Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Kịch Bản Không Phải Như Vậy

Có thể dùng ba câu để khái quát câu chuyện này: Tra công ngược tiện thụ. Tiện thụ tâm như tro tàn, rời khỏi tra công. Tra công hoàn toàn tỉnh ngộ, ờ, vậy tôi đi tìm người tiếp đây, bye bye~ Khoan đã — ngược tra công đâu? Tra công biến trung khuyển đâu? Kịch bản không phải như vậy á á á á! --- Trích đoạn chương 1: Trác Phồn vừa xách theo một túi lớn đồ tươi và rau dưa bước ra từ siêu thị đã nhìn thấy một chiếc xe hơi màu đen vô cùng quen mắt đậu trước cổng, người đàn ông trong xe hạ cửa sổ xuống, quăng cho cậu một cái nhìn lướt qua, phun ra hai chữ: “Lên xe.” Trác Phồn chui vào xe, ngồi vào chỗ của mình, ôm hai cái túi lớn nhìn hắn từ kính chiếu hậu, trong mắt có chút ngạc nhiên vui mừng: “Sao anh lại tới đón em?” Lái xe rất nhanh, Tiêu Hàm nhìn thẳng con đường phía trước, thuận miệng đáp: “Hôm nay Thần Lễ về nước, năm giờ máy bay hạ cánh, anh đi đón, cùng nhau ăn một bữa cơm, tẩy trần cho cậu ấy.” Nghe thấy cái tên Thần Lễ, trong lòng Trác Phồn chợt căng thẳng. Trong vô thức, ngón tay nắm lấy túi plastic siết chặt lại, ngoảnh lại nhìn nửa gương mặt lạnh lùng của Tiêu Hàm, dò hỏi: “Hay về nhà, em nấu cơm cho hai người ăn nhé? Em vừa mua một khúc xương tươi lắm, có cả…” “Không cần, anh đặt bàn trước ở một nhà hàng Pháp rồi.” Tiêu Hàm cắt giọng cậu, kéo kéo cà-vạt thắt hơi chặt, nở một nụ cười bất đắc dĩ hiếm thấy: “Cái tên Thần Lễ kia ở Pháp lâu, sợ là ăn không quen đồ ăn Trung Quốc.” Trác Phồn nhìn vào nụ cười kia, cả người hơi cứng lại. Tiêu Hàm chưa bao giờ cười với mình như thế, chiều chuộng như thế, chói mắt như thế. “Hình như trước kia anh từng nói… Anh ấy có nét giống em?” Trác Phồn dò hỏi. “Không.” Tiêu Hàm nghiêm túc sửa lại: “Là em giống cậu ấy, nhưng cũng chỉ là có nét thôi.” “…” Túi thức ăn tươi sống trong lòng xem ra là mua phí rồi. Cảm giác lạnh giá tỏa ra từ bàn tay cậu. Tiêu Hàm đương nhiên sẽ không để ý những chuyện nhỏ nhặt như thế. Trên thực tế, sau khi kêu Trác Phồn lên xe, hắn còn chưa nhìn cậu được một cái. Hốc mắt Trác Phồn hơi hồng lên, em tốt với anh như vậy, vì sao đến bây giờ trong lòng anh vẫn chỉ có Lương Thần Lễ? --- Đọc sơ qua đoạn đầu của chương 1, mọi người nghĩ đây lại là áng văn cẩu huyết về “tra công - tiện thu -> tiện thụ tâm như tro tàn -> tra công hối tiếc không kịp -> sau đó biến thành tình tiết kinh điển: Tra công biến thành trung khuyển – tiện công” ư? No no no, hoàn toàn không phải vậy nhe. Mà tình tiết chính của câu chuyện này chính là: tra công - tiện thụ -> tiện thụ tâm như tro tàn -> tra công hoan hỉ “cấu kết” cùng pháo hôi công -> tra công - pháo hôi công HE. Vậy đó  Mọi người nghĩ mình đọc nhầm hả? Không hề! Nếu không chắc thì hãy đọc lại lần nữa đi. Rõ là câu chuyện về hai anh giai công chính, công phụ “khốn nạn” cùng dắt tay nhau bỏ trốn khỏi tiện thụ đó ???? Đây là một câu chuyện thuộc thể loại khoái xuyên. Phải nhấn mạnh trước luôn là trước đây mình cực “thị” thể loại này, tại cơ bản não mình hơi đơn bào, đọc mấy thứ khoái