Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Nhạt Màu

Edit: Mèo Xù Thể loại: Công cấm dục, là tinh anh xã hội, hormone tràn đầy x Thị dịu dàng, thiện lương, hình tượng nhân thê, vừa gặp đã yêu, ấm áp chữa trị, hiện đại. HE, có bánh bao. Độ dài: 42 chương + 9 phiên ngoại Đọc & sửa lỗi: Thechronicles0134 Bìa: Des by Cordelia/Weather Team Một con người nhạt nhoà trong thế giới xô bồ, chen chúc. Một hoạ sĩ vẽ tranh minh hoạ cho sách thiếu nhi cực kì bình thường, chỉ là cậu không dùng những sắc màu rực rỡ, mà chỉ là những mảng màu nhạt như tính cách trầm lắng của cậu, cũng như cuộc sống bình đạm cậu có. Tụng Nhiên không nghĩ tới rằng, chỉ gặp một bé con bốn tuổi, mà cuộc đời của cậu thay đổi. Một ngày nọ, bé con Bối Bối dẫn theo người cha đơn thân đẹp trai nhiều tiền sự nghiệp thành công của mình tùy tiện bước vào vào thế giới của Tụng Nhiên. Khi truyện cổ tích gặp gỡ đứa trẻ cô đơn, khi căn nhà 8012A ấm áp gặp căn nhà 8012B lạnh lẽo, đây là một câu chuyện liên quan đến gia đình và tình yêu. Note của editor: Lý do mình đào hố này là: 1.Có sugar daddy 2. Có nhân thê thụ 3. Có bánh bao dễ thương ngoan ngoãn 4. Có mèo. Rất mong sẽ được mọi người ủng hộ. Vẫn là truyền thống của nhà mình, lấp hố có thể chậm, nhưng sẽ không bỏ hố, trừ những trường hợp bất khả kháng. Truyện này thì ngọt ngào ấm áp cực luôn, knhưng vì mỗi chương đều rất dài nên tốc độ ra chương sẽ chậm, hoặc là mình sẽ edit để làm hàng tồn rồi post nên sẽ post sau khoảng một thời gian nữa nhé. *** Review Nhạt màu – Thập Cửu Dao   Hôm nay đi lang thang tìm hiểu thì gặp được review khá hay về Nhạt màu của chị Gekkabijin trên blog Lâm Phong nên mình xin phép cop về nhà cho mọi người cùng đọc. Còn chương cuối Nhạt màu xin hẹn mọi người tối mai để mình beta, cập nhật mục lục cho xong đã >< Cảnh báo trước, review CÓ SPOIL NHIỀU. “Truyện này có cái tag công thụ lừa đảo nhất mà mình từng đọc luôn. Công k hề “cấm dục”, bề ngoài nhìn cảm giác vậy nhưng tính cách thì k hề như thế, thụ cũng k phải kiểu “ôn nhu thiện lương” như chuẩn bình thường mà ẻm có đôi khi rất tăng động và nắng mưa thất thường. Mình lướt qua khúc đầu, bắt đầu đọc từ 2/3 trở đi nên spoil khúc đầu có thể k chắc lắm, và spoil này tiết lộ khá nhiều tình tiết truyện nên ai muốn hồi hộp hay k muốn bị mất hứng thì cân nhắc kỹ trước khi đọc nha: Thụ là một họa sĩ tự do, chuyên vẽ tranh minh họa/ truyện cho con nít. Lần đầu tiên nhìn thấy công từ xa, thụ đã bị sét oánh cái đùng, quyết định thuê căn nhà đắt đỏ (chỗ này mình lướt nên k chắc lắm về chuyện giá thuê này nọ) chỉ vì muốn có thể được nhìn thấy “nam thần” một lần nữa, mà k hề biết rằng, nhà của “nam thần” ngay ở đối diện chứ chẳng đâu xa. Công đi công tác, giao con trai 4 tuổi cho bảo mẫu trông, mà vị bảo mẫu này hết sức “có trách nhiệm”, vì chuyện nhà mà xin nghỉ bằng cách dán tờ giấy lên cửa rồi quẳng luôn thằng bé k thèm quan tâm. Thụ tình cờ thấy có đứa nhỏ trước cửa nhà thì tình thương trỗi dậy, dẫn vô nhà tắm rửa cho ăn, chăm sóc như con ruột mà một lần nữa k hề biết rằng đây là con trai của nam thần. Công gọi điện về hỏi thăm con trai thì mới hay bảo mẫu vô trách nhiệm quá nên thụ đã giúp công chăm sóc con mình. Trò chuyện qua điện thoại được vài lần, công cảm thấy thụ là một thanh niên sáng sủa, tốt bụng lại đáng tin cậy, quan trọng nhất là cực kỳ yêu trẻ con nên mời thụ làm bảo