Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Người Chồng Máu Lạnh

Truyện Người Chồng Máu Lạnh là một truyện khá hấp dẫn của tác giả Hạ Nhiễm Tuyết, truyện dẫn dắt bạn đọc đến câu chuyện tình yêu có thể nói là không biết trước được đúng hay sai và không biết phải làm như thế nào. Dẫu biết tình yêu là thứ khó nằm trong tầm kiểm soát cũng không thể bảo đừng bảo ngưng là dễ dàng từ bỏ được, không biết anh và cô sẽ đi như thế nào chỉ biết rằng một vòng trái đất, họ vẫn mắc vào nhau. Mời bạn đọc truyện ngôn tình thấm đẫm hương vị tình yêu này. Cô gả cho một người đàn ông xa lạ, chính là vì, cô mất đi người đàn ông cô yêu. Bọn họ tương kính như băng, ở chung như nước, chỉ là không biết vì cái gì, của hắn để tâm chăm sóc cô, hắn để tâm dịu dàng với cô, để cho cô nghĩ muốn gần hắn hơn, muốn có được. Mãi đến cô chân chính đích muốn cổ túc dũng khí là lúc cô phát hiện, tình yêu của hắn, sự bảo vệ thủy chúng của hắn đều giành cho một cô gái khác. Ngón tay cô run rẩy, ánh mắt ảm đạm, “Nếu không thích, vì cái gì muốn tiếp cận?” Người đàn ông chỉ là nắm chặt cằm cô , ánh mắt không có nửa phần thương tiếc, “Nếu không có cô, cô ấy nhất định có hạnh phúc.” Trái tim cô co rút, trong mắt động một loại sắp nghiền nát tuyệt vọng. . “Anh có yêu tôi sao?” Thanh âm của cô hơi run rẩy. “Mau nói a?” Người đàn ông đứng lên, mà cô nhưng là thấy được khóe miệng hắn sự khinh thường còn có hèn mọn, cô đã biết đến đáp án. Khi hắn âu yếm cô giá hắn yêu xong trở về, hắn hướng cô đưa một giấy ly, rồi tuyệt tình mà đi. Cô chỉ có thể nhìn bọn họ giống như Kim Đồng Ngọc Nữ , hóa ra từ đầu, bọn họ chỉ là dư thừa. Cô xoay người, vỗ về chiếc bụng của mình, thế giới xung quanh như tan nát. Cái kết cuối cùng cho truyện liệu có mỹ mãn không, lời hồi đáp là gì đây, mời bạn đón đọc truyện. *** Không biết có ai như mình k? Mình rất thích đọc truyện ngôn tình bị ngược. Càng ngược mình lại càng thích. Nhưng kết thúc đương nhiên là phải HE. Đó cũng là lý do làm mình biết đến ” Người chồng máu lạnh”. Truyện cũng vẫn là nội dung xưa xửa xừa xưa: Nam chính đẹp trai lạnh lùng, nữ chính xinh đẹp dịu dàng, vì những hiểu lầm trồng chất mà xa nhau, nhưng định mệnh an bài trải qua bao nhiêu khó khăn họ lại về bên nhau. Truyện ” người chồng máu lạnh” đương nhiên k dừng ở nội dung quá xưa đó, mà thay vào đó là tạo ra những tình cảnh khiến cảm xúc của người đọc phải dâng trào theo. Thậm chí có những đoạn khiến tôi khóc theo(máu chó quá mà). Nam9 lạnh lùng,bá đạo nhưng lại si tình, chỉ vì 1c nói của nữ phụ mà đã đá chết đứa con còn đang trong bụng của nữ9. Cũng là hiểu lầm mà đòi giết nữ9.Sau này vì hành động đó mà a đã đau khổ đến nỗi k màng tính mạng của mình.Nữ9 thì lúc đầu yếu mềm, nhu nhược, nhưng lại rất yêu nam9. Sau này vì hành động đòi tìm ngừoi đòi giết của nam9 mà cô ra nc ngoài. 2 năm sau cô trở lại mang theo 1 ” bánh bao nhỏ” và mang thân phận mới ” người thiết kế nổi tiếng nhất”. Và cuối cùng gặp lại nhau HE thôi. Nữ phụ thì khỏi nói luôn,độ ảo tưởng level max rồi, đo tiểu xảo thì k gì đo được Nói chung, nôi dung k có gì mới mẻ, nhưng bù lại Hạ Nhiễm Tuyết lại bộc lộ được sự khéo léo của mình khiến người đọc bị cuốn hút ngay từ những dòng đầu tiên. Ngôn từ thì giàu cảm xúc, nhiều tình cảnh bất ngờ,tên truyện thôi cũng khiến người đọc biết sự đau tim nó như thế nào. Khuyên là các b k thích thể loại bị ngược thì k nên đọc nhé. *** 1. Truyện này đúng là tập trung hết các thể loại a *gõ mõ tụng kinh* Nam9 ban đầu yêu 1 đứa ích kỉ, vì nhỏ này thích người yêu của nữ9, thế là nhỏ này nhờ nam9 tìm cách chia rẽ nữ9 cùng người yêu Nam9 uy hiếp người yêu nữ9 về mặt kinh tế, buộc anh này cưới nhỏ kia, còn bản thân anh này thì đi dụ nữ9 kết hôn rồi yêu mình Sau nhỏ kia thấy nam9 cưới nữ9 thì k cam lòng, nhỏ này hơi bị hoang tưởng, nó muốn nam9 hi sinh vì nó, dù nó có lấy chồng thì nam9 cũng k được lấy vợ, chỉ thủ mình nó :v Sau lại nó dụ nam chính, giả bộ có thai, lúc này nữ9 cũng có thai, nó giả bộ bị nữ9 làm hư thai, anh nam9 đá nữ9 làm chết mất 1 trong 2 em bé (chị nữ9 mang song thai) Sau chị này nhờ có 1 anh là cấp dưới của nam9 thả đi Sau khi ra đi thì gặp 1 anh khác ở Anh, anh này yêu nữ9, giúp đỡ nữ9, gia đình anh này cũng xem đứa bé như cháu của mình 2 năm sau nữ9 đã thành nhà thiết kế nổi tiếng và trở về (hồi đó nhỏ đáng ghét kia cũng hại nữ9, nói nữ9 ăn cắp bản thiết kế của nó, trong khi nó mới là kẻ ăn cắp, nam9 biết mà cũng k đứng ra bênh vực :v) Lúc này thì nam9 từ từ biết sự thực và đòi li hôn với nhỏ kia (2 người đã kết hôn, nhỏ kia bỏ chồng về bám nam9) Nam9 gặp lại nữ9, hi vọng nữ9 tha thứ Anh người yêu mới của nữ9 biết sự thật, đánh cuộc 1 hồi, chèn ép công ty nam chính xem nam9 có dám đánh đổi tất cả vì nữ9 k, sau đó thì buông tay (anh này quá ngốc ????) Nữ9 trở về bên nam9 Sau đó thì lại có 1 con tiểu tam, âm mưu bắt cóc con nữ9 rồi giá họa cho nhỏ đáng ghét kia, cuối cùng cũng bị phanh phui Qua vụ này thì nam9 lại phát hiện mình bị bệnh (tình huống muôn thuở *quỳ lạy khóc than*) Rồi nam9 cố tình kiu 1 con đáng ghét khác về nhà diễn xuân cung đồ cho nữ9 nghe, sáng hôm sau nhỏ này cho nữ9 1 hit -> bất tỉnh nhân sự vào bệnh viện, về nhà nữ9 gặn hỏi nam9 sự thực tại sao nam9 làm thế -> nam9 sau 1 hồi chối quanh co thì cũng khai thật là mình bị bệnh :v Nhưng mà cuối cùng thì nó cũng HE như bao nhiêu truyện khác Lâu rồi chưa đọc truyện nào thấy "nhũn não" thế này Xin lỗi các nàng nào thích truyện này Có lẽ vì mình k thích kiểu truyện kinh thiên liệt địa thế này, chịu k nổi nam9 kiểu này ???? 