Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Mưa Ở Phía Tây

 “ Tình yêu là gì? …Cái gì là tình yêu? Thế giới này thứ không đáng tin nhất là tình yêu, rẻ rúng nhất chính là nó, một khi cần lựa chọn thì nó sẽ là thứ bị gạt bỏ đầu tiên…Thực ra nó chả là gì, có thì vẫn sống, không có cũng vẫn sống…”  Đúng vậy, cuộc hôn nhân của Qúy Hân Nhiên và Đỗ Trường Luân phần nào chính là giống như vậy.  Qúy Hân Nhiên xuất thân là một thiên kim tiểu thư, có tiền có sắc. Nhưng đó không phải là những thứ cô mong muốn. Khi bị chính cha ruột của mình bóp chết tình yêu đầu đời, Qúy Hân Nhiên cũng hoàn toàn thay đổi, tình cảm cha con xa cách, bản thân cũng chẳng coi trọng điều gì nữa… hôn nhân cũng thế.  ***   Sau khi bị mẹ ruột dùng nước mắt “uy hiếp”, Qúy Hân Nhiên cuối cùng cũng đồng ý đi xem mắt và có cuộc hôn nhân nhanh chóng với Đỗ Trường Luân_một nhân viên nhà nước điển hình.  Có thể nói cuộc hôn nhân của hai người đơn thuần chỉ là cần thiết cho lúc đó. Còn vì sao cần thiết thì các bạn đọc truyện sẽ rõ hơn nha. Hai người bọn họ hoàn toàn khác nhau về tính cách cũng như cách thức sinh hoạt hằng ngày, chính vì vậy, thời gian đầu khi về chung không tránh khỏi có chút mâu thuẫn.  Điển hình như nếu Đỗ Trường Luân là một người đàn ông có nếp sống sinh hoạt rất ngăn nắp, gọn gàng thì ngược lại, Qúy Hân Nhiên lại sinh hoạt khá tùy hứng. Hình ảnh hai người sống chung chính là “cô bày ra cho anh dọn dẹp” :v. Đỗ Trường Luân là người trầm tĩnh, ít nói, Qúy Hân Nhiên thì thẳng tính, bộc trực. Có thể nói thời gian đó bọn họ hầu như bên nhau, nhưng lại không can thiệp vào cuộc sống của nhau, anh làm việc của anh, tôi làm việc của tôi.   Mà Qúy Hân Nhiên, một cô gái không quá trông chờ vào tình yêu và Đỗ Trường Luân, một người mong chờ một gia đình yên ổn…. chỉ cần một cuộc hôn nhân như vậy cho đến suốt đời. Nhưng ông trời trêu người, khi người con trai thời niên thiếu ngày xưa của cô - Mễ Kiều Dương lại quay về, đây cũng chính là dấu hiệu cho những sóng gió sẽ ập tới trong mối quan hệ hôn nhân vốn mỏng manh này.  -“Em thích xem pháo hoa?” _Đỗ Trường Luân cũng cúi xuống bên cô.  -“Em không thích những gì quá hào nhoáng” -“Con người luôn vô duyên với những gì mình cố hết sức theo đuổi…”_Cửa thủy tinh không hiện rõ vẽ mặt của anh, chỉ là giọng nói có chút u buồn. -“Em cũng không cần những gì em không có, em chỉ đau lòng khi mất những gì mình có.”_Giọng Qúy Hân Nhiên nhẹ bẫng. Khi cả hai dường như nhận ra được tình cảm trong lòng mình thì mọi thứ xung quanh giống như cố tình chia cách bọn họ. Cha phản bội mẹ, công ty gia đình đứng bên bờ vực phá sản, rồi cả việc biết được thì ra người con gái chồng cô từng đặt trong tim lại là chính chị dâu của mình, bản thân phải từ bỏ công việc dạy học đang làm để tiếp nhận công việc mình không thích, những ngờ vực của Cố Trường Luân đối với mối quan hệ của cô và Mễ Kiều Dương.  Nghi ngờ nối tiếp nghi ngờ, hiểu lầm nối nhau không lời giải thích. Cuộc sống này quả thật đã tát cho Qúy Hân Nhiên một cú không thể gắng gượng dậy được nữa. Thế nên cuộc hôn nhân này cũng nên dừng lại tại đây là điều chắc chắn.  Liệu sau khi li dị hai người bọn họ sẽ thế nào đây? Đỗ Trường Luân phải làm gì để cứu vãn lấy cuộc hôn nhân này?  