Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Tối Cường Hệ Thống (Tân Phong)

Một bộ Tiên hiệp hài hước đầy thú vị, kể về một lưu manh giả danh Thánh sống!

- Max hài, max bựa, nhưng cũng có lúc rất tình cảm, rất bi tráng.

- Không ngựa đực, không có 'ta là nhân vật chính, tất cả đồ tốt phải về hết tay ta'.

- Ngươi giống nhân vật chính trong tiểu thuyết? Thì sao? Có 'hệ thống bỉ ổi' trong tay, ca cân thiên hạ!***

- Ái ái, mẹ ơi, sư huynh ngừng đi mà, ngươi dùng chút lực nữa ta sẽ không chịu được rồi. Tìm mua: Tối Cường Hệ Thống TiKi Lazada Shopee

Trên luyện võ trường của Thánh Ma Tông, một gã thiếu niên nhìn chỉ chừng mười bảy mười tám tuổi đang đứng đó gào khóc thảm thiết, thế nhưng trong thần sắc đau đớn lại lộ một tia sảng khoái.

Lâm Phàm có một bí mật, đó là hắn không phải dân bản xứ nơi đây, mà là tới từ địa cầu; cũng không phải hồn xuyên qua mà cả thân thể cũng cùng ‘du lịch’.

Lúc vừa tới thế giới thần bí này, Lâm Phàm còn có chút thoải mái cộng mong chờ nho nhỏ. Xem qua tiểu thuyết chưa? Những nhân vật xuyên qua trong đó ai không phải là trâu bò cực điểm, thực lực, địa vị, tiền bạc, mỹ nữ v.v… tất cả chỉ với tay là vớ được.

Lắc người một cái, bá vương khí đã phóng ra, bất kể ngươi là chí tôn tông môn hay là tuyệt sắc mỹ nữ thì đều ngoan ngoãn thần phục dưới chân.

Nhưng ngay khi Lâm Phàm còn đang mộng tưởng hão huyền, chưa kịp kiểm tra hoàn cảnh thì lại đặc biệt phát hiện tiết tấu có chút không đúng, bản thân hắn không ngờ lại đang làm một bao cát hình người cho đệ tử ma môn luyện công. Thời điểm biết được tin tức này, Lâm Phàm chỉ muốn ngất ngay tại chỗ.

Con mẹ nó chứ, cho dù thành phế vật lão tử cũng nhận, bởi bất kể thế nào cũng được làm thiếu gia phế vật của đại gia tộc nào đó a.

Thế nhưng bây giờ bản thân lại trở thành cái bao cát cho người luyện công, điều này làm Lâm Phàm tắt tiếng, thậm chí còn thương tâm khóc lóc gần chết mấy ngày.

Lâm Phàm, lần đầu tiên tới thế giới này, lần đầu tiên vào Thánh Ma Tông, cứ thế ngơ ngơ ngẩn ngẩn làm kiếp bao cát, thậm chí thiếu chút nữa bị người đánh thành siêu cấp phế vật.

Nếu không phải Thánh Ma Tông coi như có chút lương tâm, cấp cho nhóm ‘bao cát’ một quyển bí tịch luyện thể, chỉ sợ sớm đã tử ẹo.

“Thái Cấp Ma Thân”

Lúc nhận được bí tịch này, Lâm Phàm cảm thấy khoái trá vạn phần. Chỉ nhìn cái tên thôi đã gom đủ khí phách, luyện thành chẳng phải thiên hạ vô địch?

Thế nhưng khi Lâm Phàm tự lần mò tu luyện mới phát hiện thứ công pháp có cái tên hoành tráng này căn bản chính là lừa đảo con nhà người ta.

Thái Cấp Ma Thân có tổng cộng ba tầng, là tổ sư khai tông của Thánh Ma Tông tùy tiện viết ra, thuộc bí tịch chuyên môn cho bao cát.

Cho dù là luyện đến tầng thứ ba, dựa theo thuyết pháp trong bí tịch, thành tựu Thái Cấp Ma Thân, nhưng bị đám đệ tử thẳng tay vẫn chết như thường.

