Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Bóng Trăng Trắng Ngà

Bóng Trăng Trắng Ngà là câu chuyện về tâm linh được sáng tác dựa theo mô phỏng của bài hát Thằng Cuội của ca sĩ Ngọc Hiển.  Tác phẩm đi theo phong cách mới nhưng không kém phần hấp dẫn và li kỳ. Bảo là nhân vật chính của câu chuyện, cậu bé vô tình được nghe kể những bí mật kinh hoàng nằm trong lời bài hát này.... *** Hoàng hôn đang buông dần xuống trên những mái nhà ngói đỏ san sát trong xóm. Bầu không khí đã lảng bảng khói bếp hun lên từ một số căn nhà. Dưới ánh đèn vàng vọt trên con đường làng, bóng dáng những đứa trẻ đang chạy về nhà để ăn cơm. Ở miền quê này, 5 rưỡi, 6 giờ mới ăn cơm là muộn. Và tôi cũng là một trong số những đứa trẻ đó, đang chạy vắt chân lên cổ về nhà, mong chờ một bát cơm nóng hổi để lấp đầy cái bụng đói meo. "Ê, Bảo Bảo!!" Thằng Tuấn bạn tôi gọi với từ đằng sau. "Xong qua nhà tao đấy!" "Ờ...Tao nhớ rồi!"Tôi nói với ra đằng sau. Tôi, thằng Tuấn, thằng Hưng là ba thằng bạn thân từ hồi tóc còn để chỏm. Chúng tôi còn học chung trường cấp 2 của Huyện nữa. Năm nay tôi đang học lớp 7, còn mải chơi lắm. Cuộc sống của tôi thiếu chúng nó còn gì vui? Một tuần phải tới 5,6 ngày tôi lêu lổng sang nhà chúng nó chơi, hết lắp ghép mô hình đến xem phim hành động. Cuối tuần hoặc những buổi chiều chiều, ba chúng tôi lại rủ nhau ra sân nhà văn hóa đánh bi, chơi trò chơi với mấy đứa trong xóm. Dọc hai bên đường làng là những cánh đồng bát ngát. Dân làng tôi vẫn theo nghề nông phần nhiều. Nhà tôi cũng có một thửa ruộng nho nhỏ, do họ nhà nội tôi để lại. Ông nội tôi năm ấy chia ra cho các con trai mỗi đứa một mảnh. Bố tôi để đó trồng lúa, hoa màu, chủ yếu cũng để phục vụ gia đình, thừa thì đem bán cho có đồng ra đồng vào. Bố tôi vẫn làm cán bộ trên xã còn mẹ tôi ở nhà nội trợ. Đồng ruộng bao quanh xóm làng của chúng tôi. Nếu men theo vài con ngõ, có thể bắt gặp ngay những thửa ruộng mênh mông nằm gần một con sông nhỏ. Vào những dịp nghỉ hè, chúng tôi cũng hay chạy lên đê chơi, tìm những chỗ không vướng dây điện để thả diều. Gia đình không có điều kiện như những bạn ở thành phố, chúng tôi chỉ biết lấy mấy trò nghịch ngợm vặt cây hái quả ra làm thú vui. Nhà đứa nào mà có máy tính bàn có cài game là quý lắm, tranh nhau mon men sang nhà ngồi xem nó chơi. Bây giờ đã là tháng 8, chuẩn bị vào mùa gặt. Những cánh đồng bắt đầu ngả màu vàng thích mắt. Chiều nào tôi cũng mang bi, bài ra sân nhà văn hóa chơi với mấy thằng bạn. Xung quanh cũng có vài đám con gái ngồi chơi với nhau. Chúng nó hay chơi nhảy dây, ô ăn quan, đồ hàng,...Có những lúc hứng lên, chúng tôi tụ cả đám lại với nhau chơi Đồ cứu, Cá sấu lên bờ,...Có mấy lượt mà hết cả buổi chiều. Ngày nào tôi về nhà tay chân cũng lấm lem đất bụi, mẹ tôi cứ mắng tôi sa sả. Có những hôm tôi mải chơi bên nhà thằng Tuấn không kịp về giờ cơm, bố tôi cứ mang cây chổi dựng ở góc nhà quật cho mấy cái vào chân tím hết cả. Thế là tôi ngoan ngoãn cả tuần sau đó. Được một thời gian thì chứng nào tật nấy. Vào mỗi buổi tối, tôi thường làm bài tập quấy quá cho xong rồi lại tót sang nhà chúng nó chơi, trừ những hôm bố tôi không vừa lòng, kiểm tra bài tập của tôi không xong lại bắt tôi ở nhà hoàn thành nốt. Nhiều hôm ông cũng không ở nhà, hay ra quán nước đầu làng uống nước chè đánh cờ với mấy chú bác trong xóm. Mấy hôm như thế tôi lại tranh thủ tót đi chơi một lúc rồi về lựa khi bố tôi chưa có nhà. Gia đình tôi ngoài bố mẹ và tôi ra còn có chị gái và bà nội. Ông nội tôi mất từ trước khi tôi ra đời, giờ chị còn bà nội. Chị gái tôi năm nay học cấp 3, lớp 11. Chị tôi học giỏi lại ngoan ngoãn, chẳng bù cho tôi. Tôi chẳng thích học. Sau này tôi sẽ làm quân nhân, như trong mấy bộ phim tôi hay xem, cầm sung bắn kẻ địch vô cùng oai hùng. Tôi vô cùng quấn bà nội. Bà nội tôi ngoài 70 tuổi rồi. Bà ở bên tôi từ bé, hay bảo vệ tôi trước những trận đòn roi của bố. Bà bảo: "Đánh nó làm gì cho hư người, bảo ban con cái nhẹ nhàng thôi!". Có mấy lần bà giận bố tôi đến mấy