Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Em Trong Tim Tôi (Nhược Thủy Thiên Lưu)

Văn án:

Đại thiếu gia nhà họ Cố đã là hỗn thế ma vương hai mươi mấy năm nay, muốn gì được nấy, vô cùng bướng bỉnh, ương ngạnh, là người không thể vô sỉ, chỉ có thể vô sỉ hơn, duy chỉ là không có hứng thứ với con gái. Cho đến khi gặp được Hứa Tư Ý, đại thiếu gia mới phát hiện, không muốn sáng mong, chiều nhớ cũng không thể được!

Hôm nọ đọc được bài giới thiệu sách xuất bản trên page, đọc thấy hợp gu mình nên quyết định nhảy thứ xem. Ai dè…đúng gu mình thiệt, nam chính đúng mẫu mình thích luôn.

Nam chính Cố Giang - người thừa kế duy nhất của Cố thị, đẹp trai, học giỏi, có gia thế, nhưng lại là một Hổn Thế Ma Vương. Thời đi học, xăm hình, hút thuốc, trốn học đánh nhau, đến đồn cảnh sát, anh đều có tất.

Nữ chính Hứa Tư Ý của chúng ta siêu cấp đáng yêu nha, có chút ngốc nghếch, nhưng có lẽ lớn lên trong gia đình có mẹ kế luôn bắt nạt nên cô có phần nhạy cảm hơn người khác. Tìm mua: Em Trong Tim Tôi TiKi Lazada Shopee

Thật ra Cố Giang gặp Hứa Tư Ý không phải là trong buổi phóng vấn vào Hội học sinh mà là khi anh còn học cao trung, qua trường cô đánh nhau nhưng không may bị Hứa Tư Ý bắt gặp, tưởng anh bị bọn côn đồ trong trường ức hiếp nên đã gọi cảnh sát giúp.

Hai người đều có nét tương đồng là thời thơ ấu không mấy là hạnh phúc. Tiểu tam - Phó Hồng Linh dùng thế lực của gia đình ép ba Hứa Tư Ý cùng mẹ cô ly hôn, bắt ông kết hôn với mình. Vì Hứa Quang Hải có tiềm lực kinh tế hơn tòa phán Hứa Tư Ý ở cùng ba. Mẹ kế thì không ưa cô, thời thơ ấu bà hay nhốt cô trong phòng rồi khóa cửa lại, dần dần Hứa Tư Ý sinh ra chứng sợ bóng tối. Lâu lâu cô lại nghe tiếng cãi nhau giữa Phó Hồng Linh với ba mình do vậy cô lại ghét ở căn nhà đó hơn. Hứa Quang Hải không phải là tra nam, ông cũng yêu Hứa Tư Ý rất nhiều nhưng bản tính ông lại nhu nhược, yếu hèn, không có thể bảo vệ và chăm sóc cho con gái mình được. Nói đúng ra thì Hứa Tư Ý một mình lớn lên, chả có ai quan tâm chăm sóc cho cô cả. Còn mẹ cô sau khi ly hôn thì đi Pháp, kết hôn và sinh con bên đó, cô cứ nghĩ mẹ cô đang hạnh phúc, cô cũng không dám quấy rầy hạnh phúc của mẹ mình nhưng thật ra mẹ cô bên đó chả tốt tí nào, chồng suốt ngày cờ bạc, uống rượu say rồi về đánh đập bà.

Về phần thời thơ ấu của Cố Giang, ba mẹ anh là liên hôn, vốn dĩ không có tình cảm với nhau, ba anh suốt ngày đàn đúm. Thuở nhỏ anh đã chứng kiến hằng ngày ba anh đem phụ nữ về nhà. Mẹ anh vì liên hôn, khiến bà không thể có một hạnh phúc chính nghĩa, nhìn chồng mình gái gú càng sinh ra chán ghét cuộc hôn nhân này, lây sang anh, sinh anh ra liền bỏ mặt anh. Bà nội thấy vậy nên rước anh về nhà chăm sóc cho anh. Khi anh dần lớn lên, bà cũng nhận ra lỗi lầm của mình, chỉ là rất tiếc, dù bà làm gì thì Cố Giang cũng cách xa bà, còn ba anh thì cũng hết ăn chơi.

Còn về phần tình cảm nam nữ chính thì ngọt ngào, Cố Giang vô cùng sủng Hứa Tư Ý, phải nói là nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa. Sinh nhật cô còn đặc biệt xăm tên cô lên ngực mình. Còn giúp cô trả lại những gì mà mẹ kế đã đối xử với cô, còn giúp cô giải quyết tên chồng cặn bã của mẹ cô…. Còn dám đứng trước mặt ba cô mà nói: “Nếu chú không bảo hộ tốt con gái của mình, không bằng, đem chuyện này giao cho cháu làm.”

