Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Tôi Không Phải Phan Kim Liên

Thật thật – giả giả giữa cuộc đời! Đôi khi sự thật giả ấy khiến người ta quá mệt mỏi, không thể tin tưởng vào con người được nữa mà phải tin vào một… con bò. Đây là câu chuyện về chốn quan trường đầy rắc rối và về cuộc sống của một người phụ nữ thôn quê quật cường chỉ vì muốn chứng minh cuộc ly hôn của mình năm ấy là giả và mình không phải là Phan Kim Liên. Câu chuyện bắt đầu khi cô không cẩn thận có thai lần hai, nên giả ly hôn với chồng để tránh luật sinh đẻ có kế hoạch, nào ngờ sau khi ly hôn, người chồng thay lòng cưới vợ khác. Cô đến nói lý lẽ còn bị hắn ta chửi là Phan Kim Liên. Để chứng minh vụ ly hôn đó là giả, đồng thời càng muốn chứng minh mình không phải Phan Kim Liên, mà suốt hai chục năm cô đi kiện cáo. Kiện từ thị trấn lên huyện, rồi thành phố, thậm chí đến tận Đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc tại Bắc Kinh, nhưng không những không thể làm rõ vụ ly hôn đó là giả, không thể thanh minh mình không phải Phan Kim Liên, còn khiến cho một loạt quan viên cấp cao bị cách chức. Từ đó suốt hai chục năm, mỗi lần tới Đại hội, tỉnh thành phố cô ở đều phải ngăn chặn, vây bắt, truy lùng cô, không để cô tiếp tục làm loạn một lần nữa… Giọng văn của tác giả tưng tửng, châm biếm sâu cay khiến người đọc vừa cảm nhận được sự thâm thúy, sắc sảo của ngòi bút, vừa phải bật cười với những tình huống rất thật trong truyện. *** Lưu Chấn Vân sinh tháng 5/1958, quê quán ở huyện Diên Tân, tỉnh Hà Nam. Hiện là ủy viên BCH Hội nhà văn TQ, ủy viên đoàn thanh niên thành phố BK, được xếp hạng nhà văn hàng đầu Trung Quốc. Ông sáng tác từ năm 1982. Một số tác phẩm được giải thưởng, được chuyển thể thành phim, được dịch ra nhiều thứ tiếng. Được đánh giá là nhà văn bậc thầy về ngôn ngữ, trí tuệ hóm hỉnh, phong cách độc đáo, giàu tính hài hước, đầy triết lý. Các tác phẩm tiêu biểu: - Tôi là Lưu Nhảy Vọt - Hoa vàng cố hương - Đóa hoa và mặt cố hương - Lưu Chấn Vân, tuyển tập văn Lưu Chấn Vân (4 tập) - Lời thừa - Đơn vị - Binh liên mới - Điện thoại di động - Lông gà khắp đất - Đời là như thế - Tôi không phải Phan Kim Liên - Tưởng nhớ 1942 *** Đọc tiểu thuyết này tôi liền nghĩ tới bộ phim Thu Cúc đi kiện, cũng một người đàn bà nông thôn vác đơn đi kiện khắp nơi không mỏi mệt không chùn bước chỉ vì muốn một lời xin lỗi của trưởng thôn vì đã đá chồng chị ta một cái vào chỗ hiểm. Còn ở đây là Lý Tuyết Liên, cũng vác đơn đi kiện làm náo động cả thị trấn, tới thành phố, tới tỉnh rồi tới tận Bắc Kinh. Lý Tuyết Liên kiện chồng, rồi kiện hết thảy những người liên quan đến vụ việc ấy từ các vị quan tòa thị trấn, các lãnh đạo thành phố, tỉnh… làm mọi thứ rối bung bét cả lên. Cuối cùng chỉ muốn là rõ một điều rằng lần ấy li hôn là giả và quan trọng hơn là để cho chồng của chị ta biết “tôi không phải Phan Kim Liên”.          