ngày chỉ vì ông đánh tôi đau quá, tước cả máu ra, bà xót. Từ hồi còn bé, tôi đã hay nằm ngủ với bà. Người bà có mùi dầu thoang thoảng, làn da nhăn nheo ram ráp. Bà hay kể chuyện cổ tích cho tôi nghe. Lớn hơn thì bà hay bật đài cho tôi nghe trước khi đi ngủ. Trên đài của bà hay có mấy kênh ca hát dân ca, nhạc vàng,...Tôi nghe từ bé đâm ra nghiện. Không phải tôi không thích nhạc trẻ mà tôi nhận ra rằng, những câu hát trên chiếc đài của bà không phải là không dễ chịu... Đợt đó, bọn trẻ con trong làng tôi rộ lên mốt bắt đom đóm bỏ vào vỏ trứng làm đèn. Chúng nó còn sơn trứng đủ màu làm mấy dây đèn trông rất hay. Thế là tôi với thằng Tuấn, thằng Hưng quyết tâm không thể thua bạn kém bè. Tối hôm ấy ăn cơm xong chúng tôi hẹn nhau ra bờ đê sau làng để bắt đom đóm. Chúng tôi còn cá nhau xem ai bắt được nhiều đom đóm hơn. Tôi với hai thằng chia nhau ra mỗi đứa một ngách, hẹn nhau 1 giờ nữa ở trên đê, so xem ai nhiều đom đóm hơn. Thế là tôi cầm chắc trên tay cái vợt với cái lọ thủy tinh bà tôi rửa cho tôi ở nhà, bắt đầu nhảy xuống mấy bụi cây gần bờ sông để tìm. Mê mải một lúc, tôi cứ đi dần lên trước, chiếc hũ của tôi mới được tầm chục con đom đóm, không thể nào thua chúng nó được, tôi đã cược gần hết số bi của tôi rồi. Càng tiến về trước, đom đóm bay lên càng nhiều. Tôi vô cùng phấn khích vợt lấy vợt để. Thế rồi, đập vào tai tôi là một tiếng hát trong trẻo. tiếng hát hay như ở trong chiếc đài của bà tôi vọng ra vậy: "Bóng trăng trắng ngà...Có cây đa to...có thằng Cuội già...Ôm một mối mơ..." Tôi tò mò tiến lại gần để xem nguồn gốc tiếng hát đó từ đâu ra. Trước mặt tôi là một thửa ruộng gần sông, đom đóm bay rợp trời. Cảnh tượng đập vào mắt tôi thơ mộng lạ thường. Ở mỏm đá gần bờ sông, có một cô bé tầm trạc tuổi tôi, đang ngồi nghêu ngao hát, một bài hát rất hay mà tôi đã từng nghe nhưng không nhớ tên. Xung quanh cô bé, đom đóm quây đầy. Quả thực đẹp như trong những bộ phim hoạt hình vậy. Tôi cứ đứng im như phỗng lắng nghe cô bé hát, sợ phá nát bầu không khí này. Giai điệu bài hát cứ lặp đi lặp lại, nhiều lời thế nhưng lại không hề nhàm chán. Tôi rất muốn biết được tên bài hát này. Tôi từng nhìn thấy các anh trai dùng đàn guitar để hát. Tôi cũng rất muốn học. Tôi mà hát được bài này thì tuyệt đỉnh. Cô bé hát hết bài hát rồi bắt đầu ngân nga giai điệu. Tôi đánh liều một phen, bèn rón rén lại gần cô bé, tính hỏi tên bài hát. "Ê! Cậu gì ơi!" Tôi cất tiếng. Cô bé quay đầu lại nhìn tôi ngạc nhiên. Một khuôn mặt xinh xắn nhưng tôi chưa gặp bao giờ. Thực ra làng tôi khá rộng, lại có nhiều lối vào. Khu nhà tôi nằm ở phía Đông làng, nhà đứa nào gần thì thân với đứa ấy, chứ tôi cũng không biết hết trẻ con trong làng. Có lẽ cô bé này ở khu khác. "Ừ?" Cô bé nói: "Có chuyện gì thế?" "À thì.." Tôi gãi đầu. "Cái bài hát...cậu vừa hát ấy...hay quá!" "Ừ, cảm ơn cậu" Cô bé nhoẻn cười. "Tối rồi cậu còn ra đây à?" "Ừ...tớ đi bắt đom đóm..." "Hì hì.." Cô bé cười. "Cậu dùng vợt thế kia bắt được mấy đâu..Đom đóm bay hết ấy. Phải đợi nó đậu xuống cành tre hay cành cây rồi bắt nhẹ nhàng ấy..." Thấy cô bé có vẻ thân thiện, tôi cũng thấy vui vui. "Thế...cậu ra đây làm gì?" Tôi hỏi "À...Sắp Trung thu rồi mà. Tớ ra đây xem trăng.Chỗ này quang nhất, trăng sáng nhất làng đấy." "Ừ nhưng mà hôm nay đã đến Rằm đâu? Làm gì có trăng?" "Tớ cứ ra thôi, theo thói quen, nhỡ đâu bắt gặp thì sao?" Cô bé lai cười hiền. "Thế...cho tớ hỏi tên bài hát được không?" Tôi đi thẳng vào mục đích chính. "À...Là bài Thằng cuội ấy...Cậu thấy hay à?" "Ừ..Có vẻ nhiều lời nhưng vẫn hay." Tôi đáp. "Nó có 5 lời tất cả ấy." Cô bé nói. "Khiếp..nhiều thế mà cậu vẫn nhớ được hết á?" "Ừ, tại nó đâu đơn giản là lời bài hát" Cô bé nói ra chiều bí mật lắm. "Thế nó là cái gì?" Mời các bạn đón đọc Bóng Trăng Trắng Ngà của tác giả Thục Linh.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Người Định Hình Tâm Lý
