Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Sơn Hà Biểu Lý

Edit: Yển/ Lu Beta: Bông (những chương đầu có ghi tên)& Yển (các chương còn lại) Thể loại: Đam mỹ, giả tưởng, không gian, dị thế, niên hạ. Không biết trời đất xui khiến như thế nào mà trong một lần Chử Hoàn lại gặp lại được một mỹ nam dân tộc thiểu số nhưng cuộc nói chuyện chẳng rõ ràng lắm. Hắn vì mê đắm với sắc đẹp mà bị dụ đi đến với nơi tộc Ly Y ngoài năm mươi sáu dân tộc quần cư. Vốn cho là một thế ngoại đào nguyên non xanh nước biếc, nào ngờ đào nguyên còn biết “Càn Khôn Đại Na Di*”, hành trình an dưỡng biến thành hành trình mạo hiểm bịp bợm. — *Càn Khôn Đại Na Di là một bộ võ công tâm pháp trong Ỷ thiên đồ long ký của Kim Dung, dùng để di chuyển nội lực trong cơ thể và giảm sát thương. Ở đây đại khái ý của tác giả là thế ngoại đào nguyên này biết tự mình chuyển chỗ. *** [Review] Sơn Hà Biểu Lý Sơn Hà Biểu Lý là một trải nghiệm khá lạ lùng mà Pi đại dành cho người đọc. Ở thế giới này không phải là mạt thế, không có zombie, không có động vật - thực vật biến dị; nhưng cũng không hề là một xã hội yên bình. Nơi đó là một vùng đất vô cùng đáng sợ, có những con quái vật còn kinh khủng hơn cả những gì bạn có thể tưởng tượng; cũng có những con người anh dũng sở hữu sức mạnh không khác siêu nhân là bao. Ở nơi chúng ta đang ngày ngày tận hưởng thái bình, họ lại đang dốc sức ra đó chiến đấu không ngừng nghỉ, để bảo vệ người trong tộc cũng như bảo vệ mảnh đất linh thiêng của họ… Câu chuyện mở đầu khi anh chàng cảnh sát dũng mãnh Chử Hoàn vừa sống mái một trận đầy sóng gió xong với bọn khủng bố thì bị đạn bắn trúng + kiệt sức nên rơi xuống vùng núi hoang vắng người. Cơ duyên xảo hợp khiến anh gặp được Nam Sơn - tộc trưởng của tộc Người Thủ Sơn. Bị nhan sắc của anh chàng tộc trưởng trẻ tuổi choáng ngợp, Chử Hoàn nửa tình nguyện nửa bị “lừa gạt” theo người ta về đến ngôi làng của họ để làm giáo viên dạy tiếng Hán. Tại đây, Chử Hoàn đã phát hiện ra rất nhiều bí mật hoang đường về tộc Người Thủ Sơn - những người đã dành cả đời để bảo vệ ngọn núi thần ở đấy. Ở ngọn núi thần này, cứ qua một thời gian, sơn môn sẽ tự động xoay chuyển đến không gian khác, mà một lần xoay chuyển này sẽ luân phiên giữa cuộc sống an bình và một cuộc sống đầy máu tanh bởi quái thú tấn công. Chính vì vậy, trước khi ngọn núi thần chuẩn bị xoay chuyển đến không gian nguy hiểm kia, Nam Sơn vội vàng sắp xếp cho Chử Hoàn rời núi. Thế nhưng, Chử Hoàn đã động tâm với Nam Sơn, vì vậy, anh chọn ở lại để cùng mọi người chiến đấu. Thế nhưng, đây không phải là cuộc chiến đấu bình thường như mọi năm. Lần này, kẻ thù của họ không chỉ là những con quái thú đáng sợ nữa, mà chính là “vùng đình trệ” - hay nói rõ hơn là bóng tối hắc ám, đi đến đâu sẽ “nuốt sống” bất cứ thứ gì ngán đường nó đến đấy (vùng đình trệ là một mảnh bóng tối, nó liên tục di chuyển và lan tỏa; nó lướt qua vùng đất nào, vùng đất đó sẽ bị nó thôn tính, con người sẽ hoàn toàn biến mất như chưa từng tồn tại). Trước kẻ thù quá đỗi khủng khiếp so với sức người này, Chử Hoàn - Nam Sơn và hai vị dũng sĩ khác là Lỗ Cách - Viên Bình quyết tâm tự dấn thân vào “vùng đình trệ” đó, để mong tìm ra một đường sống cho cả tộc. Nhưng kẻ thù còn khủng bố hơn những gì họ nghĩ, lần lượt từng người buộc phải hy sinh chính mình để tranh thủ cơ hội cho cả nhóm, đầu tiên là Lỗ Cách, sau nữa là Viên Bình, tiếp nữa là một màn “tranh đoạt” đầy nước mắt giữa Chử Hoàn và Nam Sơn để giành quyền được sống cho đối phương, dẫu cho cơ hội sống thêm đó chỉ có thể tính được bằng phút, bằng giây… (một đoạn ngắn khi cả hai đang cố giành nhau quyền được “hy sinh trước” ở Trầm Tinh đảo) Nam Sơn lờ đi dây leo đang đổ ập xuống đầu, nhỏ giọng thì thầm vào tai Chử Hoàn: “Anh vừa mới nói là anh yêu tôi“ Chử Hoàn đáp khàn khàn: “Bây giờ không yêu nữa, đù má, thả ra…” Nam Sơn đặt một nụ hôn hết sức thô lỗ lên môi anh. Chử Hoàn không có tâm trạng, mặc cho cậu làm gì thì làm, vừa âm thầm kéo cái chân mới bị Nam Sơn đánh lén đến rút gân, vừa thò tay ra sau gáy Nam Sơn. Nhưng anh đưa lưng về phía Nam Sơn, tư thế rất mất tự nhiên, thế nên Nam Sơn lập tức nhận thấy ý đồ của anh. Cậu chỉ hơi nghiêng đầu, xoay tay anh đi, sức mạnh đáng sợ của Người Thủ Sơn khóa chặt tứ chi Chử Hoàn, cậu khẽ thở dài: “Để tôi nhìn anh cho kỹ, đừng giãy giụa nữa.” Thân thể Chử Hoàn càng run rẩy dữ dội hơn, anh như suy sụp mà thấp giọng nói: “Cầu xin cậu, tôi cầu xin cậu…” Nam Sơn im lặng nhìn anh, trong nháy mắt ấy, tộc trưởng Người Thủ Sơn trẻ tuổi thoáng qua vẻ đau đớn nặng nề nhất từ lúc chào đời đến nay, sau đó, cậu bóp nhẹ gáy Chử Hoàn, sức lực và chừng mực đều vừa đúng. Đoạn này thật sự đã lấy rất nhiều nước mắt của mình. Sinh tử đến mới biết ai là người yêu bạn và họ yêu bạn nhiều đến cỡ nào. Thô lỗ, mạnh bạo nhưng cũng hết sức dịu dàng và đầy sự hy sinh, đó chính là tình yêu khó có thể diễn tả bằng lời của Chử Hoàn và Nam Sơn. Cả tác phẩm Sơn Hà Biểu Lý là một câu chuyện giả tưởng vô cùng hấp dẫn, kịch tính, có những nụ cười nhưng cũng không thiếu những giọt nước mắt về một câu chiến đấu đẫm máu để bảo vệ ngọn núi thần và tộc dân của Chử Hoàn - Nam Sơn. Cả hai hấp dẫn lẫn nhau ngay từ lần đầu gặp gỡ, và qua cuộc chiến đấu này thì tình yêu đó ngày càng trở nên mãnh liệt hừng hực. Đây là một tác phẩm đã đứng thứ 2 trong top 20 truyện đam mỹ xuất sắc nhất do fan bên Trung bình chọn và quả thật là một vị trí vô cùng xứng đáng, Priest đúng là chưa bao giờ làm người hâm mộ phải thất vọng. Hai nhân vật chính của truyện vô cùng cường đại, là mẫu hình cường cường nhất mà mình bắt gặp sau đôi Thẩm Trường Trạch - Thiện Minh của Thủy Thiên Thừa. Và Chử Hoàn - Nam Sơn cũng là đôi hỗ sủng nhất mà mình từng thấy. Đến mức mà nếu không có cái tag đầu tác phẩm, mình tin là đố ai có thể đoán ra được công - thụ ngay từ đầu trong tác phẩm này. Ngoài ra, mình cá rằng tính cách đàn ông của Nam Sơn cũng như Chử Hoàn sẽ dễ dàng đánh đổ gục bất kỳ bạn nào. Priest đã quá thành công khi tạo ra hình mẫu hai nhân vật này. Một tác phẩm, một cuộc tình và một chuyến phiêu lưu vô cùng xuất sắc, rất đáng để mọi người mau mau nhảy hố này đó :”> *** Nhà Chử Hoàn chẳng giống nhà chút nào. Nhà trọ của anh không