Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Ma Chó

Làng quê Việt Nam luôn gắn với những câu chuyện tâm linh đầy kỳ bí và không có lời giải thích được. Cùng tác giả Cố Sự Viên tìm hiểu về những câu truyện ma rùng rợn nhưng không kém phần hấp dẫn, lôi cuốn. Tóm tắt truyện: Gia đình ông bà H ở một vùng thôn quê bắc bộ, trong thời kỳ đất nước hậu giải phóng. Ông H là cựu chiến binh có ba người con, trong đó, người con trai cả học hết cấp ba thì xin đi lính. Trong một lần về thăm nhà trên chuyến xe khách, anh gặp Vàng, một chú chó nhỏ có bộ lông vàng dày và rậm. Chú chó lạ bỗng từ đâu xuất hiện, quấn quýt dưới chân anh. Như một cái duyên, anh bế nó đem theo về quê, và để lại cho bố mẹ mình nuôi, cũng chính là ông bà H. Không thể ngờ, cũng chính từ đây, gia đình vốn bình lặng của anh sẽ phải bước vào một phen sóng gió. Vàng là con chó như thế nào? Bố mẹ anh đã gặp phải biến cố gì? Ai là người giúp họ vượt qua hoạn nạn? Một bức tranh miền quê dung dị của Việt Nam những năm thập niên 90 được khắc hoạ chân thực và lôi cuốn trong từng chi tiết. Trong "Ma Chó", bức tranh quê ấy còn nhuốm màu kì bí và rùng rợn khi xuất hiện những yếu tố tâm linh, ma quái. Hãy cùng bước vào màn đêm kì bí trong khu vườn của ông bà H cùng "Ma Chó". *** Câu chuyện này xảy ra đã từ lâu lắm rồi, từ khi tôi còn chưa được sinh ra và câu chuyện là do tôi được nghe bà nội kể lại, sau đó tôi xin phát triển thêm dựa trên những tình tiết cơ bản ấy. Xen lẫn với con chó, là những chuyện tâm linh khác khá kì quái và khó có thể giải thích rõ ràng, phần vì trí nhớ không còn chính xác nữa, phần vì nó là những chuyện tâm linh, như người ta thường nói: “ có thờ có thiêng, có kiêng có lành “... Nay tôi xin được chọn lọc ra những gì có thể kể để chia sẻ cùng các bạn có sở thích tìm hiểu, theo dõi những vấn đề có liên quan đến tâm linh hay ma quái dị thường. Kì thực, lúc còn nhỏ nên vô tư không để tâm, lớn lên ngẫm lại thì không thể lí giải được nên tất cả, chỉ giống như những hình ảnh vụn vỡ trong ký ức còn sống mãi về tuổi thơ, gắn với hình ảnh quê nhà dung dị và ông bà nội mà thôi. Câu chuyện bắt đầu xuất phát từ ba tôi, nói là từ ba, nhưng thực ra, cũng không hẳn là như vậy. Hồi đó ba tôi mới 18, 19 tuổi, tốt nghiệp xong cấp ba, do thi vào trường vẽ mà điểm năng khiếu thiếu có 0,5 điểm trong khi dư hẳn 1 điểm văn hóa nên thành ra không đậu, đành nhập ngũ xin đi lính. Nhập ngũ được đâu gần nửa năm, ba tôi được doanh trại cho nghỉ phép mấy ngày về thăm nhà, là vào giữa mùa hè, tầm tháng bảy, tháng tám. Mà doanh trại ba đóng ở xa lắm, tận trên vùng rừng núi xa xôi, hẻo lánh nên về nhà thì phải bắt xe khách đường dài. Cũng từ chuyến xe khách bình thường đó mà ba tôi sau này, có thể nói là, “ đã cứu cả gia đình thoát khỏi một biến cố khủng khiếp!”. Có lẽ, đó là một cơ duyên. Lúc xe khách dừng nghỉ chân giữa một đoạn đường khá vắng vẻ cho mọi người đi vệ sinh và nghỉ ngơi chốc lát, ba tôi cũng xuống xe, lúc quay trở lên thì chợt thấy trong đám cỏ ven đường từ đâu chạy ra một con chó nhỏ lông vàng. Chuyện chẳng có gì lạ nếu nó không lẽo đẽo đi theo ba. Lúc đầu ba tôi cũng không để ý, nhưng khi đi vệ sinh xong đang tính quay lại chỗ xe đậu, thì thấy nó cứ đi theo mình, vẫy đuôi rối rít ra vẻ thân thiết lắm. Ngó xung quanh xem chó nhà ai thì chỗ đó chỉ độc toàn đồng và cỏ hoang mênh mông, bên cạnh là một bãi tha ma lạnh lẽo, xa tít tắp mới