Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Bí Ẩn Vụ Song Sinh - Erle Stanley Gardner

Theo GUINNESS, quyển sách ghi các kỷ lực thế giới, Erle Stanley Gardner được ghi nhận là tác giả sách bán chạy nhất của mọi thời đại. - Erle Stanley Gardner có trên 150 tác phẩm trinh thám tin cậy, đáng giá và hợp thời đại. - Erle Stanley Gardner, người đã tạo nên nhân vặt truyền kỳ luật sư Perry Mason, cô thư ký tinh ý Della Street, và viên thám tử tài ba Paul Drake. - Erle Stanley Gardner, tác giả duy nhất có sách bán chạy hơn cả bốn tác giả nổi tiếng khác cộng lại gồm: Agathe Chistie, Harold Robbins, Barbara Cartland và Louis L’amour *** Một số tác phẩm đã được xuất bản tại Việt Nam:   1. Móng vuốt bọc nhung (Đôi tất nhung) [Perry Mason #1 - The Case of the Velvet Claws] (1933) 2. Cháu gái người mộng du [Perry Mason #8 - The Case of the Sleepwalker's Niece] (1936) 3. Vị giám mục nói lắp [Perry Mason #9 - The Case of the Stuttering Bishop] (1936) 4. Kẻ hùn vốn [Perry Mason #17 - The Case of the Silent Partner] (1940) 5. Con vịt chết chìm (Mười tám năm sau) [Perry Mason #20 - The Case of the Drowning Duck (Le Canard Qui Se Noie)] (1942) 6. Cô gái có vết bầm trên mặt [Perry Mason #25 - The Case of the Black-Eyed Blonde (La Blonde au Coquard)] (1944) 7. Lá thư buộc tội [Perry Mason # 44 - The Case of the Runaway Corpse] (1954) 8. Viên đạn thứ hai [Perry Mason #45 - The Case of the Restless Redhead] (1954) 9. Con mồi táo bạo [Perry Mason #54 - The Case of the Daring Decoy] (1957) 10. Kẻ mạo danh [Perry Mason #64 - The Case of the Spurious Spinster] (1961) 11. Người đàn bà đáng ngờ [Perry Mason #69 - The Case of the Mischievous Doll] (1963) 12. Vụ Án Hoa Hậu Áo Tắm [Perry Mason #78 - The Case of the Queenly Contestant] 13. Kẻ Giết Người Đội Lốt [Perry Mason #40 - The Case of the Grinning Gorilla] (1952) 14. Tiếng Chó Tru Trong Đêm [Perry Mason #04 - The Case of the Howling Dog] (1934) 15. Người Được Minh Oan [Perry Mason #27 - The Case of the Half-Wakened Wife] (1945) 16. Người Đàn Bà Đáng Sợ [Perry Mason #53 - The Case of the Lucky Loser] (1958) 17. Bí Ẩn Vụ Song Sinh [Perry Mason #62 - The Case of the Duplicate Daughter] (1960) *** Muriell từ phòng ăn nhẹ nhàng bước qua nhà bếp, đưa tay giữ lại cánh cửa lửng chắn ngang giữa hai phòng, để tránh gây tiếng động vì sợ làm thức giấc bà mẹ kế là Nancy Gilman và cô em gái Glamis, con riêng của bà, họ thường ngủ trễ đến tận trưa mới dậy. Sáng nay, bố của Muriell cảm thấy đói hơn mọi khi nên muốn cô làm thêm một đĩa trứng và một miếng xúc xích nữa. Đây là một điều bất thường và Muriell nghĩ rằng thể nào bố cô cũng bảo thôi nếu cô tạo điều kiện để ông nghĩ lại, thành thử cô hơi chần chừ. Nhưng rồi thấy nét mặt quả quyết của bố và ông lại có vẻ hơi nôn nóng vì chờ đợi, cô bèn bước sang nhà bếp trong khi bố cô chăm chú đọc tờ báo buổi sáng, Muriell hiểu rất rõ bố mình, cô mỉm cười nhớ đến sự cố gắng ăn uống kiêng khem của ông vì sợ lên cân, nhưng có lẽ bữa ăn sáng nay là để bù lại bữa tối qua quá sơ sài? Cả hai bố con sống trong một căn biệt thự ba tầng to lớn kiểu cổ và đã được trang hoàng theo kiểu mới kể từ sau khi mẹ Muriell chết. Muriell sinh ra tại đây, cô biết tất cả mọi ngóc ngách