Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Hỉ Oa - Minh Tinh

Bạn sẽ làm gì nếu có một tiểu quỷ phát hiện ra bí mật của bạn và đe dọa bạn phải giúp nó? Đó là những gì xảy ra với Tang Thủy Lan. Người trưởng thành như cô lại bị một đứa bé uy hiếp, cầu xin để giúp nó không biết bao nhiêu lần, thế mà cô vẫn tự nguyện muốn chui đầu vào lưới. Hỉ Oa không phải là một đứa trẻ bình thường mà là một tiểu quỷ lưu lạc ở trần gian, vô tình phát hiện ra Tang Thủy Lan có thể nhìn thấy cậu. Cậu lập tức tận dụng điều vừa phát hiện được để cầu xin cô giúp đỡ cứu người cha tương lai của mình. Còn Tang Thủy Lan vì bất đắc dĩ đành phải thuận theo cậu bé với điều kiện khi hoàn thành xong việc, nó không được xuất hiện trước mắt cô nữa. Cô đầu bếp Tang Thủy Lan là một cô gái hồn nhiên, giàu tình cảm, tuy chỉ một thân một mình nhưng vẫn rất lạc quan. Cô chăm chỉ làm việc kiếm tiền để có thể sớm chuộc lại “lâu đài” của gia đình cô. Mặc dù cô có mắt âm dương thấy được những thứ người thường không thể thấy nhưng lại lựa chọn giấu đi để có một sống bình thường như bao người khác.  Bạn nghĩ cô ấy sẽ làm thế nào để cứu người cha tương lai của tiểu quỷ kia trước tai ương sắp xảy ra? Cô không thể ngăn được người đàn ông đó nên bí quá hóa liều: “Tôi thích anh, xin anh hãy để tôi theo đuổi anh…” “Nếu anh không có ý kiến gì, có thể suy nghĩ đến việc gả cho tôi.” Bỗng chốc khi thời gian để giữ chân anh lại đã hết, chân cô như bôi dầu nhanh chóng chạy đi. Sự việc xảy ra một cách chóng vánh khiến Nghê Thần từ bất ngờ đến tức giận. Sau đó, anh phát hiện ra mình đã may mắn thoát khỏi một vụ tai nạn thang máy nhờ cô níu anh lại để “thổ lộ”. Tưởng chừng cuộc sống của cô lại quay trở lại quỹ đạo vốn có. Thật không may, cô bị thất nghiệp và lại gặp tiểu quỷ Hỉ Oa đến trả ơn cho cô bằng một công việc đầu bếp tại gia. Ai ngờ nơi cô làm việc lại chính là nhà ông nội của Nghê Thần. Nghê Thần là một thiếu gia trưởng thành trong đại gia tộc giàu có, được người nhà yêu thương che chở hết mực. Anh là mẫu đàn ông hoàn hảo nhưng đáng tiếc từ nhỏ anh bị bệnh tật quấn thân do sinh vào giờ xấu. Tính mạng của anh luôn gặp nguy hiểm do tai ương bất ngờ ập đến, có lúc lại bị quỷ bám theo làm anh bệnh không thuyên giảm. Chúng ta chắc không còn xa lạ gì với câu nói "con đường ngắn nhất đến trái tim đàn ông là đi qua dạ dày". Tang Thủy Lan có một tay nghề nấu nướng khiến cho mọi người trong nhà nhất là ông nội anh yêu thích, ngay cả Nghê Thần cũng không thể thoát khỏi ma lực của đồ ăn do cô nấu. Dạ dày của anh bị Tang Thủy Lan chinh phục hoàn toàn. Vì bị cô thu hút, Nghê Thần bất ngờ chuyển về nhà ông nội ở dẫn đến bị sắc quỷ bám theo làm anh bị sốt cao mãi không giảm. Khi anh bị bệnh, Hỉ Oa đương nhiên