Review by An Dung Ni: Câu chuyện được mang màu sắc khá u ám, tình tiết bất ngờ, thậm chí có những chỗ mà đọc đến tận chương cuối mới hiểu ra (cá nhân Ni thì edit đến phần giải thích của tác giả thì mới hiểu hết cả bộ truyện =))))) Bộ truyện này thật sự rất đáng để fan trinh thám đọc, tuy khá ngắn, số lượng vụ án cũng không nhiều, nhưng án nào cũng được đầu tư khá kĩ, văn phong chau chuốt, tình tiết logic, chủ yếu đề cập đến tâm lý học. Nữ chính tên Mộc Thất, là cảnh sát, cô có biệt danh là Mặt Liệt, Mặt Than,… Nữ chính tuy lạnh lùng và hơi đơ đơ nhưng đầu óc rất nhanh nhạy, cách cô suy nghĩ, phá án, phân tích vụ án đều nhanh chóng và chính xác. Còn nam chính là Mai Tư Lễ, chuyên gia tâm lý, còn có cả khả năng thôi miên. Đây là một anh chàng cũng khá tài giỏi, mỗi tội tác giả cho nam chính ít đất diễn quá nên không bộc lộ được hết tài năng. Cốt truyện chính của truyện xoay quanh 2 biến cố lớn của cuộc đời nữ chính: vụ bắt cóc hồi bé và vụ tai nạn của cha mẹ Mộc Thất. Tình cảm của nam nữ chính khá ít  (đây cũng là một điểm trừ đối với những ai mê ngôn tình trinh thám), tuy không được viết nhiều, nhưng tình cảm của nam nữ chính khá hợp lý. Mộc Thất và Mai Tư Lễ (nam chính) vốn là thanh mai trúc mã, nhưng vì nhiều nguyên nhân thì Mộc Thất đã quên mất Mai Tư Lễ, còn Mai Tư Lễ sau khi nhận ra đây là cô bé hồi nhỏ hay bám theo mình thì bắt đầu mặt dày đeo bám Mộc Thất, lo lắng cho cô, rồi còn bỏ công bỏ việc để chăm lo cho cô nữa. Dần dần thì anh nhận ra người mình yêu chính là cô của hiện tại, mà không phải cô bé hồi nhỏ kia nữa…. Ừm, đoạn này thì nên đọc để cảm nhận truyện rõ hơn, spoil trước thì mất hay mất. À, truyện không ngược, HE, nam nữ chính đều thông minh cả và còn có dàn nhân vật phụ cũng rất đáng yêu nhé =))) Có anh IT vụng về, nhát gan, có một anh đại gia lười biếng thích ăn kem, một đội phó chín chắn trưởng thành, một chàng cảnh sát nhát gái, một cô pháp y mặt thì trẻ con nhưng tâm hồn lại không hề trẻ con tí nào và cả một đội trưởng luôn quan tâm đến các đội viên của mình… Đội điều tra đặc biệt này cũng chính là gia đình thứ hai của Mộc Thất, mình hơi tiếc chút xíu là bộ này không có ngoại truyện cho mấy người này. Nhìn chung truyện khá cân não người đọc, nếu bạn chỉ đọc qua loa thì đảm bảo sẽ không hiểu được ẩn ý của tác giả. Đến tận chương cuối cùng tác giả mới mở nút thắt, mặc dù vẫn hơi khó hiểu nhưng mình nghĩ vẫn sẽ gây bất ngờ cho người đọc vào chương cuối. Tác giả lồng ghép các ẩn ý vào từng chi tiết rất tinh tế, nhưng có vẻ do tinh tế quá nên nhiều người không hiểu được =))) __________________________________ Review by Lạc Dung: “Người Định Hình Tâm Lý” là một câu chuyện trinh thám với phần trinh thám là chủ yếu, còn tình cảm lại là phần phụ. Rất kỳ lạ phải không? Khi đa phần ngôn tình trinh thám thời nay đều là trinh thám phụ, tình cảm chính. Ngay từ đầu câu chuyện đã mang theo một bầu không khí rất âm u và tăm tối, mình chưa đọc được nhiều bộ của Dực Tô Thức Quỷ cho lắm nên cũng không rõ những bộ khác có u tối như bộ này không. Nhưng bộ truyện này đã gây ấn tượng mạnh với người đọc khi vừa mở đầu đã là những vụ án móc mắt, chặt đầu, chặt tay,… những vụ sau thì đỡ hơn một chút nhưng quả thật mình vẫn khá rợn người khi đọc những vụ mà phanh thây xác. Nhân vật chính của câu chuyện này là Mộc Thất, kiêm nữ chính, cô là một cảnh sát lạnh lùng, nhanh nhẹn, thường bị các đồng đội gọi là Mặt Liệt. Ngoài nữ chính Mộc Thất ra thì đội cảnh sát đặc biệt của cô cũng là dàn nhân vật chính của bộ truyện này, thời gian lên sàn còn nhiều hơn cả nam  chính :v Lúc mới đầu đọc mình phải mất một lúc lâu mới nhớ được hết tên của đội cảnh sát này, vì có kha khá nhân vật và não mình cũng hơi cá vàng nữa. Đội cảnh sát gồm có: Đội trưởng Cao Đình nghiêm khắc nhưng luôn quan tâm đến đồng đội, đội phó Hề Thiên Tường chín chắn, anh chàng IT Tưởng Vân Kiệt nhát gan, hay bị bắt nạt, một anh chàng cảnh sát tên Lục Diệp, giàu có, tùy hứng và là fan cuồng của kem, cảnh sát Tôn Đống nhát gái nhưng cũng rất nhanh nhẹn và cuối cùng là bà chị pháp y Cố Mi với những sở thích kỳ dị siêu biến