Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Tịch Tuyệt

Edit by: Hanamy Hino Thể loại: đam mỹ, cổ trang, ngược luyến. Sẽ như thế nào khi trong cùng một con người lại tồn tại hai linh hồn, có chăng ông trời đã định trước là nỗi bất hạnh. Cuộc sống sau khi Trầm Thương Hải thoái ẩn vừa mới tốt đẹp lên thì bệnh cũ của Thương Tịch Tuyệt đột nhiên tái phát, sau khi tỉnh lại, tính cách đại biến.Ánh mắt hắn ngày càng lãnh khốc khiến Trầm Thương Hải cảm thấy kinh sợ, Thương Tịch Tuyệt điềm đạm thiện lương thời gian qua chỉ sợ đã sớm “ngủ say”, kẻ đang cướp lấy cơ thể chính là nam nhân tàn nhẫn vốn đã phải “chết”! Biến đổi kinh hoàng này đã phá hủy tất cả hạnh phúc trong tay của Trầm Thương Hải, người ái mộ yêu mến ngày nào đã không còn, cho dù đã từng cùng nhau trải qua nhiều biến cố, y lúc này phải chăng nên vung kiếm đoạn tình, chạy trốn khỏi người nam nhân đang giam cầm y. *** “Kiếp phù du mộng: Phi Tình, Bích lạc,Hồng Trần,Hoàng Tuyền, Tử Minh,Liên Sơ, Thương Hải. Bảy người là 7 câu chuyện xưa đầy thương tâm. Vì tình tiết câu chuyện có liên quan với nhau. Mỗi cuốn là một câu chuyện đọc cuốn nào trước cũng được nhưng nên đọc theo thứ tự: Phi tình Bích Lạc Hận phong trần Hồng Trần Hoàng Tuyền Tử Minh Thương Hải *** “Tịch Tuyệt, ngươi đừng như thế phát đại hỏa.” Thẩm Thương Hải muốn cho Thương Tịch Tuyệt tỉnh táo lại,nhưng thanh âm đột nhiên nghẹn ở tại hầu gian. Nam nhân dùng ngón trỏ cùng ngón giữa ở ống tay áo nhẹ nhàng gợi lên, như là lấy cái gì này nọ. Bỗng nhiên một hình ảnh giống như đã từng quen biết như tia chớp xẹt qua trong đầu Thẩm Thương Hải — Vĩnh Xương Vương cười, dùng chân nghiền nát phía trước còn bị hắn coi là đồ cất giữ tròng mắt của người kia. Tay hắn chỉ, cũng không ý thức rất nhỏ gấp khúc, như đang suy nghĩ làm thế nào cẩn thận đào ra hai mắt của Phục Nghệ. Động tác kia, cùng Thương Tịch Tuyệt hiện tại đang làm, giống nhau như đúc, không sai chút nào. Thẩm Thương Hải từ đầu lạnh đến chân, hô hấp trong nháy mắt cũng tạm dừng tại đây. Linh hồn bên trong nam nam nhân trước mắt này, là Vĩnh Xương Vương! *** Hoàng hôn đỏ thẳm, từ từ chìm vào nơi giao nhau của đất trời. Đồng cỏ xanh rộng lớn dường như cũng nhuộm màu đỏ da cam, dệt thành một ánh sáng tuyệt đẹp, tan chảy vào phía chân trời. Ly Phong ngồi ở lưng chừng trên sườn núi, hai tay chống cằm, miệng cắn cọng cỏ, nhìn triền núi dưới chân du nhàn di động hai bóng người, vẻ mặt buồn bực.Thiếu niên Âu Dương Lân trong tộc, hôm nay đem chiêu thức ra rèn luyện, ngồi bên Ly Phong, trêu ghẹo nói: “Xảy ra chuyện gì? Còn tại sinh cái kia Vĩnh Xương nhân khí?” “Âu Dương đại ca, ngươi này không phải biết rõ cố hỏi mà!” Ly phong bĩu môi, nhân tiện cấp cho Âu Dương Lân một cái xem thường. Người quái dị Tịch Tuyệt trước kia là Vĩnh Xương Vương ở Ung Dạ tộc cũng đã gần tới nửa tháng rồi, mỗi ngày đều cùng sư phụ cùng nhau ra vào, từ sáng sớm tới hoàng hôn còn cùng sư phụ ra ngoài tản bộ, rõ ràng là hướng về hắn mà thị uy. Hắn cũng thở phì phì về phía tộc trưởng oán giận, tộc trưởng lại nói người quái dị kia đã cứu tánh mạng sư phụ, còn kêu hắn phải xem người quái dị kia là khách quý. “Ta mới không cần cùng hắn ở cùng một chỗ!” Hắn đem miệng ngậm