nhỏ, nhưng bố trí kỳ lạ, không phòng khách cũng chẳng có ban công, tổng cộng một buồng một toilet, thêm một căn bếp mở toang. “Nhà bếp” là chỗ kê tủ lạnh và phơi quần áo, không có chức năng nấu nướng. Góc phòng là một chiếc giường đơn, chân giường đóng xuống đất, kê dựa vào tường, khăn trải giường và chăn gối trắng nhợt một màu, dựa theo kích cỡ mà đoán thì chắc là cho con người ngủ. Góc khác có một loạt sofa nhỏ kê sát tường, đám sofa mỗi cái ngồi một góc, dáng ngồi cứng nhắc, đệm sofa hình dáng kỳ lạ, ban đêm tối lửa tắt đèn đột nhiên nhìn thấy, chúng hệt như một đám cương thi đang bị lão đạo sĩ phạt trung bình tấn ở xó nhà. Từ cách bày biện của nơi này có thể thấy chủ nhân ngôi nhà nhất định là một quái thai. Trong góc phòng chéo với giường có một cái kệ để mèo trèo, bên cạnh còn có bát cho mèo ăn, chậu cát… Trên đó còn thấp thoáng thấy được vài sợi lông mới, hiển nhiên là địa bàn thuộc về thú cưng. Không gian hoạt động của người và mèo được phân chia rất rõ, chính giữa giống như được ngăn cách bằng một dải ngân hà vô hình, người và mèo tự sống phần mình, không có việc gì thì chẳng ai vướng víu ai. Mời các bạn đón đọc Sơn Hà Biểu Lý của tác giả Priest.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Tế Thế - Tô Du Bính
Truyện kể về việc Ôn Cổ được phi thăng nhưng lại cảm thây cực khổ hơn đã vậy còn mất hết tự do. Được Bạch Tu Đại Tiên trả lời: làm nhiều rồi quen thì mọi việc sẽ tốt lên ấy mà Ôn Cố: Có phi thăng, vậy có phi giáng được không? Bạch Tu Đại Tiên: Có thể có thể. Ôn Cố phi giáng về nhân gian. Bạch Tu Đại Tiên giao bảng nhiệm vụ cho cậu: Làm việc cho đàng hoàng đấy! Ôn Cố:... Ôn Cố không hận Triệu Minh. Hắn hạ độc cậu, giết cậu, nhưng thực ra là giúp cậu. Tự trách mình sao không biết cảm kích gì hết! Sau khi phi thăng thiệt là... khổ muốn chết. Trọng Thế Hoàng hận Ôn Cố, hận thấu xương. Hận cậu xuất hiện, hận cậu biến mất. *** Spoil: Em thụ tên Ôn Cố – một tu tiên giả, bị thằng sư đệ ám hại, lúc trốn chạy thì bị mất 1 hồn 1 phách. May gặp được Bạch Tu Đại Tiên, được ông này giúp phi thăng thành tiên. Cơ mà đừng tưởng ổng tốt lắm, ổng là người được giao nhiệm vụ giúp em thụ phi thăng từ 200 năm trước, nhưng vì nhiều nguyên nhân – 1 trong số đó là do thiếu nhân thủ, nên kéo dài tới bây giờ. Nhiệm vụ đầu tiên của em là độ anh công Trọng Thế Hoàng – tổng tài tập đoàn Lăng Thiên thành tiên. Cha mẹ anh công vừa mới mất do bị ám sát nên tính tình anh hơi u ám, khắc nghiệt. Lần đầu gặp mặt, em biến hình thành lão tiên ông râu tóc bạc phơ khuyên anh dứt bỏ hồng trần đi tu luyện, tất nhiên anh nhìn em như thằng bệnh thần kinh. Để chứng minh mình là tiên 100%, em chỉ tay 1 phát, bình hoa mẹ anh thích nhất tan tành Khuyên nhủ thất bại, em lấy thân phận một chàng trai trẻ tên Triệu Thụ Thanh xin vào làm vệ sĩ cho anh. Đoạn này là đoạn mình thích nhất truyện, vừa hài vừa dễ thương. Em thụ tuy sống cả ngàn năm nhưng toàn ở trên núi tu luyện, không rành cách giao tiếp với người phàm, bởi vậy mỗi lần nói chuyện với em anh công chỉ thiếu muốn hộc máu. Nhưng càng tiếp xúc, anh càng bị em hấp dẫn, tình cảm 