Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Liên Hoa Yêu Cốt (Liên Tuyết Tử Thần)

“Liên Hoa Yêu Cốt” mở đầu với câu chuyện về cô gái Hàn Cốc Liên - vốn là Lam Liên tiên nữ của tiên cung, vì bị quy tội giết chết Mai Hoa tiên nữ - Nhạc Mai Song mà phải đày xuống trần gian, mười đời chịu khổ sở cay đắng để rồi bị hóa kiếp dưới tay Mai Song.

Khi chuẩn bị vào kiếp thứ tám, vì chất chứa oan khiên, Cốc Liên bèn lén không uống bát canh Mạnh Bà, mục đích để khỏi bị quên mất những ký ức kiếp trước. Nhờ đó, trong kiếp này Cốc Liên đã tự ý thay đổi số mệnh, khiến Nhạc Mai Song không thể giết cô, đồng thời tạo ra Liên Hoa Yêu Cốt đời thứ sáu, một dạng nửa tiên nửa quỷ được tạo nên từ nộ khí của ba vạn đóa sen, đặt tên là Lam Úy. Nhưng cũng chính vì nộ khí chất chồng, vào năm tám tuổi Cốc Liên sa vào tẩu hỏa nhập ma, nộ khí bung vỡ ra ngoài gây nên một cơn bão đen khủng khiếp suýt hủy diệt cả Thượng Hải. Pháp lực tăng cao cộng với thù hận ngút trời, Cốc Liên dễ dàng tiêu diệt Quan Âm tôn giả. Quan Âm chết, chiếc bình ngọc pháp khí của ông vỡ tan thành nhiều mảnh, những mảnh vỡ này hấp thu nộ khí hoa sen phát tiết từ Cốc Liên và dần biến thành màu đen đáng sợ.

Biết mình khó thoát tội, Cốc Liên buộc Lam Úy trốn đi, mang theo bản sao toàn bộ ký ức vạn năm của mình. Cuối cùng, Cốc Liên bị linh thú Đế Thính của Địa Tạng Vương Bồ Tát giết chết.

Sang kiếp thứ chín, Cốc Liên đầu thai vào một gia đình giàu có. Cha mẹ cô chết vì tai nạn ngay khi mẹ còn mang cô trong bụng. Cốc Liên may mắn sống sót và được bà nội cưu mang. Ngay từ khi còn nhỏ xíu, Cốc Liên đã có những năng lực kỳ lạ, điều đó dẫn đến cuộc sống của cô bé cũng đầy rẫy những chuyện lạ lùng. Bắt đầu từ đây, tác giả dẫn dắt người đọc dấn thân vào những cuộc phiêu lưu ly kì của Cốc Liên, tất cả đều gắn với những mảnh sứ oán hận trong kiếp trước.

Trong cuộc phiêu lưu thứ nhất, bà nội Cốc Liên - Phương Tĩnh Hương bị một bộ xương quỷ đe dọa. Để cô bé ngây thơ có thể cứu được người bà, Địa Tạng Vương Bồ Tát đã đích thân giáng trần trao tặng cho cô sợi dây chuyền mặt ngọc bích kết tinh từ giọt nước mắt cuối cùng trong kiếp thứ tám đầy đau thương, mặt ngọc mang theo nội lực mạnh mẽ của chính cô khi trước. Nhờ đó, Cốc Liên chiến thắng được bộ xương quỷ, thu hồi về mảnh sứ oán hận thứ nhất. Đây cũng là cơ duyên để cô gặp gỡ anh cảnh sát mẫn cán Quan Ân - vốn chính là Quan Âm tôn giả đầu thai, bắt đầu một tình bạn lâu dài bất chấp tuổi tác giữa họ. Tìm mua: Liên Hoa Yêu Cốt TiKi Lazada Shopee

Những câu chuyện rùng rợn lạ kỳ không dừng lại ở đó. Với sự giúp đỡ của Bạch Hạo Đan - vốn là Dao Hoa Cung chủ trên thiên đình hóa thân, Cốc Liên tiếp tục dấn thân vào cuộc phiêu lưu thứ hai ở Trung Hoa đại lục, đối mặt với Hồ ly chín đuôi xảo quyệt. Trong những ngày này, Cốc Liên vô tình gặp lại Lam Úy và được cô gái trả lại những ký ức kiếp trước của mình. Nhờ đó, Cốc Liên, Lam Úy cùng Hạo Đan đã giúp đỡ người dân thôn Long Sơn tiêu diệt con hồ ly và thu về mảnh sứ oán hận kế tiếp.

Nhưng những mảnh sứ oán hận vẫn còn nhiều, mời các bạn cùng theo dõi cuộc phiêu lưu của Cốc Liên qua tác phẩm “Liên hoa yêu cốt”.***

Liên hoa yêu cốt là tác phẩm đặc sắc của cây bút Liên Tuyết Tử Thần. Xoay quanh một cốt truyện hư cấu hấp dẫn với vô số các tình tiết bất ngờ, thủ pháp liên kết không gian - thời gian theo trật tự định sẵn tuy không mới nhưng tạo nên được hiệu ứng mạnh mẽ và thu hút sự chú ý của độc giả xuyên suốt toàn bộ tác phẩm, tác giả đã tạo nên vô số những cuộc va chạm, đụng độ thú vị của kiếp mệnh, trong đó, con người không ngừng tìm cách kiểm soát mạng sống của chính mình và phái đấu tranh với những hận thù, ân oán kéo dài không dứt... Liên hoa yêu cốt gây ấn tượng trong người đọc như những thước phim sống động chứa đựng đầy đủ các cảm xúc lẫn thông điệp về con người trong xã hội...***

NHẬN XÉT

Liên hoa yêu cốt nghe tên truyện có vẻ huyễn huyễn nhưng đọc rồi sẽ thấy thi vị nhiều điều. Nếu ai đang thực sự tâm trí rối loạn có thể mang ra đọc, từ những câu chuyện nhỏ rời rạc về Cốc Liên - Lam Liên tiên nữ chúng ta sẽ nhận ra nhiều điều mình không thể ngờ. Lúc đầu khi đọc tôi rất chán vì nghĩ mua nhầm truyện ma nhưng sau khi đọc, tôi thấy triết lý sống rất nhiều. Nếu như nhiều người nghĩ giết một sinh linh bé nhỏ thì không sợ bị quả báo nhưng thật ra những gì mình gây nên không sớm thì muộn cũng nhận được báo ứng. Đây là quyển sách viết về Phật lý rất hay, đọc truyện để ngẫm bản thân mình. Tuy nhiên, truyện thì vẫn phải có sai sót như những tình tiết nhỏ có thể bỏ qua để hoàn chỉnh cái nội dung mình cần xem. Đọc xong truyện, rất dễ làm người ta nghĩ đến nhiều thứ như tình thân là không thể bỏ đi, cha mẹ dù gây lỗi lầm song luật trời vẫn răng dạy con cái không được giết hại chính song thân mình, đọc để thấy rằng tình yêu giữa Mị Gia và Nạp Y La từ bỏ khoảng cách không gian, thân phận địa vị giữa ma và Phật, để hiểu rằng đôi khi tình yêu chỉ là duyên phận của nhau, hết duyên sẽ tự động rời đi. Đôi khi phải buông tay để cầu mong cho người mình yêu hạnh phúc, giống như Nạp Y La và Mị Gia. Nhưng oán thù sâu nặng, trầm luân mấy kiếp cũng tan, giống như tình yêu đơn thuần của Bạch Hạo Đan Cung chủ chỉ cần nhìn thấy bảo vệ cho Hàn Cốc Liên. Bao người đã hiểu tình thân? Bao người đã yêu như thế? Chấp niệm cứ vướn sẽ tự hại mình hại người. Liên Hoa yêu cốt chỉ mượn lời nói truyện, chỉ là lòng người không đủ dũng cảm để buông thứ không thuộc về mình. Tôi không biết các độc giả khác ra sao, riêng tôi nhận thấy những điều trong sách rất sâu sắc đáng ngẫm. "Trời tạo nghiệt còn có thể vượt qua, tự tạo nghiệt nhất định không thể sống". Nghe thì có vẻ mị hoặc nhưng thực tế là như vậy.

