Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Nam Chính Luôn Muốn Độc Chết Tôi

Văn án: Bạn đang đọc truyện Nam Chính Luôn Muốn Độc Chết Tôi của tác giả Bần Tăng Ái Hát Tửu. Sau một giấc ngủ dài, Mạnh Sơ tỉnh lại, cô vẫn còn chìm trong kí ức kinh hoàng kia, cho đến khi mọi người quanh cô đều thầm thì nói cô yêu Thù Quan điên cuồng đến cỡ nào. Không! Không phải! Họ không hiểu! Họ làm sao biết cô sợ con người kia đến nhường nào, chính hắn ta là kẻ khiến cô liệt nửa người...trong tương lai. Đúng vậy! Cô sống lại! Nhưng tại sao cô vẫn là nằm trong tay người kia? Cô không thể thoát được ư??? Trần Thù Quan chỉnh lại áo blouse trắng thí nghiệm, cầm thuốc tiêm vi khuẩn trong tay: "Mạnh Sơ Sơ, em đến đây. Nghe bảo em nói với những người xung quanh rằng em không yêu tôi." Mạnh Sơ ôm lấy nhũ hoa bị chà đạp đến rách da trước ngực, co người run lẩy bẩy ở góc giường: "Không có, không có, em yêu anh muốn chết!" Ánh mắt dưới cặp kính của Trần Thù Quan lóe lên: "Em nói em muốn chết ư?" Mạnh Sơ: "..." Lần đầu tiên Trần Thù Quan nhìn thấy cô thì đã muốn giết cô, đặt vào thùng chứa Formol trong phòng thí nghiệm cũng được, sau khi diệt khuẩn chế thành tiêu bản cũng được. Nhưng sau này lại phát hiện anh muốn "chơi" chết cô nhất. *** Review của Neon Moon: Đầu tiên mình muốn gửi lời cảm ơn đến editor của Ngôn Tình Động đã dành thời gian và công sức để edit bộ truyền này cho mình và mọi người có cơ hội đọc. Cũng như là cơ hội khám phá câu chuyện tình yêu thăng trầm của Sơ Sơ và Thù Quan. Khi đọc qua phần giới thiệu và theo dõi hành trình yêu lại từ đầu của họ, mình lại có chút hụt hẫng khi đến đoạn kết, vì suốt quá trình đó Sơ Sơ đã luôn là một cô gái bản lĩnh, tự tin, biết yêu bản thân và nghĩ cho bản thân; nhưng khi cô ấy yêu ai thì yêu cả đường đi lối về – dành trọn cả con tim mình cho người ấy và dĩ nhiên là sẵn sàng hi sinh cả những khía cạnh khác trong cuộc sống để vun vén cho tình yêu của mình. Thế nên mình đã mong mỏi một kết thúc logic hơn và công bằng hơn cho cô ấy, cũng như Thù Quan phải nhận những gì đáng ra anh ta phải nhận theo luật hoa (nhân) quả. Ở cuộc đời trước, sau khi kết thúc với mối tình đầu, Mạnh Sơ dành toàn bộ thời gian cho việc học diễn xuất và cuối cùng cô ấy được đền đáp bằng vị trí khó ai sánh bằng trong làng giải trí; đó có thể là một happy ending với mối tình tiếp theo vô cùng lí tưởng đang chờ cô ấy, nhưng Thù Quan là người đã cướp đi tất cả những thứ đó theo một cách tàn nhẫn nhất. Sơ Sơ chỉ vừa bước qua độ tuổi 30 vẫn còn những ngọt ngào cô ấy chưa được nếm thử, vậy mà anh ta hạ độc cổ đến mức bị què, đam mê diễn xuất đều tan thành bọt biển, cũng bởi vì khiếm khuyết đó mà cô ấy chẳng còn tự tin sánh bước bên Tần Tắc – người cô ấy tin tưởng và ngưỡng mộ lúc bấy giờ. Đổi ngược là mình trong nghịch cảnh đó, khả năng cao mình sẽ chọn cách tiêu cực nhất – tặng cho hắn một nhát dao chí mạng kết thúc tất cả hận thù, trước khi gieo mình xuống ban công. Mạnh Sơ là một cô gái độc lập biết tôn trọng bản thân và người khác, thế nên ngay khi biết mình sẽ trở thành gánh nặng cho bạn đời, cô ấy thà rằng từ bỏ cơ hội hạnh phúc này chứ không muốn liên lụy đến ai khác. Cô ấy không sợ cô đơn sao? Không! Sự thật chứng mình Sơ Sơ thèm khát tình yêu thế nào chúng ta đều rõ; bởi vì muốn yêu nên dám ở bên một người mà người đó còn chưa có tình cảm với mình ngày ngày quấn quýt như Trần Thù Quan; dũng cảm yêu nên cô ấy cũng dũng cảm từ bỏ tình yêu khi sự cho đi và nhận lại của hai bên trở nên khập khiễng. Trần Thù Quan không hiểu được tình yêu không biết lí thuyết yêu đương, không chăm sóc tốt cho Mạnh Sơ nên cô