2 người từ từ tiến triển. Em thụ tuy có rung động, nhưng vẫn chưa quên nhiệm vụ của mình. Vì hoàn thành chỉ dẫn trên thanh khuê, em làm anh hiểu lầm mình bên phe hung thủ sát hại cha mẹ anh, để rồi khi anh muốn giữ em lại mà bắn một phát đạn, em âm thầm thay đổi quỹ đạo để viên đạn xuyên vào tim mình. Anh chịu nỗi đau tự tay giết người mình yêu, lâm vào tự trách khôn cùng. Em quay về tiên giới tu luyện. Không ngờ ba năm sau, thế gian lâm vào đại họa, ma khí ngút trời, con người biến dị, tang thi tràn ngập… Em một lần nữa nhận lệnh hạ trần giúp đỡ nhân loại, gặp lại anh công. Thằng sư đệ khốn nạn của em lại xuất hiện, thân phận thần tiên của em bị vạch trần, chưa kịp giải thích với anh thì anh đã bị đại ma đầu bắt đi. Sau đó là quá trình tìm kiếm anh công, giải cứu thế giới. Thì ra anh nguyên bản chính là 1 tu tiên giả, gặp phải kiếp nạn mà chuyển thế đầu thai. Đoạn anh với thần thức kiếp trước của mình tranh nhau gọi em thụ là vợ/ phu nhân mà bò lăn ra cười. Cá nhân mình thích nhất phần 1, lúc công – thụ mới gặp nhau, chưa có âm mưu, trách nhiệm gì hết. Tính cách ngây ngô nhưng không hề ngu ngốc của em từ từ hấp dẫn anh, nhưng 2 phần sau cũng không phải là không hay. Nói chung 1 bộ truyện OK, có bi có hài, đáng đọc. Nguồn: Judy – VNS (Mạn phép copy vì thấy mình spoil chắc sẽ không rõ và hấp dẫn bằng bạn ấy) Nhận xét chút chút: Cá nhân mình hơi bị cuồng Tô Du Bính, viết hài khỏi phải chê mà viết bi cũng khỏi phải đàm phán, nhưng phải nói bộ này không chắc tay lắm bằng những bộ khác. ADCa. *** Rừng rậm như cái nắp vung. Triệu Minh khoanh chân ngồi trong trận pháp, bên cạnh đặt hồn phiên mới luyện chế. Huyết phiên tế luyện lần trước đã khiến hắn đại thương nguyên khí, lần này hắn dùng hồn phách của tử tù để luyện hồn phiên, sát khí rất nặng. Đột nhiên, một tia chớp xẹt qua bầu trời. Triệu Minh căng thẳng đứng dậy, lấy ra cái chai trong lòng đặt bên cạnh, sau đó lấy tiếp một lọ đan dược, không thèm nhìn đã đổ hết vào miệng. Thời điểm tia chớp trên cao đánh xuống đầu Triệu Minh, trận pháp bên dưới bỗng ánh lên một đạo bạch quang, chớp bị ngăn ở cự ly cách đỉnh đầu ba thước. Tiếng sấm ngày càng vang dội. Triệu Minh hít sâu một hơi, hai tay thác thiên (1). Mấy tia sấm sét cùng giáng xuống! Ánh sáng trong trận pháp hơi nhạt đi, lôi điện ép xuống khiến khoảng cách chỉ còn một thước. Sắc mặt Triệu Minh đột biến. Hắn biết lôi kiếp của ma tu lợi hại hơn tu chân giả bình thường, nhưng không ngờ lại mạnh hơn nhiều như vậy. Tất cả cũng tại Ông Vu Kiều nửa đường chạy mất, hắn nghĩ mà hận đến buốt cả răng. Nếu hắn ta không dụ mình nhập ma đạo, thề thốt bảo đảm có biện pháp vượt qua lôi kiếp, mình sao lại rơi vào tình thế chật vật nhường này. Vừa nghĩ đến đồng môn Ôn Cố đã phi thăng thành tiên, còn hắn thì phải trốn ở cái xó chim không thèm đẻ trứng này đối kháng lôi kiếp, ganh ghét liền tựa như rắn độc gặm cắn tim hắn. Sấm chớp dày đặc hạ xuống, không chừa một khe hở nào. Trận pháp thoắt cái bị phá vỡ, hồn phiên che trên đỉnh đầu hắn, oan hồn rít gào giữa lôi kiếp. Mời các bạn đón đọc Tế Thế của tác giả Tô Du Bính.