2. Tr này motip đầu của ngược, ngược tới ngược lui lại HE vs tra nam. Nữ ko có gì nổi bật trừ ngu hết chỗ nói. Sau 1 hồi vât vã, nữ trư come back vs nam trư. Hơn nửa cuốn tr là chỉ ra nữ trư nhu nhược ra sao, nữ phụ ti tiện khốn nạn cỡ nào và nam trư thì mắc mỗi 1 tội là tinh si thoy mà, a ý cũng nào có tội tình gì đâu, cha mẹ sinh ra a trót ngang tàng bá đạo ko nghe ai lại si tình chấp nhấp vì e nữ phụ làm gì cũng ko tiếc. A ý cũng chỉ "lỡ" đá nữ chủ mất 1 trong 2 đứa bé trong bụng, sai người đuổi tận giết tuyệt vì chị làm a mất đi đứa con "vốn chả có trên đời ". Ko vì cấp dưới của a mở cho chị 1 đường sống thì chị làm gì còn mạng mà gương vỡ lại lành. Dạo này Hạ Nhiễm Tuyết viết tr thế nào ý nhỉ, ta tưởng là sẽ HE vs a Bạch cơ, nhưng a Bạch tốt quá, thâm tình quá, quân tử quá, sao xứng vs nữ trư được. *** “Người chồng máu lạnh” là một truyện mà khiến mình rất mâu thuẫn. Truyện có thể nói là cực phẩm nếu bạn là “không ngược không vui”. Nhưng nếu là một người ghét cẩu huyết, ghét nữ não tàn thì truyện có thể xếp vào loại nhảm nhí, không thực tế hay hay còn gọi là “ngôn tình rác”. Đọc đến đây thôi các bạn cũng hiểu được xiu xíu rồi đúng không nào? Vì vậy ai không thích thể loại này có thể không đọc nha, vì dù sao truyện cũng là công sức của tác giả bỏ ra. “Người chồng máu lạnh”- cái tên thôi cũng khiến người đọc tưởng tượng được về mức độ cẩu huyết rồi. Truyện phải nói là không thiếu bất cứ tình tiết nào hết, ngược nam ngược nữ, ngược mà độc giả phải đau tim. Tô Tử Lạc vốn có người cô yêu, lại xui xẻo bị một bạn nữ phụ ảo tưởng nhìn tới. Khổ ở chỗ là Lê Duệ Húc lại cực kỳ yêu thương bạn nữ phụ không đáng nhắc tên này. Thế là một kế hoạch chả biết nên khóc hay nên cười đã ra đời. Lê Duệ Húc gây áp lực về kinh tế ép người yêu nữ chính lấy nữ phụ. Anh còn lo xa sợ nữ chính vẫn còn yêu anh kia sẽ là hiểm họa cho hôn nhân của nữ phụ. Thế là anh lấy nữ chính về nhà, còn ra sức nỗ lực khiến nữ chính yêu mình nữa. Truyện không có gì đáng nói nếu cái bạn nữ phụ ảo tưởng kia không đứng núi này trông núi nọ, đáng ghét đến nỗi dù mình đã là vợ người khác rồi thì cũng không muốn anh nam chính được lấy người khác. Vì là nữ phụ nên tác giả càng bôi càng đen á mà! Trình độ ảo tưởng của bạn này vẫn chưa đến đỉnh cao đâu, vẫn còn dài lắm! Tiếp sau thì một mớ, một tá các tình huống cẩu huyết xuất hiện. Bạn nữ phụ quay lại giành Lê Duệ Húc với Tô Tử Lạc và đương nhiên ăn thiệt cũng chỉ có bạn học Tô Tử Lạc thôi. Nữ phụ nói mình có thai và bị sảy thai bởi nữ chính, Lê Duệ Húc không hề do dự mà đạp rớt một đứa bé trong bụng Tô Tử Lạc >”< May là chị mang song thai nên còn có động lực sống tiếp đó. Tô Tử Lạc ra nước ngoài và thành một nhà thiết kế nổi tiếng. Lê Duệ Húc thì khỏi nói rồi, bắt đầu chán ghét nữ phụ, muốn quay lại với nữ chính. Truyện ngược bình thường sẽ không quá chú trọng ở phần này, nên nhiều bạn sẽ cảm thấy không đáng khi nữ chính vẫn quay lại với nam chính. Nhưng “Người chồng máu lạnh” thì khác, khúc này thì độc giả đã phải la ó mong Tô Tử Lạc tha thứ cho Lê Duệ Húc đi, đau tim quá rồi thì chị vẫn còn khá kiên định nhá. Bảo đảm ngược nữ bao nhiêu thì ngược nam cũng không thiếu đâu. Số phận đáng thương nhất là Bạch Thiếu Triết, nam phụ điển hình. Anh và chị quen nhau khi ở nước ngoài. Điều đáng nói là Bạch Thiếu Triết không hề thua kém Lê Duệ Húc, ngược lại còn xuất sắc hơn rất nhiều. Nhưng số làm nam phụ thì có tốt cỡ nào anh cũng quay về với vòng tay độc giả mà thôi. Truyện chỉ phù hợp cho những con người ưa cẩu huyết, thích ngược thôi nha. Chống chỉ định với những người không phù hợp, tránh việc đọc xong không thích lại gây war nha! Mời các bạn đón đọc Người Chồng Máu Lạnh của tác giả Hạ Nhiễm Tuyết.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Ngạn Thiếu Truy Thê
Tóm tắt, Review và Đánh giá sách Ngạn Thiếu Truy Thê của tác giả Rosepea:  Bạn đang tìm đến câu chuyện Ngạn Thiếu Truy Thê do tác giả Rosepea sáng tác. Năm Sơ Sênh còn chỉ mới 10 tuổi, một cơn bão biển ập đến và biến đổi hoàn toàn cuộc sống của cô, khiến cô trở thành một đứa trẻ mồ côi có nơi nương tựa. Nhưng may mắn thay, cô được Ngạn Bách Ngôn nhận nuôi và chăm sóc như một con gái đích thực. Tuy nhiên, Ngạn Bách Ngôn luôn kiểm soát Sơ Sênh, không cho cô tiếp xúc với bất kỳ người đàn ông nào khác. Mỗi lần cô gặp gỡ một người đàn ông, anh ta sẵn sàng đánh đập và khiến cho người đó suy sụp. Ánh mắt của cha nuôi không còn chứa đựng tình cảm của một người cha dành cho con gái, mà thay vào đó là sự chiếm đoạt và lấn áp đáng ngại! Anh ta muốn định đoạt Sơ Sênh và tuyên bố cô là người phụ nữ của mình, không ai có thể cướp cô gái này khỏi tay của anh được! Sơ Sênh, em là người phụ nữ của tôi! *** Tóm tắt: Ngạn Thiếu Truy Thê là một câu chuyện ngôn tình ngược tâm, kể về mối tình giữa Sơ Sênh và Ngạn Bách Ngôn. Sơ Sênh là một cô gái mồ côi, được Ngạn Bách Ngôn nhận nuôi. Tuy nhiên, Ngạn Bách Ngôn lại không yêu thương Sơ Sênh như một người cha, mà chỉ coi cô như một món đồ chiếm hữu. Anh ta luôn kiểm soát Sơ Sênh, không cho cô tiếp xúc với bất kỳ người đàn ông nào khác. Mỗi lần cô gặp gỡ một người đàn ông, anh ta sẵn sàng đánh đập và khiến cho người đó suy sụp. Review: Nội dung: Ngạn Thiếu Truy Thê có nội dung khá hấp dẫn, với những tình tiết ngược tâm, kịch tính. Truyện kể về hành trình của Sơ Sênh từ một cô gái ngây thơ, vô tư trở thành một người phụ nữ mạnh mẽ, kiên cường. Cô đã vượt qua mọi khó khăn để giành lấy tự do và hạnh phúc cho mình. Nhân vật: Sơ Sênh là một cô gái đáng thương, bị Ngạn Bách Ngôn chiếm đoạt và chà đạp. Cô ấy mạnh mẽ và kiên cường, nhưng cũng rất yếu đuối và dễ tổn thương. Ngạn Bách Ngôn là một người đàn ông lạnh lùng, tàn nhẫn, luôn muốn chiếm hữu Sơ Sênh. Anh ta là một nhân vật phản diện điển hình, khiến người đọc cảm thấy căm ghét và phẫn nộ. Cốt truyện: Cốt truyện của