Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Ảnh Hậu Của Chàng Tổng

Có những loại đàn ông, chỉ dùng từ cặn bã cũng không đủ để mô tả. Bạn có thể tưởng tượng được một tên tra nam trước ngày đăng kí kết hôn lại có thể vụng trộm yêu đương cùng cô gái khác không??? Bạn có thể tưởng tượng được cảnh cô gái chờ đợi vị hôn phu trước cửa uỷ ban, thế mà hắn không tới, cũng không nhắn gửi một lời, cô thì vẫn đứng chờ trong giá rét??? Đối mặt với người đàn ông gặp cảnh ngộ tương tự như cô, Tống Như chủ động đi đến: “Dương Tổng, nếu tạm thời ngài chưa tìm được cô dâu mới, chi bằng xem xét về tôi đi?” Dương Gia Cửu bằng lòng, hai người lạ không quen từ đây trói chặt bên nhau. Cô đối với anh không có tình yêu, cùng anh kết hôn chỉ là vì trả thù chồng chưa cưới. Lại không ngờ tình yêu đến nhanh tựa vòi rồng…… *** Review truyện Ảnh hậu của chàng tổng tác giả Giai Lạc Nội dung bài viết Giới thiệu truyện Ảnh Hậu Của Chàng Tổng – Tác giả: Giai Lạc Review truyện Ảnh hậu của chàng tổng Thể loại ngôn tình giới giải trí luôn có một sức hút đặc biệt đối với các độc giả nữ. Bối cảnh truyện luôn là những câu chuyện tình yêu ngọt ngào, chân thành đằng sau ánh hào quang lấp lánh của giới giải trí. Nhân vật chính cũng rất đa dạng từ các minh tinh nổi tiếng, diễn viên kém nổi, đạo diễn, nhà sản xuất cho đến kim chủ, tổng tài. Mỗi nhân vật lại có một nét độc đáo riêng tạo nên một bức tranh đầy màu sắc trong một cái thế giới đen tối đầy cám dỗ ấy. Giới thiệu truyện Ảnh Hậu Của Chàng Tổng – Tác giả: Giai Lạc Tác giả: Giai Lạc Thể loại: ngôn tình, giới giải trí Số chương: 510 chương Điểm: 3/10 Review truyện ảnh hậu của chàng tổng Tác giả Giai Lạc – một trong những tác giả ngôn tình được yêu thích nhất hiện nay đã mang đến cho độc giả một câu chuyện tình thú vị thông qua tác phẩm Ảnh Hậu Của Chàng Tổng. Truyện mở đầu bằng việc nữ chính – Tống Như phát hiện ra người chồng sắp cưới của mình đang qua lại với một người phụ nữ khác trong chính căn nhà mà cô đang ở. Từ một ảnh hậu được nhiều người ngưỡng mộ nhờ khả năng diễn xuất thần sầu mà cô sẵn sàng sàng từ bỏ địa vị, hào quang của mình để lùi về sau làm một người phụ nữ bình thường. Vậy mà thật không thể tin được người đàn ông mà cô luôn hết lòng yêu thương lại phản bội mình một cách cay đắng như vậy. Tống Như không thể nào kìm nén được những giọt nước mắt đau đớn đang lăn dài trên má. Dù biết rằng chuyện này sẽ khiến cho mối quan hệ giữa hai người đổ vỡ nhưng sáng ngày hôm sau cô vẫn đến chỗ Ủy ban nhận giấy chứng nhận kết hôn để xem xem hắn ta còn diễn trò yêu đương như thế nào. Thật không ngoài dự đoán, kẻ phản bội Bùi Lạc Phong không hề đến chỗ hẹn vì còn bận chăm sóc cô nhân tình bé nhỏ đang bị thương. Thậm chí hắn còn mặt dày nhờ Tống Như đến buổi thử vai để diễn thay cho cô ả. Nắm bắt thời cơ để trả thù cô sẵn sàng đồng ý ngay mà không hề lưỡng lự. Đúng lúc ấy Tống Như vô tình nghe được cuộc trò chuyện giữa trợ lý và tổng giám đốc Công ty Giải trí Đại Thiên, Dương Gia Cửu. Vì để làm hài lòng Chủ tịch hội đồng quản trị mà anh phải chấp nhận đi lĩnh chứng kết hôn với một người phụ nữ mà anh không hề yêu, tuy nhiên đã quá giờ hẹn mà cô gái ấy vẫn không hề xuất hiện. Không còn cách nào khác Dương Gia Cửu đành phải tìm một người phụ nữ bất kì để kết hôn như đã hứa hẹn. Tống Như chợt nhận ra mình cũng đang cần một chỗ dựa vững chắc để có thể trả thù tên người yêu cũ bội bạc. Cô không hề ngần ngại mà tiến thẳng đến phía chỗ tổng giám đốc và mở lời “Tổng Giám đốc Dương, nếu như anh tạm thời không tìm được cô dâu, hay là suy nghĩ tới tôi không?”