Chẳng qua trời không phụ người có lòng, vận mệnh bi thảm của Lâm Phàm làm ông trời cũng không nhìn nổi, trực tiếp vào một đêm trăng thanh gió mát, sau khi Lâm Phàm ngủ cùng khuê nữ của Chu Công, nghiên cứu thảo luận một chút nhân sinh xong, tỉnh dậy phát hiện mình có một hệ thống số liệu hóa.

Lâm Phàm nghiên cứu cả buổi cũng không thấy cái gì mà trí tuệ nhân tạo xuất hiện bàn giao như trong tiểu thuyết, hẳn là phải tự mình mày mò phát động.

Về phần hệ thống số liệu hóa này, ngay từ đầu Lâm Phàm còn chưa rõ, sau lại phát hiện trên thuộc tính nhân vật của chính mình nhiều hơn một cái số liệu về Thái Cấp Ma Thân.

Nguyên bản mỗi ngày làm xong công việc của bao cát, Lâm Phàm sẽ lập tức trở về ăn cơm và tu luyện. Dù sao nếu không đem Thái Cấp Ma Thân tu luyện thành công thì có trời mới biết ngày nào đó sẽ bị một gã thích xuống tay nặng đập chết.

Nhưng bây giờ Lâm Phàm mỗi ngày sẽ chờ đám đệ tử đánh xong, tiếp đó về đi ngủ, làm một giấc mộng đẹp giữa ban ngày.

Lâm Phàm hướng tên đệ tử mặt đỏ tai hồng kia thét chói tai một tiếng cuối, sau đó mở ra bảng số liệu, cẩn thận xem xét, cố gắng cho Thái Cấp Ma Thân sớm lên tầng năm.

Sự thật là trên bí tịch Thái Cấp Ma Thân nói nó chỉ có ba tầng, nhưng bản thân hắn đã sắp luyện tới tầng năm, đây là chuyện gì?

Họ tên: Lâm Phàm.

Cấp bậc: 1.

Exp: 0.

Công pháp: Thái Cấp Ma Thân tầng 4 (2000/3000)..

Lâm Phàm nhìn bảng số liệu, cũng hơi đơn giản quá rồi, bao lâu qua vẫn chỉ ở cấp 1. Không phải Lâm Phàm không muốn thăng cấp, nhưng hắn vẫn không tìm thấy phương pháp.

Đi tới thế giới đã một năm, tuy còn chưa từng rời khỏi Thánh Ma Tông, nhưng Lâm Phàm cũng đã hỏi thăm qua cấp bậc tu luyện nơi này.

Hậu Thiên, Tiên Thiên, Nhập Thần, Tiểu Thiên Vị, Đại Thiên Vị…

Mỗi một cấp bậc lại chia làm chín cấp.

Lâm Phàm biết, chỉ chừng này e là còn chưa đủ hết, nhưng bản thân làm bao cát có thể tra tới đây đã là rất không tệ.

"+1."

"+1."

"+1.".

Giá trị kinh nghiệm (exp) của Thái Cấp Ma Thân thong thả tăng lên, Lâm Phàm nhìn vị đệ tử tông môn đã xuất hết sức lực từ khi bú sữa mẹ trước mắt mà thở dài một tiếng. Ngày hôm nay coi như là đen đủi, lại gặp phải gã cùi bắp nhường này, mỗi lần công kích cũng chỉ có thể gia tăng một điểm exp.

Hơn nữa nắm đấm kia ‘vỗ’ lên người hắn ngày càng yếu đuối vô lực, Lâm Phàm thậm chí nghĩ, có khi cả 1 điểm cũng sắp không được…

Quả nhiên, muốn gì nấy đến.

"+0."

"+0.".

Fu.ck, phế vật này quả nhiên là không được, cũng không tăng trưởng kinh nghiệm, còn chơi cái cọng lông a.

Lâm Phàm quay đầu, nhìn thấy chung quanh đều là các đồng chí bao cát đang kêu la thảm thiết ngút trời, giống như là gặp phải sát thương lớn nhất trong đời vậy.

