Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Xin Đừng Quên

Mỗi câu chuyện đều có một tiền truyện mở đầu. Ai ai cũng đều có quãng thời gian tuổi trẻ ngông cuồng, kể cả Thái tử tràn đầy nhiệt huyết. Điều đó không sai nhưng vinh quang của chàng tổn thương đến người khác. Mấy vị Hoàng thúc đều bị Tô Du lạnh lùng ra lệnh sát hại. Minh tranh ám đấu không thể tránh khỏi. Ngay lúc Tô Du chán nản nhất, chính Khinh Ninh đã cứu chàng. Đến đây thì tôi đã hiểu. Tô Du, đôi ta đều không sai, chỉ do gặp gỡ quá muộn. *** Tôi nhìn lướt qua Tiểu Bao đến truyền tin, sau đó ngoảnh lại gọi Hương nhi: “Hương nhi, em tìm cho ta một bộ quần áo nam rồi chuẩn bị ra ngoài phủ.” “Thái tử phi, nương nương muốn đi đâu ạ?” Tiểu Bao cất cao cái giọng vịt đực của mình: “Nương nương ơi, người nên nghe lời Thái tử đi ạ!” Tôi ngoáy lỗ tai: “Tiểu Bao này, hôm qua Cầm nhi còn định để ta nói cho ngươi biết…” “Nương nương đi ngay đi ạ, nô tài không biết gì cả.” “Thật không?’ “Dạ, nô tài sẽ báo lại cho Thái tử rằng nương nương đang ở trong phòng thành tâm hối lỗi. À… thế Cầm nhi nói gì vậy ạ?” “…” . Tô Du ghét tôi, cho nên dẫu tôi đã làm rất nhiều chuyện quá đáng, chàng cũng chẳng muốn lãng phí thời gian tranh cãi với tôi. Tôi hiểu rõ điều này nên không sợ phạm vào địa vị của chàng. Rõ ràng không chỉ có mình tôi hiểu điều này nên khi tôi đường hoàng chạy ra khỏi phủ Thái tử lần nữa, một loạt thị vệ gác cửa đều ngoảnh mặt làm ngơ coi như không thấy tôi. Làm mặt xấu với bọn họ mà bọn họ chẳng có phản ứng nào khiến tôi cảm thấy quá mất mặt, thà chạy đến lầu Hương Mãn xem ông già đầu tóc bạc phơ huơ chân múa tay kể chuyện ma quỷ còn vui hơn. Lầu Hương Mãn cực kì đông đúc, không giống những quán rượu khác nay đây mai đó, điều này phải kể công của ông già kể chuyện đầu tóc bạc phơ. Hôm nay tôi đến hơi muộn, bởi ông già đã khai màn. Tôi tìm một chỗ ngồi xuống rồi gọi một đĩa lạc. Có điều bầu không khí trong quán hôm nay hơi lạ, tôi mỉm cười với chàng trai bên trái, tên đó đỏ lựng mặt né tránh; tôi lại mỉm cười với ông già bên phải, ông ta toát mồ hôi ngoảnh ngay sang chỗ khác; tôi đứng lên nhìn quanh một vòng, đám người nhìn lén xung quanh tôi đồng loạt nghiêng đầu nhìn qua chỗ khác. Tôi sờ mặt mình, tin chắc rằng nó sẽ không còn hi sinh trong cuộc chiến ác liệt với Tô Du lần trước đâu. Tại sao hôm nay không có người nào tiếp đãi nhỉ? Ôi, chỉ cần về sớm hơn chút là được. Tôi lưu luyến nhìn người kể chuyện râu tóc bạc phơ khi phải rời khỏi lầu Hương Mãn, sau đó rẽ vào một con ngõ nhỏ và vào quán rượu. Vừa trông thấy khách quen tôi đây, bà chủ quán bèn đon đả bưng thịt bò và hai bầu rượu lên. Tôi cầm một cái rồi dốc vào miệng uống. Rượu ở đây vẫn ngon như thế, nồng nàn hương thơm làm người ta càng tỉnh táo. Rượu chỉ còn non nửa, một ông lão râu tóc bạc phơ đã ngồi đối diện với tôi