Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Chế Tạo Hào Môn

Truyện Chế Tạo Hào Môn của tác giả Hứa Đệ xoay quanh nhân vật Hoắc Khải là người thừa kế gia sản hàng trăm tỷ của nhà họ Hoắc, sau khi bị giết hại đã tái sinh trong thân phận của một người đàn ông nghèo hèn... Trong khi đang đau đầu không biết phải làm thế nào để đối mặt với người vợ và đứa con gái vẫn không biết gì của người đàn ông kia, anh phát hiện ra hung thủ giết hại mình đã đẩy người thế thân mình ra nhằm nuốt trọn khối tài sản của nhà họ Hoắc... Cách duy nhất & nhanh nhất để anh có thể tìm ra hung thủ đứng sau mọi việc là bám rễ vào gia đình dường như sắp sụp đổ này, gây dựng lại mọi thứ từ con số 0... Trong thời gian này, anh và người vợ xinh đẹp kia dần nảy sinh tình cảm... *** Nhìn gương mặt lạ lẫm trong gương, khóe miệng Hoäc Khải không khỏi lộ ra một nụ cười khổ sở. Đến tận lúc này anh vẫn không thể hiểu nổi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Nhà họ Hoäc là gia tộc lớn đứng trong top 10 toàn quốc, tài sản lên tới hơn trăm tỷ. Mà Hoäc Khải chính là trưởng tôn dòng chính có tài năng nhất trong lịch sử nhà họ Hoäc. Anh có tài năng thiên bẩm về kinh doanh và quản lý khiến vô số người phải ngưỡng mộ, rất nhiều người tin rằng, với sự lãnh đạo của Hoắc Khải, nhà họ Hoắc có thể tiến tới top 3 toàn quốc, là sự việc dễ đoán nhất trong mười năm tới. Hai ngày trước, Hoäc Khải cùng vài người thân thiết khác đi leo núi, đang leo đến lưng chừng, đột nhiên anh cảm thấy sau gáy đau đớn như bị đánh ình một cú, sau đó không còn nhận được điều gì. Sau khi tỉnh dậy, anh – đã ở một nơi lạ hoắc này rồi, đã vậy còn mang theo một gương mặt khác. Nếu không nhờ những ký ức trong đầu, Hoäc Khải rất nghi ngờ phải chăng mình bị người ta tiến hành phẫu thuật thẩm mỹ trong một đêm. Thế nhưng hiệu quả thẩm mỹ quá tốt, anh bóp mặt nhéo mũi nhìn ngó một hồi lâu cũng không nhìn ra dấu vết dao kéo. Mà phần ký ức có thêm ra trong đầu, đến từ một nhân vật hèn mọn ở tâng đáy của xã hội có tên là Lý Phong. Ký ức vẫn còn rõ nét như thế khiến Hoắc Khải không thể không suy nghĩ đến một khả năng khác: Anh bị người khác giết hại, rồi vì một nguyên nhân không thể tin nổi nào đó, mượn da thịt của người khác để sống lại. Bây giờ chuyện mà Hoäc Khải _muốn làm nhất là quay về nhà họ ắc, tìm ra nguyên nhân của tất cả sự thay đổi này,làm rõ hung thủ đứng sau vụ việc. Điều duy nhất mà anh có thể khẳng định là, bất kể anh đã chết thật hay chưa, người ra tay nhất định là một †rong số những người anh tin tưởng nhất. Nhưng nhìn gương mặt lạ lãm †rong gương, anh cũng biết rất rõ, muốn làm được điều này, quá khó khăn. Gương mặt đổi khác, giọng nói cũng khác, thậm chí