Ở Thánh Ma Tông, nhóm bao cát bị đệ tử đánh chết là việc không ai quản, đào một cái hố chôn xuống hết chuyện.

- Tại sao ngươi không kêu.

Giờ phút này, tên đệ tử kia thấy Lâm Phàm lúc trước còn kêu thảm thiết, giờ lại hết nhìn đông tới nhìn tây, nhất thời trong lòng nổi lên một tia lửa giận. Bao cát đáng lý phải kêu rên lúc mình luyện quyền, như thế cho dù mệt mỏi cũng bị hưng phấn xua tan, cảm giác mình thật là lợi hại.

Nhưng hiện tại lại khiến hắn nổi giận.

Ngẫm nghĩ một chút, không muốn cả ngày này phí công, Lâm Phàm nhìn đệ tử tông môn trước mắt mà nói:

- Kêu cái em gái ngươi, diễn trò mệt chết ca rồi, quả đấm của ngươi yếu xìu như đàn bà đánh vậy.

Đệ tử tông môn kia vừa nghe lời nhục nhã, lập tức sắc mặt trắng bệnh rồi chuyển xanh lét, ánh mắt cũng hóa vô cùng phẫn nộ.

Lâm Phàm nhìn sắc mặt đệ tử tông môn này, càng bật cười trêu tức:

- Ngươi biểu diễn biến mặt không tồi, trở về nhớ ăn nhiều sữa thêm chút, cho mau lớn để khỏe mạnh thêm.

- Ngươi… ngươi…

Đệ tử tông môn này đột nhiên nói không ra lời, giọng cũng biến thành nghẹn ngào, vốn ánh mắt rất hung hãn giờ lại ầng ậng nước.

- Oa…. Ngươi khi dễ người, quả đấm của ta không có yếu xìu.

Lâm Phàm lúc này há hốc mồm, nhìn đệ tử kia gào khóc chạy khỏi luyện võ trường, không còn lời nào để nói.

Làm đệ tử ma môn mà chút đả kích con con thế cũng không chịu nổi.

Lâm Phàm lắc lắc đầu, không để ý gã kia nữa, chuyển sang nghĩ cách để sớm tăng cấp công pháp.

Thái Cấp Ma Thân tầng bốn cũng có chút biến thái, không biết tầng năm sẽ thế nào.

Lâm Phàm ngẩng đầu đứng nguyên tại chỗ, nhìn đám đệ tử tông môn đang ra sức đấm đá ‘bao cát’, tức thì nhếch miệng nở một nụ cười.

Xem ra nhất thiết phải tung skill ‘đá đểu’ mới được.

Lâm Phàm vận đủ khí, sau đó hét lớn một tiếng.

- Dừng tay cho ca, ca có chuyện muốn nói…

Một tiếng hét này hoàn toàn có thể so sánh với Sư Tử Hống trong truyền thuyết, hoặc ít nhất Lâm Phàm nghĩ thế, không phải là so xem mồm ai to hơn sao?

Nhớ năm đó trên địa cầu, lão tử chính là lớp trưởng, họng không lớn không được nha.

Đám đệ tử tông môn đang thao luyện bị một tiếng rống này chấn kinh, cũng đồng loạt ngừng lại.

Mà nhóm bao cát đang kêu la thảm thiết, mặt mũi bầm dập cũng nhìn lên Lâm Phàm, không biết vị đồng chí này muốn làm gì?

Có bao cát vào lúc này nhanh chóng vận khí nghỉ ngơi, chờ đợi đợt đòn tiếp theo.

Cuộc sống như vậy, tận dụng mới sống dài a.

Nghe nói nếu luyện được Thái Cấp Ma Thân đến tầng ba là có thể trở thành đệ tử sát hạch ngoại môn, cũng tức là tương đương với đám đệ tử vẫn lấy bọn họ làm bao cát.

Nhưng ngẫm lại cũng thấy không có khả năng. Những bao cát lão làng có thể kiên trì mấy năm ở đây, Thái Cấp Ma Thân khó khăn lắm mới chỉ luyện đến tầng một.

Còn tầng ba sao, khó khăn dữ dội, ngang với lên trời a.

Mà lúc này đây, nhóm bao cát đang vội tranh thủ hồi khí lại nghe thấy một câu khiến họ ngừng lại, từng người trợn tròn con mắt.

Vị nhân huynh này là muốn bị đánh chết a.

- Các ngươi không cần dùng ánh mắt mê man ấy nhìn ca, thứ cho ca nói thẳng, trong mắt ca các ngươi đều là đồ bỏ đi…

Lâm Phàm một tay chắp sau lưng, một tay miệt thị ngoắc ngoắc đám đệ tử sát hạch ngoại môn.

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Tối Cường Hệ Thống PDF của tác giả Tân Phong nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Hiệp Hành Thiên Hạ (Zhttty)
Võ hiệp chưa từng chết đi. "Hiệp" vẫn luôn tồn tại trong lòng chúng ta. "Hiệp" không nhất thiết phải ở thời đại phong kiến, thậm chí không nhất thiết phải có môn phái - phải có giang hồ. "Hiệp" thật ra chính là giấc mơ, là hoài bão trong lòng mỗi người, gặp chuyện bất bình - rút đao tương trợ, là giấc mơ về Thập niên nhất kiếm... Phần khởi đầu của quyển sách này có tên là Thập niên nhất kiếm, câu chuyện bắt đầu ở một trường đại học có tên là Nhất Kiếm... Giới thiệu của ZHTTTY: Viết quyển sách này ta đã sớm đoán trước, chắc chắn sẽ có rất nhiều người cho rằng đây không phải là tiểu thuyết võ hiệp, đây là dị giới, là huyền huyễn, đây là giả tưởng, thậm chí cũng có người xem là khoa học viễn tưởng, không ai nghĩ nó là võ hiệp. Như vậy, ta muốn hỏi, thế nào mới được gọi là võ hiệp? Tìm mua: Hiệp Hành Thiên Hạ TiKi Lazada Shopee Cổ đại? Xã hội phong kiến? Môn phái? Giang hồ? Đao và kiếm? Tuyệt thế võ công? Âm mưu hiểm ác trong giang hồ? Tuyệt thế cao thủ? Hay là võ thuật truyền thống? Miêu tả các lưu phái võ công cổ xưa ở xã hội hiện đại? Có lẽ là vậy, nhưng điều ta muốn nói ở đây là, những thứ này cũng chỉ là một phần của võ hiệp, hay nói cách khác, một phần của võ hiệp bao gồm những thứ này. Như vậy, thế nào mới được gọi là võ hiệp? Ta cho rằng, võ hiệp chia làm 2 phần, một phần là "võ", một phần là "hiệp". Phải có võ thuật vượt qua võ thuật ở thế giới thường, thậm chí sử dụng võ thuật ở thế giới bình thường cũng được nhưng phải mạnh mẽ, mạnh hơn ngươi, hơn ta, hơn hắn, hơn cả đoàn người, bỏ xa chúng ta... đó là điều nhất định. Ngươi không thể nói những tên côn đồ đánh nhau ngoài đường, xã hội đen... là "võ" trong võ hiệp được. Tạm không nói tới "hiệp", ngươi cảm thấy cầm dao chém người là "võ" trong võ hiệp ư? Nãy giờ chỉ đề cập tới "võ", nhưng phần quan trọng nhất trong võ hiệp chính là "hiệp", giờ sẽ bàn tới "hiệp". Thế nào là "hiệp"? Cá nhân ta cho rằng, cái gọi là "hiệp" thật ra chính là một loại tinh thần! Truy cầu tự do chính là "hiệp", truy cầu nhân nghĩa chính là "hiệp", truy cầu công lý chính là "hiệp", người một lòng vì nước vì dân chính là "hiệp". Truy cầu sự hoàn mỹ như Tây Môn Xuy Tuyết truy cầu kiếm đạo hoàn mỹ, ta cho rằng đó cũng là một loại "hiệp". Còn nữa, truy