thái, dù đã gần 30 cái xuân xanh nhưng tính cách vẫn cực kỳ nhí nhảnh con cá cảnh. Những người này và Mộc Thất đã cùng nhau tạo nên một đội cảnh sát phá vô số các vụ án lớn nhỏ trong câu chuyện này. Còn nam chính của bộ này tên là Mai Tư Lễ (Cái tên mà theo mình thấy thì hơi dị), anh là một chuyên gia tâm lý, có mở văn phòng hẳn hoi luôn, tiện thể còn là chủ một nhà hàng ăn nổi tiếng, thêm nữa còn có khả năng thôi miên, mình ấn tượng nhất là lúc nam chính thôi miên đồng bọn của một hung thủ, bắt tên đồng bọn đó giết hung thủ để mình còn cứu nữ chính, lúc đó thật sự ngầu muốn chết!!!!! Tuy vậy, ngay từ đầu mình đã nói, bộ này thiên về trinh thám nhiều hơn tình cảm nên tình cảm của hai người không được đề cập đến nhiều, à tất nhiên yêu đương thì có nhưng nó không hường phấn hay sến sụa đâu. Về cơ bản mình thấy Mai Tư Lễ rất giỏi, anh có thể làm được rất nhiều việc nhưng vì tác giả cho anh ít đất diễn quá nên những tài năng của anh không được thể hiện ra, ngược lại còn khiến anh trở nên mờ nhạt trong bộ truyện này, có phần giống như làm nền cho nữ chính Mộc Thất vậy. Mình sẽ nói một chút về các vụ án và tình tiết trong truyện. Về vụ án, như có nói trên kia, các vụ án mở đầu khá máu me và dã man, các vụ sau thì đỡ hơn. Những vụ án cũng không hóc búa, đội cảnh sát cũng nhanh chóng phá án, số lượng vụ án không nhiều, vừa đủ, không xoắn não, nhiều khi mình thấy hơi đơn giản quá. Được cái tác giả thích lồng ghép các tình tiết gây bất ngờ nên câu chuyện cũng không bị nhạt nhẽo hay quá nhàm chán. Đây là một bộ truyện khá cân não người đọc, không phải vì vụ án, mà là về các ẩn ý để dẫn tới vụ cuối cùng. Những người chỉ đọc qua loa hay đọc cho vui thì mình nghĩ không nên thử sức với bộ này, vì nó rất khó hiểu nếu bạn không đọc kĩ và nghiền ngẫm qua từng câu. Đến cả bạn edit truyện này còn nói rằng edit đến tận chương cuối bạn ý mới hiểu được toàn bộ câu chuyện này :v. Có thể nói, Dực Tô Thức Quỷ đã lồng ghép các ẩn ý vào sâu từng câu chữ, từng lời thoại một cách rất tinh tế, nhưng mình nghĩ có khi do nó tinh tế quá nên độc giả không hiểu được :))) Bộ này mình cũng phải đọc đến chương cuối mới vỡ lẽ ra, vì tác giả đánh lừa độc giả quá tài tình. Tổng kết lại thì đây là một bộ trinh thám ổn, khá cân não, tình cảm không nhiều lắm, nam chính cũng hơi mờ nhạt, vụ án mình thấy vụ hay vụ thì dễ đoán quá, mình vẫn ấn tượng với những vụ phanh thây xác hơn, dù sao những vụ đó sẽ đánh mạnh vào trí tưởng tượng của người đọc mà. Truyện nhà Liệt Hỏa Các mà nên mình rất tin tưởng vào chất lượng edit. Truyện có pass, các bạn có thể chơi quiz để lấy pass. Cuối cùng thì, sau khi đọc review của mình, ai cảm thấy hợp rồi quyết định đọc thì mình rất vui, còn không hợp rồi không đọc thì cũng không sao, tại vì cũng không phải một bộ dễ hiểu gì cho cam :3 Review by Do Nhung:   Nhân vật: Nữ chính: Mộc Thất, biệt danh là Mặt Liệt, luôn bình tĩnh trước mọi tình huống, là người mà nam chính không thôi miên được và tìm mọi cách để thôi miên. Nam chính: Mai Tư Lễ, người thôi miên, vì không thôi miên được nữ chính nên đeo bám. Nhân vật phụ: toàn dễ thương, đều là những người không bình thường, đúng câu vật hợp theo loài, Cao Đình, Hề Thiên Tường, Tưởng Vân Kiệt, Cố Mi, Tôn Đống, Lục Diệp,... Bạn là người thích điều tra hãy đọc và đoán hung thủ trước khi tác giả cho đáp án vụ án, đội điều tra thì mỗi người một tính, rất lầy lội và bất thường, xen kẽ các vụ án là sự xuất hiện của nam chính, tìm mọi cách đeo bám để được thôi miên nữ chính, luôn bị nữ chính bắt bài và bị lừa một cách đơn giản. Mở đầu câu truyện là lời kể của nạn nhân, các vụ án xảy ra xen kẽ nhau, cứ tưởng giải quyết xong thì lại chưa xong, mạch truyện chậm, đọc truyện giống như những thước phim quay chậm về cuộc điều tra vụ án, trong truyện mỗi nhân vật có một sở trường riêng, không ai tài giỏi nhất, kể cả nhân vật chính cũng không phải là người tài giỏi nhất nên khi đọc sẽ không khó chịu, ngoài ra tác giả không tả về hình dáng bên