Ngạn Thiếu Truy Thê khá hấp dẫn, với những tình tiết ngược tâm, kịch tính. Truyện có nhiều tình huống gây bất ngờ và cảm động. Đánh giá: Ngạn Thiếu Truy Thê là một câu chuyện ngôn tình ngược tâm đáng đọc. Truyện có nội dung hấp dẫn, nhân vật đáng yêu và cốt truyện lôi cuốn. Tuy nhiên, truyện có một số tình tiết hơi phi logic và không thực tế. Một số ý kiến đánh giá khác: Ý kiến 1: "Ngạn Thiếu Truy Thê là một câu chuyện ngôn tình ngược tâm rất hay. Truyện có nội dung hấp dẫn, nhân vật đáng yêu và cốt truyện lôi cuốn. Mình rất thích cách Sơ Sênh vượt qua mọi khó khăn để giành lấy tự do và hạnh phúc cho mình." Ý kiến 2: "Mình thấy Ngạn Thiếu Truy Thê có một số tình tiết hơi phi logic và không thực tế. Tuy nhiên, nhìn chung truyện vẫn rất đáng đọc." Ý kiến 3: "Mình không thích Ngạn Bách Ngôn, anh ta là một người đàn ông lạnh lùng, tàn nhẫn. Mình thích Sơ Sênh, cô ấy là một cô gái mạnh mẽ và kiên cường." Trên đây là tóm tắt, review và đánh giá sách Ngạn Thiếu Truy Thê của tác giả Rosepea. ***   Trước khi vào truyện, mình có lưu ý nho nhỏ: Mọi nhân vật, sự kiện, chức vụ, hành động của các nhân vật đều là HƯ CẤU, không có mục đích cổ súy, khích bác, đả kích bất kì cá nhân, ngành nghề, tệ nạn,...!nào. ________________________________________________ - Sơ Sênh, con phải sống, nhất định phải sống! Trong dòng nước ngập tràn mùi bùn đất tanh tưởi, từng đợt sóng vỗ như muốn xé xác toàn bộ những ngư dân trên đảo, người mẹ khắc khổ không ngừng hét lớn về phía đứa con gái yêu mới chừng mười tuổi. Sơ Sênh được mẹ đặt trên một tấm ván lớn, không ngừng trôi nổi, dập dềnh trên mặt nước, vì sợ hãi hoảng loạn mà nhắm nghiền hai mắt, cắn chặt bờ môi nứt nẻ. Cha mẹ cô bé nhìn theo bóng hình con gái, nước mắt lưng tròng, sau đó ôm chặt nhau, dần dần chìm sâu xuống lòng biển lạnh lẽo. Chiếc thuyền mưu sinh cuối cùng của gia đình ông Sơ cứ như thế bị chìm dần vào trong quên lãng. Sơ Sênh nhìn theo tàn dư của chiếc thuyền đánh cá, miệng không ngừng gọi cha mẹ. Cuối cùng, vì mệt mỏi quá độ, cô bé thiếp đi. Giữa dòng biển cô quạnh, chỉ có duy nhất một bé gái nhỏ nhắn, khắp người ướt nhẹp, nằm trên tấm ván vỡ nát, tưởng chừng như đã chết. Những con diều hâu gầy gò vẫn không ngừng bay lượn trên cao, sải cánh chao qua chao lại. Dường như chúng đang chờ đợi thời cơ, chỉ cần cô bé nằm trên tấm ván kia không còn dấu hiệu của sự sống là chúng sẽ lập tức sà xuống. Bầu trời u ám cô đặc vần vũ trong tiếng gió biển, liên tục thét gào. Sự sống của cô bé cũng trở nên mong manh hơn. Ù...!ù... - Thiếu gia, phía trước hình như có người! Trưởng tàu dùng ống nhòm, phát hiện trên mặt biển gần đó, có một bé gái đang nằm trên ván, trôi lềnh bềnh giữa dòng biển khơi. Nghe báo cáo, vị thiếu gia kia đưa tay giật lấy ống nhòm, cẩn thận quan sát một lượt. Ngay sau đó, anh liền phẩy tay ra hiệu, trưởng tàu lập tức gật đầu, đánh lái tiến dần đến hướng nằm của cô bé. - Con nhóc đó còn sống hay đã chết? Vị thiếu gia nhàn nhạt lên tiếng, trên tay còn cầm một ly Champa đỏ rượu, rất biết thưởng thức mà uống một ngụm. Thuộc hạ của anh nhanh nhẹn ném xuống một chiếc xuồng cứu sinh, đoạn nhảy phốc xuống, với tay kéo Sơ Sênh lên trên mạn tàu. - Thưa thiếu gia, cô bé này vẫn còn sống. Chỉ đáng tiếc nhịp tim rất yếu, xem chừng không trụ được lâu. Vương Chính vội vàng báo cáo, bàn tay không quên ấn ấn lên ngực Sơ Sênh, hòng giúp cô bé hít thở thêm chút oxy. Cô bé này một thân một mình trôi dạt trên biển. Biển lớn gấp hàng ngàn, hàng vạn lần cơ thể của cô, vậy mà cô vẫn có thể sống sót một cách thần kỳ. Quả là trường hợp hiếm gặp. Nghe Vương Chính trình bày, vị thiếu gia kia khẽ nghiêng nghiêng đầu, đưa tay chạm nhẹ lên mạch cổ của Sơ Sênh: - Không sao! Con nhóc không chết được đâu. Mau đem vào khoang giữ ấm cơ thể, khoảng độ một tiếng nữa sẽ tỉnh! - Tuân lệnh! Người đàn ông thu tay, đứng thẳng trên boong, ánh mắt sắc lạnh nhìn xoáy sâu vào vùng biển lạnh lẽo. Anh ta chính là Ngạn Bách Ngôn- bác sĩ ngoại quốc mang hai dòng máu lai giữa Nhật Bản và Mỹ, là vị bác sĩ đứng đầu trong bệnh viên quốc tế xuyên quốc gia. Tài năng của Ngạn Bách Ngôn không phải hạng tầm thường, dễ chọc. Tên tuổi và địa vị của anh đã vươn tầm thế giới. Mười năm sau... - Tiểu thư Sơ Sênh, ông chủ có báo tối nay người sẽ về muộn, nhắc cô ở nhà không cần phải đợi cơm! Nữ quản gia Ngải Hiên nhẹ nhàng bước đến bên cạnh Sơ Sênh, không quên truyền tải lại toàn bộ những lời mà ông chủ của bà đã ra lệnh. Vừa nghe nói Ngạn Bách Ngôn sẽ về trễ, trong lòng Sơ Sênh bỗng cảm thấy hết sức thoải mái. Cô thở phào một tiếng, vui vẻ nhảy nhót, đánh chân sáo chạy thẳng lên trên lầu. Sơ Sênh không hiểu vì sao, mỗi khi đối mặt với người đàn ông lạnh lùng này, thâm tâm cô đều cảm thấy không rét mà run. Thứ cảm giác sợ hãi không ngừng len lỏi vào từng cơ mạch của cô, khiến Sơ Sênh không dám mở lời với cha nuôi quá mười câu mỗi ngày. Cô gọi anh là cha nuôi, nhưng Ngạn Bách Ngôn chưa bao giờ thừa nhận Sơ Sênh là con nuôi của mình. Có lần, Sơ Sênh buột miệng gọi Ngạn Bách Ngôn là cha liền bị anh trừng mắt đe dọa. - Tôi và cô bé không có chung bất kỳ dòng dõi huyết thống nào cả. Tôi chỉ cứu vớt và đem cháu về sống trong cái nhà này. Vì vậy, không được phép gọi tôi là "cha". Thế nhưng, vì quen miệng, Sơ Sênh vẫn gọi Ngạn Bách Ngôn là cha. Dần dần, anh cũng không bắt bẻ cô nữa, nhưng sẽ có lúc chỉnh đốn lại cách ăn nói, xưng hô của Sơ Sênh khiến cô sợ chết khiếp. Thái độ vui vẻ, phấn khích của Sơ Sênh đã hoàn toàn bị thu gọn lại trên màn hình máy tính của Ngạn Bách Ngôn. Anh tựa lưng ra ghế xoay, bàn tay gõ gõ di chuyển hướng camera, khóe môi bắt đầu cong nhẹ.. Mời các bạn mượn đọc sách Ngạn Thiếu Truy Thê của tác giả Rosepea.
