Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Người Con Gái Có 'Độc'

Giữa cô và Hạ Tầm Giản đã có một mối quan hệ lén lút hơn một năm. Cô nghĩ mình hẳn không phải là một cô gái tốt, khi từ đầu có ý niệm làm học trò anh, nhưng mối quan hệ dần lệch quỹ đạo. Tối đó là lần đầu đến làm khách nhà anh, cô đã chuẩn bị sẵn một túi vải trong tủ. Làm khách rất nhiều, thuận tiện cũng cùng anh “làm”. Sau đó vào một ngày đẹp trời, lấy thân phật là học trò cô kéo tay Hạ Tầm Giản, “Ân sư” của mình tham gia vào triển lãm cá nhân của Cao Phỉ ở phòng làm việc. Ngày đó, tất cả ánh đèn đều dán lên người cô, bên miệng cô khẽ nhếch, thần tái tao nhã. Cô nhìn sắc mặt xám của cô ta, cũng chỉ cười ngạo mạn, giống như ngày đó, cô ta một thân thể lõa lồ bò trên giường, phảng phất ngạo mạn tươi cười khoe ra thắng lợi. Hệ liệt đại thần, nữ chính cường đại, nam chính càng cường đại, ai tra ta ngược ai, ai tiểu Tam ta ngược ai! Duy chỉ có đau nữ chính, ngao ngao ngao *** Chính văn chính thức bắt đầu, xin hãy kiên nhẫn Bản thân Cao Phỉ, nếu nói tỉ mỉ, sẽ là một câu chuyện xưa rất dài. Đối với chuyện này,An Nhan Nhiên có thể tóm tắt vô cùng ngắn gọn, chỉ có hai chữ: Đần độn. Tạm thời chưa đề cập tới những mối quan hệ máu mủ, bối cảnh gia đình, chỉ dựa vào việc cùng nhau lớn lên đã đủ làm cho hai người này càng thân thiết quan tâm lẫn nhau nhiều hơn chị em bình thường. Nhưng trên thực tế, bắt đầu từ năm 7 tuồi, Cao Phỉ chính là khắc tinh của An Nhan Nhiên. Cao Phỉ có một năng lực hạng nhất mà không ai theo kịp, đó chính là – Tranh giành. Không cần biết là cô đã có hay không có, giành được có hữu dụng hay không, chỉ cần là đồ củaAn Nhan Nhiên thì Cao Phỉ nhất định sẽ cướp đi. Thời kỳ tuổi thơ, giành ăn giành chơi; thời đi học, giành bọc sách, bút máy; thời kỳ thiếu niên, giành quần áo, bạn bè; thời kỳ trưởng thành, giành bạn trai, giành cơ hội, giành cả ánh mắt nhìn của người khác… Tóm lại, không phải của người khác Cao Phỉ sẽ không giành, cho dù tranh giành cả thế giới cũng nghĩ là cái mình nên có được. Bị tranh giành nhiều lần, cho dù tốt tính thế nào, cuối cùng cũng có chút thay đổi – hơn nữa là sau khi xảy ra sự việc kia. Thật lâu về sau, An Nhan Nhiên lại nghĩ, ở phương diện khác mà nói, sau hai mươi mấy năm bị Cao Phỉ công kích cô cũng chưa từng xuất hiện tài năng gì. Cho nên từ góc độ này,cô nên dùng ánh mắt khoan dung hơn để đối xử với Cao Phỉ. Sau khi đi làm, lần đầu tiên An Nhan Nhiên gặp Cao Phỉ, là ở nơi làm việc vào ngày thứ hai. Không thể không nói, độ nhạy bén về tai mắt của người đàn bà này càng ngày càng tới gần loại động vật nào đó, cô chẳng qua là đang làm ở phòng triển lãm tranh vô tình gặp người nào đó, đối phương liền nghe phong thanh tìm tới. Phòng triển lãm tranh không lớn, hơn một trăm mét vuông sát đường cửa hàng, phía sau cách ra một kho chứa những bức tranh được gửi, diện tích không còn lại bao nhiêu. Vị trí của phòng triển lãm tranh thật ra thì không được tốt lắm, nằm ở phía cuối khu phố, mặt tiền lại lõm vào bên trong, bảng hiệu cũng không lớn. Nếu không để ý, người đi đường tuyệt đối sẽ không chú ý tới. Phòng triển lãm tranh buôn bán lại tốt vô cùng, chủ yếu là do ông chủ có mối quan hệ rộng, thường có thể tìm được một ít bức tranh đẹp từ những họa sĩ vô danh . An Nhan Nhiên đã đi làm ở đây được gần sáu tháng, từ lúc đầu chưa quen thuộc đến sau này thành thạo, thái độ làm việc làm cho ông chủ càng ngày càng hài lòng, gần đây thường ra ngoài đi lang thang tìm các tác phẩm xuất sắc, giao phòng triển lãm cho cô xử lý. Mặc dù trừ cô ra, phòng triển lãm còn có một người nữa, nhưng là sinh viên làm thêm, cho nên phần lớn các công việc đều do cô đảm nhiệm, lượng công việc tất nhiên không thể nào ít. Khi Cao Phỉ tới nơi, An Nhan Nhiên vừa tiễn một vị khách hàng lớn. Người chưa tới mà mùi nước hoa đã bay tới, mùi hương quyến rũ quen thuộc, trang điểm còn tinh xảo hơn nhiều so với thời đi học, làm cho Cao Phỉ vốn đã xinh đẹp lạnh lùng lại thêm phần tà mị. Sau sự kiện kia, An Nhan Nhiên vẫn coi Cao Phỉ như không khí, hơn nữa trước ngày tốt nghiệp mấy ngày, hai người căn bản đã coi nhau như người xa lạ. Cao Phỉ tới với vẻ mặt tự nhiên, xem xét đánh giá An Nhan Nhiên từ trên xuống dưới, tiếp theo cười một tiếng, nói mình chỉ muốn mua một bức tranh, đối với những chuyện khác không muốn đề cập tới. An Nhan Nhiên đương nhiên biết đối phương không để ý đến tranh, nếu là ngày trước căn bản sẽ không chú ý tới. Nhưng sáu tháng qua, được rèn luyện với thân phận làm công ăn lương dù sao cũng có chút thay đổi. Tựa như người ta nói, tâm trạng quyết định tất cả. Muốn bắt đầu làm gì, trước hết phải điều chỉnh tâm trạng của mình cho tốt. Trước đây cô không hiểu, giờ gặp lại, phát hiện ra tâm tình mình so với trước kia, quả nhiên là bình tĩnh hơn nhiều. Cô thậm chí còn dốc lòng cẩn thận giới thiệu một vài bức tranh mà đối phương tùy ý chọn, thái độ chuyên nghiệp chu đáo ngay cả bản thân cũng phẫn nộ. Lúc rời đi Cao Phỉ hung hăng nhìn cô vài lần. Cô biết rõ đối phương tới thể tra xét, cố ý tỏ ra sự kiêu ngạo của một người thành công, lấy cớ để nhục nhã, chèn ép mình. Đáng tiếc là không đoán trước được người vốn nên bị đả kích nặng nề sâu sắc không thể tả thậm chí có khả năng rớt nước mắt mà cả quá trình lại vô cùng bình tĩnh, hoặc có thể nói là vô cảm… Tình trạng này cứ ba ngày lại xuất hiện một lần. Đối phương vẫn mượn cớ đến xem tranh, nhưng lại mua hai bức, cũng để lại cho cô danh thiếp để cô đưa đến địa chỉ trong đó, cứ như đây là công việc của cô. An Nhan Nhiên liếc nhìn Cao Phỉ một cái rồi nhận lấy. Mời các bạn đón đọc Người Con Gái Có "Độc" của tác giả Nam Lăng.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Tường Thành Không Cô Độc - Tuyên Trúc
Câu chuyện không quá xa lạ với những tình tiết xung quanh công việc của bác sĩ và quân nhân, những tình huống và cách xử lý. Tuy nhiên, tuyến nhân vật khá rối với mối quan hệ gia phả phức tạp, cách kể chuyện hiện tại xem lẫn quá khứ có đôi lúc khiến người đọc không thể phân biệt được các mốc thời gian. Câu chuyện chỉ có 37 chương, nhưng song hành cùng Cố Hiểu Thần và Liễu Duệ, còn có thêm vài cặp đôi nữa, điều này khiến cho mạch truyện không mang lại cảm giác tập trung, nhưng bù lại, các cặp đôi đều vô cùng thú vị và dễ thương. Cho nên, bầu không khí của câu chuyện khá nhẹ nhàng và hài hước, chuyện sống chết này đó, cũng xem như gió thoảng mây bay mà thôi. Muốn nói thêm một chút về quãng đời thanh xuân của Cố Hiểu Thần và Liễu Duệ. Tôi vô tình nghe