ngoài của các nhân vật nên cũng sẽ không có soái ca hay chị đẹp. Truyện tập trung vào sự cố gắng của cả đội để phá án chứ ko phải là sự bất lực của đội và phải nhờ người giỏi nhất phá án. Xen kẽ vào điều tra là các mẫu đối thoại của các nhân vật về cuộc sống đời thường của nhau. ‼ Spoil: Khi nam chính lầy lội và bị nữ chính bắt bài: Đang đổi giày thì chuông cửa reo. Mộc Thất đưng dậy nhìn qua mắt mèo, chỉ thấy một cái bọc, không thấy người bên ngoài là ai. Chuông cửa lại vang lên Mộc Thất hỏi: "Ai vậy?" "Cô Mộc, cô có bưu kiện." Một giọng nói kì lạ cất lên, vừa nghe qua đã biết là người kia cố tình bịt mũi lại để nói. Mộc Thất rất nhạy cảm với các loại âm thanh, nhất là giọng nói của người khác. Nên dù đã cố thay đổi, nhưng cô vẫn nhận ra được, người đứng ngoài cửa chính là Mai Tư Lễ. Sự lầy lội của đội cảnh sát, Mặt Liệt cũng vì điều này mà thay đổi: "A! A! A!” Đột nhiên phòng làm việc của đội cảnh sát đặc biệt vang lên những tiếng thét cực kì chói tai. Lục Diệp đang nghiêng người dựa vào cạnh bàn bị Mộc Thất kéo một cái, một giây sau liền trở thành bức tường thịt chắn trước mặt cô, mà cùng lúc đó, Tôn Đống – đồng chí cảnh sát chuyên nghiệp cao 1m80 thì nhanh chóng nhảy tót lên trên ghế. Tưởng Vân Kiệt vẫn ngồi yên quan sát mọi thứ, Cao Đình cách quá xa, Hề Thiên Tường thì mắc bệnh sạch sẽ, anh ta đành thở dài, đưa chân ra đạp mạnh một cái ‘bẹp’, sau đó anh ta liền giơ chân lên, gọi lớn về phía cửa: “Cố Mi, có xác chết!” “Xác chết? Để tôi, để tôi!” Mặc dù chưa ai thấy Cố Mi đâu, nhưng mọi người đều nghe thấy giọng nói hớn hở của cô ấy. Thế nhưng khi Cố Mi đeo bao tay chạy vào phòng làm việc, chỉ thấy xác chết của…. một con gián bên chân Tưởng Vân Kiệt…. “…” Hề Thiên Tường nhìn liếc cô ấy một cái: “Cô đeo bao tay rồi à, tốt quá, dọn nó đi đi.” “…” Mời các bạn đón đọc Người Định Hình Tâm Lý của tác giả Dực Tô Thức Quỷ.
Trò Chơi Tử Thần
Đây là một trò chơi thử thách trí tuệ và lòng dũng cảm, người thắng cuộc sẽ giành được phần thưởng vô cùng lớn và quyền được sinh tồn, còn những kẻ vi phạm nguyên tắc trò chơi sẽ phải nhận sự trừng phạt chính là cái chết. Mười bốn tác giả chuyên viết tiểu thuyết trinh thám bị “mời” đến một nơi bí mật, những tình huống kì lạ xảy ra, những sự kiện đáng sợ và bất ngờ liên tục xuất hiện, khiến họ không tài nào lí giải nổi. Cái chết luôn rình rập mọi lúc, mọi nơi, không khí căng thẳng bao trùm. Khi số người sống sót càng ngày càng ít, họ dần nhận ra một “quy luật” và bí mật kinh người… “Trò chơi tử thần” đã bắt đầu, kẻ chủ mưu vẫn lẩn khuất xung quanh họ là ai? Hắn ta? Cô ta? Rốt cục có mục đích gì? Sau mười bốn ngày, có ai còn sống sót và thoát khỏi nơi quỉ quái đó hay không? Liệu sau đó còn có điều gì đáng sợ hơn chăng? Đó lẽ nào là một trò chơi không bao giờ kết thúc? Hãy nhớ rằng, kể từ khi lật mở trang sách đầu tiên, bạn đã rơi vào vòng xoáy của chính trò chơi này! *** Tác giả Ninh Hàng Nhất tên thật là Ninh Hàng, là nhà văn chuyên viết tiểu thuyết trinh thám kinh dị. Anh bắt đầu nghiệp viết từ năm 1999, tới nay đã là một tay bút chuyên nghiệp kiêm biên kịch phim. Tác phẩm của anh được đăng trên nhiều các tạp chí, trang mạng lớn của Trung Quốc, còn được dịch và đăng trên các tạp chí ngoại văn. Một số tác phẩm tiêu biểu có thể kể đến “Tiếng đêm”, “Hẹn với thần chết”, “Chuyến đi sống còn”, “Lời nguyền ngày tận thế”. Ninh Hàng Nhất được đánh giá là cây đại thụ trong làng tiểu thuyết trinh thám mới, là “Alfred Hitchcock” của Trung Quốc. Bộ tiểu thuyết trinh thám 1/14 Trò chơi tử thần gồm có 5 tập hiện đã được xuất bản xong tại Việt Nam, đã được khá nhiều độc giả Việt đón nhận, được đánh giá là bộ tiểu thuyết trinh thám xen lẫn kinh dị gây tiếng vang lớn. Trò chơi cấm là một trong những cuốn series trinh thám mới nhất của tác giả này được xuất bản tại Việt Nam.   Bộ 1/14 gồm có: Trò Chơi Tử Thần Khách Trọ Và Xác Sống Lời Cảnh Báo Người Thừa Thứ 14 14 Ngày Kinh Hoàng Mời các bạn đón đọc Trò Chơi Tử Thần của tác giả Ninh Hàng Nhất.