và rất quyến luyến với nó. Đã có những lần Muriell cảm thấy ít nhiều xót xa khi căn phòng cũ của mẹ mình đã bị Nancy chiếm chỗ, nhưng những ý nghĩ ấy thường chỉ xẩy ra khi không có mặt Nancy ở nhà mà thôi. Nancy là một người đàn bà rất có tâm hồn và nhiều sáng kiến cũng như có những nét đặc thù trong cung cách nhìn đời và sự vật. Điều đó làm cho bà ta trở thành một con người đặc biệt và dễ mến. Không một ai có thể bực mình khi đối diện với bà ấy. Muriell đã cố tình chần chừ cho đến khi thấy bố có vẻ nôn nóng, cô mới vội vào bếp làm tiếp. Miếng xúc xích lấy trong tủ lạnh ra còn đóng băng nên phải chờ lâu thêm một chút. Sau đó cô đập trứng vào chảo và bớt lửa vì cô biết ông không thích ăn trứng chín quá. Bỏ trứng và xúc xích vào đĩa xong, cô bưng sang phòng ăn, lấy khuỷu tay đẩy nhẹ cánh cửa phòng để tránh tiếng kêu lớn rồi lách nhẹ người đi vào. — Xong rồi bố ơi! - Cô gọi - Bố... Cô chợt ngừng lại không nói tiếp khi thấy chiếc ghế trống trơn, tờ báo đang nằm trên sàn nhà, ly cà phê vẫn còn đầy và điếu thuốc đang hút dở đặt trên đĩa gạt tàn, khói thuốc vẫn tiếp tục bay lên cao. Muriell thay đĩa thức ăn mới cho bố, rồi bỏ một lát bánh mì vào hộp nướng bánh và nhấn nút. Cô đứng chờ bố trở lại bàn ăn, cặp mắt bất chợt để ý đến mục quảng cáo trên tờ báo. Cô cúi xuống nhặt tờ báo. Đó chỉ là mục quảng cáo về các loại quần áo may sẵn. Khi công tắc của bếp nướng bánh ngắt điện và lò xo đẩy miếng bánh lên trên nắp hộp, Muriell nhíu mày thắc mắc không hiểu sao bố cô chưa trở lại bàn ăn. Cô rón rén bước xuống phòng tắm dưới nhà, cửa mở nhưng bên trong không có ai. Cô đi vòng sang các phòng khác và gọi khẽ — Bố, thức ăn nguội rồi! Cô trở lại phòng ăn, vẫn không thấy ai và chợt cảm thấy có sự bất ổn. Cô xem xét kỹ dưới nhà một lần nữa. Liệu bố cô đã đi làm rồi mà không nói cho có biết chăng...? Ông biết rõ là Muriell đang làm trứng cho ông mà? Chính ông đã bảo cô làm thêm mà? Chắc chắn không thể nào ông rời khỏi nhà mà lại không nói cho cô hay. Kể cả trường hợp nếu có điều gì thật khẩn cấp ở văn phòng thì ông cũng phải cho cô biết chứ. Nhưng hẳn là không có gì khẩn cấp vì đâu có nghe thấy chuông điện thoại reo. Trong bếp luôn có đường dây điện thoại song song, có gì thì chuông đã kêu. Như vậy hẳn có chuyện gì ở trên lầu. Có thể Nancy bị ốm chăng? Muriell bước vội lên lầu nhưng vẫn cố giữ im lặng. Cô nhẹ nhàng vặn nắm cửa phòng ngủ và đẩy nhẹ. Nancy Gilman đã thức, nhìn thấy Muriell đứng ngơ ngác nép bên cánh cửa bèn hỏi: — Có gì vậy, Muriell? — Con tìm bố - Muriell đáp. Nancy quay đầu lại nhìn bên giường trống. — Bố đã rời khỏi buồng cả tiếng đồng hồ rồi - Bà nói với giọng hơi lộ vẻ khó chịu, nhưng rồi chợt ý thức liền mỉm cười và tiếp - Có chuyện gì vậy con? Bố lại trễ ăn sáng à? — Dạ không - Muriell nói - Bố muốn ăn thêm và con đã làm xong nhưng ... con sợ nguội. Nét mặt Nancy Gilman thoáng lộ nét lo âu nhưng rồi bà kéo gối tựa sau lưng, mỉm cười, nói: — Ồ, con quá quan tâm đến bố đấy! Bà cười với nụ cười kín đáo và quay sang ngủ tiếp. Như vậy là bố Muriell không có mặt ở tất cả mọi nơi trong nhà, ngoại trừ căn phòng để đồ trên gác. Bất chợt một ý tưởng bỗng khuấy động trong đầu óc Muriell. Gần đây bố cô thường tỏ vẻ khó chịu. Hai