mạng đi chơi game. Cảnh giới: Phàm thai, Truyền kỳ, Sử thi, Thần thoại… “Thân là tuyệt thế thiên tài, lại trầm luân trong Game điện thoại, thực sự là phí phạm của trời” - Dư Thái Bạch lão sư. “Nhất định sẽ có một ngày, ta đuổi kịp bước chân của hắn” - An Tĩnh ... “So với việc người khác liều mạng đi mạo hiểm, ta càng muốn một mình an tĩnh chơi Game” - Chu Văn. Thân là thiên tài, luyện một môn công pháp cơ sở cũng có thể đăng lâm đỉnh phong! Quá mất thời gian, nếu đã có phương pháp càng hữu hiệu hơn, tại sao phải đi chịu khổ? Nhân vật chính của Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game được xây dựng hình tượng là một người có tinh thần thép, luôn dễ dàng tập trung trong mọi hoàn cảnh để đảm bảo việc tu luyện đạt hiệu quả cao nhất. Nhưng từ khi hắn nhận được một chiếc điện thoại thần bí, thu hết thảy các “Dị Thứ nguyên lĩnh vực” vào thành “Game” trên điện thoại thì Chu Văn trở nên "lười biếng", không muốn tu luyện nữa mà chỉ quyết tâm ở nhà cày game - “Mạng nhỏ quý giá, hà tất ra ngoài mạo hiểm”. Kim thủ chỉ làm động cơ, thiên tư trác tuyệt làm bàn đạp, đảo nguy hiểm thành kỳ ngộ, biến âm mưu thành dẫn đường, một bước lên tới Thương khung! Vốn nhân vật chính đã là thiên tài từ nhỏ, sau khi may mắn sở hữu được kỳ ngộ thì càng lên như diều gặp gió, nhưng tất cả thứ mà hắn có được đều là dùng máu đổi lấy, không có chuyện tác giả buff quá lố thành kiểu ăn không ngồi rồi. Cái hay của Thập Nhị Dực Hắc Ám Sí Thiên Sứ xưa nay vẫn là khoản xây dựng dàn nhân vật phụ, trừ người qua đường không đáng kể tới, thì phàm là nhân vật xung quanh main, từ phe chính diện đến phe phản diện đều có những đặc sắc riêng biệt của mình cũng như đất diễn khá nhiều, tạo cho độc giả một bức tranh toàn cảnh đa dạng với đủ sắc màu do nhiều nhân vật phụ góp lại vẽ nên. Thêm một ưu điểm không thể không nhắc tới chính là mạch truyện Ta Chỉ Muốn Anh Tĩnh Chơi Game vô cùng logic, hợp lý, đặc biệt thích hợp dành cho những bạn yêu thích thể loại võng du cũng như thích cày game giết quái lên level. Tình tiết truyện rất thoải mái xen lẫn nhiều điểm hài hước, main bị nhiều người hố nhưng cũng thường xuyên hố ngược lại không ít người, thật sự là một tác phẩm sảng văn tiêu chuẩn, cực kỳ thích hợp đọc để giải trí. *** Hôm nay nhìn thấy đại thần Thập Nhị Dực Hắc Ám Sí Thiên Sứ gửi một hậu ký, mới biết được tiểu thuyết Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game của hắn đã kết thúc.  Số từ tiểu thuyết rất khéo léo, vừa vặn bốn triệu chữ, có lý do hoài nghi hắn đây là tính toán tốt.  Bất quá đối với kết cục lớn của câu chuyện, ta thấy không ít độc giả tỏ vẻ bất mãn, bất quá điều này cũng có thể cũng không có biện pháp, dù sao đoạn giữa lại nhiều lần, có thể trở về tiếp tục viết cho đến khi kết thúc, cũng đã là kết quả không tồi rồi.  