Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Chuyện Tình Buồn Của Tôi

Truyện Hồi Ký: Chuyện Tình Buồn Của Tôi của hai1996 thuộc truyện teen full viết về cuộc đời tôi,về một chuyện tình buồn nhưng lại đẹp,tôi chỉ mong các bạn đừg lùng info của những nhân vật trong truyện. Những dòng chữ tôi sắp viết là lúc tôi đang học cấp 3,lớp 11a7...Tôi tên hải,,cao 1m65,gia đình nhà tôi cũng đủ dư giả,ấm no hạnh phúc, như ngọn gió mùa thu. Tôi có một chị gái tên huyền, hơn tôi 1 tuổi đang học lớp 12 cùng trườg với tôi, bố mẹ tôi đều đi làm xa,mỗi tháng gửi 5triệu về cho chị em tôi chi tiêu sinh hoạt. Mọi truyện hay vẫn còn chờ đời phía trước, hãy đọc và cảm nhận nhé. *** Chào mọi người mình là phương nhân vật trong chuyện đó,như lời anh hải đã nói hôm qua là mình sẽ viết một chap ngoại truyện,tóm tắt về hiện tại của chúng mình. hơn tháng qua anh hải tự nhiên vô tâm với mình,bỏ mặc mình,mình cũng không biết mình làm gì sai mà anh lại đối sử với mình như vậy nữa, đêm nào nước mắt mình cũng rơi,những giọt nước mắt đau khổ chảy ướt đẫm chiếc gối,phía bên ngực trái của mình thì nhói liền hồi. Muốn gọi điện anh lắm,muốn ghe giọng nói của anh lắm,muốn gặp anh lắm,nhưng anh ác lắm,điện thoại thì tắt,trên trường gặp mặt thì anh làm như là không quen biết,em làm gì sai hả anh. mình cứ tưởng mình sẽ sống trong đau khổ cho tới chết,nhưng không ngờ là anh vẫn còn quan tâm tới mình,anh nhắn tin cho mình vào ngày noel đó,rủ mình đi chơi,kéo mình ra khỏi nơi đen tối,mình vẫn còn hi vọng. nhận được tin nhắn rủ đi chơi của anh,mình chạy luôn ra cổng đợi anh,mình không muốn anh phải đợi cả vì. 1:mùa hè thì mình sợ anh đợi sẽ bị nắng. 2:mùa đông thì mình sợ anh đợi lâu sẽ bị cảm lạnh. Mình lo cho anh bị nắng/lạnh,mình lo anh mọi thứ dù chỉ là nhỏ nhất mình vẫn lo cho anh. hôm đó mình tính là sẽ ngỏ lời yêu anh,nhưng không được,mình đang mở miệng nói thì đúng lúc anh bảo về. từ ngày đó mình bắt đầu “tán” anh,những ngày chịu đựng đau khổ cũng được đền đáp,mình ngỏ lời yêu anh và anh chấp nhận lời yêu của mình,mình ôm anh và khóc trong hạnh phúc. Từ ngày yêu anh,anh cấm mình vài thứ như là“ra đường cấm được mặc đồ hở hang” “ở nhà mà có đàn ông tới phải lên thay đồ kín đáo ngay” có nhiều người thì nói rằng là luật gì mà quá đáng như vậy,mà cũng nhiều cặp đôi phải bỏ nhau vì những luật lệ này. Nhưng với mình lại khác,mình chấp nhận những luật đó trong hạnh phúc vì nếu anh mà không yêu mình thì việc gì anh phải cấm mình không được mặc đồ ngắn,mình thật sự rất hạnh phúc khi anh nói với mình những luật này. có nhiều người nói là mình yêu anh mù quáng,ừ thì chắc cũng đúng, mình bỏ đi ước mơ của mình,để thi trường đại học cùng anh,với mọi người là mù quáng nhưng với mình đó là sự hi sinh về tình yêu,mình sợ xa anh,nên mình phải thi trường đại học mà nơi anh học,để được ở bên cạnh anh,chỉ cần ở bên cạnh anh mình mất tất cả mình cũng cam lòng. Có nhiều người nói là yêu nhau là trao 1 nửa trái tim cho người mình yêu,nhưng mình lại khác mình trao toàn bộ trái tim của mình dành cho anh,mình dâng hiến tất cả cho anh,và không hối hận gì cả. trên trường có nhiều lời đam tiếu,mỉa mai rằng,có 1 lời mà mình vẫn nhớ in tới bây giờ đó là“con kia xinh vậy mà lại yêu thằng nghèo kiết sác kia” mình không phải tự khen là mình