Phồn Hoa Ánh Tình Không - Tô Du Bính
Vị chưởng môn Cửu Hoa chết một cách ly kỳ không rõ nguyên nhân. Tên hung thủ vô cùng bí ẩn. Chức vị trưởng môn không ai đảm nhiệm. Cuối cùng ai mới là người cười, gạt bỏ mây đen nhìn trời quang. Hi Nháo Giang Hồ gồm có: Bại Nhứ Tàng Kim Ngọc Hủ Mộc Sung Đống Lương Phồn Hoa Ánh Tình Không *** Review Seichan K Một tác phẩm trong Hỉ nháo hệ liệt – Hỉ nháo giang hồ của chị Bơ (*≧m≦*) Hồi xưa bỏ vì thấy nó ngắn quá, đem qua mới nổi hứng đọc vì dạo này đu nhiều bộ dài lê thê cảm thấy kiệt sức :((( Mới đầu đọc còn nghĩ Phiền Tế Cảnh – bạn công trong này thuộc hàng ngây thơ ngu ngơ công hiếm có khó tìm, hỏi gì cũng : em không biết, thật thế ạ, không phải chứ,… làm mình suýt lọt hố. Nếu không phải được cảnh cáo kịp thời thì đọc hết truyện chắc mình sẽ bất chấp bị cầm dép phang vào đầu mà tru lên :”Má nó đồ lừa bịp, lang sói mà còn giả nai!!!!!!” Và, ừ, bạn ấy đúng thật là thuộc hàng hiếm có khó tìm về sự nham hiểm và tốc độ lật mặt nhanh như chảo chớp =)))) Giây trước vừa cười quỷ dị đểu cáng giây sau đã lật mặt đôn hậu như ông tiên hỏi bạn thụ có muốn ăn gì không .____. Khổ cho Hoa Hoài Tú mỹ nhân bị nó lừa phỉnh, dù biết là ngu mà vẫn cứ đâm đầu vào lửa. Tiểu Hoa cũng dễ thương lắm, chủ động này, biết tiến biết lùi vừa phải, còn rất quan tâm đến thằng nhỏ suốt ngày gọi mình “Biểu ca” kia. Nói chung là dù mình sủng công, nhưng cực thích mấy bạn thụ trong Hỉ nháo hệ liệt của chị Bơ ~~ Truyện 27c +1pn, nên không có nhiều tình tiết cao trào xoắn xuýt đau đầu, chủ yếu là quá trình bạn Cảnh tuân lệnh sư thúc của mình mà đi tìm hung thủ đã hại sư phụ cùng Hoa Hoa. Cả đám sư huynh đệ sư thúc sư muội đều bị nghi ngờ, duy có bạn công của chúng ta là không vì lúc đó bạn đang lang thang ở tận đẩu đâu. Mà, đời đếu ai ngờ, khi mọi người quyết định vứt xó vụ này để an táng và đưa Phiền Tế Cảnh lên làm chưởng môn thì mọi chuyện sáng tỏ. Sư phụ của bạn công cũng chính là người đã giết hại cha mẹ bạn (vì lão sư phụ yêu cha bạn công, chẹp ==) và hại đến bạn, nên bạn thề sẽ báo thù cho hai người. Trời không phụ lòng, bạn có được trí thông minh võ công siêu quần cùng sự đểu cáng không ai bì kịp đã trả thù thành công, khi mọi người vỡ lẽ ra thì đã quá muộn, thằng chả lên làm trùm luôn rồi == Mà kể cả có biết cũng không ai muốn vạch áo cho người xem lưng, người muốn sống người muốn theo đuổi tình yêu. Túm lại là không thằng nào hó hé gì tiếp tục giả ngơ mà sống qua ngày. Và cũng vì tốc độ lật mặt kinh hoảng của bạn Cảnh mà Hoa Hoa sốc đến nỗi không nói nên lời, còn bị thằng kia đuổi khéo nên sau khi tát nỏ một cái đã khí phách bỏ đi =))))) Bạn công sau đó đuổi theo làm anh hùng cứu mỹ nhân khỏi lũ sát thủ, quấn người ta như chó quấn chủ, độ mặt dày chỉ tăng không giảm (chơi chung với bạn Kỷ Vô Địch nên nó thế =)))))) Rồi bạn Hoa cũng đồng ý tin tưởng một lần nữa vì thằng kia đến tận nhà