ấy quyết định ra đi, đó là anh ta tự chuốc lấy; nhưng đến cuối cùng mọi hậu quả đều rơi trên đầu Sơ Sơ. Sau cùng vẫn là lí do tình yêu ích kỉ, anh ta không có được Sơ Sơ thì không ai có được cô ấy, nếu muốn sở hữu trước tiên phải biết giữ gìn. Trần Thù Quan, quá trình theo đuổi cô ấy lại từ đầu của anh thấy mình đã bỏ ra nhiều sao? Không hề, ở kiếp trước Sơ Sơ cũng cho anh tất cả những gì cô ấy có đấy thôi. Những cảm xúc hận thù, sợ hãi, tức giận của Mạnh Sơ với Trần Thù Quan kiếp này là hệ quả của một người lĩnh ngộ được câu nói : “Trong tình yêu, không phải đầu tư nhiều tình cảm sẽ nhận về được kết cục tốt đẹp.” thậm chí có thể bị người ta hãm hại và lợi dụng ngược lại. Sơ Sơ sợ hãi nên chạy trốn Thù Quan, nhưng Thù Quan nghiêm nhiên xem điều đó hết sức nhẹ nhàng, chỉ cần anh ta muốn thì cô phải ở bên anh ta, quấn quýt với anh ta; hóa ra từ kiếp trước đến kiếp này thứ bắt đầu và níu giữ tình yêu của họ chỉ là những cái chạm vật lí và sự điều khiển của hormone sinh học. Người có tâm lí vặn vẹo như anh ta nên sống một mình và sử dụng các dịch vụ như “ăn bánh trả tiền” để không làm khổ thêm cuộc đời của ai nữa. Mạnh Sơ chắc cũng đã nghĩ như thế nên không chỉ một mà là nhiều lần khóc lóc cầu xin anh tha cho cô ở cuộc đời này. Và có lẽ câu chuyện kiếp này của họ cũng chẳng khác mấy so với kiếp trước, nếu như… Trần Thù Quan không biết được việc Mạnh Sơ chuyển sinh. Từ những lời nói trong lúc say sưa của cô, Thù Quan có thể nhảy số được chuyện hoang đường như trọng sinh và thật sự tin vào điều đó, đối với nhà khoa học như anh ta thì đúng là tỉ lệ 0,001/10000 rồi. Nhưng lại may mắn khi có được tỉ lệ đó nên Thù Quan đã làm được những điều mà anh ta ở cuộc đời khác không thể hoàn thành được. Trần Thù Quan bắt đầu tự đặt câu hỏi cho những việc mình làm với Mạnh Sơ ở kiếp trước, tại sao anh ta phải làm đến mức đó => anh ta không có được cô thì phải hủy hoại cô; anh ta có dục vọng chiếm hữu lớn như vậy sao => anh ta yêu Mạnh Sơ hơn những gì anh ta nghĩ. Từ những luận điểm đó Trần Thù Quan đi đến kết luận, có lẽ có Mạnh Sơ ở bên là một niềm vui chứ không phải sự phiền phức => bắt đầu quan tâm đến cô ấy hơn, công nhận vị trí của cô ấy trong cuộc sống của mình. Trần Thù Quan kiếp này may mắn nhận ra sự chiếm hữu vặn vẹo của mình với Mạnh Sơ từ sớm, nên anh ta cố gắng thay đổi để có được tình yêu của Sơ Sơ lần nữa. Nếu so sánh với những bộ ngôn tình có yếu tố chuyển sinh khác dưới góc nhìn nữ chính, tuy người trọng sinh vẫn là nữ nhưng người thay đổi khuyết điểm và sai lầm của bản thân để có kết cục tốt hơn lại là nam chính. Tuy không thể hài lòng với sự thay đổi của Thù Quan, vì anh ta thừa nhận là lòng đố kị của mình vẫn còn lớn lắm (vẫn còn muốn giết Mạnh Sơ nếu cô dám yêu người khác) nhưng vì hứa sẽ không làm hại đến cô nữa nên anh ta sẽ cố gắng kiềm chế suy nghĩ đó. Nghĩ mà xem, ai lại thấy được hạnh phúc khi bên cạnh mình là người có tâm lí sát nhân mãnh liệt như vậy; nhưng may mắn người Trần Thù Quan yêu là Mạnh Sơ và cũng chỉ có cô ấy mới đủ bao dung cho tất cả những khiếm khuyết của anh ta, chấp nhân tin anh ta lần nữa. Nếu không phải có sự xuất hiện của Mạnh Chỉ, chắc cô ấy cũng không dễ dàng gì buông đi những đề phòng đó. Kết thúc quá hụt hẫng, vì theo mình Trần Thù Quan cần phải dùng nhiều thời gian hơn để bù đắp cho những gì anh đã lấy đi từ cô ở kiếp trước, từ công việc mơ ước đến địa vị đến trong giới và nhiều thứ khác nữa. Nhưng quá trình đọc truyện thì rất tuyệt vời, nói chung trừ phần kết thì cách triển khai rất mượt và khá logic, thêm vào đó là trình edit tài tình của Ngôn Tình Động khiến cho văn chương không bị cô đặc, lời văn êm ái đọc rất thuận miệng. Đây là bộ truyện đầu tiên đưa mình đến với Miêu và Ngôn Trình Động, mình cố gắng thả like đều hết toàn bộ câu chuyện để thay lời động viên đến bạn và thật sự mình thấy xứng đáng vô cùng, mong tương lai lại gặp bạn ở bộ truyện đặc sắc khác. Tóm lại, Nam Chính Luôn Muốn Độc Chết Tôi, có nội dung chuẩn xác như tên của nó, từ kiếp trước đến kiếp này Trần Thù Quan luôn lẩn quẩn trong suy nghĩ gi.