mẫu cho con của mình, trong sự sung sướng hạnh phúc ngất ngây của thụ (vì trước khi công đưa ra lời mời thụ đã muốn xin công cho mình chăm đứa bé rồi). Bởi vì sinh trưởng trong 2 hoàn cảnh rất khác nhau mà công và thụ nảy sinh tranh cãi về vấn đề giáo dục con cái, thụ nổi nóng ăn nói khó nghe làm công tức giận, giao con trai cho người khác chăm sóc. Bảo mẫu mới là một cô gái trẻ, có đào tạo chuyên nghiệp nhưng lại k nhạy cảm và tinh tế như thụ, khiến công lần nữa nhận ra chỉ có thụ là phù hợp chăm lo cho con mình nhất. Hai người lại hòa thuận với nhau, thông qua những cuộc điện thoại mỗi ngày để báo cáo tình hình của đứa bé, tình cảm giữa công thụ cũng dần nảy sinh. Rốt cuộc đến ngày thứ… 9 nói chuyện với nhau, công quyết định thổ lộ với thụ, hy vọng thụ cùng mình xây dựng một gia đình 3 người hạnh phúc. Trong số hơn năm, sáu trăm bộ đam mỹ mình đã đọc, đây là lần đầu tiên mình thấy một kiểu yêu hoàn toàn mới lạ. Người ta yêu qua mạng, qua game online, qua chat QQ, qua mai mối tùm lum loại, chỉ duy nhất chưa thấy: yêu qua điện thoại. Công thì thông qua thiết bị giám sát ở nhà đã thấy mặt thụ chứ thụ thì 100% chả biết công mặt mũi tròn méo, tướng tá mập ốm ra làm sao mà vẫn yêu, và 2 người phải lòng nhau chỉ trong vỏn vẹn chưa tới… 10 ngày. Σ(‘◉⌓◉’) Về cái phần mình nói ở trên: tag tầm bậy thì đúng là công tinh anh, “nội tiết tố” toát ra đầy trời nhưng thực tế ảnh k hề cấm dục, mà chính xác là kiểu bình tĩnh, lịch thiệp. Từ lúc thổ lộ với thụ thì cứ trêu thụ miết, 2 người gặp nhau thì ăn sạch thụ k còn 1 miếng xương, sau đó thì một tuần bảy ngày làm đều như vắt chanh, “cấm dục” cái chỗ nào??? Còn thụ thì k hề là kiểu ôn nhu hiền thê lương mẫu gì như phần giới thiệu nói. Thụ đúng là có phần “nhân thê” nhưng nhân thê ở đây chỉ biểu hiện qua chuyện ẻm chăm con của công cực kỳ chu đáo và nấu ăn ngon. Chuyện này cũng xuất phát từ quá khứ của thụ: bị cha bỏ rơi khi mới 6 tuổi, thụ bị tổn thương tâm lý nên có đôi khi hơi thần kinh, cứ thấy số là đếm, mà đã đếm thì k ngừng được, cho nên đi học k học được môn toán, cũng k thể vào đại học, chỉ có thể vẽ tranh minh họa cho trẻ con để kiếm tiền. Cũng chính vì từ bé đã phải 1 mình đối mặt với thế giới nên thụ rất thương con nít, cực kỳ cưng chiều con của công và cũng rất tự ti, dễ nổi nóng, nóng lên là nói năng k để ý gì, sau đó lại hối hận. Đại khái thì vì ảnh hưởng của bệnh mà tính cách thụ khá thất thường – nhất là với công (đây là điểm trừ hơi bị lớn của thụ). Về công thì: mình chỉ nói 2 chữ “Hoàn hảo” – trừ trong vấn đề nuôi dạy con. Mặc dù có con nhưng thực tế công k hề “thẳng” (như lời công nói) mà là cong – thẳng theo kiểu rất uyển chuyển, bản thân công cũng k quan tâm đến vấn đề yêu nam hay nữ. Bởi vì đứa bé ra đời nằm ngoài ý muốn của công (còn tại sao lại vậy thì mọi người nên đọc để biết, cũng khá là bất ngờ. =]]]) nên công k hề biết làm thế nào để nuôi dưỡng một sinh vật bé nhỏ như vậy. Công cho con trai tất cả vật chất, công cũng thương con nhưng vì k đủ nhạy cảm mà k quan tâm được tới tâm tư tình cảm của đứa nhỏ, thậm chí trong lòng công, nếu phải lựa chọn giữa gia đình và sự nghiệp, công sẽ từ bỏ cái thứ nhất. Cũng chính vì điều này mà công – thụ từng xảy ra tranh cãi kịch liệt, mãi đến sau này, thấy con trai khóc lóc, làm những chuyện mà nó chưa từng làm với mình; biết được quá khứ của thụ, công mới nhận