Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Phong Tỏa

LỜI NÓI ĐẦU Vào năm 2005, khi phát hiện rằng tôi không thể nào tìm được một nhà xuất bản cho The Blackhouse (tạm dịch Ngôi Nhà Đen), hoặc cho quyển truyện đầu tiên trong loạt truyện Enzo của mình, Extraordinary People (tạm dịch Người Phi Thường), tôi đã bắt đầu nghiên cứu về một quyển tiểu thuyết trinh thám lấy bối cảnh là trận đại dịch cúm gia cầm. Vào lúc bấy giờ, các nhà khoa học đã dự đoán rằng cúm gia cầm, hay H5N1, có nhiều khả năng trở thành trận đại dịch kế tiếp. Trận dịch Tây Ban Nha năm 1918 đã giết chết ở nhiều nơi trên khắp thế giới khoảng từ hai mươi đến năm mươi triệu người, và cúm gia cầm - với tỉ lệ tử vong khoảng sáu mươi phần trăm hay cao hơn - đã được dự báo vào lúc ấy là sẽ vượt qua con số trên với một khoảng cách đáng kể. Đã tìm hiểu kỹ về cúm Tây Ban Nha trong lúc viết Snakehead(tạm dịch Cá lóc), một đầu sách trong loạt truyện trinh thám lấy bối cảnh Trung Quốc của tôi, cúm là một chủ đề tôi đã thành thạo. Nhưng sự thành thạo đó chẳng chuẩn bị cho tôi điều gì từ những tìm hiểu của tôi liên quan đến H5N1, cũng như những nỗi kinh hoàng mà một trận đại dịch cúm gia cầm có thể bộc phát trên thế giới. Tôi bắt đầu nghiên cứu cẩn thận về những hỗn loạn mà nó sẽ có thể gây ra, và xã hội như ta đang thấy có thể bị tan rã nhanh chóng đến mức nào. Tôi chọn London làm bối cảnh cho truyện của mình, nơi bắt đầu bùng phát cơn đại dịch, một thành phố bị phong tỏa hoàn toàn. Trên nền của bối cảnh đó, những mẩu xương của một đứa trẻ bị sát hại đã được phát hiện tại một công trường nơi các công nhân đang hối hả xây dựng một bệnh viện dã chiến. Viên thám tử (quen thuộc) của tôi, Jack MacNeil, được yêu cầu điều tra, ngay cả khi chính gia đình anh ta đã bị nhiễm virus. Suốt sáu tuần lễ ngắn ngủi miệt mài làm việc cả đêm, tôi đã viết xong quyển Phong tỏa. Quyển sách không hề được xuất bản. Các biên tập viên Anh Quốc trong thời điểm đó nghĩ rằng những điều mô tả của tôi về thành phố London bị vây hãm bởi kẻ thù vô hình H5N1 là không thực tế và chẳng bao giờ có thể xảy ra - bất kể thực tế là tất cả những nghiên cứu của tôi chỉ ra rằng điều đó hoàn toàn có thể. Thế rồi một nhà xuất bản Hoa Kỳ mua loạt truyện Enzo, và những truyện trinh thám về Trung Quốc của tôi lần đầu tiên được xuất bản ở Hợp chủng quốc. Sự tập trung của tôi chuyển sang bờ bên kia Đại Tây Dương, Phong tỏa đã được ký thác vào một thư mục trong tài khoản dịch vụ lưu trữ trực tuyến Dropbox của tôi, nơi tác phẩm vẫn còn đấy, đến tận bấy giờ. Khi viết những dòng chữ này, tôi đang ngồi bó gối tại nhà ở Pháp, bị cấm ra khỏi nhà trừ những trường hợp đặc biệt. Một con coronavirus mới, Covid-19, đang tàn phá thế giới này, và xã hội như ta biết đang nhanh chóng thay đổi. Ngay cả với một tỷ lệ tử vong chỉ là một phần của cúm gia cầm, các chính trị gia đang phải chiến đấu để kiểm soát sự hỗn loạn và sự hoảng hốt mà Covid-19 đang truyền đi trên toàn thế giới. Sự tương đồng với Phong tỏa thật đáng sợ. Vì vậy dường như đây là dịp mở lại thư mục Dropbox đầy bụi bặm và khai thác bản thảo cũ kỹ kia để chia sẻ với bạn đọc của tôi - dù chỉ để khiến tất cả chúng ta nhận ra thực sự mọi chuyện có thể tồi tệ đến mức nào. Peter May Pháp, 2020 *** Phong tỏa (tựa tiếng Anh: Lockdown) - tiểu thuyết vừa ra mắt bạn đọc VN của nhà văn trinh thám nổi tiếng Peter May. Cuốn sách không chỉ hấp dẫn bởi sự hồi hộp, phức tạp, nghẹt thở, mà còn 'nóng' bởi sự tương đồng đáng ngạc nhiên với câu chuyện dịch bệnh của thế kỷ. Hai chữ Phong tỏa có lẽ là từ khóa được quan tâm nhiều nhất trong hơn 1 năm qua, kể từ khi đại dịch Covid-19 xuất hiện từ Vũ Hán (Trung Quốc) và sau đó liên tiếp là những thành phố, những đất nước, những châu lục, cả thế giới xáo trộn, chia cắt, giãn cách, phong tỏa bởi Coronavirus. Thế nhưng, điều đáng ngạc nhiên là cuốn sách này được tác giả - nhà báo, biên kịch truyền hình, tiểu thuyết gia Peter May (sinh năm 1951 tại Glasgow, Scotland) viết nên từ năm 2005. Khởi nguồn từ hiện thực lúc bấy giờ là dịch cúm gia cầm, H5N1, có khả năng trở thành đại dịch, Peter May đã viết cuốn tiểu thuyết Phong tỏa (Lockdown) trong 6 tuần lễ, lấy London làm bối cảnh câu chuyện, nơi dịch bùng phát và thành phố bị phong tỏa hoàn toàn. Một bệnh viện dã chiến được hối hả xây dựng, và các công nhân phát hiện ra chiếc ba lô đựng xương người trước khi họ đổ bê tông lấp đầy nó như chôn vùi “giúp” một bí mật khủng khiếp. Cuộc điều tra được mở ra với viên thám tử MacNeil. Câu chuyện diễn tiến đầy hồi hộp, khi MacNeil cùng những cộng sự của anh, trong đó có Amy - nhà nhân chủng học tài giỏi bị khuyết tật sau một tai nạn giao thông, cũng là người tình của MacNeil; và sau này là bà Tiến sĩ Castelli, cùng đi sâu tìm hiểu vụ án. MacNeil cũng chính là nạn nhân khi con trai anh bị dịch cúm cướp mất sinh mạng. Amy đã dựng lên từ bộ xương chân dung bé gái Choy người Trung Quốc bị sát hại; trong khi cuộc điều tra liên tục bị theo dõi bởi Pinker, một tay thiện xạ, một kẻ bệnh hoạn, tay sai của những thế lực trong bóng tối... “Cơn bệnh diễn tiến thật nhanh thành ra một tình trạng suy giảm chức năng hô hấp với sự tiến triển không thể thay đổi được, được gọi là Adult, hay Hội chứng Suy giảm Hô hấp cấp tính”, “Bên kia căn phòng có tiếng hắt hơi khiến tất cả những cái đầu đều hướng về phía Zoe. Trong những ngày này, mọi người đều quá nhạy cảm ngay cả với tiếng sụt sịt nhẹ nhất”, “Chắc chắn một trăm phần trăm rằng đứa bé đã bị nhiễm một thứ vi-rút được biến đổi gien mạnh mẽ nhất”… Những câu văn trong Phong tỏa không khỏi khiến người đọc liên tưởng, rùng mình vì quá tương đồng với hiện thực chúng ta đang sống, khi cả thế giới đang phải gồng mình chống chọi với dịch Covid-19. Những nút thắt của câu chuyện dịch bệnh, trong đó có đan cài câu chuyện tình yêu của viên thanh tra với nữ nhân chủng học Amy được nhà văn đưa ra và giải quyết bằng sự tháo gỡ tài tình là điểm cuốn hút của tác phẩm. Peter May nổi danh là tiểu thuyết gia trinh thám với các tác phẩm đoạt nhiều giải thưởng ở nhiều quốc gia (Giải Barry Arwards của Mỹ cho tiểu thuyết trinh thám hay trong năm; Giải văn học quốc gia của Pháp CEZAM Prix Litteraire; giải ITV Crime Thriller Book Club Best Read of the Year của Anh…). Nhưng điều hấp dẫn của Phong tỏa không chỉ là ở tính trinh thám hồi hộp với từng chi tiết như một cuốn phim nghẹt thở diễn ra trước mắt chúng ta, mà chính là tính dự báo, linh cảm về đại dịch của thế giới. Những vấn đề nóng từ cuộc cạnh tranh lợi nhuận, khi những tiến sĩ hóa - sinh siêu việt, khi sự phát triển của y học - dược phẩm lại dẫn đến tội ác tàn phá, hủy diệt chính con người khiến bạn đọc suy tư. Cái chết của Tiến sĩ Roger Blume - người đứng đầu Lực lượng Đặc nhiệm Đại dịch FluKill của Stein-Frankcks, cũng là kẻ chủ mưu tội ác, là chiến thắng của cái thiện với cái ác, của chính nghĩa với phi nghĩa, của con người tiến bộ với những kẻ mang danh khoa học mà chống lại loài người. Những điều này khiến cuốn tiểu thuyết có độ sâu sắc, chinh phục bạn đọc. Được biết, tiểu thuyết Phong tỏa không được xuất bản vào năm nó ra đời - 2005, vì bị cho là bối cảnh “phi hiện thực”. Mãi đến năm 2020, khi nhà văn Peter May “ngồi bó gối tại nhà ở Pháp, bị cấm ra khỏi nhà trừ những trường hợp đặc biệt. Một con coronavirus mới, Covid-19, đang tàn phá thế giới này”, cuốn sách mới được chấp nhận, ra mắt độc giả. Trong Lời nói đầu, tác giả tự nhận xét “Sự tương đồng (bối cảnh tiểu thuyết - NV) với Phong tỏa thật đáng sợ”. Và từ nỗi sợ ấy, thông điệp mà tác phẩm đưa ra là sự cảnh báo con người hiện đại trong bước phát triển quá nhanh của thế kỷ 21 này, lại càng thấm thía hơn bao giờ. Chúng ta luôn cần những cuộc đấu tranh phân định trắng - đen, những việc làm đề cao giá trị đạo đức, nhân văn; và cả thái độ không khoan nhượng với cái ác, với những gì dẫn con người đến sự diệt vong. *** Dẫn truyện Tiếng thét của cô vang vọng khắp vùng bóng tối sau khi khó khăn lắm nó mới bật ra được khỏi cái cuống họng đã bị co thắt lại vì sợ hãi. Tiếng thét ấy, run rẩy theo nỗi kinh hoàng mà chính cô cảm nhận được, đủ làm cho lông tóc dựng ngược trên cánh tay hay vai gáy của bất kỳ người nào biết nghĩ đến người khác. Thế nhưng những bức tường dày của ngôi nhà cổ này bao bọc lấy nhau quanh nỗi sợ hãi của màn đêm để bảo đảm rằng chỉ những cái tai đã điếc trước cảnh ngộ của cô mới nghe được tiếng thét ấy. Y nguyền rủa, rít lên và khạc nhổ trong bóng tối, giận dữ và thất vọng. Cô có thể nghe tiếng y trên những bậc thang và biết rằng y muốn làm hại cô. Người đàn ông mà cô đã biết rõ và đã tin tưởng, kể cả đã thương yêu. Cô chìm vào trong sự mơ hồ của chính mình. Làm sao mà điều đó có thể xảy ra được? Cô nhớ lại sự đụng chạm nhạt nhẽo khi bàn tay y đặt lên vầng trán nóng bỏng của cô suốt những ngày dài bị hành hạ bởi cơn bệnh. Trong