Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Huyết Tộc Dụ Hoặc

Truyện [Ma Huyễn Đại Lục Hệ Liệt] Bộ 1 Huyết Tộc Dụ Hoặc của tác giả Ngữ Tiếu Lan San là một truyện hay mang đề tài về đam mỹ cổ trang, xuyên không, HE. Thành phố C là một toà thành thị vùng duyên hải, ngoại trừ là trung tâm kinh tế, còn là căn cứ quân sự bí mật của quốc gia. Góc Đông Nam thành phố là một dải hoang phế không người, bên trên tòa thành cũ nát, hoa tường vi huyết sắc lan tràn quấn quanh. Dù tòa thành này có mở mang đổi mới thế nào, nhưng vùng này từ đầu chí cuối cũng chưa từng bị động đến. Mời bạn cảm nhận tiểu thuyết hay này cùng tác giả. *** [Review] Huyết tộc dụ hoặc – Ngữ Tiếu Lan San bởi ItismetutuTháng Chín 9, 2019 Thể loại: đam mỹ, nhiều cp, linh dị thần quái, HE. Couple: Tây Mặc x Lâm Cảnh, Hàn Dật Phong x Đường Đường, Freddy x Lê Tư Đặc, Nặc Lôi x Morris,… Độ dài: 71 chương + 9 phiên ngoại. Rì viu siêu ngắn. Lại là một bộ của Ngữ Tiếu, chả qua là mình không còn hứng thú nữa. Mình chắc chắn sẽ không spoil hay ngồi kể về từng người, bởi vì quá nhiều nhân vật. Đây là câu chuyện được xây dựng ở một thế giới có phép thuật, có Nhân tộc, Huyết tộc, Ma giới, Thần giới. Tình tiết cũng xoay quanh tình cảm với chiến sự ở cái thế giới đó. Nhưng không hẳn là toàn đánh chiếm choảng nhau tơi bởi máu lửa. Đặc trưng của Ngữ Tiếu Lan San là kể chuyện có rất nhiều chỗ tấu hài. Mà công thì lúc nào cũng bá đạo, mặt dày, vô sỉ. Còn thụ thì hoặc ngốc ngốc tiểu bạch, hay tạc mao, đều có thuộc tính nữ vương cao vút. Có thể tuyến nhân vật của truyện này nhiều, nên nhìn vào thì tính cách của các ẻm thụ có vẻ phong phú, cơ mà với việc đã đọc rất nhiều truyện của Ngữ Tiếu thì mình thấy nó vẫn không có gì đặc sắc. Tóm tắt thì bộ truyện viết về quá trình yêu đương của một Thân vương mang nửa dòng máu của Huyết tộc và nửa dòng máu của Ma tộc với một em là loài người bình thường có hơi ngốc ngốc manh manh. Rồi chuyện tình cảm giữa một ám linh siêu mạnh với một nhóc sủng vật Huyết tộc. Chuyện tình giữa Ma giới điện hạ với một thiên sứ bị trừng phạt rồi được cứu bởi Huyết tộc. Còn phần phiên ngoại sẽ là đất diễn của cặp đôi Nặc Lôi và Morris, hai kẻ trong quá khứ có nhiều khúc mắc. Nhưng tất cả đều có Happy ending cả. Viết cái chữ ‘review’ kia có vẻ không đúng lắm nhỉ? Nhưng thực lòng là mình không biết nói gì hết. Trước đây hay bây giờ thì cũng rất rất ít bộ truyện có yếu tố kì ảo ma pháp làm mình hứng thú. Hơn nữa kiểu nhân vật như kia của Ngữ Tiếu thì mình cũng quá quen rồi. Cơ mà so với những bộ truyện khác thì bộ này ngắn hơn, ngắn hơn mà còn có tuyến nhân vật cũng đông đúc ra phết. Cho nên đọc cũng chả mất nhiều thời gian lắm. … Đến đây là hết rồi ạ. Vì thực sự là không biết nói gì mà. *** Thành phố C là một toà thành thị vùng duyên hải, ngoại trừ là trung tâm kinh tế, còn là căn cứ quân sự bí mật của quốc gia. Góc Đông Nam thành phố là một dải hoang phế không người, bên trên tòa thành cũ nát, hoa tường vi huyết sắc lan tràn quấn quanh. Dù tòa