xuyên quá ư là hack não nên mình không thích lắm. Nhưng vì đây là truyện do idol Fiery của mình edit, nên mình lấy hết can đảm để nhảy hố ẻm, và không ngờ là ẻm quá hài, quá dễ thương và đọc cực kỳ cực kỳ dễ hiểu luôn. Tất cả là nhờ idol toàn năng edit đó, hí hí hí Quay lại xíu thì đây là một câu chuyện thuộc loại khoái xuyên, chỉ trải qua 4 thế giới thôi, vì cơ bản truyện chỉ có 19 chương, nên diễn biến ở mỗi thế giới đều khá nhanh và ngắn gọn. Ở thế giới thứ nhất, Tiêu Hàm phát hiện mình bị lọt vào một “kịch bản”, mà tại đây, nhất nhất lời nói, cử chỉ, hành động của hắn đều phải tuân theo “kịch bản”, nếu không sẽ bị trừng phạt. Ở nơi này, hắn là bạn trai của Trác Phồn, nhưng hắn lại là tra công thứ thiệt, không chỉ lấy Trác Phồn làm thế thân, còn là khi tình huống nguy hiểm xảy ra, đã lựa chọn cứu người bạn thanh mai trúc mã thầm mến chứ không cứu Trác Phồn. Chính vì vậy, Trác Phồn “tâm như tro tàn”, kiên quyết muốn chia tay với hắn. Lúc xô xát, Trác Phồn đã tát Tiêu Hàm một cái khá đau, mất bình tĩnh, Tiêu Hàm quyết định kệ mọe cái gọi là “kịch bản”, hắn nói: “Biến m* nó tâm như tro tàn đi, bye bye~” một cách rất ư là sảng khoái rồi dứt khoát đường ai nấy đi với Trác Phồn. Hậu quả của việc làm trái với “kịch bản” là: --- Lái ô tô rời khỏi bệnh viện, ánh dương bên ngoài rực rỡ hệt như tâm trạng của hắn vậy. Ngay khi Tiêu Hàm đang nghĩ đến chuyện sau này sẽ tiến hành chuyện an bài cuộc sống không dựa theo kịch bản như thế nào nữa thì một chiếc xe tải từ hướng đối diện lao về phía hắn! Mọi chuyện xảy ra quá nhanh, Tiêu Hàm chỉ kịp để lại di ngôn của hắn ở thế giới này… Chỉ có hai chữ, ha ha. --- Vậy đó, nếu không tuân theo “kịch bản”, “kịch bản đại nhân” sẽ trừng phạt Tiêu Hàm bằng cái chết khá thảm khốc. Thế là qua kiếp thứ hai, thứ ba, thứ tư sau đó, hắn đã biết học khôn hơn, nhất nhất tuân theo những gì “kịch bản” yêu cầu. Nhưng dần dần, Tiêu Hàm cũng rút ra mánh khóe cho riêng mình. Đó là hắn có thể lách luật. Những gì “kịch bản” bắt nói thì dĩ nhiên phải nói, nhưng nói như nào, nói to nói nhỏ, nói thêm vài chữ… thì chả ai quản được hắn. Thế là, một đống hài kịch đã diễn ra khi vị nhân vật chính này quyết tâm muốn làm phản “kịch bản”. Cũng nhờ vậy, mà Tiêu Hàm phát hiện, hóa ra pháo hôi công Ôn Mộ Ngôn là một người rất thú vi, và hóa ra Ôn Mộ Ngôn cũng chán ghét tiểu thụ Trác Phồn như hắn. Vậy là hai người quyết tâm bắt tay, không chỉ lén lút làm một đôi gian phu sau lưng Trác Phồn, mà còn bày đủ mọi mưu kế để làm sao thoát hẳn khỏi bàn tay “kịch bản-kun”, giành lại cuộc sống tự do cho riêng mình. Túm lại, đây là một câu chuyện rất đỗi mới mẻ, hài hước và nhiều tình tiết bất ngờ về một đôi công - công lẽ ra nên là tình địch, lại cấu kết quay đầu hãm hại tiểu thụ để quang minh chính đại đến được với nhau. Truyện do idol nhà mình edit, nên về mặt này thì hoàn toàn yên tâm ha, rất rất mượt luôn. Truyện ngắn, H cũng ít, chỉ khoảng 2 cái, nhưng cái nào chất lượng cái đó, khá ư là kích thích Ai tối nay tối mai không có ý định đi chơi Halloween thì mau mau nhảy