Qủa thật với mình, truyện này khắc họa khá sắc nét đời sống hôn nhân gia đình, cũng khá thực tế về chốn quan trường. Trong truyện sẽ không có một nam chính là CBCC mà đường làm quan thuận lợi như bạn thường gặp. Cố Trường Luân vẫn phải làm việc đến sức đầu mẻ trán mới có thể thành công sau này.  Với mình tính cách nam chính trong truyện này làm mình không thích lắm, nhất là những đoạn liên quan đến tình đầu của anh ta. Thật sự lúc đó mình rất hoang mang, không biết anh ta đã yêu vợ mình chưa, hay vẫn còn tình cảm với người con gái đó? Mặc dù tác giả có giải thích lý do, nhưng đọc vẫn thấy ….ghét :v  Ngược lại, mình thấy nữ chính được xây dựng tính cách khá sát với bối cảnh mà tác giả đặt để cô vào. Có mạnh mẽ, nhưng không phải kiểu bốc đồng, mặc dù nóng tính nhưng vẫn còn biết suy nghĩ, khá dứt khoát, rõ ràng đối với các mối quan hệ khác. Đan xen trong đó vẫn có sự yếu đuối của một người con gái nên có.  Cao trào đổ vỡ trong cuộc hôn nhân của bọn họ làm mình rất thích, lúc đầu diễn biến dẫn đến việc li dị khá từ từ song dần dần ngày một cuộn trào, và cuối cùng là một cú đúp làm mình chơi vơi. Nó đau, buồn, nhưng gọn gàng, dứt khoát. Sự tan vỡ đó như một dấu chấm mạnh mẽ cho việc kết thúc một giai đoạn trong tình yêu của hai người và chuẩn bị cho một giai đoạn mới.  Truyện này chủ yếu là hai anh chị chưa rõ lòng nhau, tự nghĩ trong lòng rồi tự ngược mình, ngược luôn đối phương, ngược luôn độc giả. Không có yếu tố tiểu tam, nam phụ không nổi bật lắm. Truyện nhẹ nhàng, ngọt, sủng, có chút ngược thôi, nhưng không đáng kể. ------------- Review by #Hôn_Quân - fb/ReviewNgonTinh0105 *** Mãi đến khi cầm giấy chứng nhận kết hôn đỏ thẫm trong tay, Quý Hân Nhiên mới ý thức được mình đã kết hôn, trong lòng đột nhiên lại có cảm giác như trút bỏ được gánh nặng. Đỗ Trường Luân hỏi: “Em về nhà hay về trường học?” “Về trường đi”. Cô chỉ xin nghỉ phép nửa ngày, chiều vẫn còn phải lên lớp. “Mười giờ anh còn phải họp, không đưa em đi được, em tự về nhé”. Người chồng trên pháp luật của cô vẫn bình tĩnh như trước, vẻ mặt không có chút hỉ, nộ, ái, ố gì. Cô vốn không hi vọng gì Đỗ Trường Luân sẽ đưa cô về trường, anh có thể dành ra nửa ngày để đến đăng ký kết hôn đã là hiếm có rồi. Cũng chẳng biết sao anh lại bận rộn như vậy, chẳng phải chỉ là một thư ký sao, sao trông còn bận hơn cả thị trưởng. Đỗ Trường Luân là đối tượng đi coi mắt đầu tiên của cô. Trước khi gặp mặt cô từng nghĩ, chỉ cần người này không quá đáng ghét thì chọn anh ta đi. Cô có thể cùng cha đối chọi gay gắt cũng không lùi bước nhưng lại chẳng thể nào đối phó được với nước mắt của mẹ. May mà gặp được Đỗ Trường Luân nhã nhặn, phong độ. Hai người gặp gỡ, tiếp xúc vài lần, theo cô quan sát, đối phương ngoài việc có hơi nghiêm túc thì hình như cũng không có vấn đề gì về tâm lý, coi mắt mà gặp được người như vậy thì cũng xem như là may mắn rồi. Thế nhưng mẹ cô lại rất vừa lòng với anh, luôn khen anh là: “Thành thục, ổn trọng, tin cậy, có giáo dưỡng”. Cha cô Quý Kiến Đông lại không nghĩ thế: “Một nhân viên công vụ nho nhỏ có gì tốt? Hân Nhiên nhà chúng ta muốn người thế nào chẳng được? Đỗ Trường Luân này nhìn ngoại hình thì còn miễn cưỡng xứng với Hân Nhiên các phương diện khác thì đúng là trèo cao…” “Được rồi, ông đừng nói nữa, chỉ cần Hân Nhiên thấy được là được!” Mẹ cẩn thận nhìn sắc mặt Hân Nhiên sau đó lườm Quý Kiến Đông một cái. Trời mới biết vì để Hân Nhiên chịu đi coi mắt lần này mà bà đã tốn bao nhiêu nước mắt. Cũng chẳng phải con