thành này có mở mang đổi mới thế nào, nhưng vùng này từ đầu chí cuối cũng chưa từng bị động đến. Không ai biết lý do, chỉ biết khu vực này đã từng là địa bàn của Huyết tộc, sau khi Huyết tộc diệt vong, nơi đây cũng đã thành cấm địa. Ở ngoài cùng phía Tây thành thị là một khu nhà trọ độc thân mới xây dựng, nửa đêm, trên tầng 27, đột nhiên truyền ra một tiếng hú thảm thiết. “A a a a a ah mày là cái thứ gì?” Lâm Cảnh núp trong góc giường, “Ra ra ra ngoài!” Trên bàn trà đối diện cậu một tiểu gia hỏa mắt mũi cổ quái đang ngồi, trông như một con rắn nhỏ mập, nhưng so với rắn thì lại thừa ra bốn cái móng vuốt nhỏ, trên lưng còn có thứ đông tây gì đó y như cái vây, đầu có chút bự, ánh mắt long lanh ngập nước. “Òm ọp.” Tiểu tử kia nghệch đầu, dùng bốn cái chân ngắn nhỏ xíu muốn đi lại đây. “Tôi kháo a!” Lâm Cảnh hồn phi phách tán, giơ di động chạy loạn khắp phòng, “Dật Phong anh anh anh mau xuống lầu tới nhà tôi có yêu nghiệt!” “Méo u u u!” Tiểu gia hỏa nhìn ra Lâm Cảnh không hoan nghênh mình cho lắm, vì vậy ỉu xìu ghé vào trên mặt bàn không hề lộn xộn, tự mình cuộn cái đuôi lên cắn chơi, còn thỉnh thoảng phiêu mắt qua nhìn cậu một cái —— thật ủy khuất mà. Mười phút sau, tiếng đập cửa vang lên, Lâm Cảnh bay nhào tới cửa nước mắt giàn giụa: "Đại đại đại ca rốt cuộc anh đến rồi tôi tôi tôi sắp bị hù chết! Trong phòng ngủ của tôi có con khủng long a khủng long!” Hàn Dật Phong khinh bỉ liếc cậu một cái, sau khi vào phòng ngủ thì rất vui vẻ, một tiểu gia hỏa mập mạp đang dùng chân trước ôm lấy một quả táo lớn, ra sức gặm gặm gặm. "Nó —— nó còn ăn vụng quả táo của tôi!” Lâm Cảnh khóc không thành tiếng. "Nó ở đâu ra?" Hàn Dật Phong lôi Lâm Cảnh đang trốn sau lưng mình ra. “Tôi đâu biết đâu a!” Lâm Cảnh điên cuồng đập đầu vào tường, “Tôi đang ngủ thì cảm thấy trong phòng có động tĩnh, tỉnh lại thì thấy nó đang ngồi đối diện, mẹ nó a! Lớn lên như vậy, nó chắc là khắc tinh của cái đẹp đi?” "Òm ọp òm ọp." Tiểu gia hỏa chân trước quá ngắn, không ôm nổi quả táo khiến nó lăn xuống đất, liền ngao ngao gọi loạn lên, thật dè dặt mò đến bên mép bàn, móng vuốt nhỏ bám vào cạnh bàn nhìn thoáng qua bên dưới, cảm thấy có chút đầu váng mắt hoa, vì vậy ủy ủy khuất khuất ngẩng đầu, mắt ngập nước nhìn hai cái sinh vật thân hình cực lớn trong phòng—— người ta muốn ăn... “Nó lại còn bán manh*!” Lâm Cảnh lệ rơi đầy mặt. *Bán manh: Cố tình tỏ ra dễ thương Hàn Dật Phong đi đến trước mặt sờ sờ móng vuốt nhỏ của nó, “Nghe hiểu tao nói gì không?” "Òm ọp." Tiểu đông tây* gật gật đầu. *Tiểu đông tây: Cách gọi cưng chiều với những vật nhỏ, thường dùng cho trẻ con "Đói bụng rồi?" "Òm ọp!" "Về sau tao nuôi mày được không?" "Òm ọp!!" "Cùng tao về nhà nha?" Tiểu đông tây mắt lưu luyến nhìn giỏ hoa quả phía sau, cúi đầu dùng vuốt nhỏ bên trái cọ cọ vuốt nhỏ bên phải. Hàn Dật Phong hiểu ý, một tay mang theo tiểu sủng vật, tay kia xách giỏ hoa quả của Lâm Cảnh ra cửa. Lâm Cảnh bi bi thiết thiết bò lên giường, bật máy tính lên tra tên tiểu tử này rốt cuộc là cái thứ gì, tra xét cả đêm cũng không điều tra ra, cuối cùng ôm Laptop mơ mơ màng màng ngủ mất, kết quả mơ thấy chính mình bị một đám khủng long thay nhau giẫm đạp, từ trong ác mộng bừng tỉnh còn chưa kịp bình ổn hơi thở lại phát hiện mình lâm vào một cơn ác mộng càng lớn hơn. "Ngươi... A!!" Lâm Cảnh dùng hết sức cắn tay mình, đây là mộng a! Đây tuyệt đối là mộng! Vì cái gì bên cạnh mình lại nằm một thằng đàn ông?! "Bảo bối, buổi sáng tốt lành." Tên đàn ông nằm bên cạnh cậu thản nhiên ngồi dậy, tóc đen nhánh như gỗ cây đàn hương, trong con ngươi lóe lên ánh hồng yêu diễm. "Ngươi ngươi ngươi là ai vào đây bằng cách nào?!" Lâm Cảnh tiện tay cầm con dao gọt trái cây trên bàn run rẩy. “Anh tên Tây Mặc, bay vào đấy.” Mời các bạn đón đọc Huyết Tộc Dụ Hoặc của tác giả Ngữ Tiếu Lan San.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Ân Hữu Trọng Báo - Quyết Tuyệt
Hàn Trọng Viễn cả đời lên xuống thăng trầm, không ngờ sau khi ôm Mạnh Ân chết đi, lại có thể có cơ hội quay về lần nữa. Lần này, hắn có thù báo thù, có ơn báo ơn! Mạnh Ân sinh sống cẩn thận từng li, không ngờ Hàn Trọng Viễn mà mình vẫn luôn yêu thầm bỗng nhiên lại bắt đầu quan tâm mình, trân trọng mình, còn nói muốn cùng mình bên nhau trọn đời… Hàn Trọng Viễn – công, Mạnh Ân – thụ. Công là một tên yandere. *Mình thếch bạn công trong này lắm, sau khi trùng sinh ngoài bù đắp cho thụ ra thì bạn ấy vẫn quỷ súc, vẫn thần kinh, chứ hông có hoá trung khuyển chân tró suốt ngày vẫy đuôi với vợ nghen~ Ngoài ra thì tên truyện “Ân hữu trọng báo” có thể hiểu là đối với người có ơn thì sẽ báo đáp hết mình, nhưng chữ “ân” trong tên truyện cũng chính là chữ “Ân” trong tên của bạn thụ – Mạnh Ân. Còn chữ “trọng” trong tên truyện lại chính là chữ “Trọng” trong tên bạn công – Hàn Trọng Viễn. Thành ra tên truyện còn có một ý nghĩa khác, là Hàn Trọng Viễn báo đáp Mạnh Ân, đại loại vậy đó. (▰˘◡˘▰) Mời các bạn đón đọc Ân Hữu Trọng Báo của tác giả Quyết Tuyệt.
Xuyên Việt Chi Pháo Hôi Nam Xứng - Diệp Ức Lạc
Văn án: Mộ Thần nằm ở trên giường, nghiêm túc tự hỏi, hắn tự hỏi hắn xuyên tới một vị sẽ vì Bạch Liên Hoa từ hôn, sẽ vì Bạch Liên Hoa vung tiền như rác, sẽ vì Bạch Liên Hoa mà cùng nam chủ đánh nhau, cuối cùng lại hại chết phụ thân, kết quả hắn cũng sẽ bị chết oan chết uổng, hắn nên làm cái gì bây giờ?!!! *** -Thật ra thì mình đọc trên wattpad và cảm thấy truyện này hay nên muốn chia sẻ với mọi người. Đây là lần đầu tiên mình edit, mình edit theo bản convert nên chắc chỉ có 60% là đúng với bản của tác giả. Và bạn nào cảm thấy câu từ của mình khó đọc thì xin nhắc mình nhaaaa ^^ -Có những chỗ mình đọc không hiểu hoặc là mình không biết nên edit như thế nào, lúc đó bạn nào biết thì xin giúp đỡ mình ^^ -Đây là bản edit chui và phi thương mại. -Mong mọi người lúc mang đi đâu thì nhớ ghi nguồn, dù sao cũng là công sức của mình ^^ Với lại cấm chuyển ver nha ¬.¬ -Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ~ Mời các bạn đón đọc Xuyên Việt Chi Pháo Hôi Nam Xứng của tác giả Diệp Ức Lạc.