ánh mắt của y cũng có chút thương hại. Nhưng ánh mắt ấy giờ đây cháy bỏng sự giận dữ và hiểm độc. Cô nín thở. Y đã leo lên một cầu thang khác. Y nghĩ cô vẫn còn trên tầng thượng và cô lén rời khỏi phòng đọc sách để thấy được cái bóng của y trên các bậc thang khi y tiến lên đến tầng áp mái. Thế rồi cô quay lại và vội vàng đi xuống, đôi chân nhỏ nhắn rón rén bước trên tấm thảm dày tới chỗ ánh sáng lọt qua cửa sổ lắp kính màu chiếu xuống sàn của gian phòng chính. Những ngón tay tuyệt vọng nắm lấy và xoay tay nắm cửa. Nhưng cửa ra vào đã bị khóa. Không có lối thoát. Cô lạnh cóng cả người khi nghe tiếng y gầm rống từ trên tầng thượng của tòa nhà. Y biết rằng y đã mất cô. Trong một khoảnh khắc, cô ngần ngừ. Những bậc đá đi xuống tầng hầm bắt đầu từ phòng tắm bên dưới cầu thang. Nhưng cô biết nếu đi xuống đấy thì cô sẽ bị mắc kẹt. Ở đó chỉ có một cái máng trượt cũ kỹ dùng để chuyển than dẫn đến một khoảng hành lang giữa những căn nhà; và mặc dù có thân hình nhỏ nhắn, cô cũng không đủ nhỏ bé để lách người qua khoảng trống ấy. Cả tòa nhà rung chuyển với những bước chân của y trên các bậc thang và cô quay lại trong hoảng loạn chỉ để thấy rằng mình phải đương đầu với một bé gái. Một con ma trong một bộ váy ngủ màu trắng mái tóc đen cắt ngắn, cặp mắt hình trái hạnh đào mở to và đen nhánh, gương mặt bệt phấn. Hình ảnh của đứa trẻ gây nên nỗi sợ hãi xuyên qua người cô như những lưỡi nhọn của con dao vẫn chờ đợi cô, trước khi cô nhận ra rằng chẳng qua đó là cô đang phản ứng với sự suy nghĩ của chính mình mà thôi. Sự sợ hãi đã làm cho cô không thể nhận biết đúng sự vật. “Choy!”, cô nghe y gầm lên trong khu vực cầu thang, và chợt nhớ đến người phụ nữ đầu tiên đã hướng dẫn y và cô đi thăm toàn bộ ngôi nhà này vài tháng trước. Bảng điều khiển đặt âm tường của phòng ăn rộng lớn ở ngay trước mặt. Một căn phòng mà họ chưa hề sử dụng. Một căn phòng luôn sôi sục trong một bóng tối ngột ngạt, ánh mặt trời lúc ban ngày và những ngọn đèn lần lượt chiếu qua những vết tưa ra quanh mép những bức rèm. Nhân viên hãng bất động sản đã dời chỗ một chiếc bàn nhỏ để dỡ bỏ bảng điều khiển và để lộ một cửa ra vào nằm phía sau. Một cánh cửa cũ kỹ sơn trắng với cái tay nắm tròn mà cô đã mở vào vùng bóng tối phía bên kia. Vùng bóng tối ẩm ướt, lạnh lẽo, bụi bặm của một căn phòng gạch nhỏ, nơi từng có một gia đình gồm sáu người đã thu mình trong màn đen để trốn tránh những cuộc thả bom. Choy không hình dung được bà chủ nhà có ý nói về điều gì khi bà dùng từ “blitz” nhưng cô đã được nghe nói rằng khi những chiếc máy bay thả bom của Đức hoàn tất cuộc tấn công London, chúng chuyển hướng bay về phía Nam và trút tất cả lượng bom dư trong khoang tàu xuống khu vực bất hạnh này. Rồi khi còi báo động vang lên, dân chúng nhốn nháo như bầy chuột chạy vội vào “những chiếc bẫy chuột bằng gạch” của họ để nghe ngóng, để thấp thỏm chờ đợi và để cầu nguyện trong tăm tối. Choy lại nghe y gào thét gọi tên cô lần nữa, hệt như tiếng còi báo động của hơn nửa thế kỷ trước, tiếng thét khiến cô nháo nhác chạy vội vào căn phòng phía trước. Vội vàng, cô đẩy trượt chiếc bàn nhỏ qua một bên và dò dẫm để tháo bớt những vật ẩn giấu trên tấm bảng điều khiển màu xanh sẫm. Tấm bảng quá nặng, đôi bàn tay nhỏ bé của cô phải vật lộn để nậy cho nó rời ra. Cô có thể nghe thấy tiếng y trên đầu cầu thang tầng trên, thế rồi có tiếng bước chân của y trong phòng ngủ chính ở ngay phía trên. Cô kéo lệch tấm bảng điều khiển qua một bên rồi đẩy mạnh cánh cửa. Nó mở vào một vùng tối om om, một luồng không khí lạnh lẽo và ẩm thấp bao bọc khắp người cô. Cô bước hẳn vào bên trong rồi kéo tấm bảng điều khiển trở về chỗ cũ. Từ phía trong, cô không thể nào gắn chặt nó lại mà chỉ cầu nguyện để y đừng phát giác. Cô đóng cửa lại, mọi ánh sáng đều tắt ngấm. Cô ngồi xổm trên mặt đất rồi vòng cả hai tay ôm lấy đầu gối cho có chút hơi ấm. Chung quanh cô thật lạnh, thật tối tăm và thật cùng quẫn. Không hề có lối thoát. Cô không thể tưởng tượng làm thế nào mà sáu con người có thể ép chặt vào nhau trong khoảng không gian này. Thật là vượt ngoài sức tưởng tượng điên rồ nhất của cô để biết người ta có cảm giác như thế nào khi nghe tiếng bom rơi khắp chung quanh rồi tự hỏi liệu mình có phải là người kế tiếp hay không. Thế nhưng cô không cần tưởng tượng để hình dung về người đàn ông mà giờ đây cô đang nghe tiếng bước chân trên những bậc thang hay ánh sáng lấp lánh