ế.t Mạnh Sơ rồi đem cô làm tiêu bản để mỗi ngày chỉ anh ta được nhìn ngắm cô; nhưng anh ta lại khao khát tình yêu ấm áp và sự nồng nhiệt của cô hơn cả, muốn cô gái nhỏ mãi mãi là bé ngoan dưới cánh chim to lớn của mình – không tiếp xúc với thế giới bên ngoài, đặc biệt là Tần Tắc (nên phần ngoại truyện một lần nữa cho anh ta được như ý nguyện). Mọi người hãy đọc đi vì khum làm mọi người thất vọng đâu, mình từng đọc qua nhiều bộ ngôn tình mà cụ thể là độc chiếm văn, có thể nói Trần Thù Quan không khác biệt so với nam chính nào, nhưng Mạnh Sơ thì ngoan cường không thua kém cô gái nào; và tình yêu của họ thì vặn vẹo, khác lạ không kém mối tình thăng trầm của bất kì ai. Cảm ơn mọi người đã dành thời gian đọc review của mình.   Mời các bạn mượn đọc sách Nam Chính Luôn Muốn Độc Chết Tôi của tác giả Bần Tăng Ái Hát Tửu.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Người Yêu Của Tổng Giám Đốc Xã Hội Đen
VĂN ÁN Câu chuyện tình yêu của tổng giám đốc xã hội đen và sát thủ đứng đầu thế giới. Cô, ở ngoài sáng là cô vợ yêu quý của tài phiệt cực giàu trên thế giới, không có ai biết vị tổng giám đốc đẹp trai trong mắt người ngoài thì lãnh khốc vô tình lại chỉ yêu thương cô vợ của anh, nâng niu trong tay sợ rớt, ngậm trong miệng sợ tan. Trong tối, cô là sát thủ đứng đầu thế giới, thuật thôi miên, thuật ám sát, thuật vật lộn, kỹ thuật xâm nhập máy vi tính và kỹ thuật chế tạo súng lại làm cho người ta khó lòng phòng bị, giết người ở trong vô hình, là một trong những sát thủ mà người đời không muốn chọc vào nhất. Anh, ngoài sáng là tổng giám đốc anh tuấn nhất, giàu có nhất trên thế giới, bị người ngoài đồn là lãnh khốc vô tình, lại chỉ yêu vợ mình, chỉ cần cô muốn, anh không tiếc sinh mạng cũng muốn tặng cho cô. Trong tối, anh lại thống lĩnh băng xã hội đen mạnh nhất thế giới... ★★★★★★★★★★★★★★★★★★★★★★★★★★★★★★ Đoạn trích: Trong một biệt thự tao nhã tinh xảo, một cô gái nằm một cái đồng hồ quả lắc huơ qua lại trước mắt một người đàn ông, giọng nói êm ái từ từ vang lên: "Bây giờ anh mệt chết đi. . . . Mệt chết đi. . . Rất muốn ngủ. . . Muốn ngủ." N giây sau, một người đàn ông nhắm hai mắt lại như cô mong muốn, ngã ở trên giường lớn hoa lệ. "Ông xã? Ông xã?" Cô gái nhẹ giọng gọi người đàn ông nằm ở trên giường, người đàn ông giống như ngủ hết sức ngọt ngào, không có chút phản ảnh với giọng nói của cô vợ anh yêu nhất. "Hì hì, xem ra thuật ru ngủ của mình có tiến bộ, ông xã, thật xin lỗi, em muốn đi ra ngoài một lát, sẽ trở về thật nhanh, hì hì. Em đã xin phép anh rồi, như vậy không phải là lén ra ngoài nhé!" Một cô gái nhỏ đắc ý nói, sau đó nhẹ nhàng hôn lên trán người đàn ông. Một giây sau, một bóng dáng nhỏ nhắn giống như là con thằn lằn, từ một cửa sổ lưu loát trợt xuống vách tường, từ từ biến mất trong đêm đen.. Sau một giây đồng hồ, người đàn ông anh tuấn vốn ngủ say ở trên cái giường xa hoa mở ra tròng mắt như chim ưng, làm cho người ta trầm mê trong tròng mắt đen xinh đẹp. Nghe đồn có một buổi tối, toàn thể anh em trong bang Hắc Ưng - băng xã hội đen mạnh nhất thế giới đều ra ngoài. Nghe đồn hành động lần đó khiến chính khách nhân sĩ toàn thành đều kinh sợ, chỉ sợ sơ ý đắc