hố đi hoặc nhào vô chém gió với mình nè, đang mốc meo chán chớt đây ???????????? *** Tiêu Hàm tan tầm trở về, vừa mở cửa đã nhìn thấy Ôn Mộ Ngôn đeo tai và đuôi ngồi trên sofa, thấy hắn về nhà, hớn hở làm nũng kêu một tiếng: “Gâu!” . . . Thật ra mọi chuyện đều bắt nguồn từ một câu chuyện bi thương. Cũng không biết thiếu sót ở chỗ nào mà Trác Phồn năm đó, từ nhỏ cái động trong não [82] đã to hơn người khác, năng lực “bổ não [83]” cho mình vô cùng khỏe mạnh. Nhưng cậu bé Trác Phồn đáng thương còn mắc phải một căn bệnh không thuốc nào cứu được, gọi là “bệnh dậy thì [84]”. Sau đó bệnh tình phát triển càng ngày càng không thể khống chế, bệnh dậy thì chậm rãi biến thành bệnh nan y — bệnh hoàng tử… [82] Nguyên văn “Não động” (cái động trong não), chỉ những khoảng không gian trống được để dành ra cho “bổ não” (xem chú thích [83]), hoặc chỉ người ngây thơ, có suy nghĩ hành động bất thường như trong não có động, tương đương với não úng thủy – não ngập nước. [83] Bổ não: Nghĩa là tự mình lấp đầy những khoảng trống mà tác giả cố ý để trống cho người đọc/người xem/người nghe tưởng tượng, gần nghĩ với YY (tự sướng). [84] Nguyên văn là “Trung nhị bệnh”, trong đó, “trung nhị” chỉ năm hai sơ trung Nhật Bản (tương đương với lớp 8 của mình), các thanh thiếu niên trong độ tuổi dậy thì này (13 – 14 tuổi) luôn tự cho mình là đúng, nhất là về lời nói và hành động. May mắn duy nhất chính là, bệnh này là bệnh ngầm… Trác Phồn lần đầu tiên nhìn thấy Tiêu Hàm là khi vào cấp III, bởi vì ở trọ trong trường nên bình thường hiếm khi bước chân ra khỏi cửa, nếu muốn mua gì thì đều đặt hàng qua mạng. Không biết bắt đầu từ khi nào, Trác Phồn phát hiện vào thứ sáu hàng tuần, trước cửa phòng ngủ đều được đặt một bó hoa được bó lại vô cùng đẹp đẽ, lẳng lặng nằm nơi đó. Tuy ngoài miệng tỏ vẻ lạnh nhạt khinh thường ném bó hoa vào thùng rác, nhưng trong lòng cậu lại rất vui, dù sao thì cảm giác có người thầm mến mình khá là thích thú. Cứ vậy trong vô thức, cậu âm thầm chờ mong bó hoa được mang đến đều đặn thứ sáu hàng tuần kia. *** Một thứ sáu nọ, cậu rời giường từ sớm, không để ý tới sự bất mãn mãnh liệt của thằng bạn cùng phòng duy nhất Ngũ Cổ bị đánh thức, cậu làm bộ bê một chậu quần áo vốn nên giặt từ hôm qua vào buồng vệ sinh, để cửa phòng ngủ mở một khe hẹp, vừa giả vờ giặt quần áo, vừa trộm chú ý đến cửa, từ góc quan sát của cậu vừa vặn có thể nhìn qua cái khe kia để thấy động tĩnh ngoài hành lang. Đến tầm tám giờ, một bóng người cao gầy bước nhanh đến trước phòng ngủ thì dừng lại, cúi người nhẹ nhàng đặt bó hoa trong lòng xuống. Ngay khi người ấy chuẩn bị bỏ của chạy lấy người, cửa phòng ngủ bị người bên trong đẩy ra. Trác Phồn dựa vào cửa, cực lực làm ra vẻ mặt lãnh ngạo, ngẩng đầu nhìn người đàn ông anh tuấn cao hơn mình một cái đầu, kỳ thật trong lòng cuống đến quên hết mấy câu định nói. Tiêu Hàm hơi kinh ngạc, hắn vừa mới chuẩn bị mở miệng nói gì đó thì đã thấy đối phương đột nhiên đóng cửa “rầm” một cái. Hắn ù ù cạc cạc, sau đó cứ vậy mà rời đi. *** Mọi chuyện cứ giằng co như vậy đến