Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Hạnh Phúc Tái Sinh

Trọng Sinh Chi Hạnh Phúc - 重生之幸福 Thể loại: Xuyên không, trọng sinh Convert: Picpoc Editor: Yul Yuuki Ai nói rằng nữ nhân khi trùng sinh là khổ lớn hận sâu? Ai nói nữ nhân trùng sinh đều sống trong nước sôi lửa bỏng? Lý Yên Nhiên chính là đích nữ của Hầu phủ, có cha thương mẹ yêu lại có huynh trưởng bao che khuyết điểm. Có trượng phu thương mình. Sinh ra trong phú quý, lúc gả lại vào vương phủ an nhàn mà sống, cả đời vô lo vô nghĩ, ngắm nhìn thiên hạ. Nhưng mà, sau khi thứ xuất tiểu di ( dì nhỏ) trở thành tương lai kế thê của công công, tất cả đều thay đổi. Bất tri bất giác, Lý Yên Nhiên mất đi tất cả, oan ức không có chỗ tố cáo, hận thù lại không được phân giải. Tất cả, chỉ vì đối thủ quá cường đại. Trùng sinh ý nghĩa là gì? Không phải báo thù, mà là bảo vệ hạnh phúc. ***   #REVIEW: HẠNH PHÚC TÁI SINH Tác giả: Đào Lý Mặc Ngôn Thể loại: Cổ đại, trùng sinh, xuyên không Tình trạng: Hoàn Review bởi: Huyên Nguyễn - fb/hoinhieuchu Đây là truyện cổ đại mình đọc xong gần đây nhất, nội dung vừa lạ vừa quen Nữ chính: Lý Yên Nhiên, nam chính: Triệu Duệ Kỳ Motip quen thuộc ở đây là nữ chính sau khi chết được trọng sinh về năm 10 tuổi. Khi đó nàng vẫn là Đại tiểu thư phủ An Bình hầu, vẫn là viên ngọc quý trong tay phụ mẫu, huynh trưởng. Kiếp trước nàng được gả cho biểu ca Triệu Duệ Kỳ, thế tử của Nhữ Dương Vương. Vương phi của Nhữ Dương Vương là Mạnh Nhàn Nương vốn là Đại di của nàng. Nàng vốn sẽ hạnh phúc nếu không đụng phải Cửu di thứ xuất Mạnh Trinh Nương, cô ta vốn là xuyên hồn từ hiện đại. Mạnh Trinh Nương được gả vào Nhữ Dương Vương phủ làm kế phi sau khi Nhàn Nương mất. Kiếp trước Yên Nhiên thân cận, học theo khí chất thong dong, thoát tục, giản dị, thanh cao của Trinh Nương, khiến nàng không còn kiêu ngạo, không còn chói sáng nữa. Kiếp trước Trinh Nương được Nhữ Dương Vương cưng như trứng mỏng, có con trai là tướng quân dũng mãnh, con gái là hoàng hậu. Còn Yên Nhiên phải trở thành hầu phu nhân vì phu quân của nàng bị tước đoạt tước vị thế tử, sau buồn khổ mà chết, Yên Nhiên sống trong sự dằn vặt khôn nguôi vì đã quá tin tưởng Trinh Nương. Sống lại, nàng quyết tâm bảo vệ những người thân thiết của mình. Nàng tránh xa Trinh Nương, e sợ Trinh Nương, cảnh báo độ nguy hiểm của Trinh Nương cho Nhàn Nương, Nhu Nương (mẹ nàng), biểu ca... Nữ nhân xuyên không trong truyện là Trinh Nương trong ký ức của Yên Nhiên là một nữ nhân tâm cơ, đi bước nào trúng bước đó vẫn mưu ma chước quỷ, vẫn giả vờ thanh cao, thánh khiết nhưng dần thất bại trước mưu lược của Nhàn Nương. Vâng, chính là Vương phi Nhữ Dương Vương, Đại di của nữ chính đấy ạ :vTrong truyện người tỏa sáng, cầm trịch đại cục không phải là Yên Nhiên mà chính là Mạnh Nhàn Nương. Một nữ cường nhân xuất sắc, lãnh ngạo, trí tuệ quá cao minh nhưng lại yêu và tin tưởng sai người khiến kiếp trước chết trong tiếc nuối. Kiếp này tuy Nhàn Nương không thoát khỏi cái chết nhưng Nhàn Nương đã ngộ ra rằng bao năm nay mình yêu sai người, trả giá quá nhiều cho tra nam, bởi vậy Nhàn Nương chết tâm, xa lánh, sử dụng tâm kế với vương gia để ông này mãi mãi khắc ghi hình bóng của Nhàn Nương dù sau này Trinh Nương vào phủ làm kế phi đi chăng nữa. Đánh giá chung về truyện này là tình tiết gia đấu hay, âm mưu chồng âm mưu, nữ trọng sinh chỉ làm nền cho cuộc đấu của nữ nhân cổ đại và nữ nhân xuyên không. Yên Nhiên chỉ góp một chút sức lực, chủ yếu vẫn là Nhàn Nương sắp xếp cục diện trước khi chết một cách oanh liệt. Truyện này phải công nhận độ tra và độ tự kỷ của Nhữ Dương Vương cao thật Chính văn dài 136 chương, phiên ngoại 10 chương có thể triển khai thành một truyện trọng sinh