hôm trước ông có nói với cô: “Bố dặn con một điều là nếu có bất kỳ chuyện gấp gáp nào liên quan đến công việc làm ăn của bố, thì hãy nhớ rằng bố không muốn dính dáng đến cảnh sát. Con nhớ không? Bố không muốn dính dáng đến cảnh sát.” Muriell đã nhìn bố với cặp mắt ngạc nhiên, muốn ông giải thích rõ hơn, nhưng ông chỉ trả lời một cách đại khái và cố nhấn mạnh cái ý chính của mình là không muốn dính dáng đến cảnh sát. Cô chợt lo lắng nghĩ đến những vụ tự tử, những xác chết treo cổ trên trần nhà. Cô liền chạy như bay lên thang gác. Phòng chứa đồ với những rương thùng quần áo cũ, các bàn ghế cổ. Gian phòng vẫn còn ăm ắp cái hơi hướng của một thời quá vãng. Những căn phòng dưới nhà đang hòa nhập với nhịp độ đi lên của cuộc sống văn minh hiện đại, nhưng tại đây, trong căn phòng này hầu như đón nhận toàn bộ những đồ vật dư thừa, lỗi thời của những ngày đã qua. Nó mang một không khí trầm buồn và cách biệt. Nhìn bao quát xung quanh căn phòng, Muriell cảm thấy hơi yên tâm, nhưng dù sao cô cũng đi vòng khắp hết một lượt, để ý cả đến ngoài hàng hiên sát mái. Không có một ai. Cô thấy vững dạ hơn và bước xuống cầu thang. Vừa tới chân cầu thang, Muriell gặp ngay Glamis, con riêng của mẹ kế. Glamis mặc bộ đồ ngủ mỏng dính. Mái tóc vàng xõa trên khuôn mặt với đôi mắt xanh tỏ vẻ bất bình. — Chị làm gì ầm ĩ ở trên gác vào cái giờ còn sớm như thế này? — Ồ, xin lỗi Glamis - Muriell nói - Chị... chị đang tìm kiếm... — Chị kiếm cái gì vậy? - Glamis hỏi khi thấy Muriell tỏ ra ngần ngừ. — Ồ, chị có chút việc trên ấy - Muriell nói - Chị đã cố nhẹ nhàng. — Em tưởng như có một đàn ngựa chạy trên ấy! Đúng, chạy ngay trên phòng ngủ của em. — Ồ, chị xin lỗi. Glamis bỗng nhiên cười và nói: — Chị tha lỗi cho em. Bị thức giấc nên em cáu giận vô lý. Dưới nhà có cà phê không chị? Muriell gật đầu. — Em cảm thấy khó chịu khi chưa được uống ly cà phê vào buổi sáng - cô em nói - Em sẽ xuống dưới nhà uống một ly rồi trở lên ngủ tiếp. Chị đã xong việc trên phòng để đồ chưa? — Rồi - Muriell đáp - Thôi đừng quan tâm nữa, Glamis. Chị sẽ đem cà phê lên phòng cho em. Không có đường chứ? Glamis gật đầu. — Chị xin lỗi vì đã làm em thức. Chị đang lo ăn sáng cho bố - Muriell nói. — Ở trên phòng để đồ à? - Glamis vừa hỏi vừa cười. Muriell vỗ nhẹ lên vai cô em. —Thôi về phòng đi cưng. Chị sẽ mang cà phê lên cho. — Vâng, cảm ơn chị - Glamis nói - Bạn em là Hartley Elliott đã ở lại nhà mình hồi đêm, anh ta cũng cần được ngủ. — Bạn trai em à? - Muriell hỏi. — Vâng. Anh ta ngủ ở trên phòng Hoa Hồng. Chúng em về nhà đã hơn nửa đêm, rồi ngồi nói chuyện với nhau ngoài hàng hiên. Khi anh ấy mở máy xe tính đi về thì mới biết là quên rút chìa khóa xe trong ổ nên bình điện yếu không đề máy được. Vì vậy em đã bảo anh ấy ngủ lại. — Mẹ biết không? - Muriell hỏi. — Dĩ nhiên là không. Mẹ đang ngủ ngon mà. Chị nghĩ rằng em phải đánh thức mẹ dậy để báo với mẹ là em mời khách ngủ lại nhà mình sao? Em cũng đã lớn, hai mươi tuổi rồi. Và chị nghĩ... Glamis bỗng dưng ngừng lại rồi mỉm cười nói tiếp: — Chị thấy em giống như con ma dại vào buổi sáng như thế này phải không? Muriell vỗ vai cô em. — Thôi cưng, chị sẽ mang cà phê lên. Chui vô giường đi. Trông em trần như nhộng. — Em ấy à? - Glamis