ký ức cũng nhiều thêm, ai tin chuyện như vậy chứ? Siết chặt năm đấm, Hoäc Khải cố gắng suy nghĩ xem nên làm thế nào mới giúp tỉ lệ thành công cao hơn 0,00% một chút. Đúng lúc này, cửa phòng bật mở, một người phụ nữ với dung mạo xinh đẹp dẫn theo một cô gái nhỏ nhẳn đáng yêu bước vào. “Bố ơi”, cô bé kia vui vẻ chạy về phía Hoắc Khải. Thế nhưng cô bé mới chạy được hai bước thì người phụ nữ có dung mạo Xinh đẹp đến mức Hoäc Khải cũng phải kinh ngạc đã nói: “Đường Đường, đi làm bài tập mau” Người phụ nữ kia liếc nhìn Hoắc Khải, lạnh lùng nói: “Cuối cùng cũng chịu dậy rồi à, tôi cứ tưởng anh sẽ ngủ đến chết luôn trên giường ấy chứ”. Trong hai ngày sau khi sống lại, Hoắc Khải vẫn luôn nằm trên giường, cố gắng để bản thân chấp nhận kết quả không thể tin nổi này. Đến tận hôm nay, anh mới miễn cưỡng bình tâm hơn. Nhìn người phụ nữ không nói không rằng đi thẳng vào phòng bếp bắt đầu nấu mì, nụ cười khổ sở trên môi Hoắc Khải trông càng đắng chát. Người phụ nữ chính là vợ của Lý Phong trong ký ức, Ninh Thần. Mỹ nữ xinh đẹp nổi tiếng gần xa người theo đuổi đông nườm nượp. Trước kia Hoặc Khải từng gặp rất nhiều cô gái xinh đẹp, cho dù là minh tỉnh hàng đầu hay siêu mẫu quốc tế, không hề ít. Nhưng nếu so sánh với những người kia, Ninh Thần cũng không kém sắc, ngược lại còn có thêm chút khí chất đơn thuần, không quá dung tục. Ai có thể ngờ rằng, sau cùng Ninh Tuyết Tình lựa chọn Lý Phong, một tên mọt sách tuy tốt nghiệp đại học chính quy nhưng ngoài học hành ra thì chẳng biết gì cả. Đến cả bố mẹ Ninh Thần cũng tức giận đến mức đòi cắt đứt quan hệ với cô. Bố mẹ Lý Phong mất sớm, tất cả tài sản chỉ có căn nhà cũ nát một phòng ngủ một phòng khách được để từ thời ông nội. Lúc vừa mới kết hôn, Lý Phong thề non hẹn biển đòi cho Ninh Thần cuộc sống tốt nhất, thế mà qua mấy năm, vướng đủ mọi khó khăn khi đi tìm việc. Anh ta là một kẻ nói như rồng leo, làm như mèo mửa, không muốn làm công việc bình thường, còn công việc đòi hỏi trình độ cao thì người ta coi thường anh. Sau cùng nhờ một người bạn giàu có của Ninh Thần giúp đỡ mới miễn cưỡng đi làm lái xe. Cho dù đi làm lái xe, anh ta cũng cảm thấy công việc này không xứng đáng với trình độ của mình. Cứ đi làm về là anh ta trút giận, dần dần còn nhiễm cả cái thói uống rượu đánh bài. Đánh bài thua sạch lương lậu thì đòi tiền Ninh Thần. Nếu cô không đưa, anh ta sẽ mắng mỏ, hoặc sẽ đập phá đồ đạc. Mấy món đồ có chút giá trị trong nhà đều bị anh †a đem đi bán sạch. Thế mà thánh trước uống rượu say, cưỡi xe máy điện đâm vào cột điện, bị thương cả nửa người dưới. Ngã một cái hết gượng dậy nổi, đến giờ một tháng trời không đi làm. Hoäc Khải thấy rõ ký ức của Lý Phong, càng thấy rõ càng muốn