Thập Nhị Dực Hắc Ám Sí Thiên Sứ bắt đầu tái bản cuốn tiểu thuyết này vào tháng 4 năm 2019, đến khi kết thúc mất ba năm năm tháng, thực sự là một chút dài.  Mà một năm này hắn cũng vừa vặn ký đại thần ước xuất phát điểm, phong thần tác chính là tiểu thuyết Siêu Cấp Thần Cơ Nhân.  Quyển tiểu thuyết này viết hai năm bốn tháng, tổng cộng hơn bảy trăm ba mươi vạn chữ, có thành tích vạn đính tốt, có thể lấy được đại thần ước, cũng là dễ hiểu.  Và đề cập đến tiểu thuyết tiến hóa gen, nhiều người vẫn có thể nghĩ về tác phẩm của mình. Nhưng trước đây tôi đã có một thời gian để nhầm lẫn cuốn tiểu thuyết này với một đại thần khác tốc độ giây chín năm của tác phẩm "Siêu di truyền tối ưu hóa chất lỏng", bởi vì tiêu đề của cuốn sách vẫn còn một chút giống nhau.  Mà biểu hiện tương tự như quyển phong thần tác này, có thể nhìn ra quyển sách mới của Thập Nhị Dực Hắc Ám Sí Thiên Sứ có chú  t kéo dài. Dù sao thời gian liên tục nhiều hơn một năm, số từ lại thiếu gần một nửa. Nhìn kỹ một chút, một năm nhiều hơn này cơ hồ chính là một năm hắn đoạn canh.    Lần đầu tiên ông cắt đứt thời gian dài là từ tháng 3 đến tháng 6 năm ngoái, chỉ trong ba tháng. Sau đó, vào tháng 8, bản cập nhật đã không được khôi phục, kéo dài hơn chín tháng. Trước sau cộng lại hơn một năm, đoạn càng lâu như vậy, thành tích tiểu thuyết tự nhiên cũng trượt xuống không ít.    Cuốn tiểu thuyết đã nhận được vinh dự này khi huy hiệu 10.000.000 được giới thiệu vào tháng 4 năm 2020. Bây giờ kết thúc đều đặt thành tích ước tính 145.000 như vậy, cơ bản chính là đang ăn tiền bản cũ.    Tiểu thuyết tôi đã đọc một chút trước đó, đối với nhân vật chính dùng máu tươi hóa thân trong trò chơi đánh quái thăng cấp, sau đó phản hồi vào hiện thực điểm này ấn tượng vẫn còn tương đối sâu sắc. Bởi vì trò chơi này có thể trở nên mạnh mẽ hơn bên ngoài, làm cho anh ta trong thực tế bề ngoài nhìn vào là không cầu tiến, gây ra sự hiểu lầm rất lớn. Đối với câu chuyện sau này tôi đã không tiếp tục đọc.    Điểm khởi đầu đến bây giờ có 780 bản sao tác phẩm, thật sự không có thời gian cũng không có hứng thú lớn như vậy để xem từng người một. Thường xuyên nhìn thấy người đọc nói rằng cuốn sách của họ là hoang dã, đôi khi vẫn không hiểu tại sao họ bị bỏ hoang sách. Tôi cảm thấy như cuốn tiểu thuyết không thể đọc được. Và tiểu thuyết bắt đầu không quan tâm, có những trang web khác của tác phẩm cũng có thể được thử. Cảm giác mọi người sở dĩ sách hoang, có lẽ vẫn là thật sự đi xem sách quá ít.    Đề tài có chút kéo dài, trở về Thập Nhị Dực Hắc Ám Sí Thiên Sứ, sau khi hắn khôi phục cập nhật vào tháng năm năm nay, thời điểm tháng bảy xông qua bảng xếp hạng hàng tháng xuất phát, cũng từng báo trước tiểu thuyết sắp kết thúc.    Hơn nữa, tháng xông lên bảng còn mở ra cuốn sách mới  Khi Thượng Đế Lại Bắt Đầu Lại Từ Đầu Tiến Hóa, lúc đó thao tác này vẫn rất khiến người ta nghẹt thở. Vừa đánh bảng vừa song khai, kết quả là hai bên không lấy lòng.  