khác với nữ chính là Nhàn Nương Đây chính là cái khác lạ so với truyện trọng sinh khác. Khác nữa là Yên Nhiên trọng sinh nhưng không thay đổi 180 độ, làm gì cũng trúng phóc như các truyện khác Đọc truyện mà muốn xỉ vả Trinh Nương, đúng chuẩn bạch liên hoa *** HẠNH PHÚC TÁI SINH Đào Lý Mặc Ngôn dtv-ebook.com Chương 1: Trọng Sinh Tranh đoạt vương vị đã vào hồi kết. Cửu hoàng tử Chu Từ Quýnh lên ngôi hoàng đế, thay đổi niên hiệu là Khánh Chính Nguyên, đại xá thiên hạ, ban thưởng công thần duy trì hắn, giúp hắn đăng cơ, đạo thánh chỉ ban thưởng đầu tiên chính là Nhữ Dương vương đích thứ tử Triệu Duệ Giác. ( yul: đích thứ tử cũng là con dòng chính nhưng không phải con trưởng) Là do hắn có binh lính ở gần kinh thành, đem quân giết chết nhạc phụ Cửu Môn Đề Đốc của tam hoàng tử, khiến cho cửu hoàng tử thuận lợi đăng cơ. Triệu Duệ Giác cùng cửu hoàng tử là từ nhỏ quen biết kết giao với nhau rất tâm đầu ý hợp. Lúc Triệu Duệ Giác mười sáu tuổi ở chiến trường đánh một trận chiến liền thành danh, làm danh tướng uy phong bảo trụ cửu hoàng tử. Thân sinh tỷ tỷ của hắn cũng gả cho cửu hoàng tử làm chính phi, hiện giờ đã là chính cung hoàng hậu, về tư về công tân đế sau khi đăng cơ đương nhiên sẽ không bạc đãi hắn. - Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu viết... Nhữ Dương vương phủ nghênh đón đạo thánh chỉ đầu tiên của tân đế, thế tử phi Lý Yên Nhiên quỳ gối bên cạnh trượng phu Triệu Duệ Kỳ yên lặng lắng nghe. - Nhữ Dương vương thế tử Triệu Duệ Kỳ lễ hiếu nhân nghĩa, phẩm hạnh đôn hậu vẫn luôn từ chối thế tử vị. Trẫm vẫn mãi khuyên, đều không nghe theo, lại nói đệ đệ nhi tử của kế mẫu là Triệu Duệ Giác có tài hoa hơn người, muốn nhường thế tử vị, khổ tâm khẩn cầu trẫm, trẫm nay đã đồng ý, thu hồi thế tử vị Nhữ Dương vương phủ của Triệu Duệ Kỳ, phong làm Trung Nghĩa hầu, ban thưởng cho hầu phủ. Phong đích thứ tử Triệu Duệ Giác vì Nhữ Dương vương làm thế tử, sau này không được cô phụ trẫm ban thưởng, không cô phụ huynh trưởng nhường tước vị, vì quốc tận trung... Lý Yên Nhiên cúi thấp đầu, trên môi lộ ra một nụ cười yếu ớt, đem tước vị thế tử nóng bỏng tay này nhường đi ra ngoài, lại chăm chú nhìn Nhữ Dương vương phi đang quỳ ngối trước mặt nàng, đoan trang hiền lành, dịu dàng kính cẩn nghe theo, ai còn nhớ rõ nàng đã từng là thứ nữ vô danh không được sủng ái? Công công( Yul: cha chồng) Nhữ Dương vương sủng ái nàng, trong kinh thành các vị phu nhân nịnh bợ lấy lòng nàng, bây giờ nàng đã có nữ nhi làm hoàng hậu, nhi tử làm thế tử Nhữ Dương vương, nàng liền có thể an tâm, không cần lại tính kế bọn họ. - Tuân chỉ. Lý Yên Nhiên nói theo bọn họ, yết hầu phát không ra tiếng, đoạt tước vị thế tử ban cho công thần, còn nói đường đường chính chính, đúng là tác phong của hoàng gia. Trượng phu bên cạnh nàng, mặt sáng như ngọc, ôn nhu tao nhã, nhưng dáng người lại gầy yếu, mang hơi thở bệnh tật. Nhữ Dương vương nhiều thế hệ làm tướng quân, chỉ có một mình trượng phu là không biết binh thư, chỉ yêu thích văn thơ, tài năng của hắn là hào quang vạn trượng nhưng trước mặt kế mẫu liền ảm đạm thất sắc, thân mình càng ngày càng yếu đi, ai cũng nói hắn không thể khiến Nhữ Dương vương phủ tồn vinh, hành động nhường tước vị là sáng suốt. Nhưng không ai biết trong lòng hắn có biết bao nhiêu khổ sở, cũng không ai biết hắn đã từng thức đêm khổ đọc binh thư, cả phụ thân Nhữ Dương vương cũng không tin hắn. Triệu Duệ Kỳ cúi đầu, một luồng sợi tóc buông xuống, hơn u buồn, nhưng lại có chút thoải mái. - Biểu muội, ta xin lỗi ngươi. - Ta là Trung Nghĩa hầu phu nhân, có gì mà xin lỗi? Triệu Duệ Kỳ nhìn Lý Yên Nhiên trong mắt tràn đầy ý cười, lóe lên ánh sáng, giống như lúc hắn đẩy ra khăn voan của nàng... Đỡ Lý Yên Nhiên đứng dậy, Triệu Duệ Kỳ hướng phụ mẫu cung kính nói: - Nhi tử từ biệt phụ thân, mẫu thân. - Kỳ Nhi. Vương phi Mạnh thị hai mắt đẫm lệ, đau sót nói: - Ngươi vì sao không cùng ta thương lượng? - Người để cho nhi tử làm chủ một lần đi. Triệu Duệ Kỳ ôn nhuận nở nụ cười yếu ớt nói: - Nhi tử đem tước vị thế tử trả lại cho tam đệ, về sau hắn sẽ là nhi tử khiến người kiêu ngạo nhất để hắn kế thừa vương tước, có như vậy liệt tổ liệt tông mới không trách tội. Đã qua tuổi bốn mươi Nhữ Dương vương dáng người vẫn cao ngất, vai rộng lưng hẹp, ngũ quan thâm thúy,tuấn dật, mày kiếm mắt ưng, quả thực là một bộ dạng tướng mạo thật tốt, năm đó còn là kinh thành đệ nhất mỹ nam tử. Triệu Duệ Giác là ở bên gối hắn mà lớn lên, dung mạo khí chất đều giống hắn, còn trưởng tử Triệu Duệ Kỳ thân thể lại suy nhược, càng giống như mẫu thân hắn. Nhữ Dương vương môi run run, Triệu Duệ Kỳ lần đầu nhìn thẳng ánh mắt hắn nói: - Phụ thân, điều nhi tử nên làm đều đã làm, phụ thân bảo trọng. Triệu Duệ Kỳ vươn tay về phía thê tử Lý Yên Nhiên: - Trung Nghĩa hầu phu nhân? Lý Yên Nhiên đem tay đặt vào trong lòng bàn tay hắn: - Trung Nghĩa hầu? - Ha ha, ha ha ha. Hai người đồng thời nở nụ cười, mặc kệ mọi người trong Nhữ Dương vương phủ quay người rời đi... Nhữ Dương vương Triệu Dật Thanh đỡ lấy vương phi Mạnh thị đang lung lay sắp đổ, nhẹ gọi: - Trinh Nương. - Ta có lỗi với đại tỷ, Kỳ Nhi sao lại làm như vậy? Ta chưa từng muốn để Giác Nhi kế thừa tước vị thế tử Nhữ Dương vương, nếu ta muốn tranh giành, sẽ không để Giác Nhi mới mười sáu tuổi đã phải đi ra chiến trường, phu quân... Kỳ Nhi hiểu lầm ta. - Kỳ Nhi đã làm đúng, Nhữ Dương vương phủ chỉ có thể giao cho Giác Nhi, Kỳ Nhi giữ không được Nhữ Dương vương phủ. Nhữ Dương vương Triệu Dật Thanh không biết là đang an ủi kiều thê, hay là đang an ủi chính hắn, có lẽ là cả hai đi. - Kỳ Nhi cái gì cũng không lấy, vương gia, qua hai ngày nữa, hãy sai người đem đồ đến cho Kỳ Nhi đi, sách trong thư phòng đều là sách hắn thích nhất, hậu viện có tượng gỗ do Kỳ Nhi điêu khắc, trong phòng còn có hoa phục Kỳ Nhi yêu thích, cũng đã dùng quen người hầu, đại tỷ lưu lại bạc cho Kỳ Nhi mặc dù đều nằm trong tay đại ca, nhưng trong vương phủ vật dụng bài trí còn một chút, Kỳ Nhi dù sao vẫn là trưởng tử, đem tước vị tặng cho Giác Nhi, này tài vật phải chu cấp cho hắn không thể lại để hắn chịu thiệt. - Ngươi làm chủ đi. Nhữ Dương vương nhìn thấy vương phi như vậy liền cực kì vừa lòng, nàng thiện lương vô cùng, lại còn chu đáo cẩn thận, chưa từng tranh đoạt cái gì, cũng không ham tài vật tước vị, đem nhi tử duy nhất đi theo quân, từ nhỏ liền nói cho hắn biết, vương tước là của Triệu Duệ Kỳ, còn tước vị của hắntự bản thân hắn kiếm lấy. Nhữ Dương vương dắt tay thê tử, Nhữ Dương vương phi xấu hổ đỏ mặt, mềm mại gọi: - Vương gia. - Thê như thế, đời này còn mong gì hơn? Nhữ Dương vương phi nhắm mắt đi theo Nhữ Dương vương vào Ngân An điện, chờ tân khách tới cửa chúc mừng, anh khí bức người Nhữ Dương vương thế tử Triệu Duệ Giác luôn luôn đi theo bên cạnh hai người bọn họ, bọn họ mới đúng là người một nhà. ########## - Tiểu thư, tiểu thư. Lý Yên Nhiên bị đẩy tỉnh mà mở đôi mắt, mông lung mờ mịt, nàng sờ khóe mắt, đầu ngón tay còn mang theo nước mắt, đặt ở bên môi liếm một chút, mặn! - Ngài mau dậy đi, hôm nay Nhữ Dương vương phi đến hầu phủ định hôn sự của ngài cùng thế tử. - Ân. Lý Yên Nhiên cúi đầu nhìn đôi tay khéo léo, mười tuổi, lúc nàng mười tuổi đã cùng biểu ca định ra hôn sự, sau khi cập kê nàng liền gả vào Nhữ Dương vương phủ, còn có một tháng nữa là đại di bệnh chết(Yul: đại di là dì cả), bên ngoại tổ gia( nhà ngoại) nữ nhi nhỏ nhất là Mạnh Trinh Nương là thứ nữ được