xinh đâu,mình chỉ viết đúng sự thật thôi. Ghe xong câu đó mình vừa tức lại vừa sợ. Tức vì tại sao trên thế giới này,lại vẫn có người như vậy,chúng mình yêu nhau thì sao,nghèo thì sao,có ai đã giàu từ khi mới sinh ra đâu,họ tự ngây dựng từ hai bàn tay trắng mà,mình yêu anh và mình tin anh sẽ che chở bảo vệ cho mình,dù anh nghèo đến đâu anh vẫn là người mình yêu mãi mãi. Sợ là vì,mình sợ anh sẽ ghe được câu nói đó,anh sẽ chạnh lòng và bỏ mặc mình,nhưng không mình đã sai,mình hối hận vì suy nghĩ không tốt cho người yêu mình như vậy,anh vẫn yêu mình che chở cho mình,anh không bỏ mặc mình và còn yêu mình nhiều hơn. Có người nói “thằng kia yêu con này chắc chỉ là đào mỏ”mình ghét những người như vậy họ không biết gì mà cũng nói,anh hải không như vậy,sao mấy người đó cứ đêm so sánh anh với người khác thế nhỉ. nhiều lúc mình nhìn mỗi tay anh xách 1 xô vữa,chạy vất vả trong quán cafê,cứ thấy anh vất vả như vậy tim mình làm nhói lên,nhiều lần mình cũng đưa cho anh vài trăm để mua lấy 1 ngày làm của anh,chỉ cần anh được nghỉ ngơi 1 ngày mình mất 1triệu cũng cam lòng,nhưng anh bướng lắm anh không nhận còn quát mình làm mình sợ phát khiếp,mọi người nghĩ đi có vợ chồng nào mà vợ tiêu tiền vợ,chồng tiêu tiền chồng không,mai sau lấy nhau mà vẫn,vợ tiêu tiền vợ chồng tiêu chồng thì tôi giận thật luôn. Mình rất ít khi giận anh quá 1 ngày,nhiều lần anh trêu mình,mình tính giận cả ngày luôn cho bõ ghét,nhưng không chả bao giờ làm được như vậy,mỗi lần mình giận,bờ môi nóng ấm của anh lại hôn trên má mình,làm mình hết giận liền,chắc đó là điểm yếu nhất của mình. mình là một cô gái phải nói là mạnh mẽ không yếu đuối ít nói và rất ít cười,nhưng không hiểu tại sao cứ lúc nào ở bên anh mình lại trở thành một người khác,“nhõng nhẽo,dễ khóc,rất hay cười”chỉ cần anh quát 1 câu thì đảm bảo mình khóc liền. Từ ngày yêu anh,anh bắt mình bữa nào cũng phải ăn 2 bát cơm,mình sợ béo lắm nhưng vẫn phải ăn vì sợ anh mắng,chỉ khổ là ăn xong mình lại phải tập thể dục cho đỡ béo,may mà mình hay tập thể dục nên mình cũng không béo lên được. bây giờ anh vẫn như vậy,vẫn vô tâm tính cách nó chắc là in sâu vào người anh rồi,không sửa được rồi,nhiều lần anh vô tâm làm mình phát bực,có lần đến nhà mình ngồi chơi điện tử từ xáng đến trưa bỏ mặc mình bơ vơ với cuốn truyện tranh. mình yêu anh là bởi vì,như giới trẻ hay nói là “chơi đẹp”,anh rất tốt vs bạn bè,mọi người thử nghĩ đi nếu mà anh không tốt thì chả có người bạn online nào bỏ ra số tiền lớn để giúp anh trả nợ,anh rất nhiều bạn, hà nội,sài gòn,đà nẵng,anh đều có hết,mình đã gặp những người bạn của anh rồi,họ toàn người tốt cả. nhiều khi 2 đứa ngồi ôm nhau,lại bàn về tương lai,một ngôi nhà và những đứa trẻ,mình ước ao có được hạnh phúc như vậy,và mình với anh đã bàn trước rồi học xong mình với anh sẽ kết hôn. Nhiều lần anh nói là để anh tìm công việc ổn định có tiền thì mới tổ chức hôn lễ,đa số mọi người đều nói là đàn ông phải kiếm tiền còn phụ nữ ở nhà chăm con,nhưng với mình lại khác mình thích anh ở nhà chăm con hơn,mình không muốn anh đi làm nữa vì anh khổ lắm rồi,mà mình cũng đủ tiền để sống với anh cả đời mà không phải đi làm(số tiền nay mọi người cứ theo dõi chuyện là sẽ biết à)nhưng mà ở nhà hoài chán lắm vẫn phải đi làm chứ. Bây giờ là hiện tại đó,mình với anh