được một cô gái nói thế này: đối với người chủ động theo đuổi người khác, cần có dũng khí rất lớn. Dũng khí để bày tỏ, dũng khí để vượt qua sự từ chối, dũng khí để tiếp tục con đường không có lối thoát. Bạn ấy nói, chỉ cần một chút hy vọng thôi, người yêu thầm cũng sẽ không bỏ cuộc. Trong câu chuyện này, Cố Hiểu Thần đã dùng hết dũng khí để theo đuổi Liễu Duệ, cuối cùng đợi được sự hồi đáp của anh. Nhưng cuộc sống, không phải sự dũng cảm nào cũng được đền đáp xứng đáng. Mượn câu chuyện này, để nói với cô gái đó rằng, nếu không phải là dành cho mình, hãy dùng tất cả dũng khí còn lại, buông xuống thôi. Xây tường thành, nhất định phải chừa một cánh cửa. *** Lái xe từ huyện nhỏ lên trung tâm thành phố, toàn bộ quá trình đi trên đường cao tốc đều giữ mức vận tốc ổn định. Lấy bãi đỗ xe, chân trời đã ánh lên màu nhàn nhạt, cam cam, như thiếu nữ đang trang điểm. Lấy vé, gửi hành lí, sau đó đi tới cửa kiểm tra an ninh. Khi đứng xếp hàng, bỗng nhiên Cố Hiểu Thần chỉ về phía cửa kiểm tra an ninh khác cách đó không xa: " Có một lần em nhìn thấy anh đứng ở chỗ đó. " Liễu Duệ nhìn theo hướng cô. Bình thường quân nhân sẽ không đi máy bay phục vụ hành khách bình thường. Có điều tình huống đêm đó là tình huống đặc biệt, máy bay chuyên dụng không thể đến nơi kịp. Không ngờ, ở chỗ cửa kiểm tra an ninh anh lại gặp được cô, hơn nữa còn ngồi cùng một chuyến bay. .... Mời các bạn đón đọc Tường Thành Không Cô Độc của tác giả Tuyên Trúc.
Cậu Ấy Đi Tiết Thanh Minh Bên Cạnh Mộ Của Tôi - Larza
Cậu Ấy Đi Tiết Thanh Minh Bên Cạnh Mộ Của Tôi kể về tình cảm của Tun và Met (hai nhân vật khi lên phim có một chút thay đổi tên gọi thành Than và Mes), một câu chuyện tình yêu trái ngang nhưng có kết thúc đẹp của một người một ma, một cậu trai thanh xuân phơi phới và một hồn ma chết trẻ vất vưởng không người thân. Met, một hồn ma vất vưởng hàng chục năm, không người viếng thăm tảo mộ cúng viếng, cũng không có một hồn ma nào bầu bạn với anh, cuộc sống bơ vơ cô độc đến tột cùng. Một hồn ma vất vưởng như vậy có ba nguyên nhân: một là do tuổi thọ chưa tận mà phải chết, hai là do không biết nguyên nhân mình chết, ba là do không ai làm nghi thức đưa tiễn.  Met nghĩ lý do mình chưa đi đầu thai được nên loại bỏ nguyên nhân do không biết rõ mình chết đi, rõ ràng là do anh bị phát tác bệnh tim mà chết, ngay đúng ngày sinh nhật 25 tuổi của mình, ngày sinh cũng là ngày mất, đây là một câu chuyện buồn đó ạ. Để rồi một Tiết Thanh Minh năm nọ, Met gặp được một người có thể nhìn thấy mình và nói chuyện với mình. Đó là một cậu bé mười tuổi theo ba đi tảo mộ, là người duy nhất dừng lại trước ngôi mộ ngập trong cỏ hoang của Met, một ngôi mộ không có người thân, không được dọn dẹp quét tước nhiều năm dài. *** Sau ngày giấy triệu tập được gửi đến tận nhà, không lâu sau đó là đến cuộc điều tra thẩm vấn. Chưa đến vài tuần sau, giấy triệu tập liên tục được gửi đến. Suốt tháng 6 và tháng 7, Tun gần như không có thời gian rảnh để ở nhà, đến nỗi thời gian để dọn phòng cũng không có nên chẳng bao lâu sau căn phòng vốn đang sạch sẽ nay đã trở lại bừa bộn và chất đầy giấy tờ. Có vài lần tôi cũng phụ dọn dẹp giấy tờ hay lau chùi phòng cho nhưng không dám động vào hay di chuyển đồ đạc nhiều vì sợ lỡ Tun cần tìm