tội đại ca bang Hắc Ưng, khiến bọn họ biến mất; Nghe đồn hành động lần đó chỉ vì bảo vệ bọn họ vợ yêu của bang chủ anh minh nhất; Nghe đồn là chuyện thường xảy ra... _____???? P/s : Trong list truyện này toàn sủng không ngược nên mình không nói nhiều nhé ^^ Nam chính là xã hội đen , nữ chính cũng vậy nhưng không mạnh bằng nam chính ???? Trong truyện này tội nhất là nam chính . Nuông chiều nữ chính mọi thứ . Hai người cưới nhau được 2 năm nhưng nữ chính lại không thích có con ( lý do vì họ còn trẻ ???? ) Vâng mình rất bức xúc , nam chính rất muốn có con và nhiều lần muốn nói nhưng lại sợ nữ chính buồn ???? Nữ chính hơi ích kĩ ( theo mình là như vậy ) và có nhiều hành động thấy không thích . Nam chính sủng nữ chính tận trời . Mặt lạnh với tất cả mọi người trừ nữ chính . Đọc mà thích nhất sử tử  mấy tiểu tam bên nam chính ???? Nếu bạn nào thích hãy nhào vô nào . Truyện này không nhàm chán hay nhạt gì đâu nha mấy tình yêu ???? Có nhiều bạn cũng hỏi mình là 3s là gì ? 3s là từ viết tắt của Sắc - Sủng - Sạch nha ???? *** Nếu bạn nào đã đọc Vợ yêu của tổng giám đốc xã hội đen thì ắt hẳn còn nhớ hình ảnh của cặp nam – nữ cường trong truyện. Khá nhiều bạn khi chưa đọc truyện còn lầm tưởng Vợ yêu của Tổng giám đốc xã hội đen và Người yêu của tổng giám đốc xã hội đen là cùng một chuyện, mình đính chính là không phải nha! Nữ chính trong bộ Người yêu của tổng giám đốc xã hội đen Thủy Băng Nhu được ví như một thiên thần không cánh, cô ngây thơ dịu dàng, cô đôn hậu ngọt ngào. Không còn là hình tượng một nữ sát thủ cường hãn mạnh mẽ, thân phận ẩn chứa nhiều bí mật, Thủy Băng Nhu là cây kẹo ngọt đúng nghĩa. Cô dưới sự che chở của Hoàng Phu Tuyệt chưa từng chịu chút thương tổn nào, thậm chí ít tiếp xúc với thế giới bên ngoài cho đến năm cô 18 tuổi. Hoàng Phu Tuyệt – tổng tài tối cao của tập đoàn “Thánh Hoàng”, cũng là “con rùa vàng” trong mắt mọi phụ nữ, một trong mười tài phiệt giàu có quyền lực nhất thế giới. Anh nắm trong tay quyền sinh sát, không chỉ là tổng tài máu lạnh, Hoàng Phu Tuyệt còn là thủ lĩnh thần bí của giới hắc bang. Được miêu tả với vẻ bề ngoài đến thần tiên cũng phải ghen tỵ, Hoàng Phu Tuyệt quả nhiên là viên đá quý lấp lánh mà sắc lạnh. Năm 10 tuổi, Thủy Băng Nhu được Hoàng Phu Tuyệt đưa về từ cô nhi viện, từ đó cô sống trong tình yêu và bao bọc quá mức kỹ lưỡng của anh. Hoàng Phu Tuyệt đới cả thế giới lạnh lùng hờ hững, nhưng lại sủng Thủy Băng Nhu đến hết thuốc chữa, trên đời này, người có thể lọt vào ánh mắt anh chỉ có cô. Còn Thủy Băng Nhu cũng tuyệt đối chung thủy với Hoàng Phu Tuyệt. Kể từ thời điểm anh đón cô về lâu đài 8 năm trước, anh đã nguyện thề suốt đời yêu anh không thay đổi. Nhiều tình tiết mới trong Người yêu của tổng giám đốc xã hội đen được mở ra vào giai đoạn Thủy Băng Nhu 18 tuổi. Một cô gái trong độ thanh xuân đẹp nhất, quanh quẩn trong một tòa lâu đài, ước mong của cô là được ra ngoài, được đến trường học tập như bao nhiêu người ngoài kia. Mặc dù Hoàng Phu Tuyệt rất tốt, thuê gia sư toàn người có năng lực đến dạy cô nhưng Thủy Băng Nhu lại không hề có người bạn nào, cô muốn được trải nghiệm thế giới. Hoàng Phu Tuyệt, vì quá yêu Thủy Băng Nhu, anh lo sợ thế giới giả dối ngoài kia sẽ làm thương tổn bảo bối của anh, nên khi nghe đề xuất của cô, anh khồn khỏi bận lòng. Lo lắng của Hoàng Phu Tuyệt không phải không có căn cứ. Anh ngoài là một tổng tài trên thương trường, bốn phía còn có kẻ thù đầy rẫy, còn Thủy Băng Nhu quá thiện lương đơn thuần. Thế nhưng anh không thể khước từ thỉnh cầu của cô, ai bảo anh yêu cô chứ! Quân Tử Hữu Ước đã thành công ngay ở cách xây dựng hai bối cảnh