hỏi lại và đưa tay vuốt bộ áo ngủ mỏng dính rồi cười và nhẹ nhàng bước về phòng trên hành lang trải thảm. Muriell xuống dưới nhà, tự trấn an rằng có lẽ vì một lý do đặc biệt nào đấy, bố cô đã phải đi ngay đến văn phòng làm việc mà không kịp cho cô biết. Chắc đó là công việc hết sức quan trọng, có thể là một cuộc hẹn mà ông đã quên. Muriell lấy lại sự vui vẻ khi cô rót cà phê vào chiếc tách lớn, bỏ vài miếng bánh mì nướng vào trà, đặt tất cả lên khay và bưng lên phòng cho Glamis. — Ồ, cảm ơn chị - Glamis nói - Chị mang cả bánh mì nướng lớn cho em nữa hà? — Đói không? — Đói muốn chết! - Glamis nói - Em cứ thức dậy là thèm ăn ngay. Nếu không kiêng khem sợ mập, có lẽ em phải xuống nhà hàng dưới phố để ăn sáng. Glamis ngồi nhỏm dậy, dụi tắt điếu thuốc trên đĩa gạt tàn, với tay lấy tách cà phê, nhìn Muriell và nói: — Chị thực là tài, chị Muriell. — Tài gì? — Chị luôn luôn giữ được điều độ. Em thấy chị lúc nào cũng trầm tĩnh và đầy nghị lực. Còn em thì như con ngố nếu sáng dậy mà không được uống cà phê. Glamis nhai mẩu bánh và uống vài ngụm cà phê. Sau đó cô vội đẩy đĩa bánh và tách cà phê sang một bên, mỉm cười vừa nói với Muriell vừa ngả đầu nằm lại trên giường. — Cảm ơn chị. Em ngủ đây. Muriell bước ra khỏi phòng, đóng nhẹ cửa và trở lại phòng ăn. Hôm nay là ngày nghỉ của người nấu bếp, còn người giúp việc dọn dẹp và rửa chén đĩa sẽ đến vào giờ muộn hơn. Một lần nữa tư tưởng bất ổn lại xuất hiện trong đầu óc Muriell khi cô nhìn thấy đĩa trứng trên bàn ăn đã nguội lạnh, tờ báo vẫn nằm bên chiếc ghế trống trơn. Thật là bất thường, bố cô đi mà không nói lấy một lời, sao bố lại có thể vô tâm như thế được. Bố biết là Muriell đang ở trong bếp mà... Bỗng cô nhìn thấy chiếc cặp táp của ông. Không bao giờ bố cô đi làm mà quên đem theo chiếc cặp táp này. Muriell biết rằng bố cô có một số giấy tờ quan trọng để trong cặp. Ông đã phải làm gấp vào đêm qua để kịp sáng nay đưa đến văn phòng. Ngay cả lúc sáng khi đang ngồi trước bàn ăn, ông cũng đã lấy tập giấy tờ ấy ra để xem xét lại và ghi chú thêm. Muriell bước tới cầm lấy chiếc cặp và mở ra. Tập giấy tờ tài liệu vẫn còn nguyên trong ấy. Muriell cầm lên rút các giấy tờ bên trong ra xem rồi bỏ trở lại trong tấm bìa cứng bọc ngoài. Bất chợt cô để ý đến hàng chữ viết tay của bố cô ghi trên đầu tấm bìa: Trong bất kỳ trường hợp khẩn cấp nào, hãy liên lạc với luật sư Perry Mason ngay lập tức. Tuyệt đối không được liên lạc với bất cứ nơi nào khác.' Dòng chữ ghi có cả chữ kí của bố cô và được viết bằng bút mực. Chỗ chữ kí hơi bị nhòe một chút có lẽ vì ông đã vội cất tập giấy vào trong cặp trước khi chờ đủ thời gian cho mực khô. Ngoài ra bên cạnh chỗ chữ viết, có ghi một số điện thoại, chắc là số điện thoại của văn phòng luật sư Perry Mason. Liệu có phải bố cô đã viết những hàng chữ này lúc ngồi trên bàn ăn sáng không? Muriell nhìn đồng hồ. Đã chín giờ kém mười. Cô đóng cặp táp lại và bước đến bên ghế bố cô đã ngồi. Cô không thấy chiếc khăn ăn của ông. Như vậy là khi bố cô đi, ông đã cầm theo chiếc khăn ăn. Bỗng dưng ý nghĩ của sự mất chiếc khăn ăn khiến cho Muriell cảm thấy sợ hãi. Cô lật tờ báo lên, xem dưới gầm bàn, tìm khắp phòng, sau đó cô bước qua phòng khách rồi trở ra cầu thang định lên