Mọi chuyện nói đơn giản thì là đơn giản, nói phức tạp thì là phức tạp, nhưng cuối cùng bao nhiêu năm không giải quyết được, định giày vò người khác ai dè lại thành giày vò chính bản thân mình. Câu chuyện bắt đầu khi Lý Tuyết Liên phải giả li hôn với chồng khi mang bầu đứa con thứ hai, nào ngờ trong thời gian ấy chồng cô đã kịp lấy một người vợ khác. Thế là Lý Tuyết Liên liền đến để nói phải trái đúng sai, vốn định nói cho hả giận rồi bắt chồng li hôn với người đàn bà kia nhưng lại bị chồng bồi cho một câu đau đớn. Tần Ngọc Hà, chồng của Lý Tuyết Liên nói: Rồi lại bồi thêm: “Cô có phải Lý Tuyết Liên không nhỉ. Tôi thấy cô đích thị là Phan Kim Liên mới phải?” Lý Tuyết Liên tức lồng lộn lên cuối cùng chỉ vì câu nói này. “Thật giả không quan trọng! Quan trọng là Tôi không phải Phan Kim Liên!”, Lý Tuyết Liên như gào lên với Tần Ngọc Hà như vậy. Với ngòi bút sắc sảo và châm biếm, Lưu Chấn Vân đã dựng lên một câu chuyện chân thật và sinh động. Mọi thứ xoay quanh một người đàn bà có thể nói là rất cố chấp, cả một bộ máy chính quyền cuống cuồng tìm cách đối phó mỗi khi đến kì đại hội, chỉ sợ Lý Tuyết Liên lại lẻn được vào Đại lễ đường thì mọi việc hỏng hết. Trong hai mươi năm ấy đã nghĩ ra bao nhiêu cách để ngăn chặn Lý Tuyết Liên, từ cho người canh chừng, theo dõi, chặn xe dọc đường, đến cả cách tìm cho cô ta một người chồng… Nhưng tất cả đều xôi hỏng bỏng không, kiện vẫn hoàn kiện. Lý Tuyết Liên không bỏ cuộc, không phải không mệt mỏi, không phải không có lúc chán nản, nhưng chính sự cản trở của họ bắt Lý Tuyết Liên kiện tiếp. Kiện không được cũng phải kiện, đi không được cũng phải đi. Cảm giác của Lý Tuyết Liên chính là cảm giác oan ức, cảm giác người ta không tin mình, chuyện li hôn năm ấy là chuyện giả mà họ cứ coi là thật. Bên cạnh đó Lý Tuyết Liên còn cảm thấy mình bị lừa, bị chồng là Tần Ngọc Hà lừa, bị những người trong chính quyền địa phương lừa. Họ dùng lời ngon ngọt dụ dỗ chỉ cốt để cô không đi kiện làm ảnh hưởng tới cái ghế của họ chứ họ đâu có tin, đâu cáo đồng cảm với cô. Bao nhiêu chuyện bi hài, nhiều lúc khiến chúng ta phải bật cười, nhưng đằng sau đó chứa đựng một câu hỏi có phần đau đớn. Rút cục thì kiện cáo bao nhiêu năm để làm gì? Có nên vì một chuyện không thể làm lại mà phá hỏng cả tương lai phía trước không?. Liệu Lý Tuyết Liên cố chấp hay chồng cũ của cô ta cố chấp, chỉ nói một lời xin lỗi là mọi chuyện đều có thể cho qua sao không nói?…           Thật thật giả giả quay đi quay lại đã hết đời người, đi kiện là muốn phá cuộc sống của chồng nhưng cuối cùng lại thành hủy hoại cuộc sống của chính bản thân mình. Trong khi đó Tần Ngọc Hà, cái gã đã bắt đầu câu chuyện này dường như là người ngoài cuộc chẳng ảnh hưởng gì bởi sự kiện cáo ấy.           Hai mươi năm trôi qua trong chớp mắt, cuối cùng thì Tần Ngọc Hà chết, không còn ai để khiếu kiện nữa, lúc này Lý Tuyết Liên cảm thấy trống rỗng, cô bật khóc, không phải khóc Tần Ngọc Hà mà khóc chính bản thân mình.           