Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Trân Quý Em Như Mạng

Thể loại: Ngôn tình, Sủng, HE, Trinh Thám, Tiểu Thuyết, Nữ Cường Tên gốc: Tích Em Như Mạng (惜Tích nghĩa Luyến tiếc, yêu quý, quý trọng, không bỏ được. Tích cũng là tên của nữ chính) Chuyển ngữ/ Nguồn: Queenie_sk CP: Hàn Tích + Kỷ Nghiêu (đội trưởng đội trinh sát hình sự và nữ pháp y xinh đẹp trong nóng ngoài lạnh) Kỷ Nghiêu cùng Hàn Tích, một người là đội trưởng đội hình sự, một người là pháp y. Có thể nói trong công việc, đây sẽ là một cặp bài trùng nếu kết hợp ăn ý. Cũng vì cùng nhau liên thủ phá án, họ đồng thời phát hiện một bí mật về thân thế của Hàn Tích. Vừa có công việc, vừa có tình yêu đan xen. Vừa có thân tình, vừa là trách nhiệm Văn án kiểu ngôn tình: Sau khi đội trưởng đội trinh sát hình sự Kỷ Nghiêu tan ca về nhà, anh gõ cửa nhà hàng xóm mới: “Bác sĩ à, ngón tay tôi bị gãy, đau quá!” Hàn Tích: “Xin lỗi anh cảnh sát, pháp y chỉ khám người chết.” Kỷ Nghiêu tựa cánh cửa: “Tôi chết rồi!” Hàn Tích lẳng lặng nhìn anh diễn trò: “Nguyên nhân cái chết?” Kỷ Nghiêu cợt nhả: “Bị sắc đẹp của mỹ nhân đè chết.” Hàn Tích đóng sầm cửa lại: “Cút!” Rất lâu sau đó, có một ngày, anh che chắn trước ngực cô, đoàng một tiếng, viên đạn găm trúng ngực anh. Giọng anh yếu ớt, nhưng vẫn nở nụ cười dịu dàng: “Không đau, cũng không chết được, em đừng khóc.” Văn án theo truyện: Đội trưởng đội trinh sát hình sự và nữ pháp y sóng vai phá được nhiều vụ án, đồng thời cũng làm sáng tỏ một câu chuyện cách đây 19 năm. Cô vừa lạnh vừa đói, xung quanh không có ánh sáng cũng không có đốm sáng nhỏ nào, cô tưởng chừng rằng mình sẽ chết cô độc trong bóng đêm. Anh vươn tay ra nói với cô: “Tiểu Tích đừng sợ.” *** Nắng chiều theo khe hở xuyên qua tầng mây dày đặc nhuộm đỏ nửa vùng trời. Tấm bảng "Tiểu Khu Bình An" (1) mạ bạc như được nước gội rửa, khúc xạ vầng sáng màu cam nhạt. (1) Một dạng danh hiệu của khu phố văn hóa, không phải tên của tiểu khu "Cô Hàn." Hàn Tích giẫm trên ánh nắng chiếu trở về nhà, đang chuẩn bị lên lầu chợt nghe có người gọi mình. Một cô gái cầm theo một chiếc hộp trang trí rất đẹp, "Em có làm một ít bánh bích quy, tặng chị một ít nếm thử." Đây là hàng xóm ở trong tiểu khu của cô. Có một dạo cô ấy bị chó hoang cắn bị thương nhờ Hàn Tích giúp sơ cấp cứu kịp thời, Tiếu Du vẫn nhớ kỹ ân tình này nên thường mang tặng cô một ít điểm tâm. Hàn Tích lễ phép cám ơn, khóe miệng khẽ cong nhưng lại khiến nụ cười của cô có phần không chân thực. Tiếu Du cười cười. Hàn Tích đã chuyển đến đây sống hơn nửa năm, đi đi về về chỉ có một mình, chưa từng thấy cô thân mật với ai, chẳng màng đến chuyện thế