ra, gia đình có ý nghĩa quan trọng thế nào. Nói chung, về nội dung, trừ chuyện công thụ yêu nhau quá nhanh, cũng quá “thần kỳ” thì truyện có tình tiết, cách miêu tả tốt. Công được xây dựng y như những anh “tổng tài khốc suất cuồng bá duệ” khác, có bá đạo, có dịu dàng, có thâm tình, ngoại hình đẹp như người mẫu, là tinh anh trong ngành sản xuất robot, thiết bị điện tử, tóm lại là hình mẫu của 3 chữ “cao phú soái”, nhưng hễ gặp thụ thì tự động bật mood “lưu manh giả danh trí thức”, thường làm thụ đến muốn bò lết xuống giường. Thụ thì tốt bụng, biết săn sóc, thông thường sẽ ngoan ngoãn nhân thê, nhưng đụng tới công thì ẻm bật đủ thứ mood: ngạo kiều, tạc mao, biệt nữu, dâm đãng, ngốc manh… đủ hết, với trẻ con thì tinh tế, với công thì ngơ ngơ, lắp bắp, nhiều khi ngố tàu ghẹo công tới “cứng như đá” mà k hề hay biết. Truyện có thịt, mà hài nhất là 2 người gọi chuyện giường chiếu của mình = ăn hoành thánh: thụ là chủ tiệm, công là khách, ăn sạch hoành thánh thì sẽ trả đủ “tiền”. =))))))))))) Tóm lại là nếu k phải công khống, sủng công quá mức thì truyện này cũng đọc được. Bé con trong truyện khá đáng yêu chứ k xéo sắc hay cản trở nhiều như những truyện khác, đề cử cho bạn nào thích đọc truyện ấm áp, những đoạn mô tả về cuộc sống hằng ngày của thụ với đứa bé rất dễ thương. ^^ (ps: Trong truyện còn có cp mèo “thái giám” yêu kiểu plato rất hài hước. =]]]) *** Nhạt màu – Thập Cửu Dao – EDIT HOÀN Hiện đại, nhẹ nhàng, ngoài đàng hoàng trong lưu manh công x ngoài nhân thê trong dụ thụ Một câu chuyện tình yêu từ xa và tiến theo tốc độ tên lửa. Tụng Nhiên là một họa sĩ, vô tình trở thành bảo mẫu bất đắc dĩ cho cậu nhóc Bố Bố. Trong quá trình chăm sóc con trai, họa sĩ “cưa” luôn người cha Hạ Trí Viễn đang đi công tác xa của bé. Kết thúc chuyến công tác, hai vị lăn giường luôn. Truyện hỗ sủng, thiên thụ chút nhưng không đáng kể. Công chủ động chuyện yêu đương nhưng thụ cũng hùa theo nhanh chóng, rất biết phối hợp. Ưng nhất việc bạn hiểu chuyện và ngoan. Có điều, tình yêu theo tốc độ tàu con thoi và quá hoàn hảo khiến mình cứ thấy hường phấn overload. Chắc không phải gu nên cảm giác bình thường, đọc xong dễ quên. *** [Review] Nhạt màu – Thập Cửu Dao Thể loại: Cấm dục tinh anh hormon bùng nổ công x dịu dàng nhân thê cứng cỏi thiện lương thụ, vừa gặp đã yêu, ấm áp chữa trị, hiện đại, HE, có bánh bao. Độ dài 42 chương + 9 phiên ngoại. Lâu lâu mới kiếm được một bộ như thế này, có công là ông bố đơn thân đẹp trai quyến rũ, có thụ đổ ầm ầm vì khí chất của công. Ai da, mình nên nói những điểm mình thích hay không thích trước nhỉ? Mà thôi, dưới đây sẽ là một đống chữ lộn xộn, không văn vẻ và cực kì thật lòng. Lí do tại sao mình lại quyết định nhảy hố? Thật ra là đầu truyện, editor đã nói bạn ấy đào hố này vì có sugar daddy, có nhân thê thụ, có bánh bao dễ thương và có mèo. Thì mình cũng vậy thôi. Sugar daddy là Hạ Trí Viễn, 31 tuổi, làm một tinh anh xã hội, nghiên cứu về trí tuệ nhân tạo. Mà Hạ Trí Viễn còn có một đứa con trai bốn tuổi gọi là Bố Bố. Trái với Hạ tiên sinh, Tụng Nhiên chỉ là một cậu họa sĩ nghèo mới 23 tuổi, làm cái nghề vẽ tranh minh họa cho trẻ em, cũng chẳng có gì nổi bật. Tiểu thụ này tình cờ gặp một anh chàng vô cùng đẹp trai, rồi bị cảm nắng ngay lập tức. Thụ vì nam thần đi xe Infiniti của mình mà quyết định nhận lời đến trông nom căn hộ cùng với con mèo bự Bố Đâu