chết. Sống lại vào cơ thể của hạng người như thế này, chi bằng đi chết còn hơn. Sau một tiếng “cạch”, Ninh Tuyết Tình tắt bếp ga, bưng bát mì với trứng gà đi ra khỏi phòng bếp, ngồi xuống đối diện cô con gái nhỏ đang ngoan ngoãn làm bài tập: “Đường Đường, ăn cơm trước đã rồi hằng làm bài tập”. “Lại là mì sợi ạ…, gương mặt bầu bĩnh đáng yêu của Đường Đường nhăn nhó như bà cụ non. “Cho con thêm một cái xúc xích ngô, được chưa? Hôm nay mẹ bận việc, không có nhiều thời gian nấu cơm, đợi ngày mai mẹ nấu bò hầm khoai tây cho nhé”, Ninh Thần nhẹ nhàng dỗ dành con gái. ” Được ạ” Đường Đường nhận lấy chiếc xúc xích trên tay cô,tự bóc vỏ rất thành thạo; khi đang định đưa vào miệng thì đột nhiên nhớ tới điều gì đó. ©ô bé quay đầu nhìn về phía Hoäc Khải: “Bố ơi, bố con mình cùng ăn nha”. “Bố con không ăn đâu!”, Ninh Thần lạnh lùng nói. Hoäc Khải cười khổ, tình cảm của hai vợ chồng này tệ thật đấy. Khi con gái đang ăn cơm, Ninh Thần bước tới bật máy tính, đăng nhập vào giao diện Wechat. Hoắc Khải nhìn thấy cô đăng quảng cáo trên vòng bạn bè, là một số sản phẩm giảm cân cho phái nữ. Cô đang bán hàng trên Wechat à? Đối xử với Hoäc Khải rất lạnh nhạt, nhưng khi đăng quảng cáo, Ninh Thần rất dịu dàng. Gửi đoạn tin nhắn bằng giọng nói tới các nhóm chat, giọng nói rất ngọt ngào giọng điệu rung động lòng người, tiếc rằng không được mấy ai đáp lại. Hoäc Khải ở bên cạnh như ngồi trên bàn chông, cứ cảm thấy không thể tiếp tục như thế này, ít nhất cũng phải phá vỡ bầu không khí nặng nề trước mặt. Anh húng hảng ho một tiếng: “Bán hàng trên Wechat không có tiền đồ gì đâu”. Giọng nói của Ninh Thần bỗng chốc im bặt, cô quay đầu lại, bất kể ánh mắt hay biểu cảm đều vô cùng lạnh lão. Hoắc Khải bị cô nhìn đến mức dựng tóc gáy nên cố gắng giải thích: “Bán hàng trên Wechat vốn không được người mua tin tưởng, bao nhiêu năm nay đã tạo thành hình tượng tiêu cực rất nghiêm trọng, là dạng công việc nhàn hạ nhưng lãi cao, cho nên…” Cho nên đây là lý do anh giáo huấn tôi à? Ninh Thần ngắt lời anh,giọng nói lạnh lùng như ngọn núi băng: “Tôi không biết bán hàng trên . _Wechat có tác dụng không lớn? Tôi không biết cứ đăng quảng cáo sẽ bị người ta chặn à? Nếu không phải mỗi ngày anh đánh bài uống rượu thua sạch tiền bạc trong nhà, anh tưởng tôi bận rộn từ sáu giờ sáng đến bảy giờ tối rồi lại ngồi bán hàng trên Wechat cho thú vị à?” Hoäc Khải sững người, bấy giờ mới nhớ ra, Ninh Thần bán hàng trên Wechat là vì Lý Phong quá bết bát, đến cả tiền lương của cô cũng không giữ được, cộng thêm thời gian làm việc ban ngày quá dài, không thể nào làm thêm công việc khác, chỉ có thể bán hàng trên Wechat sau khi tan ca. Nếu nhớ không nhầm đáng ra cô còn có một