cọng cỏ tưởng tượng thành Thương Tịch Tuyệt, mà dùng sức cắn. Dù sao cũng phải nghĩ ra cái biện pháp, đuổi người quái dị đi. Âu Dương Lân không khỏi nhíu mày, vừa định khuyên bảo,ở phía sau một thanh âm nam nhân đã không hờn không giận đột nhiên vang lên: “Ly phong, ngươi lại ở đây loạn tưởng cái gì?” Ung Dạ Vương hướng Ly Phong mà liếc mắt, thần sắc lạnh nhạt, đủ để khiến thiếu niên sợ hãi mà ngậm miệng. Hắn cười một cái, thân thuận sườn núi, hướng đồng cỏ ở giữa có hai người mà đi đến. Thẩm Thương Hải từ xa đã nhìn thấy thân hình cao to của Ung Đêm Vương, liền kêu Thương Tịch Tuyệt đẩy xe lăn ra phía trước, tiến ra đón.”Ung Dạ Vương, ngươi tìm ta có việc?” “Xem như vậy đi.” Ung Dạ Vương nhìn nhìn Thương Tịch Tuyệt và Thẩm Thương Hải. mỉm cười nói: “Tháng sau ta đi Tây Vực các bang quốc sẽ tề tụ về Băng Hải, cử hành sự kiện săn bắn. Ta quá hai ngày sẽ lên đường, các ngươi có nghĩ là cùng ta đi?” ” Sự kiện săn bắn ở Băng Hải?” Thẩm Thương Hải nhớ tới nước mắt của Cơ phu nhân, nhất thời có ấn tượng. Phục Nghệ hẳn là cũng sẽ đi trước đi, bất quá..... Nghe được người phía sau chợt dừng lại hô hấp, Thẩm Thương Hải lặng im một chút, cuối cùng vẫn là lắc đầu quay về Ung Dạ Vương nói. “Ta hành tẩu không tiện, sẽ không đi.” Ung Dạ Vương tự nhiên rõ ràng Thẩm Thương Hải trong lòng băn khoăncái gì, nhưng cũng không nói thêm nữa, chuyển thân hình rời đi. Lúc này ánh mặt trời đã cơ hồ hoàn toàn bị màn đêm bao phủ, Thẩm Thương Hải từ từ chuyển lạnh trong gió đêm tim đập mạnh và loạn nhịp. Sau một lúc lâu, bỗng nhiên nhớ tới người phía sau Thương Tịch Tuyệt một mực yên lặng như trước hắn nói mát, không khỏi áy náy cười, ôn nhu nói: “Tịch Tuyệt, trở về đi.” Thương Tịch Tuyệt, đẩy mạnh xe lăn, vững vàng hướng lều chiên hai người bọn họ mà đi. Dùng cơm, rửa mặt...... Cho đến lúc hai người nằm trên giường, Thương Tịch Tuyệt thủy chung một lời không nói. Thẩm Thương Hải đại khái hiểu được Thương Tịch Tuyệt ở không lo lắng cái gì, thấp giọng nói: “Tịch Tuyệt, ngươi yên tâm, ta sẽ không đi.” “Không phải......” Thương Tịch Tuyệt đột nhiên mở miệng, quay đầu, ở chỗ mờ tối của ngọn đèn chăm chú nhìn kỹ Thẩm Thương Hải, ánh mắt cười đến chua sót.”Ngươi vẫn là nên đi thôi, không cần vì cho ta mà thay tâm đổi ý.” Hắn nói rất nhẹ rất chậm, nhưng không có chần chờ, hiển nhiên đã nghĩ sâu tính kỹ. “Thương Hải, ta quả thật có điểm sợ ngươi cùng Phục Nghệ gặp lại, nhưng một mặt vẫn trốn tránh, không đề cập tới hắn, ngươi trước giờ trong lòng đều có hắn. Thương Hải ta chỉ có thể thản nhiên cùng hắn đối mặt, đừng làm cho bóng dáng của hắn sẽ ở lại ngươi. Ta tương lai cũng không ghen ghét, trốn tránh, như vậy không phải rất tốt?” Thẩm Thương Hải chăm chú nhìn Thương Tịch Tuyệt, nhìn không chuyển mắt. “Ta, ta là không phải nói sai cái gì chứ?” Nam nhân có chút hối hận, co quắp không an nói: “Ta vụng về, sẽ không nói. Thương Hải ngươi đừng sinh khí, ta thật sự không có trách ý tứ của ngươi, ta......” Mắt thấy Thương Tịch Tuyệt gấp đến độ cổ đều đỏ, Thẩm Thương Hải cuối cùng nhịn không được cười ra thành tiếng, đánh gãy một lòng đang tự trách bản thân của Thương Tịch Tuyệt: “Ngươi nói rất đúng, chúng ta liền cùng Ung Dạ Vương một đoàn đi Băng Hải.” Trong trí nhớ, tựa hồ Thượng là Thương Tịch Tuyệt lần đầu cùng hắn còn thật sự đàm luận hai người về tương lai, hắn còn tưởng rằng Thương Tịch Tuyệt tính tình ngại ngùng, tự ti, chỉ sợ vĩnh viễn cũng không hội chủ động đối hắn yêu cầu cái gì. Nghe được Thẩm Thương Hải đáp ứng, Thương Tịch Tuyệt trong đôi mắt màu nâu cũng nhiễm tia vui sướng. Sáng sớm hôm sau, Thẩm Thương Hải liền tùy Thương Tịch Tuyệt đẩy đi đến phòng nhỏ của Ung Dạ Vương. Ung Dạ Vương phảng phất sớm dự đoán được hai người sẽ phải thay đổi chủ ý, nửa điểm cũng không cảm thấy được ngạc nhiên, ngược lại còn cười nói: “Ta còn tưởng các ngươi sẽ thương lượng với nhau nửa ngày mới đến tìm ta. ” Thẩm Thương Hải cùng Thương Tịch Tuyệt nhìn nhau cười, cùng nhìn đối phương có chút thẹn thùng. Ung Dạ Vương vừa trêu chọc, một bên phân phó gia nhân nhanh đi chuẩn bị khởi hành. Ngày đó ba người lên đường, trời trong, nắng ấm,thật là một cái thời tiết rất tốt. Lương thực, đồ che mưa, quần áo, lều trại...... Còn có xe lăn của Thẩm Thương Hải đều bị mang vào bên trong xe ngựa. Ly Phong gặp người quái dị, cư nhiên phải tùy vào sư phụ cùng tộc trưởng tham gia đi Tây Vực làm hắn cực không vui ý, Thẩm Thương Hải bên người lưu lại hảo một trận, gặp tộc trưởng đã muốn bước lên tuấn mã, hắn mới không tình nguyện ngầm xe ngựa, cùng phần đông tộc nhân cùng nhau nhìn theo ba người dần dần biến mất khỏi tầm mắt. Băng Hải chỗ Tây Vực thời tiết lạnh, trung tâm là thảo nguyên, Ly Phong cách Ung Dạ tộc khoảng cách khá xa, cần vượt qua hai đoạn núi non. Một nhóm của Ung Dạ Vương chạy hơn phân nửa chặn đường, cuối cùng tiến vào thảo nguyên bên cạnh mảnh đất. Giữa hè trời hay thay đổi đột ngột. Lúc trước trời còn nắng gắt, mồ hôi chảy ước hết lưng, đột nhiên trời trở nên u ám, bốn phía tối như mực, cơ hồ khó có thể nhìn rõ cảnh vật ở xung quanh. Gió thổi mạnh cây cỏ đều đỗ rạp xuống mặt đất. Một hồi sẽ có một trận mưa lớn đỗ xuống. Trên một thảo nguyên rộng mênh mông, trống trải,xunh quanh trống trải không có một nơi nào để chắn gió, mưa đã đổ xuống bây giờ dựng lều trại cũng không kịp Ung Dạ Vương không khỏi hơi nhíu mày, nhảy xuống lưng ngựa, cùng với đánh xe của Thương Tịch Tuyệt nói: “Ta tiến vào trong tránh mưa một lúc.” Hai người xốc lên màn che chui vào bên trong xe, vừa tháo xuống mũ da che nắng, chỉ nghe đỉnh xe “ầm ầm” rung động, những hạt mưa lớn đều bắt đầu nện xuống, trong đó còn chen lẫn vài cái thanh âm sấm chớp, đặc biệt vang dội. Ung Dạ Vương nghe xong vài tiếng, thản nhiên nói: “Cư nhiên nổi lên mưa đá, xem ra chỉ cần chịu một trận như vậy cũng đủ chết người.” Ba người nhàn đến vô sự, liền thừa dịp rảnh rỗi này mà ăn lương khô, liền nghỉ ngơi. Thương Tịch Tuyệt mấy ngày qua đều ở mặt trời đã khuất đánh xe, tuy rằng đeo da mạo, hai cánh tay lộ ra ở bên ngoài bị phơi nắng mà đỏ lên. Thẩm Thương Hải nhìn mà âm thầm đau lòng. Nam nhân nguyên bản cũng là đế vương tôn sư, tuy nói bệnh phát khi tự thân nhốt trong mật thất, nhưng lấy Vĩnh Xương Vương kì nhân thì làm sao không sống cuộc sống xa hoa, sống an nhàn sung sướng, hiện giờ lại cam nguyện hạ mình đảm đương làm xa phu. Mời các bạn đón đọc Tịch Tuyệt của tác giả Trần Ấn.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Nhất Phẩm Thiên Kim - Địch Hoa