Cuốn sách mới đến bây giờ đã viết hơn hai tháng cũng có hơn sáu mươi vạn chữ, chỉ là thành tích phi thường kém, đều chỉ có một ngàn chữ. Cũng may hắn nhìn cập nhật còn ổn định, trước mắt cũng chỉ có thể viết xong một lần nữa tích góp nhân phẩm.    Cuối cùng, nếu bạn không biết rằng  Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game kết thúc, bạn có thể đi xem nó. Về phần đại kết cục có thể làm cho ngươi hài lòng hay không, vậy thì khó nói.    Elle Sky  *** “Sau hồi Thứ Nguyên Phong Bạo chục năm trước, khắp nơi trên thế giới xuất hiện vô số dị thứ nguyên lĩnh vực, Thần, Tiên, Quỷ, Quái, Ác Ma, Thiên Sứ, Tinh Linh… Rất nhiều sinh vật dị thứ nguyên trong truyền thuyết bị phát hiện, nhân loại thông qua việc săn giết sinh vật dị thứ nguyên, thu lấy năng lực của bọn nó…” Lão sư Dư Thái Bạch tóc đã hoa râm, vừa giàng bài, ánh mắt vẫn không quên nhìn về góc nhỏ giảng đường. Những học sinh khác đều đang tập trung tinh thần lắng nghe bài giải, chỉ có nam sinh ngồi tại góc nhỏ kia, lại dùng sách giáo khoa che mặt, nằm sấp trên mà mà ngủ, thỉnh thoảng còn có thể nghe được tiếng ngáy nhẹ nhàng. Dư Thái Bạch khẽ lắc đầu, âm thầm thở dài: “Thiên phú có tốt thì có tác dụng gì? Chỉ một chút khó khăn trở ngại cũng không chịu nổi, sao có thể thành tựu việc lớn? mặc dù thất bại như vậy đả kích tương đối lớn, nhưng cũng không đến mức không thể gượng dậy nổi a? hắn thực sự không đáng để lão hiệu trưởng tán dương như thế.” Dư Thái Bạch nhớ tới lời lão hiệu trưởng trước khi lão về hưu, lại nhìn nam sinh nằm sấp trên bàn, khóe miệng còn ánh lấp lánh nước miếng, không khỏi lần nữa lắc đầu thở dài. “Thái Bạch a, đời này ta từng gặp rất nhiều thiên tài, tổng kết lại, ta phát hiện thiên tài chia làm hai loại.” Khi đó, ánh mắt lão hiệu trưởng sáng như tinh hà. “Hai loại?” Dư Thái Bạch tò mò hỏi thăm. “Một loại thiên tài gọi là Chu Văn, một loại khác là những thiên tài còn lại.” Dư Thái Bạch nhớ rất kỹ câu nói này của lão hiệu trưởng, thế nhưng học sinh được lão hiệu trưởng khen ngợi như thế, giờ lại xa đọa thành một kẻ đồi phế không cầu phát triển, ngày ngày lên lớp chỉ biết ngủ, tan học liền ôm điện thoại di động mà chơi game. Dư Thái Bạch cũng từng thử kích thích đấu khí cho Chu Văn, để hắn lần nữa thức tỉnh, nhưng sau mấy lần nói chuyện, Chu Văn vẫn chứng nào tật nấy, lên lớp thì ngủ, tan học liền chơi game, không chút khắc khổ tu luyện, tựa như đã hoàn toàn không còn lòng tiến thủ. “Linh linh!” Tiếng chuông tan học vang lên, Chu Văn trong mắt Dư Thái Bạch vốn nằm sấp trên bàn lập tức phấn chấn ngồi dậy, nắm chắc điện thoại, lao khỏi giảng đường. Dư Thái Bạch không khỏi càng thất vọng, lầm bầm giận dữ: “Lão hiệu trưởng, ta đã cố hết sức, nhưng tên Chu Văn