Lý Tuyết Liên cả đời đi kiện, tự giày vò bản thân, tự làm cho mình đau khổ, cuối cùng tất cả những điều ấy có đáng hay không? Không ai có thể trả lời được câu hỏi ấy. Cuộc đời này giữa thật và giả, trắng và đen không phải lúc nào cũng có thể nói cho rõ ràng được. Đọc xong câu chuyện tôi cảm thấy Lý Tuyết Liên đã quá cố chấp, nhưng nếu không có một người đàn bà cố chấp như vậy thì đã không có câu chuyện này. Trần Huệ Lương Review   Mời các bạn đón đọc Tôi Không Phải Phan Kim Liên của tác giả Lưu Chấn Vân.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Thuỷ Vân Gian (Dấu Ấn Tình Yêu) - Quỳnh Dao
Dân Quốc năm thứ mười tám, Tây Hồ Hàng Châu. Lần gặp gỡ đầu tiên giữa Mai Nhược Hồng và Đỗ Tiên Tiên, ở ngay tại Tô Đề, trên chiếc cầu mang tên “Vọng Sơn Kiều”. Sau đó, Mai Nhược Hồng vẫn thường nghĩ, chuyện này cũng giống như Hứa Tiên gặp Bạch Tố Trinh ở “Đoạn Kiều”, trong truyện Bạch Xà Thanh Xà. “Vọng Sơn Kiều” và “Đoạn Kiều” của Tây Hồ, đều đã được định sẵn, là sẽ viết lại vận mệnh của một số người. Điều không giống nhau là, truyện Bạch Xà Thanh Xà chỉ là truyền thuyết, vai nữ chính dù sao cũng chỉ là một con rắn, không phải là người. Còn “Vọng Sơn Kiều”, thì lại dẫn ra câu chuyện của một đám người sống động, câu chuyện của “người”. Hôm ấy, là ngày tụ họp định kỳ của “Túy Mã Họa Hội” ở “Yên Vũ Lầu”. Mai hoa lạc nằm trong bộ ba tiểu thuyết Mai hoa tam lộng của Quỳnh Dao (hai tác phẩm còn lại là Người chồng ma và Thủy vân gian). Cả ba tác phẩm này khi chuyển thể thành phim đều gây sốt nhưng thành công nhất vẫn là Mai hoa lạc. Bộ phim đã đưa cặp diễn viên chính Mã Cảnh Đào và Trần Đức Dung nổi đình nổi đám. Quỳnh Dao (sinh ngày 20 tháng 4 năm 1938) là nữ nhà văn, biên kịch, nhà sản xuất người Đài Loan chuyên về tiểu thuyết lãng mạn dành cho độc giả nữ. Tập truyện ngắn đầu tay của bà mang tên Ngoài khung cửa sổ ra đời trong khoảng thời gian bà tốt nghiệp trung học và dự thi vào đại học nhưng không thành công. Các tác phẩm của bà được dịch ra và xuất bản rộng rãi ở Việt Nam từ cuối thập niên 1960. Ngoài ra, bà còn là một nhà sản xuất phim với những bộ phim truyền hình dựa theo chính nội dung các cuốn tiểu thuyết của bà. Tác phẩm: Song Ngoại (1963) Hạnh Vận Thảo (1964) Lục Cá Mộng (1964) Thố Ty Hoa (1964) Dòng sông ly biệt (Yên Vũ Mông Mông - 1964) Triều Thanh (1964) Kỷ Độ Tịch Dương Hồng (1964) Thuyền (1965) Nguyệt Mãn Tây Lâu (1966) Hàn Yên Thúy (1966) Tử Bối Xác (1966) Tiễn Tiễn Phong (1967) Thái Vân Phi (1968) Xóm vắng hay Vườn rộng sân sâu (Đình Viện Thâm Thâm - 1969) Tinh Hà (1969) Thủy Linh (1971) Hồ ly trắng (Bạch Hồ - 1971) Hải Âu Phi Xứ (1972) Băng Nhi (1985) Tuyết Kha (1990) Hoàn Châu cát cát (1999) Đoạn Cuối Cuộc Tình (tháng 8/2006) Không phải hoa chẳng phải sương (2013) Thủy Vân Gian Cỏ Xanh Bên Hồ Giấc Mộng Sau Rèm Mời các bạn đón đọc Thuỷ Vân Gian (Dấu Ấn Tình Yêu) của tác giả Quỳnh Dao.