đang rất hạnh phúc bên nhau,hạnh phúc này sẽ kéo dài mãi mãi mình tin là như vậy. Kết thúc chap ngoại truyện,mình chỉ muốn mọi người hãy thông cảm cho anh,tuy những chap anh viết có nhiều lần sai chính tả,nhiều lần mình bảo anh là viết xong hãy kiểm tra lại,nhưng anh ngốc lắm viết xong lại quên cứ thế đăng luôn, những chỗ anh viết sai chính tả,mong mọi người thông cảm giùm anh. Và một điều nữa là tại sao chuyện này lại ít người đọc là bởi vì do cái tên“(hồi kí) chuyện tình buồn của tôi” trong voz thì đã số mọi người thích đọc truyện HE còn SE thì rất ít, và điều thứ 2 nữa là chắc chuyện không được hay cho lắm.......nhưng đối với mình chuyện lại rất hay,hay nhất trong những tác phẩm mình từng đọc vì đây là tác phẩm do người yêu mình viết mà Mời các bạn đón đọc Chuyện Tình Buồn Của Tôi của tác giả hai1996.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Dụ Quân Hoan (Tự Thị Cố Nhân Lai)
Ngu Quân Duệ thề rằng sẽ nuôi nấng và cưng chiều Diệp Tố Huân; Quyết giữ nàng bên người, mãi không thả Không phải vì lòng dạ chàng xấu xa… Dĩ nhiên, nếu như Diệp Tố Huân thích, Chàng sẵn sàng mang tim mình đi xào nấu đủ món —— dâng cho nàng thưởng thức.*** Tìm mua: Dụ Quân Hoan TiKi Lazada Shopee “Ngu Quân Duệ, ngươi buông ta ra, buông ta ra...” Diệp Tố Huân ở trong mộng khóc rống lên, liều mạng đẩy, chống cự lại người ở phía trên, cũng chống cự lại dục vọng trong cơ thể mình. ”Không buông.” Trong mộng, khuôn mặt của người ở phía trên nàng bởi vì kích tình mà vặn vẹo, nàng nhìn không rõ diện mạo thật sự của người kia, nhưng nàng cảm giác được thống khổ sâu trong nội tâm của chủ nhân khuôn mặt kia, chủ nhân của khuôn mặt đang thì thào nói: “Tố Tố, đừng rời khỏi ta.” Hắn không ngừng trêu đùa nàng, dùng lực quyến rũ, một đôi tay như mang theo lửa, đôi tay đó đi đến chỗ nào là da thịt chỗ đó dấy lên từng trận nóng bỏng, vừa chua xót lại vừa ngứa, trăm vị tạp trần khó phân biệt. ”Ngươi đừng trêu đùa ta, được không?” Đẩy cánh tay không có lực buông xuống cạnh người, khăn trải giường bị xoắn lại thành một đoàn, giọng nói trong tiếng khóc trừ kháng cự, còn là cầu xin sau khi bất đắc dĩ trầm luân.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Dụ Quân Hoan PDF của tác giả Tự Thị Cố Nhân Lai nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Tượng Đồng Đen Một Chân (Xuân Đức)
Tác giả Xuân Đức cũng nói: bạn có quyền tin hoặc không tin vào những điều mà tôi sắp kể. Việc đó không sao, bởi chính tôi, khi chấm hết trang viết cuối cùng cũng chợt thấy bần thần. Tôi tự hỏi, liệu người đọc có thể tin được vào những điều mình kể không? Tôi loay hoay định sửa lại bản thảo, chợt nhớ đến lời dặn của thầy: đừng cố tìm cách làm cho người ta tin, hãy xem xem mình nói có thật lòng không? Thưa bạn, hãy coi như tôi đang làm cổ tích vậy. Còn gì gian khổ và nghiệt ngã bằng sự tự biết về mình. Người không tự biết mình, như chuyện dân gian vẫn kể, là người lúc nào cũng tỏ ra thông thạo tất cả mọi chuyện, là người chỉ thích nói cho người khác nghe mà không bao giờ chịu lắng nghe người khác nói, là người chỉ cắm cổ cắm đầu mà viết chứ chẳng bao giờ chịu khó đọc những trang viết của người xung quanh. Tôi tin cả tôi lẫn các bạn không có ai như vậy cả. Nếu bạn tò mò muốn biết thì tôi sẵn sàng bất cứ lúc nào cũng có thể