gái nhà họ khó gả, bình tĩnh mà xem xét, Quý Hân Nhiên tuy rằng không phải tuyệt sắc giai nhân nhưng trông thanh tú đáng yêu, hơn nữa nhà bọn họ gia thế bối cảnh tốt, kẻ muốn làm con rể nhiều không đếm hết. Nhưng vấn đề mấu chốt là Hân Nhiên lại không có hứng thú với chuyện này. Năm tốt nghiệp đại học, cô dẫn về một cậu bạn, nói là bạn trai. Quý Kiến Đông sống chết không đồng ý, hai cha con cãi cọ một hồi, Hân Nhiên tuyên bố sẽ cùng cậu bạn kia xuống phương nam sống. Kết quả cuối cùng cô không xuống phương Nam mà là chia tay với cậu bạn kia. Nhưng cũng khiến tình cảm gia đình không còn như trước, luôn giữ thái độ lạnh lùng với Quý Kiến Đông. Một mình chạy đến huyện ngoại thành làm giáo viên ngữ văn trung học, mãi cho đến trước khi đi xem mặt này cô chẳng hề hẹn hò với ai. Với sự sắp xếp của người nhà cũng đều một mực từ chối. Mắt thấy bạn bè cùng trang lứa đều đã thành gia thất, Trữ Băng là mẹ đương nhiên rất sốt ruột. Vừa vặn trước đó vài ngày, bà có chút bệnh tim phải nhập viện mấy ngày, Hân Nhiên trở về thăm bà, bà dùng nước mắt nước mũi mà uy hiếp mới khiến cô chịu đi coi mắt. Kỳ thật, đúng là cô cảm thấy Đỗ Trường Luân không tệ, bất luận là bề ngoài hay tu dưỡng, nội hàm. Nhân viên công vụ đúng là có hơi nghèo một chút nhưng công việc này cũng có điểm tốt, đó là rất yên ổn, cũng đáng tin. Hơn nữa Hân Nhiên vốn không phải là loại người chỉ để ý đến tiền. Quý Hân Nhiên thấy cha không xem trọng Đỗ Trường Luân thì lại cảm thấy bình thường trở lại. Mấy năm nay dường như đã hình thành một thói quen, chỉ cần Quý Kiến Đông phản đối thì cô sẽ dùng trăm phương ngàn kế mà làm. Nếu Quý Kiến Đông vô cùng vừa lòng với Đỗ Trường Luân thì chắc cô và Đỗ Trường Luân cũng sẽ chẳng thể lâu dài. Ngược lại như vậy lại làm cho cô và Đỗ Trường Luân cùng đi đến hôm nay. Mời các bạn đón đọc Mưa Ở Phía Tây của tác giả Ngũ Nguyệt Ngải Thảo.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Mọi người đều nói ta biến thái - Trùng Tiểu Biển
Tên ebook: Mọi người đều nói ta biến thái (full prc, pdf, epub) ~*~ Tác giả: Trùng Tiểu Biển ~*~ Thể loại: Hiện đại, Hài hước, Ngôn tình, Văn học phương Đông ~*~ Converter: Nothing_nhh và Tuyetbangnhi ~*~ Editor: Docke, Lân Ca ~*~ Làm ebook: Thiên Nhai ~*~ Nguồn: docke.wordpress.com ~*~ Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Bìa Mọi người đều nói ta biến thái - Trùng Tiểu Biển Giới Thiệu:   Ta rất yêu Nghiêm Tử Tụng, yêu đến mức không có cách nào kiềm chế nổi.   Ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy Nghiêm Tử Tụng, ta đã thề: Ta sẽ trở thành bạn gái của hắn.   Ta giúp hắn giặt quần áo, quét dọn vệ sinh. Mỗi ngày ta đều tự cho mình là bạn gái của hắn.   Cho dù hắn có chán ghét ta cỡ nào, ta vẫn không thèm để ý.   Nhưng hắn lại không thương ta. Hắn chỉ ăn cơm ta làm cho hắn, sau đó mỗi lần nhìn thấy ta đều nói: “Ngươi cút sang một bên cho ta!”.   Có một ngày, ta đẩy hắn xuống cầu thang rồi nói: “Nghiêm Tử Tụng, ngươi tàn phế đi! Ngươi tàn phế, ta sẽ nuôi ngươi cả đời.”.   Về sau, ta lại đột nhiên không thương hắn nữa. Hắn làm gì ta cũng thấy phiền.   Có một ngày hắn tự mình té xuống cầu thang rồi nói với ta: “Tương Hiểu Mạn, ta tàn phế, ngươi phải nuôi ta cả đời.”   Hắn còn nói: “Nếu không, ta giặt quần áo, nấu cơm giúp ngươi?”   Xin mời các bạn đón đọc Mọi người đều nói ta biến thái của tác giả Trùng Tiểu Biển.