Giấc Mộng Sau Rèm - Quỳnh Dao
Giấc Mộng Sau Rèm xoay quanh cuộc sống của hai cô tiểu thư nhà họ Uông - Uông Tử Lăng và Uông Lục Bình. Trong khi cô chị Lục Bình xinh đẹp và là một diễn viên múa tài năng thì cô em Tử Lăng lại kém nổi bật.  Lục Bình yêu Sở Liêm và hai bên gia đình đều ra sức tác thành cho hai người. Thế nhưng Sở Liêm lại thầm yêu cô em Tử Lăng. Trong đúng ngày Sở Liêm và Tử Lăng quyết định nói ra tình cảm thì Lục Bình lại bị tai nạn mất đi một chân. Vì trách nhiệm, Sở Liêm đành kết hôn với Lục Bình. Sau này, Tử Lăng tìm được tình yêu đích thực bên Phí Vân Phàm.   Câu chuyện đã được chuyển thể thành phim hai lần. - Giấc Mộng Sau Rèm (1995) - Một Thoáng Mộng Mơ (2007) Quỳnh Dao (sinh ngày 20 tháng 4 năm 1938) là nữ nhà văn, biên kịch, nhà sản xuất người Đài Loan chuyên về tiểu thuyết lãng mạn dành cho độc giả nữ. Tập truyện ngắn đầu tay của bà mang tên Ngoài khung cửa sổ ra đời trong khoảng thời gian bà tốt nghiệp trung học và dự thi vào đại học nhưng không thành công. Các tác phẩm của bà được dịch ra và xuất bản rộng rãi ở Việt Nam từ cuối thập niên 1960. Ngoài ra, bà còn là một nhà sản xuất phim với những bộ phim truyền hình dựa theo chính nội dung các cuốn tiểu thuyết của bà. Tác phẩm: Song Ngoại (1963) Hạnh Vận Thảo (1964) Lục Cá Mộng (1964) Thố Ty Hoa (1964) Dòng sông ly biệt (Yên Vũ Mông Mông - 1964) Triều Thanh (1964) Kỷ Độ Tịch Dương Hồng (1964) Thuyền (1965) Nguyệt Mãn Tây Lâu (1966) Hàn Yên Thúy (1966) Tử Bối Xác (1966) Tiễn Tiễn Phong (1967) Thái Vân Phi (1968) Xóm vắng hay Vườn rộng sân sâu (Đình Viện Thâm Thâm - 1969) Tinh Hà (1969) Thủy Linh (1971) Hồ ly trắng (Bạch Hồ - 1971) Hải Âu Phi Xứ (1972) Băng Nhi (1985) Tuyết Kha (1990) Hoàn Châu cát cát (1999) Đoạn Cuối Cuộc Tình (tháng 8/2006) Không phải hoa chẳng phải sương (2013) Thủy Vân Gian Cỏ Xanh Bên Hồ Giấc Mộng Sau Rèm Mời các bạn đón đọc Giấc Mộng Sau Rèm của tác giả Quỳnh Dao.