không thể không xuất hiện. Cậu nhóc dùng vẻ ngoài dễ thương, đáng yêu với đôi mắt long lanh như cún cầu xin cô lần nữa cứu cha tương lai của nó. Lại một lần nữa bị cậu bé “lừa gạt”, cô đành vờ giở trò lưu manh với anh để chọc tức nữ sắc quỷ nổi sát tâm, dụ hắc bạch vô thường đến câu hồn ả. Nhiều việc lần lượt xảy đến khiến anh nhận ra cô là một cô gái hồn nhiên, tình cảm và luôn cố gắng hết mình để hoàn thành mục tiêu. Còn cô thấy anh không phải một công tử nhà giàu ăn chơi chỉ biết dựa vào gia đình chờ cơm đưa, nước rót. Hơn nữa, tiểu quỷ Hỉ Oa luôn nói bên tai cô mong cô trở thành mẹ tương lai của nó. Lúc này hai người “tình trong như đã mặt ngoài còn e”**. Nghê Thần đã chủ động làm rách lớp ngăn vô hình để có được cô gái mình yêu: “Sao anh trả nhiều tiền vậy? Cho dù theo giá trị hiện tại, căn nhà đó cũng không đến số tiền đó.” “Không liên quan, anh không ngại trở thành chủ nợ của em.” “Nhưng số tiền đó… cả đời em cũng không trả nổi…” “Kiếp sau tiếp tục trả.” Dù đang say đắm trong tình yêu nhưng trong tim của Tang Thủy Lan vẫn luôn đau đáu về bí mật của mình. Cô không muốn cho ai biết về khả năng đặc biệt này. Hiện tại cũng chỉ có Hỉ Oa biết về nó. Vì nó, cô trở nên cô độc không có một người bạn. Cô sợ nếu anh biết sẽ coi cô là quái vật mà xa lánh cô. Một khi có được sự ấm áp, con người rất sợ mất đi. Cuối cùng cô đã dũng cảm để mở lòng với anh về bí mật của cô, về sự tồn tại của Hỉ Oa – đứa con tương lai theo anh từ lúc 9 tuổi cho đến bây giờ. Tình cảm của hai người tưởng như tốt đẹp và họ mong chờ được sớm thấy Hỉ Oa. Thanh mai của Nghê Thần, Tống Dao Dao coi Tang Thủy Lan là cái gai cần nhổ đi vì chen giữa cô ả và Nghê Thần. Liệu sẽ Tang Thủy Lan sẽ gặp phải rắc rối gì và số mệnh của Nghê Thần, Hỉ Oa sẽ ra sao? Họ có được gặp mặt đứa con tương lai mà mình vẫn hằng mong đợi? Nếu tò mò mọi người đừng ngần ngại mà nhảy hố nha. *** “Hỉ Oa” không phải là một bộ truyện đặc sắc dễ thu hút nhiều người đọc. Diễn biến nhẹ nhàng không có nhiều cao trào. Điểm nổi bật nhất là cậu nhóc Hỉ Oa nghịch ngợm, đáng yêu và cực lầy. Tình cảm của Tang Thủy Lan với cậu là điểm nhấn lớn trong truyện. Điểm trừ của truyện này là tình cảm nam nữ chính diễn biến nhanh. Nam chính buff nhiều nhưng đặt vào trong truyện lại mờ nhạt. Nghê Thần và Tang Thủy Lan vốn dĩ nhanh chóng thành đôi là nhờ tiểu quỷ Hỉ Oa “mai mối” bằng việc cầu xin lầy lội vô đối, ánh mắt long lanh và cái mông trắng trẻo tròn vo nhìn muốn cắn :)). Số phận đã sắp đặt ai đó đến bên cuộc đời của bạn trước rồi. Việc của bạn là cứ tự nhiên mở lòng mình đón nhận một cách vui vẻ. Người đi hay ở không quan trọng bằng việc họ đã để lại dấu ấn trong mình như thế nào. Giống như Tang Thủy Lan với tiểu quỷ Hỉ Oa vậy. *** Ba