Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Mê Điệt

Bạn có biết một loại cây tên là mê điệt, đúng như cái tên, mang theo mùi hương nồng ấm khiến cho bất kỳ ai gặp được đều mê đắm. Đối với Lâm Tịnh Minh, Lận Lâm chính là cây mê điệt đó. Vẻ dịu dàng của cậu ấy khiến người ta say mê, sự ưu tư của cậu thu hút người khác, sự trưởng thành của cậu khiến người ta đắm chìm, nhưng ẩn chứa trong tất thảy lại là sự xa cách cô đơn, sự lạnh lùng làm người ta không thể tới gần. Trái ngược với Lận Lâm lạnh lùng, cách biệt như vầng trăng thanh nhã ở quá tầm với, như mùi hương thảo dịu dàng mà xa xăm, Lâm Tịnh Minh lại là một cô gái tỏa sáng rực rỡ như ánh mặt trời. Cô ấy là hoa khôi trường đại học, không chỉ xinh đẹp, cô ấy còn là một sinh viên ưu tú, là cây bút ưu tú của các trang tiểu thuyết mạng và từng đạt giải nhất nhì thành phố. Cô ấy giống mặt trời giữa hạ, luôn tỏa ra thứ ánh sáng rực rỡ khiến người khác ngưỡng mộ và vây quanh. Lâm Tịnh Minh và Lận Lâm, một người là ánh mặt trời kiêu ngạo, một kẻ là vầng trăng sáng thanh u, vốn giống như ban ngày và đêm tối tách biệt, chẳng có lấy một điểm chung. Tất cả những gì họ biết về nhau đều qua những lời bàn tán và những bức ảnh được phát tán trong trường đại học. Cuộc sống của bọn họ chỉ thực sự giao nhau vào giây phút Lâm Tịnh Minh trở thành vị khách không mời trong cuộc chia tay của Lận Lâm với cô bạn gái thứ hai - Hề Cạnh Lan. Ấn tượng đầu tiên của cô với cậu cũng chỉ gói gọn trong một câu: Dường như người đó không vui vẻ lắm. Lâm Tịnh Minh chú ý đến Lận Lâm cũng chỉ vì một câu nói trong lúc xúc động của cô bạn gái cũ của cậu: “Tựa như chị ấy chết đi nên anh vĩnh viễn không quên được chị ấy... Nếu như em cũng chết đi thì sao? Có phải em chết đi, anh cũng sẽ vĩnh viễn không bao giờ quên em không?” Thứ cuốn hút Lâm Tịnh Minh không phải Lận Lâm, không phải ánh mắt xa xăm khó hiểu của cậu, mà là câu chuyện chân thực đằng sau cậu, cô thích viết truyện, thích thêu dệt ảo mộng tươi đẹp, chính vì thế, Lận Lâm trở thành đối tượng của cô, cô muốn tìm hiểu cậu. Càng tìm hiểu càng đau lòng. Lâm Tịnh Minh nhận ra góc tối trong lòng Lận Lâm, hiểu được quá khứ ưu thương bất hạnh của cậu. Hoá ra, cậu ấy là kết quả của một tình yêu vụng trộm, còn mang trong mình vận mệnh kỳ lạ, khiến tất cả những người đối xử tốt với cậu đều gặp nạn. Bố mẹ trên danh nghĩa mất, hai người bạn gái trước, một người nhảy lầu tự sát, một người bị thương, chính những sự việc vô tình mà dường như có sắp đặt cả ấy khiến Lận Lâm trở nên mặc cảm tự ti, cậu cô độc lạnh lùng khép cửa trái tim, cũng chỉ vì sợ sẽ tổn thương những người khác. Lận Lâm khóa mình chặt đến nỗi ngay cả Lâm Tịnh Minh, cô gái mặt trời chói lọi đầy sức sống cũng không thể đưa ánh sáng của mình tới bên cậu. Đây cũng là lần đầu tiên Lâm Tịnh Minh biết tới thất bại. “Cậu ấy bởi vì chính nỗi ưu thương kín đáo của mình mà trở cao quý, lại bởi vì sự cao quý ấy mà già nua..." Lâm Tịnh Minh thích Lận Lâm, nhưng những gì cậu che dấu lại quá nhiều, hết tầng này tới lớp khác ngăn cản cô chạm tay vào cậu. Tất cả những chuyện trong quá khứ, rồi đến những biến cố của hiện tại khiến Lận Lâm không dám dũng cảm đối mặt với tình yêu ấm nóng của Lâm Tịnh Minh. Nhưng trái tim cậu lại không thể phủ nhận những rung động trước cô gái mang tên Lâm Tịnh Minh ấy.  