Tất Cả Bạn Gái Của Tôi Đều Là Lệ Quỷ
Dương Húc Minh có một cô bạn gái dịu dàng đáng yêu. Đến nay, hắn cũng rất hạnh phúc, rất vui vẻ. Một ngày nọ, cô bạn gái qua đời. Sau đó, hắn mới phát hiện một điều rằng, thà độc thân còn tốt hơn... ----------------------------------------------------------------------------------- Truyện: Tất cả bạn gái của tôi đều là lệ quỷ Tác giả: Thất Nguyệt Tửu Tiên Số chương: hố chưa lấp xong Lời giới thiệu - Phiên bản nam chính u sầu Cổ nhân nói: "tu trăm năm mới đi chung thuyền, tu ngàn năm mới nên duyên vợ chồng", ấy là cổ nhân nói chơi chơi vậy thôi, chứ gặp Dương Húc Minh, cổ nhân cũng phải lập tức uống nước nhuận giọng, ngửa mặt lên trời mà than rằng: "than ôi, phải nghịch tu ngàn năm mới nên duyên lành với một cô nàng lệ quỷ." Thuận duyên hay nghiệt duyên, Dương Húc Minh không biết. Anh chàng cao to đẹp trai, thanh xuân phơi phới, với vóc dáng như huấn luyện viên thể hình đang ở chốn thiên đường với cô nàng người yêu Lý Tử vừa xinh vừa đảm thì một ngày kia bỗng rơi xuống địa ngục, à, nói đúng hơn thì là vực thẳm dưới địa ngục, khi mà cô người yêu bé bỏng sau khi về quê nghỉ hè đã không trở lại nữa. Thay nàng trở về, là một bóng người mặt đầy máu me mặc bộ áo cưới đỏ thẫm, tim thủng lỗ chỗ, máu chảy ròng ròng, chân lê từng bước một qua hành lang tối tăm, đêm nào cũng đứng nhìn anh chằm chằm. Rồi Dương Húc Minh phát hiện, thực ra nàng không đứng nhìn mà mỗi đêm, nàng lại tiến về phía anh, mỗi hôm một chút, cứ nhích dần, nhích dần, nhích dần... cho đến khi đứng ngay cạnh đầu giường anh. Ai có thể hàng đêm kê cao gối ngủ với người tình trong mộng đặc sắc đến như vậy chứ? Dương Húc Minh thì chắc chắn là không rồi. Lời giới thiệu - Phiên bản Ta là lệ quỷ Thuở còn đầu gối tay ấp, ai cũng từng trải qua cảnh ăn cẩu lương, uống nước đường thay cơm bởi những lời đường mật có cánh của người yêu, phải không nào. Vậy mà kể từ khi ta không còn nói được, không còn nấu ăn được, anh ấy bỗng dưng quay ngoắt 180 độ. Ảnh ta trong điện thoại, nay anh ấy không dám nhìn đến. Khuôn mặt ta anh ấy từng vuốt ve suốt mấy năm trời, nay anh ấy nhìn thấy lại hét toáng lên: Quỷ quỷ... Từng thề non hẹn biển với ta rằng, anh ấy chỉ có thể hoặc yêu ta hoặc chết, nhưng lại lòi đuôi cáo tham sống sợ chết, trốn ta như trốn tà. Ta không đau nỗi đau của kẻ bị giết hại, ta đau nỗi đau mình bị từ bỏ. Khi chúng ta yêu thương nhau, ta từng hỏi mãi mãi là bao xa? Bây giờ ta muốn trả lời: Mãi mãi chỉ là một ngọn nến đỏ mà thôi. Cháy hết nến đỏ, chúng ta ân đoạn nghĩa tuyệt!!! *** Mở đầu "Tất cả bạn gái của tôi đều là Lệ Quỷ" chính là tuyệt cảnh của nam chính Dương Húc Minh. Mất ăn mất ngủ vì cô bạn gái bị sát hại không rõ nguyên do, đáng sợ hơn nữa là cô nàng hàng đêm đều xuất hiện trong giấc mộng của anh, từ từ tiến lại gần, cho đến một ngày trèo lên giường bóp cổ anh. Dương Húc Minh, từ một kẻ vô thần, đã dần tin rằng, thế gian này có quỷ, dù mẹ anh bảo rằng anh bị thần kinh, dù cảnh sát coi anh như kẻ lạc trại... thì anh vẫn có một người bạn đồng hành trong quá trình đi tìm chân tướng, đó là một cuốn sách kỳ lạ có tên "Sinh Tử Lục". Và rồi anh nhận ra, quỷ có nhiều loại: loại trành quỷ là nô bộc chỉ đâu nghe đó, loại lệ quỷ với đầy rẫy oán khí... Rồi anh cũng nhận ra, không phải ai cũng có thể làm quỷ, những kẻ phải làm quỷ trên cõi đời này, đều chỉ nhiều hơn người khác hai điều: bất hạnh và oán hận mà thôi. Đọc Tất cả bạn gái của tôi đều là lệ quỷ, bạn sẽ gặp anh chàng Dương Húc Minh vai u thịt bắp, có lúc thất phu lỗ mãng dại khờ, có khi thông minh láu cá nhưng điều đáng quý nhất