thấy thấp thoáng mái nhà. Ba chưa biết làm thế nào, cứ đứng nhìn con chó kì lạ kia, nó cũng ngồi chồm hỗm phía dưới ngẩng cổ nhìn lên với ánh mắt đáng yêu hết sức, cái đuôi thì không ngừng vẫy vẫy. Chỗ xe đậu, người phụ xe bấy giờ đang thúc giục mọi người mau chóng trở lại chỗ ngồi vì xe sắp sửa lăn bánh. Không kịp nghĩ nhiều, ba tôi bế con chó đem lên xe luôn. Đem về nhà, ông Bà nội cũng khá quý con chó, còn nó thì cũng nhanh chóng làm quen với mọi người, lại còn suốt ngày lẽo đẽo đi theo ba, từ trên nhà xuống dưới bếp, cứ như hình với bóng. Ở nhà được mấy ngày, hết phép, ba tôi lại sửa soạn hành lý để quay lai đơn vị, và tất nhiên, ba để con chó ở nhà cho ông bà nội nuôi. Vì bình thường, con cái đều đi xa, đứa đi học, đứa vào bộ đội, thành thử ở nhà chỉ có hai ông bà già với nhau, nay có thêm con chó, xem như là có thêm kẻ để bầu bạn cho vui cửa vui nhà. Sau đó khoảng mấy ngày thì bắt đầu có sự lạ. Em nhớ bà kể hình như là gần rằm thì phải. Đêm đó trăng sáng lắm,vùng nhà ông bà nội tôi ở vào mùa hè trời nóng nực kể cả ban ngày hay buổi tối nên hồi đó Bà nội hay có thói quen trải chiếu ra trước sân nằm cho mát đến tận 11, 12h đêm mới trở vào giường. Bà kể, đêm đó cũng vậy, nằm được một lát nhìn ánh trăng sáng vằng vặc, xong phe phẩy cái quạt tay được mấy cái thì buồn ngủ. Đang thiu thiu ngủ thì nghe thấy tiếng con Vàng sủa ( Vàng là tên ba tôi đặt cho con chó ). Bà nội tôi giật mình mở mắt ra thì thấy con Vàng đang đứng ở bờ hè gian nhà bên quay mặt về phía sau vườn mà sủa. Nó sủa vài tiếng rồi hai chân trước của nó làm động tác cào cào xuống nền gạch. Bà nội nhìn theo hướng nó sủa thì là nhận ra chỗ đó là chỗ ngọn dừa ở mép vườn sát bên với vườn nhà hàng xóm. Hồi đó nhà hàng xóm tôi trồng nhiều dừa lắm, cây nào cây nấy cao vượt xa nóc nhà ngói, tán rợp một góc trời. Quả chi chít mà cao quá, hai ông bà nhà bên cũng chả tài nào hái được, đành thi thoảng có người cháu câm điếc lên chơi thì nhờ chú đó trèo lên hái hộ, xong xuôi lại cho nhà e một hai quả. Giống gì mà nước dừa nhìn kỹ nó lại hơi có ánh đỏ. Bà nội cứ xuýt xoa nhà ông T xin đâu được giống dừa ngọt nước, cái ngon thế. Lại quay lại tình hình lúc đó. Nghe con chó sủa một cách kì cục, bà nội tôi mới nheo mắt nhìn về phía đó. Dưới nền trời hắt ánh sáng vàng nhợt nhạt của mặt trăng, nổi bật lên là dáng vẻ kì dị của những tàu lá dừa khổng lồ lúc đó chỉ toàn một màu đen thẫm đang đứng yên vì lặng gió. Trên thân cây cao chót vót, dưới mấy trái dừa là một thứ gì đó mà theo lời Bà nội kể là khó mà diễn tả được. Nó không phải là một cái bóng đen hay trắng như các bạn đã biết. Mà nó mờ mờ, không rõ nét nhưng lại để con người có thể nhìn thấy được. Trông nó giống như một ảo ảnh màu xám nhàn nhạt đang bám trên thân cây dừa. Bà nội đứng hình mất nửa phút, mắt không chớp nhìn chăm chăm vào " nó ". Sau đó, con Vàng lại càng sủa to hơn khiến bà như hoàn hồn, miệng ú ớ kêu ông em. Lúc bà quay lại nhìn thì tất nhiên, nó đã biến mất. Bà nội vội vàng vào lay ông dậy, kể đầu đuôi thì ông nội tôi gạt đi, giọng ngái ngủ nói rằng bà mắt nhắm mắt mở rồi nhìn gà hoá cuốc. Bà nội cũng im lặng trở vào giường nằm vì có thể ông tôi nói đúng. Chỉ có con Vàng là vẫn tiếp tục đứng ở đầu hè bên ngoài, thi thoảng lại sủa lên vài tiếng gọn lỏn.   Mời các bạn đón đọc Ma Chó của tác giả Cố Sự Viên.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Thiên Huyền Địa Hoàng - Cỏ Cỏ