năm sau. Trong văn phòng hiệu trưởng của nhà trẻ, Nghê Thần nhìn ra phía khuôn viênnhà trẻ nói: "Tuy rằng đề nghị của ông rất tốt, nhưng dù sao con tôi mới có ba tuổi, trẻ con khỏe mạnh là tốt nhất, cho nên việc ông muốn chothằng bé đi học trước tôi sẽ tôn trọng ý kiến của nó, xem nó có muốnkhông sau đó chúng ta sẽ tiếp tục nói chuyện." Hiệu trưởng vội vàng đáp lại: "Hi vọng Nghê tiên sinh sau khi về suy nghĩcẩn thận, con trai ông quả thật là một nhân tài, nếu tiếp tục học tạiđây sẽ thật sự đáng tiếc..." "Tôi sẽ suy nghĩ." Cười chào hiệu trưởng, Nghê Thần đứng dậy ra khỏi phòng. Vừa ra khỏi cửa, anh liền nhìn thấy một cậu nhóc bé nhỏ, lưng đeo cái ba lô tựa lưng vào tường văn phòng hiệu trưởng, nghiêm mặt nhìn anh. "Hiệu trưởng nói gì vậy?" Nghê Thần xoay người, một tay ôm con vào ngực, nhéo nhéo hai má tròn tròn,thấp giọng nói: "Hiệu trưởng nói, vườn trẻ này là ngôi miếu nhỏ quá,không dung được đại phật như con, cho nên khuyên con sớm rời đi. Con"Tiểu gia hỏa này" rốt cuộc lần này lại làm loạn cái gì thế?" Cậu bé này không phải ai khác, chính là con của Tang Thủy Lan và Nghê Thầnra đời vào ba năm trước tên là Nghê Hạo, nó lè lưỡi ôm cổ cha cười ha hả không ngừng, nhân cơ hội ghé vào tai Nghê Thần nói: "Con vô tình khiếngiáo viên tức giận, nhưng con vô tội..." "Con lúc nào cũng nói mình vô tội." "Ba, ba phải tin con, lần này con thực sự vô tội, cô giáo không biết còndạy. Cô ấy không phân biệt được Lý Bạch là người của triều đại nào, lạinói với các bạn Lý Bạch là người triều Tống, con sửa giúp cô rằng LýBạch là người thời Đường, nói cô không được dạy sai cho trẻ nhỏ, kết quả cô giáo nói con khôn vặt, còn nói con cố tình bôi nhọ hình tượng giáoviên." Nghê Thần nghiêm túc gật đầu, "Uhm, chuyện lần trước con dùng bốn ngoại ngữnói chuyện với giáo viên ngoại ngữ, so với lần này quả thực là rất hòathuận." "Lần trước là giáo viên ngoại ngữ kia phát âm sai." Nghê Thần thở dài, nhìn đứa con trong lồng ngực nói: "Đừng quên con mới chỉ có ba tuổi thôi." Nhóc con vẻ mặt bất mãn phản bác, "Nhưng nếu tính đúng tuổi thì năm nay con đã sáu mươi tuổi rồi." Nghê Thần nhìn xung quanh một vòng, rồi dùng sức phát vào mông đứa bé mộtcái, nhỏ giọng nói: "Con muốn cho tất cả mọi người biết con mang theotrí nhớ từ kiếp trước đầu thai sao?" Nghê Hạo vội vàng che cái miệng nhỏ của mình, còn làm động tác suỵt suỵtđừng lên tiếng, "Hừ, đương nhiên không thể. Còn chuyện hôm nay, ngàn vạn lần ba đừng nói cho mẹ nhé." Nó bởi vì quá thông minh, nên đã chuyển đến mười bảy nhà trẻ,nếu nhà trẻnày lại tiếp tục coi nó là thiên tài không muốn nhận nó nhập học nữa, mẹ nó sẽ khóc đến chết mất. Đúng vậy, sau khi Hỉ Oa mang theo trí nhớ đầu thai, Tang Thủy Lan thực sựrất lo lắng cho nhóc con này, quá