đối lập trong tác phẩm của mình. Tại lâu đài, Hoàng Phu Tuyệt chính là vị vua tối cao, Thủy Băng Nhu là thiên sứ đầy quyền lực. Tất cả người hầu từ trên xuống dưới đều yêu quý cô chủ nhỏ của bọn họ. Một không gian sống quá mức hoàn hảo và đáng mơ ước. Còn ở ngoài thế giới, ngay từ khi Thủy Băng Nhu lấy thân phận bình thường để nhòa nhập, đã gặp không ít những trắc trở và dối trá. Với vẻ ngoài say lòng người của mình, Thủy Băng Nhu bị ganh ghét và hãm hại, người bạn thật tâm duy nhất với cô là Lý Hiểu Huyên. Một cô gái mỏng manh và đơn thuần, thoát ra khỏi đôi cánh vững chãi của Hoàng Phu Tuyệt phải làm cách nào để đứng vững? Mình cực thích nhân vật Hoàng Phu Tuyệt trong Người yêu của tổng giám đốc xã hội đen, và chắc cũng chỉ có trong mơ mới đào ra được một người đàn ông cực phẩm đến mức này. Anh luôn luôn theo dõi từng bước đi của Thủy Băng Nhu, một tổn thương nhỏ của cô anh cũng tự dằn vặt bản thân mình, tự nhận trách nhiệm về mình, phải yêu đến mức nào thì mới cố chấp đến mức ấy. Với những kẻ tơ tưởng, mơ ước người phụ nữ của anh, không một ai là có kết cục tốt đẹp; những người làm tổn hại đến cô, anh sẽ cho chúng sống không bằng chết. Quả thật Người yêu của tổng giám đốc xã hội đen là một tác phẩm bạn nên đọc. Riêng những ai mê thể loại tổng tài, hắc bang thì khỏi phải nghĩ luôn. Quan trọng là truyện này sạch, sủng, sắc đủ cả, hợp gu cho tất cả những ai mê ngôn tình. Mình đánh giá tác phẩm này 9,5/10, trừ 0,5 vì nhiều lúc nữ chính hơi yếu đuối và cả nể ^–^. *** Trong một phòng sách âm u, có một bóng dáng cao lớn đứng phía trước cửa sổ, một người đàn ông dáng vẻ một mực cung kính đứng phía sau hắn. "Chuyện nên làm đã làm xong chưa?" Giọng nói lạnh lẽo thốt ra từ trong miệng bóng dáng cao lớn trước cửa sổ, khiến cho người ta rất muốn biết rốt cuộc là như thế nào mà một người lại có thể có thanh âm lạnh lẽo đến vậy, giống như băng tuyết trên đỉnh núi, giống như muốn đem lòng người đóng băng mới bằng lòng bỏ qua. "Đều đã sắp xếp xong xuôi rồi, ông chủ" , người đàn ông già nua một mực cung kính đáp. "Ừ, trong tháng này tìm bốn nữ sát thủ thân thủ suất sắc đến ngầm bảo vệ tiểu thư, " giọng nói lạnh lẽo lần nữa vang lên."Dạ, thuộc hạ lập tức đi làm." Người đàn ông già nua cung kính trả lời. Cốc cốc cốc. . . . . . Cửa phòng sách truyền đến tiếng gõ cửa. "Lui xuống đi, bảo mọi người, trước giờ cơm tối không được quấy rầy tôi." Hoàng Phu Tuyệt căn dặn. "Dạ, thuộc hạ cáo lui" , Quản gia nhận lệnh, một mực cung kính rời khỏi thư phòng, "Bác Quản gia, Tuyệt ở trong phòng sách phải không ?" Ngoài cửa phòng sách vang lên thanh âm ngọt ngào. "Đúng vậy, tiểu thư" Quản gia đáp lời vị thiên sứ này, không! Là một vị mỹ nữ tóc dài, chủ nhân giọng nói ngọt ngào——Thủy Băng Nhu, áo ngủ màu trắng hình U cổ điển, áo khoác ngủ Lace (viền tơ) tơ lụa, quanh co khúc khuỷu rủ xuống đất; dưới chân là một đôi dép tơ lụa thêu tuyệt đẹp, áo ngủ một loạt màu trắng gạo chỉ có thể hình dung bằng bốn chữ —— cao quý thanh lịch, từ trên tóc ẩm ướt vài giọt bọt nước nghịch ngợm rơi xuống rơi vào trên áo ngủ liền biến mất không thấy gì nữa. "Cám ơn bác Quản gia", thiếu nữ tươi vui cười ngọt ngào với vị Quản gia, sau đó đẩy cửa đi vào trong phòng sách. Phòng sách âm u trong nháy mắt sáng lên."Tôi không phải đã nói trước giờ cơm tối không cho phép ai tới làm phiền tôi sao?" giọng nói lạnh lẽo vang lên, biểu hiện chủ nhân không vui, tốt nhất nên có một lý do, nếu không ngươi nên biết kết quả bi thảm của ngươi. "Tuyệt, anh vẫn còn đang tức giận chuyện em muốn đi học sao?" Thủy Băng Nhu dịu dàng hỏi. Hoàng Phu Tuyệt xoay người, màu đen kiêu ngạo