Chuông Gió Quyển 5 - Vĩ Ngư
Sách Nói Chuông Gió Một chiếc chuông gió chỉ vang lên khi chạm vào oán khí của người chết… Một con đường phiêu bạt vĩnh viễn không nhìn thấy điểm cuối…. *** Buổi chiều ngày thứ ba, cuối cùng cũng đến Đa Mã. Quý Đường Đường dần dần hồi phục, trong lời lẽ cử chỉ đã không khác gì một người bình thường, nhưng bức tranh chắp vá vẫn thiếu một mảnh ghép cuối cùng cũng là mảnh ghép quan trọng nhất, cô không nhớ Thịnh gia Tần gia, cũng không nhớ những chuyện bi thảm nhất đau khổ nhất đã trải qua trong một đời này. Có lẽ tiềm thức của con người trời sinh đã có cơ chế tự bảo vệ, nó sẽ tự động che đi những kí ức đau khổ đó, Nhạc Phong cũng không rõ là mình hy vọng cô nhớ lại hay là không hy vọng cô nhớ lại nữa, cứ nghe theo ý trời đi, ông trời sắp đặt như vậy, tự nhiên có lý của nó. ... *** Nếu bạn là fan của Vĩ Ngư, nếu còn nhớ ông chú Thần Côn với một núi sách ghi chép sự lạ trên đời, luôn miệng gọi Nhạc Phong trong "Chuông gió" là Tiểu Phong Phong thì ở Xương Rồng Đốt Rương, chúng ta sẽ có cơ hội biết được nguồn gốc của nhân vật này và cả Sơn Quỷ, Thủy Qủy, cùng hằng hà những sự lạ kì dị về Thần Thú Thượng cổ. Truyện được viết trong bối cảnh mới, nhân vật mới, nên những bạn không đọc Chuông gió, hay Bảy thanh hung giản hay Ba đường luân hồi cũng đều sẽ hiểu được các liên kết trong truyện. + Thứ tự đọc các bộ trong hệ liệt Thần Côn là: Chuông gió - Bảy thanh hung giản - Ba đường luân hồi - Xương rồng đốt rương. + Tuy nhiên bạn vẫn có thể đọc hiểu được nội dung của một bộ bất kỳ trong bốn bộ trên khi đọc riêng lẻ bởi nội dung chính của chúng không liên quan quá nhiều đến nhau.   Mời các bạn đón đọc Chuông Gió Quyển 5 của tác giả Vĩ Ngư.
