Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Yên Hoa Tam Nguyệt

Ta là tỳ nữ hầu hạ bên cạnh hoàng thượng. Đến nay, ta đã theo hầu ngài được hơn mười năm, từ lúc ngài còn là vị hoàng tử đáng mến cho đến khi trở thành bậc đế vương đáng sợ. Mọi người đều nghĩ ngài sẽ nạp ta vào hậu cung, nhưng ta biết...ngài khinh thường ta *** Ta là tỳ nữ hầu hạ bên cạnh hoàng thượng. Đến nay, ta đã theo hầu ngài được hơn mười năm, từ lúc ngài còn là vị hoàng tử đáng mến cho đến khi trở thành bậc đế vương đáng sợ.     Mọi người đều nghĩ ngài sẽ nạp ta vào hậu cung, nhưng ta biết...ngài khinh thường ta.     1.     Ta nhìn mảnh gốm men ngọc văng dưới đất, không khỏi xuýt xoa. Chiêu Nguyệt cung có thứ nào là không xa xỉ, ngay cả Trường Nhạc cung của hoàng hậu cũng không xa hoa đến độ này.     Vị Lệ phi chủ cung này chẳng còn giữ được phong thái ung dung quý phái như thường ngày. Lúc này, nàng liên tay đập vỡ đồ đạc.     Bệ hạ ở bên yên lặng nhìn nàng, không nóng giận, không vội vàng, không rõ cảm xúc của ngài thế nào, hình như đang đợi nàng đập cho hết.     Ta đưa mắt ra hiệu cho các cung nhân lui ra ngoài, sau đó ta cũng lui ra, đóng cửa điện lại đứng trông bên ngoài.     Có một số chuyện chúng nô tỳ không nên nghe, không nên biết.     Nhưng dẫu sao ta cũng là thị nữ thiếp thân của hoàng thượng, nên ta vẫn biết nhiều chuyện hơn kẻ khác.     Lệ phi nương nương tên đầy đủ là Sở Lăng Sương, là con gái của tả tướng. Nàng vào cung nhận được vô vàn sự sủng ái của hoàng thượng, thậm chí có phần lấn át hoàng hậu.     Trong mắt mọi người, Lệ phi chính là tình yêu đích thực của hoàng thượng, còn tả tướng là quyền thần đắc lực trong triều.     Nhưng chính vào lúc tất cả đều mờ mắt trước hào quang của vinh hoa phú quý, hoàng thượng hạ lệnh khám xét, tịch biên phủ tả tướng.     Quan viên địa phận địa phương kiện vượt cấp tố cáo tả tưởng tham ô nhận hối lộ, biển thủ khoản tiền cứu trợ thiên tai.     Hoàng thượng hạ lệnh điều tra tận tường, phát hiện tả tướng dùng khoản tiền này để xây dựng đội quân tinh nhuệ.     Hoàng thượng từ trong điện trở ra, ta vội vàng nối gót ngài.     Trước khi đi ta còn ngoái lại nhìn phía trong một lượt. Lệ phi sụp đổ ngồi bệt dưới nền, búi tóc bung ra, sắc mặt nhợt nhạt, không còn khí chất kiêu kỳ như trước.     Bước vào Càn Thanh cung, bên trong chỉ có một mình hoàng thượng. Ngài mệt mỏi dựa vào thành ghế, ánh mắt cô độc.     Ta bưng trà đến, sờ bên ngoài thành chén, cẩn thận xem lại trà đủ độ ấm người hay dùng chưa.     Ngài uống ngụm trà, khẽ mở lời: "Ngươi nói xem...có phải trẫm vô tình quá không?"     Là có hay không? Ta không được phép nói, vì có hay không đều là sai.     Lý Bá từng dạy ta "thận trọng luôn đi đầu".     "Hoàng thượng luôn lo nghĩ cho bách tính, mọi việc hoàng thượng làm đều là vì thiên hạ Đại Lương." Ta từ tốn đáp lại.     Ngài gật đầu, mở mắt ra, từ cô độc biến thành kiên định.     Ta thầm thở phào, như vậy nghĩa là trả lời đúng rồi.     "Người hầu trong cung quen thói nịnh bợ và chèn ép. Thời gian này ngươi để ý đừng để phủ nội vụ làm khó Lệ phi."     "Vâng."     Ta đi ra khỏi Càn Thanh cung, bước đi dần trở nên thong thả hơn. Trong điện tôi tối chỉ còn lại một mình hoàng thượng.     