chính là, dù ở trong tuyệt cảnh, dù bản thân như chiếc đèn sắp cạn dầu, anh vẫn tin tưởng vào những điều tốt đẹp trên thế giới này và đấu tranh cho nó. Như khi anh bảo: dù anh có chết bởi tay người mình yêu, anh vẫn muốn làm một điều gì đó dành cho nàng... Bạn cũng sẽ gặp một anh chàng Dương Húc Minh hết mực dũng cảm, dù những yêu cầu oái oăm nghiệt ngã đến đâu anh cũng luôn cố gắng hoàn thành. Hãy tưởng tượng mà xem, nửa đêm đi vào một căn nhà ma, rạng sáng đi đến thắp hương nơi hiện trường vụ án, khám phá các "phó bản" bí ẩn rợn tóc gáy... đều được anh hoàn thành xuất sắc ngoài dự kiến. Bạn cũng sẽ gặp một anh chàng Dương Húc Minh trớt quớt, lắm khi chỉ đâu đánh đó còn tòi ra vài phốt giật gân, nhưng không sao, đó mới chính là tâm lý con người, nếu mọi thứ đều hoàn mỹ đến mức không bugg nào hiện diện, vậy làm sao có thể có được tâm trạng thấp thỏm mê hoặc khi bạn sa chân vào hố chứ. Bạn cũng sẽ gặp những lệ quỷ, trành quỷ với những cuộc đời khác nhau, có bi thương, có sai lầm, có xót xa... bởi trước khi là quỷ, họ đều là những con người với những nỗi niềm không biết ngỏ cùng ai. Đó là nỗi niềm của những đứa con "ghét mẹ" mà chẳng nói được cùng ai, chỉ đành viết lên tảng đá tâm sự của mình. Đó là nỗi tương tư sâu nặng của cô nàng vì trót chìm đắm trong một mối tình đơn phương mà dẫn đến hoạ sát thân. Đó là sự xót xa về một trạch nam dám làm mọi thứ để đến gần người mình yêu mà không biết cách ngỏ lời. Đó là nỗi niềm của những người làm cha, làm mẹ đau đáu với những đứa con sa ngã lầm lạc của mình... Ai bảo truyện linh dị không có tình? Tất cả bạn gái của tôi đều là lệ quỷ là một câu chuyện thấm đẫm dòng chảy nhân sinh, chính dòng chảy này đã dẫn dắt Dương Húc Minh từ một kẻ chỉ muốn thoát khỏi tình trạng "ngàn cân treo sợi tóc" của mình đi đến lý tưởng cao cả hơn trong cuộc chiến với những oán khí của ma quỷ. Nếu bạn thích linh dị, kinh dị với các pha giật gân rợn tóc gáy, đừng ngần ngại nhảy hố nhé. Nếu bạn không thích linh dị nhưng muốn tìm hiểu một "hiện tượng tự nhiên" bình thường như cân đường hộp sữa với đủ thứ hỉ nộ ái ố, cũng đừng ngại nhảy hố nhé. Nếu bạn là fan ngôn tình và yêu thích những câu chuyện tình ngọt ngào chung thuỷ đầy bi kịch, hãy nhảy hố luôn đi nào. Còn nếu bạn là fan của thể loại truyện linh dị và kèm thêm các tình tiết nhây lầy vô bờ bến, thì bingo, đây chính là câu chuyện dành riêng cho bạn đó. Chờ đợi bạn là một câu chuyện cực kỳ kịch tính và một dàn harem với ưu điểm toàn trai xinh gái đẹp đang dài cổ ngóng bi mỗi ngày. *** Nhưng loại cảm giác thống khổ này cũng không tiếp diễn quá lâu. Nhanh chóng sau đó, những bàn tay đang điên cuồng xâu xé thân thể Dương Húc Minh biến mất tất cả. Tựa hồ tất cả những thứ quỷ dị xung quanh đều rụt lại. Thân thể Dương Húc Minh vẫn không ngừng chìm xuống. Bên tai của hắn lại trở nên yên tĩnh như trước, những tiếng vang chói tai, những tiếng xì xào quỷ dị đều hoàn toàn biến mất. Thế giới lại trở về với sự tĩnh mịch, hắc ám. Chỉ có thân thể hắn vẫn như cũ, không ngừng rơi xuống, rơi xuống. Cảm giác rơi mãi không tới đáy khiến nhịp tim Dương Húc Minh bắt đầu gia tăng. Giống như rơi vào một cái hố sâu không có điểm cuối cùng, khiến hắn không khỏi khủng hoảng tinh thần. Mình tiếp tục rơi xuống như vậy, cuối cùng sẽ rớt xuống nơi nào… Địa ngục? Tâm Trái Đất?... Chỗ đáy sâu đó sẽ xuất hiện những thứ kinh khủng gì đây? Nguyên bản tinh thần Dương Húc Minh đang rất tỉnh táo sáng suốt, dần dần theo quá trình rơi xuống mà trở nên nôn nóng sốt ruột. Những thứ không biết mới khiến người ta càng e ngại. Dương Húc Minh càng chìm