cầu ẩn thế tiêu dao cũng là "hiệp". Truy cầu Tiếu ngạo giang hồ cũng là "hiệp", thậm chí như Tửu Kiếm Tiên trong Tiên Kiếm dạo chơi nhân gian cũng là "hiệp". "Hiệp" là gì? "Hiệp" là một loại tinh thần, đối mặt với bản tâm của mình, không bị thế gian trói buộc, chính là loại tinh thần Nhất nộ bạt kiếm - Lưu huyết ngũ bộ, là loại tinh thần Tráng sĩ một đi không trở về. Là Chu Hợi, là Hầu Doanh (1), là Thập bộ sát nhất nhân - Thiên lý bất lưu hành, là Tam bôi thổ nhiên nặc - Ngũ nhạc đảo vi khinh (2). Đúng vậy, những thứ này đều là "hiệp". Cho nên ta muốn nói, "hiệp" vì sao nhất định phải ở xã hội phong kiến? Vì sao phải ở thời cổ đại? Tại sao không thể ở dị giới? Hà tất phải có môn phái? Cần gì phải có giang hồ? Nếu nhất định phải có những thứ đó, như vậy con đường võ hiệp càng đi sẽ càng khó khăn, càng chạy càng thụt lùi, bởi vì đến một ngày nào đó, những gì có thể viết, nên viết, muốn viết... đã viết ra hết rồi. Còn lại chỉ là triều đại nào đó liên miên bất tận, một môn phái, một gia tộc, những người khác đánh nhau mà thôi, mọi người có muốn xem nữa không? Hành hiệp thiên hạ có phải võ hiệp hay không? Có viết về "hiệp" hay không? Có phải là một loại tiểu thuyết mới hay không? Dĩ nhiên không phải là sáng tạo một trường phái mới, điểm này ta muốn nói rõ. Quyển sách này chính là hệ thống xuyên việt, cũng không phải là sáng tạo trường phái mới, mà là ta suy nghĩ rồi viết ra, muốn thấy một loại võ hiệp mới, vậy thì tùy theo nhận xét của các vị. Nhưng đừng vội bình luận khi quyển sách này vừa bắt đầu. Hãy tin tưởng ta, ta là ZHTTTY, ngoại trừ việc cập nhật chương mới, sách của ta sẽ không làm cho các vị thất vọng đâu! Quyển sách này ta có giữ lại không ít bản thảo, đã gửi cho mấy người bạn thân xem rồi, câu trả lời của họ là, quyển sách này... vị “hiệp” mười phần. Tràn đầy hương vị của "hiệp", khi viết bản thân ta cũng nhiệt huyết sôi trào, cảm xúc bành trướng. Như ta đã nói, nếu muốn làm các vị xúc động thì sách của ta nhất định phải làm ta xúc động trước đã, nếu có thể làm ta xúc động thì cũng có thể làm các vị xúc động. Tin tưởng ta, đây là một quyển sách mà sau khi xem xong vẫn còn lại dư vị, hơn nữa sẽ thấy thích thú với thể loại "hiệp" này. Ta không dám hứa trước quyển sách này sẽ có bao nhiêu chương, mỗi ngày ra mấy chương... nhưng ta sẽ cố gắng cập nhật chương mới nhanh hơn so với trước kia. Bởi vì quyển này ta viết rất thoải mái, vui vẻ, tốc độ sáng tác cũng rất nhanh, cho nên ta sẽ cố cập nhật chương mới sớm. Về phần sách... Ta là ZHTTTY, hãy tin tưởng chất lượng sách của ta, những thứ khác ta không muốn nói nhiều. Câu nói sau cùng...Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Hiệp Hành Thiên Hạ PDF của tác giả Zhttty nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Hiện Thực Mờ (Đặng Huy Quyền)
Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Hiện Thực Mờ PDF của tác giả Đặng Huy Quyền nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Heo Mập Cận Thị Và Quần Chíp Rùa (Granty)
Một cậu nhóc được cô và các bạn cưng nhất lớp mầm non, bỗng chốc bị soán ngôi bởi một con bé mập mạp, chỉ bởi độ phúng phính của má và độ đẹp của một viên bi. Kế hoạch trả thù được vạch ra suốt thời thơ ấu, khiến một bên khốn khổ với những trò chọc phá quái đản, một bên thích thú vì được đứng trên đỉnh vinh quanh. Cứ ngỡ khi bước vào đời sống sinh viên, hai “oan gia” không còn chạm mặt, nhưng sự thật là cánh cổng của trường đại học lại mở ra những cuộc đụng độ mới, hấp dẫn hơn, gay cấn hơn và buồn cười hơn bao giờ hết. Từ đôi má phúng phính và viên bi trắng ngày xưa, cho đến chiếc quần chíp rùa cay nghiệt, Heo Mập Cận Thị và Quần Chíp Rùa, cuộc chiến nảy lửa sẽ trao phần thắng cho ai? Liệu rằng sự kết thúc của một cuộc giao tranh có mở ra bắt đầu của một chuyện tình mới? Heo Mập Cận Thị và Quần Chíp Rùa đánh dấu sự trở lại của Born - tác giả viết cho tuổi teen ăn khách nhất Việt Nam. *** Born là một tác giả nữ khá kì bí trong giới trẻ. Không hề có bất kì thông tin nào rõ ràng về cô ngoài bút danh Born và Grantty. Born đã có hàng loạt tác phẩm nổi tiếng được xuất bản và gây ấn tượng trong giới trẻ như: Sẽ để em yêu anh lần nữa, Đợi chờ ký ức, 7 ngày để nói anh yêu em, Tìm lại yêu thương ngày xưa. Khoảng cách tình yêu, Hương vị đồng xanh, Nói yêu em bảy lần, Heo mập cận thị và quần chíp rùa, Nếu như yêu, Mong manh tình đầu. Tìm mua: Heo Mập Cận Thị Và Quần Chíp Rùa TiKi Lazada Shopee Born đã có hàng loạt tác phẩm nổi tiếng được xuất bản và gây ấn tượng trong giới trẻ như: Sẽ để em yêu anh lần nữa (10/04/2012), Đợi chờ ký ức (01/02/2013), 7 ngày để nói anh yêu em (18/07/2013), Tìm lại yêu thương ngày xưa (18/07/2013). Những tác phẩm sắp xuất bản của cô bao gồm: Khoảng cách tình yêu, Hương vị đồng xanh, Nơi ấy có anh, Nếu như yêu... Đề tài sáng tác chủ yếu là tình yêu giữa nam và nữ, xen vào đó là tình bạn, tình cảm gia đình. Luôn là những đề tài lấy từ cuộc sống bên ngoài khi vô tình bắt gặp, mang giá trị hiện thực nhiều hơn hư ảo, thích tô đậm hoàn cảnh nhân vật một cách khắc nghiệt. Khiến các nhân vật của mình trở nên đáng thương, để có thể bán xô chậu, khăn giấy cho đọc giả hứng nước mắt. Đặc biệt thích đặt mình vào vị trí từng nhân vật và diễn tả cảm xúc của họ một cách chân thật, chứ không giấu diếm.***Cô giáo dẫn một bạn nữ tròn tròn mập mạp trắng trẻo, có đôi má bầu bĩnh, mái tóc hơi xoăn được cột hai chùm trong đáng yêu vô cùng, vào trong lớp và giới thiệu: - Các em, đây là bạn mới của chúng ta. Bạn ấy sẽ chuyển vào lớp chúng ta học cùng các em. Các em có vui không nào? Cả lớp đều vỗ tay hoan hô và đồng thanh đáp: - Dạ vui ạ. Cô vui vẻ nhìn cô bạn nhỏ kia nhẹ nhàng bảo: - Giờ em nói cho các bạn nghe em tên gì đi nào? Chẳng biết cô bé nói tên mình là