Tất cả tội danh của phủ tả tướng đều đổ lên đầu trưởng tử trong nhà. Tả tướng chỉ phải nhận tội tắc trách trong việc dạy dỗ con cái.     Thực ra không phải tả tướng đẩy con mình ra gánh hết hậu họa, mà là hoàng thượng cố tình làm vậy. Vì ngài niệm tình công lao của tả tướng nên để y hưởng nốt tuổi già.     Quan trọng hơn, hoàng thượng muốn xóa sổ suy nghĩ định ngóc đầu trở lại của hậu duệ phủ tả tướng.     Còn về Lệ phi, vì nàng vào cung đã lâu không biết sự tình nên được miễn tội.     Người đời cảm thán hoàng thượng có tình cảm sâu nặng với Lệ phi, tiếc thay cho tấm lòng ấy.     Còn ta lại thầm khinh thường. Làm người đau rồi lại giả vờ bù đắp, chẳng qua là để vơi bớt nỗi hổ thẹn trong lòng mình mà thôi.     Nhưng bách tính đều cảm thấy ngô hoàng nhân từ.     "Không làm việc sao, vẩn vơ gì thế?"     Lý công công cau có. Ông từ đằng sau vòng ra trước cốc vào đầu ta, ta chợt bừng tỉnh.     "Lý Bá nô tỳ đi ngay đây."     Lý Bá thở dài: "Ta biết ngươi đang nghĩ gì. Nhưng có những chuyện ngươi không nên quản. Hầu hạ bao năm vẫn chưa hiểu phép tắc sao?"     "Nô tỳ đã rõ."     "Phải nhớ thân phận của mình và làm việc cho cẩn thận." Nói xong, ông lại giơ tay lên như thể sắp đánh ta lần nữa.     Ta nhanh chóng tránh đi: "Nô tỳ biết rồi, giờ nô tỳ đi ngay!"     Lý công công thuộc lớp người hầu cũ trong vương phủ trước kia. Còn bây giờ ông là thái giám tổng quản bên cạnh hoàng thượng, cũng là người hoàng thượng tín nhiệm nhất.     Ông ấy chỉ nghe lệnh hoàng thượng, không ngại gì kẻ khác.     Nói là làm việc nhưng thực ra ta chỉ cần hầu hạ một mình hoàng thượng, dù gì ta cũng là tỳ nữ của ngài.     2.     Chưa đến nửa ngày, hoàng thượng đã hạ chỉ.     Phủ tả tướng tàng trữ quân binh trái phép, ý đồ tạo phản, nam nhân chịu tội đi đày, nữ nhân chịu tội giáng xuống thứ dân.     Niệm tình tả tướng nhiều năm cống hiến, nay cho về quê quy ẩn dưỡng già.     Nhớ đến lời hoàng thượng dặn dò hôm trước, ta bèn đến thử Chiêu Nguyệt cung, lỡ dở Lệ phi nghĩ dại.     Trông thấy ta, nàng không lấy gì làm lạ. Nàng vẫn ngồi đó bên cạnh bàn với đôi mắt vô hồn. Nàng loay hoay lấy thứ gì từ trong cái tráp.     Ta liếc qua, trong cái tráp ấy thấy rõ nhất là con chuồn chuồn tre, năm xưa đích thân hoàng thượng làm tặng nàng.     "Hoàng thượng đạt được mục đích rồi, còn giữ ta lại làm gì?"     Ta không biết nàng đang hỏi ta hay đang độc thoại với chính mình.     Cảm nhận được sự chán chường của nàng, ta không thể nào thốt nổi mấy lời vô tội vạ như "Bệ hạ yêu thương người sâu sắc".     Ta khó khăn lắm mới cất nên câu: "Hoàng thượng nói nương nương mãi mãi là Lệ phi tôn quý."     "Ha, Lệ phi..." Nàng cười giễu.     "Ta sinh non e là cũng do y?"     Ta không đáp, chỉ thấy tràn ngập sự áy náy.     Hồi ấy, Lệ phi mang thai được 3 tháng, bị Gia tần đầu độc mất con.     Hoàng thượng vô cùng tức giận. Ngài thu hồi binh quyền từ tay huynh trưởng Gia tần và hạ hai bậc quan.     Lý Bá từng dạy ta, họa từ miệng mà ra, chuyện gì không nên nói thì không được nói.     Lệ phi là người thông minh, có những chuyện dù người khác không nói nàng vẫn tự đoán được.     