Thiên Huyền Địa Hoàng là hành trình của một người bất chấp gian khổ tìm mọi cách khiến bản thân biến mất và của một người tha thiết đi tìm lại những gì đã lãng quên. Mặc Minh và bố nuôi đêm hôm bị lính quân đội đột nhập nhà dân, cưỡng ép bắt cóc bỏ tù. Tại nhà tù Bàn Cẩm cậu chứng kiến những người học Pháp Luân Công bị đối xử mất nhân tính, bị đánh đập tới mức sống dở chết dở. Cũng tại đây cậu gặp Âu Tử Dạ, cùng anh thám hiểm đền thờ kiếm trấn tà trong lòng đất, đối mặt với ma thú thượng cổ Đào Ngột và Hồn Độn. Sau khi thoát khỏi lòng đất lại phát hiện bệnh viện Vũ Tuyền nằm trong khu phức hợp nhà tù lại là một trong những cơ sở chuyên lấy nội tạng phạm nhân và cũng là xưởng chế biến tiêu bản xác người. Không giống như những bộ truyện huyền hoặc kinh nghi mang tính chất giải trí, Thiên Huyền Địa Hoàng dựa trên những sự kiện có thật, nó tố cáo tội ác tối tăm xấu xa của chế độ chính quyền nước nhà qua cuộc đàn áp Pháp Luân Công phi nhân tính. Nhân vật chính Mặc Minh là người đã đánh mất quá khứ, tính cách có chút thờ ơ lãnh đạm, vốn có một cuộc sống vui thú điền viên mà Âu Tử Dạ vô cùng ngưỡng mộ. Nhưng nhiều chuyện lạ phát sinh khiến cho sau này Mặc Minh không thể sống bình bình an an được nữa. Cùng với Âu Tử Dạ, hai người phải lang bạt qua nhiều vùng miền, vừa thu thập kiếm cổ vừa giải mã bí ẩn bản thân. 8 thanh kiếm cổ :Trạm Lư (湛卢), Cự Khuyết (巨阙), Thắng Tà (胜邪), Ngư Trường (鱼肠) ,Thuần Quân (纯钧), Long Uyên (龙渊), Thái A (泰阿) và Công Bố (工布), liệu sau hơn 2 ngàn năm có còn tồn tại trên cõi đời này,hay tất cả chỉ là trong truyền thuyết. Hãy theo chân hai bạn trẻ, cuối cùng liệu họ có vén được lớp lớp màn trướng che đậy, làm sáng tỏ bí mật gì bị che giấu hơn 2 ngàn năm qua? Mời các bạn đón đọc Thiên Huyền Địa Hoàng của tác giả Cỏ Cỏ.
Miêu Cương Hồ Sơ Cấm Kỵ - Tửu Tẩm Yên Hôi
Sách Nói Miêu Cương Hồ Sơ Cấm Kỵ Miêu Cương Hồ Sơ Cấm Kỵ thuộc thể loại truyện ma hay, mang nhiều tình tiết của truyện trinh thám xoay quanh về năm 20 tuổi, lỡ mất chuyến xe cuối cùng, nhận một vụ làm ăn kỳ quái, chú Hai bị người khác hãm hại, dẫn đến họa diệt thôn, bất đắc dĩ bức tôi phải lấy một cô gái như hoa như ngọc, nhưng cô gái ấy lại là một thây ma sống … Không quá rùng rợn như truyện ma, lại có chút trinh thám, kích thích trí tò mò của bạn. Mời các bạn đón đọc Miêu Cương Hồ Sơ Cấm Kỵ của tác giả Tửu Tẩm Yên Hôi.
Lưỡi Gươm của Thần Shiva - Jeff Edwards
Lời dịch giả QNNguyen: Nghe tựa thì giống như truyện Huyền Ảo, nhưng thật ra thì không phải. Đây là loại truyện Quân Sự Kỹ Thuật, tiếng Anh là Techno Thriller. Loại truyện này thường lấy bối cảnh là thời sự hiện tại.  Xét đến tình trạng căng thẳng ở biển Đông hiện nay, truyện này rất thích hợp, bởi vì đây là câu truyện khi mà hải quân Trung quốc chạm trán với hải quân Ấn Độ, với những vũ khí hiện đại nhất.   Nếu ánh sáng của một ngàn thái dương Cùng bùng sáng trên bầu trời, Đó cũng giống như sự hoa lệ của đấng vĩ đại. Ta là Tử Vong, Kẻ hủy diệt thế giới. Chúa Shiva, Hủy Diệt Thần của Ấn giáo (Kinh Bhagavad Gita) Truyện được viết từ năm 2012 nên có vài chi tiết thời sự không còn được đúng lắm. Mời các bạn theo dõi. Tôi bỏ ra khá nhiều công phu cho phần chú thích, có cả hình ảnh. Rất tiếc không đăng ảnh lên được. Hôm nào đó, nếu có thời giờ làm ebook thì sẽ có đầy đủ hơn. Mọi người thông cảm. Mời các bạn đón đọc Lưỡi Gươm của Thần Shiva của tác giả Jeff Edwards.