Dòng Sông Ly Biệt - Quỳnh Dao
Có nhiều người thắc mắc tại sao tôi lại thích truyện của văn sĩ Quỳnh Dao, một thể loại truyện bi lụy về tình yêu. Thích thì có cần giải thích lý do không? ^^ Nhưng chính xác thì tôi không thích, mà là “cảm” nội dung về thời cuộc và niềm đa cảm trong cốt truyện nhiều dư vị cổ điển đó. Tôi đồng ý truyện của Quỳnh Dao đa cảm, nhưng đa cảm lại là dấu ấn hiện thực lớn nhất mà cuộc đời mang tặng đến ngòi bút một thời vang bóng của văn đàn Đài Loan. Những bộ truyện đi vào lòng khán giả cũng chính bằng niềm đa cảm mà một thời người ta rung động trong nó. Những truyện đó không phải để đời, nó đi ngang vào thế hệ nào đó và có lẽ dứt ở những thế hệ đó, nhưng mãi là một thoáng quá khứ lất phất nếu người đọc ngã đúng điểm rơi để hiểu về một thời đại nhiều biến động trong bước giao thời của lịch sử. Truyện mang trong nó hơi thở hiện đại-thời bấy giờ với những cách tân và dấu ấn của những tâm tư ngổn ngang của thế hệ đã trãi qua. Yên Vũ Mông Mông (hay khán giả Việt thường gọi là Dòng sông ly biệt, và sau đây tôi sẽ gọi theo tên đó) là tác phẩm tôi nhớ nhất của Quỳnh Dao, một phần vì truyện có một đoạn kết đáng nhớ nhất, một phần vì nó được dựng thành phim vài lần và đều tạo được hiệu ứng đáng kể đối với khán giả. Tôi xem hai bản dựng 86 và 2001, nhưng chưa được xem bản dựng năm 75 và bản movie năm 65. Bản 86 khá trung thành với nguyên tác, trừ đoạn kết, bản 2001 thay đổi nhiều để tấu hài và biểu diễn nhằm chiều lòng khán giả. Như tôi đã nói, tôi “cảm” cốt truyện được đặt đúng thời điểm tạo dấu ấn tư tưởng nên cũng “cảm” bộ phim phả được làn hơi đó. Khi bản 2001 thay đổi nhiều tư tưởng cũ thì tác phẩm không còn “hồn” để “cảm” nữa, riêng bản 86 làm được nên bài viết này sẽ nói nhiều hơn một chút về truyện và bản dựng 86 với sự tham gia của Tần Hán, Lưu Tuyết Hoa và đặc biệt là nữ diễn viên có vẻ đẹp nhu mì thục nữ Triệu Vĩnh Hinh, ngọc nữ của văn sĩ Quỳnh Dao. Câu chuyện kể về nhà họ Lục với cảnh gia đình-giao thời nhiều biến động vần vũ tâm tư của nhân vật. Cảnh đa thế tứ thiếp còn sót lại từ thời phong kiến, cảnh con riêng và những khoảng cách lẫn bất đồng giữa hai thế hệ khơi mào cho mâu thuẩn nung nấu trực trào gợi nên những rạn nứt tình cảm giữa các nhân vật. Để đánh đổ và xây đắp lại thế giới quan, để thông cảm và thấu hiểu lẫn nhau mà bước đi tiếp trong cuộc đời. Tôi thường thích câu chuyện rạn nứt rồi hàn gắn hơn nguyên vẹn lành lặn, vì lành lặn thì xem mấy diễn viên quấn nhau như sam hết ôm lại hôn, hết hôn lại quờ chân chọt tay như phim dạo này xem phải khiến tôi thấy mình thật rỗi hơi, mấy vụ đó để dành thực hành riêng tư chứ xem thì chẳng xi-nhê gì, mà chỉ phí thời giờ :d. Dòng sông ly biệt chuyên chở những con sóng mênh mang về cuộc đời, bao hàm trong đó là tình cha con, mẹ con, anh chị em và tình yêu, tình bạn. Trọng tâm câu chuyện kể về ba thanh niên Lục Y Bình, Lục Như Bình và Hà Thư Hoàn. Với