Nàng lại nhìn ta hỏi: "Phụ thân và huynh trưởng ta...thật sự tàng trữ quân binh sao?"     Ta cụp mắt, không dám đối diện với nàng. Đích thân hoàng thượng định tội phủ tả tướng, chứng cứ rõ ràng, không được phép có luận điệu khác.     "Thôi vậy, làm khó ngươi có ích gì?" Nàng cười chua xót.     "Lệ phi nương nương, đời người phải nhìn về phía trước, trong hậu cung sẽ không có bất cứ kẻ nào dám bất kính với người, người nhất định phải sống cho tốt."     Ta không dám nhìn nàng thêm nữa nên rời đi.     Phủ tả tướng tham ô có lẽ là có thật. Song, tiền cứu trợ thiên tai là một khoản rất lớn, có lẽ bọn họ cũng chẳng dám nuốt trọn.     Còn về việc tàng trữ quân binh...bọn họ không có gan làm, mà cũng không cần phải hành xử vậy.     Nhưng nếu không nhờ có tội danh mưu phản thì làm sao có thể nhổ tận gốc, triệt tận rễ phủ tả tướng đây?     Nói thật, ta khá thích Lệ phi nương nương.     Mặc dù nàng được sủng ái nên sống hơi tùy hứng, nhưng chính thế nên tình tình thẳng thắn. Với cả bình thường nàng không trút giận lên người hầu, đối xử với ta rất có chừng mực.     Trong cung, những vị phi tần mới tiến cung thường khinh ta chỉ là một ả nô tỳ hèn mọn, đồng thời cũng cảnh giác ta sẽ bò lên giường hoàng thượng. Nên bao giờ cũng sẽ có vị quý nhân nào đó hạnh họe làm khó ta. Chỉ có Lệ phi nương nương là khác.     Song, ta cũng không giúp được nàng. Ta chỉ là một nô tỳ thôi.     Lý Bá từng nói, lúc nào cũng phải nhận thức được thân phận của mình.     Hoàng thượng chung quy vẫn là hoàng thượng, ngày nào ngài cũng tất bật lo liệu chính sự. Nô tỳ chung quy vẫn là nô tỳ, ta luôn túc trực bên cạnh mài mực cho ngài.     Bỗng bên ngoài có tiếng cãi vã. Một nữ nhân khoác trên mình bộ cánh rực rỡ xông vào điện bất chấp sự ngăn cản của thị vệ.     Triều đình và hậu cung, có kẻ sụp đổ thì có kẻ phất lên.     Khuê nữ Lưu Uyển của hộ bộ thị lang tiến cung mấy ngày trước được phong thành quý nhân.     "Bệ hạ phê duyệt tấu chương chắc mệt lắm rồi. Thần thiếp xuống bếp hầm canh hạt sen cho hoàng thượng, hoàng thượng nếm thử xem." Nàng ra hiệu cho tỳ nữ mở lồng đựng đồ ăn ra.     Hoàng thượng cười nói: "Khổ cho Uyên Nhi quá, sau này không cần vất vả vậy đâu."     "Chỉ cần hoàng thượng thích, Uyển Nhi rất sẵn lòng." Uyển quý nhân cười nũng nịu.     Sau đó, nàng liếc ta với đầy vẻ khinh thường, thấy ta đang mài mực, nàng nói với hoàng thượng: "Ngữ nô tỳ này vụng về lắm sao mà hầu hạ hoàng thượng được, để thiếp mài mực cho người."     Ta trông về phía hoàng thượng. Nhận được sự đồng ý của ngài, ta yên lặng tránh sang một bên.     Ta mài mực đau cả tay, may quá có người giành việc.     3.     Ta không dám đứng không, vội vàng đi lấy ngân châm và lấy thêm một cái thìa nữa.     Thử đồ ăn bằng ngân châm không phát hiện điều gì bất thường.     Sau đó, ta múc một thìa canh hạt sen đưa lên miệng, ngọt đến rùng mình. Ta cố gắng giữ cho biểu cảm bình thường nhất, nuốt thìa canh.     Thấy không có gì bất thường, ta mới bưng canh hạt sen đến trước mặt hoàng thượng.     Uyển quý nhân thấy thế giận lắm: "Tiện tỳ, canh hạt sen bổn cung làm cho hoàng thượng, ngươi không xứng được ăn!"     