gian, tựa như không muốn hòa nhập với con người. Thế nhưng đôi mắt đen láy kia lại như một hồ nước trong xanh khi xuân đến, nồng đậm tình cảm. Hàn Tích về đến nhà đặt hộp bánh bích quy lên bàn, dùng nước rửa tay vị chanh rửa sạch tay, mở hết đèn trong nhà, rót một tách trà. Trong nhà không có ai, bố mẹ nuôi đã qua đời năm cô học trung học, sau đó cô sống một mình. Có lẽ đã quen nên không còn cảm thấy lạnh lẽo. Khi không có việc phải làm, chuyện cô thích nhất đó chính là ở nhà một mình. Hàn Tích liếc mắt nhìn di động, thầy dạy đại học nhắn một tin. "Hàn Tích! Viện trưởng Lục Viện đến giờ vẫn còn nhắc về con với thầy, bên bệnh viện của họ thiếu người, hỏi con có đồng ý qua đó không?" Hàn Tích trả lời không chút do dự: "Cám ơn thầy ạ, nhưng con thích làm pháp y." Thầy giáo vẫn có chút tiếc nuối, cô sinh viên ưu tú này vốn dĩ có thể phát triển tài năng trong giới y học. Làm bác sĩ nghề nghiệp ổn định, pháp y suốt ngày giao tiếp với thi thể, lại còn phải đến hiện trường án mạng, xách theo thùng dụng cụ tầm mười ký, chạy xốc hết ruột gan với nhóm hình sự, bất kể là nửa đêm hay giữa trưa nắng. Hàn Tích cho rằng giao tiếp cùng thi thể thoải mái hơn so với người sống. Người sống biết nói dối còn có tính công kích, nguy hiểm; thi thể mãi mãi thành thật. Từ khi tốt nghiệp đại học đến nay, cô đã làm pháp y được hai năm, vì biểu hiện xuất sắc nên được điều đến Cục Cảnh Sát thành phố. Sáng thứ hai, 8 giờ 30, sảnh lớn Cục Cảnh Sát thành phố. Kỷ Nghiêu đến đúng giờ, một tay cầm hộp sữa vị chuối, một tay đút túi quần nhàn nhã đi vào văn phòng trinh sát hình sự. "Chào lão đại buổi sáng." Nữ cảnh viên Chu Lỵ cắn miếng bánh mì ngẩng đầu nhìn, "Sao hôm nay đỏm dáng vậy?À nhầm... đẹp trai vậy, lại xem mắt?" Đội trưởng đội trinh sát hình sự xuất sắc nhất Cục Cảnh Sát thành phố, Kỷ Nghiêu, hôm nay mặc một chiếc áo sơ mi màu tím nhạt, thêu hoa văn xám, thắt cà vạt cẩn thận, bên ngoài khoác áo gió màu đen, dưới chân là đôi giày thủ công của Ý sáng bóng đến mức có thể phản chiếu được trần nhà. Kỷ Nghiêu tựa cạnh bàn, đôi chân dài bắt chéo, hút một ngụm sữa, giọng bất lực: "Còn gì nữa, hai "anh chị" ở nhà thúc quá." Ba mẹ của Kỷ Nghiêu chỉ lo ngày nào đó khi anh chấp hành nhiệm vụ xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì không có ai kế thừa gia sản ngàn tỉ, cho nên ông bà sống chết đòi anh phải có con nối dõi. Còn nếu anh không đồng ý xem mắt thì buộc phải từ chức về nhà thừa kế gia sản. Anh thích làm cảnh sát, cũng nguyện vì công việc này phấn đấu cả đời. Chu Lỵ hứng thú, ngữ điệu tò mò: "Lão đại, ngày hôm nay xem mắt là thiên kim tiểu thư, minh tinh, hay vẫn là sư muội của cảnh đội?" Nói xong cô ấy che miệng cười khúc khích. Trên thực tế, tất cả những cô nàng độc thân trong Cục Cảnh Sát, bao gồm luôn cả Chu Lỵ đều muốn kết thân với vị đội trưởng đội trinh sát hình sự này, luôn tranh thủ chút cơ hội cho mình.   