dẫn bạn đến thăm chơi cái xóm Linh Linh ấy, nơi có một người đàn ông lấy bảy bà vợ mà cũng là bảy chị em ruột. Còn các thầy mo và những phép thư của họ thì sao? Xin tranh thủ kể trước ra đây một trường hợp., một trong rất nhiều của truyện này. Vào năm 1962, có một người đàn ông chột mắt, tuổi cao, râu dê, cưỡi một con ngựa cùng với vợ, tự xưng là Tổng vương từ ngoài vùng đất Hàm Nghi vào. Dọc theo các bản dân tộc, người vợ đi trước một ngày dùng thuốc độc thư cho nhân dân bị ốm. Các thầy mo trong bản không có cách gì chữa được vì đó là một loại độc đặc biệt. Ngày hôm sau, tên Tổng vương ấy đi ngựa đến, dùng phép giải độc. Dĩ nhiên người được chữa khỏi bệnh phải trả tiền rất cao hoặc trả bằng các vòng bạc. Uỷ ban hành chính của các xã dân tộc đã cấp báo về huyện. Nhận thấy lão thầy mo kia có bằng chứng phạm pháp, huyện đã lệnh cho công nhân khai thác gỗ Bãi Hà kết hợp với dân quân vây bắt tên Tổng vương ấy. Chuyện đó ở quê tôi ai ai cũng biết. Có một thời gian, đặc biệt là trong chiến tranh, hiện tượng các thầy mo có phần giảm đi. Nhưng hiện nay, không hiểu vì lý do gì, cách chữa bệnh bằng phép thổi bỗng lan tràn, thậm chí không phải chỉ ở các thầy mo trên rừng mà còn lây ra vài ba thầy kiểu đó ở dưới xuôi. Rồi những sự kiện trả thù nhau bằng phép thư cũng trở nên rùng rợn hơn. Đã có địa phương xảy ra thành vụ án lớn... Tôi lược kể những điều ấy không phải để biện minh cho câu chuyện mình sắp kể, mà muốn nói rằng, dù sao cái xóm Linh Linh kia vẫn đang còn đó, và bản thân tôi vẫn đang ở đây, thì cái câu chuyện này không thể không buột mồm kể ra được. Người ta học nói đã khó rồi, nhưng khi đã biết nói thì học sự nín lặng còn khó khăn hơn. Ví thế, tôi xin các bạn bỏ chút thì giờ nghe tôi kể. Tìm mua: Tượng Đồng Đen Một Chân TiKi Lazada Shopee Chuyện rằng, ngày xửa ngày xưa...Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Tượng Đồng Đen Một Chân PDF của tác giả Xuân Đức nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Tượng Đồng Đen Một Chân (Xuân Đức)
Tác giả Xuân Đức cũng nói: bạn có quyền tin hoặc không tin vào những điều mà tôi sắp kể. Việc đó không sao, bởi chính tôi, khi chấm hết trang viết cuối cùng cũng chợt thấy bần thần. Tôi tự hỏi, liệu người đọc có thể tin được vào những điều mình kể không? Tôi loay hoay định sửa lại bản thảo, chợt nhớ đến lời dặn của thầy: đừng cố tìm cách làm cho người ta tin, hãy xem xem mình nói có thật lòng không? Thưa bạn, hãy coi như tôi đang làm cổ tích vậy. Còn gì gian khổ và nghiệt ngã bằng sự tự biết về mình. Người không tự biết mình, như chuyện dân gian vẫn kể, là người lúc nào cũng tỏ ra thông thạo tất cả mọi chuyện, là người chỉ thích nói cho người khác nghe mà không bao giờ chịu lắng nghe người khác nói, là người chỉ cắm cổ cắm đầu mà viết chứ chẳng bao giờ chịu khó đọc những trang viết của người xung quanh. Tôi tin cả tôi lẫn các bạn không có ai như vậy cả. Nếu bạn tò mò muốn biết thì tôi sẵn sàng bất cứ lúc nào cũng có thể dẫn bạn đến thăm chơi cái xóm Linh Linh ấy, nơi có một người đàn ông lấy bảy bà vợ mà cũng là bảy chị em ruột. Còn các thầy mo và những phép thư của họ thì sao? Xin tranh thủ kể trước ra đây một trường hợp., một trong rất nhiều của truyện này. Vào năm 1962, có một người đàn ông chột mắt, tuổi cao, râu dê, cưỡi