Báo Ân Cái Đầu Ngươi Ý - Sữa Chua Be Be
Tên ebook: Báo Ân Cái Đầu Ngươi Ý (full prc, pdf, epub) Tác giả: Sữa Chua Be Be Thể loại: Xuyên không, Đồng nhân, Sủng, Hài hước, Ngôn tình, Văn học phương Đông Convert: Tiểu Tuyền Dịch: QT + GG ca ca Editor + Beta: Tiểu Ngọc Nhi, Bỉ Ngạn, Nuxuku, Tiểu Mộng Nguồn: tamvunguyetlau.com Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Bìa sách Báo Ân Cái Đầu Ngươi Ý - Sữa Chua Be Be Văn Án: Khi xuyên qua, không thấy bộ ngực đáng tự hào của mình, một thân đổ mồ hôi lạnh. Bên tai còn có người đang khóc thút thít: “Hán Văn ơi, tỷ tỷ thực xin lỗi muội. Lúc trước mẹ quyết định thế cũng là vì muốn tốt cho muội, muội đừng lẩn quẩn trong lòng!” Đây là tình huống gì? Cực kì hoảng sợ, sờ sờ ngực, thật tốt, vẫn còn, chỉ là bị vải quấn chặt mà thôi. Nhưng mà, cái tên Hán Văn, hai chữ này có chút quen thuộc nha, vẫn thấy cực kì quen thuộc… “Ngươi là ân nhân của ta, cho nên ta muốn báo ân, gả hay là chết?” Bạch y mỹ nam tử lấy kiếm kề vào cổ nàng, mặt không chút thay đổi lạnh giọng hỏi. “A!” Nàng ngây ngốc nhìn mỹ nam tử trước mắt, đây là thái độ ngươi muốn báo ân sao? Chẳng lẽ đây là Bạch xà trong truyền thuyết sao? “Gả hay là chết?” Bạch y mỹ nam máy móc lặp lại những lời này. “Ngươi không thấy hiện tại ta là nam nhân sao? Là nam nhân đấy! Phải gả cũng là ngươi gả!” Vì tức giận nàng quát lớn. “Được” Một chữ ngắn gọn, làm cho cuộc sống của nàng từ đó biến hóa long trời lở đất. Mẹ nó, tên này quá phúc hắc rồi, ta muốn phản đối, được không? Nàng ngửa mặt lên trời lệ rơi đầy mặt rống lên. Báo ân cái đầu ngươi, ta đổi ý được không? Lời tác giả: Đây là câu chuyện đảo loạn của Bạch xà, rất hài và thoải mái. Nữ chủ là trạch nữ, có điểm kiêu ngạo, có điểm đáng khinh. Còn nam chủ ư? Mọi người cứ xem sẽ biết! Báo Ân Cái Đầu Ngươi Ý là câu truyện cũ rích về Hứa Tiên và Bạch Tố Trinh Tuy nhiên lần này Bạch Tố Trinh là nam Cho nên sẽ là nam cường chứ không phải nam thụ như trong truyện nha . Chuyện tình yêu Hứa Tiên và Bạch Tố Trinh sẽ trôi về đâu ? Dĩ nhiên là happy nhưng happy theo kiểu nào?? Muốn biết thì đọc hết nhé . Mời các bạn đón đọc  Báo Ân Cái Đầu Ngươi Ý của tác giả Sữa Chua Be Be.