Độc giả: Py Py

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Liên Hoa Yêu Cốt PDF của tác giả Liên Tuyết Tử Thần nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Hòn Đảo Phía Chân Trời (Trần Nhuận Minh)
Tác phẩm kể về nghề biển và những người dân chài trong công cuộc xây dựng làng mới trên hòn đảo Mõm Cá Sấu thân yêu của tổ quốc. Từ những nhân vật phụ: Ông Trương Sần kì dị, điều khiển được rắn độc, lại có giọng hò đến say lòng người hay người ông nội kiệm lời, cổ hủ nhưng đã quyết định ra đảo, mang theo cả cỗ hậu sự của mình… cho đến nhân vật chính, cậu bé Nhụ, con trai một gia đình đánh bắt cá trên sông Bạch Đằng, tất cả đều sinh động và ấn tượng. Một sức sống mới đã bừng lên nơi hòn đảo cù lao khô cằn với những con người ấy… *** Hòn đảo phía chân trời thực chất là tiểu thuyết, gồm hai phần, có hai bối cảnh khác nhau, thông qua một gia đình làm nghề cá trên sông Bạch Đằng. Nhân vật trung tâm là Nhụ, con thứ ba của gia đình. Tìm mua: Hòn Đảo Phía Chân Trời TiKi Lazada Shopee Thằng Nhụ, mà ông Trương Sần gọi là cu Cõn, không ngờ rằng, một phần cuộc đời nó lại gắn bó mật thiết với ông, một người có cuộc sống lạ lùng, làm cái nghề lạ lùng. Ông không gia đình, không vợ con, chuyên bắt rắn độc, nuôi rắn độc, và chạy chữa cho người bị rắn độc cắn. Cũng chính ông, có giọng hò đến say lòng người, từ hồi còn chèo đò trên sông Bạch Đằng. Có thể nói Trương Sần là nhân vật chính, nhìn ở góc độ khác. Giả sử tiểu thuyết Hòn đảo phía chân trời, thiếu nhân vật này, chưa chắc cuốn sách đã đứng được. Càng về cuối tác phẩm, vai trò ông Trương Sần càng quan trọng. Ngòi bút Trần Nhuận Minh dữ quá một chút nữa, ông Trương Sần sẽ biến thành phù thủy. Nhưng thật may, điều đó đã không xảy ra. Trong Phần Một: Ngôi nhà bên cửa sông, tác giả mô tả ngôi nhà của Nhụ nằm sát mép nước, mỗi lần tàu chạy qua, sóng sông Bạch Đằng lập tức dào lên, vỗ oàm oạp vào bậc đá dưới thềm nhà. Vấn đề mà phần đầu sách khơi mở, chính từ ngôi nhà đó, bắt nguồn từ người ông. Nhà Nhụ có bốn chị em. Chị Chim sau đổi thành Chiêm, anh Thu, bộ đội hải quân, Nhụ và thằng Đé 5 tuổi. Thằng Đé thường ngủ muộn, bật dậy là bám vào chấn song cửa sổ, vén quần đái vo vo ra sông. Nó có biết gì đâu. Nhụ thì biết. Nhụ biết trong tâm trí ông nó, đang giằng co, về việc đi hay ở, đi là đến làng mới trên đảo xa. Việc hệ trọng đến vậy, ông cũng chỉ nói với Nhụ, kèm một chi tiết khá độc đáo, khiến Nhụ cứ ớ ra. Ông hay ngồi uống rượu trên tấm phản, nguyên là cỗ áo quan, ông tự chuẩn bị cho mình. Ông bảo Nhụ: Nhà ta từ đời thượng cổ đến giờ, chưa ai khuất sóng mà lại được chôn trong một cỗ áo quan. Có lẽ ông là người đầu tiên đây... Khi chết, không bị thả xác xuống biển... mà được chôn trên đất liền, là điều đặc biệt thiêng liêng đối với người dân chài. Ông bám chắc vào cỗ áo quan dành cho mình, là có ý ngầm phản đối việc con trai ông, đang đi tìm miền đất mới trên biển khơi. Hình ảnh bố mẹ Nhụ ở phần đầu sách, chỉ thấp thoáng, đây là sự sắp đặt có chủ ý. Trong điện ảnh, người ta gọi đó là thủ pháp mờ chồng, không chủ yếu, song không thể bỏ qua. Người đọc dễ dàng nhận thấy, tác giả có chút rộng rãi với nhân vật, đôi khi thả lỏng, cho nhân vật hoạt động ngoài tầm kiểm soát của ngòi bút, làm cho một số chương buộc phải nới lỏng dung lượng. Sang Phần Hai: Làng mới trên đảo biển, tiểu thuyết chặt chẽ hơn, đẩy các nhân vật vào hoạt động đa tuyến. Từ bối cảnh một làng đảo mới hình thành, ở địa danh lạ lẫm là Mõm Cá Sấu, cùng nhiều chi tiết, để lại nhiều dấu ấn. Nhụ đã theo bố chuyển ra làng đảo. Ở làng biển, Nhụ có thêm mấy người bạn: Đức, Ngạnh. Mỗi người bạn của Nhụ, có một cảnh đời khác nhau. Đức, con nhà khá giả hơn, phải đeo kính, hai mắt cách xa nhau. Đức biết thương người, còn thương cả con chó Róc, bị cáy cắp chảy máu mũi... Ngạnh thì khác. Ngạnh là thằng bé già trước tuổi. Vì nó sớm phải đối mặt với một cuộc đời buồn. Và càng buồn hơn, mười ba tuổi đầu, Ngạnh chưa hề biết chữ... Cần nói ngay rằng, ngòi bút Trần Nhuận Minh dễ làm xiêu lòng người đọc, ở các trang thể hiện tâm trạng. So với hai bạn, Nhụ có vẻ hiểu biết hơn. Cả ba đứa đều kết thân với chú Thuận, chiến sĩ bộ đội biên phòng, đóng trên đảo. Chú Thuận đã dạy Ngạnh biết đọc biết viết. Mõm Cá Sấu chỉ là một hòn đảo cù lao khô cằn, hoang vu, khi có con người đến sinh cơ lập nghiệp, sự sống mới bừng lên. Hãy nghe ba đứa trẻ đang đi trên mép sóng, bỗng reo to: Chúng ta phải đi báo với chú Thuận. Ngọc trai trước biến đi, bây giờ ngọc trai lại về... Tháng sau, chú Thuận rời quân hàm xanh về làm Chủ tịch lâm thời xã đảo. Nhà văn phòng Ủy ban rất sơ sài, nổi bật lên trên hết là ngọn quốc kỳ. Hai lần Trần Nhuận Minh viết về lá cờ, cả hai đều hay: Lá cờ đỏ sao vàng động gió, bay như hát trên bầu trời. Và lần khác: Cờ đỏ sao vàng, chủ quyền của đất nước đối với hòn đảo, bay như một đốm lửa, lấp loáng cháy ở lưng trời... Các chi tiết này rất quan trọng, vì nó minh chứng cho việc hình thành thể chế của chính quyền nhân dân Việt Nam, được thiết lập trên hòn đảo rất xa đất liền. Mọi việc đang được xúc tiến trôi chảy. Các đội tàu cá, dưới sự chỉ huy của bố Nhụ, một tướng cá, với các chuyến đánh bắt ở khơi xa, thì xã đảo xảy ra một chuyện buồn. Một đêm giông, tàu chở Chủ tịch xã vào đất liền, va vào cồn đá, gẫy bánh lái...Cả xã đảo buồn. Nhụ và hai thằng bạn là buồn nhất. Chúng nó truyền tin cho nhau: Đồn biên phòng đang xin trực thăng đi tìm xác chú... Ở đây, tác giả đã nói một điều rất hợp lôgic cuộc sống: Thành công nào mà chả có mất mát hi sinh. Người đọc lại chú ý một nhân vật phụ: Ông Quang. Ông già bán kẹo kéo ở cạnh cây lim Giếng Rừng (đầu tác phẩm), không ai ngờ lại chính là bố chú Thuận. Chú Thuận, đứa con duy nhất, chỗ dựa duy nhất của ông, không còn. Ông ra đảo, rồi tình nguyện ở lại đảo, nơi con trai ông đã hi sinh. Rồi ông Nhụ cũng ra đảo ở với con, với cháu. Ông đem theo cả cỗ hậu sự. Chi tiết này thật đắt. Cũng vẫn con người ấy, sự việc ấy, song tác giả hướng cái nhìn vào một quan niệm mới. Cuối cùng là ông Trương Sần cũng ra đảo, sống vui cùng mấy bạn già. Cảm giác như cứ trang viết nào