hơn một tháng. Vậy là thứ sáu hàng tuần, Trác Phồn đều dùng đủ mọi cách để “đúng lúc” phát hiện thấy Tiêu Hàm đem hoa tới tặng. Cậu âm thầm phỏng đoán không biết khi nào Tiêu Hàm mới có thể chính thức tỏ tình với mình. Cậu tưởng tượng lúc đó nhất định là một buổi sáng sớm, cầu vồng rực rỡ sau cơn mưa, trên bầu trời có đám mây bảy màu, Tiêu Hàm ôm một bó hoa hồng lớn gõ cửa phòng cậu, dịu dàng mỉm cười với cậu và nói: Trác Tiểu Phồn, anh thích em. Trác Phồn mỗi ngày đều “bổ não” như vậy, ngày ngày chờ mong. Đáng tiếc, cái gã tên Tiêu Hàm kia hình như vô cùng không hiểu chuyện tình cảm, mỗi lần đặt hoa xuống rồi lập tức vội vã rời đi. Cho đến một ngày, rốt cuộc cậu đã không thể nhịn được nữa. Cậu chặn lại Tiêu Hàm đang chuẩn bị bỏ đi, ngữ khí cao ngạo nói: “Này, anh cứ tặng hoa cho tui hoài như vậy là có ý gì? Anh có biết anh làm thế khiến tui bối rối lắm không!” ... Mời các bạn đón đọc Kịch Bản Không Phải Như Vậy của tác giả Tử Vũ Nguyệt Diên.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Chỉ Là Ảo Giác
Thể loại: Cường công, nhu thụ, ngược tâm, H văn, đơn phương thụ, HE. Truyện Chỉ Là Ảo Giác (Đam Tứ Tuyệt) là phần 2 trong Đam Tứ Tuyệt, mà tác giả Nhộng Hiên để  các nhân vật được cảm nhân hạnh phúc mình nên có mặc cho lời dèm pha của thiên hạ. Cuộc hôn nhan bắt đầu từ việc ký hợp đồng giữa người ông Từ Nhược Tâm và Hứa Biên phải thành thân với cháu trai mình để cứu công ty chuẩn bị phá sản. Liệu Hứa Biên có đồng ý hay không mời các bạn đón xem. *** Bộ Đam Tứ Tuyệt gồm có: Dã Thú Chỉ Là Ảo Giác Lạnh Lùng Hay Ôn Nhu Đại Sắc Lang *** Một ngày kia, Từ Nhược Thiên vô tình nhận được cuộc gọi từ một học trò cũ của mình, nói cái gì mà cần cậu về trường vào ngày tới, tham gia buổi lễ tốt nghiệp ra trường dành cho sinh viên năm cuối. Nghĩ rằng sau quãng thời gian rời trường cũng đã lâu, Từ Nhược Thiên cũng cảm thấy có chút nhung nhớ học trò của mình, nên không chút do dự đồng ý. Chính là cậu không biết rằng, vừa lúc tắt máy, trên gương mặt người nọ lộ rõ ý cười rất đắc ý, sau đó liền thu lại bộ mặt nghiêm túc nhìn vào màn hình máy tính. - Hứa Biên. - Từ Nhược Thiên chần chừ một lúc, bộ dạng áy náy bước tới ôm lấy cổ Hứa Biên từ đằng sau, thanh âm nịnh nọt nói. - Chuyện gì? - Cái kia... ngày mai em không thể tới công ty cùng anh ăn trưa được, em phải về trường thay mặt các giảng viên làm đại diện cho lớp cũ. Cho nên... anh cứ ăn một mình đi. Hứa Biên ra vẻ biểu tình bực dọc, hừ lạnh một tiếng nói. - Tùy em. Biết người kia đang rất thất vọng về mình, Từ Nhược Thiên chỉ âm thầm thở dài một tiếng, đưa tay tắt màn hình lại, bước tới phía trước ngồi lên đùi Hứa Biên, tay ôm lấy cổ anh, hôn nhẹ lên trán anh trấn an. - Đừng có giận mà a. Chỉ một ngày thôi, có được không? Ân? - Anh không giận em. - Hứa Biên cố nén nụ cười trong lòng, vờ tịt lạnh lùng nói. - Chứ làm sao chỗ này lại nhăn nhó như vậy a. - Ngón tay Từ Nhược Thiên chỉ chỉ vào nếp nhăn trên trán đối phương, bĩu môi dè dặt trêu chọc. ... Mời các bạn đón đọc Chỉ Là Ảo Giác (Đam Tứ Tuyệt) của tác giả Nhộng Hiên.