trên lưỡi dao mà cô biết chắc y đang mang theo. Nhà nuôi trẻ mồ côi ở Quảng Đông là một ký ức xa vời, đứa trẻ lúc ấy là cô, một con người khác trong một cuộc đời khác. Chỉ trong sáu tháng mà quá nhiều điều đã thay đổi, thế nhưng dường như vẫn có một điều gì đó vĩnh cửu, và cuộc đời khác kia chẳng qua chỉ là cái bóng của một giấc mộng. Cô thở hụt hơi, gấp gáp và ồn ào một cách bất thường. Nhưng hơn cả điều đó, cô có thể nghe thấy y đang có mặt ở sảnh trước. Những bước chân nặng nề trên sàn gỗ. Sự giận dữ trong giọng nói khi y gọi tên cô lần nữa. Rồi lại im lặng. Sự im lặng khiến từ khoảnh khắc này đến khoảnh khắc khác dường như kéo dài hàng nhiều giờ đồng hồ. Cô vội nín thở, càng lâu càng tốt, vì cô tin chắc rằng y sẽ nghe thấy, vẫn là sự im lặng. Thế rồi cô thở hổn hển khi nghe tiếng vỡ của tấm bảng điều khiển ở mặt ngoài của cánh cửa. Tim cô đập mạnh đến nỗi cô có cảm tưởng ai đang đấm vào ngực mình. Tay nắm cửa xoay. Cô ép sát người vào tường khi cánh cửa từ từ mở ra. Ánh sáng từ gian sảnh hắt bóng y lên khuôn cửa sau lưng y. Cô có thể thấy hơi thở của cô, đọng thành sương trong làn không khí lạnh, được rọi vào bởi cùng luồng ánh sáng ấy. Y từ từ cúi xuống rồi vươn tay về phía cô. Cô không thể nhìn thấy mặt y nhưng có thể nghe được tiếng cười mỉm của y. “Hãy lại đây với ba nào”, y dịu dàng lên tiếng. Mời các bạn mượn đọc sách Phong Tỏa của tác giả Peter May & Nguyễn Văn Nhật (dịch) & Nguyễn Thuần Phác (dịch).

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Người Đàn Ông Đến Từ Bắc Kinh - Henning Mankell
Tôi, Birgitta Roslin, xin thề danh dự sẽ làm tất cả bằng tâm hồn và lương tâm để xét xử công bằng dựa trên luật pháp và hiến pháp Thụy Điển với kẻ giàu cũng như người nghèo; không bao giờ làm sai hoặc lách luật vì lợi ích của gia đình tôi, của gia đình chồng tôi hoặc bạn bè tôi, vì ghen tuông, ác ý hay sợ hãi, để đổi lấy tiền hoa hồng, quà cáp hay vì bất cứ lý do nào khác; xin thề xét xử công tâm tất cả những ai cần bị xét xử; nghiêm túc giữ bí mật nghị án, trước cũng như sau khi kết án. Tôi sẽ tuân thủ lời thề này tuyệt đối như một thẩm phán trung thực và có phẩm cách. LUẬT TỐ TỤNG HÌNH SỰ, Chương 4, đoạn 11. Lời tuyên thệ của thẩm phán. *** Thụy Điển, một ngày mùa đông lạnh lẽo năm 2006, mười chín người bị sát hại dã man tại một ngôi làng hẻo lánh ở miền Bắc, đa số nạn nhân đều là người già. Dấu vết duy nhất còn lại trên hiện trường là một dải lụa đỏ. Trung Quốc, năm 1863, ba anh em Sáng khởi hành cuộc hành trình dài tới miền đất hứa. Nhưng chờ đợi họ phía trước lại là kiếp sống con vật ở nước Mỹ xa xôi, sống không bằng chết. Một sợi dây mỏng manh, thoắt ẩn thoắt hiện liên kết hai câu chuyện. Một hung thủ tưởng như rõ mặt nhưng bị những lý tưởng, những vấn đề của xã hội Trung Quốc hiện đại che lấp. Nữ thẩm phán Birgitta Roslin không theo đuổi một cuộc điều tra gấp gáp, nghẹt thở mà trải dài từ quá khứ với những lắt léo của lòng người. Được mệnh danh là ông hoàng trinh thám Thụy Điển, Henning Mankell quả là biết cách khiến độc giả phải trăn trở! *** Đây là một cuốn tiểu thuyết: những gì tôi viết ra đều dựa vào thực tế, nhưng không phải tất cả mọi chi tiết đều là sự tái hiện chân thực các sự kiện có thật. Tôi cho rằng ngôi làng Hesjövallen hoàn toàn không tồn tại, tôi hy vọng là mình đã xem rất kỹ bản đồ. Nhưng vào thời điểm cuốn tiểu thuyết này được viết, tổng thống Zimbabwe đúng là có tên Robert Mugabe. Nói cách khác, tôi đã viết ra những điều lẽ ra có thể đã xảy ra chứ không phải những điều đã thực sự xảy ra. Đó là nền tảng của sự hư cấu. Ngay cả trong một cuốn tiểu thuyết, các tình tiết cũng nên mang dấu thực tế. Dù đó chỉ là những cánh chim trên bầu trời Bắc Kinh, hay việc liệu một thẩm phán có thể được Bộ Tư pháp cấp cho một chiếc sofa để trong phòng làm việc của mình hay không. Rất nhiều người đã giúp đỡ tôi trong khi tôi viết cuốn tiểu thuyết này. Đương nhiên trước hết là Robert Johnsson, người đã kiên trì thu thập, tìm kiếm thông tin. Và còn nhiều người khác, nếu viết hết ra sẽ là một danh sách rất dài. Đặc biệt là những người ở châu Phi mà tôi đã có dịp trao đổi với họ. Cho phép tôi không nêu tên mà chỉ xin được nói lời cảm ơn đến tất cả những người đã giúp đỡ tôi. Tuy vậy trách nhiệm đối với câu chuyện này thuộc về cá nhân tôi. Maputo, tháng Giêng 2008 Henning Mankell Mời các bạn đón đọc Người Đàn Ông Đến Từ Bắc Kinh của tác giả Henning Mankell.