Ta giữ đúng lễ độ quỳ xuống: "Uyển quý nhân, tất cả các món bệ hạ dùng đều phải để nô tỳ thử độc trước."     "Ý của ngươi là bổn cung hạ độc hoàng thượng sao?" Nói rồi nàng giơ tay lên vung thật mạnh về phía ta.     Đúng như ta dự đoán, hoàng thượng bắt lấy cánh tay nàng, không để mặc ý nàng.     "Bệ hạ..." Nàng nhìn hoàng thượng với ánh mắt tủi hờn.     Mặc dù ánh mắt hoàng thượng vẫn chan chứa âu yếm, ngài vẫn cười nhìn Uyển quý nhân, nhưng cánh tay ngài dần dần siết chặt hơn.     Cho đến lúc Uyển quý nhân đau quá kêu ré lên, ngài mới buông tay.     "Không cần hầu hạ nữa, lui ra đi."     "Vâng." Ta từ tốn đáp.     Ta thong thả đi ra ngoài điện, không dám bước đi nhanh quá, cũng không muốn đi chậm quá.     Nghe cái tiếng ở đằng sau kìa...     "Canh hạt sen này ngon ngọt thật, tay nghề của Uyển Nhi đúng là không thể coi thường."     Vẫn là giọng nói rất đỗi dịu dàng.     Ta không để tâm đến chuyện Uyển quý nhân làm ban nãy. Ta là một nô tỳ, bao năm nay không biết phải chịu người ta coi thường và rẻ mạt mình đến mức nào. Ta đã quen rồi.     Nhưng, trong chốn hậu cung này, ta trông thấy dáng vẻ đoan trang mẫu mực của hoàng hậu, đã quen với vẻ kiêu kỳ mà thẳng thắn của Lệ phi, cùng với sự dịu dàng nhã nhặn của Hiền phi, cũng từng nhìn thấy sự dè dặt ánh lên nơi các phi tần khác...     Nhưng chưa bao giờ ta chứng kiến chỉ một quý nhân mà dám kiêu ngạo, ngang ngược đến vậy.     Trước đây, lần đầu tiên Gia tần gặp ta, nàng đã hắt nước trà lên người ta. Hôm sau cánh tay nàng bị nước sôi làm bỏng.     Không phải ta báo thù, mà là do hoàng thượng.     Ngài từng nói, ngài sẽ luôn ghi nhớ những ngày tháng năm xưa trong Vương phủ. Và ngài hứa rằng chỉ cần ta an phận thủ thường, ngài sẽ đảm bảo cho ta một cuộc sống an yên, cũng như là sự kính trọng mà người thường không thể có.     Cho đến nay, đúng là ngài đã làm như vậy.     Mặc dù năm nay ta mới 18 tuổi, nhưng người hầu kẻ hạ trong cung bất kể tuổi tác, lai lịch đều phải cung kính gọi ta một tiếng "Thư Nhiên cô cô".     Ngoài Lý Bá hay cốc đầu ta ra thì dù là phi tần được sủng ái ra sao cũng không gây khó dễ cho ta.     Còn ta lại thấy ngài làm vậy chẳng qua là vì ngài vẫn cần ta.     Ngài tin tưởng ta sẽ không vì lợi ích cá nhân mà làm hại ngài.     Nhưng nghĩ lại, nếu ngài nhất quyết muốn thay người thì cũng chẳng phải chuyện khó.     Nghĩ vậy, chợt ta thấy cuộc sống của mình cũng không đến nỗi.     Giáp Tết, hoàng thượng lệnh cho ta mang quà đến biếu trưởng công chúa. Tĩnh Gia công chúa là tỷ tỷ ruột cùng mẫu thân với hoàng thượng. Nên ngài đối đãi tất nhiên phải khác.     Năm xưa, trưởng công chúa và phò mã được tiên đế ban hôn. Sau khi thành hôn, đôi phu thê không êm ấm, thậm chí phò mã còn lén lút qua lại với tình nhân. Công chúa vô cùng tủi nhục.     Hoàng thượng nổi giận đùng đùng. Ngài tống cả nhà phò mã vào ngục và thu hồi lại quặng đồng phía nhà phò mã quản lý.     Công chúa niệm tình nghĩa phu thê nên đã cứu phò mã ra khỏi ngục. Không ngờ hôm sau phò mã tự vẫn.     Người đời đều nói y quá hổ thẹn nên tự vẫn.     Từ đó về sau, trưởng công chúa đóng cửa tịnh tâm. Cho dù hoàng thượng có triệu kiến người cũng không tiến cung.     Mỗi dịp Tết đến, nhà nào nhà nấy đều quây quần đầm ấm. Còn phủ trưởng công chúa vẫn vậy, im ắng, tiêu điều. Quà đã đến nơi, ta bèn cho cung nhân trở về trước.     Công chúa điện hạ vẫn như trước đây, trang phục giản dị, không cài trang sức, chỉ bới tóc đơn giản.     Mời các bạn đón đọc Yên Hoa Tam Nguyệt của tác giả Zhihu.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Năm tháng tĩnh lặng, kiếp này bình yên - Bạch Lạc Mai