ngông cuồng tung bay trên không trung, áo sơ mi Armani màu trắng chỉ cài ba nút, lộ ra lồng ngực tráng kiện, vô cùng hấp dẫn, ánh mắt sắc bén nhìn thấy Thủy Băng Nhu đi vào trong nháy mắt trở nên dịu dàng tình cảm như nước, giống như muốn chìm nổi trên mặt nước, dưới cái mũi kiên cường là khuôn mặt góc cạnh rõ ràng, môi mỏng, không che giấu được khí phách cùng uy nghiêm làm người ta sợ, nhưng Thủy Băng Nhu là một loại khác, trong lòng Hoàng Phu Tuyệt cô mãi là người lương thiện nhất trên thế giới. Mắt liếc thấy tóc cô vẫn còn đang nhỏ nước, bước nhanh đi tới, ôm ngang eo cô, đặt lên cái ghế êm ái bên cạnh, sau đó xoay người đi đến tủ chứa đồ cầm lấy máy sấy bắt đầu giúp cô sấy khô tóc. "Tại sao chưa sấy khô tóc đã chạy lung tung, bộ dạng như vậy rất dễ ngã bệnh, có biết hay không, " Hoàng Phu Tuyệt dịu dàng nói.   Mời các bạn đón đọc Người Yêu Của Tổng Giám Đốc Xã Hội Đen của tác giả Quân Tử Hữu Ước.
Khi Quân Vi Hoàng
Văn án:    Nước mất nhà tan, bị đưa đi làm con tin. Hắn nhốt nàng trong cung mười năm, nằm trên long sàng bị hắn dùng đủ mọi loại dâm hình, khiến cho chân nàng mềm nhũn suốt cả ngày, không cách nào trốn thoát được. Nàng khóc lóc cố lấy lòng, tự tử tìm chết. Hắn không hề để tâm đến ba ngàn mỹ nữ ở hậu cung, nhưng dù có chặt đứt chân nàng cũng muốn giữ chặt nàng bên cạnh.    Hắn tự mình ra sa trường giết giặc, vội vàng đưa nàng vào trong quân để hầu hạ. Sau đó nàng bị loạn tiễn trên chiến trường cướp lấy mạng sống. Mở mắt ra lần nữa, lại là cảnh bị hắn đè dưới thân trong cung đêm đó. Tại sao sống lại lần nữa mà vẫn bị hắn ăn sạch vậy?   "Đời này nàng đừng hòng thoát khỏi trẫm."   Âm thanh va chạm vang lên từ long sàng, vẫn là lời thoại đó, giọng nói toát ra hơi lạnh, giống như hận không thể nghiền nát nàng.    Nàng nhìn vị hoàng đế đã thống nhất bốn quốc gia, tự hiểu rằng kiếp này sẽ lại bị giam cầm mười năm. Đúng thế, muốn trốn cũng không thể trốn, chi bằng cứ thuận theo ý hắn, ngủ bên cạnh hắn và ngồi trên ngai vàng của hắn!   Những kẻ từng xúi giục nàng khi quân phục quốc, chỉ mong sao nàng sớm bị ban chết, ha ha, nàng nhất định sẽ không để bọn họ được như ý nguyện!   Nhiều năm sau, hắn nhìn chằm chằm cái bụng nhô lên của nàng, ánh mắt khao khát. Nàng kinh ngạc hồi lâu, mới cảm thán: "Hậu cung có đến mười mấy hoàng tử đều không phải long chủng của chàng? Ha ha ha, cho chàng ức hiếp ta, bị cắm sừng đáng đời!"   Hắn yên lặng. Tại sao đường đường là hoàng hậu của một vị thánh quân như hắn lại ngu ngốc đến thế chứ? Nếu như thái tử cũng giống như nàng... Rốt cuộc là do hắn yêu thương hay là cưng chiều mà ra? (*)   Cảnh báo cực mạnh trước khi đọc review, đây là truyện CAO H, SM và CỰC KỲ CAO H, đừng có con bướm yếu đuối nào đọc review rồi thấy tam quan vỡ tan nát, lên ăn vạ reviewer đấy nhé, mình không chịu trách nhiệm đâu ạ.   Nội dung sơ qua của "Khi quân vi hoàng" cũng giống như văn án đã nói, đây là một câu chuyện về hai người cùng trùng sinh làm lại cuộc đời - hoàng đế và ái phi của hắn.    Đời trước, Giang Đào Hoa là công chúa vong quốc của Đại Diễn, ôm mối hận gả vào hoàng cung Ngạo Quốc. Hôn phu của nàng là đế vương trẻ tuổi nhất Ngạo Quốc, thông minh gan dạ, bá chủ thiên hạ, không gì không thể làm được. Chỉ có duy nhất mình nàng là hắn không thể chế ngự. (Bài viết được post full và sớm nhất tại Lust Aveland)   Vì vậy, hắn giam nàng vào lãnh cung, dùng đủ mọi cách hành hạ thân thể nàng, thậm chí là đòn roi, chém đứt chân để nàng không thể chạy trốn. Nhưng Đào Hoa là ai chứ, nàng thà bị làm nhục, bị tra tấn tàn nhẫn cũng quyết không cúi đầu khuất phục. Nàng quật cường như vậy chỉ vì mong có một ngày, phụ thân và huynh trưởng sẽ đến cứu nàng.    