cửa hàng trên Taobao, nhưng vì không đủ thời gian và tinh lực, cộng thêm không hiểu biết nhiều về Taobao nên công việc làm ăn vô cùng ảm đạm, một tháng kiếm được hai trăm tệ đã là quá nhiều rồi. ” Anh không có ý này….” Hoắc Khải rất muốn giải thích rõ ràng ý của mình. “Vậy thì anh có ý gì? Bản thân anh không kiếm tiền, sau đó khinh thường người cố gắng kiếm tiền, là vì họ kiếm không đủ nhiều à?” “Anh..”, nhìn Ninh Thần lạnh lùng như ngọn núi băng, Hoắc Khải biết mình giải thích thêm bao nhiêu cũng vô dụng. Anh khẽ thở dài, sau cùng anh nói: “Xin lỗi em, do anh không để tâm tới cảm nhận của em, anh xin lỗi vì đã lỡ lời!” Ninh Thần nghe vậy mà sững người. Cuộc đối thoại tương tự giữa hai người đã xảy ra quá nhiều lần. Lý Phong rất coi thường việc cô bán hàng trên Wechat và Taobao, cảm thấy việc này phí thời gian. Kết quả của mỗi cuộc tranh luận luôn là cãi vã, sau đó Lý Phong tông cửa bỏ đi, hoặc là đi đánh bài, hoặc là đi uống rượu. Thế nhưng hôm nay, anh lại nói xin lỗi. Vả lại, giọng nói nghe rất thành khẩn, cách dùng từ cũng rất lịch sự. Nếu che đi gương mặt này, cô còn tưởng đây là một người lễ độ ở tầng lớp trên của xã hội. Tiếc rằng, Lý Phong và gương mặt đẹp trai của anh, không thể thay đổi được. Sau phút sững người, Ninh Thần “quay đầu đi không buồn nhìn anh nữa: Không cần phải giả vờ giả vịt, chẳng có ý nghĩa gì đâu.   Mời các bạn mượn đọc sách Chế Tạo Hào Môn của tác giả Hứa Đệ.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Tòng Địa Ngục Quy Lai Đích Nam Tử - Ngũ Thập Khối
Ta từ Địa Ngục trở về Ta gọi Lâm Đường, cũng có người gọi ta Từ Trạch! Nhưng, ta càng yêu thích nghe bọn họ gọi ta: Đường Đồ Tể! *** Đêm đen nhánh. Gió lạnh bẩm rồi đấy! Tháng chín thiên, vốn không nên như thế! Nhưng, tại vân ngoài ngoại ô mấy chục dặm chi địa một toà Vô Danh trong hốc núi, cũng tại trải qua loại này cho người, không cách nào nhịn được lạnh. "Sao làm sao có khả năng, ngươi ngươi rõ ràng trúng đạn rồi, ngươi làm sao " "Ngươi là người, vẫn là quỷ làm sao có khả năng còn sống!" Đó là một cái nam tử mặc áo đen, hắn đang run rẩy. Dưới chân còn có một cái đào ra hố, cái kia là chuẩn bị chôn người, nhưng là bây giờ Hắn muốn chôn người, sống! Thanh niên kia không nói gì, chỉ là nhìn xem nam tử mặc áo đen này, khóe miệng của hắn, hơi nhấc lên, nhưng loại này cười, lại làm cho nam tử mặc áo đen này, càng thêm sợ hãi. Rốt cuộc tại cũng không nhịn được, móc ra thương đến, ầm ầm vài tiếng, tựu đối thanh niên kia mở lên! Nhưng một màn kế tiếp, hắn cả đời không cách nào quên! Chỉ thấy đạn kia, lại bị thanh niên kẹp lấy ở! Đúng! Kẹp lấy! ... Mời các bạn đón đọc Tòng Địa Ngục Quy Lai Đích Nam Tử của tác giả Ngũ Thập Khối.