Vòng Tròn Ma Thuật - N. Mơrgiêannu
Vòng Tròn Ma Thuật này của tác giả là người Rumani, N. Mơrgiêannu. Vòng Tròn Ma Thuật là thể loại truyện điều tra hình sự được thẩm mỹ hoá, lời văn ví von tao nhã, ngay cả cái chết cũng được nhìn nhận ở một góc độ thẩm mỹ độc đáo Cuộc khám nghiệm tử thi vừa được tiến hành xong. Thân thể nạn nhân để trần được đặt trên nền đá hoa, nó toả một màu trắng toát dưới ánh đèn nêông. Tôi đứng trong căn phòng lạnh ngắt đó khoảng hai ba phút, cái căn phòng có không gian bốn chiều mà trong đó chiều thứ tư là chiều của cõi chết... Đột nhiên tôi có cảm giác như mình đang đứng trong một căn nhà kính ươm cây, bên ngoài là đêm tối và bão tuyết, còn trước mặt tôi là một nhành hoa loa kèn với những cánh hoa trắng ngần đang rụt rè hé nở...Có thể nói Vòng Tròn Ma Thuật có những giá trị nghệ thuật độc đáo bởi những hình tượng nghệ thuật tinh tế, phương pháp phân tích tâm lý sâu sắc, và khả năng tái hiện lịch sử một cách hiện thực.  Vòng Tròn Ma Thuật có thể thoả mãn thị hiếu của những độc giả văn học bởi giá trị thẩm mỹ không thể phủ nhận được của nó. *** Có hai vụ án mạng mà kẻ tình nghi ở cách xa hiện trường cả trăm cây số (có chứng cứ ngoại phạm). Thật ra họ tổ chức giết chéo. Người A giết kẻ thù của người B và ngược lại người B giết kẻ thù của người A. Giữa người A và kẻ thù của người B không quen biết, không có động cơ giết người và ngược lại cũng vậy. Nên việc điều tra gặp nhiều khó khăn. Mời các bạn đón đọc Vòng Tròn Ma Thuật của tác giả N. Mơrgiêannu.
Đêm Vô Tận - Agatha Christie
Anh chàng Michael Rogers của tầng lớp lao động kể về chuyện mình gặp và cưới Ellie, một nữ thừa kế giàu sụ đến từ Mỹ. Khi họ định cư trong ngôi nhà ước mơ ở đồng quê, rõ ràng không phải là ai cũng vui. Một truyện có vẻ rất không giống Christie, vụ trả thù tàn nhẫn này dần lên đến đỉnh điểm khủng khiếp khi án mạng có đến 5 người. Mỗi đêm và mỗi ngày Lại có người sinh ra để chịu Khổ đau Mỗi ngày và mỗi đêm Có người sinh ra để hưởng Lạc thú Có người sinh ra để hưởng Lạc thú Có người sinh ra để chịu đêm dài vô tận. -William Blake- *** Đất Digan là một điểm trên cao tuyệt đẹp có tầm nhìn trông ra biển – và nó khuấy động trong lòng Michael Rogers trò chơi tưởng tượng kiểu trẻ con. Ở đó, dưới bóng cây linh sam, anh lên kế hoạch xây một ngôi nhà, tìm một cô gái và sống hạnh phúc mãi về sau. Nhưng, lúc anh rời làng, một cái bóng đe dọa treo lơ lửng trên vùng đất này. Vì đây là nơi tai nạn thường xảy ra. Đáng lẽ Michael nên lưu ý đến những lời cảnh báo của dân địa phương: ‘Không có may mắn cho những ai dính líu tới Đất Digan đâu.’ Michael Rogers là người sắp sửa biết được câu ngạn ngữ ‘Khi tôi kết thúc cũng là lúc tôi bắt đầu’ thực sự nghĩa là gì. Tác phẩm Đêm vô tận (Endless Night) của Agatha Christie được xuất bản lần đầu năm 1957. Không như nhiều cuốn tiểu thuyết khác thường mất ba đến bốn tháng mới viết xong, Agatha Christie hoàn tất Đêm vô tận trong sáu tuần. Mười lăm năm sau ấn bản năm 1972, Agatha Christie miêu tả Đêm vô tận là ‘là tác phẩm bà yêu thích lúc này’ khi trả lời dịch giả chuyển ngữ tốp 10 tiểu thuyết của Christie sang tiếng Nhật.  Câu chuyện được kể theo lời nhân vật Michael Rogers, chàng trai độ tuổi 20. Mặc dù khi viết Đêm vô tận, Agatha Christie ở vào độ tuổi 70, nhưng bà nói trong một phỏng vấn rằng nhập vai Michael, người kể chuyện tuổi 20, “không khó. Suy cho cùng, ta nghe những người như anh chàng này nói năng suốt ấy mà.” Tựa cuốn tiểu thuyết này lấy từ bài thơ của William Blake, Auguries of Innocence (tạm dịch: Những dấu hiệu của sự vô tội).  Đêm vô tận đã được chuyển thể  thành phim năm 1972, với Hayley Mills và Britt Ekland đóng chính. *** Agatha Christie sinh năm 1890 tại Torquay, Anh. Cha bà tên là Frederick Miller, nên tên khai sinh của bà là Agatha Miller. Hồi còn nhỏ, Agatha không được tới trường mà chỉ được gia đình thuê gia sư về dạy dỗ tại nhà.    