Mời các bạn đón đọc Trân Quý Em Như Mạng của tác giả Trương Tiểu Tố.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Hồng Nhan Loạn - Đóa Đóa Vũ
Tương truyền, người con gái nào rút được quẻ Đế vương yến thì sẽ trở thành vợ vua, ảnh hưởng lớn lao đến mức có thể nắn dòng lịch sử. Lại tương truyền mỗi quẻ chỉ có một chiếc. Vậy mà lại có hai người con gái rút trúng quẻ này từ cùng một ống. Sau đó một người trở thành quý phi sủng ái hậu cung, một người trở thành phu nhân thừa tướng đương triều. Đêm tân hôn, thừa tướng đi biệt tăm tích, sáng mới trở về, thành thật nói với Quy Vãn rằng, chàng sẽ sủng nàng, bảo vệ nàng, sẵn sàng dâng nàng mọi thứ trừ tình yêu, vì trái tim chàng đã ký gửi ở chỗ Huỳnh phi mất rồi. Quy Vãn bản tính dửng dưng, vốn được dạy dỗ từ nhỏ rằng ái tình chỉ khiến người ta đau khổ, nên cũng không lấy thế làm buồn phiền. Ngày qua ngày nàng vận nam trang rong chơi khắp nơi, lần lượt gặp ba người mà việc quen biết nàng trở thành mối hận nghìn thu của họ. Một là tướng quân đứng đầu hàng quan võ, quyền thế ngang ngửa chồng nàng. Một là vương tử dân tộc thiểu số, vì nàng mà đã phấn đấu đoạt đích, rồi nuôi chí lớn đoạt cả giang san thiên triều. Một người nữa là trạng nguyên tương lai, vì muốn có nàng mà đánh mất bản chất trong sáng, biến thành tiểu nhân ti bỉ chết đuối trong xoáy nước quyền lực. Đấu thủ tiếp theo lao vào đường đua chật chội này chính là hoàng đế, người ban đầu đã gài quẻ Đế vương yến cho Diêu Huỳnh để nạp cô ta làm phi, mục đích thật sự là dùng cô làm quân cờ kiềm chế thừa tướng. Đây cũng là hành động khiến hoàng đế di hận suốt kiếp, nhất là khi tàn rữa trên giường bệnh, chàng phát hiện ra Quy Vãn lại thật sự rút được chiếc quẻ quý hiếm năm mươi năm mới có người rút trúng một lần kia. Thừa tướng không đến nỗi mù quáng, chưa đầy một năm sau khi cưới, đã nhận ra mình được trời ban ngọc quý, càng cưng nàng như vua cưng vàng anh. Trích đoạn "Đế Vương Yến", truyền thuyết kể rằng nữ tử nào rút được quẻ này mệnh đã định sẽ trở thành vợ vua. Ngày xuân ấy, "Đế Vương Yến" lại cùng xuất hiện trong tay hai người con gái tú mỹ tuyệt luân, một như vầng dương rực rỡ, một như khuôn nguyệt lấp lánh. Mặt trăng và mặt trời cùng xuất hiện, tất sẽ biến loạn. "Họa quốc chi nguyên", rốt cuộc, ai mới đích thực là “Họa quốc chi nguyên"?   Mời các bạn đón đọc Hồng Nhan Loạn của tác giả Đóa Đóa Vũ.