Tên ebook: Năm tháng tĩnh lặng, kiếp này bình yên (full prc, pdf, epub) Tác giả: Bạch Lạc Mai Thể loại: Ngôn tình, Văn học phương Đông   Dịch giả: Lục Bích   Kích thước: 12x19cm   Số trang: 436   Ngày xuất bản: 18/02/2014   Giá bìa: 108.000 ₫   Công ty phát hành: Cẩm Phong Books   Nhà xuất bản: NXB Văn Học   Chụp pic: bobo_chacha   Type: treranh, Smiley Su, pychan, intheend   Beta: namlun   Tạo prc: Dâu Lê   Nguồn: luv-ebook.com   Ebook: Đào Tiểu Vũ's eBook - http://www.dtv-ebook.com Bìa sách Năm tháng tĩnh lặng, kiếp này bình yên Giới thiệu: “Năm tháng tĩnh lặng, kiếp này bình yên” kể về rất nhiều người, chậm rãi ngắm hoa khai, thưởng trà ngắm hồ xuân thuỷ, từ một thành phố đến một thị trấn. Năm tháng phong trần, có những người sẽ gói ghém cô đơn vào hành lý, có những người lại đeo đẳng những ký ức trên vai, tất cả đều đang kiếm tìm một phần linh hồn nguyên sơ trong chính mình, nhưng một phút vội vàng lại trót quên đi bản ngã, không tìm thấy đường về. Tài nữ lánh đời Bạch Lạc Mai, lấy thiện ý viết hồng trần, lấy phật hiệu đàm đạo nhân sinh, lấy mây nước trong thiền để nói chuyện nhân gian khói lửa… Tác giả Bạch Lạc Mai: Bạch Lạc Mai tên thật là Tư Trí Tuệ, sống ở Giang Nam, đơn giản tự chủ, tâm như lan thảo, văn chương thanh đạm. Những tác phẩm đã xuất bản: - Gặp gỡ nơi hồng trần sâu nhất  (tải eBook), - Năm tháng tĩnh lặng, kiếp này bình yên, - Hết thảy gặp gỡ trên thế gian đều là cửu biệt trùng phùng, - Hận không gặp nhau khi chưa xuống tóc, - Gió Tây thổi biết bao nhiêu hận, thổi chẳng tan nét mày cong, - Nếu em bình an, đó là ngày nắng, - Bởi vì thấu hiểu, cho nên từ bi - ... Mời các bạn đón đọc Năm tháng tĩnh lặng, kiếp này bình yên của tác giả Bạch Lạc Mai.
S.C.I Mê Án - Nhĩ Nhã
  AudioBook SCI Mê Án Tập   Ngày 8 tháng 11 năm 2006, lúc 13:00 đội SCI được thành lập, SCI viết tắt của Special Crime Investigation team, là đội điều tra những vụ án đặc biệt, thành viên của đội là những cá nhân ưu tú của ưu tú trong cục cảnh sát Trung Quốc. Mỗi một vụ án đến với đội đều là những vụ liên hoàn án (giết người hàng loạt) với hung thủ không lường được và phương thức phạm tội làm người khác phải hoảng sợ. Thế nhưng ngay giữa hiện trường tanh mùi máu và những cuộc đấu trí nảy lửa, tình yêu của những chàng trai trẻ trong đội vẫn chớm nở… *** S.C.I. thành lập S.C.I. là tên gọi tắt của đội điều tra những vụ án có tình tiết đặc biệt (Special Crime Investigation Team). Do chính Tổng cục trưởng cục Cảnh sát đề nghị thành lập, chuyên điều tra những vụ trọng án đặc biệt, thành viên bao gồm những cá nhân ưu tú nhất của cục. Bản tuyên bố thành lập đội như sau: Bất kỳ hành động nào của S.C.I. đều mang tính độc lập. Tất cả hành động sẽ do chính đội trưởng báo cáo trực tiếp lên cục trưởng mà không bị bất