Nội dung dễ thương, có những lúc ngọt ngào, có những lúc hài hước và có cả những lúc làm người đọc cảm động về tình cảm của 2 nhân vật chính. Hoắc Truy Ân bề ngoài mạnh mẽ nhưng bên trong rất đáng yêu, Tiết Niệm Chung bề ngoài thư sinh nhưng bên trong lại rất kiên cường và khôn ngoan. Những lúc Tiết Niệm Chung nhẹ nhàng quan tâm đến Truy Ân làm người đọc ghen tị đến mức ước gì có chàng Tiết Niệm Chung như vây ngoài đời: quan tâm, nâng niu Truy Ân như sợ chỉ cần mạnh tay một cái là Truy Ân sẽ vỡ tan. Tuy nhiên,  Truy Ân lại lạnh nhạt với Tiết Niệm Chung. Họ cùng nhau trải qua bao nhiêu sóng gió, đã có những lúc muốn được sẻ chia và thấu hiểu với đối phương nhưng bị ngăn cách bởi muôn vàn nỗi sợ hãi. Đối với tình yêu, cả hai tấm lòng đều thành thật, cam tâm chấp nhận vì đối phương dù có xảy ra bất cứ chuyện gì. Rốt cuộc, câu chuyện tình giữa hai người sẽ có những diễn biến gay cấn như thế nào? *** Văn án Lữ "Ba Hoa" là gã chuyên kể chuyện rong trong quán trà cho khách đi đường kiếm mấy xu mấy cắc. Lão phù phép vào những mẩu tin trôi nổi trên giang hồ, nay thì là chuyện về Ma giáo giáo chủ thích ra vẻ ta đây "đoạn tụ" đi ghẹo thiếu niên nhà tử tế, mai lại sang chuyện đại thiếu gia Danh Kiếm Môn "ngàn dặm tìm chồng". Hôm nay lão lại đang thao thao bất tuyệt ở quán nước đầu đường, khách vây xem đông nghịt. "Rất lâu về trước, có một tòa sơn trang Dật Long, trong sơn trang có một vị thiên kim tiểu thư thông minh tài trí, dung mạo yêu kiều. Ngày nọ, có tên "cẩu" quan thất phẩm đến xin cưới tiểu thư về làm vợ. Trải qua bao sóng to gió lớn, sấm rung chớp giật, "cẩu" quan cũng ôm được mỹ nhân về xây tổ ấm. Ai dè, tiểu thư lại chẳng phải tiểu thư, mà là đại thiếu gia..." Thanh Thủy Kiếm Hoắc Truy Ân - một trong tam đại cao thủ võ lâm, tính tình bộc trực, còn trẻ đã có danh tiếng không nhỏ trong giới múa kiếm vung đao. Thế nhưng người ta nói, núi cao còn có núi cao hơn. Kỳ tài võ học trăm năm có một như hắn lại đụng phải một thiên tài còn khủng khiếp hơn. Và kết quả hiển nhiên, hắn thua. Phụ thân Hoắc Truy Ân nhân cớ này tịch thu kiếm của con trai, bắt hắn ở trong nhà tu thân dưỡng tính, lo chuyện kế nghiệp gia đình. Trong lúc Hoắc Truy Ân đang trong cơn hậm hực vì bị phụ huynh cấm cửa, "tin dữ" lại ập tới nhà. Rằng thì là mà năm xưa Hoắc gia từng bị vu oan hãm hại, suýt bị chém cả nhà. May mà có thanh thiên Tiết lão gia không quản đường xa lên tận kinh thành dâng tấu chương minh oan mới thoát khỏi kiếp nạn. Hoắc lão gia trong cơn cảm kích đã xin được hứa hôn đứa con chưa ra đời của mình cho con trai của Tiết gia. Hai mươi năm sau, chàng thanh niên Tiết Niệm Chung tìm tới cửa xin đón vợ về. Trải qua một phen cưỡng bức cùng dụ dỗ, Hoắc Truy Ân đã phải nuốt nước mắt mang theo hiệp ước bất bình đẳng với cha theo chồng về nhà. "Một, con rể là văn nhân yếu đuối, mày lại võ nghệ cao cường, an toàn tính mạng của nó do mày chịu trách nhiệm hoàn toàn, con rể nếu gặp phải chuyện gì bất trắc, thì thân mày đã gả cho nó, chôn cùng cũng là chuyện nên làm. Giả như nó bị mất một tay, mày cũng nên tự giác chặt một chân, cho vợ chồng chung hoạn nạn!" "Thứ hai, con rể thân