. Đưa ra một lời đề nghị kỳ lạ trước mặt người đàn ông quyền lực như Dương Gia Cửu khiến cho cô không khỏi bồi hồi lo lắng. Nếu được chấp thuận thì chắc chắn người đàn ông này sẽ giúp đỡ cô rất nhiều trên con đường trở lại giới giải trí. Sau khi xem qua những tài liệu liên quan đến Tống Như, giám đốc Dương cảm thấy cô gái này cũng không tệ nên đồng ý ngay. Đây chính là sự kiện mở đầu cho một loạt những chuyện yêu hận tình thù của nam nữ chính và những nhân vật bên lề. Nữ chính cắt đứt hoàn toàn những tình cảm trong quá khứ để tập trung vào việc trả thù kẻ phản bội. Con đường trở lại của cô không hề bằng phẳng mà liên tục gặp phải những mưu hèn kế bẩn do kẻ xấu bày ra. Spoil nhẹ một chút trong Ảnh Hậu Của Chàng Tổng chương 120, nữ chính phải đối mặt với kế hoạch trả thù cực kỳ thâm hiểm khiến cho sự nghiệp của cô có thể bị huỷ hoại. Muốn biết diễn biến tiếp theo như thế nào thì bạn hãy đọc ngay Ảnh Hậu Của chàng Tổng truyện full Tống Như sẽ đưa ra cách giải quyết cực kỳ cao tay. Ảnh Hậu Của Chàng Tổng chương 25 chính thức đánh dấu sự quay trở lại của nữ chính đối với điện ảnh. Đây chính là bước ngoặt để Tống Như thể hiện năng lực của mình, quay lại vị trí ngôi sao hàng đầu, xứng đáng với danh tiếng Ảnh hậu một thời. Còn trong truyện Ảnh Hậu Của Chàng Tổng Dương Giả Cửu là một tổng tài đích thực mà cô gái nào cũng khao khát. Anh không tiếc việc sử dụng quyền lực và sức ảnh hưởng của mình để tạo cho nữ chính cơ hội phát triển sự nghiệp tốt nhất. Những kẻ ganh ghét đố kỵ chỉ có thể đứng ngoài ghen ghét mà không thể thay đổi điều gì. Đặc biệt trong Ảnh Hậu Của Chàng Tổng chương 38, tên người yêu cũ Bùi Lạc Phong đã phải nhận lấy hậu quả mà hắn đã gây ra đối với nữ chính Tống Như. Đọc đến đây độc giả nào cũng cảm cảm thấy cực kỳ hả hê đối với cách xử lý của tác giả. Tình tiết của Ảnh Hậu Của Chàng Tổng Giai Lạc miêu tả khá nhanh, chủ yếu là thiên về kể chuyện nên không bị quá sa đà vào việc tả cảnh và diễn biến xung quanh. Tuy nhiên đây cũng là một điểm hạn chế trong truyện vì các phân cảnh mô tả tâm lí nhân vật không được miêu tả sâu sắc. Những đoạn cần sự giằng xé, mâu thuẫn nội tâm chỉ được miêu tả qua loa. Tuy nhiên đây vẫn là câu chuyện tình yêu ngọt ngào có kết thúc hạnh phúc đối với những độc giả thích tình tiết nhanh chóng, không có quá nhiều đoạn sầu não. Các uẩn khúc cũng được giải quyết một cách nhanh gọn lẹ. Truyện Ảnh Hậu Của Chàng Tổng sóng tình truyện đã đăng tải đầy đủ 510 chương. Truyện đã được dịch sang thuần Việt nên khi đọc cảm giác không hề bị lấn cận, lậm tiếng Hán như truyện Ảnh Hậu Của Chàng Tổng wikidich đăng tải. Mối tình ngọt ngào giữa hai nhân vật chính Tống Như và Dương Gia Cửu chắc chắn sẽ khiến cho người đọc vô cùng hài lòng. Kẻ xấu bị trừng trị thích đáng, những người có tình sẽ lại quay trở về với nhau. Dân đam mê ngôn tình không thể bỏ qua câu chuyện tình có kết thúc viên mãn như vậy. Review truyện Ảnh hậu của chàng tổng Truyện này mình đánh giá không cao lắm, chỉ đạt 3/10 điểm về nội dung , diễn biến và tính cách các nhân vật. Truyện rất dài, mình xem thì lên tới 510 chương nhưng mà mình chỉ đọc tới chương 8 thôi. Nguyên nhân mình stop là vì mình không thích hai nhân vật chính. (Nhưng cũng có bạn ý kiến Motif của truyện không hề mới nhưng lại lôi cuốn được một lớn độc giả nhờ cách hành văn hấp dẫn, cách xây dựng tình tiết hợp lý khiến cho người đọc không thể rời mắt ngay từ chương đầu tiên.) Nữ chính là Tống Như, một ảnh hậu bị người yêu phản bội, chịu thiệt khi lui về hậu trường chăm lo cho tra nam và bạch liên hoa. Nguyên nhân một phần là do quá tin tưởng người yêu và ngu ngốc khi không phát hiện bị cắm sừng lâu đến vậy. Một phần là ảnh hậu mà tính cách không quyết đoán, bị đối xử như osin mà không hiểu sao vẫn chịu được tới ngày trước kết hôn. Nam chính là tổng tài Dương Gia Cửu, ảnh cũng bị bỏ bom ngay ngày đăng kí kết hôn dù chỉ là liên hôn. Mình không thích ảnh và nữ chính vì tác giả cho hai người này fall in love quá sớm đi. Mới gặp lại lần thứ hai là chương 8 mà hai anh chị đã kiểu để xem anh/ em có đáng giá để động lòng hay không. Không hiểu yêu đương kiểu gì mà như tia chớp làm mất đi sự hấp dẫn và logic của truyện. Mình đọc mà chẳng thấy tí cảm xúc nào cả. Không biết làm sao có thể dài tới 510 chương và ai có thể đọc toàn bộ truyện thì quá ngưu bức rồi. Tóm lại truyện không nằm trong top đề cử của mình nên mình không khuyến khích đọc cho lắm.  *** REVIEW TRUYỆN ẢNH HẬU CỦA CHÀNG TỔNG – CÓ NÊN ĐỌC? Tác giả: Giai Lạc Thể loại: ngôn tình, giới giải trí Số chương: 510 chương Điểm: 3/10 Review: Hôm nay mình lại review thêm một bộ truyện nữa tên là Ảnh Hậu của Chàng Tổng. Truyện này mình đánh giá không cao lắm, chỉ đạt 3/10 điểm về nội dung , diễn biến và tính cách các nhân vật. Truyện rất dài, mình xem thì lên tới 510 chương nhưng mà mình chỉ đọc tới chương 8 thôi. Nguyên nhân mình stop là vì mình không thích hai nhân vật chính. Nữ chính là Tống Như, một ảnh hậu bị người yêu phản bội, chịu thiệt khi lui về hậu trường chăm lo cho tra nam và bạch liên hoa. Nguyên nhân một phần là do quá tin tưởng người yêu và ngu ngốc khi không phát hiện bị cắm sừng lâu đến vậy. Một phần là ảnh hậu mà tính cách không quyết đoán, bị đối xử như osin mà không hiểu sao vẫn chịu được tới ngày trước kết hôn. Nam chính là tổng tài Dương Gia Cửu, ảnh cũng bị bỏ bom ngay ngày đăng kí kết hôn dù chỉ là liên hôn. Mình không thích ảnh và nữ chính vì tác giả cho hai người này fall in love quá sớm đi. Mới gặp lại lần thứ hai là chương 8 mà hai anh chị đã kiểu để xem anh/ em có đáng giá để động lòng hay không. Không hiểu yêu đương kiểu gì mà như tia chớp làm mất đi sự hấp dẫn và logic của truyện. Mình đọc mà chẳng thấy tí cảm xúc nào cả. Không biết làm sao có thể dài tới 510 chương và ai có thể đọc toàn bộ truyện thì quá ngưu bức rồi. Tóm lại truyện không nằm trong top đề cử của mình nên mình không khuyến khích đọc cho lắm. Nếu bạn muốn mình review truyện nào thì nhắn tin bên dưới cho mình nhé. *** Review:  Ảnh Hậu Của Chàng Tổng Hôm nay Dauhu sẽ đem đến cho các bạn một bộ truyện ngôn tình sủng đầy ngọt ngào, ấm áp có tên Ảnh Hậu Của Chàng Tổng. Mở đầu truyện là việc nữ chính- Tống Như, là một ảnh hậu nhưng có IQ hơi thấp, bị người khác lợi dụng, chà đạp nhưng vẫn không biết, bị ngay vị hôn phu của mình lừa dối, cắm sừng trong một thời gian dài nhưng vẫn không nhận ra, thậm chí còn chấp nhận lùi về sau sân khấu chăm lo cho cả tra nam và bạch liên hoa. Nói chung, mình không thích tính cách của nữ chính, không có tiếng nói riêng, nhu nhược.  Nam chính là tổng tài Dương Gia Cửa, cũng bị vị hôn phu từ hôn ngay trước hôn lễ, mặc dù là một cuộc hôn nhân vì mục đích thương mại, nhưng đây cũng là một cái tát vào thể diện của nam chính.  