Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Yêu Em Là Điều Tốt Nhất Anh Đã Làm - Sênh Ly

Thể loại: Hiện đại, nam chính là bác sĩ đông y, nhẹ nhàng, ngọt ngào, HE Độ dài: 27 chương Tình trạng: Hoàn edit “Trên thế giới này có hai loại cảm xúc được coi là lãng mạn: một loại gọi là đồng cam cộng khổ, loại khác là đồng quy vu tận. Chúng ta cần làm là tranh thủ cùng người mình yêu nhất đồng cam cộng khổ, rồi cùng người yêu tiếp theo đồng quy vu tận.” *** Bạn đã bao giờ trải qua cảm giác mất hết hy vọng vào tình yêu chưa? Sau mối tình đầu tan vỡ, Thẩm Tích Phàm từng nghĩ, có lẽ cả đời này cô cũng không thể yêu ai được nữa. Không hẳn là cô không còn niềm tin vào tình yêu, chỉ là mối tình trong sáng thời Đại học đã lấy đi tất cả lòng nhiệt thành và sự vô tư của cô, ấy vậy mà đến cuối cùng kết cục lại quá mức cay đắng. Trái tim của Thẩm Tích Phàm chẳng phải sỏi đá, nó chỉ chằng chịt vết thương tới mức chẳng ai có thể sưởi ấm lên được. Cho tới khi tìm được phương thuốc hữu hiệu. Và phương thuốc đó mang tên Hà Tô Diệp. Lần đầu tiên Thẩm Tích Phàm gặp Hà Tô Diệp, cô là bệnh nhân, anh là bác sĩ. Không có tiếng sét nào nổ ra, cũng chẳng có tình huống hài hước trớ trêu như trong những bộ phim truyền hình. Anh sạch sẽ, dịu dàng, nho nhã, trên người còn vương mùi thuốc đông y, không đủ để khiến cô mê mẩn nhưng lại khiến cô thoải mái, an tâm. Lần thứ hai, lần thứ ba, rồi không biết bao nhiêu lần sau đó, Thẩm Tích Phàm chợt có cảm giác dường như mọi con đường họ đi đều đưa họ gặp mặt nhau. Và lần gặp mặt nào cũng không có gì đặc biệt, cô cùng anh trò chuyện đôi ba câu, anh kể với cô về các vị thuốc, hương vị của chúng ra sao, công dụng chữa bệnh như thế nào. Từng đó vị thuốc cô đều chưa từng uống thử, nhưng qua lời kể của anh chúng lại trở thành phương thuốc chữa lành vết thương của cô. *** Hà Tô Diệp - ngay cả cái tên của anh cũng là một vị thuốc đông y, mùi hương ngai ngái, vị hơi đắng chát nhưng lại có thể xua đi cái lạnh giá ngấm sâu vào cơ thể. Đó cũng là cảm giác mà Hà Tô Diệp đem lại cho đối phương. Từ anh toát ra vẻ sạch sẽ, thanh mát, lại dịu dàng. Anh không giỏi pha trò, không biết nói những lời ngọt ngào, lãng mạn nhưng anh quan tâm, chu đáo. Con người anh cũng giống như công việc anh đã chọn, anh không tìm cách vạch từng bộ phận trên cơ thể để tìm ra mầm bệnh, mà thay vào đó, anh dùng sự nhẫn nại để lắng nghe từng nhịp đập, dùng sự tinh tế để quan sát từng biểu hiện và dùng sự chân thành để cảm nhận những đổi thay. Lần đầu tiên Hà Tô Diệp gặp Thẩm Tích Phàm, anh là bác sĩ, cô là bệnh nhân. Không có sự rung động từ cái nhìn đầu tiên, cũng chẳng có tình huống