trong cuốn sách, có ông Trương Sần, là trang ấy sinh động hẳn lên. Bởi nhân vật này quy tụ được bọn trẻ. Ông Trương Sần hấp dẫn tụi trẻ ở nhiều lẽ. Câu chuyện bố con ông Trương Sần, vật lộn với con rắn hổ mang to đại, thì cả khu Giếng Rừng, người lớn, trẻ con, đều biết. Từ trong lòng, bọn trẻ rất cảm phục. Bằng những kinh nghiệm sống khổ đau, mất mát, cùng chút niềm vui hiếm hoi, ông truyền dạy cho lũ trẻ cái nhân ái của con người. Ở đây, bất chợt ta gặp một Trần Nhuận Minh - nhà thơ, tác giả tập thơ Nhà thơ và hoa cỏ, nâng hình tượng Nhân nghĩa và Tự do, lên thành chủ thể của tác phẩm. Trong tập sách này, Trần Nhuận Minh có những trang viết hay và cảm động, về nhiều mặt của cuộc sống, như: gà đẻ trứng, ông lão chèo đò chống đỡ với con rắn hổ mang..., các trang viết về những câu hò sông nước, về phong tục tập quán, kinh nghiệm người đi biển, về nghề biển v.v... cả những câu thơ, câu hò trong tập sách, người viết dụng công đưa vào, dù rằng, đó là câu hò dân gian hay thơ của Trần Nhuận Minh, cũng đều đáng khích lệ, bởi lời hay, hợp với khung cảnh. Song, về phần thơ, bạn đọc muốn tác giả cân nhắc thêm. Dùng thơ để thể hiện cao trào của tiểu thuyết, xưa nay chưa có ai làm, mà phải bạo tay và vững nghề mới dám làm. Bài thơ đứng một mình Chương kết không đánh số là bài khá, khiến các bạn nhỏ tuổi phải suy nghĩ nhiều, cũng chấp nhận được. Sách có nhiều chương viết sinh động, chứng tỏ tác giả có vốn sống phong phú về nghề biển và người dân chài. Tạo dựng đời sống hiện thực trong một tác phẩm văn chương về một làng đảo, đâu có dễ. Đây là một thành công trong truyện viết cho thiếu nhi. (Bài đăng báo VĂN NGHỆ. Số 22 ngày 2/6/2001)Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Hòn Đảo Phía Chân Trời PDF của tác giả Trần Nhuận Minh nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Hồn Bướm Mơ Tiên - Nửa Chừng Xuân (Khái Hưng)
Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Hồn Bướm Mơ Tiên - Nửa Chừng Xuân PDF của tác giả Khái Hưng nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Hôm Nay Tôi Thất Tình (Hạ Vũ)
Muốn vượt qua nỗi đau thất tình ư, dễ lắm... Đôi khi vẫn nghĩ, sao cứ phải ôm mãi một bó củi khô khi phía trước là rừng rậm, phải tiếc một gáo nước đã đổ đi khi suối nguồn đang ở phía trước? Thất tình, một điều có thể làm bất kì ai sợ hãi. Tình yêu bỏ rơi, buồn thật đấy! Duyên số đôi khi cũng buồn cười lắm, cho người ta gặp nhau rồi cuối cùng cũng chẳng thể cùng bước đến tận cuối con đường. Hai người hai hướng, chỉ còn con tim đang ngẩn ngơ vì tình. Là do người đánh mất hay vì người chưa từng có. Người tự yêu, tự an ủi trong mối tình vốn đã sớm nhận ra chẳng thể thành đôi. Người làm bộ như không sao cả, thời gian tự trôi rồi mọi thứ sẽ ổn. Nhưng hai chữ thất tình vẫn như giọt buồn tràn ly, ghim chặt thành sự ám ảnh. Tìm mua: Hôm Nay Tôi Thất Tình TiKi Lazada Shopee Người mượn tình cảm để chôn vùi tình cũ, mượn một tấm thân xa lạ để xoa dịu cơn đau, nuôi mộng bóng hình xưa sẽ tàn phai theo năm tháng. Rồi người nhận ra mình vừa vô trách