Nhưng mong mỏi của Đào Hoa rốt cuộc chỉ là hão huyền. Đối với con dân Đại Diễn, nàng đã trở thành tội đồ. Phụ thân và huynh trưởng còn ước gì nàng táng thân ở Ngạo Quốc để đền bù cho đất nước. Tất cả những điều ấy, Đào Hoa không dám tin là thật, chỉ đến khi nàng bị trăm ngàn mũi tên kết liễu mạng sống trên chiến trường, Đào Hoa mới thảng thốt nhận ra, hóa ra người quan tâm đến nàng nhất lại là hắn.    Một lần nữa sống lại, khung cảnh cũ, con người cũ, hắn vẫn là vị đế vương ngạo nghễ nhưng bạo ngược, thích dùng những thứ dâm dục để tra tấn nàng. Nhưng Đào Hoa giờ đã khác, nàng không còn là quả hồng mềm ai muốn bóp thì bóp.    Nếu số phận đã đẩy nàng đến bên hắn, vậy thì sao không chiều theo ý hắn, leo lên ngôi vị cao nhất kia? Quá khứ đau đớn và tủi nhục tựa như một giấc mộng mà nàng vĩnh viễn không muốn nhớ lại nữa. Nàng dùng chút kí ức vụn vặt của kiếp trước, từng bước từng bước, dùng thân thể mình lấy lòng hắn.    Nhưng nàng không biết, cùng mơ giấc mơ khủng khiếp ấy với nàng, còn có cả hắn, Nghiêu Huyền.   Kiếp trước, sau khi mất nàng, hắn mới nhận ra điều quan trọng nhất đối với mình không phải là vinh hoa quyền lực mà là một người con gái. Nàng chết đi, hắn cũng rời bỏ nhân gian, những tưởng sẽ chỉ gặp lại nhau dưới hoàng tuyền nào ngờ vẫn còn cơ hội làm lại từ đầu.    Giấc mộng đã qua, hắn sẽ không bao giờ lặp lại tổn thương với nàng lần nữa. Nhưng trời sinh hắn đã bị cơ thể của nàng thu hút, không thể ngừng lại mà muốn nàng càng nhiều hơn. Hai người cứ tiếp tục dây dưa, ngược nhau như thế, chỉ khác là lần này không còn ngược bằng đòn roi, mà "ngược" đủ tư thế, thể loại, đủ các loại thuốc kích thích máu mũi phun trào trên long sàng...   Càng tiếp xúc với nhau nhiều hơn, Đào Hoa càng khám phá ra nhiều bí mật của đế vương. Hóa ra, nàng không phải công chúa chân chính của Đại Diễn mà mang trong mình dòng máu của Ngạo Quốc. Nàng và hắn đã từng ở bên nhau rất lâu về trước, từ trước cả khi nàng có những kí ức đầu tiên.    Mẫu thân của nàng là một nữ nhân đầy thủ đoạn, bà đã dùng chính nữ nhi của mình để bày ra một âm mưu, muốn khống chế đế vương tương lai là hắn. Nhưng trước khi bà ta đạt được mục đích thì đã bất hạnh bỏ mình, còn Đào Hoa thì bị đưa sang Đại Diễn làm con tin.    Sau khi đưa nàng trở về Ngạo Quốc một lần nữa, Nghiêu Huyền vẫn có ý yêu chiều nàng như cũ, chẳng qua kiếp trước nàng bị hận thù che mờ mắt nên mới không nhận ra. Kiếp này, nàng nhu mì thuận theo hắn nên càng được hưởng nhiều ngon ngọt. Không chỉ là ngon ngọt ngoài mặt đâu, còn cả ở trên giường nữa.    Tuy nhiên giữa hai người vẫn còn bị ngăn cách bởi một bí mật to lớn khác. Nàng trúng một loại cổ độc kì lạ, mà thuốc giải lại độc nhất vô nhị - tinh dịch sau mỗi cuộc giao hoan với đế vương. Sau khi biết được sự thật này, Đào Hoa và Nghiêu Huyền lại một lần nữa phải tách xa nhau. Hắn ở lại đối đầu với ngoại bang xâm lấn. Nàng tìm đến Thiên Vân Quốc xa xôi để chữa bệnh.    Liệu hai người có thành công giải hết những ân oán kiếp trước, sống hạnh phúc với nhau đến mãi mãi hay không? Câu hỏi này mình xin phép chỉ trả lời vế sau, đó là có, họ sẽ có một cái kết hạnh phúc ấm áp, không còn ngược nhau trên giường nữa. Còn vế đầu tiên, mình cũng phải nói thật, đây là một cuốn truyện lấy H làm chủ đạo, nội dung là gió thoảng mây bay, tuy hấp dẫn nhưng cũng hơi nhiều chỗ phi logic, bạn đọc đừng nên quá quan trọng hóa vấn đề nội dung làm gì cả, nên tận hưởng các cảnh H nóng bỏng chảy máu mũi thôi ạ.    