diễn xuất đặc sắc của cặp đôi vàng thời đó Tần Hán-Lưu Tuyết Hoa cùng Triệu Vĩnh Hinh đã tạo nên nên “hồn” nhân vật mang nhân sinh quan sống, tâm tư, trăn trở khiến khán giả liên hệ và ghi nhớ. Lưu Tuyết Hoa vẫn mang ánh mắt cương nghị ngang ngạnh rất thật của cô vào nhân vật Lục Y Bình, Tần Hán thì vẫn hào hoa trong dáng vẻ hiền lành của mình, nhưng ấn tượng nhất đối với tôi là “hồn” nhân vật Như Bình thông qua cách đặc tả của Triệu Vĩnh Hinh, đây là lần thứ 3 tôi nhắc đến tên diễn viên trong một bài viết, một điều rất ít khi xảy ra, vì khi ngồi viết bài này thì dáng vẻ nhu mì mơ hồ của Như Bình hiện lên rất đậm, bàng bạc nhưng lại khó quên trong điệu cười cũng như cách khóc xen trong hạnh phúc cũng như niềm bất lực của cô gái-vừa tròn đôi mươi, khi cô lạc lõng-nhu mì trong một gia đình ai cũng nóng nảy và cương quyết đến ương bướng. Như Bình lạc lõng ngay từ đầu trong chiếc tổ của chính mình khi sức đề kháng của cô đối với cuộc đời yếu ớt, cô như nàng công chúa yên phận công chúa, nhưng thời cuộc biến động nên chẳng thể yên phận dài lâu. Như Bình như dấu ấn còn sót lại của quá khứ, trầm lặng và thụ động đón chờ định mệnh, không giành giật với cuộc đời và chỉ nhận những gì mình sẽ có thể có. Như Bình thiếu đi bản lĩnh nắm lấy tham vọng, cô đẹp người đẹp nết nhưng là vẻ đẹp thụ động cần có một hoàng tử mới tạo thành câu chuyện hạnh phúc, chứ không thể tự thân tìm kiếm hạnh phúc. Và rất tiếc người cô trao trọn tình yêu là Hà Thư Hoàn lại không phải hoàng tử của cô nên cô như nàng tiên cá đứng lặng thinh chấp nhận chìm vào niềm cô độc mà sống. Hà Thư Hoàn là chàng trai đi tìm nhịp đập con tim mình chứ không phải đi tìm điểm dừng bình yên nên người anh chọn không phải là một hình bóng lặng thầm, mà là một cô gái sống động như Y Bình khiến anh được “điên” lên. Tình yêu mà Hà Thư Hoàn chọn đầy cảm tính, anh chưa từng trãi, anh như một chàng công tử bị cuốn vào hơi thở tình yêu nên đâu biết đeo đẳng theo anh là một người con gái do anh cứ lằng nhằng, để người con gái đó cứ chập chờn hy vọng-làm người đứng bên cạnh anh những lúc anh mỏi mệt tìm chỗ trốn chạy. Như Bình là người đến trước nhưng chậm chân nên lại trở nên kẻ đến sau đứng bên nhịp trái tim Thư Hoàn, để mãi mãi vấn vương. Như Bình chưa bao giờ tranh giành tình yêu, cô yên phận và chấp nhận số phận một cách dễ dàng vì tự ti về bản thân do mọi người thân không hiểu để cổ vũ mà toàn nhiếc móc và “muốn” sống thay cô. Vòng tham vọng của người thân ám vào số phận Như Bình như tơ rối khiến cô không thể thoát khỏi hệ lụy để trôi vào sự bình lặng của cuộc đời như cô muốn, vì bản năng của cô không sống để tranh giành. Như Bình thiếu đi một luồng ánh sáng dẫn đường đi về tương lai, khi giá trị gia đình là thứ cô bám víu vào để lay lắt tồn tại sau lúc buông xuôi tương lai, tình cảm của mình thì nó cũng bung rễ khiến Như Bình đã cô độc trở nên ngập ngụa trong niềm cô độc