nhiệm với mình, lại đang gieo cả sự bất hạnh cho kẻ khác. Thất tình là thế đó, đủ câu chuyện với nhiều nỗi niềm mông lung. Nhẹ nhàng với những áng văn chương truyền cảm, Hôm nay tôi thất tình cùng Hạ Vũ nói hộ tấm chân tình da diết của biết bao kẻ đang cô đơn. Viết cho những ngày người uống thật say để không còn thương nữa. Người chỉ muốn ôm mặt mà bật khóc để vơi đi cái nhói đau đang quặn thắt trong lòng. Ngày qua ngày trôi đều như thế, kẻ đi rồi có biết được đâu. Hôm nay tôi thất tình, là cuốn nhật kí ghi lại những dấu ấn của tình yêu tuổi trẻ. Nơi cất lại những bức họa buồn được người tô vẽ trong vội vàng. Người muốn vượt qua nỗi buồn hãy cứ bình tĩnh, Xa người đó rồi, nhất định sẽ gặp được một kẻ tốt hơn. Ông trời sắp đặt cả rồi, không cần gấp. Người hãy như Hạ Vũ, cứ im lặng, đi xem phim, đi shopping, đi ăn, đi chơi với bạn bè, chăm chỉ lên lớp, chăm chỉ đi làm... Từng bị tổn thương một lần rồi, đừng dùng những hành vi ngây thơ trẻ con làm tổn thương chính mình để trả thù hay trút hết cảm xúc. Có thù hận nặng nề tới mấy kẻ đã bỏ buông cũng chẳng quay lại. Đó vượt qua thất tình không khó phải không? Hôm nay tôi thất tình, thở dài một cái, thả cảm xúc vào khoảng không, nhìn đời nhất có thể và người có thể thanh thản, dũng cảm đi tiếp đươc rồi.*** Có những cuộc trò chuyện, ta luôn phải khơi gợi, bắt đầu trước. Tìm đủ mọi chủ đề để nói, cho tới cả những lời độc thoại, những câu hỏi vụn vặt. Bởi bản thân biết, chỉ cần ta im lặng, bên kia cũng sẽ im lặng. Thậm chí im lặng ngay cả khi chưa đáp lại ta câu nào. Có những nơi rõ ràng rất buồn, rất nhiều những xót xa và tủi thân, nhưng ta vẫn cứ ở lại. Bởi vì ở nơi đó có một người. Bởi vì ta biết, nếu ta đi, chắc chắn người cũng sẽ không đưa tay níu lại đâu. Chuyện của tôi và người là như thế đấy! Chúng tôi đã từng trò chuyện với nhau rất nhiều. Đã từng kể nhau nghe những chuyện trên trời dưới đất, cho đến những gì rất gần gũi xung quanh cuộc sống mình, cho đến cả những chuyện chưa từng kể với ai. Chúng tôi từng biết rất rõ mỗi ngày của nhau, thậm chú ngày mai của nhau sẽ đi đâu, làm gì. Chỉ cần rảnh ra là tìm đến nhau. Ra ngoài nói nhau biết, về đến nhà rồi liền cho nhau hay. Chúng tôi đã từng xem việc nhắn nhau mỗi khi thức dậy và chúc nhau có giấc ngủ ngon mỗi khi đêm về là một thói quen. Hơn nữa nếu thiếu vắng sẽ thấy không quen, thấy rất thiếu. Có lần người ngủ quên mất, tôi thấy hụt hẫng vô cùng, thấy nao cả lòng, khó khắn lắm mới ru mình vào giấc ngủ. Thế rồi một ngày, chúng tôi lặng im. Nói đúng hơn là chính người lặng im, mà tôi cũng không bắt lời nữa. Cứ thế mà thành nỗi lặng im, dài thật dài. Lặng im với một người mình từng rất thân thiết, gần gũi sẽ thấy rất buồn. Khung trò chuyện trơ trọi dòng tin nhắn xưa cũ, chẳng ai nói thêm lời nào. Giờ đây người đi đâu, làm gì, hiện tại đang thế nào, không thể biết được nữa. Ví như lúc này bình thường người phải đang ở ngoài rồi, vậy mà chẳng hiểu sao nay lại thấy trên mạng, cũng chẳng biết tại sao. Ví như một hôm khác người thức khuya thật khuya, hay