Đâu. Bạn nhỏ Tụng Nhiên cứ thế hi vọng có thể gặp lại được nam thần. Ấy vậy mà nam thần chả thấy đâu, tiểu thụ bỗng bắt gặp một đứa bé khóc lóc trước cửa nhà mình. Tụng Nhiên bất đắc dĩ trở thành bảo mẫu tạm thời của Bố Bố, tuy nhiên không phải chán ghét mà thậm chí còn hơi bị yêu thích nhóc này. Tụng Nhiên trông Bố Bố trong nửa tháng vì Hạ tiên sinh đang đi công tác ở xa, và cũng trong khoảng thời gian này, cậu hàng ngày gọi điện trò chuyện cùng Hạ Trí Viễn. Hai người tuy chưa gặp mặt, nhưng đã khẩu chiến này nọ với nhau. Tụng Nhiên cho rằng, một người đàn ông như Hạ Trí Viễn, tuyệt đối là cực phẩm, nhưng trên phương diện trông con thì cho 0 điểm còn nể tình chán. Còn Hạ Trí Viễn trước giờ vẫn luôn giữ quan niệm riêng về gia đình, coi việc Bố Bố ngoan ngoãn hiểu chuyện sớm là điều tốt. Tóm lại là trong vòng nửa tháng đã có tỉ chuyện xảy ra. Hạ Trí Viễn quan sát mọi việc xảy ra ở nhà, thay đổi ý nghĩ về gia đình, và có cảm xúc đối với cậu thanh niên chưa từng gặp kia. Còn Tụng Nhiên thì ngoài việc thu được sự yêu thích của nhóc Bố Bố thì còn thu phục thêm cả vật tặng kèm là ông bố Hạ kia, cũng cảm thấy thích Hạ tiên sinh dù chưa từng gặp mặt. Tiểu thụ lớn lên trong trại mồ côi, còn có bệnh tâm lí. Mặc dù thời gian trưởng thành, Tụng Nhiên đã học được cách đối đã với mọi người xung quanh, nhưng với những mối quan hệ thân mật hơn thì không. Bởi vậy khi có người chủ động thân cận, cậu sẽ dễ dàng để lộ cảm xúc trước mặt họ, dù tiêu cực, dù có thể dập tắt hết hảo cảm của đối phương. Cậu cãi nhau với Hạ Trí Viễn qua điện thoại, dùng quan hệ mới quen biết vài ngày mà dạy dỗ anh về cách dạy con. Mà Hạ tiên sinh cho dù ban đầu có không đồng ý với cậu, nhưng sau này thông qua quan sát qua thiết bị của anh, anh cũng nhận ra bản thân đã sai lầm. Hạ tiên sinh từ xa nhưng vẫn chăm sóc cho cậu, cũng lắng nghe tâm sự của cậu. Trước mặt trẻ con, Tụng Nhiên dịu dàng trầm tĩnh. Trước mặt Hạ Trí Viễn, cậu lại căng thẳng, lắp bắp. Hạ tiên sinh đã thích cậu thanh niên này rồi. Thế là cuối cùng, giống như câu chuyện Sóc Chuột mà Tụng Nhiên kể cho Bố Bố nghe, cậu cũng tìm thấy “quả thông lớn nhất thế giới”, đó là một gia đình, là hạnh phúc mà cậu chưa từng mơ đến.   Yo, thật ra truyện này có rất rất nhiều lỗ hổng. Việc Tụng Nhiên tình cờ gặp nam thần Infiniti, rồi nam thần cũng trùng hợp là Hạ tiên sinh, thôi thì nhiều truyện có rồi. Nhưng mà chỉ vọn vẹn chưa đầy nửa tháng, chắc tầm chục ngày mà Tụng Nhiên đã đồng ý yêu đương với Hạ tiên sinh? Ờ, cứ cho là Hạ Trí Viễn có thể tra ra hết thông tin của Tụng Nhiên, cũng hàng ngày quan sát con trai và Tụng Nhiên ở nhà, cơ mà bạn Tụng Nhiên đâu có biết mặt Hạ Trí Viễn đâu. Nếu không phải anh công bảo xem livestream ra mắt sản phẩm thì chắc đến lúc ba ba của Bố Bố về thì bạn tiểu thụ mới biết mặt ảnh mất. Dù muốn dùng tư duy của một người mắc bệnh tâm lí từ nhỏ để suy nghĩ, nhưng mình vẫn không lí giải nổi. Bỏ qua cái này, nói đến cảnh H đi. Lâu nay mình bị sợ đọc mấy cảnh này, mà truyện này vừa hay ngấp nghé cái giới hạn của mình. Nhiều lúc nóng bỏng quá, nhiều lúc tự nhiên khiến mình bật cười. Nhưng mà mình vẫn mong tiết chế lại đi, anh Hạ cấm dục quá nên tinh lực dồi dào hơi hơi nhiều đấy, mới về nước, gặp chính thức lần đầu đã vồ vập được, mệt thực sự. Rồi tiếp theo là tình tiết về sự ra đời của Bố Bố, mình không spoil ở đây đâu, cơ mà lúc đọc đến đoạn đấy, mình bị hết hồn luôn. Và cuối cùng thì là tình tiết nam có thể mang thai, chỉ là một cái phiên ngoại nhỏ nhỏ thôi nhưng mà mình không mong truyện tự nhiên gán tag ABO đâu. Không phải vì kì thị thể loại này, mình vẫn đọc mà, nhưng ban đầu trong truyện có tình tiết kiểu như Tụng Nhiên sợ bà cụ choáng vì mối quan hệ nam nam nên cố tránh đi ấy. Ủa, tự nhiên thấy tạo một cái phiên ngoại và cross over với một bộ truyện khác cứ sao sao ấy.   