Vấn đề của bộ truyện là chuyện tình cảm của nam và nữ chính diễn biến quá nhanh, chỉ mới lần gặp thứ hai mà cả hai người đã fall in love, làm cho bộ truyện có hơi gượng ép, mất đi tính logic và sự hấp dẫn. Thế nhưng cũng không thể phủ nhận những gì mà bộ truyện này mang lại cho bạn đọc, sự ngọt ngào lãng mạn, là liều thuốc cứu rỗi cho những tâm hồn khô cằn. Câu chuyện tình yêu của cả hai sẽ tiếp diễn ra sao, liệu cả hai sẽ phải đối mặt với những sóng gió gì? Mời mọi người đón đọc tạp web truyentutien.com. Đánh giá chung: Bộ truyện này sẽ phù hợp cho những ai không quá quan trọng tiểu tiết hay logic của chuyện, chỉ quan tâm đến sự ngọt ngào và lãng mạn mà bộ truyện mang lại. Đánh giá:  6/10   Mời các bạn đón đọc Ảnh Hậu Của Chàng Tổng của tác giả Giai Lạc.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Người Tình Của Ác Ma
Vừa thấy cô gái một thân lụa trắng mỏng manh trên sàn đấu giá, vẻ mặt buồn bã thê lương, Ánh mắt anh không thể nào rời khỏi người con gái kia. Cô có một khí chất đặc biệt, hai đầu lông mày toát lên vẻ kiên nghị bất khuất, Làm người ta ko thể bỏ qua, nhưng cũng khiến cho người ta thương tiếc. Anh liền trả giá mua ngay đêm đầu tiên của cô, thật không nghĩ đến, Bề ngoài của cô hồn nhiên, trong sáng nhưng miệng lại toàn nói dối giống như một nữ phù thủy! Hừ! Không ai có thể lừa gạt anh mà sau đó không phải trả giá đắt , Cho dù cô là người con gái duy nhất khiến chỗ sâu nhất trong tâm hồn anh xúc động  Cô thử tự giải thích sự trong sạch của mình với người đàn ông bá đạo chuyên chế, lạnh lùng như ác ma này. Nhưng bị bắt uống thuốc xong, cô không tự chủ được cầu xin anh vỗ về thân thể nóng như thiêu đốt của mình. Rơi vào trong vòng xoáy tình cảm mãnh liệt không thể thu hồi. *** Cả bầu trời mờ mịt u tối, từng hạt mưa nhỏ mỏng manh như sợi tóc, trong không khí tràn ngập hơi thở khiến người ta bất an, Trần Như Nhụy giống như chú chim hoàng yến đơn độc bị giam trong lồng, lo âu, bất an nhìn ra bốn phía. Đây rốt cuộc là nơi nào? Cô kinh hoàng lúng túng nhìn chung quanh. Diệp Phương Chi chạy ra khỏi đoàn người rồi, cô vẫn đi về phiá trước không có mục đích, chỉ thấy ở hai bên đường phố Lâm Lập đều là những quán rượu, KTV muôn màu muôn vẻ, những cô gái trang điểm xinh đẹp lần lượt xuất hiện trước cửa khách sạn. Lớp trang điểm trên mặt các cô thật dày, trên người mặc những bộ quần áo bó sát trễ ngực lộ bụng, không hề sợ rét lạnh, khóe miệng ngậm thuốc lá, nụ cười lộ vẻ gian ác, dùng ánh mắt quái dị nhìn chòng chọc vào Như Nhụy khiến cô sợ hãi. Cô theo bản năng kéo sát quần áo trên người lại, đầu cúi cúi xuống. Một kẻ mặt mũi dâm đãng, đầu trâu mặt ngựa đi về hướng Như Nhụy, cô cố gắng co rút người lại nép vào bên tường, hi vọng không chọc người đang chăm chú nhìn mình, khẩn trương gọi một chiếc xe tính đón xe rời đi. Lúc này, trong lòng cô đã hiểu đây là nơi tụ tập nhiều gái điếm nhất Hồng Kông, nơi thế lực bóng tối điều khiển, trong lòng đã lạnh đi phân nửa. Làm sao có thể chạy đến nơi đây chứ? Tên đàn ông dâm đãng kia dừng lại trước mặt Như Nhụy, chặn đường đi của cô. Ánh mắt háo sắccủa hắn không chút kiêng nể nhìn từ trên xuống dưới đánh giá cô. Mời các bạn đón đọc Người Tình Của Ác Ma của tác giả Tề Nghiên
Người Mẹ Vị Thành Niên