có những sáng thấy người dậy từ rất sớm, cũng không thể biết vì sao, vì sao nữa. Cảm giác thế nào khi phải đấu tranh với nỗi nhớ dành cho một người? Không được nói chuyện. Không được quan tâm. Không được liên lạc. Từng có những khoảnh khắc cảm thấy bản thân sắp thua cuộc đến nơi. Nhưng cuối cùng vì nỗi sợ hãi khiến cho mình chẳng dám. Chẳng dám làm mọi chuyện thêm tồi tệ thêm. Tổn thương, đau buồn đang gánh càng thêm lớn. Thế nên, chỉ có thể như thế thôi, chỉ biết cùng người im lặng. Có những ngày cảm thấy mọi thứ dường như đã đạt đến mức cực đại, thật lòng muốn gõ vào khung trò chuyện ấy ba chữ: "Rất nhớ người" nhưng cuối cùng cũng chỉ dám đưa chuột bấm vào rồi lại thôi, thoả chút nỗi nhớ.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Hạ Vũ":Anh Chính Là Thanh Xuân Của EmAnh Hùng Khó Qua Ải Mỹ NhânHôm Nay Tôi Thất TìnhYêu Sao Để Không ĐauĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Hôm Nay Tôi Thất Tình PDF của tác giả Hạ Vũ nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Hôm Nay Tôi Thất Tình (Hạ Vũ)
Muốn vượt qua nỗi đau thất tình ư, dễ lắm... Đôi khi vẫn nghĩ, sao cứ phải ôm mãi một bó củi khô khi phía trước là rừng rậm, phải tiếc một gáo nước đã đổ đi khi suối nguồn đang ở phía trước? Thất tình, một điều có thể làm bất kì ai sợ hãi. Tình yêu bỏ rơi, buồn thật đấy! Duyên số đôi khi cũng buồn cười lắm, cho người ta gặp nhau rồi cuối cùng cũng chẳng thể cùng bước đến tận cuối con đường. Hai người hai hướng, chỉ còn con tim đang ngẩn ngơ vì tình. Là do người đánh mất hay vì người chưa từng có. Người tự yêu, tự an ủi trong mối tình vốn đã sớm nhận ra chẳng thể thành đôi. Người làm bộ như không sao cả, thời gian tự trôi rồi mọi thứ sẽ ổn. Nhưng hai chữ thất tình vẫn như giọt buồn tràn ly, ghim chặt thành sự ám ảnh. Tìm mua: Hôm Nay Tôi Thất Tình TiKi Lazada Shopee Người mượn tình cảm để chôn vùi tình cũ, mượn một tấm thân xa lạ để xoa dịu cơn đau, nuôi mộng bóng hình xưa sẽ tàn phai theo năm tháng. Rồi người nhận ra mình vừa vô trách nhiệm với mình, lại đang gieo cả sự bất hạnh cho kẻ khác. Thất tình là thế đó, đủ câu chuyện với nhiều nỗi niềm mông lung. Nhẹ nhàng với những áng văn chương truyền cảm, Hôm nay tôi thất tình cùng Hạ Vũ nói hộ tấm chân tình da diết của biết bao kẻ đang cô đơn. Viết cho những ngày người uống thật say để không còn thương nữa. Người chỉ muốn ôm mặt mà bật khóc để vơi đi cái nhói đau đang quặn thắt trong lòng. Ngày qua ngày trôi đều như thế, kẻ đi rồi có biết được đâu. Hôm nay tôi thất tình, là cuốn nhật kí ghi lại những dấu ấn của tình yêu tuổi trẻ. Nơi cất lại những bức họa buồn được người tô vẽ trong vội vàng. Người muốn vượt qua nỗi buồn hãy cứ bình tĩnh, Xa người đó rồi, nhất định sẽ gặp được một kẻ tốt hơn. Ông trời sắp đặt cả rồi, không cần gấp. Người hãy như Hạ Vũ, cứ im lặng, đi xem phim, đi shopping, đi ăn, đi chơi với bạn bè, chăm chỉ lên lớp, chăm chỉ đi làm... Từng bị tổn thương một lần rồi, đừng dùng những hành vi ngây thơ trẻ con làm tổn thương chính mình để trả thù hay trút hết cảm xúc. Có thù hận nặng nề tới mấy kẻ đã bỏ buông cũng chẳng quay lại. Đó vượt qua thất tình không khó phải không? Hôm nay tôi thất tình, thở dài một cái, thả cảm xúc vào khoảng không, nhìn đời nhất có thể và người có thể thanh thản, dũng cảm đi tiếp đươc rồi.