Hoa Hồng Ký Ức - Lâm Địch Nhi
Em nhớ anh mỗi khi vui vẻ và hạnh phúc, bởi anh là người em muốn sẻ chia. Em nhớ anh mỗi khi buồn bã và thất vọng, bởi anh là người hiểu thấu lòng em. Em nhớ anh mỗi khi em cười và khóc, bởi em biết chỉ có anh mới có thể nhân lên nụ cười trên môi và lau khô nụ cười trên má em. Lúc nào em cũng nhớ anh, nhưng em nhớ anh nhất trong những đêm dài em thao thức, nghĩ về tất cả những giây phút tuyệt vời khi chúng ta cùng ở bên nhau. “Hóa ra tình yêu chính là, cho dù anh có thay đổi khuôn mặt, lãng quên ký ức. Đôi mắt em vẫn sẽ vì anh mà ngời sáng. Trái tim em vẫn sẽ vì anh mà loạn nhịp.” *** Thế gian này, mọi thứ sẽ già nua, duy chỉ có tình em là trẻ mãi. Thế gian này, bao điều dối trá, duy chỉ có tình em vẫn mãi sáng trong. “Chỉ có tình yêu, dù bạn đeo mặt nạ đi chăng nữa, người yêu bạn vẫn sẽ đi về phía bạn, dù cô ấy không hề biết người đó là bạn, nhưng trái tim sẽ dẫn đường cho cô ấy…”   Mời các bạn đón đọc Hoa Hồng Ký Ức của tác giả Lâm Địch Nhi.
Đời Này Không Đổi Thay - Huyền Mặc
Sách Nói Đời Này Không Đổi Thay   Anh vốn là kẻ ngông cuồng tự đại, khi còn nhỏ vì bị bức ép mà phải dồn cô bạn thanh mai trúc mã của mình vào biển lửa, từ đó về sau anh hao tâm tổn sức làm biết bao chuyện nhằm bù đắp cho cô, ngày cầu hôn cũng là ngày cô quay lưng phản bội anh. Tình nghĩa nhiều năm hóa ra cũng chỉ là lời nói dối. Còn cô cả đời kiên cường, nhẫn nhịn, nhưng vì âm kém dương sai mà tận mắt chứng kiến cái chết của người mình yêu, từ đó cô đóng cửa trái tim mình nhất quyết gìn giữ lời thề ước cùng người đã khuất. Khi cây tường vi đã đi qua bốn mùa, tóc đã dài lại lần nữa cắt đi, không biết đã gặp gỡ bao lần, nhưng tất cả chỉ là trong giấc mộng. Ba năm sau, cơ duyên xảo hợp, cố nhân tương phùng, từng bước xích lại gần nhau, chẳng thể chia xa. Bên cạnh cô giờ đây có một người mới theo đuổi, một vị giảng viên đại học tưởng như nho nhã dịu dàng nhưng thân phận chứa đựng một bí mật không ngờ. Lan Phường lần nữa dậy sóng, hồi ức của mười năm sinh tử dần rơi vào tĩnh lặng, chỉ có tình yêu là tồn tại mãi mãi.   Mời các bạn đón đọc Đời Này Không Đổi Thay của tác giả Huyền Mặc.
Nữ Tặc Giang Bắc - Tiên Chanh
Tạ Thần Niên vốn xuất thân từ dòng dõi trâm anh đầy quyền lực, nhưng đã theo nghĩa phụ, một tay bất mãn với đời nên bỏ vào núi làm thổ phỉ, từ khi còn quấn tã. Năm mười sáu tuổi, cô sơn tặc ngổ ngáo của Thanh Phong trại đã tình cờ gặp gỡ chàng thế tử Vân Tây vương. Để rồi từ đó, một chiếc lưới long trời lở đất được giăng ra, kéo theo đó là hàng loạt những việc ngoài ý muốn: nghĩa phụ đột ngột biến mất, nguy cơ chiến tranh bùng nổ, một thiếu niên thần bí có võ công cao cường, tai hoạ trút xuống Thanh Phong trại... Trải qua trăm đắng nghìn cay, cuối cùng rồi cô sơn tặc ấy cũng tái khởi nơi tro tàn, uy danh vang thiên hạ. Thế nhưng, nàng có thể cố gắng giữ chữ "nghĩa" ấy đến cùng không. Và rằng, chàng có thật lòng thật dạ không? Yêu và hận sẽ đi đâu về đâu? "Chàng sẽ nắm chặt tay ta, mãi chẳng rời xa, cùng đi tới nơi cùng trời cuối đất chứ?"   Mời các bạn đón đọc Nữ Tặc Giang Bắc của tác giả Tiên Chanh.