mức thông minh tính tình lại vô cùngtốt, lúc nào cũng bênh vực kẻ xấu, nhưng điều này lại khiến cho Hỉ Oaquá nổi bật, mà nếu nổi bật sẽ khó tránh khỏi khiến người nhà lo lắng,như Tang Thủy Lan cũng sợ Hỉ Oa quá nổi bật mà mang họa vào thân. Trải qua sự việc nhiều năm trước trong phòng thí nghiệm kỳ quái kia, thiếuchút nữa bị lấy đi đôi mắt. Kinh nghiệm đó Tang Thủy Lan càng chắc chắnhơn đạo lý “Không nên quá nổi bật”, huống chi chữ “Tài” đi với chữ“Tai”, cô không muốn bảo bối của mình trở thành quái nhân bị người khácbình phẩm. Cho nên về sau, cô lúc nào cũng dạy Nghê Hạo, ở bên ngoài nhất định là làmmột cậu bé bình thường, nhu thuận đáng yêu, bằng không đừng trách cô dạy dỗ nghiêm khắc. Bởi vậy, lần này biết được con lại khiến giáo viên choáng váng tức giận,vườn trẻ vừa gọi điện đến nhà, Nghê Thần đành đi làm bia, tự mình đếnđón con tan học, cũng dự tính sẽ không nói cho Tang Thủy Lan biết conbọn họ lại trở thành tiêu điểm trong nhà trẻ. Có một đứa con thông minh quả thật cũng đáng kiêu ngạo, nhưng thông minh quá lại khiến bố mẹ đau đầu. Nhìn đứa con tinh quái đáng yêu trong lòng, Nghê Thần không nhịn được nở nụ cười. Cho dù nhóc con này sau khi sinh ra thường xuyên khiến người nhà gặp đủloại phiền não, nhưng hiện tại với anh như vậy là rất hạnh phúc rồi, mọi phiền não đều biến thành gánh nặng ngọt ngào, dù thế nào anh cũng đềunhận hết …   Mời các bạn đón đọc Hỉ Oa của tác giả Minh Tinh.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Phù Dao Hoàng Hậu - Thiên Hạ Quy Nguyên
Phù Dao Hoàng Hậu là một tác phẩm quy tụ đầy đủ các yếu tố đặc sắc của dòng văn học lãng mạn Trung Quốc. Truyện không những thành công về mặt thương mại (đứng đầu trong bảng xếp hạng văn học trẻ) mà còn nhận được những phản hồi tích cực từ giới phê bình. Tác phẩm này đã mang về cho tác giả 2 giải thưởng "Tác phẩm văn học nữ xuất sắc năm 2011" và "Tài năng mới xuất sắc trong văn học nữ năm 2011" Nắm tay nàng xây nghiệp bá nghìn thu Biển cả mênh mông sông dài đất rộng Vó ngựa dặm trường máu nhuộm đỏ hoàng hôn Đất trời này như là của đôi ta Gió mưa mịt mù đường dài muôn dặm Ánh trăng mờ soi bóng nền cát lạnh Trái tim cô đơn bỗng rung động lạ kì Tình cảm này ai có hiểu chăng ai Sống chết bên nhau trên dặm đường dài Nắm tay chàng cùng vượt qua gian khó Vó ngựa dặm trường máu nhuộm đỏ hoàng hôn Đất trời này như là của đôi ta. *** “Quỷ! Có quỷ!!!" Ông ta vừa nhìn thấy nàng liền đột ngột đứng bật dậy, kêu gào thảm thiết, ôm đầu chạy quáng quàng xung quanh tìm một nơi ẩn náu, chỉ tiếc rằng ngục thất với ba mặt là vách tường đá một mặt là song gỗ này nào có chỗ để cho ông ta trốn cơ chứ. Ông ta cố bám vào vách tường đế trèo lên nhưng lại bị trượt xuống nền đất, vội vã xốc lại y phục, vơ lấy đống rơm rạ dưới nền đất đắp lấy đắp để lên người nhưng vẫn không sao che kín được, cuối cùng chui thẳng vào trong đống rơm, chỉ có cặp mông vẫn bị lộ ra ngoài hết nửa. Mạnh Phù Dao buồn cười quá, quay đầu lại nói với Trưởng Tôn Vô Cực, "Đến tận bây giờ ta mới biết bộ dạng của mình lại đáng sợ như vậy đó." Trưởng Tôn Vô Cực trầm mặc nhìn kẻ đang co người chui rúc trong đám rơm rạ kia hồi lâu, cẩn thận đánh giá vài lần, cuối cùng vẫn là cất giọng đều đều, "Thời buổi loạn lạc này, nàng vẫn nên thường xuyên đeo chiếc mặt nạ thì tốt hơn." Mạnh Phù Dao đeo mặt nạ lên, nhìn chằm chằm nửa cặp mông bị lộ ra ngoài kia, vừa gõ gõ tay lên tường vừa nói: "Này người anh em, lại đây nói chuyện một chút đi, nói xem nhìn ta giống con quỷ nào hả?" Người đang trốn trong đống rơm lập tức chui vào sâu hơn một chút. Mạnh Phù Dao bĩu môi, cúi xuống nhặt một hòn đá nhỏ lên, "bụp" một tiếng trúng nửa cặp mông kia, giọng điệu lạnh lùng: "Uyển... đến đây..." ... Mời các bạn đón đọc Phù Dao Hoàng Hậu của tác giả Thiên Hạ Quy Nguyên.
Đợi Mưa Tạnh - Úy Không
Năm đó gặp lại thiên tài cao ngạo từng thích, Bắc Vũ quyết định qua đêm với người cha đơn thân ấm áp này. Khi còn trẻ bạn có từng thích một người hay không? Mỗi ngày giả vờ xuất hiện trước mặt anh ấy hàng trăm lần, nhưng chưa bao giờ dám nhìn thẳng anh ấy. Đây là một câu chuyện gian tình. Cao ngạo X diễn trò. Bên trong còn có em bé đáng yêu thường xuyên xuất hiện, xin hãy mang mặt nạ đề phòng đáng yêu. Còn nhớ rõ giấc mộng thời trẻ không?    *** – Cô ơi. Cô kết hôn chưa?   Bắc Vũ mỉm cười rồi lắc đầu.   Phi Thuyền Nhỏ lại hỏi:   – Vậy cô có bạn trai không?   Bắc Vũ lại lắc đầu.   Phi Thuyền Nhỏ vui vẻ ra mặt. Cậu nhóc rút một tờ rơi ra đưa cho cô:   – Vậy cô xem cái này đi. Đây là bố cháu, bố cháu rất vĩ đại đấy.   Bắc Vũ cầm lấy tờ rơi. Bên trên viết bốn chứ rất to: Tìm bạn trăm năm.   Bên dưới là thông tin cá nhân của Thẩm Lạc. Thông tin cũng rất đơn giản, ngoài tên tuổi, bằng cấp ra, không còn gì nữa cả. Ngay cả ảnh cũng không có luôn.   Bên dưới còn có một đoạn văn dài ca ngợi Thẩm Lạc nữa. *** Cô tiến lại gần anh, hôn lên khóe môi của anh rồi nhẹ nhàng hỏi:   – Vậy bây giờ chúng ta là gì của nhau?   Thẩm Lạc cúi đầu nhìn cô, khóe môi anh cong lên:   – Em nghĩ là gì?   Bắc Vũ lại nói:   – Em đang hỏi anh cơ mà.   Cô đã tặng cờ tỏ tình rồi thì ít ra anh cũng phải làm gì đó để bày tỏ tâm ý chứ.   Ai ngờ Thẩm Lạc lại nói:   – Em thấy nó là cái gì, thì nó là cái đó.   Anh giỏi lắm! Bắc Vũ nghĩ một lát rồi nói:   – Em cảm thấy quan hệ của chúng ta chỉ hơn bạn giường một xíu thôi, vì chúng ta có hẳn một bản thỏa thuận cơ mà.   Thẩm Lạc nhíu mày lại, có vẻ rất bất mãn. ... Mời các bạn đón đọc Đợi Mưa Tạnh của tác giả Úy Không.