éo le dở khóc dở cười như trong những bộ tiểu thuyết. Cô giản dị, bình phàm như mọi cô gái khác nhưng cũng không thiếu vẻ mạnh mẽ, độc lập của một người phụ nữ trưởng thành. Lần thứ hai, lần thứ ba, rồi không biết bao nhiêu lần sau đó, Hà Tô Diệp chợt cảm thấy mình và cô nàng Thẩm Tích Phàm này cũng thật có duyên. Lần gặp mặt nào giữa hai người họ cũng thật thoải mái, nhẹ nhàng. Cô vui vẻ nghe những câu chuyện về các vị thuốc đông y, anh cũng vui vẻ kể cho cô. Mấy câu nói qua nói lại tưởng chừng như thật nhạt nhẽo, thế mà hai người họ lại chẳng muốn dứt ra. Càng hiểu thêm về Thẩm Tích Phàm, Hà Tô Diệp càng thấy rõ cô không phải người lạc quan, vô lo vô nghĩ như vẻ bề ngoài. Vết thương từ quá khứ đã không còn chảy máu nhưng vẫn luôn đau âm ỉ không ngừng. Bản thân Hà Tô Diệp cũng không phải người chưa từng vấp ngã trong tình yêu. Cô gái đầu tiên mà anh yêu chân thành và tha thiết đã không ngần ngại giẫm đạp lên anh để có được thành công và danh vọng. Nhưng khác với Thẩm Tích Phàm, anh đủ lý trí, đủ quyết đoán để hoàn toàn gạt bỏ những di chứng còn lại sau thương tổn, tự mình chẩn bệnh cũng tự mình chữa bệnh. Chỉ có điều sau khi “lành bệnh”, Hà Tô Diệp dường như đã quên mất vị ngọt của tình yêu, thứ mà anh nếm được chỉ còn là vị đắng chát của bao vị thuốc hoà quyện. Cho tới khi anh gặp được cô Cháo* ngọt ngào Thẩm Tích Phàm. *** “Yêu em là điều tốt nhất anh đã làm” có thể nói là bộ truyện mang đậm phong cách của Sênh Ly. Nhẹ nhàng, mộc mạc, giản dị và ấm áp. Câu chuyện giữa Thẩm Tích Phàm và Hà Tô Diệp không có quá nhiều sóng gió hay trắc trở, cách hai nhân vật tìm hiểu nhau và yêu thương nhau cũng không oanh oanh liệt liệt mà giống như mưa dầm thấm đất, dịu dàng thấm vào tâm can. Cả Thẩm Tích Phàm và Hà Tô Diệp đều không phải người lần đầu biết yêu. Trong những năm tháng của tuổi trẻ, họ đều đã từng yêu một ai đó, yêu như thể dốc cạn cả bản thân nhưng rồi cuối cùng lại bị chính tình yêu đó quật ngã. Nhiều năm sau đó, họ gặp nhau và lại yêu một lần nữa. Nhưng lần này, không còn có cảm giác rực cháy hay cuồng nhiệt. Không phải bởi họ đã trở nên lạnh nhạt, càng không phải vì họ yêu nhau không đủ nhiều. Đơn giản là bởi đó là cách mà họ yêu nhau. Vậy nên, nếu như bạn đã và đang trải qua cảm giác mất hết hy vọng vào tình yêu, bởi những tổn thương trong quá khứ hay đơn giản bởi bạn mệt mỏi vì đã phải chờ đợi quá lâu, thì cũng đừng lo lắng. Hãy cho bản thân thời gian và hãy tin rằng, ngay lúc này, ở đâu đó ngoài kia, có một người cũng đang vượt qua trăm ngàn gian truân để đến bên bạn. Đừng oán giận ông trời đã không để bạn gặp đúng người sớm hơn, mà hãy cảm ơn duyên