đó. Đã sẵn tự ti nay cuộc đời bế tắc nối tiếp ngõ cụt khiến cô tự nhận đời là một chuỗi thất bại, là gánh nặng chuôi cô kẹt vào lưỡi dao kép trong tư tưởng. Như Bình bịt bùng sau khi mẹ bỏ đi theo nhân tình và khoắn hết tiền cha cô để dành, bà đi để lại mặc cảm tội lỗi nhuốm vào tư tưởng cô con gái-đã giải thoát cho bà trước cửa tử, khiến người con gái ấy bơ vơ giữa cuộc đời đã chẳng còn ham muốn sống nay cũng chẳng còn gì níu kéo, cuộc đời tăm tối và thay đổi choáng ngợp vượt quá khả năng kiểm soát nên Như Bình tự tìm lối thoát cho mình bằng cách buông thõng sự sống. Cô đã thôi chấp nhận và thôi chịu đựng nên can đảm tìm một lối thoát, dù là trốn tránh đương đầu số phận. Với tôi ít nhất Như Bình đã tự quyết định đời mình, đã biết mặc kệ những người ở lại để thôi nghĩ về họ nữa, thôi quan tâm đến họ nghĩ gì mà chỉ cần biết riêng mình thôi. Cô ra đi trong đau lòng nhưng đã dám cắt đứt sự sống đã bị buông thõng từ lâu, mà nếu cô không ra đi thì sự sống đó có lẽ đã thui chột lại càng thui chột mà thôi, chỉ là sớm hay muộn. Quyết định trốn tránh ấy không đáng ca ngợi, nhưng ít nhất cần được tôn trọng về một đời người đã biết tự mình nắm lấy số phận, dù là trốn tránh số phận ấy. Bởi Như Bình như mưa lất phất lại cuộc đời thôi, nhẹ nhàng, hắt hiu chẳng thể thay đổi được ai nhưng để lại một góc quá khứ lất phất rơi, u sầu rớt lại rồi nhẹ nhàng tan đi… *** Quỳnh Dao (sinh ngày 20 tháng 4 năm 1938) là nữ nhà văn, biên kịch, nhà sản xuất người Đài Loan chuyên về tiểu thuyết lãng mạn dành cho độc giả nữ. Tập truyện ngắn đầu tay của bà mang tên Ngoài khung cửa sổ ra đời trong khoảng thời gian bà tốt nghiệp trung học và dự thi vào đại học nhưng không thành công. Các tác phẩm của bà được dịch ra và xuất bản rộng rãi ở Việt Nam từ cuối thập niên 1960. Ngoài ra, bà còn là một nhà sản xuất phim với những bộ phim truyền hình dựa theo chính nội dung các cuốn tiểu thuyết của bà. Tác phẩm: Song Ngoại (1963) Hạnh Vận Thảo (1964) Lục Cá Mộng (1964) Thố Ty Hoa (1964) Dòng sông ly biệt (Yên Vũ Mông Mông - 1964) Triều Thanh (1964) Kỷ Độ Tịch Dương Hồng (1964) Thuyền (1965) Nguyệt Mãn Tây Lâu (1966) Hàn Yên Thúy (1966) Tử Bối Xác (1966) Tiễn Tiễn Phong (1967) Thái Vân Phi (1968) Xóm vắng hay Vườn rộng sân sâu (Đình Viện Thâm Thâm - 1969) Tinh Hà (1969) Thủy Linh (1971) Hồ ly trắng (Bạch Hồ - 1971) Hải Âu Phi Xứ (1972) Băng Nhi (1985) Tuyết Kha (1990) Hoàn Châu cát cát (1999) Đoạn Cuối Cuộc Tình (tháng 8/2006) Không phải hoa chẳng phải sương (2013) Thủy Vân Gian Cỏ Xanh Bên Hồ Giấc Mộng Sau Rèm Mời các bạn đón đọc Dòng Sông Ly Biệt của tác giả Quỳnh Dao.
Cỏ Xanh Bên Hồ (Chớp Bể Mưa Nguồn)
Cỏ Xanh Bên Hồ còn có tựa là Cỏ Mọc Ven Sông (Chớp Bể Mưa Nguồn) Cuốn "Cỏ mọc ven sông", này nguyên tác là Thanh Thanh hà biên thảo, đã được chuyển thể thành phim (tên sách xuất bản là Chớp bể mưa nguồn). Xem phim đã hay, đọc truyện còn hay hơn, cảm động cực kỳ ~.