Năm Tháng Rực Rỡ - Na Thù
[Chuyện xưa về Cô tiên sinh và Cô phu nhân. 1V1, HE. Nội dung huyền bí + hằng ngày ngọt ngào] “Này,” Cô bỗng nhiên nghiêm mặt, “Về sau em không chạy trốn nữa.” “Ồ? Tại sao?” “Bởi vì, một mình chạy trốn không có ý nghĩa.” Cô nhăn nhó mặt mũi. “Ừm, cho nên sau này ngoan ngoãn ở lại bên cạnh anh, được không?” Anh ôm chặt cô vợ bé nhỏ của mình. P/s: Vậy là sau bao tháng ngày mòn mỏi chờ đợi, cuối cùng thì tác phẩm tuyệt vời này cũng đã xong. Đội ơn editor nhiều lắm ???? . Lỡ nhảy hố từ quyển 1 đến quyển 8 mà mình làm oan hồn dưới hố trông đợi hết bao ngày, may mà cuối cùng cũng có ngày hoàn thiện ????. Ai chưa đọc nhớ phải đọc ngay nhé. Hay-cực-kỳ theo đúng nghĩa đen luôn  *** Lời editor: Một số thông tin về tác phẩm từ tác giả ♪ mỗi câu chuyện có một kết thúc ♪ đã định từ trước là 10 câu chuyện, có thể sẽ nhiều hơn ♪ câu chuyện cuối cùng là về lần đầu gặp gỡ của vợ chồng Cô thị ♪ vợ chồng Cô thị 1V1, song C (sạch), tình cảm không thay đổi, tới kết cục vẫn ở bên nhau ♪ hai người sẽ có hai đứa con đáng yêu ♪ các vai phụ không chắc chắn có kết thúc tốt đẹp *** Đầu thu, vườn hoa ven biển tại trấn nhỏ phía Nam vẫn xanh tươi như cũ. Gió biển phả vào mặt mang theo chút mát lạnh, nhưng lại khiến người ta cảm thấy sảng khoái không nói nên lời. Tảng sáng mỗi ngày, luôn có thể trông thấy một người phụ nữ trẻ trung mặc sườn sám màu xanh nhạt tại khu vườn, sải bước trong nắng mai mờ nhạt, đi dạo ven bờ biển. Người phụ nữ rất xinh đẹp, hiện lên phong thái của người trí thức, nhưng không phải là người trong trấn. Mọi người ở lân cận đều đoán rằng, đây có lẽ là quả phụ từ thành phố mới dọn đến đây. Bởi vì trong lúc đi dạo sáng sớm, người phụ nữ này đều dắt theo hai đứa trẻ. Hai đứa nhỏ đều xinh xắn hồn nhiên đáng yêu, khuôn mặt cực kỳ giống người phụ nữ. Ba mẹ con chuyển đến thị trấn nhỏ đã hơn một tháng, nhưng lại chẳng thấy bóng dáng của nam chủ nhân. Mọi người trong trấn nghĩ rằng, không có người đàn ông nào có thể bỏ mặc người vợ xinh đẹp và hai đứa con đáng yêu một mình ở bên ngoài, vì thế, một là người đàn ông kia là kẻ bạc tình, hai là anh ta đã chết trong thời buổi loạn lạc. Đàn ông trong trấn ai ai cũng nóng lòng. Một quả phụ xinh đẹp như vậy vả lại còn trông có vẻ giàu sang, thật sự khiến người ta rất khó cầm lòng. Thế là, những người đã kết hôn chỉ đành thầm ao ước, còn những người chưa kết hôn thì hăm he nhòm ngó. Sáng nay, khi Thư Ngọc dẫn theo hai con ngồi trên bờ cát tại ven biển thì trông thấy một người đàn ông còn trẻ đứng đằng sau cô, làm sao cũng không đi. “Xin hỏi, anh có việc gì không?” Thư Ngọc vừa cầm khăn tay lau khuôn mặt dính cát của Tiểu Giác, vừa ngước mắt hỏi. Người đàn ông trông thấy Thư Ngọc dịu dàng dỗ dành con gái, trái tim anh ta tan chảy, đầu óc bỗng nhiên trở thành một nồi bột nhão, làm thế nào cũng không phát ra tiếng nói. Đột nhiên, từ góc xéo có một cậu bé lao ra, như đạn pháo đâm vào người đàn ông kia. Phịch một tiếng, một lớn một nhỏ cùng ngã xuống đất. ... Mời các bạn đón đọc Năm Tháng Rực Rỡ của tác giả Na Thù.