Thiên Đế Trọng Sinh Đô Thị - Độc Hành Chí Tôn
Ta chính là Thiên đế chưởng quản tam giới trong truyện tiên hiệp hay mang tựa đề Thiên Đế Trọng Sinh Đô Thị, một siêu phẩm mới từ tác giả Độc Hành Chí Tôn. Ngọc đế, Như Lai, Diêm Vương ngưu bức sao? Đối với Thiên đế ta chỉ cần dùng một ngón tay là có thể tiêu diệt. Là người chưởng khống tam giới dị giới khiến cho thần tiên khắp nơi kính sợ. Chỉ cần lần độ kiếp 99 này thành công thì ta sẽ trở thành bất tử chưởng khống chư thiến. Nhưng...ài, thật đáng tiếc, không ngờ lần thứ 99 ta lại trọng sinh vào cái thế giới huyền huyễn này, cái gì mỹ nữ hoa khôi,lãnh diễm giám đốc, băng sơn cảnh sát..... Để ta tĩnh tâm độ kiếp đi đừng làm phiền ta".Đây là truyện viết về Thiên Đế vượt lần cuối cùng thiên kiếp trọng sinh đô thị. *** Lúc này Thiên Đế đang sờ sờ khuôn mặt mình trong lòng thầm nghĩ: "Chẳng nhẽ mị lực của ta lớn đến vậy" Đúng lúc Thiên Đế đang nghi hoặc giọng một người đàn ông vang lên: "Tiên sinh ngài tốt " Thiên Đế giật mình quay người lại thì thấy đây là người đàn ông trung niên ít nhất cũng phải 40 tuổi, người đàn ông này vẻ mặt tươi cười hướng về phía Thiên Đế. Thấy người đàn ông trung niên này Thiên Đế lại một trận tê cả da đầu trong lòng thầm nghĩ: "Mẹ nó,mị lực của ta chẳng nhẽ lớn đến nỗi cả đàn ông cũng thích " Nghĩ như thế, lúc này Thiên Đế sau lưng đã thấm mồ hôi lạnh, nếu lúc này người đàn ông trung niên mà biết ý nghĩ của hắn chắc cũng phải tức hộc máu. Lúc này người đàn ông trung niên đã đến trước mặt Thiên Đế dơ tay ra trào hỏi nói: "Tiên sinh tốt, ta là Tô Triết chủ cửa hàng này, xin hỏi Tiên Sinh định mua chiếc xe nào" ... Mời các bạn đón đọc Thiên Đế Trọng Sinh Đô Thị của tác giả Độc Hành Chí Tôn.
Phiến Tội
Phiến Tội - Buôn bán tội ác Thưa các bạn! Khác với những bộ truyện khác, Phiến Tội là một bộ truyện có bối cảnh là một thế giới không hề có ngăn cách về quốc gia hay dân tộc, thay vào đó chỉ có một đế quốc nắm giữ và điều hành tất cả. Nhân vật chính của Phiến Tội là Thiên Nhất, một thanh niên lười nhác, xấu tính và bán sách trong hoàn cảnh sách vở bằng giấy đã lui về quá khứ. Nếu ai đã được biết đến và yêu thích ngòi bút của Ba Ngày Ngủ Hai qua Quỷ hô bắt quỷ thì giờ đây các bạn nên đến với Phiến Tội để tiếp tục theo dõi những bối cảnh tuyệt vời hay những hành động cùng lời văn thiên mã hành không nhưng không kém phần hài hước của tác giả.  Mình biết một số bạn ghét cách viết truyện ở ngôi thứ nhất (Xưng ta, tôi) nhưng mình cũng xin nói thêm, chỉ ở tự chương năm quyển đầu tiên tác giả mới dùng ngôi thứ nhất với ý đồ để nhân vật kể lại câu chuyện của mình. Ví dụ ở quyển 1, đó là dưới góc nhìn của Thiên Nhất, một kẻ vô cùng thần bí. Vì để thực hiện một nhiệm vụ, Thiên Nhất tập hợp một số cá nhân mang siêu năng lực lại và lấy tên là "Nghịch Thập Tự". Những hành vi kỳ quái của Thiên Nhất làm người khác có cảm tưởng Thiên Nhất là kẻ trừng phạt song đó không phải là nhiệm vụ của hắn, cũng chẳng phải vì muốn tiêu diệt một đế quốc đã thối nát đến tận xương tủy để làm hoàng đế... Thế tại sao hắn lại phải làm vậy?  