Vì vậy, lần đầu tiên trong đời, cậu ấy bước ra khỏi bóng đêm mà mình đang ẩn nấp, lần đầu tiên dũng cảm bước lên phía trước nắm lấy tay cô gái mà cậu thích. Nhưng câu chuyện chưa thể kết thúc đơn giản vậy được, chính vào lúc người đọc tưởng sóng yên biển lặng, cô gái mặt trời Lâm Tịnh Minh và chàng trai bóng tối Lận Lâm có thể nắm tay nhau tiến tới quãng đường tiếp theo, thì biến cố lại xảy tới. Lâm Tịnh Minh bị thương ở mắt trong một lần đi chơi với Lận Lâm, vết thương rất nặng, khiến cô gần như mù một bên mắt, mắt còn lại nhìn rất khó. Những vết tích trong quá khứ lặp lại thêm một lần nữa, khiến Lận Lâm tiếp tục rơi vào ngõ cụt của mình, cậu tự trách cứ bản thân, đấu tranh với tình yêu của mình. Ở lại bên Tịnh Minh để rồi cô cũng gặp xui xẻo như hai người bạn gái trước của anh, hay rời bỏ cô, khiến cô đau lòng một lần rồi thôi? Lận Lâm lựa chọn cái đầu tiên, vì cô, cậu chấp nhận gặp người bố ruột, kẻ mà cậu ghét nhất, làm chuyện cậu chưa bao giờ nghĩ mình sẽ làm đó là ngửa tay xin tiền ông, cậu lặng lẽ gom góp tiền mổ mắt cho Tịnh Minh rồi lặng lẽ dọn đồ bỏ đi trong ngày. Đó là tất cả những điều tốt mà anh có thể làm cho cô, anh không nói lời từ biệt, không ở lại chờ Tịnh Minh khỏi hẳn không phải vì anh vô tình mà vì anh sợ, sợ tới lúc Tịnh Minh khỏi mắt, chính anh cũng sẽ không đành lòng rời xa cô. ----- Anh gật đầu: "Cháu muốn chia tay với cô ấy." "Tịnh Minh đối xử với cháu không tốt?" Anh chậm rãi lắc đầu, "Tịnh Minh đối xử với cháu rất tốt, cháu chỉ sợ..." "Sợ cái gì?" "Sợ..." Lận Lâm thấp giọng, khoé miệng cười cười mang theo vẻ tự giễu, "Sợ mình quá yêu cô ấy." ----- Nói về tổng quan toàn truyện thì motip của ''Mê Điệt'' không hề mới, cô gái ấm áp bí mật tìm hiểu về quá khứ của chàng trai u buồn, theo đuổi chàng trai ấy, giúp cậu thoát khỏi bóng tối. Thế nhưng dưới lời văn của Đằng Bình, ta lại cảm thấy một phong vị rất khác.  Lời văn của Đằng Bình dịu dàng, mềm mại như tính tình của Lận Lâm, nhưng lại thấm đẫm một nỗi buồn man mác khó tả, có lúc, tác giả đưa giọng văn lên cao, thể hiện tâm trạng bế tắc tới tột cùng của Lận Lâm trước tình yêu bất chấp của Lâm Tịnh Minh, trước sự bỏ đi không lời từ biệt của Lận Lâm, cũng có lúc lại trở về với sự ôn hòa, vỗ về đầy ấm áp ban đầu qua bài thơ Lận Lâm ngâm tặng Tịnh Minh: “Mộng Giang Nam thuở bé, chỉ muốn được hái sen. Trai mười hai để chỏm, bờ dương xanh mưa bụi. Thuyền trắng xuôi Giang Tô, trăng bạc nhuốm tà áo Chợt nghe khúc ca cổ, Ngô Việt đà ngàn năm.” Đó là ngọt và đắng, là thanh xuân đầy những cơn mưa, cơn mưa của tình yêu, của tình bạn, của lí trí kiên định