Ôi dào, sao cái đống không thích dài vậy nhỉ. Thật ra mình không chán ghét truyện này đâu. Đọc ti tỉ truyện đam, ngàn ngàn thể loại thì còn lạ gì. Mình đảm bảo là truyện này vẫn đậm chất giải trí, mình biết thêm vài thứ hay ho về công nghệ, đọc thêm vài câu chuyện trẻ con đáng yêu, và quan trọng là mình có thể cười theo những tình tiết truyện đó. Mà quên mất, còn có một con mèo Bố Đâu Đâu béo béo chảnh chảnh nữa. Xin phép kết thúc review. Và tự thấy còn nhiều đoạn tình tiết hay ho lắm, cơ mà không kể đâu. =)))) Mời các bạn đón đọc Nhạt Màu của tác giả Thập Cửu Dao.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Kiếm Tu Lãnh Loại Tốc Thần Pháp - Khải Tát Nguyệt
Đây là một chuyện xưa về việc tu kiếm lên con đường NP thần thánh… Thiên chi kiêu tử Lâm Phương Sinh trên đường tu hành ngoài ý muốn gặp gỡ một con yêu quái, từ nay đi theo con đường tu kiếm bất đồng với thiên hạ…. “Sư tôn người đừng như vậy…” “Sư huynh đừng như vậy…” “Súc sinh cút ngay!” “Sâu quá…” Về cơ bản, đây chính là phương pháp tu hành vô cùng mới lạ a~ Nhân vật chính: Lâm Phương Sinh Nhân vật phụ: Hách Liên Vạn Thành, Chinh Mạc, Tư Hoa Quân, Viêm Dạ,.. *** Ngày Huyền Xương diệt quốc ấy, cũng trùng vào ngày sinh thần chín tuổi của Mục Thiên Hàng. Thiên tử vốn không cótuổi thơ, mẫu phi Mục Thiên Hàng vì bị đế quân chán ghét mà vứt bỏ, ngay cả lúc sinh hạ long mạch cũng không được đoái hoài. Cung đình thâm sâu, người người tâm kế, gọn lại là nâng cao dìm thấp, Mục Thiên Hàng tuy tuổi nhỏ đã nếm trải thế nào là nhân tình ấm lạnh, lòng người dễ đổi thay. Khi Mục Thiên Hàng sáu tuổi, hắn được đưa tới trường thái học, chia lìa cùng mẫu phi. Thiên tử Huyền Xương kia nhiều kẻ nối dòng, chỉ riêng hoàng tử công chúa cùng tuổi Mục Thiên Hàng đã có sáu, bảy đứa, cho nên kẻ không được sủng ái như Mục Thiên Hàng, từ lúc sinh ra đến nay thật chưa từng nhìn thấy long nhan. Mục Thiên Hàng đương nhiên không chuốc khổ, mỗi ngày chăm chỉ đọc sách, luyện võ, được thị vệ thiếp thân là Lâm Tụng chăm nom cho thì càng muốn thành niên, làm ra chút sự nghiệp, để cho mẫu phi ốm yếu có thể được sống thoải mái hơn. Nhưng mà tâm nguyện rất rất nhỏ ấy của hắn, cuối cùng vẫn không thể trở thành sựthật. Năm Mục Thiên Hàng tám tuổi, bốn phía Huyền Xương nạn loạn nổi lên, bộ tộc Công Dã tự xưng là hậu duệ của rồng, khởi binh từ Đại Uyên đến, thế như chẻ tre. Nội triều Huyền Xương thì rối loạn, ai ai cũng thấy bất an, người nào còn rảnh lo lắng cho một phi tần bị thất sủng? Ngay khi mẫu phi bệnh nặng khó ngờ, Mục Thiên Hàng nhằm ngay giữa lúc thiên tử bàn luận chính sự giữa triều mà quỳ gối xuống chân thiên tử, khẩn cầu phụ hoàng cho hắn được vào cung gặp mẫu phi. Nhưng đúng lúc ấy quân Huyền Xương vừa thua trận, hoàng đế đương cơn tức giận, không ai dám lấy cái việc nhỏ ấy để phiền nhiễu ông ta. ... Mời các bạn đón đọc Kiếm Tu Lãnh Loại Tốc Thần Pháp của tác giả Khải Tát Nguyệt.