Trấn Hồn - Priest
Triệu Vân Lan nói: Ở trong lòng con, hắn chính là như châu như ngọc, có một không hai. Triệu Vân Lan nói: Trên thế gian có một loại người, không phải là kiểu người bản thân mình thấy tốt đẹp thế nào, hoa nhường nguyệt thẹn thế nào, có một không hai ra sao để mà phải vì người đó làm một quân vương chẳng màng triều sớm; chỉ là cảm thấy nếu làm chuyện có lỗi với hắn, thì chẳng bằng cái thá gì. Triệu Vân Lan nói: Ngươi có biết nỗi thống khổ lớn nhất trong đời người là gì không? Chính là lấy phải một bà xã quá thông minh, ý tưởng trong đầu ùn ùn không dứt….sớm muộn gì ta cũng sẽ bị những ý tưởng ấy dồn cho không biết đâu mà lần. Triệu Vân Lan nói: Thẩm Nguy, nếu như ngươi còn dám lừa ta một lần nữa, ta thực sự sẽ không bỏ qua cho ngươi. *** Thẩm Nguy nói: Người trong cả thiên hạ này đều có lỗi với ta, chỉ duy ngươi là không. Thẩm Nguy nói: Một đời người chỉ có thể vì hai việc mà cam tâm chịu chết, vì thiên hạ gia quốc thành toàn trung hiếu đạo nghĩa, và vì tri kỉ thành toàn chính mình – tiền lệ từ xưa có thể bỏ mình vì tri kỉ, ta nếu có thể vì ngươi mà chết, đương nhiên cũng chịu vì ngươi mà sống, ta không có gì phải tiếc nuối. Ngươi chưa từng rơi nước mắt, đừng khóc vì ta. Thẩm Nguy nói: Có đôi khi ta cũng nghĩ, nếu có một ngày ngươi nhớ ra mọi chuyện, ta có thể nói với ngươi, ngươi thấy không, tất cả những gì đã đáp ứng ngươi ta đều làm được, không một tia cắt xén, không một câu nuốt lời, khi đó ngươi sẽ cho ta biểu tình gì đây? Thẩm Nguy nói: Ngay cả hồn phách của ta cũng ngập đầy bóng tối, duy chỉ có trái tim để đặt ngươi bên trong là còn chút sạch sẽ mà thôi, máu vẫn còn màu đỏ, dùng nó bảo vệ ngươi, ta nguyện ý. *** Trấn hồn người sống, an tìm người chết… … Chuộc tội lỗi chưa xong, quay vòng quay vô tận. Thể loại: Đam mỹ, hiện đại, linh dị thần quái, mỹ công tuấn thụ, cường cường, 1×1, HE. Haiz, tôi không chắc đây là một cái review tử tế đâu, vì tôi vẫn chưa ổn định sau 2 ngày đọc xong truyện. Điều quan trọng là mỹ công tuấn thụ, ừ, bởi vì 3 lí do. Thứ nhất là tôi là đứa không thích đọc spoil trước, cực kì ghét luôn. Thứ hai là tôi từng lượn cmt có liên quan đến truyện này rồi, tức là đã vô tình nghe mấy bạn spoil nhưng chẳng nhớ. Thứ ba là trước khi đọc tôi có nhìn cái thể loại “mỹ công tuấn thụ” rồi cơ mà đọc thì không kết luận được thế éo nào là mỹ với chả tuấn, ngôn ngữ giới hạn.! Và thế là ‘bùm’, nhầm công với thụ, đau đớn lắm. Lúc đọc đến đoạn nhân-vật-tôi-nghĩ-là-công sáng dậy đau eo vì bị thông. Con mẹ nó thở không ra hơi luôn T^T. Thẩm Nguy là công và Triệu Vân Lan là thụ. Nếu có ai trót đọc phải cái bài viết dẩm đời của tôi trước khi đọc truyện hãy ghi nhớ nhé! Và nếu được ghi thể loại theo ý mình, tôi sẽ viết là ôn nhu da mặt mỏng thâm tình không tự nhiên công và ngầu bá nhây nháo dẻo mỏ thụ. Trên đời này có thể loại thụ ngầu lòi vãi chưởng, mở mồm ra gọi người ta “bà xã” rồi còn lầy lội hỏi người thương là được hầu hạ có ưng ý không à? Còn công thì nhẹ nhàng, ôn nhu, nhắc đến chuyện xxx thì đỏ mặt vlin là sao. Duy chỉ có một điều Thẩm Nguy hơn Triệu Vân Lan là Triệu Vân Lan kiếp này chỉ là người thường, trên giường đéo thể lật Thẩm Nguy có pháp thuật kia lên. Mẹ kiếp thật là… Haiz! Lúc đấy tôi chỉ hi vọng con mẹ nó chỉ là hỗ công thôi, cơ mà đời