Truyện tưởng là ngược nữ nhưng cuối cùng lại ngược cả hai, kiếp trước hai anh chị ngược nhau mạnh bạo như trâu thì kiếp này hai người lại lăn lên giường ngược nhau bằng 360 tư thế, đủ loại tình thú khiến các sắc nữ phải đỏ mặt tim đập nhanh.    Nếu các bạn yêu thích những bộ truyện thịt tràn bờ đê, thịt ngập khoang miệng, đủ các món thịt thơm ngon hấp dẫn thì hãy đến với "Khi quân vi hoàng" ạ, đảm bảo chất lượng xôi thịt sẽ không làm bạn thất vọng đâu ạ.  _____   (*) Trích từ bản edit   Review by #Huyên Tần - fb/ReviewNgonTinh0105 *** Chiến qua kim minh, tiếng ngựa gào rống vang lên. Vài mũi tên đâm vào song sắt của xe chở tù nhân, hướng về phía yết hầu của Đào Hoa bắn tới, nàng vẫn như cũ nhìn chằm chằm nam nhân thực thụ đang chỉ huy vạn quân trên chiến trường một cách tự nhiên, không hề có chút nao núng kia. Nhìn hắn chạy về phía nàng với một thân chiến bào nhiễm đầy máu, mũi tên bay loạn đâm thủng thân hình hắn, nàng chợt nhếch môi cười. Nàng hận nơi ngục tù đã ngược đãi nàng suốt mười năm qua, trước khi chết, nàng rốt cuộc cũng nhìn thấy thần sắc kinh hoàng cùng thống khổ của hắn, nhìn thấy hắn bị thương mà đổ máu như vậy đáng lẽ ra nàng nên khoái chí mà cười to, lúc ấy nàng đã nghĩ dù có thành tro mình cùng thấy thoải mái. Thế nhưng giờ đây, trước tiếng gào tê tâm liệt phế của hắn, nàng lại chậm rãi nhắm mắt. Trái tim nguyên vẹn đã bị hắn dẫm đạp, dù cho có còn di nguyện nào đi nữa, thì vẫn là để đến kiếp sau đi. Một chuyến nhân thế này, nước mất nhà tan, mười năm xích sắt, làm nô lệ dưới thân người. Âm mưu cung đình, tính kế tranh sủng đã khiến nàng căm hận thấu xương, khóc khô nước mắt. Thân thể dần trở nên lạnh băng, dường như có cái gì ấm áp châm rãi rơi xuống phủ lên mặt nàng. Đó là cái gì đây? "Đào Hoa, Giang Đào Hoa... Hoa Nhi!" Lại là ai kêu tên nàng, dù cho chính nàng cũng không thể nhớ nổi tên của mình A, dẫu biết được cũng còn nghĩa lý gì đâu, vì nàng đã là người chết rồi. Vô luận là công chúa của Đại Diễn, con tin liên hôn hay là phi tử bị đày vào lãnh cung, thừa ân tiện nô, đều không còn quan hệ gì đến nàng. Dù cho sau này hắn thống nhất tứ quốc tám phương thì cuối cùng cũng không còn liên quan đến nàng nữa. ... Đau, cơn đau xé rách làm Đào Hoa đột nhiên mở mắt. "A!" Nàng tưởng chừng muốn thét chói tai nhưng lại sợ hãi không thốt được một thanh âm nào. Đôi mắt sắc, đen nhánh đang phiếm lửa giận nhìn chằm chằm nàng, giống như muốn đem nàng hủy xác, lột da. Sao có thể! Không phải nàng đã chết sao? Vì cớ nào lại phải trì trệ ở thế gian như địa ngục tăm tối này? Chẳng lẽ nàng bị hắn làm bẩn đến mức ngay cả địa ngục cũng không chịu thu nhận nàng sao? "Bỏ qua cho ta..." Đào Hoa giãy giụa, muốn trốn đi, nhưng vẫn như mười năm trước, hắn dùng côn thịt của mình hung hăng mà tiến vào thân thể nàng, đem nàng xỏ xuyên lại nghiền nát, không ngừng phá hủy đi tôn nghiêm cùng tự do mà nàng từng sở hữu. "Mơ tưởng." Hắn như dã thú gầm nhẹ, dục vọng bị lửa giận vùi lấp, khiến động tác dưới thân ngày càng nhanh. Tứ chi Đào Hoa bị trói, tơ lụa siết làm nàng đau điếng. Nàng bị xâm chiếm, hắn đỉnh lên không ngừng, khiến cho thân thể không ngừng tiến về phía trước , đầu đụng đến đầu giường khắc kim long, lúc này mặt nàng đã một mảnh trắng bệch, nhưng tiếng đụng vẫn cứ chạm ầm ầm vang lên. Nhìn ấm trướng màu vàng sáng, Đào Hoa nhớ rõ đây là long sàng của hắn, nhớ rõ tứ chi bị trói, nhớ rõ hai chân bị bắt phải mở rộng ra để hắn dễ dàng cắm vào. "Ngươi không có máu xử nữ." Hắn bỗng nhiên cúi người, liếm đi nước mắt của nàng rồi sau đó cắn phần cổ trắng ngần ấy, tựa như mỗi khi đặt kiếm trên yết hầu nàng để uy hiếp như kiếp trước. Mời các bạn đón đọc Khi Quân Vi Hoàng của tác giả Mễ Mâu Linh Vũ.