kỳ bộ phận khác cản trở. Khi S.C.I. yêu cầu, các bộ phận khác phải lập tức toàn lực phối hợp. Người ký: Tổng cục trưởng Cảnh sát Bao Chửng Thời gian ký: ngày 7 tháng 11 năm 2006 Danh sách thành viên của S.C.I. Đội trưởng (chính): Bạch Ngọc Đường Ngày sinh: ngày 27 tháng 9 năm 1980 Lý lịch: - Năm 1998: tốt nghiệp trường quân đội X, ba năm liền quán quân môn Sanda. - Năm 1999 – 2002: phi công máy bay chiến đấu, đạt quân hàm Thượng úy không quân - Năm 2002 – 2005: xuất ngũ, gia nhập đội cảnh sát thành phố S cho tới bây giờ, phá vô số án. Đội trưởng (phó): Triển Chiêu Ngày sinh: ngày 26 tháng 9 năm 1980 Lý lịch: - Năm 1998: đạt bằng thạc sĩ môn tâm lý học tội phạm ở trường quân đội X - Năm 2002: lấy bằng tiến sĩ môn tâm lý học tội phạm - Năm 2002 – 2004: công tác tại phòng nghiên cứu tâm lý học đặc biệt ở New York - Năm 2005: về nước, làm cố vấn tâm lý học tội phạm cho chính phủ, kiêm giáo sư môn tâm lý học trường quân đội X Hiện là cảnh sát của phòng Nghiên cứu tâm lý của cục Cảnh sát thành phố S Đội viên (công việc bên ngoài): - Vương Triều: cảnh sát (trước ở dưới quyền Bạch Ngọc Đường) - Mã Hán: cảnh sát (nguyên là đội viên của Phi Hổ) - Trương Long: cảnh sát (trước ở dưới quyền Bạch Ngọc Đường) - Triệu Hổ: cảnh sát (có 5 năm kinh nghiệm nằm vùng) - Từ Khánh: cảnh sát (nguyên là kỹ sư máy móc của quân đội) Đội viên (công việc bên trong): - Công Tôn Sách: pháp y (Tiến sĩ Nhân chủng học) - Tưởng Bình: chuyên gia vi tính (một trong những hacker giỏi nhất nước) Khác (không phải nhân viên cảnh sát): - Lư Phương: truyền thông liên lạc (phát ngôn viên của cảnh sát) - Hàn Chương: tình báo viên (liên quan đến bảo mật tin tức) Ngày 8 tháng 11 năm 2006, 13:00, những nhân viên trên đến lầu 17, phòng làm việc S.C.I. ở cục Cảnh sát thành phố S báo danh. S.C.I. – đội điều tra những vụ án có tình tiết đặc biệt (Special Crime Investigation Team) chính thức thành lập.   Mời các bạn đón đọc S.C.I Mê Án của tác giả Nhĩ Nhã.
Đến phủ Khai Phong làm nhân viên công vụ - Âu Dương Mặc Tâm
Tên ebook: Đến phủ Khai Phong làm nhân viên công vụ Tác giả: Âu Dương Mặc Tâm  Thể loại: Cổ đại, Hài hước, Ngôn tình, Xuyên không, Văn học phương Đông    Dịch giả: Trần Thúy Hiền    Số trang: 476    Hình thức bìa: Bìa mềm    Kích thước: 14.5x20.5 cm    Giá bìa: 99.000 VNĐ    Ngày xuất bản: 21-01-2013    Công ty phát hành: Bách Việt    Nhà xuất bản: NXB Thời Đại    Chụp pic: Bỉ Ngạn   Type: LuHan Kris, Mira Gem, Quyen Ha Ngo, levan, maiquynh, ivy.phu0ng, tieuthanh, giaphatcorp   Beta: Hoàng Hạnh Phan   Tạo prc: Dâu Lê   Nguồn: luv-ebook.com, EFF   Ebook: Đào Tiểu Vũ's eBook - http://www.dtv-ebook.com Bìa sách Đến phủ Khai Phong làm nhân viên công vụ tập 1 Giới thiệu: Hài hước, trẻ trung, hiện đại và lôi cuốn, có quá nhiều yếu tố hấp dẫn có thể kể đến để minh chứng cho sức hút của cuốn tiểu thuyết xuyên không Đến phủ Khai Phong làm nhân viên công vụ giữa một rừng các tiểu thuyết đủ mọi thể loại trên thị trường sách Việt Nam hiện nay. Bối cảnh câu chuyện quen thuộc, những hình tượng nhân vật cũng không còn xa lạ với các độc giả nhưng cái hay, cái sáng tạo của Âu Dương Mặc Tâm chính là việc khắc họa khá thành công nữ nhân vật chính Kim Kiền – người đóng vai trò là sợi chỉ xuyên suốt, kết nối nhiều nhân vật khác và tạo chất kết dính cho tổng thể câu chuyện từ những chi tiết mới lạ, vui nhộn. Tác giả cũng tập trung đi vào khai thác tâm lý, tính cách nhân vật, dàn dựng những cảnh huống ấn tượng để đem đến cảm xúc chung thật khó quên cho độc giả. Hãy cùng Kim Kiền khám phá cuộc sống mới đầy bất ngờ của cô và tận hưởng những giây phút giải trí thật nhẹ nhàng! Bìa sách  Đến phủ Khai Phong làm nhân viên công vụ tập 2 Kim Kiền, một cô gái của thế kỉ 21, không những không xinh đẹp mà trông lại chẳng khác gì nam nhi, mắt nhỏ, mình dây, gương mặt chẳng có nét gì nổi trội cả. Đã vậy tính tình còn ở dưới mức bình thường, đã ham tiền lại háo sắc, nhát chết nhưng mê giai, chỉ cần thấy giai đẹp là mắt sáng như đèn pha. Có thể nói, Kim Kiền chính là một cô gái hết sức, hết sức tầm thường, cũng giống như cái tên Kim Kiền của cô vậy. (“Kim Kiền” nghĩa là quỳ gối trước đồng tiền.) Vì hám tiền mà Kim Kiền đồng ý làm “vật thí nghiệm” cho cỗ máy xuyên không của một nhà khoa học, ngờ đâu cô thật sự xuyên không về quá khứ, rơi xuống đúng đầu hai nhân vật “tai tiếng” trong giang hồ là Y Tiên và Độc Thánh. Nhờ cơ duyên kỳ ngộ trên trời rơi xuống này mà Kim Kiền được hai vị Y Tiên và Độc Thánh nhận làm đệ tử, truyền cho cách chữa bệnh dùng độc. Sau những ngày tháng bị “nhồi nhét” vô số các phương thức hại người (và cứu người), cuối cùng cũng đến ngày nàng “thành tài” và bị đá ra chốn giang hồ. Nàng cải trang nam nhi, vào Khai Phong phủ làm bộ khoái, cấp dưới của Triển Chiêu, giúp Bao đại nhân phá án và gây ra hàng loạt các tình huống dở khóc dở cười… Một Bao đại nhân liêm khiết chính trực, một Công Tôn Sách đa mưu túc trí, “gian xảo” vô cùng, một Ngự Miêu Triển Chiêu đẹp trai ngời ngời, nghĩa khí đầy mình, là “Idol” của cả thành Biện Lương, một Kim Kiền miệng lưỡi dẻo quẹo, chuyên gia nịnh bợ, ham tiền, háo sắc, mê giai đẹp… tất cả kết hợp với nhau trong một Khai Phong Phủ gần gũi, ấm áp và… thật hơn là những câu chuyện truyền kì được người đời ca tụng. Nội dung của Đến phủ Khai Phong làm nhân viên công vụ không có quá nhiều điểm đặc sắc, đơn giản chỉ là viết lại những vụ án kinh điển của phủ Khai Phong lừng lẫy dưới thời Bao Thanh Thiên như vụ: Trát Mỹ Án, Ly miêu hoán thái tử, Ô bồn án, Trần Châu Án… Bìa sách Đến phủ Khai Phong làm nhân viên công vụ tập 2 Tác giả Âu Dương Mặc Tâm cũng chỉ đơn giản là kể chuyện điều tra phá án. Nhưng bên trong những tình tiết cũ, nhân vật cũ, Mặc Tâm đã tìm ra những con người mới, cách nghĩ mới, khiến độc giả cho dù biết trước thủ phạm hay kết cục, vẫn phải hồi hộp chăm chú dõi theo hành trình khám phá của các nhân vật, để rồi thở phào nhẹ nhõm khi thủ phạm cuối cùng cũng bị trừng phạt. Song, đây là một tiểu thuyết ngôn tình nên bên cạnh những vụ án quen thuộc, độc giả lại có cơ hội diện kiến một mối quan hệ tình cảm được giấu chặt trong phần lớn câu chuyện với những rắc rối, hiểu lầm, va chạm rất dễ thương, đáng yêu giữa Kim Kiền và Triển Chiêu. Chắc chắn sẽ có rất nhiều bất ngờ đấy! Mời các bạn đón đọc Đến phủ Khai Phong làm nhân viên công vụ của tác giả Âu Dương Mặc Tâm.