phận đã để hai người gặp nhau khi bạn đã đủ trưởng thành để yêu người đó. _______ " ": Trích từ truyện Review by #Linh_Hy Tần - facebook.com/ReviewNgonTinh0105 Bìa: #Nhan Tiệp Dư *Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa Cre pic: Google/huaban *** Thật ra hạnh phúc chỉ là một tiếng “Được!” của anh. Mấy ngày tiếp theo, cũng là trước sau như một mệt muốn chết, vô số chương trình học báo cáo rồi luận văn, từng cái từng cái làm cho cảm xúc của Thẩm Tích Phàm thấp đến cực điểm, cô đã sớm bị cảnh báo, Connell là “đại học cướp đoạt thời gian giấc ngủ bốn năm của con người”, nhưng chân chính trải qua cái loại tư vị đau khổ thế này chỉ có thể tự mình than vãn thôi. Thời tiết tháng 1 bỗng nhiên chuyển lạnh, gió rét lùa rít thật lợi hại, cản bản từ một cái trường người người náo nhiệt ồn ào, bỗng nhiên trở nên im lặng dị thường, thời tiết cùng con người như có điểm tương lân, cả người cô cũng trở nên tối tăm, ưu buồn. Còn có hai ngày nữa chính là tết theo lịch Trung Quốc, nhưng ở thị trấn nhỏ Newyork đối diện bờ đại dương này, lại chẳng có cái không khí báo hiệu gì, không có đèn lồng màu đỏ, không có pháo hoa, cũng chẳng thấy dòng người tập nập đi mua sắm đồ cho năm mới, không có sủi cảo, bánh trôi. Không có người nhà, không có những lời chúc phúc, cũng không có anh làm bạn, sống một ngày bằng cả một năm. Bầu trời Ithaca trống rỗng một màu xám, chua xót, có dự báo tuyết rơi nhưng lại không có những bông tuyết nhỏ bay bay, bầu không khí nặng nề đè ép trong lòng cô. Ngày trôi qua như vậy, thật sự là cô đơn, tịch mịch. Ngày như thế, chỉ thích hợp nặng nề ngủ,chứ không phải theo học thảo luận team work buồn tẻ ngồi trong phòng bày ra phương án. Cô không khỏi nhướn mày ủ dột, bỗng nhiên một thanh âm truyền tới tai: “Serena, đối với cách làm cô có ý kiến gì không?” Trong đầu nháy mắt trống rỗng, suy nghĩ bị kéo về tài liệu trước mặt, cô sửa sang lại một chút suy nghĩ, chậm rãi mở miệng, từ văn hóa quần thể khách sạn quốc tế cho tới việc quản lí, cuối cùng lại bị bổ sung một ít khái niệm quản lí khách sạn Trung Quốc. Người phụ trách nhóm suy nghĩ một lúc, gật gật đầu: “Nói không sai, nhưng bình thường thấy cô rất ít lên tiếng. Vừa rồi cô nhắc tới văn hóa khách sạn, có mấy chỗ rất đúng, như vậy đi, lần sau discussion* (trao đổi) cô làm group leader, có được không?” Nhìn ánh mắt mong đợi của các tổ viên trong nhóm, cô xấu hổ cười cười, đáp ứng. Thứ sáu còn có một môn thi, tuần sau phải bắt đầu chuẩn bị chương trình học mới, career tracks luận văn vẫn chưa hoàn thành, hiện tại lại thêm một cái lead discussion, quả thật là họa vô đơn chí. Đã xong họp nhóm, thân thể