và sự cố chấp bướng bỉnh. Câu chuyện rõ ràng rất có tính kịch, nhưng dưới giọng văn man mác của Đằng Bình lại có chiều sâu khó tả, rõ ràng là nữ chính mặt dày tới quá đáng, nam chính lạnh nhạt, trầm ngâm tới phát điên, những hành động khó hiểu, hết sức cẩu huyết, có người chết, có người bị thương, ngay đến nữ chính cũng bị đâm hỏng mắt tới hai lần và nam phụ dù có bị phũ phàng tới đâu vẫn chăm lo cho nữ chính tới mức hơi bất bình thường. Nhưng tổng thể chung, cả câu chuyện tỏa ra một mùi hương thanh nhã như mùi hương thảo, âm thầm bao bọc lấy thanh xuân tươi đẹp mà Lâm Tịnh Minh dùng hết sức phấn đầu để không hối hận. Cảm ơn Lận Lâm, cảm ơn Lâm Tịnh Minh. ... ''Anh kề má trên mặt cô, cô cảm nhận được sự lạnh lẽo dần dần trở nên nóng bừng của má anh, "Chúng ta kết hôn." Cô im lặng, đột nhiên nói: "Em không lấy anh." '' ___________ '' '': Trích từ truyện Review by #Chiêu Tú Nữ - fb/ReviewNgonTinh0105 *** Câu chuyện bắt đầu từ nơi này. Ánh mặt trời ban trưa, trong bóng râm dưới tầng ký túc xá của đại học Z, bên cạnh lan can bằng sắt chỗ gốc cây, có một nam một nữ đang đứng giằng co nhau. Cô nữ sinh khoanh tay trước ngực, đứng thẳng nghiêng đầu nhìn cậu nam sinh với vẻ chăm chú. Cậu nam sinh cũng cứng người đừng đó, nhìn thẳng vào cô nữ sinh, mặt mày xanh lét. Một cơn gió quét qua mang theo cảm giác lành lạnh, hai người đều không nói gì, một lát sau, cô nữ sinh hỏi: "Cậu muốn thế nào?" Cậu nam sinh nói, "Thứ con gái như cậu ấy, chỉ một buổi chiều thôi tôi cũng vớt được chục đứa rồi!" Giọng nói đầy vẻ tức giận. Cô gái nhướn mày, buông thõng tay, "Cứ tự nhiên." "Lâm Tịnh Minh! Tôi chưa từng thấy đứa con gái nào nhiều chuyện như cô!" Cậu nam sinh kia chỉ vào cô bằng ngón giữa, "Cô nhớ kĩ cho tôi, thứ con gái như cô cả đời này cũng chẳng có thằng nào thèm đâu, đến lúc đó có muốn khóc cũng chả kịp!" Nữ sinh tên "Lâm Tịnh Minh" kia nghiêng đầu nhìn cậu ta, là cậu ta theo đuổi cô ba tháng đó có nhớ không hả? Cậu nam sinh kia ném chai nước suối trong tay xuống đất, khiến nó kêu "Bốp" một cái, nước bắn tung tóe đầy đất, sau đó liền quay người bỏ đi, nhanh chóng rời khỏi kí túc xá nữ. Cô hẵng còn nghiêng đầu nhìn theo bóng lưng cậu ta mà nhún vai. Ánh mặt trời rọi lên bộ đồ màu vàng nhạt của cô, làn da trắng nõn mượt mà, dáng người không cao lắm, khoảng 1m58, nặng 88 cân (44 cân Việt), ăn mặc hợp thời trang, tóc nhuộm màu nâu buộc túm lại thành đuôi ngựa, còn đeo một chiếc kẹp tóc rực rỡ. Làn da dưới ánh nắng giữa trưa lại càng tuyệt vời, đó là một cô gái xinh đẹp, người theo đuổi cô nhiều vô số. Cô đã xinh đẹp, thành tích lại còn tốt, giữ kỉ lục vượt 3 cấp của đại học Z, lại còn là một người giỏi văn chương -- Lâm Tịnh Minh là một tác giả tiểu thuyết online nổi danh trên mạng. Bút danh của cô là Lạc Nhạn, rất nổi tiếng, thỉnh thoảng lại có mấy kẻ không biết tên chạy tới đại học Z tìm Lạc Nhạn, ngay cả bà quản lý cổng trường cũng biết Lạc Nhạn chính là Lâm Tịnh Minh. Nhưng nam