Ngoài ra còn có những nhân vật phụ vô cùng đáng yêu, như cô nàng Trương Địch Phi, thấy bạn mình Hứa Tư Ý bị người khác khi dễ, liền bảo cô cầm sổ ghi chép ra…ghi lại những chiêu để đối phó những loại người như vậy????

Truyện không quá ngắn cũng không quá dài, nhẹ nhàng, ngọt, có những khúc khiến mình bật cười khúc khích.***

Người đứng ở bên đường Lương Nam cùng với Tống Việt cũng không tránh khỏi sửng sốt. Lúc nãy cô nàng này đi bên cạnh Cố Giang, mà anh lại không giới thiệu với bọn họ, làm bọn họ tưởng rằng cô chỉ là một người bạn học bình thường của anh.

Cố Giang nhìn chằm chằm Hứa Tư Ý, hướng cằm, “Đội mũ vào.”

“…….Vâng.” Cô gật gật đầu, ngoan ngoãn đội mũ lên.

Cố giang lại nói: “Đến đây.”

Hứa Tư Ý hơi giật mình. Cô mơ hồ đoán được ý tứ của anh, liền xua xua tay, “Đã đến cổng trường rồi, em sẽ tự đi.”

Cố Giang nghe vậy, nhíu mày lại, có phần không kiên nhẫn, “Lại đây với tôi.”

………..Được rồi, vậy tiện đường mà đi nhờ xe vậy. Hứa Tư Ý chỉnh lại tâm lí và suy nghĩ của bản thân, có phần hơi lo lắng, chỉ có thể hít sâu để bình ổn lại tâm tình. Sau đó, cô bước tới, nhấc chân trái lên. Chiếc xe cỡ trung có hơi cao làm cô phải kiễng chân lên cùng mất một chút sức lực mới có thể lên ngồi ở ghế sau.

Cô lặng lẽ nhìn khoảng cách giữa hai người,

Tốt! Rất tốt! Hứa Tư Ý vui mừng, âm thầm cảm thấy may mắn.

Cô hơi gầy và nhỏ nhắn lại chưa kể ghế ngồi của xe đua này khá dài, nên cô cùng với người đằng trước còn cách nhau mấy cm, hoàn toàn không chạm vào nhau.

Tiếp đến, hai bàn tay nhỏ bé chần chờ vài giây, rồi đưa về phía sau, sờ soạng một trận, nắm lấy đuôi xe một cách chắc chắn.

Cố Giang phát hiện ra, mũi phát ra một tiếng cười nhạo, giống như tức giận lại có phần bất đắc dĩ, “Tay đặt ở chỗ nào”

Mặt Hứa Tư Ý nóng lên, ngay cả âm thanh cũng không tự giác mà nhỏ lại, ậm ừ: “Không sao đâu. Em có thể bám ở đây.”

“Không an toàn.”

“……….” người ngồi phía sau nghe xong, không hé răng cũng không có động tác gì khác.

Người thanh niên kia hơi nhíu mày, trong lòng không khỏi khẽ thở dài. Anh không nói gì nữa, với tay ra phía sau, chỉ trong chốc lát đã bắt được hai cánh tay của cô. Tay cô trông thật yếu ớt, mềm mại như không xương, giống như chỉ cần anh hơi dùng chút sức là đã có thể bẻ gãy.

Hứa Tư Ý trợn tròn mắt.

Cố giang bắt lấy hai cánh tay mảnh khảnh, kéo về phía trước,khóa tay cô lại, bắt ôm lấy eo của mình.

Hành động này khiến khoảng cách của hai người lui lại bằng 0. Hứa Tư Ý ngẩn người. Sau khi hoàn hồn, cô nhận ra rằng côđang ghé vào lưng của anh,khuôn mặt áp vào chỗ lõm giữahai xương bả vai, cơ thể anh săn chắc lại rất ấm áp.

Mười ngón tay mảnh khảnh đặt trên thắt lưng của người thanh niên cao gầy ấy, có phần kích động và bối rối. Ngón tay vô thức trượt qua cơ bụng có các múi cơ rõ ràng của anh.

Hứa Tư Ý cả người cứng đờ, mặt đỏ bừng.

Trong đầu cô như ma xui quỷ khiến, bất giác nhớ tới hình xăm con đại bàng ở thắt lưng của anh.

Tim cô đập loạn nhịp, không cất nên lời. Ngay lúc đó, một giọng nói kéo Hứa Tư Ý trở lại.