Đại Sắc Lang
Thể loại: Cường công, lạnh lùng cường thụ, 3p, H văn, ngược tâm, ngược thân, HE. Truyện Đại Sắc Lang (Đam Tứ Tuyệt) là phần 4 của bộ tiểu thuyết đam mỹ này được tác giả Nhộng Hiên sáng tác nhằm thỏa mãn sở thích của người đọc. Nhưng ở phần này tác giả viết theo chiều hướng mới các nhân vật sẽ 3P nên người đọc sẽ được tạo cảm giác bất ngờ mang theo một cái nhìn mới về thể loại này. Mời các bạn theo dõi. *** Bộ Đam Tứ Tuyệt gồm có: Dã Thú Chỉ Là Ảo Giác Lạnh Lùng Hay Ôn Nhu Đại Sắc Lang *** Hạ Nghiệt bị hai nam nhân cao lớn đè lấy, một bên bị Sở Mặc áp lấy thân, một bên bị Văn Khải giữ chặt cổ tay cậu. Hơi thở cả hai nóng hổi phả vào cơ thể cậu, quả thực chẳng khác gì hai con thú hoang đang gặm nhấm thưởng thức tư vị con mồi dưới thân vậy. – Hai… hai người đang làm cái gì? – Thanh âm Hạ Nghiệt run rẩy, vầng trán cơ hồ sợ đến mức toát mồ hôi lạnh, ngây ngốc lên tiếng. – Ngoan, im lặng để tối nay chúng ta được vui vẻ. Hạ Nghiệt vừa dứt lời, Văn Khải đã kè kè tiến sát mặt cậu, vươn lưỡi tham lam liếm một cái, rồi vươn tay chế trụ cằm Hạ Nghiệt, điên cuồng hôn lấy. Đầu lưỡi vẽ loạn khắp môi cậu, nhiệt tình cắn nát môi người kia đến xuất huyết, lại hung mãn mở lấy khoang miệng phía trước, len đầu lưỡi tiến vào, lập tức bắt lấy lưỡi của Hạ Nghiệt, quấn quít đậm tình. – Ân… ha… Hạ Nghiệt bị hôn đến đầu óc loạn cả lên, tay trái thuận theo giữ chặt lấy cổ Văn Khải, nhắm hai mắt đáp lại lưỡi của hắn. Chính là vừa lúc cả hai đang nồng nhiệt hôn môi, Sở Mặc ở phía dưới đã sớm lột quần áo, bàn tay giúp Hạ Nghiệt đem y phục trên người cởi sạch sẽ, thân hình trắng nõn mê người lọt vào tầm ngắm. ... Mời các bạn đón đọc Đại Sắc Lang Nhu (Đam Tứ Tuyệt) của tác giả Nhộng Hiên.