Là một đứa trẻ nhút nhát, khó có thể diễn tả chính xác ý kiến của mình, ban đầu bà tìm đến âm nhạc như một cách giải tỏa tâm sự và sau này là viết sách. Năm 1914, bà kết hôn với Archie Christie, một phi công chiến đấu. Trong khi đức lang quân bận rộn chiến đấu ngoài chiến trường thì bà làm y tá trong bệnh viện. Chính trong thời kỳ này, ý tưởng viết tiểu thuyết trinh thám đã nảy sinh trong tâm trí bà. Chỉ một năm sau bà đã hoàn thành cuốn tiểu thuyết đầu tay mang tên Những bí ẩn vùng Styles, nhưng phải tới 5 năm sau nó mới được xuất bản (1920). Agatha Christie được mọi người tôn vinh là Nữ hoàng truyện trinh thám. Trong suốt cuộc đời mình, bà đã sáng tác 66 tiểu thuyết, rất nhiều truyện ngắn, kịch và hàng loạt tiểu thuyết tình cảm lãng mạn với bút danh là Mary Westmacott. Vở kịch Chiếc bẫy chuột của bà có lẽ là vở kịch trinh thám hay nhất thế giới. Một số tác phẩm của bà đã được chuyển thể thành phim, nổi bật là bộ phim Murder on the Orient Express (Án mạng trên chuyến tàu tốc hành phương Đông) đã đoạt giải thưởng Hàn lâm năm 1974. Tác phẩm của bà được dịch ra hơn 100 thứ tiếng.    Trong suốt cuộc đời mình, nữ nhà văn Agatha Christie luôn căm ghét bạo lực và máu. Bà thường thú nhận rằng không biết gì về những công cụ giết người thông thường. Thậm chí bà cũng chưa từng một lần tiếp xúc với một kẻ giết người. Mời các bạn đón đọc Đêm Vô Tận của tác giả Agatha Christie.
Thạch Hầu
Một con thuyền chở những người vượt biên tiến vào hải phận nước Mỹ. Một cuộc truy quét của cơ quan hành pháp Hoa Kỳ khiến đám buôn người trở nên manh động. Quỷ - tên “xà thủ” khét tiếng tàn bạo quyết định ra tay với đám “khách hàng” của mình. Nhiều người đã chết…Nhiều người tiếp tục bị săn đuổi qua những phố Tàu ở New York. Nơi nào Quỷ đi qua, nơi đó sẽ đổ máu. Thời gian càng trôi đi, mạng sống của những nạn nhân đang bị săn đuổi càng bị đe dọa. Những nỗ lực dành sự sống của “nhân chứng” trên con tàu vượt biên càng vô vọng. Lincoln Rhymes và đồng đội của mình sẽ phải làm gì để chống lại Quỷ, kẻ thù giảo hoạt và tàn nhẫn đến từ phương Đông, kẻ có khả năng biến hóa, trà trộn và thao túng người khác? Jeffery Deaver đã đưa kiến thức về văn hóa, truyền thống dân gian và lịch sử Trung quốc vào cuốn tiểu thuyết Thạch Hầu, đồng thời sử dụng bị kịch về nạn buôn lậu người và nhập cư bất hợp pháp đang nổi cộm. Một cốt truyện xuất sắc với nhiều cú ngoặt hơn bạn tưởng. *** Review Thạch Hầu - Jeffery Deaver người review Minh Sơn #Review_sách (Có spoil nhẹ) #Thạch_hầu #Jeffery_Deaver Con thuyền Fuzhou Dragon của thuyền trưởng Sâm chở đầy những người vượt biên trái phép “jujia” – “lợn con” từ Trung Quốc tiến vào hải phận nước Mỹ. Quỷ - tên “xà thủ” khét tiếng về độ tàn bạo, giảo hoạt đã ra tay với toàn bộ người trên tàu. Nhiều người đã chết, những người còn lại sống sau vụ đắm tàu tiếp tục bị săn đuổi trên những con phố của người Tàu ở New York. Thời gian càng trôi qua, mạng sống của những người bị truy đuổi càng bị đe doạ, những nỗ lực để giành lại sự sống của các nhân chứng trên con tàu càng bị đe doạ. Lincoln (Loaban), Sachs (Hongse) và đồng đội của mình đã phải trải qua những nguy hiểm nào và họ phải làm gì để có thể bảo vệ những nhân chứng cuối cùng trên con tàu Dragon – gia đình họ Vũ cũng như gia đình họ Trương? Liệu cuối cùng thì nhân thân của Quỷ liệu có bị lộ? Tại sao Quỷ lại làm như vậy? Và cuối cùng thì Quỷ sẽ chịu kết cục thế nào? Truyện đem đến cho mình thêm nhiều kiến thức về tín ngưỡng của Trung Quốc, từ đạo Khổng Tử, Lão Tử,… cách bày trí phong thuỷ đến những kiến thức, cách gọi tên kiểu Trung Quốc giúp mình thấy được lượng kiến thức khổng lồ của tác giả Jeffery Deaver không chỉ là kiến thức phương Tây mà giờ có cả phương Đông. Cá nhân mình đánh giá cao quyển này về việc tác giả đã miêu tả sâu về các hành động của nhân