Giọng nói của Tống Việt lộ ra tia bất mãn: “Giang ca, thật vất vả mới gặp nhau một cái, cậu cứ vậy mà rời đi luôn à?”. Ánh mắt anh ta quét qua người Hứa Tư Ý một lượt, “Đây là bạn cùng lớp sao? Sao không giới thiệu với mọingười?”

Cố Giang thản nhiên trả lời: “Bạn gái tôi.”

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Em Trong Tim Tôi PDF của tác giả Nhược Thủy Thiên Lưu nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Người Vận Chuyển (Lê Tuấn)
Truyện ma Người Vận Chuyển là một bộ truyện mà quý thính giả sẽ cảm nhận được chất Sài Gòn đậm đặc kèm theo những trăn trở trong đời sống của người dân Sài Thành. Tuy không nặng về sự xuất hiện của hồn ma nhiều như những tác phẩm khác, nhưng sẽ đủ khiến cho mọi người lạnh sống lưng với hành trình của Người Vận Chuyển - tức người lái xe cứu thương. Nhiệm vụ của những chuyến xe này số ít là chở những bệnh nhân cấp cứu, số nhiều là chở thi thể từ nhà xác bệnh viện, từ những hiện trường tai nạn giao thông, cùng một cơ số những hành trình lạnh gáy khác.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Người Vận Chuyển PDF của tác giả Lê Tuấn nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Ngủ Cùng Người Chết (Thảo Trang)
Tháng bảy cô hồn năm ấy đến trong cơn mưa dầm rả rích. Mới đầu tháng nhưng mà tro tàn của đống vàng mã đã bay khắp nơi. Người dân thị trấn quê tôi có tục lệ, từ ngày mồng một đến ngày mười bốn âm lịch, người ta sẽ cúng cháo trắng và đốt tiền giấy đều đặn để cho vong hồn của những người chết bất đắc kỳ tử, chết đường chết chợ được an ủi phần nào. Nhiều người ở dưới thành phố đi ngang nơi đây, thấy chúng tôi cúng kiếng chỉn chu như thế thì cười, bảo rằng ở đây quanh năm yên bình, đường xá vắng vẻ, chẳng mấy khi có tai nạn giao thông thì cúng vong ngoài đường làm gì cho tốn kém? Người khác có thể không tin, chứ riêng dân bản địa như chúng tôi thì biết rất rõ, nơi này nhiều vong hơn bất kỳ chỗ nào khác, âu cũng là bởi nhiều nguyên do. Quê tôi vốn nằm trên trục đường quốc lộ, ngay đằng sau thị trấn là những rặng núi trùng trùng điệp điệp. Chúng đều hoang vu hẻo lánh đến mức, muốn đi từ nhà này sang nhà khác phải mất nửa ngày đường. Tôi còn nhớ, có những năm lũ quét bất ngờ ập đến, từ trên cao ùn ùn đổ xuống dòng sông cuồn cuộn chảy toàn là đất đá, cây cối, lợn gà của người dân trên bản. Trong dòng nước đục ngầu ấy, còn có cả những xác chết bị cuốn. Cơn lũ quét đi qua, mấy chú bộ đội biên phòng cùng tổ công tác cứu nạn lại căng mình tìm kiếm trong đống bùn đất đổ nát hoang tàn ấy những xác người còn xót lại. Tìm mua: Ngủ Cùng Người Chết TiKi Lazada Shopee Có lần, chính mắt tôi trông thấy hai cái xác bị cụt đầu mắc kẹt giữa hai thân cây cổ thụ, hai tay vẫn còn chột chặt với nhau, chân bị kẹp trong đống đất đá. Chú Bảo làm nhiệm vụ kiểm lâm ở sát vách nhà tôi phải huy động thêm hai anh em nữa, bê hết khối đá dưới chân họ, sau đó mới dùng kéo để cắt đứt sợi dây cột trên tay, cuối cùng mới hạ được cỗ thi hài kia xuống. Mọi người suy đoán rằng, có lẽ hai người này không muốn bị lạc mất nhau khi chạy lũ, nên mới cột chặt hai tay lại như vậy, cuối cùng đành chết oan cả đôi. Ngoài hai xác chết ấy, tôi còn thấy cơ man thi hài của đồng bào sống ở thượng nguồn, thậm chí có khi người ta còn vớt được những người lái buôn xấu số, không may bỏ mạng giữa đường. Mỗi một cơn lũ qua là bãi tha ma dành cho xác chết vô danh lại có thêm nhiều nấm mồ mới. Có nhiều thi hài được người nhà lặn lội lên nhận diện, cũng có thi hài bị bỏ lại mãi mãi nơi đại ngàn, có khi cũng chẳng còn ai nhớ đến. Chính vì thế mà cứ đến tháng bảy âm lịch hàng năm, trong thị trấn lúc nào cũng nghi ngút khói nhang, giấy tiền vàng mã bay khắp nơi. Vào ngày đúng ngày rằm, các cụ bô lão sẽ trịnh trọng điều hành lễ tế vong hồn vất vưởng, sau đó sẽ đốt một thuyền chở đầy hình nhân rồi để mặc cho gió bay khắp nơi. Đến sáng ngày mười sáu âm lịch thì pháp sự mới được xem là viên mãn...