Dã Thú
Thể loại:Nhất thụ lưỡng công (trá hình), ngụy phụ tử (trá hình), ngược thân ngược tâm, lãnh tra công x yếu đuối nhược thụ, lưỡng tính, H văn, HE. Vốn tính cách như nữ nhi như nhược yếu đuối nhưng mang trong mình hình hài của nam nhân Hứa Tinh được thầy cô và bạn bè yêu mến. Cuộc sống của y thay đổi hoàn toàn khi gặp Gia Trình. Tại sao cuộc đời của hắn lại thay đổi sau khi gặp người kia câu chuyện này sẽ diễn biến như thế nào mời các bạn tiếp tục theo dõi. *** Bộ Đam Tứ Tuyệt gồm có: Dã Thú Chỉ Là Ảo Giác Lạnh Lùng Hay Ôn Nhu Đại Sắc Lang *** - Cao 1 mét 70, nặng 48 kg, huyết áp trung bình... Hmm... Tiểu Tinh, dạo này con có tiến triển tốt đấy a. - Hứa Biên nhìn vào giấy khám sức khỏe của Hứa Tinh thì không khỏi vui mừng. - Đương nhiên, là tôi nuôi em ấy mà. - Gia Trình cười đắc ý. Hứa Biên lập tức cau mày nhìn Gia Trình, khẽ thở dài thất vọng, quay sang Hứa Tinh nói. - Tại sao baba nuôi con gần 20 năm rồi vẫn không có kết quả tốt như bây giờ chứ a? - Chú có cho em ấy uống sữa mỗi sáng không? - Gia Trình đảo mắt nhìn anh. - Kh.. không. - Vậy còn bơi lội? - Vẫn không. - Tập thể dục? - Không. - Rõ ràng rồi còn gì? - Hắn tựa lưng vào ghế, khoanh tay mà trừng mắt nhìn Hứa Biên. - Anh Trình... - Hứa Tinh khẽ đưa tay đẩy đẩy Gia Trình. - Hảo a hảo a, nói chuyện với cậu chắc tôi tăng huyết áp mất. Tiểu Tinh, baba đi làm đây. - Hứa Biên đứng dậy xoa đầu Hứa Tinh cười nhẹ, rồi xoay người ly khai. Chờ Hứa Biên rốt cuộc đã rời khỏi, Gia Trình liền nắm lấy cổ tay Hứa Tinh đứng dậy. - Anh Trình... đi đâu? - Thiếu niên cau mày hỏi. ... Mời các bạn đón đọc Dã Thú (Đam Tứ Tuyệt) của tác giả Nhộng Hiên.
Trọng Sinh Chi Trứ Ma
Văn án Kiếp trước vì ngươi mà nhập ma. Đời này lại vì ngươi mà mê muội. Trọng Đạo Nam từng là tu chân giả ưu tú nhất, thế mà lại nhập ma vì một “tảng đá”, đồ sát thiên hạ, ngược dòng nhân quả. Trọng Đạo Nam sống lại, tìm kiếm tảng đá ngốc trước lúc nó xuất hiện, nâng niu nó trong lòng bàn tay, sau đó… bắt đầu nuôi nấng… Biết sao bây giờ, kiếp này tìm được Tiểu Thạch Đầu quá sớm, nó vẫn chưa biến hình người nên chỉ có thể từ từ nuôi thôi. Đây là câu chuyện yêu đương giữa một nam thần và tảng đá ngốc nhà y. —o0o— Tiểu Thạch Đầu là một tảng đá thành tinh, nó rất tự ti vì vẻ ngoài xấu xí. Đá hoa cương thì đủ loại hoa văn, góc cạnh rõ ràng, nước mắt còn có thể mài thành trang sức. Hoa yêu thì kiều diễm mềm mại hơn nó, chim chóc càng thêm nhẹ nhàng, tự do hơn nó. Ngoại trừ cứng rắn thì nó không có bất kỳ ưu điểm nào khác. Nhưng mà, nó có một “bạn đời tương lai” đẹp nhất, dịu dàng nhất trên đời. Bạn đời sẽ an ủi nó, làm bằng hữu, còn dạy dỗ nó. Y sẽ nhặt từng viên đá nhỏ rơi đầy đất do nó khóc ra. Y sẽ nhẹ nhàng vuốt ve nó. Y nói cho nó biết, chờ sau này hóa được hình người, nó sẽ là tạo vật xinh đẹp nhất thế gian. Nhưng Tiểu Thạch Đầu không tin, bởi vì trong lòng nó, người xinh đẹp nhất chính là bạn đời tương lai của nó. Bạn đời còn kể cho nó một chuyện xưa. Trong câu chuyện đó cũng có một tảng đá thành tinh, tảng đá kia yêu một người lẽ ra không nên gặp gỡ… Tiểu Thạch Đầu, “…Tảng đá thành tinh kia chết thảm quá, vậy ái nhân của nó cũng chết luôn hả?” Trọng Đạo Nam cười dịu dàng, “Không, cuối