mệt nhọc cùng càm xúc mạnh mẽ làm cho cô cảm thấy mình hỏng mất rồi. ——– Sau khi trở về ký túc xá, pha cho bản thân một tách trà, ngơ ngác ngồi ở cửa sổ, trên bàn chồng lớn chồng bé tài liệu tham khảo, lại không biết nên bắt đầu từ đâu, thuận tay mở máy tính ra . Trên QQ, MSN lời chúc mừng không ngừng. Đồng nghiệp, bạn bè trước kia đều gửi qua những tấm ảnh đẹp mắt, ấm áp, hoặc khôi hài. Những câu chữ chúc mừng che kín màn hình. Thì ra hôm nay là đêm giao thừa rồi. Nhưng mà vẫn chưa nhận được lời chúc của Hà Tô Diệp, có lẽ anh giờ này vẫn còn ở sở nghiên cứu, có lẽ buổi tối cũng không trở về. Anh đã sớm nói cho cô biết chính mình đã bắt đầu vào thời điểm quan trọng, có lẽ không có nhiều thời gian ở bên cô như trước kia, cầu xin cô bỏ qua, khi đó cô có chút mất mát, nhưng vẫn như cũ nói một lời để cho anh yên tâm, bởi vì công việc nghiên cứu là quan trọng nhất. Cô gọi điện thoại về nhà, vang lên là tiếng pháo nổ inh tai, Thẩm mẹ hắng cổ họng kêu: “Phạm Phàm, mẹ với bố rất nhớ con, bố con mấy ngày nay cứ nhắc tới con không yên, ông ngoại với các cô chú hỏi con khi nào thì trở về.” Cô nghe xong mũi cảm thấy cay cay, vội vàng đáp ứng: “Còn có nửa năm nữa thôi, rất nhanh con sẽ quay về.” Thẩm mẹ thở dài: “Thôi bỏ đi không nói nữa, nếu không lại xui cả năm, Phàm Phàm, buổi tối hôm nay nhớ phải ăn sủi cảo, các con không phải cả ngày không đi ra ngoài đấy chứ, bánh trôi có không? Đúng rồi, bên ấy các con có xem được “Đêm Xuân”* không?” (* một chương trình đón năm mới kiểu như gặp nhau cuối năm bên nước mình ^^) Đương nhiên không thể nói nơi này cái gì cũng không có, Thẩm Tích Phàm vội vàng gật gật đầu: “Tốt, tốt lắm, cái gì cũng có, mẹ yên tâm đi, con ăn rất ngon! “Đêm Xuân cũng có, trên mạng phát sóng trực tiếp. Mẹ chuyển lời chúc tết của con cho ông ngoại với mọi người nhé, cứ như vậy nha, con cúp máy đây!” Buông điện thoại xuống, trong đầu hiện ra những bức tranh vẽ mừng năm mới, cô nhớ rõ cái đêm giao thừa năm ngoái, uống tới say bí tỉ còn nói chuyện gì với Hà Tô Diệp mà bản thân không thể nhớ nổi, khi đó người một nhà bao quanh vòng tròn, vô cùng náo nhiệt, hạnh phúc ngập tràn. Mời các bạn đón đọc Yêu Em Là Điều Tốt Nhất Anh Đã Làm của tác giả Sênh Ly.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Mộng Đẹp Tuyền Cơ - Nga Mi