ở chốn quan trường, không thể giống thương trường cùng võ lâm, mày phải chú ý lời nói và việc làm, không thể làm mất danh dự Tiết gia, tránh gây tai họa." "Thứ ba, nếu mày mà bị con rể bỏ thì tự sát tạ tội với thiên hạ luôn đi nhé! Tiết gia không có đứa con mất mặt như thế!" Một Hoắc Truy Ân tính nóng như lửa, nhưng chân thành thẳng thắn, dám yêu dám nhận. Một Tiết Niệm Chung hiền hòa như nước, mặt chân chất mà bụng dạ khó lường. Hãy cùng dõi theo sinh hoạt của một đôi vợ chồng "hứa hôn từ bé", chứng kiến Tiết đại nhân dùng những thủ đoạn trên cả sở khanh để giành được trái tim của giai nhân.   Mời các bạn đón đọc Nhất Phẩm Thiên Kim của tác giả Địch Hoa.
Thiên Vương - Triệt Dạ Lưu Hương
Điền Viên – một chàng trai nông thôn nghèo với ước mơ được đặt chân lên thành phố để đeo đuổi người tình trong mộng của mình –  thiếu gia giàu sang Thu Hàn Lâm. Nhưng cũng chính bởi cuộc sống thành phố khắc nghiệt đã khiến cậu nhận ra nhiều điều và mất niềm tin vào tình yêu. Để chạy trốn mối tình đầu đau khổ và kiêu hãnh, cậu chấp nhận ra đi, làm lại từ đầu bằng đôi bàn tay trắng với nghề người mẫu có thu nhập bấp bênh. Những tưởng số phận lại mỉm cười với cậu khi đưa đẩy Nicon (Lý Bạc Nhiên) – một nhiếp ảnh gia danh tiếng nhất châu Á với những đòi khỏi khắt khe tuyệt mỹ trong cả công việc và cuộc sống, đến với cậu thì đột nhiên người mẫu danh giá hàng đầu châu Á Phạm Triết Tây- người yêu cũ của Nicon đột ngột xuất hiện. Cuộc chiến gắt gao xung quanh việc ai giành được vương miện trong cuộc thi Thiên Vương mới giờ đây không chỉ là cuộc chiến cá nhân giành giật tình yêu giữa Điền Viên và Phạm Triết Tây, mà còn là cuộc chiến gay gắt giành giật quyền lợi và vị trí giữa những kẻ chủ chốt trong các tập đoàn cùng các âm mưu ghê gớm nhất trong giới showbiz người mẫu... Ở trên cao có gì? Ở dưới thấp có gì? Ngoài phù hoa có gì? Trong tăm tối có gì? Nơi nào cũng xô bồ. Nơi nào cũng mỏi mệt. Nơi nào cũng khát vọng. Nơi nào cũng mỏi mong. Cậu, chơ vơ giữa dòng đời hoa lệ mà bộn bề, dẫu nhìn sang ngang hay nhìn lên trên, cũng chỉ thấy nơi đó có một đường thẳng song song chẳng vươn tay chạm tới. Cậu những tưởng rồi hai đường thẳng sẽ giao nhau, lại biết đâu khi nhận ra nó là ảo mộng chỉ càng làm lòng thêm chua chát muôn phần. Anh, dù tài hoa được người người săn đón, nhưng giữa thành thị mộng mị, anh vẫn chỉ đang đi bằng bước chân hững hờ. Cứ gồng mình sắm vai Thượng Đế trong thế giới của bản thân, thực chất bàn tay anh vẫn mòn mỏi kiếm tìm yêu thương đâu đó, kiếm tìm hơi ấm đơn sơ nho nhỏ, kiếm tìm giấc mơ bấy lâu thất lạc. Đô thị phồn hoa có là chi? Sân khấu hào nhoáng có là gì? Nhân tình thế thái vạn vẻ biến đổi, lòng người ấm lạnh biết giờ chia phôi. Ai cứu rỗi ai đã chẳng còn quan trọng, chỉ cần anh và cậu nắm chặt tay nhau, cùng vượt qua cầu vồng chót vót, và trên đám mây cao ấy, chính là chiếc ôm ấm áp giữa vầng hào quang sáng chói vô ngần. *** Văn án Ở trên cao có gì? Ở dưới thấp có gì? Ngoài phù hoa có gì? Trong tăm tối có gì? Nơi nào cũng xô bồ. Nơi nào cũng mỏi mệt. Nơi nào cũng khát vọng. Nơi nào cũng mỏi mong. Cậu, chơ vơ giữa dòng đời hoa lệ mà bộn bề, dẫu nhìn sang ngang hay nhìn lên trên, cũng chỉ thấy nơi đó có