cùng bọn họ vẫn ở bên nhau, không ai có thể chia cắt.” …Không ai có thể chia cắt chúng ta. *** “Trọng sinh chi trứ ma” lấy bối cạnh tu chân và có tình tiết kiếm hiệp, tuy nhiên chi tiết được thể hiện không nhiều. Vậy nên nếu như các anh chị em muốn đọc một truyện kiếm hiệp thuần chất thì không nên đọc “Trọng sinh chi trứ ma”. Dù như vậy, truyện này theo Blog đánh giá vẫn là một truyện rất hay, có kết cấu truyện lạ, hình tượng nhân vật cũng rất dễ thương. Trước nói về Trọng Đạo Nam. Người này kiếp trước là cường giả tu chân giới. Khi hắn gặp Thạch Đầu là lúc Thạch Đầu đã hóa thành người. Bản tính Trọng Đạo Nam lạnh lùng, nhưng lại không ngăn được lòng quan tâm đối với kẻ ngốc nghếch kia. Sau cùng rơi xuống kết cục người người đuổi giết, bọn họ vẫn nắm chặt tay nhau đồng cam cộng khổ. Tình cảm này kể cả khi Thạch Đầu chết cũng không buông xuống. Trọng Đạo Nam nhập ma, hắn chém giết khắp Tu chân giới – những kẻ đã gây nên cái chết của Thạch Đầu, rồi tại thời khắc tu thành chính quả, phút giây đó hắn đã do dự, chỉ vì không thể bỏ được hình bóng trong lòng. Tình cảm của Trọng Đạo Nam khiến Blog rất cảm động, dẫn đến chuyện được trọng sinh cũng xem như là bù đắp cho đôi tình nhân số khổ này. Lại nói về Thạch Đầu, Thạch Đầu vốn là một hòn đá thành tinh. Hắn đứng trên núi đã rất nhiều năm mà chẳng được tiếp xúc với ai nên quả thật rất ngốc nghếch. Khi Trọng Đạo Nam gặp lại hắn ở kiếp này, chính là lúc hắn bị người ta chở về đẽo gọt. Thạch Đầu vì sợ mà không cẩn thận dọa người ta chạy hết. Cũng may lúc đó có Trọng Đạo Nam, đưa Thạch Đầu về nếu không chẳng biết hắn phải chịu bao nhiêu khổ ải nữa. Giữa Thạch Đầu và Trọng Đạo Nam là một đoạn tình cảm giữa ỷ lại và cam nguyên bị ỷ lại. Kiếp trước tuy Trọng Đạo Nam lạnh lùng, nhưng về tình cảm, hắn có hơi thiên hướng về phía Thạch Đầu. Điều đó không phải hắn không mạnh mẽ, mà ngược lại là đằng khác. Cả đời Trọng Đạo Nam tranh đấu đã nhiều, đến khi tìm được một ngọn lửa ấm áp hắn sẽ không ngừng hướng đến. Kiếp này, hắn vẫn muốn dựa vào Thạch Đầu, nhưng lại cố gắng khiến Thạch Đầu càng dựa dẫm vào hắn nhiều hơn, khiến bảo bối kia không cần lo nghĩ chuyện gì, đó là ước mong lớn nhất của hắn. Bật  mí thêm là trong truyện còn có một tâm ma theo Trọng Đạo Nam trọng sinh nhiều, ban đầu “hắn” tưởng như là người độc ác, nhưng lại có lúc làm người ta dở khóc dở cười. Hóa ra, hắn còn là một tâm ma “xử nam”, có lần âm mưu “ăn” Thạch Đầu không thành mà gây ra chuyện xấu hổ. Lúc đó nhìn “hắn” đen mặt, không hiểu sao Blog cảm thấy buồn cười vô cùng, tin là cũng sẽ khiến mọi người thấy hứng thú khi khai thác hình tượng này. Tóm lại, chuyện giữa Thạch Đầu và Trọng Đạo Nam trong kiếp trước đã dẫn phát rất nhiều bi kịch. Còn kiếp này, bọn họ thời gian để từ từ tháo gỡ tất cả, không mắc vào những sai lầm quá khứ, còn từ đó mà khám phá ra rất nhiều bí mật không thể biết được trong quá khứ. Truyện có nội dung thú vị, tác giả hành văn lại trôi chảy, nội dung rất logic và cảm động, có thể là càng thích hợp với các chị em hơn, vậy nên nếu chị em có hứng thú với thể loại này thì có thể tìm đọc nhé.   Mời các bạn đón đọc Trọng Sinh Chi Trứ Ma của tác giả Thân Đồ Thử Phi.