Ma Đạo Tổ Sư - Mặc Hương Đồng Xú
Kiếp trước, Nguỵ Vô Tiện bị vạn người phỉ báng, thanh danh tan nát. Bị sư đệ – kẻ thân cận nhất dẫn người đến tận hang ổ kết liễu. Tung hoành một đời, lại chết không toàn thây. Từng là một ma đạo tổ sư nhấc lên tinh phong huyết vũ, chết đi rồi sống lại, lại biến thành một tên... Não tàn. Lại còn là một tên não tàn đoạn tụ người người hô đánh! Ta thấy chư quân bệnh dữ lắm, liệu chư quân có thấy giống như ta. Hắn quyết định làm một tên não tàn chuyên nghiệp. Nhưng tu quỷ đạo chứ không tu tiên, mặc ngươi thiên quân vạn mã, ác bá thập phương, kỳ hiệp Cửu Châu, Cao Lĩnh chi hoa. Một khi đã hóa thành nắm cát vàng, tất cả đều thu về dưới trướng, làm việc cho ta, mặc ta sai sử! Kin: Khi ta biết bộ này thì nhân vật hoạt hình 3d chính thức của các nhân vật đã ra mắt, cùng ngắm cho quen để hóng phim kaka. Lần đầu ta ghim post lắm hình v đó.. *** Ngụy Vô Tiện (Ngụy Anh)   Lam Vong Cơ (Lam Trạm)   Lam Hi Thần   Lam Tư Truy Kim Quang Dao Tống Lam Hiểu Tinh Trần *** Ngụy Vô Tiện nói: "Hay để ta cùng vào với ngươi?" Lắc lắc đầu, Lam Vong Cơ nói: "Ngươi cùng vào, hắn lại tức giận." Ngụy Vô Tiện ngẫm lại cũng thấy đúng, Lam Khải Nhân thấy hắn như tâm bệnh khó chữa, một bộ dạng nến tàn lay lắt trong gió, còn thở gấp hơn bình thường, vẫn là thôi tha cho người ta, mắt không thấy tâm không phiền mà. Lam Vong Cơ nhìn nhìn hắn, giống như muốn nói gì, Ngụy Vô Tiện lập tức nói: "Được rồi, ta đã biết. Không thể chạy nhanh, không thể ồn ào, không thể gì gì gì, có phải không? Yên tâm, lần này ta về với ngươi sẽ chú ý từng tí một, không phạm một cái cấm nào khắc trên đá của nhà các ngươi. Cố gắng hết sức luôn." Lam Vong Cơ không suy nghĩ gì đã nói: "Không sao. Phạm vào cũng. . . . . ." Ngụy Vô Tiện nhạy bén đáp: "Hả?" Lam Vong Cơ tựa như phát giác lời mình nói không ổn, quay đầu nhìn hướng khác, lại quay đầu lại, nghiêm nghị nói: ". . . . . . Không." ... Mời các bạn đón đọc Ma Đạo Tổ Sư của tác giả Mặc Hương Đồng Xú.