Truyện Người Mẹ Vị Thành Niên là một truyện mới được tác giả Thiên Cầm giới thiệu với bạn đọc trên trang đọc truyện online. Truyện gửi đến bạn đọc một thông điệp về sự cẩn trọng, về tình yêu, về ý thức trách nhiệm; truyện cũng giống như lời nhắn nhủ trong truyện Nhật Ký Mang Thai Khi 17. Tuổi trẻ bước vào đời với nhiều cạm bẫy, nhưng lo lắng và cả sự lỡ làng nhưng tất cả rồi sẽ vượt qua được, hãy thận trong và suy nghĩ thật chín chắn, đọc truyện ngôn tình này và rồi bạn sẽ hiểu rõ điều này. Nàng là Lâm Duyệt, một người nghèo vừa học vừa làm, nàng từng nghĩ sao mình có một cuộc đời quá thê thảm bi thương như vậy. Đột nhiên một ngày, bốn người đàn ông mặc đồ đen đi vào phòng học, trước mặt tất cả học sinh cung kính kêu nàng một tiếng “thiếu phu nhân”, cũng đưa nàng vào trong một biệt thự to nhưng quỷ dị. Ở nơi này, nàng gặp được người xưng là chồng của nàng, người đàn ông đẹp trai đến yêu mị, còn có... một bé gái hai tuổi giống nàng như đúc. Mà bé gái hai tuổi kia hưng phấn gọi “Mẹ”, Lâm Duyệt thiếu chút nữa hôn mê bất tỉnh! Trời ạ! Nàng mới 18 tuổi, học sinh cấp ba, không nên có con gái lớn như vậy chứ? Còn nữa... nàng kết hôn từ khi nào chứ? Hắn là Mạc Lặc Nghị Phàm, một sát thủ lãnh khốc vô tình, người lãnh đạo tối cao của tập đoàn Thụy Tạp. Vài năm trước hắn bị một tiểu nữ sinh làm cho thầm mến dẫn đến một phút cả hai cũng đồng điệu, xuất phát từ trách nhiệm, hắn mang đi tiểu nữ sinh... ngoài ý muốn có được đứa nhỏ. Hạnh phúc không bao lâu, sau ngày nàng sinh con bị người thần bí mắt cóc, từ đó về sau bặt vô âm tín. Sau ba năm tái ngộ, nàng đã quên hắn... Truyện sẽ còn tiếp diễn đến đâu nữa, mời bạn đón đọc truyện và đi tìm câu trả lời. *** Nước Mĩ, Ban đêm ởLas Vegas, nhiều ánh đèn chói sáng chiếu rọi xuống nơi xa hoa trụy lạc, không ít âm mưu của thế giới. Bởi vì đêm quá khuya, trên đường xe qua lại thưa thớt. Một người đàn ông khóe miệng nhếch lên, bước chân bình thản đi trên đường cái, bóng người phủ dài, đi vào một tòa nhà. Ở trong một gian phòng xa hoa rộng lớn, hắn gặp được người bí ẩn hẹn hắn, tuy rằng không thấy rõ gương mặt hắn, nhưng theo màu da, màu tóc, dáng người cùng giọng nói, hắn là một người Hoa rất khôi ngô. Người tới đề cao cảnh giác, trực giác nói cho hắn biết, người này vô cùng kỳ quái, phải thật cẩn thận. Người bí ẩn cảm giác được hắn cảnh giác. Giọng nói có chút run run, lại hết sức hấp tấp nói “Nghị, ngươi…..ngươi hãy nghe cho kỹ, ta không có nhiều thời gian lắm, người sẽ cảm thấy kỳ quái vì sao ta lại biết ngươi , vì sao lại mang ngươi tới nơi này. Trước hết ta có lời muốn nói, xin hãy nghe rõ, nhưng đừng ngắt lời ta, không nên hỏi vì sao, có thể chứ?”. Nghị nhận thấy đôi người trước mắt này có chút mất đi nhẫn nại, thô lỗ như thế, còn dám can đảm đêm khuya hẹn hắn đến gặp mặt, nhưng gợi lên lòng hiếu kỳ của hắn, lông mi hơi nhíu lại gật gật đầu, người bí ẩn dường như cũng nhận ra Nghị bất mãn. “Không cần khẩn trương (lo lắng), ta nói ta không phải là kẻ thù của ngươi, cũng sẽ không thể gây bất lợi đối với ngươi, thả lỏng chút, hơn nữa ta nhắc lại lần nữa không cần ngắt lời ta nói, thời gian của ta không nhiều lắm. Ta đã mất rất nhiều ký ức, tương lai càng ngày sẽ quên càng nhiều…” Nói xong người bí ẩn đột nhiên run rẩy đứng lên, giống như chứng động kinh phát tác, khuôn mặt bắt đầu vặn vẹo, ước chừng nửa phút, người bí ẩn hồi phục bình thường, nhưng vẫn hơi run run như cũ, khó khăn tiếp tục nói: “Nghe đi, không nên hỏi ta là ai, chúng ta đã điều tra qua hoàn cảnh của ngươi, cảm thấy người vẫn còn là người lương tri, như vậy bây giờ ta xin người giúp đỡ, đem vật này mang về Trung Quốc, giao cho người của chính phủ Trung Quốc, một nam nhân tên là Mã Sĩ Kiệt”. Nói xong người nọ run run từ túi bên phải thong thả lấy ra một vòng cổ vàng, động tác chậm rãi hầu như không thể phân biệt được là có di chuyển, bởi vì người bí ẩn biết rõ, nhất cử nhất động giờ phút này, nếu có hơi sơ ý, có khả năng kinh động đến sát thủ mặt lạnh đứng đối diện hắn nổ súng. Mời các bạn đón đọc Người Mẹ Vị Thành Niên của tác giả Thiên Cầm