tự lúc nào. Tôi cười hỏi: “Sao ông đến nhanh vậy, hôm nay không kể chuyện ư?” “Còn không phải để xem nhóc đến à… Sao còn chưa cho ta bầu rượu này!” Ông ấy nói được nửa câu đã bị tôi đập cái tay đang muốn rớ vào bầu rượu. Tôi đẩy đĩa thịt bò đến trước mặt ông ấy: “Rượu không cho được, còn thịt thì ông cứ thoải mái. Chỉ cần ông không sợ bị người khác chỉ trỏ vì tranh giành đồ ăn với cháu và không ai đến nghe ông kể chuyện nữa là được.” Ông ấy đáp: “Không sợ, có nhóc kể cho ta là được rồi.” Tôi cười, day day cái đầu đang chếnh choáng: “Ông già, ông bảo cháu nên làm thế nào đây? Cháu chỉ thích Tô Du, còn chàng lại thích người khác. Tại sao có nhiều người ghét cháu vậy chứ?” Ông ấy không đáp vì đang bận ăn thịt, mãn nguyện gật đầu: “Ừm, hôm nay thịt nấu vừa tới.” Tôi hỏi tiếp: “Chẳng lẽ là do cháu chia rẽ Tô Du và Khinh Ninh… Ha ha, nếu không chia rẽ bọn họ thì sao Tô Du mới nhìn cháu.” Ông già vẫn cứ ăn thịt, chả thèm nhìn tôi lấy một cái. Tôi không nói nữa, quán rượu im ắng hẳn. Tôi cảm thấy thật vô vị, trời đã tối bèn sửa sang lại quần áo trên người: “Ông già, trong lòng cháu luôn có nỗi nhớ nhung da diết, và có cảm giác điều gì đó đang xảy ra. Cháu vừa muốn thôi nhớ nhung lại vừa không muốn.” “Nhóc con.” Ông già gọi tôi lại: “Thôi cũng tốt. Mấy đứa đều không sai, đều do duyên phận trêu ngươi.” Tôi ngoảnh lại nhìn ông ấy: “Có một số thứ cháu không muốn nói, cũng không muốn làm, thế nhưng chuyện đã cần cũng cũng đã làm, điều cần nói cũng đã nói, vậy cháu nên làm gì tiếp theo đây?” Ông lắc đầu: “Nhóc con, cháu là con gái. Đừng tự hạ thấp chính mình.” “Cháu đâu có!” Tôi phản bác. Tôi không hề tự hạ thấp bản thân, chẳng qua tôi chỉ muốn tìm một phương thuốc để huyễn hoặc mình thôi. Ông già thở dài, không nói nữa. Tôi vẫy tay chào ông, dọc theo con ngõ nhỏ một mình đi về phủ Thái tử. Trời tối đen như mực. Trong phủ rất im ắng, tôi chợt nhớ hôm qua Hương nhi hỏi mình có muốn tham gia bữa tiệc của Cảnh phi không, khi đó tôi đang hoang mang nên trả lời không muốn. Cảnh phi là dì của Tô Du, có lẽ đêm nay Tô Du dẫn Khinh Ninh đi dự tiệc, thảo nào trong phủ không có ai. Tôi không đi, thể nào Cảnh phi cũng sẽ nhắc nhở mấy ngày. Chẳng sao, xưa nay tôi đã không hợp với bà ấy lắm. Tôi không đi, bà ấy càng đỡ phải phiền lòng. Vào cửa, lính gác không hề nhìn tôi, vẫn nhớ để một khe cửa nhỏ cho tôi vào. Ngược lại tôi đưa cho bọn họ chút đồ ăn hồi sáng. Hôm nay không có Tô Du và Khinh Ninh ở đây, trong cái phòng ăn Thái tử phi là tôi đây chưa từng thất lễ bao giờ, mấy chục đĩa thức ăn được đặt đầy ắp trên bàn, tôi ăn cái nào cũng không ngon miệng nên chỉ động đũa vài món rồi giơ tay bảo người hầu thu dọn. Tắm rửa xong, tôi chuẩn bị đi ngủ. Khi dọn dẹp quần áo cho tôi, Hương nhi ngửi thấy mùi rượu, lông mày lập tức chau lại đến mức có thể vắt được ra nước. Tôi