lầu và lúc này cô chợt nhớ đến xưởng làm việc. Đúng rồi! Phía sau biệt thự là một dãy nhà khá lớn, đầu dãy phía bắc là gara xe chia làm ba ngăn. Kế tiếp là một phòng dùng làm phòng tối dành cho bà Nancy rửa phim ảnh và phía cuối của dãy nhà là một xưởng riêng của ông Carter Gilman, chia làm hai phần, một làm đồ gốm và một làm đồ mộc như các hộp bằng gỗ quý để đựng đồ nữ trang, các hộp đựng đồ khâu vá và các khung ảnh trang hoàng. Muriell đẩy mạnh cửa bước ra ngoài hành lang, cô rảo chân qua sân cỏ phía sau nhà, tiến đến trước cánh cửa xưởng mộc. Cô mở mạnh cửa gọi lớn: — Bố! Cô bước vào trong và bất chợt khựng lại. Một chiếc ghế gãy nằm trên sàn, bên cạnh là một vũng màu đỏ thẫm. Mạt cưa văng tung tóe trên nền ximăng và những tờ giấy bạc rải rác khắp nơi. Các tờ giấy bạc đều là loại một trăm đôla và Muriell nhìn thấy có đến khoảng trăm tờ như vậy khắp phòng. Muriell nhìn qua bên phải chỗ cánh cửa dẫn sang phòng rửa ảnh của bà Nancy, ngay trước cánh cửa, trên sàn ximăng là chiếc khăn ăn của bố cô. Muriell bước tới mở cánh cửa phòng rửa ảnh. Mùi chua của thuốc rửa ảnh xông lên mũi. Ánh sáng từ ngoài cánh cửa rọi vào nhưng vẫn không đủ sáng. — Bố ơi! - Muriell gọi. Im lặng vẫn bao trùm căn phòng. Muriell bước qua hết phòng rửa ảnh, mở và đẩy mạnh cánh của thông sang gara. Chiếc xe thể thao và chiếc xe nhỏ vẫn nằm đúng vị trí nhưng chiếc xe lớn thì không còn ở đấy nữa. Muriell ý thức được sự kiện vắng mặt chiếc xe của bố, tim cô bỗng đánh thình thịch. Bố cô đã rời phòng ăn đi xuống gara, trong tay vẫn còn cầm nguyên chiếc khăn ăn. Phải có một biến cố nào đấy khiến ông phải đi xuống dưới nhà mà không ý thức được là trong tay mình đang cầm chiếc khăn ăn. Chắc ông đã xuống gara trước, rồi đi qua phòng rửa ảnh và mở cửa bước sang xưởng mộc. Những gì ông nhìn thấy trong xưởng hẳn đã làm ông đánh rơi chiếc khăn ăn. Như vậy chuyện gì đã xảy ra? Chiếc ghế gãy nằm trên sàn mang ý nghĩa gì? Tại sao các giấy bạc lại tung tóe trên sàn và nhất là cái vũng màu đỏ thẫm kia? Muriell liền đi đến quyết định, cô bước vội lại bàn điện thoại trong xưởng, nhấn nút liên lạc với văn phòng làm việc của Carter Gilman. Khi được văn phòng báo cho biết là ông không có ở đấy, cô bèn lật gấp các trang sách cuốn điện thoại niên giám tìm số văn phòng luật sư Perry Mason. Tiếng trả lời trên điện thoại cho biết luật sư Perry Mason chưa tới, nhưng thư ký riêng của ông ta đang có mặt. — Vâng, tôi nói chuyện với cô thư ký cũng được, - Muriell nói. Vài giây sau tiếng nói trên đầu máy vang lên. — Tôi là Della Street, thư ký riêng của luật sư Perry Mason nghe đây. Muriell nói thật nhanh: — Vâng, hiện giờ tôi thấy lo lắng quá. Bố tôi tự dưng biến mất. Tôi tìm thấy tờ giấy ghi trong cặp táp của bố tôi bảo rằng hãy gọi cho luật sư Perry Mason trong trường hợp có biến cố xảy ra và... và hẳn có điều gì rất bí mật trong vụ này. Tôi... — Xin lỗi, cô có thể cho biết tên bố cô? — Carter Gilman. Mẹ tôi đã mất. Tôi ở đây với bố tôi cùng mẹ kế và con riêng của bà ta. Chúng tôi ... — Xin vui lòng cho biết tên cô. — Muriell Gilman. — Cô có thể cho tôi số điện thoại của nhà cô không? Muriell cho biết số điện thoại. — Và địa chỉ nữa? — 6231 Đại lộ Vauxman. — À, luật sư Perry Mason vừa mới tới - Della Street nói. - Tôi sẽ gọi lại cho cô trong vòng năm phút. — Cảm ơn cô - Muriell đáp và cúp máy. ... Mời các bạn đón đọc Bí Ẩn Vụ Song Sinh của tác giả Erle Stanley Gardner.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Ván bài Đô Mi Nô