Hậu Cung 3000 Mỹ Nam
Tóm tắt, Review và Đánh giá sách Hậu Cung 3000 Mỹ Nam của tác giả Nhất Chỉ Tiểu Lương Lương: Nàng đột nhiên xuyên qua trở thành nữ vương đại nhân, hậu cung có đến 3000 mỹ nam. Nhưng đáng tiếc, nàng chỉ có thể ở bên duy nhất một người. Bởi vì nam nhân của nàng cũng xuyên qua. *** Tóm tắt: Lục Ninh là một cô gái hiện đại bình thường, bỗng nhiên xuyên không đến một nữ tôn quốc. Tại đây, cô trở thành nữ vương đại nhân, có đến 3000 mỹ nam trong hậu cung. Tuy nhiên, cô chỉ có thể ở bên duy nhất một người, đó là nam nhân của mình, Nghiêu Viễn. Review: Hậu Cung 3000 Mỹ Nam là một câu chuyện hài hước, ngọt ngào về tình yêu giữa Lục Ninh và Nghiêu Viễn. Lục Ninh là một cô gái mạnh mẽ, độc lập, nhưng cô cũng rất ngốc nghếch và dễ thương. Nghiêu Viễn là một người đàn ông tài giỏi, mạnh mẽ, nhưng anh cũng rất dịu dàng và yêu thương Lục Ninh. Cốt truyện của truyện khá hấp dẫn, với những tình huống hài hước và lãng mạn. Truyện có nhiều tình tiết ghen tuông, đấu đá, nhưng cuối cùng, tình yêu của Lục Ninh và Nghiêu Viễn vẫn chiến thắng tất cả. Đánh giá: Hậu Cung 3000 Mỹ Nam là một câu chuyện đáng đọc cho những bạn yêu thích thể loại ngôn tình sủng ngọt ngào. Truyện có nội dung hấp dẫn, nhân vật đáng yêu và cốt truyện lôi cuốn. Một số ý kiến đánh giá khác: Ý kiến 1: "Hậu Cung 3000 Mỹ Nam là một câu chuyện rất hay và đáng đọc. Truyện có nội dung hài hước, ngọt ngào, và nhân vật đáng yêu. Mình rất thích cách Lục Ninh và Nghiêu Viễn yêu nhau. Họ rất xứng đôi vừa lứa." Ý kiến 2: "Hậu Cung 3000 Mỹ Nam là một câu chuyện rất thú vị. Truyện có nhiều tình huống hài hước và lãng mạn. Mình rất thích cách tác giả xây dựng nhân vật Lục Ninh. Cô ấy rất ngốc nghếch và đáng yêu." Ý kiến 3: "Hậu Cung 3000 Mỹ Nam là một câu chuyện khá hay. Truyện có nội dung hấp dẫn, nhân vật đáng yêu, nhưng cũng có một số tình tiết hơi phi logic." Nhìn chung, Hậu Cung 3000 Mỹ Nam là một câu chuyện đáng đọc cho những bạn yêu thích thể loại ngôn tình sủng ngọt ngào. *** Ta nghĩ rằng, có thể là do ta thành tâm hương khói cho tổ tiên, tám đời đều tu được công đức vô lượng nên mới gặp được chuyện còn hiếm thấy hơn trúng độc đắc đó chính là xuyên không. Huống chi, không những xuyên không, mà còn xuyên đến một nữ tôn quốc, cả triều văn võ bá quan cũng hoàn toàn là nữ nhân. Nữ nhân ở đây có thể tam phu tứ thiếp, ra vào thanh lâu. Ta là Lục Ninh, đột nhiên xuyên đến nữ tôn quốc, còn trở thành người đứng đầu. Không sai, chính là nữ vương đại nhân. Nếu nữ nhân bình thường đều có thể tam phu tứ thiếp, thì riêng nữ vương đại nhân như ta lại có đến 3000 mỹ nam ở hậu cung. Hơn nữa ngạo kiều, cao lãnh, khả ái, kiều mị quyến rũ, muốn loại nào liền có loại đó. Nhưng ta còn chưa kịp cao hứng thì liền phải đón nhận một tin tức không được tốt lắm. Nam nhân của ta ―Nghiêu Viễn. Cũng xuyên đến đây. Nhưng nếu không có đối lập thì sẽ không có tổn thương. Ta trừ bỏ tên tuổi, kỳ thật cũng chả làm được cái mẹ gì, vậy mà từ khi đến đây mỗi ngày ta đều phải xử lý triều chính, lại còn phải đề phòng cấp dưới tạo phản. Duy chỉ có phúc lợi nho nhỏ là 3000 mỹ nam ở hậu cung kia, nhưng cũng bị tước đi từ sau khi Nghiêu Viễn tới. Dù nói như vậy nhưng ta vẫn chưa đến mức cùng bọn họ làm loại chuyện không thể miêu tả kia.... Khụ khụ khụ. Khi xuyên đến đây, ta cũng không có kí ức của nguyên thân, sau khi tiếp thu thân phận, ngày nào ta cũng đều phải xử lí triều chính, bấy nhiêu đó cũng đủ để khiến ta mệt chết, nào có thời gian để nhúng chàm 3000 mỹ nam ở hậu cung kia. Sau khi chờ đợi vất vả, ta bỗng như cá gặp được, tranh thủ được một chút cơ hội, định đến hậu cung tìm chút thú vui, vậy mà lại đụng trúng nguyên thân mà Nghiêu Viễn xuyên đến. Sau đó, hai ta liền nhận ra nhau. Vì sao dễ dàng nhận ra như vậy à? Rất đơn giản, tuy rằng linh hồn xuyên đến, nhưng ngũ quan vẫn giống nhau như đúc. Vì vậy đối lập với Nghiêu Viễn, ta mẹ nó chính là cặn bã. Nếu nói ta tu được tám đời công đức, thì Nghiêu Viễn chính là tám ngàn đời. Khi Nghiêu Viễn xuyên đến đây, không những có được ký ức của nguyên thân, còn sở hữu một bàn tay vàng, không những có một thân võ công xuất chúng, mà còn là Nhiếp Chính Vương quyền cao chức trọng dưới 1 người trên vạn người, diện mạo lại vô cùng hoàn mỹ! Ở hiện thực bị Nghiêu Viễn quản thúc, thật vất vả lắm ta mới xuyên đến đây, ta còn cho rằng có thể tự do tự tại bay nhảy khắp nơi. Nhưng nào ngờ...... Nhưng bất quá cũng tốt, có Nghiêu Viễn ở đây, ta đã trở nên nhàn rỗi hơn không ít. Hiện tại tấu chương, trên cơ bản đều là do Nghiêu Viễn xử lý. Cũng không biết Nghiêu Viễn có cảm thấy ghét bỏ ta hay không. Tuy rằng hiện tại trên danh nghĩa hắn là nam nhân của ta, nhưng bọn ta thật sự không có gì. Huống chi, vào năm ba đại học, ta còn mặt dày không biết xấu hổ theo đuổi hắn, vào ngày lễ tốt nghiệp, ta đã lấy hết dũng cảm để thổ lộ, cuối cùng cũng thành công. Mà hắn...... Vào thời