sợ em ấy cằn nhằn chuyện mình đi uống rượu bèn nhảy xuống giường, thổi tắt nến rồi đẩy em ấy ra ngoài. Kết quả là, tuy tôi tránh được lời cằn nhằn của Hương nhi nhưng lại quên dặn Hương nhi đóng cửa sổ cho mình. Trời khuya, gió lạnh thổi vù vù vào phòng, tôi che kín người vẫn lạnh. Tôi sợ ma nên không dám ra đóng cửa sổ, đành nằm trên giường chịu cơn run. Lạnh nên không ngủ được, tôi bắt đầu nhớ đến Tô Du. Có lẽ khắp đất nước này cũng chỉ có duy mình tôi dám gọi thẳng tên của Thái tử điện hạ. Tô Du cười đẹp lắm, không ngờ ở trong gia đình hoàng tộc đầy cạm bẫy này lại có người có nụ cười và ánh mắt sáng tựa bầu trời vậy. Tôi đã bị nụ cười ấy cuốn hút ngay từ lần gặp đầu tiên. Khi ấy, chúng tôi còn chưa quen nhau. Với tôi, chàng chỉ là một Thái tử nước lạ, người chồng tương lai của tôi sẽ do chính phụ vương tự tay tuyển chọn và cũng chính là người quan trọng đưa tôi ra khỏi cái lãnh cung, nơi lạnh lẽo mẹ tôi đã bầu bạn hơn mười năm trời ấy. Còn với chàng, tôi chỉ là một công chúa hòa thân, một con cờ nhất định sẽ bị vứt bỏ, đồng thời cũng là một cái đinh trong mắt chàng và Khinh Ninh. Mỗi người chúng tôi đều có toan tính của riêng mình, đây là một cuộc chiến, ai đánh tan rã hết thảy vũ trang của đối phương trước là người thắng. Và cuối cùng tôi là kẻ thua, thua bởi người trao nụ cười đầu tiên khiến tôi đắm chìm ấy. Cũng ở một nơi lạnh lẽo như vậy, tôi ghì chặt lấy người mẹ phát điên của mình để cố ngăn bà lại. Bà cắn tôi đến chảy máu, vậy mà cung nhân chỉ hững hờ nhìn, không mảy may quan tâm. Có lẽ ai cũng đoán được, thân phận Công chúa này của tôi cũng chỉ là hữu danh vô thực mà thôi. Lúc ấy đôi mắt tôi đỏ ngầu, còn Tô Du bình tĩnh mỉm cười, ôm chầm lấy mẹ từ trong lòng tôi, chàng vỗ về, bà dần dần yêu tĩnh lại. Thật sự đến nước bước này tôi chẳng còn gì nữa… Tôi cứ ngỡ mình đã gặp được một người chồng tốt song đã quên mất nó chỉ là một ván cờ, chỉ cần là kẻ thắng thì dẫu có dùng bất cứ thủ đoạn gì cũng đều quang minh chính đại. Mà giờ đây chúng tôi đã quen biết nhau nhưng chẳng thể ở gần bên. Tôi biết mình chỉ là quân cờ chính trị không hơn không kém, còn chàng đã có tình yêu đích thực trong lòng. Bề ngoài tôi làm tròn bổn phận vai Thái tử phi này nhưng trong sâu thẳm cõi lòng luôn khát khao những điều tầm thường nhất, mỉm cười với chàng. Có lẽ chẳng bao lâu nữa tôi sẽ tìm một cơ hội rời xa và từ đó chúng tôi sẽ không còn gặp nữa. Tôi choáng váng nghĩ đến điều này. Ai đó bước vào đóng cửa sổ cho tôi và còn đắp chăn nữa. Gió lạnh không còn thổi vào, tôi co người vào trong chăn, khẽ lẩm bẩm cảm ơn với người ấy. Có thể là Hương nhi, chỉ em ấy mới hay lo lắng cho tôi khi đêm xuống. Mà không biết Tô Du đã trở về chưa. Có lẽ ngày mai tôi nên đi xin lỗi hắn, suy cho cùng việc đập vỡ bình hoa của người ấy vẫn là lỗi của tôi. Mời các bạn đón đọc .