gấp thì lại không thấy. Cuộc sống của tôi gần như chẳng có gì làm ngoài việc dọn dẹp lau chùi nhà cửa, đọc sách, nấu nướng hay ngồi bầu bạn cùng cậu ấy. Dù trông có vẻ hơi nhàm chán một chút nhưng tôi chẳng thấy có gì không tốt cả. Sau này có vẻ Tun sợ tôi chán nên dạy thêm cách mở máy game. Đến khi biết cách mở rồi, tôi gần như dán mắt vào màn hình TV mọi lúc. Mỗi khi thấy tôi mở game ra chơi, cậu ấy sẽ không làm phiền hay lên tiếng, một phần có lẽ là do sợ làm tôi mất hứng. Thời gian cứ trôi qua như vậy được mấy ngày cho đến khi hóa đơn tiền điện được gửi đến. Mặt Tun biến sắc ngay khi nhìn thấy số tiền in trên hóa đơn. ... Mời các bạn đón đọc Cậu Ấy Đi Tiết Thanh Minh Bên Cạnh Mộ Của Tôi của tác giả Larza.
Bạo Quân Độc Sủng - Diệp Vũ Sắc
Hắn tóm chặt vòng eo của nàng, nói lạnh lẽo, “Ngươi đã tự xưng là dâm phụ, trẫm sẽ để cho tất cả mọi người trong cung cùng thưởng thức, dìm hết tất mọi chuyện” *** Nàng là một giáo viên dạy múa giỏi, khi hôn mê, lại phát hiện ra chân tay mình không còn sức lực, toàn thân khô khát, một người đàn ông đang nằm trên người nàng bận rộn, càng bi ai hơn nữa là, trong ngoài cơ thể nàng đều như bốc lửa. Song thân bất do kỷ lại ôm lấy hắn, cũng không nhìn thấy dung mạo của người đàn ông này mà lại trầm luân trong bể hoan ái. Lúc tỉnh lại, cả người đều đau nhức, lại bị người ta quàng lên người tội dâm đãng, tư thông, rồi bị người ta đuổi ra khỏi nhà, lưu lạc thanh lâu. Vì bảo vệ mình và mẹ, nàng quyết định tự mình kiếm tiền sinh sống. Lại đem lầu Tiêu Tương trở thành nơi người ném tiền vào như nước, biểu diễn ca múa, giải trí tiêu khiển biến thành một câu lạc bộ đêm duy nhất nổi tiếng ở cổ đại. Nổi danh tên tuổi “Diệp Vũ Sắc”, danh tiếng nàng lan xa, trở thành một cô gái có phong thái thần bí nhất mà già trẻ ai ai cũng tranh đoạt. Nhưng theo nhau đến lại là một đám hoa đào, hữu tướng đương triều, Tấn vương tiêu sái, Sở Hoàng tàn nhẫn, còn có vô số đàn ông, hoa đào không đếm xuể, đều nảy sinh hứng thú nồng đậm với nàng. Không phải bị trói thì cũng chính là ngược, không phải quay cuồng trên giường rồng thì cũng là đại chiến ba trăm hiệp trên giường cẩm, đến phút cuối cùng, hoàng đế nào có khí phách đánh bại nổi yêu nghiệt chỉ có ở thế kỷ 21 này đây? *** Có lúc nhớ tới, Diệp Vũ cũng không tin nổi, thế mà đã ở bên Sở Minh Phong tới mười năm rồi. Mười năm nay, hắn chỉ có mình nàng, nàng chỉ có mình hắn, không có người thứ ba chen chân, thủy chung ân ái như trước. Có lúc cũng cãi nhau, có lúc cũng khó chịu, không thoải mái, nhưng tới đêm không phải nàng thỏa hiệp trước thì là hắn dỗ nàng, rồi lại hòa hảo như lúc ban đầu, như keo như sơn. Bởi vì, họ đã làm được việc thành khẩn thẳng thắn đối đãi, tín nhiệm lẫn nhau. Ánh sáng như nước, chảy qua đầu ngón tay, ánh sáng như gió, theo đầu ngón tay bay qua; thời gian qua mau, theo đầu ngón tay đi qua. Bất giác mười năm cứ vậy trôi qua. Diệp Vũ nghĩ ngợi, mười năm nay, họ như bóng với hình, còn mười năm tiếp theo thì sao? Còn có được ân ái như bây giờ không? Rất muốn tin tưởng định lực của hắn, song không kìm được lại suy nghĩ miên man. Tất cả đều rất hoàn mỹ, chỉ có một tiếc nuối: không thể sinh con cái cho hắn. ... Mời các bạn đón đọc Bạo Quân Độc Sủng của tác giả Diệp Vũ Sắc.