Háo sắc đại ma vương cùng mỹ nhân Rùa Đen đại PK (hình như là Player Killer). Sơ sơ quá trình thoải mái, kết thúc mỹ mãn hạnh phúc.  Mỹ nữ, cả đời đại Vương gia đại lão bản Triệu Tử Dương nhìn qua nhìn lại cũng khá nhiều rồi, nhưng chưa từng gặp ai như Tạ Tuyền Cơ, khó thu phục như thế...  Dùng lợi để dụ dỗ, không hề hiệu quả. Tuy nàng yêu tiền như vậy, vẫn nhất quyết không vì thế mà bán rẻ bản thân.  Tặng nàng son phấn trang sức châu báu, nàng thà mang đi đổi lấy tiền để chạy trốn.  Dùng mỹ nam kế để quyến rũ, xem ra là phương cách có ích nhất, đáng tiếc nhiều lần sắp thành công lại đại bại. (đọc mấy đoạn Tử Dương dùng vẻ đẹp giai của mình câu hồn Tuyền Cơ vui lắm í, tới mức Tuyền Cơ sau này gặp mỹ nam coi như miễn dịch luôn, không thèm để ý )  Dịu dàng với nàng, nàng nghi mình có mưu kế xấu xa.  Lạnh lùng với nàng, nàng hoàn toàn bất cần không quan tâm.  Làm khó dễ nàng, cơ bản là không có tác dụng, gặp vấn đề gì nàng đều dùng cách không ai ngờ tới, ngoài dự đoán của mọi người để giải quyết.  Cô gái này chỉ đáp lại hắn chính là một câu: "Trừ ra vàng bạc không tính, còn đồ người khác có dùng qua, ta đều không có hứng thú." (khác gì bảo anh Tử Dương nhà ta là đồ second hand ) *** Nếu hỏi trong hai năm nay, người nào là người nổi tiếng nhất Kỉ quốc? Vậy người đó không ai khác chính là Hoàng hậu Thiên nữ của chúng ta! Những sự tích trước khi Thiên nữ trở thành Hoàng hậu của bọn họ thì khỏi phải nói rồi, chỉ cần nói đến những việc thiện nàng làm trong hai năm qua thôi, thì đó chính là “Khánh Trúc nan thư Đầu tiên là ở Ninh kinh làm Hội từ thiện, hàng năm quyên góp một số lớn tài vật để cứu giúp thiên tai nguy khốn, ở rất nhiều chùa chiền am ni cô bỏ vốn ra gia cố phòng ốc thu nhận những người già yếu tàn tật không có khả năng mưu sinh, không những người dân ở gần Ninh kinh được hưởng lợi mà ngay cả thâm sơn cùng cốc nơi biên thùy xa xôi cũng có nhân viên của hội từ thiện đi đến cứu trợ. Dưới sự đề xướng của Hoàng hậu Kỉ quốc, không ít châu huyện do quan phủ dẫn đầu, chiêu nạp rất nhiều thương nhân cùng với thợ thủ công thiết lập nên “trường dạy nghề”, thu nhận những người không có kế sinh nhai vào học các kỹ năng công tác, không thu học phí lại bao ăn ở, mỗi ngày, một nửa thời gian thì để học tập, một nửa đến phụ giúp đến làm việc trong xưởng của trường, học xong ở lại xưởng công tác một năm, nếu có biểu hiện tôt, có thể đến phủ nha xin giấy chứng nhận rời đi, trường còn có thể đề cử cho các gia đình phú hộ, thương gia công tác, đương nhiên cũng có thể công tác tại trường. Ở trường dạy nghề này còn có trường nam và trường nữ. Trường nam có thể dạy các việc canh tác nghề nông, có dạy nghề làm mộc, thuộc da, kiến trúc, phòng thu chi, các kĩ năng làm quản gia. Trường nữ thì hướng dẫn các nghề: thêu, may, chế tạo son phấn, nấu nướng, chủ yếu là các công việc của nữ tử, có điều phòng thu chi, phòng xử lý công văn cũng có thể được học. ... Mời các bạn đón đọc Mộng Đẹp Tuyền Cơ của tác giả Nga Mi.