sinh trong đại học Z có một nhận thức bí mật chung: Con gái kiểu nào cũng chẳng khó theo đuổi được như Lâm Tịnh Minh, ai tán đổ được Lâm Tịnh Minh thì phải đãi tiệc. Sau khi mọi người đề ra nhận thức chung như vậy thì người theo đuổi cô càng nhiều hơn, chủ yếu là vì "Tôi cược với người nào đó rằng chắc chắn tôi sẽ tán được Lâm Tịnh Minh", nhưng bất kể là vì điều gì, tóm lại là cô rất kiêu kì, làn sóng theo đuổi cùng lắm cũng chỉ càng thêm thúc đẩy bản tính kiêu căng của cô mà thôi. Lâm Tịnh Minh kiêu căng nhưng lại chẳng hề đáng ghét. Tất nhiên là vẫn có nhiều người ghét cô, ví như bạn cùng lớp của cô, Lâm Vi, chẳng có ai trong khoa ngoại ngữ này không biết là Lâm Vi mâu thuẫn với Lâm Tịnh Minh cả, những câu về Lâm Tịnh Minh từ miệng Lâm Vi ra chẳng có lấy một ý tốt nào, kinh điển nhất là một câu mà Lâm Vi nói về Lâm Tịnh Minh, "Đừng có kiêu căng thế, một ngày nào đó cũng chỉ là đồ bỏ của đám đàn ông mà thôi." Còn Lâm Tịnh Minh thì trông thấy Lâm Vi liền đi đường vòng. Cô có một nguyên tắc, thà rằng đánh nhau với nam sinh khoa thể dục còn hơn là cãi nhau với bất cứ nữ sinh nào. Trời bất chợt đổ cơn mưa, cô thoáng nhìn lên, vẫn còn có mặt trời, - mưa ban trưa - người ta nói người gặp phải mưa ban trưa là người thất tình, cô nào có thê lương vậy đâu chứ? Đang định quay lại kí túc xá ngủ trưa, vừa đi được hai bước, cô đã trông thấy có hai cậu nam sinh đeo Guitar và đàn điện tử trên lưng, ngay giữa trưa nóng nực mà lại mặc bộ đồ cha sứ kì lạ, hai người rảo bước qua kí túc xá nữ - trông rất điển trai! Cô nhìn người ta chăm chú không rời mắt được, nhìn một lát liền tỉnh ra: đây là thành viên trong ban nhạc của trường, "Trúc", xem ra ngày mai là trận đấu chính thức, hôm nay đang diễn tập. Cậu trai đeo đàn điện tử thấp hơn cậu đeo đàn Guitar nửa cái đầu, nhưng hai người đều rất cao, khoảng hơn 1m75. Đầu tóc cậu trai đeo đàn guitar đến là rực rỡ, nhuộm đủ các màu hồng hồng tím tím, tóc dài ra nên đã cắt một chút, còn đuôi tóc vẫn có màu hồng, thoạt nhìn trông rất lãng tử. "Trương Khải Ngai!" Đằng sau có một cô gái mặc đồ yêu tinh vừa đuổi theo vừa kêu lên, "Thư Yển! Trương Khải Ngai!" Mắt Lâm Tịnh Minh sáng ngời, "Yêu tinh! Yêu tinh yêu tinh!" Cô gái mặc đồ yêu tinh quay đầu lại, "Ôi, Tịnh Minh đó à, ui cha, bộ đồ này đáng yêu ghê! Sao cậu vẫn phải hóa trang đáng yêu thế này?" Nói xong cô ấy bật cười đến là to. Cô gái trong đội xướng ca "Trúc" này là "Phỉ Đồ Mị", một cái tên kì lạ, nghe nói bố mẹ cô ấy đều là nghệ sĩ, có thể là tư duy của nghệ sĩ khác người thường, ngay cả cái tên cũng thể hiện đầy nghệ thuật nên đã đặt thế này chăng. Phỉ Đồ Mị hát rất hay, là một trong những giọng hát chính của "Trúc". Có lần, một nam sinh tham gia thi đấu trong trường đã nói, "Cậu đúng là đồ yêu tinh tuyệt phẩm", từ đó về sau, "Yêu tinh" liền trở thành biệt danh của cô nàng. Cô ấy cũng rất đẹp, có điều sau khi tẩy lớp trang điểm, tháo trang sức ra rồi thì lại chẳng còn xinh đẹp bằng Lâm Tịnh Minh nữa, là con gái phải biết cách ăn mặc. Mời các bạn đón đọc Mê Điệt của tác giả Đằng Bình.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Cookie Ngọt Ngào (Mặn Ngọt Bùi Đắng Cay)
Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Cookie Ngọt Ngào PDF của tác giả Mặn Ngọt Bùi Đắng Cay nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Công Chúa Thế Giới Đêm (Kanade Minamino)
Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Công Chúa Thế Giới Đêm PDF của tác giả Kanade Minamino nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Công Chúa Ngoan Một Chút! (Mạt Trà Khúc Kỳ)
Khi một gia đình hoàng thất vốn hay hục hặc với nhau cùng xuyên đến thế kỷ 21… Phụ hoàng ăn bám, mẫu hậu mạnh mẽ, thái tử ca ca nổi loạn, quản gia ẻo lả… Về phần vị thái phó mà nàng thầm mến, không ngờ lại trở thành bạn cùng bàn với nàng. Chúc Yểu: “Thái phó, ta không biết làm đề này.” Thái phó: “Sau khi tan học thần sẽ phụ đạo thêm cho công chúa.” Tìm mua: Công Chúa Ngoan Một Chút! TiKi Lazada Shopee Sau này… Bạn học A: “Lạy hồn, hôm nay tui nhìn thấy nam thần Nguyên Trạch cột dây giày cho Chúc Yểu, vả lại còn trong tư thế quỳ một chân dưới đất đấy.” Bạn học B: “Không đời nào, nam thần Nguyên Trạch trước nay vốn lạnh lùng cao ngạo, đúng kiểu thanh niên nghiêm túc, thậm chí hoa khôi của trường ở ngay bên cạnh mà cũng không thèm liếc mắt một cái, chỉ một lòng đọc sách thánh hiền thôi.” Bạn học A: “Thiệt đó, nghe nói có người vô tình nhặt được điện thoại của nam thần, mấy người biết cậu ấy lưu tên Chúc Yểu là gì không? “Tiểu công chúa” đó, má ơi!” Cảnh báo cẩu lương cấp 100, đây là một câu chuyện ngọt sâu răng, ngọt truỵ tim, sủng vô địch thiên hạ, sẽ làm tan chảy quắn quéo trái tim thiếu nữ của chúng ta trong tích tắc. Tin tôi đi... khi trùm chăn đọc truyện này trong đêm khuya tôi đã phấn khích tới mức xé rách cả chăn???? Truyện nói về gia đình hoàng tộc bao gồm hoàng thượng, hoàng hậu, thái tử và công chúa vì một tai nạn xảy ra ở triều đình mà xuyên không tới thời hiện đại. Cả gia đình vẫn tiếp tục sống trong thân xác cũ kèm theo mớ ký ức không bị đánh rơi của cả hai kiếp. Trớ trêu thay, vị hoàng hậu luôn khép mình ở hậu cung nay đã trở thành trụ cột của gia đình trong khi vị hoàng thượng anh minh xưa kia bây giờ lại là một kẻ ăn cơm mềm thực thụ. Chàng thái tử lêu lỏng đào hoa kiếp trước, kiếp này thì vẫn tiếp tục đào hoa lêu lỏng không hơn không kém, hắn lấy việc dùng mặt kiếm cơm như cha hắn làm mục tiêu phấn đấu cho tương lai. Vậy còn tiểu công chúa thì sao? Nữ chính của chúng ta đích thị là một mỹ nhân cổ trang, sau khi xuyên qua, các bạn học đều cảm thấy khí chất của cô nàng Chúc Yểu không có gì ngoài gia thế đã thay đổi hẳn. Nàng không còn nét tự ti, lầm lì, thui thủi một mình như xưa kia mà đã trở nên khoan thai, toả sáng hơn bất cứ ai, phong thái công chúa đương triều mà lị. Mọi người đều ngạc nhiên là vị hoa khôi này mới chuyển tới hay sao mà lại xuất hiện đột