bái nhạc phụ rồi, đâm lao phải theo lao, cha bạn thụ ban đầu tức giận nhưng trước độ mặt dày của bạn Cảnh cũng không nói được gì, rồi dần dần chấp thuận. Cuối cùng, Tiểu Hoa quay về Cửu Hoa phái cùng Tế Cảnh giữ sổ sách chi tiêu dùm chồng bạn, hai bạn ngày ngày đi hóng bát quái rồi làm trò mèo trên mái nhà == à, rất thích cặp đại sư huynh x ngũ sư đệ. Đọc để giải tỏa đầu óc rất được, truyện chị Bơ luôn luôn hài mà =)))))) *** Thi Kế Trung rất buồn bực. Nói về vẻ ngoài, hắn chỉ có thể tính là ngũ quan đoan chính, không nói Hoa Hoài Tú, cho dù cùng với chưởng môn, đại sư huynh, cũng đủ mặc cảm. Nhưng làm sao chỉ một lần xuống núi, lại làm cho một tiểu cô nương kêu cha gọi mẹ mà theo về cùng,hơn nữa cô ta không phải là chưa lấy chồng sao? Hắn vẻ ngoài buồn bực, lại rất sầu não. Bởi vì chuyện này cuối cùng là bị chưởng môn xử lý công bằng rồi, nhưng thái độ đại sư huynh đối với lại phi lưu trực hạ tam thiên xích (từ trên cao rơi thẳng hạ xuống ba nghìn thước), từ ban đầu hỏi han ân cần, biến thành bây giờ không nghe không hỏi, trở nên hờ hững. Hắn cảm giác được hắn hẳn là cần tìm một cơ hội giải thích rõ ràng, kỳ thật, hắn đối với tiểu cô nương kia thật sự một điểm ý tứ cũng không có. Đang lúc nghĩ như vậy, chỉ thấy Quan Tỉnh đâm đầu đi tới, khi gặp hắn, cước bộ vừa chuyển, liền chuẩn bị ngoặt sang hướng khác. “Đại sư huynh!” Thi Kế Trung lại càng hoảng sợ, thanh âm chính mình hô lên như thế nào lại khàn khàn như vậy? ... Mời các bạn đón đọc Phồn Hoa Ánh Tình Không của tác giả Tô Du Bính.
Lưu Quỷ - Tô Du Bính
Đào kép áo vằn hỏi: Chuyện uy phong nhất khi làm ngự quỷ sư là gì? Heo đực số 1: Người ta đem chim đi dạo ở nơi tĩnh mịch còn ta thì dắt quỷ đi tản bộ. Đào kép áo vằn hỏi: Vậy chuyện buồn bực nhất là gì? Heo đực số 1: Tổ sư gia sống dai quá đi à! /(ㄒoㄒ)/~~ Nhân vật chính: Đinh Côi Bảo x Ấn Huyền *** Review (by Trà Đá Đường) Coi ổn nhé, cốt truyện ok, văn phong bà Bính thì chắc thím biết r =)) Thụ là độc đinh của 1 gia đình thiện đức từ đời này qua đời kia, làm nghề ngự quỷ aka chuyên sài quỷ để kết nối âm dương ấy (kiểu âm dương sư =)), công là tổ sư gia của môn phái thụ (trong phái thôi ko huyết thống gì đâu, khác họ mà) , công sống lâu lắm rồi, sống nhờ 1 viên đan dược bất tử (bà sư phụ của công cướp viên đan dược này nhưng ko thành công, công được môn phái giao cho trách nhiệm bảo vệ đan dược). Phần 1 là câu chuyện hai đứa gặp nhau, cùng nhau trừ ma bắt quỷ, phần 2 là nói về cuộc hành trình xuyên qua 1 thế giới song song của công (có thể hiểu là thế giới cổ đại). Thụ bao nhây bao cute, công mặt lạnh muộn tao thâm tình, xung quanh còn có mấy cp phụ cực đáng yêu, ncl vote thím nhảy =)) mà điều truyện Tô du bính thì thím phải có kiên nhẫn nha, 1 là ko H, H che, 2 là tình tiết nó kéo lê lắm. phần 2 của bộ này bả viết hoàn rồi, có nhà đang edit luôn, cứ yên tâm mà nhảy =)) *** Vừa tỉnh lại, Thượng