Hoàng Thượng Đừng Nghịch - Lục Dã Thiên Hạc
Tống Tiêu tuổi trẻ muốn làm nhất đại hiền thần, không may lại bị cái tên hoàng đế khư khư cố chấp thú vào cung. Sự nghiệp nhất đại hiền thần đành ngậm nguồi chuyển sang sự nghiệp hiền hậu thịnh sủng. Nhưng truyện dần bế tắc khi sự nghiệp hiền hậu vừa mới bắt đầu, hoàng đế băng hà... Lần nữa mở mắt ra đã đến thế kỷ thứ hai mươi mốt. Đường đường là Trạng Nguyên tài trí hơn người cũng phải cõng túi xách lên, đối mặt với kỳ thi trung học. Cơ mà... cái bạn ngồi cùng bàn này nhìn sao quen mắt quá vậy cà... Hoàng đế bệ hạ ▼_▼: "Cho mượn bài tập chép cái coi." Tống Tiêu: "..." *** Đám người bát quái cho Ngu Đường đủ loại chủ ý, có vài tên còn chạy qua bên weibo của Tống Tử Thành làm thuyết khách, đủ điều khuyên bảo. Mọi người vẫn không thường xuyên chú ý, lúc này mới thấy, weibo của Tống Tử Thành cũng thật phấn khích, có rất nhiều tin nói về Tống Tiêu, cái gì mà... con ta bây giờ đã lên đại học, hôm nay con trai đã mua quà cho ta, con trai giờ đây đã có thể tiếp quản công ty được rồi... Mọi người bên kia vẫn cứ tự mình tưởng tượng rồi tự mình sướng, vẫn đang chờ thêm các tin khác, nhưng đã mấy ngày trôi qua, trên weibo của Ngu Đường vẫn im lìm, nhưng bên Tống Tiêu lại có tin mới. "Nhà người kia có một con chó, ấy thế mà lại tên là 'Trương Hiếu Nhân'...", trong ảnh là bản mặt ngu ngốc của một con Husky lông xù, trong mồm vẫn còn ngậm một cái bánh quy hình khúc xương. ... Mời các bạn đón đọc Hoàng Thượng Đừng Nghịch - Lục Dã Thiên Hạc
Chạy Tình - Ức Cẩm
Phiên bản đơn giản, thô bạo:   Thời đại này, những người có tiền đều tùy hứng, kẻ mang dáng vẻ đẹp trai đều có bệnh.   Tống Dao không may gặp phải một người vừa tùy hứng vừa có bệnh thần kinh... không đúng, là một đám có bệnh!   Phiên bản phát rồ:   Có lẽ việc bị một tổng giám đốc bá đạo yêu đến chết đi sống lại đều là tình tiết trong tiểu thuyết ngôn tình mà các cô gái tha thiết ước mơ, nhưng đối với Tống Dao, bị một đám tổng giám đốc bá đạo yêu lại là một cơn ác mộng còn hơn cuốn tiểu thuyết khủng bố nhất…   Tống Dao: “Quý tổng, ngài coi trọng tôi ở chỗ nào, tôi thay đổi có được không?”   Quý Thừa Xuyên: “Lặp lại lần nữa.”   Tống Dao: “. . . Tôi đi WC một chút.” *** Ức Cẩm là một nữ tác giả Trung Quốc, sinh ra ở vùng Giang Nam sông nước, với không ít tác phẩm đã trở thành trào lưu mới trên các diễn đàn yêu truyện. Những tác phẩm của cô mang đậm bản chất cá nhân, văn phong hài hước hóm hỉnh, tuy có chút bi sầu nhưng thường là những cái kết có hậu. Là một người hoạt bát, không câu nệ tiểu tiết, Ức Cẩm đã chọn khoa văn và lấy việc đọc sách, viết sách làm niềm vui. Thích thành phố lớn nhưng không chìm đắm trong nó, hưởng thụ sự cô đơn nhưng lại khát vọng hơi ấm, tin vào tình yêu nhưng lại không dám trải nghiệm. Ước mơ lớn nhất của cô là có thể mở một phòng