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Hệ Thống Sủng Phi
Tên eBook: Hệ thống sủng phi (full prc, pdf, epub) Tác giả: Chu Nữ Thể loại: Hệ thống, Sủng, YY, Cung đấu, Ngôn tình, Văn học phương Đông Editor: Sâu a.k.a Pink Lady Nguồn: thanhdaocac.wordpress.com Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Giới thiệu: Thân là sủng phi nhất định phải thân kiều thể nhu, giọng nói thánh thót. Thân là sủng phi nhất định phải phòng âm phòng mưu, chống chọi đả kích. Thân là sủng phi nhất định phải kiêu ngạo ương ngạnh, trèo lên Hoàng Đế. Một khi có người trêu chọc sủng phi. Như vậy… Ha ha – [Tinh! Hoàng Đế cùng ngài lần đầu mây mưa, điểm mị lực +30. Đánh giá hữu nghị: thân ái, bạn không thuần khiết nha ~[ beep ——]]   “Cút!” Cô gái xoa thắt lưng, nghiến răng nghiến lợi. Mời các bạn đón đọc Hệ thống sủng phi của tác giả Chu Nữ.
Không Yêu Thì Biến - Cửu Lộ Phi Hương
Tên eBook: Không yêu thì biến (full prc, pdf, epub) Tác giả: Cửu Lộ Phi Hương Thể loại: Hài hước, Hiện đại, Ngôn tình, Văn học phương Đông Tên mạng: “Cô nàng mạnh mẽ” Người dịch: Lục Hoa Kích thước: 14.5 x 20.5 cm Số trang: 485 Ngày xuất bản: 12/01/2015 Giá bìa: 109.000 ₫ Công ty phát hành: Quảng Văn Nhà xuất bản: NXB Văn Học Chụp pic: hyuganatsume Type: phamthiyenlinh, chichichi, lehuyen, horcrux Beta: hallymoon Tạo prc: Dâu Lê Nguồn: luv-ebook.com Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Giới thiệu:   Không yêu thì biến là cuốn tiểu thuyết lấy bối cảnh cuộc sống hiện đại vô cùng gần gũi và thân quen. Nhưng với tiết tấu nhanh, tình tiết logic và chặt chẽ, cộng với ngòi bút tài năng của Cửu Lộ Phi Hương đã khắc họa nên một câu chuyện tình yêu vừa hài hước, vừa hấp dẫn mà cũng không kém phần xúc cảm; sẽ có những tình huống khiến bạn đọc cười không ngớt, những đoạn truyện khiến bạn phải nghĩ suy, những câu, từ khiến bạn ngạc nhiên hay tâm đắc.   Tác phẩm đã dành được nhiều yêu mến của độc giả:   “Không yêu thì biến làm mình mất cả ngày chủ nhật không ngủ nghê, dọn dẹp gì, thức đến hơn mười hai giờ đêm để đọc hết. Truyện dễ thương, không soái ca mỹ nữ nhưng mình thích vì có cảm giác đời thực…   (Độc giả Mỏng te)   Rất hay. Mình thích Cửu Lộ Phi Hương và đương nhiên cũng thích bộ này... Đọng lại nhất là câu "Em là của anh, máu thịt của em cũng là của anh…"   (Độc giả Đá Tam Sinh) Tác giả Cửu Lộ Phi Hương   Giới thiệu tác giả: “Một cây bút mũm mĩm, thích ăn thích chơi, thích gõ chữ, nhà nuôi một con chó rất giống chủ, lười biếng, đôi lúc hơi ngu ngơ, thỉnh thoảng nổi máu văn nghệ”.   Các tác phẩm của cô không tỏ vẻ uyên thâm hay màu mè, cách hành văn ngắn gọn, dễ hiểu và hài hước nhưng vẫn khiến độc giả bị mê hoặc. Mời các bạn đón đọc Không Yêu Thì Biến của tác giả Cửu Lộ Phi Hương.