ngột trong trường thế nhỉ, à hoá ra là Chúc Yểu - cô nàng nhờ mẹ đầu tư cho trường một toà nhà mới được vào học đấy. Lần đầu đến trường, vì mang theo các hủ tục kiếp trước nên tiểu công chúa ngượng ngùng mặc váy ngắn đồng phục, nên nàng đã chọn mặc quần dài. Khi đến cổng trường cảm thấy thật khác biệt, nhưng nàng vẫn ung dung tự tại bước vào, và sau đó bị một anh sao đỏ réo tên vì quên phù hiệu. Sau khi ghi tên họ và lớp học vào sổ, nàng bước đi. ————————— “Thật là đẹp quá đi mất… Chẳng lẽ là học sinh mới chuyển đến?” Cậu ta nhìn chằm chằm vào cái tên trên cuốn sổ, lớp 12.9 khi nào thì có một học sinh xinh đẹp nhường này, sao cậu lại không hay biết nhỉ? Đang nghĩ ngợi, cuốn sổ trên tay bỗng bị ai đó giật mất. Cậu ta ngẩng đầu lên, nhìn dáng người cao lớn trước mặt, mắt lập tức sáng rỡ. “Đúng rồi! Đội trưởng, chẳng phải cậu cũng học lớp đó sao?”Người kia không trả lời. Có điều đôi mắt lại nhìn chằm chặp vào cái tên trên cuốn sổ, sau đó dùng ngón tay cái đẩy nắp bút ra. Nắp bút rơi vào giữa hai trang giấy. Ngón tay thon dài cầm lấy cây bút lông màu đen. Xoẹt một tiếng, gạch cái tên trên đó đi. —————————— Sau khi Chúc Yểu ổn định chỗ ngồi, mới phát hiện ghế kế bên đã có chủ, ai là bạn cùng bàn của công chúa thế nhỉ. Các bạn đoán xem. À chưa đọc thì sao đoán được. Đó là nam chính của chúng ta. Không có gì ngạc nhiên phải không. Chàng là thái phó của thái tử, cháu trai độc nhất của tể tướng đương triều, thám hoa danh chấn kinh thành khi còn trẻ, người được dạy dỗ nghiêm khắc từ bé để lớn lên gánh vác thiên hạ. Chàng chính là giấc mơ của toàn bộ thiếu nữ kinh thành bao gồm cả tiểu công chúa đáng yêu của chúng ta. Hơ hơ hơ, thích nhé, được ngồi cạnh cờ rút cơ đấy. Kiếp trước chàng hơn nàng 7 tuổi, là áng mây xa không với tới, kiếp này hai người lại là bạn cùng bàn. Thật đáng mong chờ a. Truyện từ đầu tới cuối chỉ có sủng. Quá trình từ nhận người quen, giúp đỡ nhau trong học tập, ghen ghen, sờ sờ, ôm ôm rồi hôn hôn diễn ra nhanh chóng ở giai đoạn cao trung. Sau khi chính thức xác nhận quan hệ thì từ rải đường cát chuyển sang tưới đường phèn cho chị em nha. Tác giả đặc biệt thích cho nhiều cảnh hôn và miêu tả khá kích thích. Đọc mà nhốn nháo hết trơn hà. Anh chàng thái phó Nguyên Triệu mặt lạnh nghiêm cẩn mà người ngoài luôn kính nhi viễn chi, khi nhìn đến Chúc Yểu thì trong mắt chỉ có ôn nhu mà thôi. Dù sau kiếp trước cộng kiếp này thì chàng vẫn lớn hơn nàng nhiều lắm, trong mắt chàng thì tiểu công chúa vẫn là bé con, nên luôn cầm trên tay sợ rớt ngậm trong miệng sợ tan. Thái phó lớn tuổi nhà ta ấy vậy mà tính chiếm hữu cực mạnh đấy nhá, thấy vệ tinh nào léng phéng bén mảng đến gần tiểu công chúa là xác định, nếu ánh mắt có thể giết người thì các anh chàng vệ tinh kia có thể chết cả trăm lần chứ đùa. Chúc Yểu thì mặc dù không phải là học bá, nhưng nàng rất dịu dàng, ngoan ngoãn, hiểu chuyện (mình luôn thích các nữ chính hiểu chuyện), thêu thùa may vá đàn tì bà các kiểu thì