tranh, thong thả ngắm nhìn dòng người vội vàng, tất bật ngoài cửa sổ, dò đoán câu chuyện riêng của từng người. Dưới ngòi bút của cô, những phức tạp dường như đều được hóa giải thành những mối lo cỏn con, đáng yêu. Tác phẩm tiêu biểu: Con Thỏ 'Bắt Nạt' Cỏ Gần Hang Độc Dược Phòng Bán Vé Đầu Lưỡi Sống Chung Với Sếp Tổng Thiếu Hiệp, Lấy Ta Được Không? Chạy Tình Điện Hạ, Thần Biết Sai Rồi! Chàng Trai Trong Hoa Hướng Dương Có Cần Lấy Chồng Không? Hai Ta Kết Hôn Sao Hát Tình Ca Cho Em ... *** Lúc Khương Nam Hiên quay đầu, Quý Thừa Xuyên đã ngồi xuống bàn làm việc, dường như chưa từng xảy ra chuyện gì, anh làm như không có việc gì lấy tay chỉnh trang cổ áo. “Thừa Xuyên…” Khương Nam Hiên mở miệng gọi. Ánh mắt bén nhọn bỗng phóng tới, ánh mắt kia ngầm bảo là: Cậu cứ tiếp tục hỏi, tôi bảo đảm không đánh chết cậu. Khương Nam Hiên thức thời, bỏ qua ý định trêu chọc, nghiêm túc nói: “Tình hình bên Thịnh Thế Phong Hành, tôi vừa tìm người nghe ngóng.” “Tiếp tục.” “Mấy năm nay, trong giới IT, Thịnh Thế như cá gặp nước, nhưng Thịnh Tổ Phong dù sao cũng đã lớn tuổi, những năm gần đây thân thể không tốt lắm, ông ta có ý định bồi dưỡng con trai độc nhất của mình là Thịnh Tư Kỳ làm người kế nghiệp. Nhưng tiếc rằng, lúc trẻ ông ta chỉ mãi lo dốc sức xây dựng sự nghiệp, lão luyện trên thương trường, nhưng đối với Thịnh Tư Kỳ luôn hết mực nuông chiều. Vì vậy, thái tử của Thịnh Thế cũng không thể một mình điều hành cả công ty.” “Thịnh Tư Kỳ?” Quý Thừa Xuyên dường như suy ngẫm, lặp lại cái tên này, không biết suy tính cái gì. ... Mời các bạn đón đọc Chạy Tình của tác giả Ức Cẩm.
Bà Xã Ngọt Ngào: Hàng Tỉ Ấm Áp Kết Hôn Ngày Thứ 7 - Hữu Yêu
Năm cô ba tuổi đã định chung thân, mười tuổi mang nụ hôn đầu đời đi dâng hiến, hai mươi tuổi làm bảo vệ cho tổng giám đốc anh. Như vậy trúc mã còn bị người khác cưỡi chạy thì mấy năm học võ của cô cũng bỏ đi rồi. Vốn tưởng rằng cô là người đè ép trúc mã nhưng đáng buồn rằng, người bị áp bức từ đầu đến cuối đều là cô. *** Lãnh Tư Thần toàn bộ buổi sáng đều thất thần ngồi trên ghế xoay, rất nhiều lần muốn đem Hạ Úc Huân kêu lên hỏi chuyện, lại đành nén xuống. Rốt cuộc, ngay lúc Annie lại đưa cà phê, Lãnh Tư Thần lạnh mặt hỏi một câu: “Hạ Úc Huân đâu?” Annie lập tức thật cẩn thận mà trả lời: “Cô ấy vẫn chưa tới.” Nếu Tiểu Hạ tới, loại nhiệm vụ nguy hiểm này còn phải giao cho một người yếu đuối như cô sao? “Cái gì?” Lãnh Tư Thần mặt lạnh nhăn mày. Nha đầu kia gần đây càng lúc càng làm càn, Tư Triệt đã trở lại, liền có thể hoàn toàn không đem mình để vào mắt sao? Tưởng tượng đến cô hiện tại có thể đang ở chỗ Tư Triệt, anh liền có cảm giác buồn bực đến không thở nổi. Lúc này, điện thoại nội bộ vang lên. Lãnh Tư Thần tâm tình bực bội nhận cuộc gọi:“A lô.” ... Mời các bạn đón đọc Bà Xã Ngọt Ngào: Hàng Tỉ Ấm Áp Kết Hôn Ngày Thứ 7 của tác giả Hữu Yêu.