một đường thẳng song song chẳng vươn tay chạm tới. Cậu những tưởng rồi hai đường thẳng sẽ giao nhau, lại biết đâu khi nhận ra nó là ảo mộng chỉ càng làm lòng thêm chua chát muôn phần. Anh, dù tài hoa được người người săn đón, nhưng giữa thành thị mộng mị, anh vẫn chỉ đang đi bằng bước chân hững hờ. Cứ gồng mình sắm vai Thượng Đế trong thế giới của bản thân, thực chất bàn tay anh vẫn mòn mỏi kiếm tìm yêu thương đâu đó, kiếm tìm hơi ấm đơn sơ nho nhỏ, kiếm tìm giấc mơ bấy lâu thất lạc. Đô thị phồn hoa có là chi? Sân khấu hào nhoáng có là gì? Nhân tình thế thái vạn vẻ biến đổi, lòng người ấm lạnh biết giờ chia phôi. Ai cứu rỗi ai đã chẳng còn quan trọng, chỉ cần anh và cậu nắm chặt tay nhau, cùng vượt qua cầu vồng chót vót, và trên đám mây cao ấy, chính là chiếc ôm ấm áp giữa vầng hào quang sáng chói vô ngần. *** Triệt Dạ Lưu Hương Quê quán: Giang Tô Triệt Dạ Lưu Hương-tác giả đam mỹ nổi tiếng Trung Quốc. Quê quán: Giang Tô Sức cuốn hút từ truyện của Triệt Dạ Lưu Hương là bởi Lưu Hương không viết theo lối tình yêu dễ thấy dễ cảm như các tiểu thuyết tình cảm lãng mạn thông thường. Truyện của Lưu Hương không phải ai cũng đọc được, nhưng hễ đọc là dễ nghiện, bởi cách viết về tình cảm của Lưu Hương không mượn quá nhiều câu chữ để thể hiện mà để người đọc tự chiêm nghiệm ra trong suốt quá trình truyện. Vốn sống phong phú thực tiễn ở châu Âu đã giúp cho Triệt Dạ Lưu Hương thành công sử dụng tư liệu thực vào trong văn chương, những kiến thức mà Lưu Hương sử dụng để lồng vào câu chuyện, từ âm nhạc, ẩm thực, thời trang, hội họa, kiến trúc, nhiếp ảnh, phim ảnh, ca kịch, văn học thế giới, khoa học, quân sự, địa lý.v.v… luôn luôn khiến người đọc choáng ngợp và thích thú, lồng vào mà không phô, không khoe mẽ kiến thức mà rất tinh tế. Đấy là truyện hiện đại. Truyện cổ trang, Lưu Hương đã được nhận xét rằng, những tưởng nữ nhi thường tình thì khi viết truyện về cung đình, về trị quốc đều không hẳn là cung đình và trị quốc, nhưng cổ trang của Triệt Dạ Lưu Hương thì khi là những hình ảnh Trung Hoa cổ xưa mềm mại, mượt mà, đẫm màu thủy mặc, khi thì hào hùng, tráng lệ với chiến trường, kế trong kế đến cả những người học Sử học cũng rất ưng ý, khi thì dịu dàng, da diết và ám ảnh khôn nguôi. Phong cách của Lưu Hương biến đổi qua từng bộ truyện, không bộ nào giống bộ nào mà vẫn giữ được đẳng cấp của mình, vậy nên truyện của Triệt Dạ Lưu Hương mới càng tăng sức thu hút. Khi hỏi Triệt Dạ Lưu Hương ở một vài diễn đàn truyện bên Trung Quốc, phần lớn các phản hồi đều là: “Chỉ cần xem tên tác giả đã đủ yên tâm để đọc truyện”, “Nếu là truyện do Lưu Hương viết thì không cần băn khoăn khi xem”. Triệt Dạ Lưu Hương từng giữ chức quản lý cấp cao của công ty, ưa làm từ thiện, đã sáng tác không dưới hai mươi cuốn tiểu thuyết tình cảm, văn phong ngọt ngào ấm áp. Cuộc sống của cô vẫn là điều mơ hồ. Cô yêu thích phim ảnh và tiểu thuyết, thích cà phê và sôcôla ngọt, ham mê du lịch, đã từng đến rất nhiều quốc gia. Đón đọc các tác phẩm của Triệt Dạ Lưu Hương: Diệp gia Lấy chồng nhà giàu Thiên Vương Seven Tình nồng cay Trường sinh cát chảy Ngôi sao là đôi mắt của bầu trời đêm …  ***   Mời các bạn đón đọc Thiên Vương của tác giả Triệt Dạ Lưu Hương.