khỏi bàn, như trong tranh bước ra. Đối với mọi người nàng vẫn luôn chân thành pha lẫn e thẹn đối xử. Nhưng khi với thái phó, thỉnh thoảng nàng phá lệ chủ động. Chủ động gọi cuộc gọi đầu tiên, chủ động hôn hôn. Cả lần đầu tiên hai người bên nhau nàng cũng chủ động gợi ý, nhưng vì hiểu lầm nho nhỏ mà nàng đã bỏ đi. Nàng rất thích Nguyên Triệu, thích từ lần gặp đầu tiên ở điện Kim Loan. Năm ấy nàng 8 tuổi, gặp được chàng thám hoa 15 tuổi, kinh ngạc thoáng nhìn. Khi nàng 14, ở tiệc sinh thần, gặp được thái phó anh tuấn trong áo bào trắng, chính trong ngày hôm đó, cảm tình của nàng đối với hắn, từ sự sủng bái của bé con, chuyển thành sự ái mộ của thiếu nữ. Trong lòng từ đây, nhớ mãi không quên. Nàng ơi, nàng có hay chăng, chàng thái phó thanh cao xa vời như ánh trăng xưa kia cũng đem lòng ái mộ nàng. Hắn luôn thừa biết mỗi lần vào cung dạy học cho thái tử luôn có một đạo ánh mắt lén lút quan sát hắn, thích ngắm ta sao, ừ thì cứ thoải mái ngắm đi, vì ta cũng thích ngắm nàng. Một dạo bắt gặp tiểu công chúa xinh đẹp tĩnh mịch lặng lẽ đàn tỳ bà trong vườn thượng uyển, thái phó đã về quỳ xuống cầu xin tổ phụ được đào tạo một cậu bé để kế nghiệp chàng. Tể tướng hỏi tại sao, chàng bảo chàng muốn làm phò mã. Làm phò mã đồng nghĩa với việc ngươi không được dính líu đến triều chính, suốt cuộc đời sẽ bị nhốt trong lồng son, tài năng kinh bang tế thế sẽ bị chôn vùi mãi mãi. Nhưng trong giây phút đấy, chàng không hề do dự, đến bây giờ, mọi thứ chàng làm, mọi thứ chàng cố gắng chỉ vì bảo vệ toà thành kia, bảo vệ một tiểu công chúa trong toà thành ấy. Khi nàng bị bất đắc dĩ phải đi cầu thân, trong triều không còn một võ tướng nào có thể ra chiến trường, thái phó - một vị quan văn đã đứng ra xin chiến. Trên chiến trường sinh tử, một mũi tên đã suýt lấy mạng chàng. Tình yêu của Nguyên Triệu vĩ đại thế đấy, không hề khoe khoang, chàng chỉ lặng lẽ mà bảo vệ cả thế giới nhỏ của chàng mà thôi. Truyện không có tiểu tam, không máu chó. Có phiên ngoại nhỏ dành cho cặp phụ thái tử và thái tử phi, nhưng đọc xong thấy hụt hết sức. Nói chung thì đây sẽ là một bộ truyện đáng đọc thử đấy, tác giả đích thị là mẹ ruột, viết cũng khá chắc tay. Cốt truyện không nói quá nhiều về các nhân vật phụ, cũng không miêu tả quá kỹ càng về sự học sự làm, hầu như chỉ tập trung vào tình yêu của nam nữ chính và một số mâu thuẫn nho nhỏ để thêm gia vị cho truyện mà thôi. Bên cạnh đó nhà Greenhouse edit mượt vô cùng, đọc siêu thoả mãn. Đọc truyện này không cần phải lắp não, chỉ cần bạn có một trái tim cứng như kim cương và cái đầu lạnh. Đừng manh động xé chăn như mình nhé. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Công Chúa Ngoan Một Chút! PDF của tác giả Mạt Trà Khúc Kỳ nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Con Đường Đến Bên Em (Giải Tổng)
Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Con Đường Đến Bên Em PDF của tác giả Giải Tổng nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.