éo như mơ! Ồ, còn về nội dung truyện. Đây là một trong những best về đam mỹ thể loại linh dị thần quái. Đọc xong cảm giác của tôi choáng ngợp vì cách xây dựng câu chuyện, những yếu tố đan cài, chi tiết nhỏ xíu cũng có dụng ý và tôi phải hét lên: “Đòe mòe tinh tế vãi.” Thẩm Nguy không phải chỉ là một thầy giáo nhỏ dạy ở đại học mà là Trảm hồn sứ, vạn người e sợ. Đương nhiên Triệu Vân Lan cũng không chỉ là Lệnh chủ của Trấn Hồn, thân phận của y thực sự là ngầu con mẹ nó mù mắt chó, mà Thẩm Nguy chả là mẹ gì cơ. Huhu, thụ của tôi ngầu quá T^T. Nhưng cơ bản là không muốn tiết lộ nhiều đâu. Nên là tôi sẽ dừng lại ở thân phận hai người. Cục điều tra đặc biệt ở số 4 đường Quang Minh chính là nơi làm việc của Triệu Vân Lan. Dưới y là một lũ người, à không, phải gọi là quái vật, kì kì quái quái. Ở đó có tên sư “rởm” Lâm Tĩnh, thật ra cực kì phi phàm, cơ mà tên này là người chuyên gia gây trò và bị mọi người oánh, sở thích là selfie ghi dấu kỉ niệm mỗi lần làm nhiệm vụ. Thi vương Sở Thứ Chi có khả năng điều khiển cương thi và lúc éo nào cũng lạnh lùng, ngầu lòi, thực ra lại rất quan tâm đến cậu nhóc họ Quách. Chúc Hồng, xà yêu, sống tình cảm, nhưng không yêu đuối, lại crush sếp Triệu xong bị người ta phũ phàng, nhưng tóm lại vẫn là một ngự tỷ. Uông Chủy, một hồn ma ngây thơ, bị giết bởi thanh mai trúc mã và Tang Tán, tên thanh mai trúc mã của Uông Chủy, vì không thể nói thành thạo tiếng phổ thông mà bị mèo mập đùa cợt. Đại Khánh, con mèo đen mập mạp, chảnh chó, chọn cá chiên thay vì thức ăn cho mèo, vô sỉ y như chủ nhân Triệu Vân Lan, cũng là con mèo khiến tôi cực kỳ, cực kỳ muốn nuôi mèo (ham muốn mãnh liệt lâu nay là nuôi mèo cứ bùng cháy vì nó ấy). Cậu thanh niên Quách Trường Thành, là con người duy nhất (thật ra lai lịch cũng không tầm thường), nhát gan đệ nhất, lại suốt ngày bị sếp đùa cợt, dọa sợ đến ngất xỉu, cơ nhưng lại là người vô cùng, vô cùng lương thiện. Quay lại hai nhân vật chính nào. Thật ra thì với nội dung truyện cực kì hấp dẫn và kiểu cường cường như thế thì chuyện ai công ai thụ cũng không quan trọng lắm đâu, bởi vì chuyện giường chiếu cũng chỉ một nốt nhạc và Triệu Vân Lan vẫn luôn tỏa ra hào quang của một đại nhân 1 nằm trên nếu như bạn bỏ qua đoạn xxx kia. Thẩm Nguy một lòng thâm tình với Triệu Vân Lan mà Triệu Vân Lan khi chưa nhớ ra tiền kiếp thì cũng bị thu hút bởi thầy Thẩm. Một màn theo đuổi người ta, lầy lội, ngầu lòi, mặt dày tự nhiên tắt ngóm khi biết Thẩm Nguy là Trảm hồn sứ. Nhưng Triệu Vân Lan vốn dĩ không chỉ đơn thuần là thích, mối quan hệ vẫn cứ dây dưa không dứt mà Thẩm Nguy lúc nóng lúc lạnh cũng chấp nhận mặc kệ tất cả và nghe theo trái tim. Chính vì không tiết lộ được thân phận của Triệu Vân Lan nên tôi sẽ không phân tích nữa vậy. Triệu Vân Lan từng nói với Thẩm Nguy: “Ta có trong tay danh sơn đại xuyên của cả thiên hạ này, nghĩ lại cũng chả có gì đáng để kiêu ngạo, chẳng qua chỉ là một đống đá vụn nước sông mà thôi. Cả người đại khái chỉ có mảnh chân tâm này là đáng giá mấy cân, ngươi muốn hay không? Cầm lấy.”   Nếu bạn muốn đọc một bộ đam mỹ hấp dẫn, nếu bạn thích thể loại linh dị thần quái, nếu bạn thích cường cường, cứ đọc đi. Không hối hận đâu, cơ mà phải nhớ ai công ai thụ không bị sốc nhé!   Mời các bạn đón đọc Trấn Hồn của tác giả Priest.