Vũ đã biến mất, Đại Kính Tiên cũng không thấy, âm mưu đã qua, mọi sự đều tốt đẹp nhưng đương nhiên di chứng vẫn phải có. Thi soái tuy có thể ăn, có thể uống, có thể chạy nhảy nhưng mỗi tháng phải bài tiết sát khí một lần lại là vấn đề đau đầu. Sát khí không ô nhiễm môi trường nhưng sẽ ảnh hưởng tới linh hồn người, nếu không xử lý đích đáng thì dễ tạo thành cục diện rắc rối ở tam tông lục phái – Đối với chuyện này có người đồng ý nhưng bị ánh mắt Tang Hải Linh liếc qua giải quyết. Tang Hải Linh, một người suýt chút nữa bị lãng quên mất lại được nhặt lên từ cống ngầm khi bọn họ xuống núi. Theo như hắn miêu tả thì hắn bị một tiếng rít gào đinh tai nhức óc, băng sơn liệt địa làm hôn mê, khi tỉnh lại thì phát hiện mình đang ở cống ngầm, thẳng đến khi A Bảo tình cờ vớt lên. A Bảo từng hiếu kì hỏi, “Nếu chúng ta xuống núi mà không đi con đường kia thì sao?” Tang Hải Linh trả lời không chút do dự, “Ta thành quỷ cũng sẽ không buông tha cậu.” “....” Nói đến thành quỷ, đây lại là một chuyện khác khiến A Bảo đau đầu. Nguyền rủa của Thượng Vũ lên Đồng Hoa Thuận đã biến mất, khôi phục hoạt bát sinh hoạt, mỗi ngày đều ra ngoài ngoạn nháo hết ăn uống lại xem phim. A Bảo không thể nhịn nổi nữa, rốt cuộc đã đem bán Đồng Hoa Thuận cho Khâu Cảnh Vân với giá của một chiếc nồi lẩu. Từ đó về sau, Khâu Cảnh Vân gần như biến mất khỏi tầm mắt cậu, khác hẳn với trước kia luôn làm tùy tùng phía sau. Vì thế, A Bảo buồn bực gọi điền cho Khâu Cảnh Vân, “Tôi có cảm giác bị qua sông đoạn cầu.” Mời các bạn đón đọc Lưu Quỷ của tác giả Tô Du Bính.
Long Quyển - Tô Du Bính
Cuộc phỏng vấn giữa phóng viên và Taiya bắt đầu:  Phóng viên: Ngài được xem như ông hoàng tại sao lại thích đồng tình luyến ái. Taiya: tìm đàn bà cũng không sinh được con trai. Phóng viên : .... Phóng viên: Đoàn Thánh kỵ sĩ có rất nhiều anh chàng đẹp trai, sao ngài lại chọn người xấu nhất. Taiya đồng tình: … Thẩm mỹ của nhân loại quả là kỳ lạ và đáng buồn! Phóng viên: … Phóng viên: Nhân loại đông như vậy, sao lại đi làm gay với long? Kleist: Làm gay với người cũng sinh không ra thằng cu. Phóng viên: … *** Hệ liệt Mộng Đại Lục, gồm có:  - Thánh Viện - Đế Hỏa - Vong Tích - Long Quyển Hệ liệt gồm 4 bộ, có chút liên kết với nhau, đều diễn ra trong không gian khác, trên mảnh đất Mộng đại lục. Lấy ma pháp và cung đình phương Tây làm bối cảnh. *** Bộ này của chị Bơ Bính viết rất hay. Tình tiết hàm súc, gãy gọn, chuyển biến nhanh, cho đến phần cuối vẫn làm mình đọc không rời mắt, không có bị dài dài chán chán kiểu phần cuối như của Hủ mộc sung đống lương hay Bàng quan bá khí trắc lậu. :)) Nhân vật của chị Bính thì cute khỏi chê rồi. Nhất là bạn Thái Á, bạn công theo hướng ngạo kiều, manh manh và cố chấp. :)) Chỉ duy có chuyện truyện kết thúc hơi bị chưng hửng. Hệ liệt Mộng đại lục này càng về sau chị viết càng hay.   Mời các bạn đón đọc Long Quyển của tác giả Tô Du Bính.