Định Đông Lăng - Phàn Lạc
Cậu – một “nhã tặc” chỉ có hứng thú với những món đồ cổ giá trị, một tên trộm nửa chính nửa tà. Hắn – một kẻ du học trời Tây, văn võ song toàn, tinh thần chính nghĩa ít ai sánh kịp. Vì một sự cố “tai nạn nghề nghiệp”, siêu trộm hào hoa Tô Duy của thế kỷ 21 bỗng trở về thời Dân quốc, đụng độ chàng thư sinh tài trí hơn người, fan Sherlock Holmes – Thẩm Ngọc Thư. Sau mấy màn đấu trí, Thẩm Ngọc Thư không những không tìm được chứng cứ để bắt Tô Duy, ngược lại còn hợp tác với cậu cứu một đứa bé mất trí nhớ. “Một rừng không thể có hai hổ”, hai đối thủ tưởng như không thể chung đường nay phải bắt tay để cùng giải quyết những vụ án hóc búa. Thượng Hải phồn hoa cất giấu quá nhiều bí mật, Thẩm Ngọc Thư quyết định mở một văn phòng thám tử để phá giải những bí mật này, còn Tô Duy cũng quyết định bám lấy Thẩm Ngọc Thư, tìm chìa khóa để có thể về nhà. Hai bánh xe số phận từ đó bắt đầu chuyển động… *** Sau khi Tô Duy trở thành mục tiêu của kẻ thù, Thẩm Ngọc Thư quyết định bức cậu rời khỏi hắn theo cách không thể tàn nhẫn hơn: Hắn khiến tên cộng sự không thể thay thế của mình phải mang trên người bản án sát nhân đầy oan ức. Thiếu đi Tô Duy, cuộc sống của Ngọc Thư tại văn phòng thám tử Vạn Năng thay đổi đến mức hắn khó tiếp thu nổi. Tất cả mọi nơi quanh hắn đều có hình ảnh và hơi thở của Tô Duy. Nhưng hắn trăm toan ngàn tính cũng chẳng ngờ Tô Duy nhất quyết không rời Thượng Hải, lại càng bất ngờ hơn khi biết cậu đã thuê sát thủ Kim Lang lấy mạng hắn… Một bên là “thù trong”, một bên là giặc ngoài, Thẩm Ngọc Thư sẽ ứng phó như thế nào trước hai gọng kìm đầy nguy hiểm này đây? Liệu hắn có vén được bức màn bí mật cuối cùng của vụ án “Định Đông Lăng”? Những hiểu lầm giữa cả hai có thể xóa bỏ và Tô Duy có trở về thế giới của cậu hay không? Chặng đường cuối và hồi kết đầy bất ngờ của chuyến hành trình mỹ nam xuyên không về dân quốc đang chờ đợi phía trước. *** Vương Bất Kiến Vương gồm có: Viên Nguyệt Quan Âm Câu Hồn Ngọc Hổ Phù Lệnh Phi Tượng Quá Hà Định Đông Lăng Thiên Hàng Quy Đồ ... *** Tác giả: Phàn Lạc Bút danh: Phàn Lạc lấy từ hai câu thơ "Say nằm sơn phàn, nhàn xem hoa lạc". Bắt đầu theo nghiệp sáng tác từ năm 2005, sở trường là các truyện về chủ đề huyễn tưởng, trinh thám... Văn phong hóm hỉnh, mượt mà. Các tác phẩm nổi bật: "Thiên sư chấp vị", "Tuyệt đối không độ", "Vương bất kiến vương"... Weibo: weibo.com/fanluoluo Facebook: www.facebook.com/fanluoluo Hoạ sĩ: Leila Yêu thích vẽ những thứ đẹp đẽ, sở trường vẽ các nhân vật nam, phương châm là vừa vui vẻ vừa nghiêm túc. Việc phải làm hiện tại là dùng tác phẩm của mình đem đến niềm vui cho người xem, đồng thời bản thân cũng hưởng thụ được sự vui vẻ của công việc sáng tạo, cũng hi vọng rằng trong tương lai có thể kiên trì theo đuổi mục tiêu của mình. Webside: www.leilalee.com Facebook: www.facebook.com/leilalee015 Mời các bạn đón đọc Định Đông Lăng của tác giả Phàn Lạc.