ghi tạc dưới danh nghĩa chính thê( mẹ cả), gả cho Nhữ Dương vương làm kế phi, nàng so với chính mình chỉ lớn hơn hai tuổi, so với biểu ca còn nhỏ hơn một tuổi đâu. Trước kia các nàng tuy rằng bối phận chênh lệch, nhưng nàng thật lòng thích tiểu di (dì nhỏ), lúc đến nhà ngoại tổ phụ, luôn luôn nguyện ý cùng tiểu di huyên náo chơi đùa, tiểu di trên mặt luôn luôn cười trong suốt, rất thân thiện, ở ngoại tổ gia có không ít người, cuối cùng nàng lại là người gả đi Nhữ Dương vương phủ, trong đó phát sinh chuyện gì? Vì sao người có nhiều hi vọng nhất là tứ di? Cuối cùng lại đổi thành nàng? - Đại tiểu thư. - Không có việc gì. Một đám nha đầu nâng các loại đồ vật tiến vào, hầu hạ Lý Yên Nhiên rửa mặt chải đầu mặc y phục. An Bình hầu phủ ở Đại Minh công lao phú quý ở hạng trung, Đại Minh khai quốc hoàng đế tổng cộng có tứ vương mười hầu, hầu tước phẩm chức cao, phần lớn là chinh chiến sa trường khai quốc lập công lao lớn. Đã hơn một trăm năm, vương phủ cũng chỉ còn lại tam vương, Nhữ Dương vương phủ, Nam Bình vương phủ, Trấn Bắc vương phủ, trong đó Bình Tây vương phủ vì tham ô hối lộ mà bị đoạt tước vị, mười tòa hầu phủ nhiều lần biến loạn cũng chỉ còn lại bát hầu( Yul: 8 hầu ý). Hiện nay, các đại thần trên người đều mang theo tước vị, trừ bỏ lúc khai quốc có sắt cuốn (này y như là chiếu thư lập lúc khai quốc) vương phủ hầu phủ ở ngoài, còn lại các tước vị mới phong bất quá chỉ là thanh danh dễ nghe mà thôi. Nhữ Dương vương phi đến hạ quyết định sao? Lúc trước sau khi gả qua, Lý Yên Nhiên mới biết được, Nhữ Dương vương vừa ý con dâu là kinh thành đệ nhất tài nữ Văn Tĩnh của Văn gia, mà không phải là nàng, điêu ngoa bốc đồng An Bình hầu phủ đích trưởng nữ. Sau khi thành thân, tiểu di đem toàn bộ Nhữ Dương vương phủ giao cho nàng quản lý, tiểu di lui về phía sau bảo toàn thanh danh hiền lương của nàng. Nàng lại nhớ rõ vị này Nhữ Dương vương phi hạ bao nhiêu ngáng chân, nàng liền đập va chạm đụng, nghiêng ngả chao đảo, đem hết toàn lực cũng so ra kém Nhữ Dương vương phi từng quản gia chủ trì bếp núc, làm cho thái phi thất vọng, không ai biết là nàng đã rất khó khăn, chỉ có biểu ca thông cảm cho nàng... Lý Yên Nhiên đang ngồi trước gương cài trâm ngọc. Nàng phải gả cho biểu ca sao? không thể thay đổi sao? Lão thiên gia nếu đã cho nàng cơ hội trùng sinh, vì sao vẫn là hôm nay, nàng trùng sinh đã hai ngày, lấy tình cảm của phụ thân và mẫu thân thật lòng yêu thương mình, có lẽ hôm nay sẽ không hạ quyết định. Cuộc đời nàng cùng kế thất bà bà tranh cãi cả đời, lấy chấm dứt là thảm bại. ( Yul: công công là cha chồng, bà bà là mẹ chồng) Cả đời này lại còn muốn tiếp tục đi đường cũ? Lý Yên Nhiên không tin tưởng bản thân nàng có thể thay đổi vận mệnh của biểu ca, sau khi nhường tước vị biểu ca trầm mê trong điêu khắc, chưa đến vài năm liền hậm hực mà chết, nàng chẳng lẽ sẽ phú quý cả đời, lại trở thành quả phụ... Biểu ca đối với nàng có tình có nghĩa, cả đời không có nạp thiếp, nàng nên làm sao đây? Đại náo một hồi rồi thủ tiêu hôn sự, hay vẫn giống kiếp trước tái chiến kế thất bà bà.....tiểu di? Mời các bạn đón đọc Hạnh Phúc Tái Sinh của tác giả Đào Lý Mặc Ngôn.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Vận May Đổi Đời