Mộng Thấy Sư Tử
Văn án:   “Dư Phi: “Bạch thầy, con nằm mơ thấy một con sư tử xanh, ý là làm sao?”   Thứ Cơ: “Nữ thí chủ, vài ngày nữa thí chủ sẽ gặp được một tấm chồng cao lớn vạm vỡ, cường tráng cứng cỏi.”   Bạch Phỉ Lệ cách đó ngàn dặm hắt hơi liền ba cái: “???”   Nghe nói nếu đang yên đang lành bị hoa gạo rơi trúng người, nghĩa là vận đào hoa của bạn đang tới.   Thế nhưng Dư Phi không bị bông hoa gạo nào rơi trúng người, hơn nữa còn bị đánh một trận thừa sống thiếu chết, sau đó bị đuổi khỏi Thiện Đăng Đĩnh - nơi đã nuôi nấng và dạy dỗ cô, đưa cô tới với con đường hát kinh kịch. Lý do là bởi có tư tình với Nghê Lân - một trong những người có sức ảnh hưởng lớn nhất Thiện Đăng Đĩnh.   Cô gọi Nghê Lân là “sư thúc”, mối quan hệ của hai người trước khi có tình cảm nam nữ nảy nở, thì chính là tình thầy - trò nghiêm khuôn kín phép. Thiện Đăng Đĩnh vốn là một phường hát vô cùng quy củ, mục đích luôn là giữ lại những nét văn hóa nghệ thuật từ xưa, cho nên việc này hiển nhiên không thể chấp nhận được. Huống chi, Nghê Lân còn là người đã có gia đình.   Mà Dư Phi cũng rất khẳng khái nói ra, chủ động xin rời khỏi Thiện Đăng Đĩnh, sau đó tuyên thệ, trong vòng ba năm sẽ không trở lại sân khấu kinh kịch.   (Vẫn là) nghe nói nếu đang yên đang lành bị hoa gạo rơi trúng người, nghĩa là vận đào hoa của bạn đang tới.   Thế nhưng Dư Phi không bị bông hoa gạo nào rơi trúng người, hơn nữa còn bị đuổi khỏi Thiện Đăng Đĩnh; ấy vậy mà vận đào hoa vẫn cứ vậy kéo tới. Cô rời khỏi nơi mình đã gắn bó cho tới lúc trưởng thành, cuối cùng vào một ngày nọ, không những lạc vào quán bar dành cho les, hôn môi với Quan Cửu - một trong những đại thần của giới cosplay 2D, mà còn lên giường với Bạch Phỉ Lệ - con trai của ông chủ tập đoàn Thượng Thiện. Từ đây kết ra một mối nhân duyên bền chặt không sao dứt được.   Vậy đấy, có người cần hoa gạo để biết mình sắp có vận đào hoa; cũng có người chẳng cần bông hoa nào cả, hoa đào vẫn bay tới tới tấp. Dư Phi lúc ấy chính là người thuộc vế thứ hai.   Mà Bạch Phỉ Lệ khi gặp gỡ Dư Phi, lần đầu tiên trong cuộc đời hơn hai mươi năm của anh, một bông hoa gạo đáp xuống người anh, để lại một vết đỏ nhàn nhạt.   Dư Phi nằm mơ thấy một con sư tử. Khi đi tìm sư thầy Thứ Cơ giải mộng, Thứ Cơ bèn phán rằng, con sư tử đó chính là chân mệnh thiên tử của cô.   Sau này khi kể lại buổi tối 419 ngày hôm đó, Bạch Phỉ Lệ cười: “Em nói em không thể đi theo tôi tiếp nữa, bởi vì tôi chỉ có ngoại hình là đẹp thôi chứ không phải là sư tử của em.” “Tôi bèn hỏi, sư tử của em là ai? Em không ngừng lắc đầu. Tôi lại hỏi, sư tử của em là kiểu nào? Em suy nghĩ hồi lâu rồi nói, sư tử của tôi à, một tay che trời, chỉ cần một tay là có thể nhấc được tôi lên.” [...] Cô cố nén lại cảm giác mất mặt, hỏi tiếp: “Sau đó thì sao?” “Thì tôi một tay bế em vào chứ sao.”   Bởi vì, Bạch Phỉ Lệ muốn trở thành con sư tử trong giấc mộng của Dư Phi.   Hiên ngang, dũng mãnh, vì cô mà một tay che trời.   __   Dư Phi là một người rất mạnh mẽ. Cô bị đuổi khỏi Thiện Đăng Đĩnh, tuy có ảo não, nhưng không vì thế mà tuyệt vọng. Đoạn tình cảm với Nghê Lân, tuy có nuối tiếc, nhưng chưa từng mù quáng và chấp nhất. Đây là điều mình rất thích ở Dư Phi. Cô yêu được, cũng buông được. Đối với những điều không thể nắm lấy hay sở hữu, không bao giờ mang tâm lí cố chấp cưỡng cầu. Xuất thân của cô không được tốt, vì thế Dư Phi rất nhạy cảm. Hơn nữa vì ở phường kịch đã lâu, cô dưỡng ra được một phong thái và tư duy rất thông tuệ, vô cùng thanh cao, vô cùng có hơi thở của nghệ thuật. Bởi thế, điều Dư Phi không chịu được nhất, là những gì hèn mọn.   