vật, sự khó khăn khi bắt Quỷ. Mặc dù lượng twist rất ít nhưng cũng đủ khiến bạn đi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác. Một điểm hấp dẫn nữa đó là càng về sau, tiết tấu truyện ngày càng nhanh, các bước ngoặt của vụ án đến từ những chi tiết rất bé. 560 trang cho một quyển truyện có vẻ là khá dày với khổ to nhưng không làm mất đi sự hấp dẫn từ những tình tiết truyện. Lối hành văn cũng hấp dẫn bằng những diễn biến xảy ra liên tục đẩy cuộc đối đầu giữa Lincoln với Quỷ ngày càng gay cấn. Cá nhân mình ấn tượng nhất là nhân vật Sonny Lý – cảnh sát chìm bên Trung Quốc đóng vai trò khá quan trọng trong việc tìm ra được Quỷ. Bằng những suy luận đậm chất Trung Quốc, cách nói năng, sự thông minh trong phương án điều tra. Sonny Lý cũng đem đến cho chúng ta nhiều sự bất ngờ - điển hình nhất là sự hiểu biết về vị thần của Trung Quốc (Quan Đế - vị thần chiến tranh được cúng bằng rượu Trúc Diệp Thanh). Mặc dù được 2/3 quyển thì cảnh sát Vũ đã dẹo.:)) Điểm trừ duy nhất của truyện đó là còn kha khá những lỗi lặp hay thiếu kí tự trong một chữ do biên tập viên và dịch giả thành ra nhiều khi đọc bạn sẽ phải đoán xem nó có nghĩa gì. Nếu so sánh quyển này với Kẻ tầm xương hay Vũ điệu của thần chết thì không hay bằng, nhưng đối với các quyển còn lại cùng series về Lincoln Rhyme thì cũng ngang nhau, thậm chí hay hơn một số quyển như Trăng lạnh hay Cái ghế trống. Spoil nào: hình tượng thạch hầu là con khỉ Tôn Ngộ Không được khắc trên đá cẩm thạch – biểu tượng may mắn của dân tộc Trung Hoa. Và nhờ vào miếng đá đó mà Quỷ đã bị bắt. Điểm: 7,5/10 (0,5 điểm cho tác giả vì mình là fan của Deaver) *** “Thạch Hầu” bắt đầu bởi hình ảnh một con tàu mang tên Fuzhou Dragon chở người nhập cư bất hợp pháp băng qua đại dương rộng lớn. Những con người ấy bỏ lại phía sau bao cái cay đắng của quá khứ để hướng đến một tương lai tươi sáng hơn như họ vẫn hằng mơ ước, đặt chân đến xứ sở tươi đẹp mà họ vẫn hằng mơ tưởng. Nhưng không như bao câu chuyện êm đẹp khác, số phận lúc này lại thích trêu đùa con người, thích đặt con người vào những khoảnh khắc tăm tối, vào những con đường chết chóc. Chuyến đi không suôn sẻ, vì… Trên con tàu ấy, ác quỷ hiện diện. Qủy – tên xà thủ, như cái tên của hắn, tàn ác, và hiểm độc, sẵn sàng ra tay giết hại đồng loại. Hắn khinh bỉ những con người trốn chạy kia, phỉ nhổ họ, và đương nhiên là sẵn sàng giết bất cứ ai gây phiền nhiễu cho hắn. Chuyến tàu ấy đã bị Lincoln Rhyme – nhà phân tích tội phạm đoán được “đường đi nước bước”, con tàu bị truy đuổi, giăng bẫy, chờ khoảnh khắc bị tóm gọn. Và rồi, trò chơi truy đuổi bắt đầu… Phía trước là những người nhập cư còn sống sót, chạm chân được đến nước Mỹ, tưởng sắp đạt được giấc mơ nhưng thực tại tàn nhẫn chỉ là nỗi nơm nớp lo sợ móng vuốt của Qủy, sợ bàn tay tội lỗi của hắn sẽ tóm được mình, gia đình mình, những người thương yêu. Ở giữa là Qủy- tên xà thủ. Mục tiêu, trò chơi của hắn hiên tại là truy bắt, giết tất cả những người nhập cư còn lại, những người có thể gây tổn hại đến hắn,… Bên cạnh hắn có biết bao tên đồng bọn, và cả những thế lực sẵn sàng giúp hắn, đứng về bóng tối- nơi cái ác hiện diện. Phía sau là Lincoln Rhyme, Sachs, và những người trợ thủ đắc lực. Quyết tâm của họ là bắt được tên tội phạm khát máu, cứu những con người vô tội nằm trong tầm ngắm của tên Qủy, ngăn chặn những vụ việc buôn người tiếp theo có thể xảy ra, và bắt hắn trả một cái giá đắt cho những việc mà bản thân đã làm. Tác phẩm là sự kết hợp giữa hai nền văn hóa khác nhau, nhưng lại hòa hợp, cân bằng với nhau tạo thành một câu chuyện hoàn hảo. Nhiều phong tục, tôn giáo (Đạo Phật, Đạo Lão,…) tín ngưỡng ( thờ cúng tổ tiên, thờ cúng các vị thần bảo hộ,…) của người Trung Hoa được nhắc đến. Vấn đề chính trị cũng được đề cập khá nhiều, đôi lúc khá mập mờ, nhưng nếu tinh ý thì chắc chắn bạn sẽ đoán ra được. Tác giả