Truyện Vận May Đổi Đời của tác giả Vương Lãnh xoay quanh nhân vật chính Lý Thần, người đã làm việc trong ngành tài chính hơn mười năm, được tái sinh lại vào năm 2000 với ký ức của hai mươi năm trong tương lai. Nhận ra mình không thể sống kiếp trôi nổi trong mấy chục năm được nữa, Lý Thần đã thay đổi chính mình, thay đổi quá khứ, thực hiện ước mơ bỏ lỡ của mình. *** Ngày 12 tháng 9 năm 2000. “Tài khoản đuôi 2022 của bạn nhận được 19 tệ, số dư hiện tại là 19 tệ [Ngân hàng Công Thương]”. Lý Thần nhìn nội dung tin nhắn của ngân hàng gửi đến trên điện thoại di động, cuối cùng hít sâu một hơi, trên mặt không giấu được sự hưng phấn. Năm tháng trước, anh hồi sinh từ năm 2020 quay về hiện tại, kiếp trước đã uổng phí bốn mươi năm, ông trời cho anh cơ hội được quay lại lần nữa. Lý Thần, người đã làm việc trong ngành tài chính hơn mười năm, được tái sinh lại vào năm 2000 với ký ức của hai mươi năm trong tương lai. Nhận ra rằng mình không thể sống kiếp trôi nổi trong mấy chục năm được nữa, năm tháng trước Lý Thần đã ra tay! Dựa vào ký ức về sự việc năm 2000 thị trường hợp đồng kỳ hạn đậu xanh trong nước bùng nổ. Lý Thần dứt khoát thế chấp căn nhà duy nhất mà bố mẹ mua cho mình, cầm trong tay tám trăm nghìn tệ chen chân vào thị trường kỳ hạn với đòn bẩy gấp hai mươi lần. Sau thời gian năm tháng trời lo lắng và hồi hộp chờ đợi. Hôm đó, ngày giá đậu xanh tăng vọt trong trí nhớ của anh cuối cùng cũng đến, do đã tạo dựng được vị thế ở đáy trước năm tháng, sự bùng nổ dữ dội của giá hợp đồng kỳ hạn đậu xanh vào ngày này đã trực tiếp giúp tài sản cá nhân của Lý Thần vượt qua mười triệu tệ. Rõ ràng là làn sóng thị trường đậu xanh này hiện đã đạt đến đỉnh điểm, và tương lai sẽ sớm mở ra một làn sóng suy thoái kéo dài trong vài năm tới. Vì vậy, Lý Thần quyết tâm rút toàn bộ, sau khi trừ đi phí xử lý còn tới 13,66 triệu! Từ 800 nghìn lên 13,66 triệu, Lý Thần đã hoàn thành bước nhảy vọt về tài sản cá nhân mà cả cuộc đời một người bình thường cũng không thể làm được. “Sau khi trả lại gốc và lãi khoản vay, vẫn còn dư khoảng 12,8 triệu, lịch sử không hề sai lệch, đúng như những gì mình nhớ, vậy thì những cơ hội làm giàu tiếp theo cũng có thể nắm bắt, rất có thể 13 triệu này, rất nhanh sẽ biến thành… hàng trăm triệu, thậm chí hàng tỷ!” Sau khi đọc đi đọc lại những tin nhắn gửi đến, Lý Thần không nhịn được liền bật cười, kiếp trước nghèo túng nợ nần, mỗi ngày mở mắt ra đều là trả nợ, cuộc sống như vậy một ngày cứ ngỡ một năm, mà bây giờ, mọi chuyện đều đã thay đổi rồi. Kiếp trước nghèo khố rách áo ôm, kiếp này nhất định phải kiếm càng nhiều tiền càng tốt! Để bố mẹ có thể an hưởng tuổi già, bù đắp những tiếc nuối của kiếp trước! Nhưng bây giờ cũng chưa thể quá đắc ý được, 13 triệu này nói ít thì cũng không phải ít, nhưng nói nhiều, nếu như ở trước mặt một người giàu thật sự thì cũng chỉ là món tiền cỏn con! Mà trước khi trở nên thật sự lớn mạnh, cần phải nhẫn nại, từ từ phát triển, cất kỹ số tiền lời lãi này, giả vờ vẫn nghèo túng như trước. Khi Lý Thần đang suy nghĩ về những cơ hội kiếm tiền đã được sắp đặt sẵn trong tương lai, cánh cửa đột nhiên vang lên. “Anh Thần, mẹ bảo tối nay anh về nhà ăn cơm”. Nhìn cô gái xinh đẹp đứng ngoài cửa, nụ cười trên mặt Lý Thần dần biến mất, đây là bạn gái lúc này của anh, cũng là vợ tương lai của anh – Hồ Bích Bích. “Không có thời gian”, Lý Thần cứng rắn đáp. “Không có thời gian?” Hồ Bích Bích ngạc nhiên nhìn Lý Thần. Từ lúc mới quen, Lý Thần luôn phát cuồng vì cô, luôn luôn nghe lời cô, cho dù là yêu cầu gì cũng đáp ứng cho cô, mỗi lần gặp cô đều nói nói cười cười, vui mừng ra mặt, nhưng hôm nay như biến thành một người khác vậy. Vì đã quen với thái độ trước đây của Lý Thần đối với mình, sự thay đổi đột ngột này khiến Hồ Bích Bích rất bực mình, sắc mặt cô sầm xuống, nói: “Mẹ em bảo anh về nhà ăn cơm anh lại nói với em rằng anh không có thời gian?” Lý Thần cười lạnh một tiếng, trải qua những chuyện ở kiếp trước, anh sớm đã nhìn rõ bộ mặt thật của người phụ nữ này rồi. “Cái gì mà ăn cơm hay không ăn cơm, đừng tưởng tôi không biết, mẹ cô bảo cô gọi tôi tới, thật ra là muốn tôi mang tiền đến cho thằng em trai cô đúng không?” Sắc