gì, Viễn Hinh chẳng chú tâm nghe cho lắm, cậu nhóc đang bận đếm bi. Cậu nhóc có rất nhiều bi, bi đủ màu, bi to bi nhỏ, đa phần là số bi của cậu là do ông bà nội, ông cố, các chú các cậu đi nước ngoài về mua cho cậu làm quà. Cho nên, các kiểu bi của Viễn Hinh thường khác lạ hơn so với mọi người, vì thế khiến các bạn trong lớp rất ngưỡng mộ. Hễ giờ ra chơi là lập tức chạy đến bên cậu xin chơi. Cô giáo của cậu nhóc cũng đặc biệt ưu ái cậu, cho cậu giữ hộp bi trong người, mà Viễn Hinh cũng thấy thật là lạ, cô giáo dường như rất thương cậu nhóc, thương nhiều hơn so với các bạn khác trong lớp. Này nhá: biết cậu chẳng thích ăn thịt mỡ, cô lúc nào cũng cho cậu phần nạt nhiều, biết cậu ghét ăn tôm, cho nên dù khẩu phần ăn của các em đều là bắt buộc phải ăn, cũng không ép Viễn Hinh... Nói chung là Viễn Hinh tự cho rằng mình là ông hoàng của lớp mầm non này. Mỗi khi nhàm chán, Viễn Hinh đều đem bi ra đếm, mặc dù đếm đi đếm lại vẫn chỉ có bao nhiêu bi. Thế nhưng cậu nhóc lại cảm thấy cực kì thõa mãn. - Viễn Hinh nè. Cô giáo gọi giật khiến Viễn Hinh giật mình, suýt chút nữa là làm rơi số bi đang đựng trông hộp của cậu nhóc. - Từ hôm nay, bạn ấy sẽ ngồi chung bàn với em, không được ăn hiếp bạn nghe chưa? Viễn Hinh chun mũi, cậu nhóc đâu có ăn hiếp bạn bè đâu. Chỉ là thỉnh thoảng cũng giành đồ chơi với bạn nam, thỉnh thoảng cũng chọc phá bạn gái. Thế nhưng đâu có ức hiếp đâu. Mà mấy cái này, vốn là chuyện trẻ con mà, ba bảo trẻ con đứa nào chẳng như thế. - Woaaaaaaa, bạn có nhiều bi quá nhỉ. Cái cô bạn mập mập vừa nhìn thấy hộp bi của Viễn Hinh thì liền reo lên đầy thích thú. Viễn Hinh nghe cô bé kêu lên như thế thì rất khoái trí, cả cái trường này, chẳng ai có bi đẹp như cậu nhóc cả. Cậu nhóc có chút tự hào, hơi ưỡng ngực tự kiêu một tí. Bạn Lan ngồi ở trước mặt Viễn Hinh lền quay xuống bảo: - Viễn Hinh còn nhiều nhiều lắm.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Heo Mập Cận Thị Và Quần Chíp Rùa PDF của tác giả Granty nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Vợ Thầy Hương (Lê Xuyên)
Lê Xuyên là nhà văn, nhà báo được bạn bè, người đời hết sức quý trọng vì sự đứng đắn, chân thật, trọng danh dự, là con người phóng khoáng với bạn thủy chung với vợ. Hình ảnh "Chú Tư Cầu" trong truyện dài cùng tên cũng chính là hiện thân của nhà văn Lê Xuyên, dù trải qua bao sóng gió cuộc đời, vẫn giữ cho mình luôn là con người thuần chất tốt đẹp. “Văn chương miền Nam, khoảng từ 1950 đến 1975, có 4 nhà văn nổi tiếng được mệnh danh là Tứ Đại Văn Hào Nam Bộ: Hồ Hữu Tường, Sơn Nam, Bình Nguyên Lộc và Lê Xuyên. Đó là theo nhà thơ Sa Giang Trần Tuấn Kiệt, nhưng theo Nguyễn Ngu Í, Tứ Đại Văn Hào chỉ còn là Tam Kiệt: Hồ Biểu Chánh, Lê Văn Trương và Lê Xuyên.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Vợ Thầy Hương PDF của tác giả Lê Xuyên nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.