Từ Bi Thành - Đinh Mặc
Tên ebook: Từ bi thành (full prc, pdf, epub)  Tác giả: Đinh Mặc Thể loại:  Hiện đại, Ngôn tình, Văn học phương Đông   Dịch giả: Greenrosetq    Kích thước: 15.5 x 24 cm    Số trang: 564    Ngày xuất bản: 8 - 11 – 2013     Giá bìa: 140.000 ₫    Công ty phát hành: IPM    Nhà xuất bản: NXB Hội Nhà Văn     Chụp pic: cavangboi    Type: Mạc Thiên Y, kararoxbee, Thùy Nga, mei_mei, dahoaquan1503   Beta: Jaejoong   Tạo prc: Dâu Lê   Nguồn: luv-ebook.com   Ebook: Đào Tiểu Vũ's eBook - http://www.dtv-ebook.com Bìa sách Từ Bi Thành Giới thiệu: Anh những tưởng mình chỉ có thiện cảm bình thường với cô. Anh đã lầm. Anh những tưởng mình là người đến trước. Anh cũng lầm. Rồi anh nghĩ tiếc thật nhưng thôi bỏ cũng chẳng sao. Anh lại lầm lần nữa. Trí thông minh và sắc đẹp của cô từng bước xâm chiếm hồn anh, khiến anh từ chỗ định rút lui chuyển sang phấn đấu để tranh đoạt. Bao nhiêu lần nhìn cô, cũng bấy nhiêu lần anh nhìn thấy con người mà cô nguyện lòng gắn bó. Người ấy đã giết cha anh, khiến anh tan cửa nát nhà, nhưng vì cô, anh không ngại kề vai sát cánh cùng người ấy, rồi lại vì cứu cô mà lần đầu tiên trong đời anh sẵn sàng mạo hiểm tính mạng của chính mình. Rốt cuộc, rung cảm vẫn vẹn nguyên nhưng anh đành lòng buông tay, bởi hiểu rằng, tình yêu của hai con người ấy đã mang lại cho thế giới tàn khốc không tình người này một cơ hội, cơ hội được một lần hưởng ánh sáng của từ bi. Gặp em giữa thời tuổi trẻ, tôi thiếu niên cuồng ngạo, em thiếu nữ thanh tao. Đôi ta như chim với cá, yêu nhau dù biết trước mặt gian lao. Em là đấng cứu rỗi, là thiên sứ, là giọt cam lồ trên đất đai vốn khô hạn đã lâu. Không phải chưa từng nghĩ đến sự khó xử của em, không phải chưa từng tính đường rời bỏ, chỉ là không sao làm được mà thôi. Tám năm tương tư chìm nổi, tái ngộ rồi càng không thể dứt ra. Mắt em vẫn trong trẻo như xưa, dù cùng năm tháng đã trải qua dằn vặt, bịn rịn và bất lực. Một linh hồn toan tính với đôi tay nhuốm máu tanh có lẽ không nên tham luyến vẻ đẹp thuần khiết ấy, nhưng quãng thời gian chưa bao giờ mờ phai kia, cõi lòng chưa từng nguôi thương nhớ của tôi đây, và em thâm tình như nhất ấy, đã vâng lời định mệnh mà quyện chặt, đâu chừa cơ hội cho ai khác có thể xen vào. Tác giả: Đinh Mặc là một trong số ít tác giả chú ý khai thác và khai thác thành công những hướng đi mới cho tiểu thuyết tình cảm. Đáng kể nhất là sở trường pha trộn nhuần nhuyễn các yếu tố thế giới ngầm, huyền ảo, viễn tưởng… vào dòng chính lãng mạn, góp phần mở rộng không gian thưởng thức và cảm thụ cho người đọc. Ở tất cả các thể tài, ngòi bút Đinh Mặc luôn là kết tinh của sự quan sát tỉ mỉ và miêu tả cẩn trọng tâm lý và hành động nhân vật, khả năng nghệ thuật hóa đặc biệt rõ khi cô có ý thức sử dụng chất liệu thực tế, mà Từ bi thành là một ví dụ điển hình. Tác phẩm này được phát triển từ một sự kiện có thật. Thành phố Lâm là hình ảnh phản chiếu của thành phố Trùng Khánh mười năm đầu thế kỷ 21, thời kỳ mà sự phát triển luôn song hành với tham nhũng và tội phạm có tổ chức. Trên nền tảng đó, Đinh Mặc đã phát triển một không gian nghệ thuật rộng lớn chứa đựng vô vàn mâu thuẫn giữa thiện và ác, giữa gắn bó và phản bội, giữa vị kỷ và hy sinh, mà tâm điểm là một mối tình phải chịu đựng rất nhiều chìm nổi cũng như thử thách. Mời các bạn đón đọc Từ Bi Thành của tác giả Đinh Mặc.