Tóm tắt & Review (Đánh Giá) sách Ván bài Đô Mi Nô của tác giả Thiên Hạ Vô Hầu. Đây là một câu chuyện phục thù và chuộc lỗi. Một tuần sau khi người phụ nữ lầm lỡ Trương Tố Quyên treo cổ tự tử, thì Kim Nhất Minh - Ông chủ của công ty bảo vệ Kim Thuẫn cũng bị hại chết thê thảm ở cùng địa điểm đó. Mọi chứng cứ ở hiện trường đều nhằm vào Trương Khởi Phát - em trai của Trương Tố Quyên, và chỉ một ngày sau đó Trương Khởi Phát đã nhảy lầu. Hai người báo án là Lý Danh, Lý Lượng và ông chủ của họ - Lâm Đại Chí cũng lại chết cùng trong một chiếc xe. Các vụ án mạng kỳ lạ liên tiếp xảy ra và liên quan đến nhau, là nguyên nhân kết quả của nhau, giống như những quân bài đô mi nô, chỉ cần một quân bài đổ là lập tức gây lên hiệu ứng cánh bướm. Cảnh sát Tần Hướng Dương cũng bị ''thiết kế'' để đưa vào trong ván bài đó. Anh sẽ đối phó như thế nào trước cục diện hết sức phức tạp và bí ẩn ấy? Ông chủ lớn cuối cùng của ván bài đó là ai? Và sau rốt, họ sẽ đối diện ra sao trước thử thách giữa cái thiện và cái ác của nhân tính?  TỘI ÁC LIÊN HOÀN - TẬP 1: VÁN BÀI ĐÔ MI NÔ Chương 1: Kẻ sát nhân Chương 2: Hiện trường kỳ lạ Chương 3: Khám phá bất ngờ Chương 4: Chuỗi/Loạt chứng cứ Chương 5: Kẽ hở tự nhiên Chương 6: Hiệu ứng cánh bướm của kẽ hở Chương 7: Đóng kịch tìm ra chứng cứ giả Chương 8: Máy bán ma túy bán tự động Chương 9: Nhân quả màu đen Chương 10: Khởi nguồn Chương 11: Màn kịch hay Chương 12: Món quà từ hung thủ Chương 13: Sự phân tích chí mạng Chương 14: Đại họa trên đầu Chương 15: Những ngày quên mình Chương 16: Vụ án oan sai đầu tiên Chương 17: Bằng chứng đơn lẻ mà không đơn lẻ Chương 18: Cái giá của việc tìm chứng cứ Chương 19: Khởi động đồng thời hai vụ án Chương 20: Đánh cược trên bản đồ Chương 21: Chủ động làm lộ Chương 22: Thỏa thuận quân tử Chương 23: Sự thật tàn khốc Chương 24: Chiếc răng dưới xương sườn Chương 25: Truy sát Chương 26: Trở về Chương 27: Mười tám chén rượu Chương 28: Quyết chiến Chương 29: Ván bài Đô Mi Nô *** Tóm tắt Cuốn sách Ván bài Đô Mi Nô của tác giả Thiên Hạ Vô Hầu là một câu chuyện trinh thám xoay quanh một vụ án mạng kỳ lạ. Người phụ nữ lầm lỡ Trương Tố Quyên treo cổ tự tử, sau đó em trai cô là Trương Khởi Phát cũng bị hại chết ở cùng địa điểm. Mọi chứng cứ đều nhằm vào Trương Khởi Phát, và chỉ một ngày sau đó anh cũng nhảy lầu. Hai người báo án là Lý Danh, Lý Lượng và ông chủ của họ - Lâm Đại Chí cũng lại chết cùng trong một chiếc xe. Các vụ án mạng liên tiếp xảy ra và liên quan đến nhau, giống như những quân bài đô mi nô, chỉ cần một quân bài đổ là lập tức gây lên hiệu ứng cánh bướm. Cảnh sát Tần Hướng Dương được giao nhiệm vụ điều tra vụ án, anh sẽ phải đối phó như thế nào trước cục diện hết sức phức tạp và bí ẩn ấy? Ông chủ lớn cuối cùng của ván bài đó là ai? Và sau rốt, họ sẽ đối diện ra sao trước thử thách giữa cái thiện và cái ác của nhân tính? Review Cuốn sách được viết với văn phong mạch lạc, logic, có chiều sâu và giàu cảm xúc. Tác giả đã