Vì thế, tự tôn của cô rất cao.   Ngay chính Bạch Phỉ Lệ cũng đã nói, “Em không phải trời sinh thấp hèn, mà trời sinh kiêu ngạo.”   Dư Phi chính xác là kiểu nhân vật khiến mình vừa yêu vừa ghét. Yêu là bởi sự cứng cỏi và độc lập của cô, khí chất hào sảng và hơi thở nghệ thuật của cô; ghét là bởi cô có lúc suy nghĩ quá ích kỉ. Dư Phi quá mạnh mẽ, cũng quá kiêu ngạo, kiểu người như vậy rất khó chịu khuất phục hay cúi đầu trước người khác.   Bạch Phỉ Lệ có thể vì Dư Phi mà bỏ qua quá khứ của cô, bỏ qua thân phận của cô; thế nhưng Dư Phi lại có thể vì một câu hỏi xác nhận của Bạch Phỉ Lệ mà buông lời tổn thương anh. Cô giống như một con nhím đầy cảnh giác, chỉ cần cảm nhận được chút nguy cơ, cũng sẽ dốc sức phóng những mũi tên nhọn hoắt ra để bảo vệ mình, mà hiếm khi để ý xem, người thương yêu mình liệu có bị tổn thương hay không.   Cô nghĩ rằng Bạch Phỉ Lệ sinh ra là con nhà giàu, mọi thứ đối với anh đều rất thuận lợi, không thể so được với những khó khăn và cố gắng của cô mà lại không hiểu được rằng, mỗi người đều có nỗi khổ và khó khăn riêng. Mà tất cả những việc thuộc về cá nhân ấy, tuyệt đối không thể đặt lên bàn cân mà so bì.   Bạch Phỉ Lệ mắc chứng sợ máu. Khi còn nhỏ, anh tận mắt chứng kiến mẹ cắt tay tự sát trong phòng tắm, nên bị chấn động tâm lý nặng, phải đi điều trị rất lâu bệnh mới thuyên giảm. Chính vì những rối loạn tâm lý như vậy, trong Bạch Phỉ Lệ có hai nhân cách; nhưng dù là nhân cách nào, thì cũng là Bạch Phỉ Lệ yêu Dư Phi hết mực. Anh từng nói với cô, trong chuyện tình cảm, anh luôn cầu may.   May mắn, nên gặp được cô.   Vì cô, anh gạt bỏ chứng sợ máu của mình, chạy tới giúp cô cản lại nắm đấm của tên côn đồ. Vì cô, anh không ngại ôm Dư Phi một thân đầy máu chạy thẳng tới bệnh viện, chỉ sợ cô không ổn rồi.   Người mắc chứng sợ máu, thực ra không nhẹ nhàng như người ta vẫn tưởng. Chỉ cần nhìn thấy một chút máu thôi, cơ thể họ cũng sẽ có phản ứng, run rẩy, sợ hãi, đứng không vững, thậm chí là ngất xỉu.   Thế nhưng vì Dư Phi, Bạch Phỉ Lệ không do dự thách thức giới hạn của bản thân.   Cũng là vì cô, nên anh chấp nhận cô kiêu ngạo, chấp nhận cô ích kỉ. Anh từng chút từng chút kiên nhẫn đợi cô nhận ra, thậm chí đồng ý xa nhau một thời gian để hai người giải quyết việc của mình và thấu suốt mọi chuyện. Yêu là cùng làm cho nhau trở nên tốt hơn. Quan hệ của Bạch Phỉ Lệ và Dư Phi chính là như vậy. Có lúc hai bọn họ căng thẳng tới mức dường như không thể hòa giải được; thế nhưng vận mệnh là vận mệnh, sợi tơ hồng giữa hai người có thể co có thể giãn, thế nhưng tuyệt đối sẽ không thể đứt.   Dư Phi nói, cô thích Bạch Phỉ Lệ, thích theo cách mà, “Không hỏi quá khứ, không nói tương lai, chỉ tính hiện tại.” "Em yêu anh, rất yêu rất yêu. A Phỉ, Bạch Phỉ Lệ, bất kể là con người nào của anh, bất kể là dáng vẻ nào của anh, em cũng yêu vô cùng."   Còn Bạch Phỉ Lệ, anh yêu Dư Phi không tính toán, cũng không mục đích, chỉ biết yêu là yêu vậy thôi. Có lẽ bởi được bảo bọc và nuông chiều từ bé, nên Bạch Phỉ Lệ có lúc cho mình cảm giác anh như một đứa trẻ vậy, đáng yêu ngây thơ lắm. :v Lúc làm chuyện đó, còn bị Dư Phi chọc cho đỏ hồng cả mặt. Bạch Phỉ Lệ còn hồn nhiên tới mức để Dư Phi… cầu hôn trước. =]] __   “Dư Phi hơi ngượng ngùng, nói thế nào cũng cảm thấy có chút không tự nhiên. Cô cất lời:   "Ừm, thế này... cầu hôn... được chưa?"   