xây dựng hình tượng nhân vật và miêu tả tâm lý chi tiết, khiến độc giả đôi khi như hòa mình vào trang sách, đồng cảm với suy nghĩ, như sống cùng với những nhân vật mà ông tạo ra. Đặc biệt nhất vẫn là cái cách tác giả đặt nhân vật của mình vào những tình huống hiểm nghèo để lộ rõ được những tài năng, nhân cách của nhân vật ấy. Bên cạnh đó, cách ông phân tích nội tâm, con người họ là một điểm rất đang được chú ý, cho ta thấy được khả năng xây dựng cốt truyện, nhân vật tài tình của tác giả. Khép tác phẩm lại là một cảm giác thỏa mãn vì mọi khúc mắc đều được tác giả giải thích cặn kẽ, không để sơ sót một chi tiết kì lạ nào. *** “Thạch Hầu” (The Stone Monkey) là tác phẩm gần đây nhất tôi đọc của JD, sau “Hang Dã Thú” đã đọc khoảng 1 năm về trước. Nói chung, đây là một tác phẩm đứng hàng giữa trong các tác phẩm của JD, khá ổn, nhưng chỉ ổn thôi. Fuzhou Dragon, con tàu được tên xà thủ khét tiếng biệt danh Quỷ thuê để chở những người nhập cư trái phép lênh đênh hàng tuần để đến đất nước xinh đẹp, Mĩ. Những người trên còn tàu ấy bỏ hàng chục ngàn dollar, bỏ cả quê hương cố quốc, gia đình nội tộc, chấp nhận đủ loại rủi ro từ việc bị bắt, bị trục xuất về nước, thậm chí là bị tên xà thủ mà họ trả tiền đánh đập, làm nhục, cưỡng hiếp thậm chí là giết hại chỉ với một hi vọng mỏng manh là tìm kiếm được những cơ hội sống tốt hơn cho mình và gia đình, ít nhất là sáng sủa hơn với cuộc đời lay lắt khổ sợ của họ ở cố hương Trung Quốc. Nhưng hàng tuần giời lênh đênh trên biển chịu đủ nỗi cay đắng cực nhục của họ tan tành vào giây phút tàu Fuzhou Dragon chạm mặt tàu Tuần Tra Duyên Hải, tên xà thủ nhẫn tâm Quỷ quyết định chơi trò cá chết lưới rách, hắn cho nổ hết chỗ C4 ở đuôi tàu, bản thân hắn một mình bỏ chạy nhờ bé cứu sinh. Tàu chìm, đa số những người nhập cư bất hợp pháp đều chết đuối, một số ít sống sót lại phải vật lộn để trốn thoát khỏi sự truy lùng của khẩu Model 51 mà Quỷ luôn mang bên mình trên mặt nước và xuyên suốt các phố Tàu nơi đất Mĩ. Như đã nói, “Thạch Hầu” không phải là một cuốn xuống tay của JD. Bằng chứng là ông đã tạo được một cốt truyện thu hút, tác giả cũng thể hiện được vốn kiến thức sâu rộng của mình trong việc miêu tả các chi tiết về đức tin gia đình, tín ngưỡng và phong tục của người Trung Quốc. Câu chuyện hiện lên với những tình tiết được cụ thể và xử lí một cách gọn gàng không dây dưa lằng nhằng, không quá hack não mà cũng chẳng quá tẻ nhạt, đủ để cho người đọc kiên nhẫn đọc xong cuốn sách khổ quyển vở dày một đốt ngón tay mà không cảm thấy đâu dầu hay bị choáng váng vì những chi tiết dồn dập, dày đặc. Tuy nhiên, cuốn sách lại quá dày với những người thiếu kiên nhẫn, thích kích thích bởi những phút giây bắn giết máu me ghê rợn hơn là những cuộc rượt đuổi giằng co lê thê như phim gangsto Mĩ :v Với tôi, lí do duy nhất để tôi đọc hết từ đầu đến cuối chắc chắn là anh chàng Sonny Lí, một anh chàng cảnh sát người Trung Quốc liều mạng, thích chơi cuộc chơi theo cách của riêng mình, khá là thú vị. Một điểm khiến tôi không đánh giá cao “Thạch Hầu”, ừm, có lẽ là do câu chuyện dài, nhịp truyện lại chậm, và JD hầu như không áp dụng nhiều twist xoắn não, hình như cả câu chuyện chỉ có một cái twist và nếu như bạn là người thích đoán, thích xâu chuỗi những thứ nhỏ nhặt thì cái twist đó sẽ không làm bạn bất ngờ, bạn sẽ như tôi, chuyển từ đoán twist sang kiểm chứng xem suy đoán của mình có đúng không. Một tác phẩm có tên gốc “The Stone Monkey”, dịch ra là “Thạch Hầu”, nhưng cả nhân vật đi xuyên suốt câu chuyện lại không phải Mỹ Hầu Vương? Vậy rốt cuộc cái tên đầy dụng ý này có tác dụng gì? Nó có vai trò gì trong một câu chuyện dài, một quyển sách dày như thế? Điểm: 5.5/10 (+0.5 vì anh Sonny Lí cute :v), dễ đọc, dễ đoán twist, không bị xoắn não hay đau đầu :v Nguyễn Thu Huyền Mời bạn đón đọc Thạch Hầu của tác giả Jeffery Deaver & Orkid (dịch).