Khuynh Tàn Địa Tẫn - Hạ Nguyệt
Vừa mới sinh ra thì hắn đã là thiên tài, nhưng hắn sống cô đơn hơn 20 năm, mẫu thân hắn thì sợ hắn còn phụ thân thì chỉ toàn lợi dụng hắn.  Chỉ vì hắn là thiên tài trong các thiên tài.Từ bé hắn hiểu nhiều thứ mà người khác không hiểu. Hắn nhìn thấu nhân tâm kẻ khác làm họ vừa sợ vừa kính nể hắn.Hắn, thiên tài. Hắn, cô độc.Ngày 11/3/2011, Nhật Bản động đất. Hắn, ở đó. Khi đang đi trên cao tốc, hắn thấy sóng thần ập đến dưới chân. Hắn nhảy xuống cứu 1 đứa bé. Nhưng khi thấy đứa nhỏ an toàn, hắn mỉm cười. Buông thân mình cho sóng trôi đi. Tiếng hét, tiếng khóc vang lên. Hắn mỉm cười. Ít nhất, cuối cùng có người thật tâm khóc thương cho hắn. Nếu có kiếp sau, hắn ước gì có tình thân. Y nhíu mày nhìn đứa trẻ đang đối diện mình. Trong mắt một mảng thanh tịnh. Đứa trẻ này mới 5 tuổi sao? Y không tin. Đôi mắt ấy, trầm lắng nhưng lại nhing thấu kẻ khác.Nhưng đôi mắt ấy, không xuất hiện hình ảnh của bất cứ ai, kể cả y.Y không muốn. Y muốn đôi mắt kia khắc sâu bóng hình y. Một mình y. Đứa con của y, chỉ thuộc về mình y. *** Hôm nay là lễ hội hoa đăng, năm nay nó còn náo nhiệt hơn mọi năm trước, bởi vào đúng dịp tân hoàng đăng cơ. Hoàng đế bỗng dưng thoái vị để lại ngôi vị cho thái tử, chuyện chóng vánh diễn ra chỉ trong một tháng khiến triều thần khiếp sợ. Có nhiều người đứng ra khuyên can nhưng cũng đành thất bại, đế vương kiên quyết nào ai dám nhổ lông ở đuôi cọp đâu chứ. Còn dân chúng sao? Ai làm vua hay không làm vua có đâu sao. Họ chỉ cần quan tâm rằng hôm nay trong bát có đủ cơm ăn không, ngày mai có thể cơm no áo ấm hay không, còn ai làm vua, thì họ chẳng cần để ý tới. Nhân dịp tân hoàng đăng cơ, lễ hội hoa đăng lần này càng được làm thêm rực rỡ và hoành tráng. Đêm nay, cả kinh thành rực sáng lung linh, ngay cả hang cùng ngõ hẻm cũng đều sang tỏ như ban ngày. Khắp nơi đều treo đèn lồng màu đỏ, trên sông cũng là những đèn hoa đăng nhỏ nhỏ, lững lờ trôi. Người tới người đi tấp nập, ngay cả những tiểu thư thường ngày ở trong khuê phòng cũng nhân dịp này cất bước ra khỏi cửa dạo chơi cùng những nữ tỳ, nên phải nói, trên đường phố hoan thanh tiếu ngữ không hề dứt, cảnh xuân mơn mởn cũng nhờ cảnh đẹp ý vui ấy mà thêm mê lòng người. Không ai chú ý tới một nam nhân tuấn mĩ vận thanh y đang đi một mình trong dòng người. Nam nhân đi như vô mục đích, không ngắm đèn lồng cũng chẳng nhìn những gian hàng, chỉ lặng lẽ đi như vậy mà thôi. Nam nhân thanh y đó chính là Hoàng đế bệ hạ, không, hiện tại hắn là thái thượng hoàng, hoặc là nói, ngay lúc này đây hắn chỉ là một người tên Hiên Viên Ngạo Thiên mà thôi. Hắn nhìn khắp trong đám người đang tấp nập tới tới đi đi, những đã mấy ngày rồi mà hắn chẳng tìm kiếm được bóng hình mình ấp ủ bấy lâu. Buồn khổ, có, sầu thương, có, nhưng không có tuyệt vọng. Lúc hắn nghĩ rằng Phong nhi đã mất, lúc đó hắn có tuyệt vọng, nhưng, hiện tại hắn biết y còn sống, còn sống là còn hi vọng. Hôm nay là ngày cuối cùng của lễ hội, hắn đã đi rất nhiều ngày rồi nhưng chẳng thể tìm thấy người mình nhớ thương. Đột nhiên, có một tiếng chào mời vang lên bên cạnh hắn “ Công tử, mua hoa đăng đi, thả hoa đăng trên sông sẽ tìm thấy người thương.” Hiên Viên Ngạo Thiên khóe miệng co rúm, hắn là một nam nhân có đứa con lớn nhất cũng qua 20, mà còn được xưng là công tử, tuy rằng không thể phủ nhận bề ngoài được bảo dưỡng kĩ lưỡng của hắn cũng nom không quá thanh niên 25, nhưng nghe chữ công tử vẫn thấy cách ứng vô cùng. Nhìn lại thì thấy một nữ hài như tiên đồng đang mỉm cười với hắn, đưa ra trước mặt hắn một chiếc hoa đăng. “ Công tử, trời trao nhân duyên, viết tên của mình và ái nhân rồi thả hoa đăng này trên sông, ngài sẽ tìm được người thương của mình.” Nữ hài cười híp mắt, trao cho hắn chiếc hoa đăng rồi biến mất vào đám đông. ... Mời các bạn đón đọc Khuynh Tàn Địa Tẫn của tác giả Hạ Nguyệt.