Tay trái hoa hồng, tay phải nhẫn.   Ánh mắt Bạch Phỉ Lệ sáng rực nhìn cô chằm chằm: "Vậy em cầu đi."   Dư Phi: "..."   Không nghĩ tới anh lại không biết xấu hổ như vậy... Dư phi nghĩ bụng, theo kế hoạch mà cô dự trì, đến đoạn này Bạch Phỉ Lệ hẳn là nên hết sức cảm động, sau đó thuận lợi kết thúc mới phải.   Dư Phi bụng bảo dạ, thôi được, đã đến bước này rồi, còn ngại gì mất mặt nữa.   Vậy là cô ngay ngay ngắn ngắn quỳ gối xuống, cầm hoa hồng và nhẫn, trịnh trọng nói: "Bạch Phỉ Lệ, anh đồng ý kết hôn với em chứ? Cả đời chỉ có thể yêu một mình em thôi."   Bạch Phỉ Lệ nhìn cô đăm đăm: "Vậy còn em?"   Dư Phi nói: "Em cũng chỉ yêu mình anh."   Bạch Phỉ Lệ cúi đầu qua hôn nhẹ lên gò má cô, thấp giọng thì thầm bên tai cô:   "Anh đồng ý." __   “Mộng thấy sư tử” không chỉ tập trung vào tuyến tình cảm của các nhân vật, mà còn đưa người đọc tới với kiến thức của hí kịch, kinh kịch và giới cosplay 2D. Đã lâu rồi mình mới đọc một bộ truyện có kiến thức âm nhạc nhiều tới mức này. Nghệ thuật có mặt ở mọi nơi trong “Mộng thấy sư tử”. Có lẽ vì thế mà câu chuyện này có không khí gì đó rất cổ xưa, rất thanh tao (nói vậy chứ Dư Phi hài lắm luôn ấy, có mấy đoạn mình phải bật cười :)) ). Giọng văn tác giả rất mềm mại, nhẹ nhàng, editor edit cũng mượt nữa.   Có điểm trừ có đôi lúc mình hơi bực Dư Phi bởi cô cố chấp cũng cứng đầu quá, nhưng sau lại cảm thấy cảm phục cô hơn; bởi một cô gái như Dư Phi, có thể mạnh mẽ tự mình gây dựng và làm chủ cuộc đời từ hai bàn tay trắng. Một cô gái như vậy, một cô gái vô cùng tài giỏi, cũng rất đáng ngưỡng mộ. Mình cũng rất thích Bạch Phỉ Lệ, người vừa ôn nhu vừa hi sinh như anh… anh là một người đàn ông rất tốt.   Ngoài hai nhân vật chính ra thì các nhân vật phụ cũng rất ổn nhé. Nhưng tiếc là tình cảm đa số đều không vẹn toàn. Phiên ngoại sẽ bật mí thêm về chuyện của Nghê Lân - lí do mà năm đó Dư Phi bị đuổi khỏi Thiện Đăng Đĩnh; cũng sẽ nói thêm về cô gái hôn môi với Dư Phi ở quán bar tối hôm gặp Bạch Phỉ Lệ. Tựu chung, “Mộng thấy sư tử” khá hay, mình nhiệt tình đề cử nhé. ^^ ______________   " ": Trích từ truyện   Review by #Ám Tần - fb/ReviewNgonTinh0105 *** Phật Hải cho tới nay chưa từng gặp qua cơn bão nào lớn như thế. Vị hòa thượng trực ở Văn Thù Viện gian nan đánh chuông. Tăng bào của y bị gió lớn thổi căng phồng, hệt như một cánh buồm no gió. Y hậm hực xoa xoa cái đầu trọc lốc: "May mà không có tóc, nếu không đã bị gió thổi rối tung rồi." lại trừng mắt nhìn cậu sư đệ đang đứng một bên chơi điện thoại: "Thứ Cơ! Không giúp một tay thì thôi đi, còn đứng đấy mà chơi được nữa à!" Ngón tay Thứ Cơ lướt xoàn xoạt trên màn hình: "Đừng quấy rầy em giúp sư phụ quản lý Weibo. Tuần trước vừa ra mắt "Văn Thù giải mộng", lượng fan tăng lên một đống luôn." Tràng hạt của hắn bị gió thổi bay tung. "...Tôi... Tổ sư cha nó chứ... Cậu toàn dùng nick có dấu chính chủ đăng mấy cái thứ mê tín vụng trộm đó, để sư phụ biết xem thầy có đánh què chân cậu không!" Thứ Cơ dựng ngón tay về phía sư huynh: "Người xuất gia không nên ác khẩu! Không nên nổi nóng!" "..." Y giơ tay lên muốn táng cho tên sư đệ một phát, Thứ Cơ mau lẹ né ra. Đột Nhiên, Thứ Cơ nhìn chòng chọc vào điện thoại, ré lên như gà bị chọc tiết: "Bỏ mẹ? Wifi đứt rồi?" "..." Thứ Cơ ngẩng đầu lên nhìn xung quanh một vòng: "Nguy rồi sư huynh, cái dây điện cũ mèm kia bị gió thổi đứt rồi." Mời các bạn đón đọc Mộng Thấy Sư Tử của tác giả Tiểu Hồ Nhu Vĩ.