*** Có những cuộc trò chuyện, ta luôn phải khơi gợi, bắt đầu trước. Tìm đủ mọi chủ đề để nói, cho tới cả những lời độc thoại, những câu hỏi vụn vặt. Bởi bản thân biết, chỉ cần ta im lặng, bên kia cũng sẽ im lặng. Thậm chí im lặng ngay cả khi chưa đáp lại ta câu nào. Có những nơi rõ ràng rất buồn, rất nhiều những xót xa và tủi thân, nhưng ta vẫn cứ ở lại. Bởi vì ở nơi đó có một người. Bởi vì ta biết, nếu ta đi, chắc chắn người cũng sẽ không đưa tay níu lại đâu. Chuyện của tôi và người là như thế đấy! Chúng tôi đã từng trò chuyện với nhau rất nhiều. Đã từng kể nhau nghe những chuyện trên trời dưới đất, cho đến những gì rất gần gũi xung quanh cuộc sống mình, cho đến cả những chuyện chưa từng kể với ai. Chúng tôi từng biết rất rõ mỗi ngày của nhau, thậm chú ngày mai của nhau sẽ đi đâu, làm gì. Chỉ cần rảnh ra là tìm đến nhau. Ra ngoài nói nhau biết, về đến nhà rồi liền cho nhau hay. Chúng tôi đã từng xem việc nhắn nhau mỗi khi thức dậy và chúc nhau có giấc ngủ ngon mỗi khi đêm về là một thói quen. Hơn nữa nếu thiếu vắng sẽ thấy không quen, thấy rất thiếu. Có lần người ngủ quên mất, tôi thấy hụt hẫng vô cùng, thấy nao cả lòng, khó khắn lắm mới ru mình vào giấc ngủ. Thế rồi một ngày, chúng tôi lặng im. Nói đúng hơn là chính người lặng im, mà tôi cũng không bắt lời nữa. Cứ thế mà thành nỗi lặng im, dài thật dài. Lặng im với một người mình từng rất thân thiết, gần gũi sẽ thấy rất buồn. Khung trò chuyện trơ trọi dòng tin nhắn xưa cũ, chẳng ai nói thêm lời nào. Giờ đây người đi đâu, làm gì, hiện tại đang thế nào, không thể biết được nữa. Ví như lúc này bình thường người phải đang ở ngoài rồi, vậy mà chẳng hiểu sao nay lại thấy trên mạng, cũng chẳng biết tại sao. Ví như một hôm khác người thức khuya thật khuya, hay có những sáng thấy người dậy từ rất sớm, cũng không thể biết vì sao, vì sao nữa. Cảm giác thế nào khi phải đấu tranh với nỗi nhớ dành cho một người? Không được nói chuyện. Không được quan tâm. Không được liên lạc. Từng có những khoảnh khắc cảm thấy bản thân sắp thua cuộc đến nơi. Nhưng cuối cùng vì nỗi sợ hãi khiến cho mình chẳng dám. Chẳng dám làm mọi chuyện thêm tồi tệ thêm. Tổn thương, đau buồn đang gánh càng thêm lớn. Thế nên, chỉ có thể như thế thôi, chỉ biết cùng người im lặng. Có những ngày cảm thấy mọi thứ dường như đã đạt đến mức cực đại, thật lòng muốn gõ vào khung trò chuyện ấy ba chữ: "Rất nhớ người" nhưng cuối cùng cũng chỉ dám đưa chuột bấm vào rồi lại thôi, thoả chút nỗi nhớ.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Hạ Vũ":Anh Chính Là Thanh Xuân Của EmAnh Hùng Khó Qua Ải Mỹ NhânHôm Nay Tôi Thất TìnhYêu Sao Để Không ĐauĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Hôm Nay Tôi Thất Tình PDF của tác giả Hạ Vũ nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.