xây dựng một cốt truyện chặt chẽ, hấp dẫn với nhiều tình tiết bất ngờ. Các nhân vật được miêu tả chân thực và sinh động, mang đến cho người đọc những trải nghiệm thú vị. Cuốn sách đề cập đến những vấn đề xã hội sâu sắc như tội ác, oan sai, chuộc lỗi và lòng tham. Qua đó, tác giả muốn gửi gắm thông điệp về sự công bằng, chính nghĩa và giá trị của cuộc sống. Ưu điểm Cốt truyện chặt chẽ, hấp dẫn với nhiều tình tiết bất ngờ. Các nhân vật được miêu tả chân thực và sinh động. Đề cập đến những vấn đề xã hội sâu sắc. Nhược điểm Một số chi tiết có thể hơi phi logic. Kết luận Ván bài Đô Mi Nô là một cuốn sách trinh thám đáng đọc, mang đến cho người đọc những trải nghiệm thú vị và suy ngẫm sâu sắc. Đánh giá Tôi đánh giá cuốn sách Ván bài Đô Mi Nô 4/5 sao. Đây là một cuốn sách trinh thám xuất sắc, với cốt truyện chặt chẽ, hấp dẫn và nhiều tình tiết bất ngờ. Các nhân vật được miêu tả chân thực và sinh động, mang đến cho người đọc những trải nghiệm thú vị. Cuốn sách cũng đề cập đến những vấn đề xã hội sâu sắc, khiến người đọc phải suy ngẫm. Tôi đặc biệt ấn tượng với cách xây dựng nhân vật của tác giả. Mỗi nhân vật đều có những nét tính cách riêng biệt, được thể hiện một cách chân thực và sinh động. Điều này giúp cho câu chuyện trở nên hấp dẫn và lôi cuốn hơn. Cốt truyện của cuốn sách cũng được xây dựng rất chặt chẽ, với nhiều tình tiết bất ngờ. Người đọc sẽ bị cuốn theo mạch truyện và không thể đoán trước được điều gì sẽ xảy ra tiếp theo. Cuốn sách Ván bài Đô Mi Nô là một lựa chọn tuyệt vời cho những ai yêu thích thể loại trinh thám. Mời các bạn mượn đọc sách Ván bài Đô Mi Nô của tác giả Thiên Hạ Vô Hầu.
Tội Phạm IQ Thấp
Tóm tắt & Review (Đánh Giá) sách Tội Phạm IQ Thấp của tác giả Tử Kim Trần & Vũ Thị Hà (dịch). Trong góc của thành phố, hai tên trộm ngu ngốc đang định gây ra một vụ án lớn nổi danh giang hồ. Vì danh lợi, một nhóm nhân vật tai to mặt lớn với đầy mưu sâu kế hiểm đã triển khai trận giao đấu ngầm khốc liệt. Trong Sở công an thành phố Tam Giang Khẩu, một người cảnh sát rất hay gặp may đang phải đối diện với hiểm nguy, đem quân đi bắt đầu tiến hành cuộc điều tra bí mật… *** Tử Kim Trần là nhà văn Trung Quốc viết tiểu thuyết trinh thám nổi tiếng. Năm 2012, anh được vinh danh đạt hai giải thưởng “10 tác giả xuất sắc nhất trong năm” và “10 tác phẩm xuất sắc nhất” của văn học Thiên Nhai. Anh được các bạn độc giả Trung Quốc yêu mến phong tặng danh hiệu “Keigo của Trung Quốc”. Văn phong của anh súc tích, ngắn gọn, lạnh lùng và cẩn mật, đặc biệt chú ý đến chi tiết suy luận, dàn dựng nên cốt truyện có tầm vóc, kết thúc luôn khiến độc giả bất ngờ. Tác phẩm “Tội phạm IQ thấp”, truyện mang văn phong hài hước mới lạ, thổi một luồng gió mới vào thể loại truyện trinh thám vốn có phần khô khan. Một loạt các vụ án liên hoàn tiếp nối nhau dồn dập, cuộc so tài đọ sức gay cấn giữa “bọn trộm ngốc” và “thần thám”. Sau các cuốn sách xoắn não “Tội phạm trí tuệ cao” lại đến cuốn “Tội phạm IQ thấp” khiến độc giả luôn phải ôm bụng cười… *** Mua quyển này cùng vài quyển trinh thám trước Tết để cày thì mãi đến bây giờ mình mới đọc xong để review cho các bạn đây. Có nên đọc quyển này không – NÊN, NÊN ĐỌC nhé. Tử Kim Trần là tác gỉa mà chúng ta không