Thế nào là một loại tình yêu không đau - Lâm Địch Nhi
Tên ebook: Thế nào một loại yêu không đau (full prc, pdf, epub) Tác giả: Lâm Địch Nhi Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, HE, Văn học phương Đông Converter: nothing_nhh Edit: Hanayang Tạo prc: AH Nguồn: my.opera.com/hanayang Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Bìa sách Thế nào là một loại tình yêu không đau - Lâm Địch Nhi Văn Án: Kỳ thật rất ngốc, từ ‘Đinh’ bán cầu đến tây bán cầu, từ tây bán cầu lại về ‘Đinh’ bán cầu, đã trôi qua tám năm, trong tim vẫn là hình bóng người con trai đã làm cho cô khóc. Cuối cùng, cô đã chờ được lời hứa hẹn năm xưa của anh. Đây có lẽ là cái kết hoàn mỹ nhất trong tiểu thuyết tình yêu. Nhưng mà, ở thời khắc này, trong lòng cô có con s nhẹ nhàng dao động bởi một hình bóng khác vẫn thầm dõi theo cô. Hướng trái, hướng phải, đều rất đau… Còn sau đây là tâm sự của nam chính thông qua bài hát ‘Truyền kỳ’ Ca sĩ Lý Kiện trình bày: Chỉ một lần giữa đám ‘Đinh’ người liếc mắt nhìn thấy em Mà lại không thể nào quên được dung nhan em Mơ rằng một ngày có thể ngẫu nhiên gặp lại Từ đó anh bắt đầu cô đơn nỗi nhớ Nhớ em khi em nơi chân trời Nhớ em khi em ở trước mắt Nhớ em khi em lấp đầy trong tâm trí Nhớ em khi em ở trong tim Tình nguyện tin tưởng chúng ta kiếp trước hữu duyên Kiếp này chuyện tình yêu xưa sẽ lại không thay đổi Tình nguyện dùng cả đời này chờ em phát hiện Anh luôn bên cạnh em chưa bao giờ rời xa. Mời các bạn đón đọc Thế nào là một loại tình yêu không đau của tác giả Lâm Địch Nhi.
Đừng nói với Anh ấy tôi vẫn còn yêu Tập 1 - Lục Xu
AudioBook Đừng nói với Anh ấy tôi vẫn còn yêu Bạn có thi thoảng nhớ tới mối tình đầu của mình? Suy nghĩ xem anh ấy đang làm gì? Bên cạnh đã có một cô gái xinh đẹp chăm sóc hay chưa? Tôi có.   Vương Y Bối không ngờ có ngày cô sẽ lại trở về đây, trở về với thành phố đã ôm ấp những năm tháng thanh xuân tràn ngập nụ cười và nước mắt của cô, thành phố đã ghi lại bao nhiêu kỉ niệm in sâu trong tâm trí cô, vĩnh viễn không bị phai mờ.   Cô thật sự đã gặp lại Trần Tử Hàn rồi.   Anh có công việc ở Hoàn Quang, anh càng ngày càng tỏa sáng, bên cạnh anh đã có một cô gái, mà cô gái ấy lại chính là tình địch thời cấp ba của cô.   Ông trời không nghe được lời cầu xin của cô.   Anh sống rất hạnh phúc...   Cô không muốn thừa nhận, rằng mình không cam lòng...   Mười lăm tuổi gặp nhau, bây giờ đã hai lăm tuổi...   Nếu như phải đặt một cái tên cho thời thanh xuân của mình, cô nhất định sẽ gọi nó là Trần Tử Hàn. Tác giả: Tác giả Lục Xu s inh ngày 15 tháng 2 năm 1991 Sống tại thành phố Trùng Khánh, Trung Quốc. Yêu thích văn từ nhỏ. Mong muốn lớn nhất là một ngày nào đó, có thể đi ngao du sơn thủy khắp mọi miền tổ quốc. Có thể dùng câu chữ để ghi lại tất cả những gì mình đã trải qua bày tỏ hỉ nộ ái ố của chính bản thân, biểu đạt cảm xúc chân thật của chính mình. Nếu tôi đã thích hoa hồng tường vi dẫu đẹp có gì liên quan. Mời các bạn đón đọc Đừng nói với Anh ấy tôi vẫn còn yêu Tập 1 của tác giả Lục Xu.