điểm ta đang miên man suy nghĩ, giọng nói của Nghiêu Viễn bỗng vang lên: "Mệt thì đi ngủ đi, tấu chương còn lại cứ để ta xử lí." Ta ngẩng đầu, nhìn mái tóc đen như mực đang xoã dài của hắn, gương mặt hắn vẫn hệt như lúc chưa xuyên đến, vẫn vô cùng thanh tú, trên người hắn mặc một bộ y phục màu trắng bạc, trong tay cầm bút lông, đang nhìn ta. Thấy ta nhìn hắn, hắn bỗng nhiên cười khẽ một tiếng. "Sao vậy?" Hắn ôn nhu hỏi. Ta bỗng nhiên cảm thấy có chút hoảng loạn, Nghiêu Viễn vào thời khắc này đặc biệt mê người. Ta nhịn không được, hôn lên má hắn một cái, sau đó chạy đi. Chạy đến cửa, ta quay đầu trộm ngắm hắn một cái. Trên mặt hắn vẫn nở nụ cười ấm áp, ánh mắt nhu hòa. Mặt ta có chút nóng lên, tim đập cũng bắt đầu đập không có quy luật. Ta bụm mặt, chạy trối chết. Mời các bạn mượn đọc sách Hậu Cung 3000 Mỹ Nam của tác giả Nhất Chỉ Tiểu Lương Lương.
Âu Tổng Em Vẫn Ở Đây
Tóm tắt, Review và Đánh giá sách Âu Tổng Em Vẫn Ở Đây của tác giả Vũ Kha Kha: Hãy cùng khám phá câu chuyện “Âu Tổng, Em Vẫn Ở Đây” của tác giả Vũ Kha Kha. 12 năm về trước, Âu Dực may mắn được cứu sống bởi một bé gái trong lúc bị bắt cóc. Và 12 năm sau đó, anh không ngừng tìm kiếm để tìm lại bé đó, nhưng lại phát hiện ra người mình tìm không phải là cô bé đó mà là chị gái của cô - Lạc Mạn. Câu trả lời của Lạc Mạn khiến Âu Dực nổi giận: “Em đúng là đồ không có lương tâm, bắt anh chờ đợi suốt 5 năm". Tuy nhiên, Âu Dực lại nhắc lại rằng, chị gái của cô bé còn chờ đợi anh suốt 12 năm. Anh xin lỗi và hy vọng có được sự tha thứ từ Lạc Mạn. Nếu bạn đam mê truyện ngôn tình, hãy đọc thử Lục Yên, Anh Yêu Em hoặc Hậu Duệ Kiếm Thần để có những giây phút thư giãn đầy ngọt ngào. *** Tóm tắt: Âu Dực là một tổng tài lạnh lùng, kiêu ngạo. Anh có một bí mật, đó là anh bị bắt cóc khi còn nhỏ và được một bé gái cứu sống. 12 năm sau, anh quyết tâm tìm lại cô bé đó. Lạc Mạn là một cô gái xinh đẹp, giỏi giang. Cô là chị gái của bé gái đã cứu Âu Dực. 12 năm qua, Lạc Mạn luôn day dứt vì đã không bảo vệ được em gái mình. Khi Âu Dực tìm thấy Lạc Mạn, anh đã yêu cô ngay từ cái nhìn đầu tiên. Tuy nhiên, Lạc Mạn lại không tin tưởng anh và luôn đề phòng anh. Âu Dực phải làm thế nào để chứng minh tình yêu của mình với Lạc Mạn? Liệu họ có vượt qua được những hiểu lầm và trở thành một đôi? Review: Nội dung: Âu Tổng, Em Vẫn Ở Đây là một câu chuyện ngôn tình sủng ngọt ngào, hấp dẫn. Truyện có nội dung nhẹ nhàng, dễ đọc, phù hợp với nhiều đối tượng độc giả. Truyện kể về hành trình tìm kiếm tình yêu của Âu Dực và Lạc Mạn. Âu Dực là một người đàn ông mạnh mẽ, quyết đoán. Anh yêu Lạc Mạn ngay từ cái nhìn đầu tiên và luôn kiên nhẫn theo đuổi cô. Lạc Mạn là một cô gái độc lập, mạnh mẽ. Cô luôn đề phòng Âu Dực vì những tổn thương trong quá khứ. Trải qua nhiều hiểu lầm và thử thách, Âu Dực và Lạc Mạn đã vượt qua tất cả và trở thành một đôi. Cuối cùng, họ đã tìm thấy hạnh phúc bên nhau. Nhân vật: Âu Dực là một nhân vật nam chính điển hình trong truyện ngôn tình. Anh là một người đàn ông đẹp trai, giàu có, thông minh và mạnh mẽ. Anh yêu Lạc Mạn hết mực và luôn sẵn sàng bảo vệ cô. Lạc Mạn là một nhân vật nữ chính mạnh mẽ, độc lập. Cô là một người có bản lĩnh và không dễ dàng bị lay động. Tuy nhiên, cô cũng là một người có trái tim ấm áp và dễ bị tổn thương. Cốt truyện: Cốt truyện của truyện khá hấp dẫn với những tình tiết ngọt ngào, lãng mạn. Truyện có nhiều tình huống hài hước, giúp người đọc giải trí. Đánh giá: Âu Tổng, Em Vẫn Ở Đây là một câu chuyện ngôn tình sủng ngọt ngào, đáng đọc. Truyện có nội dung hấp dẫn, nhân vật đáng yêu và cốt truyện lôi cuốn. Một số ý kiến đánh giá khác: Ý kiến 1: "Truyện rất hay, nội dung hấp dẫn, nhân vật đáng yêu. Mình rất thích cách Âu Dực theo đuổi Lạc Mạn. Anh ấy rất kiên nhẫn và chân thành." Ý kiến 2: "Truyện khá sến nhưng cũng rất ngọt ngào. Mình thích nhất là mối tình của Âu Dực và Lạc Mạn. Họ rất xứng đôi vừa lứa." Ý kiến 3: "Truyện có một số tình tiết hơi phi logic nhưng nhìn chung vẫn rất đáng đọc. Mình sẽ recommend truyện này cho những bạn thích truyện ngôn tình sủng ngọt ngào." Kết luận: Âu Tổng, Em Vẫn Ở Đây là một câu chuyện ngôn tình sủng ngọt ngào, đáng đọc. Truyện có nội dung hấp dẫn, nhân vật đáng yêu và cốt truyện lôi cuốn. Nếu bạn là fan của thể loại ngôn tình sủng, thì đây là một câu chuyện mà bạn không nên bỏ qua.   *** Đôi chân Lạc Yên đang rảo bước trên đường, lúc này, khuôn mặt cô bị rượu làm cho ửng hồng, bước chân cũng vì men say mà lảo đảo. Đêm đã khuya, Lạc Yên đang không biết nên đi về bằng cách nào thì bên tai cô truyền đến tiếng động cơ xe ô tô, đôi mắt hạnh xinh đẹp hơi liếc sang theo hướng âm thanh phát ra, cô nhìn thấy một chiếc taxi, khẽ đưa tay vẫy gọi. Chiếc taxi dừng lại, bác tài xế ló đầu ra. "Đi đâu?" Tài xế hỏi. "Ông đưa tôi đến dưới chung cư A là được rồi." Lạc Yên mệt mỏi trả lời. Tài xế làm dấu tay "OK", sau đó đưa cô đi. Ngồi trên xe, Lạc Yên tựa lưng vào ghế nghỉ ngơi. Tửu lượng của cô rất kém, lại bị đám bạn ép uống hơn 4 ly rượu, không nghi ngờ gì nữa, cô thật sự đã say rồi. Trong cơn say, đầu óc cô mông lung, mơ hồ, đoạn kí ức đẹp đẽ giữa cô và chàng thiếu niên năm đó lại ùa về. Chuyện phải kể đến vào 12 năm trước... Lúc bấy giờ, Lạc Yên còn đang là một bé gái 10 tuổi, gia đình của cô bé cũng xem như thuộc dạng khá giả trong khu vực xung quanh, nhưng quần áo trên người cô thì hoàn toàn ngược lại. Bộ quần áo cũ của chị gái, rộng thùng thình, trên vải đã xuất hiện đầy vết sờn rách, màu sắc ban đầu của nó là màu trắng nhưng lại bị bùn đất làm cho đổi màu, trở thành màu cà phê loang lổ. Trên vai cô mang một chiếc balo nặng trịch, trong balo không chỉ là sách vở mà còn là hai quả cân của bố do chị gái ác ý bỏ vào. Lạc Yên không dám vứt hai quả cân không phù hợp với sức lực của cô này, bởi vì nếu vứt đi, khi về nhà bố tìm không thấy, nhất định sẽ đánh cô bé một trận. Dưới ánh nắng mặt trời, thân thể gầy yếu với bước đi xiêu vẹo, trên khuôn mặt thanh tú xuất hiện một tầng mồ hôi mỏng. Đi được một đoạn lại nhận được một ánh mắt thương hại của người đi đường, Lạc Yên sớm đã quen với những ánh mắt này, cô bé không để trong lòng, đôi chân vẫn tiếp tục bước. Đột nhiên trước mắt Lạc Yên xuất hiện một bóng người, sau đó thì cô bé bị va vào. Vì bữa trưa không được ăn cơm nên Lạc Yên không chống đỡ nổi, cơ thể mất thăng bằng ngã xuống, người kia cũng ngã theo. Đau đớn ập đến, trên thân bị đè rất nặng nề, Lạc Yên còn chưa kịp phản ứng lại thì người kia đã nhanh chóng đứng dậy, lạnh lùng nhìn cô như đang nhìn một vật cản đường. Người vừa ngã vào cô là một thiếu niên trạc tuổi 15, dù ở tuổi đang phát triển nhưng đường nét trên khuôn mặt anh đã vô cùng rõ ràng, sắc bén như dao, trong đôi mắt kia chứa đựng vẻ lạnh lùng không phù hợp với lứa tuổi. Xa xa truyền đến tiếng bước chân dồn dập, trong mắt thiếu niên hiện lên tia khẩn trương, ánh mắt này chỉ mới thoáng qua nhưng nhanh chóng bị Lạc Yên bắt gặp. Từ nhỏ, Lạc Yên đã học được cách nhẫn nhịn, cũng học được cách đọc cảm xúc qua ánh mắt của người khác, tia khẩn trương vừa thoáng qua trong mắt thiếu niên phối hợp với tiếng bước chân dồn dập ở phía xa, làm cô bé nghĩ ngay đến cụm từ: Bắt cóc tống tiền. Thật ra trong thôn đã xảy ra rất nhiều vụ bắt cóc tống tiền, Lạc Yên lại thông minh như vậy, đoán ra là chuyện sớm muộn. Không biết cô bé nghĩ gì, nhân lúc thiếu niên còn đang luống cuống thì kéo lấy tay anh chạy như bay. Chạy đến một căn nhà hoang cũ nát, Lạc Yên đưa tay xoay cái bát đang cố định ở trên bàn, một căn hầm bí mật lập tức mở ra. Lạc Yên cầm tay anh, lần mò đi xuống dưới, sau đó lại xoay một cái bát khác ở dưới kia, cửa hầm lập tức đóng lại, bóng tối bao trùm lấy hai người. Quả nhiên một lúc sau, trên nhà truyền đến tiếng bước chân của nhiều người, bọn họ lục lọi trong căn nhà hoang hồi lâu vẫn không thấy người đâu, cất giọng mắng chửi, thanh âm tục tĩu của một gã đàn ông lọt vào tai Lạc Yên và người thiếu niên kia. "Mẹ kiếp, rõ ràng tao thấy có một con nhóc dẫn thằng ranh kia chạy theo hướng này, sao bây giờ lại mất dấu? Kiểu này thì báo cáo với Trương gia thế nào đây?" "Đại ca, anh bình tĩnh, có lẽ nó đã chạy mất rồi." "Bình tĩnh là bình tĩnh thế nào? Mày bình tĩnh tao xem?" "Đại ca..." Đột nhiên, gã đàn ông nhìn xuống cái chén trên bàn, đôi mắt hắn hơi nheo lại, hắn nói: "Cái bát này..." Chỉ vỏn vẹn ba chữ nhưng lại khiến trái tim Lạc Yên đập liên hồi, cả người cô bé run rẩy, lo sợ bị bọn chúng phát hiện ra căn hầm bí mật. Đúng lúc này, một giọng nói vang lên: "Đại ca, cái bát này làm sao ạ?" "Cái bát này...!không phải là đồ cổ. Vừa nãy tao nhìn nhầm, tưởng là đồ cổ nên định đem về, hoá ra chỉ là một cái bát sứt." "Vậy bây giờ...!làm thế nào hả đại ca?" "Còn làm thế nào nữa? Đương nhiên là đi tìm tiếp, anh em, đi, đừng để thằng ranh đó chạy xa." Tiếng bước chân lại vang lên, ngày càng nhỏ dần, cho đến khi tiếng động hoàn toàn biến mất, Lạc Yên mới dám xoay chiếc bát, sau đó cầm tay thiếu niên trèo lên. Thiếu niên vẫn không tin được rằng anh đã thoát khỏi đám bắt cóc kia, anh đưa mắt nhìn cô bé gầy gò bên cạnh, trong mắt anh không còn sự lạnh lùng ban nãy nữa, chỉ có cảm kích và...!rung động. Thiếu niên 15 tuổi, đang tuổi dậy thì, lần đầu tiên rung động với một bé gái, mà bé gái ấy chỉ mới 10 tuổi. Tình cảm chớm nở, anh âm thầm đưa ra quyết định, sau này nhất định phải có được cô bé này. Nghĩ là làm, vì là lần đầu tán tỉnh con gái, anh hơi dè dặt, thanh âm trầm ấm nói với Lạc Yên: "Sau này lớn lên, anh nhất định sẽ cưới em làm vợ. Nói cho anh biết tên của em đi." Lạc Yên hơi bất ngờ, cô còn nhớ rõ, lúc nãy người này rất hung dữ, sao bây giờ lại dịu dàng vậy nhỉ? Là vì cô bé đã cứu anh sao? Mặc dù trong đầu nghĩ rất nhiều, nhưng bên ngoài Lạc Yên vẫn bình tĩnh, hai má hơi ửng đỏ, giọng nói ngọt ngào