…… Tháng cô hồn năm tôi học lớp mười, trời đổ mưa liên tục. Cơn mưa dầm dề kéo dài mấy ngày, việc đi học của tôi cũng gặp nhiều khó khăn. Vào những ngày trời khô ráo, tôi hay đạp xe băng qua con đường mòn trong rừng để đi tới trường. Con đường này tuy vắng vẻ, nhưng lại rút ngắn quãng đường đi học của tôi đáng kể. Những ngày trời mưa, dù chỉ lác đác vài hạt mưa thôi, tôi cũng vẫn phải đạp xe trên đường quốc lộ, cũng là con đường băng ngang qua căn nhà quỷ trạch của gia đình tôi. Đường này tuy dễ đi, nhưng lại xa hơn hẳn đường mòn. Thêm vào đó, việc đi trong rừng vào ngày mưa sẽ nguy hiểm hơn gấp bội. Người ta có câu nói “Người đi biển sợ bão, người đi rừng sợ mưa”, giông bão ngoài khơi xa như thế nào, thực tình tôi không biết rõ. Thế nhưng với cánh cửu vạn lấy hàng ngoài biên giới thì mưa rừng lúc nào cũng là một cơn ác mộng. Mưa sẽ làm cho đất dưới chân trở nên lầy lội, trơn trượt khó đi. Sau khi mưa, khí hậu ẩm ướt, rắn rết bò ra ngoài hang kiếm ăn khiến cho cánh đi rừng lại càng phải cảnh giác hơn gấp bội, vì đôi khi chỉ cần sơ sảy một chút mà đạp nhầm vào rắn thì chỉ còn nước vong mạng. Ngày trước khi bố mẹ tôi còn sống, lúc nào trong tủ thuốc của gia đình cũng có sẵn một bộ giác hút nọc rắn, phòng trường hợp không may. Thế nhưng đối với tôi, những rủi ro đó đều chẳng là gì khi mỗi lần đi đến trường, tôi lại phải đi ngang căn nhà cũ đã từng ở trước đây. Bao nhiêu năm qua nó vẫn vậy, vẫn là ngôi nhà có giàn hoa hồng leo ở phía trước, chỉ có điều giờ không còn ai dám lai vãng nữa. Tôi đã cố tình đạp xe qua nhiều lần, nhất là vào những đêm rằm trăng sáng, nhưng chẳng hề thấy vong hồn của bố mẹ tôi như người ta đã đồn thổi. Cả mười lần đều không thấy cả mười, lâu dần tôi thất vọng, không còn muốn đứng ngoài cửa ngóng đợi bố mẹ hiện về nữa. Mỗi lần như thế, bà nội tôi đều biết cả. Cho đến một ngày nọ….Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Ngủ Cùng Người Chết PDF của tác giả Thảo Trang nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Nghi Lễ Tế Thần (Tĩnh Thủy)
Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Nghi Lễ Tế Thần PDF của tác giả Tĩnh Thủy nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Ngậm Ngải Tìm Trầm (Thái Đắc Xuân)
Hai ông quan và người tử tù. Thuở xưa có hai ông quan: một người là quan bộ hình và một người là quan bộ binh. Quan bộ binh là người ích kỷ, lúc nào cũng muốn kiếm cớ hại quan bộ hình. Một ngày nọ có một người phạm tội nặng bị xử tội chết chém. Nằm trong ngục chờ sáng mai thọ hình, anh ta khóc lóc than vãn: "ới, cuộc đời ta đến mai đây là chấm dứt. Làm người ai không khỏi một lần chết, ta đâu có tiếc gì. Ta chỉ tiếc ta có cái nghề quý chưa truyền cho ai được mà phải chết. Rồi đây nghề ấy thất truyền và loài người không ai nối nghiệp nữa...”. Người gác ngục nghe tử tù than vãn như vậy, tò mò hỏi: - Này, anh có cái nghề gì mà quý đến vậy? Người tử tù ra vẻ đau đớn, trả lời: - Nghề gì ư? Nghề nghe hiểu được tiếng chim hót. Trên đời này ngoài tôi ra không ai biết được. Ôi, thật tiếc quá.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Ngậm Ngải Tìm Trầm PDF của tác giả Thái Đắc Xuân nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.