mặt Hồ Bích Bích lập tức thay đổi, thất thanh nói: “Sao anh biết?” “Tôi biết rất nhiều chuyện đấy! Tôi còn biết rằng em trai cô làm cho cô gái khác có thai rồi ép người ta đi phá, suýt chút nữa xảy ra án mạng, bây giờ bọn họ muốn nhà cô phải bồi thường ba trăm nghìn, đúng không?”, Lý Thần cười lạnh nói. Sắc mặt Hồ Bích Bích trông khó coi vô cùng, cô ta nói: “Nó là em trai em, chúng ta sắp kết hôn rồi, anh còn tính toán số tiền ít ỏi này với em à?” “Số tiền ít ỏi? Ba trăm nghìn đấy! Cô biết rõ hoàn cảnh của tôi, bố mẹ tôi chỉ là những người nông dân chất phác lương thiện, cực khổ cả đời mới tích góp được căn nhà cho con trai kết hôn, tôi cũng vừa mới đi làm, lấy đâu ra ba trăm nghìn tệ đưa cho em trai cô?”, Lý Thần nghiến răng nói. “Căn nhà cũ của bố mẹ anh ở dưới quê có thể bán được, mặc dù không đáng bao nhiêu tiền, nhưng ba trăm nghìn thì cũng đủ”, Hồ Bích Bích tự tin nói. “Cô điên rồi à?” Mặc dù ở kiếp trước cộng thêm hiện tại đã là lần thứ hai anh nghe thấy câu này, nhưng Lý Thần vẫn tức muốn nổ phổi. “Đó là nơi bố mẹ tôi nương tựa khi về già, bán căn nhà đó đi rồi thì họ sống ở đâu?” Ánh mắt Hồ Bích Bích xẹt qua, nói: “Có thể thuê nhà ở, hoặc là ở tạm với chúng ta một thời gian cũng được”. “Ở với chúng ta?” Lý Thần tức giận bật cười: “Cô nói thì hay lắm, năm ngoái bố tôi đến thành phố khám bệnh, bố mẹ tôi ở đây ba ngày, ngày nào cô cũng bắt mẹ tôi rửa chân cho cô, bố tôi nằm viện một tuần cô đi thăm ông được một lần, chưa được ba phút đã đòi đi, sao, sức khỏe của bố tôi còn không quan trọng bằng việc cô đi đánh mạt chược à?” Lý Thần càng nói càng tức, căm hận Hồ Bích Bích ở trước mặt, càng căm hận bản thân yếu đuối nhu nhược của kiếp trước. “Đủ rồi đấy Lý Thần!” Sắc mặt Hồ Bích Bích khó coi vô cùng, tức giận nói: “Không phải chỉ nhờ anh cho em trai tôi chút tiền sao, chẳng nhẽ anh định trơ mắt nhìn nó bị kiện ra tòa ra, nó là em trai tôi đấy!” “Mẹ nó là em trai cô chứ em trai tôi đéo đâu, liên quan gì đến tôi!”, Lý Thần gầm ngược lại. “Được lắm!” Hồ Bích Bích cười lạnh một tiếng, vẻ mặt lạnh nhạt nói: “Quả nhiên lũ đàn ông đều chẳng tốt đẹp gì, hôm nay tôi đã nói rồi đấy, ba trăm nghìn này nếu anh không bỏ ra được thì chúng ta chia tay, cũng đừng nghĩ đến việc kết hôn nữa!”. Nghe thấy câu này, Lý Thần bật cười. Kiếp trước, cả gia đình Hồ Bích Bích không ngừng hút máu anh suốt mười năm sau kết hôn. Đặc biệt là em trai cô ta, từ sau sự việc phá thai càng lúc càng lộng hành, ăn chơi sa dọa, cá độ, cờ bạc, dấn thân vào tệ nạn mại dâm. Hồ Bích Bích không ngừng bắt anh phải đi vay tiền để trả nợ cho em trai, đây cũng chính là lý do khiến anh nghèo khố rách áo ôm ở kiếp trước. Mà Hồ Bích Bích này không hề có tình cảm gì với anh, hoàn toàn coi anh là một tấm vé ăn uống dài hạn. Trong tiệc cưới, chê bai bộ quần áo nhàu nát của bố mẹ anh nên không cho họ ngồi vào bàn, nhưng lại không nghĩ đến việc vì gom góp tiền để tổ chức buổi hôn lễ này, bố mẹ anh đã phải bán cả vật dụng trong nhà! Thậm chí Hồ Bích Bích còn không xuất hiện trong đám tang của bố anh. Thậm chí còn cãi nhau một trận ầm ĩ với anh, trước mặt đám đông tát anh vài cái, vì cho rằng đám tang của bố anh sẽ mang lại xui xẻo, còn để lại khoản mấy nghìn tệ tiền tiền thuê nhà chưa trả. Nghĩ lại những chuyện đã qua, Lý Thần nắm chặt hai tay, hít sâu một hơi, sắc mặt trở nên lạnh lùng hơn bao giờ hết. Ông trời cho anh cơ hội được sống lại một lần nữa, không chỉ để anh kiếm thật nhiều tiền và trở nên giàu có, mà còn để anh bắt đầu lại cuộc đời của mình! “Biến mẹ mày đi, cái loại mày trong mắt tao ba trăm tệ cũng không đáng, còn đòi ba trăm nghìn tệ? Cút!” Mời các bạn mượn đọc sách Vận May Đổi Đời của tác giả Vương Lãnh.