này rõ ràng là một thằng ngu không chịu nổi.” Chu Văn một đường chạy vội, tận sức nhanh chóng rời khỏi giảng đường, chạy tới một khu vực yên lặng hẻo lánh trong khuôn viên trường học. không phải Chu Văn hắn không biết các lão sư cùng học sinh khác nhìn hắn bằng ánh mắt khác thường, thế nhưng hắn lại hoàn toàn không để trong lòng. người ngoài cho rằng Chu Văn hắn thất bại mà không chịu nổi đả kích, cho nên mới tự cam đọa lạc. thế nhưng Chu Văn hắn lại rất rõ ràng, hắn chưa bao giờ để lần thất bại đó trong lòng, sở dĩ hắn “Tự cam đọa lạc” như vậy, đương nhiên là có nguyên nhân mà người ngoài không thể hiểu được, mà hắn cũng càng không thể nói ra. Mở khóa màn hình điện thoại di động, Chu Văn thành thục mở trò “Huyệt Ma Kiến”, hình ảnh nhanh chóng biến thành một cái sào huyệt u ám, trong lối đi quanh co có không ít kiến đen bò qua bò lại. Đảo mắt nhìn xung quanh, xác nhận không có người nào chú ý, Chu Văn dùng kim đâm rách ngón tay, nhỏ một giọt máu tươi lên màn hình điện thoại. Một giây sau, một cảnh tượng quỷ dị xuất hiện, giọt máu Chu Văn vừa nhỏ xuống xuyên qua màn hình điện thoại. Máu vừa xuyên qua, liền ngưng kết thành hình người tí hon huyết sắc, bên cạnh người tí hon huyết sắc còn có tư liệu giới thiệu. Chu Văn: 16 tuổi. Sinh mệnh đẳng cấp: Phàm thai. Lực lượng: 9. Tốc độ: 5. Thể phách: 8. Nguyên khí: 4. Nguyên Khí quyết: "Khổ Thiền". Nguyên Khí kỹ: Không. Phối sủng (Sủng vật phối hợp): Không. Từ sau hồi Thứ Nguyên Phong Bạo đó, vô số sinh mệnh dị thứ nguyên xuất hiện, đại khái chia thành bốn cấp: Phàm thai, Truyền kỳ, Sử thi, Thần thoại. Sinh mệnh nhân loại bình thường chính là cấp thấp nhất: Phàm thai. Mà thông qua Nguyên Khí quyết, có thể tăng cường tố chất thân thể, cũng có thể tiến hóa thành đẳng cấp cao hơn. Có điều, đơn thuần dùng Nguyên Khí quyết để rèn luyện bản thân, tiến độ thực sự vô cùng chậm. Mà săn giết sinh vật dị thứ nguyên, cướp đoạt bổn nguyên kết tinh của chúng để sử dụng liền có thể gia tăng tốc độ tiến hóa. Chỉ có điều, nơi có sinh vật dị thứ nguyên đề vô cùng hiểm trở, trừ một số khu vực đã được nhân loại khai phá, những khu vực còn lại chẳng khác nào sinh mệnh cấm khu, một khi đi vào chính là giao mệnh cho trời, cửu tử chưa chắc có nhất sinh, không phải ai cũng dám đem sinh mệnh của bản thân đi mạo hiểm. Mà Liên bang Trái Đất đã quy định rõ ràng, trẻ vị thành niên không được đi vào khu vực dị thứ nguyên. "Khổ Thiền" mà Chu Văn hắn khổ tu, chính là một loại Nguyên Khí quyết, thuần túy dựa vào khổ luyện mà thu được Nguyên khí, không có bất cứ ngoại lực nào có thể giúp đỡ. Trong liên bang, thiên tài mười sáu tuổi có thể luyện được Nguyên khí cũng không ít, thế nhưng giống như Chu Văn, không dựa vào bất luận ngoại lực, chỉ tu luyện "Khổ Thiền" rèn luyện thân thể mà luyện ra Nguyên khí, toàn bộ Liên bang Trái Đất