sâu xuống, tâm tình của hắn càng bực bội bức xúc. Tên người hắn vẫn liên lục thì thầm kêu gọi, tựa hồ cũng dần dần trở thành tên một người khác. Rõ ràng Dương Húc Minh gọi lên đúng là tên cha hắn, nhưng có một cảm giác khó chịu không nói nên lời, khiến hắn không thoải mái. Giống như ai đó đang không ngừng viết đi viết lại một chữ cái, rồi đột nhiên phát hiện ra hắn không biết chữ kia là chữ gì! Loại cảm giác mơ hồ khiến tâm tình Dương Húc Minh càng trở nên bức bối khó chịu, muốn mở mắt ra xem thử tình hình hiện tại là gì. Nhưng Sinh Tử Lục đã nói trước, bất luận chuyện gì xảy ra, nghe được âm thanh gì, hắn cũng không được mở mắt. Dương Húc Minh cố nén cảm giác bất an, miệng không ngừng gọi tên cha mình. Một hồi lâu sau, thân thể vẫn tiếp tục chìm xuống nhưng bên tai Dương Húc Minh chợt nghe một âm thanh quen thuộc. Thanh âm của ai đó, đang gọi tên hắn. … Dương Húc Minh …. … Dương Húc Minh …. Tiếng gọi rất quen thuộc, thân thiết, nghe lại giống như … cha hắn đang gọi? Dương Húc Minh cảm thấy nao nao định mở mắt ra xem ai đang gọi… Nhưng một giây sau, hắn mạnh mẽ bức bách mình tỉnh táo lại, không để ý tới tiếng gọi phảng phất như có như không kia… Trong miệng hắn tiếp tục thì thầm gọi tên cha " Dương Tĩnh… Dương Tĩnh… Dương Tĩnh… Dương Tĩnh… Dương Tĩnh… Dương Tĩnh… Dương Tĩnh… Dương Tĩnh… Dương Tĩnh… Dương Tĩnh… Dương Tĩnh… Dương Tĩnh… Dương Tĩnh… Dương Tĩnh…” Mời các bạn đón đọc Tất Cả Bạn Gái Của Tôi Đều Là Lệ Quỷ của tác giả Thất Nguyệt Tửu Tiên.
Những Miền Linh Dị - Thái Lan
Hai người bạn thân bị yểm trong mình những lời nguyền bí ẩn - lời nguyền mắt đỏ và lời nguyền phượng hoàng. Hoặc là định mệnh, hoặc là vô tình, họ cùng tới đất nước Thái Lan xa xôi thần bí. Bởi cổ trùng tắc quái, họ như những khối nam châm thu hút về mình vô số chuyện ma thiêng. Ngôi chùa cổ Wat Chiang Man với thế trận nhộng người, rừng sâu Vạn Độc với ngôi làng rắn, và truyền thuyết ma quái về cánh diều da người, người vợ ma Mae Nak, quỷ linh Kuman Thong... Nguy hiểm, âm mưu, chết chóc rình rập: đớn đau, mất mát, gian trá, sợ hãi, tuyệt vọng che mờ chân tướng, hành trình khám phá tưởng như vô vọng.  *** Bộ sách Những Miền Linh Dị gồm có: Những Miền Linh Dị - Tập 1: Thái Lan Những Miền Linh Dị - Tập 2: Nhật Bản Những Miền Linh Dị - Tập 3: Ấn Độ Những Miền Linh Dị - Tập 4: Hàn Quốc ... *** Tôi từng là sinh viên trao đổi, học ở Thái Lan một năm. Trong khoảng thời gian đó, tôi đã gặp rất nhiều sự việc kì bí và rùng rợn, phủ định triệt để thuyết vô thần mà tôi từng tin tưởng tuyệt đối. Vì sao đất nước Thái Lan lại có mối nhân duyên sâu đậm với loài rắn? Thuật Gong Tou là gì? Có phải Kuman Thong chứa đựng linh hồn của trẻ sơ sinh chết yểu? Dầu cúng đựng trong những lọ hũ bày la liệt tại các chùa chiền là dầu thơm hay là mỡ người chết? Những trải nghiệm của tôi, có lẽ đã giải đáp được! Cứ mỗi đêm khuya thanh vắng, những kí ức kinh hoàng lại luồn lách vào trong trí óc tôi tựa như những âm hồn, đâm chích vào những dây thần kinh của tôi khiến tôi không tài nào ngủ nổi. Tôi chỉ biết ngồi cố thủ trước màn hình máy tính bợt bạt, lọ mọ gõ từng chữ trên mặt bàn phím. Những gì tôi viết, là ảo giác của tôi, hay chính là sự thực, tôi vẫn không thể nào khẳng định. Bởi tôi không biết, trở thành sinh viên trao đổi là trùng hợp ngẫu nhiên, hay là sự an bài của số mệnh. Lẽ nào có một bàn tay vô hình đang âm thầm thao túng cuộc đời tôi? Tuy nhiên, đây chỉ là sự khởi đầu cho cuộc đời đầy rẫy những chuyện ly kỳ. Đúng, đây chỉ là... ... SỰ KHỞI ĐẦU! Mời các bạn đón đọc Những Miền Linh Dị - Thái Lan của tác giả Dương Hành Triệt.