Trong Nhà Có Nuôi Một Con Chó, Rốt Cuộc Lại Là Chồng Cũ Của Tôi
Thiên kim tiểu thư giàu có Thẩm Thiên Thiên và công tử hào phú Thịnh Lạc kết hôn được ba năm, và họ đã luôn diễn vai thâm tình thắm thiết cho đến khi, một ngày trước lúc "bạch nguyệt quang*"của Thịnh Lạc trở về Trung Quốc, sau khi hai người đồng ý ly hôn, Thịnh Lạc ra khỏi cửa thì bị xe đụng phải. *Ý nói trong lòng vẫn luôn có một người mình yêu thương, ái mộ nhưng lại không ở bên cạnh, không thuộc về mình. Sau vụ tai nạn xe hơi, Thịnh Lạc trở thành con chó rách ven đường. Được vợ cũ Thẩm Thiên Thiên nhặt về nhà. Vì thế anh mới biết, người vợ cũ mà anh cho là bình hoa di động, lại có "cường đại nhất não", được xem là tác giả viết cuốn sách bán chạy nhất với một thu nhập hàng năm trên 100 triệu nhân dân tệ. Còn anh, đến cả các nhà đầu tư đứng sau nhóm nghiên cứu, anh thậm chí không thể xử lý được! Lúc này, tất cả những gì Thịnh Lạc có thể làm là nằm dài nhìn ra cửa, nhìn những người đàn ông khác mỗi ngày tiễn Thẩm Thiên Thiên về nhà. Cuối cùng thì, một người đàn ông bước vào phòng, ngay trước mặt anh, hắn ta đẩy vợ cũ của anh vào cửa và ôm hôn kịch liệt. Sau đó... đọc truyện đi rồi biết chứ do giới hạn chữ nên không viết hết tóm tắt được. *** Thịnh phu nhân nhất thời không thể chấp nhận được sự thay đổi thân phận như vậy, vì vậy Phó Từ Hành đã đưa Thẩm Thiên Thiên đi trước, còn phần giải thích thích để anh làm. Thẩm Thiên Thiên không khỏi có chút lo lắng: "Nếu như dì không chịu tiếp nhận thì sao?" "Em ở bên cạnh anh, bà ấy không tiếp nhận thì có làm sao?" Phó Từ Hành có trình tự nói: "Bố anh và ông nội đều đã tiếp nhận em rồi mà." Thẩm Thiên Thiên nghẹn thở: "Hả? Chuyện đó xảy ra khi nào vậy?" Cô vẫn còn nhớ trước đây vị Phó gia kia không thích dáng vẻ của cô lắm. Khi cô quyết định ở bên Phó Từ Hành, Thẩm Thiên Thiên đã chuẩn bị sẵn tinh thần không được gia đình anh chấp nhận. Cô thậm chí còn nghĩ về cách gây ấn tượng với bố và ông anh bằng... nhân cách con người cô. Nhưng bây giờ nghe những gì anh nói, Thẩm Thiên Thiên cảm thấy tất cả sự chuẩn bị tinh thần trước đây đều vô dụng. Cô thấy hơi lạc lõng. "Lần trước sau khi lão gia tới tìm em." Phó Từ Hành giơ tay kéo nàng vào lòng: "Anh đã đi nhắc khéo ông ấy, nếu ông lại quấy rầy em, sự nghiệp của Phó gia anh sẽ không quản nữa." Mời các bạn đón đọc Trong Nhà Có Nuôi Một Con Chó, Rốt Cuộc Lại Là Chồng Cũ Của Tôi của tác giả Mộc Chi Diễm.
Chi Nông Tâm
Thể loại: Trùng sinh, ngôn tình cổ đại  Converter: ngocquynh520 Độ dài: 69 chương nha Editor: muanhobaybay Tử Lan không biết tại sao nàng lại may mắn như vậy. Có một lần lại một lần cơ hội. Nàng không thông minh, cũng không có dã tâm, chỉ muốn sống mỗi ngày thật tốt. Nếu kiếp trước chuyển kiếp thành một người luôn phấn đấu nhưng kết quả lại không tốt, vì thế đời này, Tử Lan chỉ muốn tìm một người chân thành. Hạnh phúc bình thường, cuộc sống có tình yêu ngọt ngào như mật. Chàng chàng thiếp thiếp, biến đổi nhiều lần, yêu bao nhiêu, nhiệt như lửa, đem một khối đất mềm, chàng vân vê, thiếp nhào nặn. Đem hai thứ đánh nát, dùng nước điều hòa, một lần nữa chàng vân vê, thiếp nhào nặn. Chàng trong bùn, có thiếp, thiếp trong bùn có chàng, thiếp với chàng sinh cùng một chăn, chết cùng một quách (quách = quan tài) (Đoạn này mưanho không hiểu nghĩa lắm, nên chém thui.) *** CHI NÔNG TÂM Tác giả: Cá Trong Nước Đá. Thể loại: Cổ đại, trùng sinh, xuyên không, điền văn, sạch, sủng, HE. Tình trạng: Hoàn. Review bởi: Lê Trần Thanh Nhã từ Hội Nhiều Chữ. -----
Sống Lại Làm Ái Thê Nhà Tướng
Thể loại: Cổ đại, trùng sinh... Converter:Ngocquynh520 Editor: hoa hồng Nàng là thiên kim tướng phủ, nhất định không chịu làm thiếp. Đến khi được làm cả thì bái đường cùng nàng lại chính là một con gà trống. Nàng từ người chuyên phụ trách những chuyện gia đấu trở thành gia quyến của một tiểu tướng dũng mãnh trên sa trường. Nàng chính là không thể không cùng phu quân mà đánh quái vật... *** Hai mắt nhắm lại chợt mở ra một cách đột ngột, Thôi Uyển Như phát hiện mình sống lại.     Nhìn lại thời gian mười năm, chỉ thấy ngoài cửa sổ xuân ý dạt dào, bên trong phòng vẫn lạnh lẽo như hầm băng, nàng không thể không khuất nhục trải qua ngày xuất giá đó lần nữa.     