Hãy cùng chờ đợi câu trả lời tại Phiến Tội... Chào thân ái và quyết thắng! P/s 1: Phiến Tội rất hay nếu bạn chịu khó đọc nó. Đọc Phiến Tội, bạn không cần phải vừa đọc, vừa ngẫm, thỉnh thoảng phải quay lại nhiều chương như đọc nhiều truyện khác, bởi tuy tác giả viết rất lạ nhưng người đọc vẫn dễ hiểu được. Trong lúc đọc, bạn cũng có thể vừa đọc vừa phân tích các thông tin có được về nhân vật được miêu tả trong Phiến Tội. Nếu như thế, mình đảm bảo bạn sẽ có một cuộc du hành thú vị vào hành trình của Thiên Nhất. P/s 2: Vì truyện có một số chi tiết ghê rợn nên mình xin xếp vào dòng 18 !!! *** Nếu trí nhớ không được tốt thì bạn cần phải nuôi dưỡng thói quen diệt cỏ tận gốc. Ba Ngày Ngủ Hai ngữ lục Thanh thiếu niên là quần thể chủ yếu của trò chơi, mỗi ngày ta đều phải giao tiếp với họ. Khi ta bằng tuổi những thanh thiếu thiên đó, thế giới vẫn còn là thiên hạ của thể loại game trên ti vi. Nào ai tưởng tượng được bọn nhỏ ngày nay lại có thể sử dụng công nghệ điều khiển não để chơi Game Online... Ta đã làm việc cho công ty game trong nhiều năm qua. Công việc đầu tiên của ta ở đây là chia bài cho một sòng bạc ảo. Tất nhiên trong môi trường làm việc như thế cũng có cái hay, đó là dù người chơi có nổi điên vì thua bạc cũng chẳng thể rút súng bắn bạn. Còn nhớ ta đã lên chức sau khi gia nhập công ty chừng hai tháng. Ta nghĩ người quản lý hẳn đã phát hiện ra tài năng trong phương diện đánh bạc của ta. Thật ra, ta thấy đánh bạc cũng như những kỹ năng khác, chỉ cần chăm chú và nỗ lực thì sẽ thành công. Nhiều trường hợp có những người chỉ hơn nhau ở thời gian tích lũy kinh nghiệm dài hay ngắn, còn loại chỉ thuần túy nhờ vào thiên phú để giỏi hơn mọi người không thể tồn tại. Ít ra ta vẫn chưa nhìn thấy bao giờ. ... Mời các bạn đón đọc Phiến Tội của tác giả Ba Ngày Ngủ Hai.
Tôi Là Đạo Sĩ - Nguyễn Điệp
Đ, một thanh niên vô công rồi nghề, hắn sống ngày nào hay ngày đó không có lý tưởng, cho đến một một hôm cuộc đời như rẽ sang bước ngoặt mới khi hắn tìm được chiếc hộp cũ mà bà nội hắn để lại. Một thế giới đạo giáo đầy huyền bí được mở ra, đây là số mệnh hay do nhân duyên của hắn? Chúng ta hãy cùng theo dõi... *** Con quái vật hạ cánh xuống căn phòng rồi từ từ biến về dạng người, ả ta nhếch mép cười nhìn về phía tên dưa chuột. Dưa chuột nhắm chặt đôi mắt rồi khẽ mỉm cười lên tiếng: - Có vẻ như cũng không dễ dàng cho lắm nhỉ...? Hắn có xứng là đối thủ của cô không...? - Nếu như hắn dịu dàng hơn một chút thì có lẽ tôi sẽ biến hắn thành nô lệ...! Nhưng thực sự thằng khốn này không biết điều một chút nào...! Dù sao tôi cũng khá thỏa mãn với con nô lệ kìa...! Vừa nói, ả ma cà rồng vừa quay sang nhìn về phía cơ thể nàng. Dưa chuột hít một hơi thật sâu rồi đưa hai tay ra phía trước, hắn có vẻ thỏa mãn với những gì đang có: - Cuộc sống này thật tuyệt vời...! Giàu sang...! Quyền lực...! Và cuối cùng là bất tử...! Có vẻ như đây là một kết thúc có hậu...! - Chưa kết thúc được đâu...! Xoẹt....! ... Mời các bạn đón đọc Tôi Là Đạo Sĩ của tác giả Nguyễn Điệp.