chỉ sợ cũng không có mấy, mà thành thị nhỏ như Quy Đức Phủ này, càng là tồn tại duy nhất trong lịch sử. Trước đó, tất cả giáo viên học sinh trong trường đều cho rằng tương lai Chu Văn có thể mở một mảnh trời, thế nhưng ai biết được, không bao lâu sau, một học sinh mới chuyển trường đến lại chỉ dùng một chiêu đánh bại Chu Văn, hơn nữa đó còn là một nữ sinh. Cũng sau lần đó, Chu Văn liền không còn khắc khổ tu luyện, biến thành “Tự cam đọa lạc”. Người khác đều cho rằng Chu Văn tâm lý yếu ớt, không chịu nổi đả kích, thế nhưng chỉ có bản thân Chu Văn hắn rõ ràng, hắn thay đổi, không hề liên quan tới lần thất bại đó, mà hoàn toàn bởi bộ điện thoại thần bí trong tay này. Chu Văn cúi đầu nhìn điện thoại, không ngừng thao túng nhân vật trong game chém giết kiến trong sào huyệt. “Giết chết sinh vật Phàm thai Đại Lực nghĩ… Giết chết sinh vật Phàm thai Đại Lực nghĩ… Giết chết sinh vật Phàm thai Đại Lực nghĩ…” Mỗi khi Chu Văn giết một con Đại Lực nghĩ, lập tức liền nghe được một thanh âm nhắc nhở trong trẻo, sau đó trên màn hình liền hiện ra một dòng nhắc nhở: Giết chết sinh vật Phàm thai Đại Lực nghĩ, phát hiện Nguyên khí kết tinh. Chu Văn ngưng mắn nhìn lại, quả nhiên thấy sau khi giết một con Đại Lực nghĩ liền tuôn ra một khỏa kết tinh óng ánh như kim cương, phía trên kết tinh còn có một số năm. Chu Văn thầm vui vẻ, vội vàng thao túng người tí hon nhặt Nguyên khí kết tinh, Nguyên khí kết tinh vừa chạm vào ngón tay người tí hon, lập tức hóa thành một cỗ khí tức kỳ dị, chui vào thân thể người tí hon. Cơ hồ cùng lúc đó, Chu Văn cảm nhận được một cỗ lực lượng truyền vào thân thể hắn, tựa như điện giật lôi oanh, Nguyên khí trong cơ thể hắn nhanh chóng tràn đầy. Mà trên cột tư liệu của người tí hon, giá trị Nguyên khí cũng từ bốn chuyển thành năm. Sau khi giết sinh vật dị thứ nguyên, có tỷ lệ nhất định thu được đủ loại kết tinh, mà thường thấy nhất là bốn loại: Lực lượng, Tốc độ, Thể phách cùng Nguyên khí. Sử dụng Lực lượng kết tinh, có thể tăng cường lực lượng của bản thân, sử dụng Tốc độ kết tinh, có thể tăng cường tốc độ. Các kết tinh khác, cũng có hiệu quả tương tự như vậy. Có điều, trong hiện thực, kết tinh không hề biểu hiện con số, nhân loại cũng không hề nhìn thấy giá trị thuộc tính của bản thân, sau khi dùng sức mạnh kết tinh, chỉ biết là lực lượng tăng lên, chứ cụ thể tăng lên bao nhiêu thì lại không biết. Bộ điện thoại thần bí trên tay Chu Văn, chẳng những có thể khiến hắn thu được Thứ Nguyên kết tinh mà người khác phải mạo hiểm sinh mệnh mới có thể thu được, còn có hắn khả năng xem rõ trị của của bản thân, sinh vật dị thứ nguyên, cũng như Thứ Nguyên kết tinh. ------------- Phóng tác: xonevictory Mong các đạo hữu ủng hộ! Mời các bạn đón đọc Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game của tác giả Thập Nhị Dực Hắc Ám Sí Thiên Sứ.