Tai Họa Tu Tiên Giới - Thứ Nộn Nha
Chủ nhân tòa cao ốc Thế kỷ Giản Nhược Trần đã xuyên việt rồi, võng cảnh Lạc phàm cũng đã xuyên việt rồi, hai người vừa cảm giác như mộng khi đứng trên đất dị giới, liền gặp đoạt xá. Cái thế giới này quá không hữu hảo rồi, đã không hữu hảo như vậy, là hơn tai họa tai họa chứ. Đây là một kẻ tai họa cùng tai họa đồng thời đi qua, đồng thời tai họa đại chúng, giúp nhau gây tai họa, xác nhận lời cổ nhân nói: Người tốt sống không lâu, tai họa sống ngàn năm. Đến a, tổn thương chứ, dù sao có rất nhiều thời gian. Ps: truyện khá hài hước, mới ra được vài chương thui, nhưng được đánh giá khá cao *** Cái này văn, chung quy không phải ta nguyên bản muốn viết, càng viết, liền càng thoát ly tu tiên phạm trù. Thật giống như ở 《 Tố Nữ tìm tiên 》 đã khuynh tẫn ta sở hữu ý tưởng, Tố Nữ lúc sau, ta lại vô pháp tu tiên. Vốn dĩ, là muốn viết Giản Nhược Trần cùng Lạc Phàm như thế nào đem một cái tu tiên thế giới cải tạo thành thế giới hiện đại, nhưng sau lại, ta phát hiện, ta đã không hiểu đến như thế nào tu tiên. Mà này một bệnh lúc sau, tuy rằng chỉ có ngắn ngủn như vậy mấy ngày, lại phát hiện, trong óc rỗng tuếch, cái gì đều không có. Rất xin lỗi người đọc, đặc biệt là vẫn luôn truy ta văn người đọc. Mấy ngày nay cũng vẫn luôn suy nghĩ ta văn, nhớ tới người đọc đã từng nói, võng văn hấp dẫn người đọc, liền ở chỗ một cái sảng tự, hiện thực đã như thế vất vả, hy vọng ở võng văn quên hiện thực vất vả. Mà ta gần nhất cũng thích xem ngọt văn. Cho nên, chỉ có thể nói xin lỗi. Kế hoạch, Mạc Tiểu Ngôn là cùng Phạm An Quý kết làm vợ chồng, Giản Nhược Trần cùng Lạc Phàm cuối cùng, ước chừng là có thể đi đến cùng nhau đi, còn hảo, nơi này không có viết quá nhiều người. Sẽ lại khai một quyển tân văn, nhưng tu tiên, dừng ở đây. Nhìn lại viết văn lịch trình, 《 sinh hoạt ở hắc ám thời đại 》 là tận thế văn, 《 nhiều bảo giai nhân 》 nghiêm khắc nói là đô thị dị năng, 《 Tố Nữ tìm tiên 》 là tu tiên văn, kỳ thật, ta thích bất đồng loại hình nếm thử, cho nên, tiếp theo bổn, ta muốn viết cái ngọt văn, không như vậy khắc sâu văn. Lại lần nữa cảm tạ ta các độc giả, bồi ta đi qua mấy năm nay. Cũng lại lần nữa nói tiếng xin lỗi, không có cho đại gia mang đến tốt tác phẩm. Cuối cùng, nói tiếng tái kiến.   Mời các bạn đón đọc Tai Họa Tu Tiên Giới của tác giả Thứ Nộn Nha.