đáp lời thiếu niên: "Em tên Lạc..." Cô bé còn chưa nói xong thì đã ngất xỉu vì kiệt sức, dù sao trưa nay cô bé cũng chưa có gì để cho vào bụng. Thiếu niên hoảng hốt đỡ thân thể Lạc Yên dậy, động tác của anh khiến cho vai áo rộng thùng thình tuột xuống, phần thân trên của cô bé lộ ra, một vết bớt ở lồng ngực đập vào mắt anh. Anh còn chưa kịp giúp cô bé tỉnh lại thì bên ngoài đã truyền đến một loạt tiếng xe ô tô, sau đó, một đoàn người áo đen xuất hiện. Trên mặt bọn họ không có biểu cảm, bọn họ bước chân vào căn nhà hoang kia, giọng nói không chút chập chùng: "Thiếu gia, vô cùng xin lỗi vì chúng tôi đã đến trễ, mời ngài trở về cùng chúng tôi." Nói xong, bọn họ cũng không chờ thiếu niên đáp lời đã bước đến, cưỡng ép dẫn cậu rời đi. Một thiếu niên 15 tuổi không có cách nào giãy dụa khỏi mười mấy người đàn ông trưởng thành, anh bất lực quay đầu nhìn kĩ cô bé nằm trên mặt đất, âm thầm ghi nhớ vết bớt ở ngực, cùng nốt ruồi ở khoé mắt cô. Mà Lạc Yên, trong cơn mơ màng, cô nghe thấy đoạn đối thoại giữa anh và một người đàn ông khác. "Chú Bạch, chú có thể cử một người đến đưa cô bé ấy về nhà không? Nằm trên mặt đất sẽ rất nguy hiểm." "Xin lỗi thiếu gia, bọn họ đến là để hộ tống cậu về nhà, không phải để đưa một người xa lạ về nhà." "Cô bé ấy không phải là người xa lạ, cô bé ấy đã cứu tôi." "Xin lỗi thiếu gia, mong cậu đừng càn quấy nữa, nếu không tôi sẽ dùng biện pháp đặc biệt." Trong lòng thiếu niên vô cùng khổ sở, người ta ngưỡng mộ anh vừa sinh ra đã ngậm thìa vàng, nào có biết anh đã mất đi tự do như thế nào. Để sau này có thể tìm lại cô bé ấy, anh đành âm thầm khắc sâu vào trong đầu những manh mối ít ỏi về cô. Vết bớt ở ngực, nốt ruồi ở khoé mắt, họ Lạc. Tất cả những chi tiết này, anh sẽ nhớ kĩ không quên. Còn Lạc Yên, có lẽ đây là lần đầu tiên có người quan tâm đến sức khoẻ của cô bé, khiến trong lòng cô cảm thấy vô cùng ấm áp. Nhớ đến lời hứa của thiếu niên kia, cô không khỏi chờ mong. Thiếu niên ấy nói, sau này nhất định anh ấy sẽ cưới cô. Vậy thì em sẽ chờ anh đến thực hiện lời hứa..   Mời các bạn mượn đọc sách Âu Tổng Em Vẫn Ở Đây của tác giả Vũ Kha Kha.
Xuyên Về Thay Nguyệt Lão Se Duyên
Tóm tắt, Review và Đánh giá sách Xuyên Về Thay Nguyệt Lão Se Duyên của tác giả Nguyệt Công Tử: Truyện "Xuyên Về Thay Nguyệt Lão Se Duyên" của tác giả Nguyệt Công Tử đang được bạn đọc yêu thích. Khiết Anh, chủ một cửa hàng hoa tươi, xuyên vào một tiểu thuyết có kết thúc không đẹp. Cô quyết tâm thay đổi số phận của nhân vật chính bằng cách thế Nguyệt Lão để cải mệnh nhân duyên cho họ. Nhưng liệu cô có thành công và vượt qua bàn tay vàng của tác giả? Trong một ngày bình thường, Khiết Anh đang trở về nhà sau giờ làm việc thì bỗng nhiên trải qua một trải nghiệm kỳ lạ. Cảnh vật trước mắt cô dần trở nên mờ đen và ánh sáng chiếu vào khiến cô rất giật mình. Một giọng nữ nhân dịu dàng vang lên gọi tên Khiết Anh và cô lập tức hỏi ngược lại. Liệu giải đáp sẽ là gì?. Nếu bạn là fan của thể loại ngôn tình, các truyện "Bác Sĩ, Giúp Em" hay "Yêu Em Trọn Kiếp Này" cũng là những lựa chọn tuyệt vời để đọc thêm.  *** Tóm tắt: Khiết Anh, một cô gái hiện đại, là chủ một cửa hàng hoa tươi. Một ngày nọ, cô xuyên không vào một tiểu thuyết có kết thúc không đẹp. Trong tiểu thuyết, nam chính và nữ chính yêu nhau nhưng cuối cùng lại chia tay. Khiết Anh quyết tâm thay đổi số phận của họ bằng cách thế Nguyệt Lão để cải mệnh nhân duyên cho họ. Review: Nội dung: Xuyên Về Thay Nguyệt Lão Se Duyên là một câu chuyện ngôn tình sủng ngọt ngào với những tình tiết hài hước và hấp dẫn. Truyện kể về hành trình của Khiết Anh từ một cô gái hiện đại trở thành một Nguyệt Lão trong thế giới tiểu thuyết. Cô đã không ngừng nỗ lực để thay đổi số phận của nam chính và nữ chính, giúp họ đến được với nhau. Nhân vật: Khiết Anh là một cô gái thông minh, kiên cường và tốt bụng. Cô luôn sẵn sàng giúp đỡ người khác, kể cả khi đó là những người xa lạ. Nam chính và nữ chính là những người có tính cách trái ngược nhau nhưng lại rất hợp nhau. Họ yêu nhau sâu đậm nhưng lại phải trải qua nhiều thử thách và trắc trở. Cốt truyện: Cốt truyện của truyện khá hấp dẫn với những tình tiết bất ngờ và kịch tính. Truyện có nhiều tình huống hài hước, giúp người đọc giải trí. Đánh giá: Xuyên Về Thay Nguyệt Lão Se Duyên là một câu chuyện ngôn tình sủng ngọt ngào, đáng đọc. Truyện có nội dung hấp dẫn, nhân vật đáng yêu và cốt truyện lôi cuốn. Một số ý kiến đánh giá khác: Ý kiến 1: "Truyện rất hay, nội dung hấp dẫn, nhân vật đáng yêu. Mình rất thích cách Khiết Anh thay đổi số phận cho nam chính và nữ chính. Cô ấy rất thông minh và kiên cường." Ý kiến 2: "Truyện khá sến nhưng cũng rất ngọt ngào. Mình thích nhất là mối tình của Khiết Anh và nam chính. Họ rất xứng đôi vừa lứa." Ý kiến 3: "Truyện có một số tình tiết hơi phi logic nhưng nhìn chung vẫn rất đáng đọc. Mình sẽ recommend truyện này cho những bạn thích truyện