Bạch Vũ Một Thạch Lăng - Arams
Lăng Thư Minh, vì cha nuôi phạm tội mưu phản mà phải chịu tội, trở thành quân nô, đày ra biên ải. Hắn động tâm với Tiêu Lâm, nhưng tiêu lâm bao nhiêu phần tình ý đều là dối gạt, thư minh vì nghĩa phụ đã cố hết sức trong kế hoạch của nghĩa phụ. trước khi sung quân thư minh phát hiện hắn mang thai, đứa con của hắn và Tiêu Lâm, người hắn hận vô cùng. Tiêu Lâm vì lo cho Thư Minh nên một mình tìm đến biên cương xem hắn, ai ngờ lúc đến chính là bắt gặp hắn trong tình cảnh cực khổ mà đau lòng, bị nhân đánh, bị nhân sỉ nhục. Đưa Thư Minh về chạy chữa mới phát hiện hắn mang thai, đứa con là của mình. Chưa kịp mừng vì được làm cha thì cái thai đã mất. Đang tính toán thế nào an ủi khi Thư Minh tỉnh, Tiêu Lâm không ngờ rằng khi hắn tỉnh lại, lại đối với mình vô tình, Thư Minh a Thư Minh, ta biết mình làm sai nhưng ta quyết sẽ giành lại ngươi một lần nữa… *** Biên cương phía Bắc của Vệ quốc, gần đại mạc. Một năm bốn mùa cát vàng cuồn cuộn, quanh năm nóng bức. Quân doanh đóng tại một tòa thạch lớn, mấy chục dặm xung quanh không bóng người, chỉ duy nhất tòa thạch này đứng vững trên sa mạc mênh mông, đây là nơi đóng quân bảo vệ biên cương của Vệ quốc. Đại tướng quân Lưu Mạnh lau mồ hôi lạnh toát ra trên trán, nơm nớp lo sợ đứng ở bên cạnh nhìn Cảnh vương đang ăn nho. Cảnh vương ngồi trên ghế lắc lắc đôi chân, vừa ăn nho vừa phun hạt, nói “Ta chỉ đến đây dạo, ngươi không cần phải sợ như vậy, không phải Hoàng Thượng phái ta đến.”. Lưu đại tướng quân gật đầu như đảo toán,“Dạ, dạ, dạ.” Trong tâm thì nói không phải hoàng thượng phái tới là tốt rồi, bất quá Cảnh vương cùng hoàng đế là cùng mẹ sinh ra, vẫn là nên cẩn thận hầu hạ cho tốt, vị này cùng hoàng đế thật không thề nói ai quyền cao hơn ai a. Chạng vạng hôm nay vương gia bỗng nhiên đến, lẻ loi một mình, bên người một cái thị vệ cũng không mang. Hắn ngẩng đầu thử hỏi “Không biết vương gia có cần mạt tướng làm gì không?”. Lông mi Cảnh vương khẽ run, nhãn châu chuyển động, xua tay nói “Không có việc gì, ta đang trên đường du ngoạn, ở nơi này của ngươi nghỉ chân một lát.”. Gặp Cảnh vương không muốn nói rõ, Lưu đại tướng quân sẽ không dại gì mà hỏi thêm, liền đổi đề tài, cung kính nói “Vương gia nếu có việc gì cứ phân phó. Mạt tướng sẽ đi làm ngay, nơi này vương gia tạm thời ngụ lại, nếu như có gì không thích, Vương gia cứ sai người nói với mạt tướng, mạt tướng nhất định chỉnh sửa thỏa đáng.”. ... Mời các bạn đón đọc Bạch Vũ Một Thạch Lăng của tác giả Arams.