Hái Hồng - Giá Ỏan Chúc
Tên eBook: Hái Hồng (full prc, pdf, epub) Tác giả: Giá Oản Chúc Thể loại: Hiện đại, Ngôn tình, Văn học phương Đông   Edit: Linh    Beta: Ishtar, Hoàng Lam    Nguồn: cungquanghang.com    Tạo prc: lehongtho120589    Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com  Văn Án   Chu Hồng Hồng yêu Trình Ý, nhưng cô không muốn tiếp tục dây dưa lộn xộn với hắn như vậy nữa.   Trình Ý không biết mình có yêu Chu Hồng Hồng hay không, nhưng đời này hắn đã định chính là cô.   Nhân vật chính: Trình Ý, Chu Hồng Hồng / Phụ diễn Thời Tiệp Nghệ. Mời các bạn đón đọc.
Mệnh Phượng Hoàng Tập 1 - Hoại Phi Vãn Vãn
Sách Nói Mệnh Phượng Hoàng   Tên ebook: Mệnh Phượng Hoàng Tập 1 Tên gốc: Từ thứ nữ đến hoàng hậu Bộ sách: Mệnh Phượng Hoàng Tác giả: Hoại Phi Vãn Vãn Thể loại: Lãng mạn, Ngôn tình, Tình cảm, Văn học phương Đông Dịch giả: Cẩm Ninh Kích thước:16 x 23 cm Số trang: 448 Ngày xuất bản: 01/10/2013 Giá bìa: 108.000 ₫ Công ty phát hành: Đinh Tị Nhà xuất bản: NXB Công An Nhân Dân Chụp pic: Mac Senh Type: Jaejoong, xiao_long, steelrose92, Minhttthsg, nibom18 Beta: Tiểu Phương Phương Làm ebook: Dâu Lê Nguồn: luv-ebook.com Ebook: www.dtv-ebook.com Ebook Mệnh Phượng Hoàng tập 1 Giới thiệu: Tỷ muội chung chồng, thử hỏi hận sâu hay tình đậm? Ta luôn cho rằng một khi nữ nhân khát vọng quyền lực sẽ càng tàn nhẫn và tuyệt tình hơn nam nhân. Ta là tam tiểu thư không được coi trọng nhất trong Tang gia, chỉ bởi ta là con của tiểu thiếp, mà tiểu thiếp này lại xuất thân từ chốn thanh lâu. Các tỷ tỷ của ta có thể có mệnh phượng hoàng, còn thân phận hèn mọn này của ta chỉ xứng làm thiếp. Ta không làm thiếp, họ muốn ta hèn mọn, ta lại muốn sống một cuộc sống được vạn dân kính nể. Tỷ muội cùng hầu hạ một vị vua, rốt cuộc là hận sâu hay là tình đậm? Tác giả: Hoại Phi Vãn Vãn Giới tính: Nữ Sinh nhật: 20 - 2 Chòm sao: Song Ngư Nhóm máu: O Nghề nghiệp: Nhà văn viết tiểu thuyết ngôn tình Sở thích: Ngủ, xem phim, viết tiểu thuyết… Các tác phẩm đã xuất bản của Tủ sách Văn học Amun: - Mệnh Phượng Hoàng - Đế Hoàng Phi - Yêu không lối thoát - Gặp anh giữa hàng vạn người - Ai là định mệnh của ai - Trọng tử - Âm mưu nơi công sở …    Mời các bạn đón đọc Mệnh Phượng Hoàng tập 1 của tác giả Hoại Phi Vãn Vãn