ngôn tình sủng ngọt ngào." Kết luận: Xuyên Về Thay Nguyệt Lão Se Duyên là một câu chuyện ngôn tình sủng ngọt ngào, đáng đọc. Truyện có nội dung hấp dẫn, nhân vật đáng yêu và cốt truyện lôi cuốn. Nếu bạn là fan của thể loại này thì đừng bỏ qua truyện này nhé. *** Khiết Anh là bà chủ của một cửa hàng hoa tươi lớn ở thành phố X, như mọi ngày sau khi xong việc cô lại lái xe trở về nhà. Đang lúc ngồi thư giãn trên ghế đột nhiên cô thấy khung cảnh trước mắt mờ dần và chìm ngập trong một màu đen tối. Bỗng nhiên chợt có một thứ ánh sáng chiếu thẳng vào mắt khiến cô giật mình vội giơ tay che đi ánh sáng ấy. Cùng lúc ấy bỗng nhiên có một tiếng nói nữ nhân với chất giọng dịu dàng vang vọng bên tai cô: “Khiết Anh! Khiết Anh!” Ánh sáng nhạt dần, cô hạ tay xuống rồi nhìn xung quanh vừa tìm kiếm giọng nói ấy vừa cất tiếng hỏi: “Ai? Ai đang gọi mình vậy? Không phải là Hắc Bạch Vô Thường đó chứ?” Cô khẽ rùng mình. Một cô gái xuất hiện, làn da trắng hồng, mi mục như họa, mắt to long lanh, sóng mũi cao vút kèm với đôi môi như cánh hoa đào rực rỡ, trên người khoát bộ quần áo kỳ lạ như trong phim cổ trang mà cô hay xem. Cô ấy cất giọng cười tựa như suối chảy róc rách rồi cất tiếng trấn an: “Cô nương yên tâm, tôi không phải Hắc Bạch Vô Thường đâu. Tôi tên Cao Khiết Anh vốn là đại tiểu thư của Cao tướng quân. Từ nhỏ tôi đã mang bệnh trong người, tháng trước tôi đi bái phật cầu an thì trụ trì nơi đó nói tôi mạng sắp phải đoạn nhưng sẽ có người thay tôi sống hết kiếp này. Có lẽ tôi và cô cùng tên và vong mạng cùng giờ nên trời xui khiến cô đến đây thay tôi chăm sóc cho phụ mẫu và muội muội." Khiết Anh không thể tin hỏi: "Thay...thay cô? Vậy nghĩa là tôi chết rồi sao? Không những vậy còn như trong truyện xuyên không đến cổ đại á?" Cô ấy gật đầu: "Đúng vậy!" Khiết Anh ngồi sụp xuống đất nói: "Không thể nào! Tôi không bị tai nạn, không bị va đập, không bị bệnh gì hết mà. Sao tôi lại chết được chứ?" Cô ấy có chút khó xử nói: "Cô là bị triệu hồi về chứ không phải số đoản mệnh!" Khiết Anh ngước lên nhìn cô với ánh mắt có chút hy vọng: "Nói vậy là tôi có thể trở về sao? Đúng không?" Cô ấy lạnh lùng lắc đầu: "Tôi và cô có một sợi dây vô hình gắn chặt sinh mệnh với nhau, vì vậy khi tôi không may đoản mệnh thì cô tức khắc sẽ bị thiên địa triệu hồi linh hồn về và ẩn trong thân xác của tôi để tiếp tục thay tôi sống tiếp quảng đời còn lại." Khiết Anh một lần nữa rơi vào vô vọng: "Không thể quay về nữa sao?" Cô ấy gật đầu: "Tôi vốn là người đoản mệnh, nay gặp được cô tôi có một nguyện vọng mong cô chấp thuận." Khiết Anh đứng lên nhìn cô nói: "Cô muốn tôi thay cô chăm sóc cho gia đình của cô?" Cô ấy khẽ gật đầu, nước mắt lăn dài trên đôi gò má xinh đẹp: "Phụ mẫu tôi rất thương yêu tôi, muội muội tuy còn nhỏ nhưng rất hiểu chuyện. Tôi vốn rất muốn làm nhiều chuyện cho họ nhưng giờ số mệnh đã vậy, hơn nữa thời gian của tôi không còn nhiều, tôi xin cô hãy hứa với tôi cố gắng thay tôi báo hiếu phụ mẫu và yêu thương muội muội tôi.” Khiết Anh chần chừ một chút rồi gật đầu: "Cũng tốt, ở đấy tôi không còn người thân. Một mình như vậy cũng đủ lâu rồi, tôi đồng ý thay cô sống tiếp, thay cô chăm sóc thật tốt cho họ. Cô hãy yên tâm." Khiết Anh mỉm cười, nước mắt vẫn rơi lã chã, cô nắm lấy tay Khiết Anh và nói: "Đa tạ cô, đa tạ cô Khiết Anh. Cô là một cô gái tốt, rồi cô sẽ có hạnh phúc của mình. Chúc cô luôn vui vẻ." Nói rồi cô ấy xoay lưng lại đi về phía ánh sáng và dần biết mất. Hóa ra cô ấy cũng tên là Cao Khiết Anh, mười lăm tuổi, là đại tiểu thư cao quý của Cao phủ, tính tình ôn nhu hiền lành, thông thạo các loại cầm phổ, cha mẹ tên là Cao Nghiêm Trung tuy lạnh lùng nghiêm nghị nhưng luôn yêu thương thê nhi hết mực và Liễu Túc Trân là một người dịu dàng, chu đáo, bao dung, em gái tên Cao Khiết An, mười hai tuổi, nhị tiểu thư Cao phủ thông minh lanh lợi, rất yêu thương tỷ tỷ, lại tinh thông về văn thao võ lược. Quả thật là một gia đình đúng chuẩn nhà người ta luôn. "Ưm...."- Giọng nói nhẹ nhàng khẽ cất lên, xung quanh có tiếng vài nữ nhân khác xôn xao: "Đại tiểu thư đã tỉnh rồi! Mau báo cho tướng quân và phu nhân!" Tiếng bước chân cùng tiếng mở cửa nhanh chóng vang lên rồi lại yên lặng. Đôi mi dày cong vút khẽ chớp, cô từ từ mở đôi mắt to tròn long lanh ra nhìn cảnh vật xung quanh. Bỗng nhiên có hai gương mặt đưa sát lại gần mặt cô, theo phản xạ cô vội la lên: "Á!!! Ma..........a!!!!" Khiến hai người kia hoảng hồn la lên theo và ngã người ra phía sau, còn cô cố dùng hết sức lê thân xác đầy mệt mỏi ngồi nhỏm dậy. Cả hai kia dường như là chị em song sinh, mái tóc được búi qua hai bên đính trên đó vài cánh hoa, làn da trắng cùng với ngũ quan khả ái kết hợp với bộ quần áo màu cam nhạt càng toát lên vẻ ngây thơ, đáng yêu giống nhau. Và ba người cứ như thế nhìn nhau cả một buổi trời luôn..   Mời các bạn mượn đọc sách Xuyên Về Thay Nguyệt Lão Se Duyên của tác giả Nguyệt Công Tử.