Phi Tượng Quá Hà - Phàn Lạc
Cậu – một “nhã tặc” chỉ có hứng thú với những món đồ cổ giá trị, một tên trộm nửa chính nửa tà. Hắn – một kẻ du học trời Tây, văn võ song toàn, tinh thần chính nghĩa ít ai sánh kịp. Vì một sự cố “tai nạn nghề nghiệp”, siêu trộm hào hoa Tô Duy của thế kỷ 21 bỗng trở về thời Dân quốc, đụng độ chàng thư sinh tài trí hơn người, fan Sherlock Holmes – Thẩm Ngọc Thư. Sau mấy màn đấu trí, Thẩm Ngọc Thư không những không tìm được chứng cứ để bắt Tô Duy, ngược lại còn hợp tác với cậu cứu một đứa bé mất trí nhớ. “Một rừng không thể có hai hổ”, hai đối thủ tưởng như không thể chung đường nay phải bắt tay để cùng giải quyết những vụ án hóc búa. Thượng Hải phồn hoa cất giấu quá nhiều bí mật, Thẩm Ngọc Thư quyết định mở một văn phòng thám tử để phá giải những bí mật này, còn Tô Duy cũng quyết định bám lấy Thẩm Ngọc Thư, tìm chìa khóa để có thể về nhà. Hai bánh xe số phận từ đó bắt đầu chuyển động… *** Văn phòng thám tử Vạn Năng dạo này vắng khách, vì kế sinh nhai, Tô Duy và Thẩm Ngọc Thư “đánh liều” cử Trường Sinh đi thi đấu cờ tướng hòng giành về một ngàn đồng đại dương tiền thưởng. Không phụ mong đợi của hai người, Trường Sinh tuổi nhỏ tài cao, chẳng mấy khó khăn đã tiến thẳng vào chung kết. Thế nhưng không ngờ, chỉ vài phút trước khi trận chung kết diễn ra, Trường Sinh đã bị ai đó ra tay hãm hại, thập tử nhất sinh. Tô Duy và Thẩm Ngọc Thư vừa đau lòng vừa căm giận, quyết tâm tìm bằng được hung thủ. Không ngờ khi bọn họ lôi được kẻ thủ ác ra ánh sáng thì cũng là lúc đẩy bản thân vào thế nguy hiểm. Mọi chuyện diễn biến phức tạp, lần đầu tiên Thẩm Ngọc Thư nếm trải thất bại cay đắng. Hắn nhận ra bản thân mình và Tô Duy đang phải đối đầu với một thế lực nguy hiểm khôn lường ra sao. Tai họa không dừng ở đó, mọi chuyện rẽ hướng bất ngờ khi Tô Duy trở thành đối tượng tình nghi của một vụ án mạng khác… *** Vương Bất Kiến Vương gồm có: Viên Nguyệt Quan Âm Câu Hồn Ngọc Hổ Phù Lệnh Phi Tượng Quá Hà Định Đông Lăng Thiên Hàng Quy Đồ ... *** Tác giả: Phàn Lạc Bút danh: Phàn Lạc lấy từ hai câu thơ "Say nằm sơn phàn, nhàn xem hoa lạc". Bắt đầu theo nghiệp sáng tác từ năm 2005, sở trường là các truyện về chủ đề huyễn tưởng, trinh thám... Văn phong hóm hỉnh, mượt mà. Các tác phẩm nổi bật: "Thiên sư chấp vị", "Tuyệt đối không độ", "Vương bất kiến vương"... Weibo: weibo.com/fanluoluo Facebook: www.facebook.com/fanluoluo Hoạ sĩ: Leila Yêu thích vẽ những thứ đẹp đẽ, sở trường vẽ các nhân vật nam, phương châm là vừa vui vẻ vừa nghiêm túc. Việc phải làm hiện tại là dùng tác phẩm của mình đem đến niềm vui cho người xem, đồng thời bản thân cũng hưởng thụ được sự vui vẻ của công việc sáng tạo, cũng hi vọng rằng trong tương lai có thể kiên trì theo đuổi mục tiêu của mình. Webside: www.leilalee.com Facebook: www.facebook.com/leilalee015 Mời các bạn đón đọc Phi Tượng Quá Hà của tác giả Phàn Lạc.