Khủng Bố Cố Sự CHN - Mãi Thố Quân
Biên tập đánh giá: Trong phòng giám định pháp y đèn treo chập chờn, dưới giường mình đột nhiên xuất hiện bàn tay, đêm khuya trong trường học lơ lửng bóng đen bất định, trong cửa hàng tượng sáp của khu giải trí tử vong. Tượng sáp cùng nhân cách trong bệnh viện tâm thần có thể phân tách thành hơn 150 kẻ điên chờ cấu thành yếu tố khủng bố cơ bản nhất của truyện này. Trong bài đông đảo nhân vật chính mang theo quỷ sự quỷ quái đầy sục sôi, nhìn như rời rạc. Kỳ thật lại có trăm nghìn mối dây liên kết, khiến người ta vĩnh viễn nghĩ không ra được quỷ kế tiếp theo sẽ từ phương nào xuất hiện. . . . . . . Đề tài truyện này mới mẻ sáng tạo một phong cách độc đáo, phong cách hắc ám, dựa vào hình thức "Thể liêu trai" tập hợp những linh dị quỷ quái lại với nhau. Nhân vật chính của truyện đa dạng, hình tượng nhân vật sống động rõ nét, đề tài cố sự vô cùng bao quát, nội dung cực kỳ phong phú. Từ xác khô thần bí đến giáo sư mất tích, rồi đến tài xế lái xe hộ gặp quỷ, các kiểu quỷ quái đồng loạt xuất trận. Tác giả hành văn súc tích, thường có chút hài hước ngầm, trong khủng bố còn mang chút nhẹ nhỏm. *** Văn án:  Trời dần tối, chúng ta cũng bắt đầu kể chút truyện ma nặng gu thôi. Chúng ta đều là nô lệ của dục vọng. Truyền thuyết liêu trai chí dị, tổng hợp quỷ quái yêu ma. Mỗi một chương là một câu chuyện nhỏ, có vài chương nặng gu. Vậy mau tắt đèn, chúng ta bắt đầu kể câu chuyện của ngày hôm nay . . . . . . 1. Khủng bố có thể không tính là gì, nhưng nặng gu thì phải có, xin tự mang cột thu lôi. 2. Các kiểu quỷ quái đều cường thế gắn vào, phong cách hắc ám, hoa thức đa dạng. 3. Nguyên bản chính là văn dung tục khoác lớp da khủng bố. *** Hoàng Phủ Thần làm thế nào cũng không tin được, mình vậy mà có thể theo Hoàng Phủ Lê cùng xuống khỏi du thuyền. Cảm giác áp bách của chủ nhân dành cho từng quỷ hồn ngày trước đột nhiên biến mất, khiến Hoàng Phủ Thần cảm thấy vừa lo lắng lại vừa hưng phấn —— chủ nhân rốt cuộc đã làm gì? Sau khi chơi vũ hội hóa trang xong thì mất tích, mà bầy quỷ cũng vì không còn hạn chế tất cả theo hai người họ xuống thuyền, phân tán đến khắp nơi trên toàn quốc. Lúc này ánh trăng nhỏ bé chiếu rọi trên mặt biển, mặt biển xanh biếc sóng lăn tăn, phía sau ánh đèn trong thành phố như những đốm sao long lanh, gió hiu hiu thổi, cảnh sắc thật sự cực kỳ xinh đẹp. Hoàng Phủ Thần cảm giác mình dường như đã không còn tâm tình để thưởng thức cảnh sắc bình hòa này, mãi đến sau khi một đôi tay mạnh mẽ ôm hông mình, mà bên tai cũng truyền đến hơi nóng mà quỷ hồn chưa hề cảm nhận được, người sau lưng cũng như lúc còn nhỏ làm nũng nói: "Anh, anh nhìn cái gì vậy?" Hoàng Phủ Thần muốn lấy tay y xuống không ngờ tên nhóc phía sau như một miếng thuốc cao da chó, hung hăng dính trên người mình không chịu xuống, bĩu môi lắc lư: "Em đói." Nói rồi, y nghịch ngợm cắn vành tai Hoàng Phủ Thần: "Anh, em ăn sạch anh cũng được." "Cút, người lớn như vậy còn không đàng hoàng." Hoàng Phủ Thần dùng chân khẽ đạp y, có chút mờ mịt nhìn du thuyền chậm rãi giấu trong làn hơi nước dần dần biến mất —— Mình cứ thế đỉnh đỉnh đạc đạc xuống thuyền, chẳng lẽ chủ nhân đã buông tha cho mình, cho nên mình được tự do? "Chúng ta đi nhanh thôi." Hoàng Phủ Lê nhìn cũng không thèm nhìn, đã kéo anh đi. Cứ thế nơm nớp lo sợ trốn trong thành phố S chừng mấy ngày, cũng không thấy chủ nhân sang bắt anh, hai người tinh thần đại chấn, liền cùng nhau ngồi xe hơi về lại khu giải trí 3D, dưới suy luận nhiều lần của Hoàng Phủ Lê, họ tìm thấy "Khế Ước Linh Hồn" cất giấu trong phòng làm việc của Hoàng Phủ Thần. Hoàng Phủ Thần không nói hai lời liền đốt sạch những kế ước này không còn một mảnh, trong nháy mắt trong khu giải trí 3D bạo phát tiếng gào thảm thiết thê lương, một cụm sương đen lớn từ trong khu giải trí 3D bay vụt lên trời, gào thét, kinh sợ rít gào, hướng bốn phương tám hướng tiêu tán. "Tự do, rốt cuộc đã tự do rồi." Hoàng Phủ Thần mê man nhìn chiếc nhẫn đã bị hủy hoại trong tay, ngay sau đó, anh nhìn thấy trợ lý đã lâu không xuất hiện —— Mặc Gia Kỳ. ... Mời các bạn đón đọc Khủng Bố Cố Sự CHN của tác giả Mãi Thố Quân.