Tương tự như lần trước, kế mẫu mặc trang phục hoa lệ ung dung chỉ huy vú già to con chế ngự đè Thôi Uyển Như vào tường, nước lạnh dội vào mặt cho tỉnh lại, nước lạnh thấm vào giá y màu xanh phối với màu đỏ óng ánh, chỉ là sau khi tỉnh lại cô nương Thôi gia đã thay đổi linh hồn.     “Người ngươi gã là người thô to vũ phu thì như thế nào? Hôn thư đã định, sính lễ đã thu cũng không thể đổi ý! Thôi gia nuôi ngươi mười sáu năm, dù sao cũng nên báo đáp chứ?” Kế mẫu thay đổi dáng vẻ hiền lành thường ngày không ngừng nhắc tới chuyện báo đáp, nốt ruồi đen bên trên cằm theo miệng bà ta lúc mở lúc đóng nhảy lên không ngừng, thấy vậy tân nương hoa mắt chóng mặt không thôi.     Đối mặt với việc đã định rồi, Thôi Uyển Như đang hồi hồn thích ứng im lặng không nói, mái tóc dài xõa xuống, cúi đầu nhìn chăm chú vào viên ngọc trai mã não được may trên mủi chân giày mà mất hồn.     Bên tai là những lời than trách kéo dài của kế mẫu Trương thị: “Cha ngươi bị chèn ép đưa đến biên cương làm Thứ sử Hạ Châu, có năng lực gì khiêu chiến với người đường đường là Uy vũ hậu? Chẳng lẽ đích tử của nhà Định Tây đô hộ còn ủy khuất ngươi? Cự hôn tuyệt thực muốn chết, đây là chuyện nữ tử thế gia có thể làm sao?!”     Hiện giữ chức Uy vũ hậu Định Tây đô hộ là Tiếu Duệ, đồng thời cũng là đại tướng quân Hoài Hóa. Thôi Uyển Như khe khẽ thở dài một cái, xem ra tân lang cũng không thay đổi, vẫn là thứ tử của Tiếu gia, tam lang Tiếu Dương.     Thôi Uyển Như nhớ lần trước mình đã hỏi tại sao muốn vội vã hứa hôn mình cho võ quan biên thùy, mà không phải ở lại kinh thành giao chuyện phối hôn cho tổ phụ thân là Tể Tướng làm chủ.     Kế mẫu trả lời: “Lệnh của cha mẹ, lời của mối mai, ngươi không cần phải biết nguyên do.”     Cha trả lời: “Coi trọng gia cảnh và nhân phẩm của hắn.”     “Gia cảnh......” Thôi Uyển Như tiếp tục thở dài, không cần hỏi, đây chính là nguyên do.     Ba tháng trước, cha nàng sau khi bị buộc tội đã bị “đày đi” biên thùy làm quan, thời gian ba đến năm năm cũng không chừng, phải làm ra chiến tích ở bản địa mới có thể hồi kinh.     Biên thùy là nơi của dân man di, dân phong hung hãn, chiến sự thường xuyên, thân là Thứ sử chính ông còn phải kiêm quản quân sự, vị này nửa đời trước vẫn ở kinh thành làm quan văn thuần chủng không có sức để đối phó, sau mấy tháng nhậm chức không chỉ không thể làm tốt, còn liên tục bị cấp trên Đô đốc phủ khiển trách.     Đang lúc Thôi Thừa Vọng cần tìm gấp một người giúp đỡ một tay thì Định Tây đô hộ ở doanh trại bản địa đã ngoài ba mươi ném đến một cành ô liu ---- tam lang Uy vũ hậu câu hôn nữ nhi Thôi gia.     Người làm mai chân thành nhắn gửi: “Hôn sự nhất định thành, Tiếu gia sẽ phái người trợ giúp Thứ sử trấn an dân vùng biên giới.” Bởi vì chuyện này, hôn sự được định.     Nói cách khác, Thôi Uyển Như là bị cha ruột bán cho Tiếu gia, ban đầu trong nhà đang chuẩn bị làm mai trưởng nữ đến biên thùy kèm theo mục đích không thể cho ai biết này.     Nguyên nhân thật sự là kiếp trước sau khi biểu ca phân tích rõ Thôi Uyển Như mới biết, trừ lần đó ra, nàng còn biết một tin tức khác.     “Tiếu gia cầu hôn chính là..” Thôi Uyển Như phủi ống tay áo ngẩng đầu lên, một đôi mắt hạnh trong sạch mang theo ý miệt thị nhìn về Trương thị, từ đôi môi trắng bệch phun ra bí mật không muốn người biết, “Là hai tháng trước ở cửa thành một nữ tử áo hồng cởi ngựa vung roi —— bọn họ cần chính là một muội muội tiên y nộ mã, phong nhã hào hoa, không phải người luôn núp ở trong góc như ta đây.”     Năm đó, nàng hận nhất không phải bị bán đi, mà là thay thế muội muội bị bán, không có mẹ ruột quả nhiên không người thương, chỉ có thể mặc cho người khác chà đạp, ai bảo Thôi Uyển Lan là nữ nhi của kế mẫu.     “Muội muội ngươi còn chưa cập kê đấy.” Cả người Trương thị run lên, rồi sau đó trừng mắt cắn răng nói, “Hơn nữa, trên hôn thư là tên của ngươi! Hôm nay sẽ phải ra cửa —— Nguyên Nương chấp nhận đi.”     “Ta biết rõ, nhưng mà, ta muốn bồi thường” Thôi Uyển Như đưa ngón tay nhỏ nhắn vuốt sợi tóc trên thái dương, lông mày chau lại liếc xéo Trương thị thấp hơn mình nửa cái đầu, khẽ cười một tiếng, đưa ra điều kiện, “Nghe nói đồ mẫu thân trân quý nhất có hai hộp châu báu thương nhân người Hồ bán cho?”   Mời các bạn đón đọc Sống Lại Làm Ái Thê Nhà Tướng của tác giả  Mặc Ngư Tử 1123.