một con ngựa cùng với vợ, tự xưng là Tổng vương từ ngoài vùng đất Hàm Nghi vào. Dọc theo các bản dân tộc, người vợ đi trước một ngày dùng thuốc độc thư cho nhân dân bị ốm. Các thầy mo trong bản không có cách gì chữa được vì đó là một loại độc đặc biệt. Ngày hôm sau, tên Tổng vương ấy đi ngựa đến, dùng phép giải độc. Dĩ nhiên người được chữa khỏi bệnh phải trả tiền rất cao hoặc trả bằng các vòng bạc. Uỷ ban hành chính của các xã dân tộc đã cấp báo về huyện. Nhận thấy lão thầy mo kia có bằng chứng phạm pháp, huyện đã lệnh cho công nhân khai thác gỗ Bãi Hà kết hợp với dân quân vây bắt tên Tổng vương ấy. Chuyện đó ở quê tôi ai ai cũng biết. Có một thời gian, đặc biệt là trong chiến tranh, hiện tượng các thầy mo có phần giảm đi. Nhưng hiện nay, không hiểu vì lý do gì, cách chữa bệnh bằng phép thổi bỗng lan tràn, thậm chí không phải chỉ ở các thầy mo trên rừng mà còn lây ra vài ba thầy kiểu đó ở dưới xuôi. Rồi những sự kiện trả thù nhau bằng phép thư cũng trở nên rùng rợn hơn. Đã có địa phương xảy ra thành vụ án lớn... Tôi lược kể những điều ấy không phải để biện minh cho câu chuyện mình sắp kể, mà muốn nói rằng, dù sao cái xóm Linh Linh kia vẫn đang còn đó, và bản thân tôi vẫn đang ở đây, thì cái câu chuyện này không thể không buột mồm kể ra được. Người ta học nói đã khó rồi, nhưng khi đã biết nói thì học sự nín lặng còn khó khăn hơn. Ví thế, tôi xin các bạn bỏ chút thì giờ nghe tôi kể. Tìm mua: Tượng Đồng Đen Một Chân TiKi Lazada Shopee Chuyện rằng, ngày xửa ngày xưa...Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Tượng Đồng Đen Một Chân PDF của tác giả Xuân Đức nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Tuyển Tập Truyện Ngắn: Yêu Một Người Vô Tâm (Hà Vũ)
“Yêu một người vô tâm” quả là một truyện ngắn đáng để độc giả tìm tới. Ong đã đọc nó ba lần và mỗi lần đều có những cảm nhận rất riêng. Câu chuyện không có nhiều cuộc đối thoại, không có người ngoài chen vào, không mang quá đậm nét tình cảm nhưng lại rất độc đáo bởi sự hiện hữu của những lời độc thoại nội tâm sâu sắc, khuynh hướng cam chịu của nhân vật và lối văn mượt mà, trôi chảy của tác giả Thiên Dương Lâm. Mở đầu cũng như xuyên suốt tác phẩm, ta bắt gặp một người đàn ông trưởng thành, có cả tiền, tài, tình. Nhưng sao “hắn” vẫn ẩn chứa nét gì đó ưu phiền quá! Hắn yêu nàng, yêu người con gái bé nhỏ có nét dễ thương. Phải, hắn gọi nàng là bảo bối, hắn có thể chờ nàng, cố gắng vì nàng nhưng hắn không dám thừa nhận tình cảm ấy. Tại sao ư? Vì hắn chẳng còn được ở bên nàng bao lâu nữa. Nàng cũng yêu hắn, tình cảm xuất phát từ hai phía lẽ ra phải trọn vẹn biết bao nhưng tình yêu của hai người như ngôi sao đêm trên dải ngân hà, đẹp mà không chạm tới. “Hạnh phúc là những gì chúng ta không biết? Hạnh phúc là những gì chúng ta không giữ được? Hạnh phúc là những gì chúng ta có thể lãng quên. Tìm mua: Tuyển Tập Truyện Ngắn: Yêu Một Người Vô Tâm TiKi Lazada Shopee Hắn không trả lời, nhưng nàng vẫn chờ… Chờ hắn trả lời về hạnh phúc!” (Trích trong truyện ngắn “Yêu một người vô tâm”) Rõ là có yêu, tại sao không nói? Rõ là có thương, tại sao lại buông?Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Tuyển Tập Truyện Ngắn: Yêu Một Người Vô Tâm PDF của tác giả Hà Vũ nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.