lạ gì trong danh sách những tác giả viết trinh thám xuất sắc của Trung Quốc rồi. Mình bị ấn tượng bởi cách hành văn viết mà như không viết, cùng lối phê phán các tệ nạn đang còn tồn tại trong xã hội rất rõ nét, văn phòng của tác giả có gì đó sâu cay nhưng cũng để lại nhiều nét nuối tiếc (đối với bản thân mình nhất là khi đọc quyển Đêm trường tăm tối). Cứ ngỡ rằng sau quyển Đêm trường tăm tối thì sẽ không tìm được quyển nào ấn tượng nữa thì lại va vào em Tội phạm IQ thấp này. Buồn cười gần chết luôn, đọc cả quyển truyện mà cứ như xem phim hành động hài vâỵ. Cuốn hút lắm và cũng rất nhiều twist bất ngờ. Hệ thống xây dựng nhân vật hơi ”ngợp” chút, khiến mình ghi nhớ tên hơi khó nhưng đọc hết một nửa là có thể nhớ hết rồi hehe. Tác giả viết khiến người đọc như mình nhiều đoạn phải phì cười và không nghĩ rằng văn phong nghiêm túc thường ngày của Tử Kim Trần có thể viết được buồn cười và duyên dáng đến như vậy. 1000likes cho anh! Duyên dáng từ nhân vật trong tuyến cảnh sát cho đến cốt truyện ”đá xéo” bộ phận công an với nhau rồi nhiều cái lắm, k spoil đâu, phải đọc chứ hehee…. Điều mình khá ngạc nhiên là ông xây dựng hệ thống kịch bản truyện dài như vậy là không khiến độc giả cảm thấy chán mà lúc nào cũng chỉ mong chờ xem diễn biến tiếp theo như thế nào, rất hồi hộp. Truyện này như kiểu án chồng án vậy, nhưng không mang không khí nặng nề mà khiến cho người đọc 1 mong muốn thôi thúc xem diễn biến giải quyết các vụ án thế nào và cảm thấy rằng đúng là không chỉ có tội phạm có IQ thấp mà ngay cả cảnh sát cũng thiếu “muối” lắm luôn kekee. Đọc truyện này cứ như xem phim vậy. Tuyến phản diện nhiều, có thể nhiều hơn so với các tác phẩm khác của TKT, đội ngũ cảnh sát thì thao tác nghiệp vụ và kỹ năng phá án có thể nói thế nào nhờ vừa buồn cười vừa khâm phục. Ngôn từ cũng như cách hành văn của TKT rõ ràng, mạch lạc thêm nét hài hước khiến tác phẩm trở nên cuốn hút hơn rất nhiều. Đến gần cuối thì mình đoán được phần nào hung thủ nhưng không vì thế mà mình bỏ dở không đọc nữa. Cái hay của tác giả là đánh vào những tâm lí không ngờ tới của hung thủ rồi cân não cùng nhau và tạo nên những đòn cười hay cho cả câu chuyện của mình. Theo mình nghĩ đây là cuốn truyện ĐÁNG ĐỌC – RẤT NÊN ĐỌC – CẦN PHẢI ĐỌC của Tử Kim Trần nha các bạn. Hồng Hồ *** Với cuốn sách này, tôi ko biết rằng mình đang đọc trinh thám hay là kiếm hiệp Kim Dung nữa. Bởi lẽ chúng ta bắt gặp rất nhiều nhân vật Thiên Long Bát Bộ trong này. Kiểu những suy luận nghe Hư Trúc nhưng lại rất Mộ Dung Phục ấy mà, làm người đọc cứ ngớ ra hoặc phì cười vì ko đỡ nổi nét duyên và khiếu hài hước của tác giả. Tôi vốn không nghi ngờ gì khả năng trào phúng của anh Tử, cho nên với tôi, một cốt truyện hay đá thêm vài nét trào phúng là xuất sắc rồi, như Tử Kim Trần vẫn thế. Cuốn IQ thấp này thì lại mang đậm nét hài hước và châm biếm xuyên suốt tác phẩm. Tuy vậy tôi khá ngạc nhiên khi Tử Kim Trần có thể viết duyên đến thế cả hơn 500 trang sách mà ko hề lặp lại hay nhàm chán. Hệ thống nhân vật trong IQ thấp có lẽ dày đặc nhất trong các tác phẩm của Tử Kim Trần. Nói vậy chớ ko đáng sợ đâu. IQ thấp giống hệt một bộ phim ăn khách dễ xem. Mà tôi tin tác phẩm này dựng thành phim thì phải vào hàng bom tấn. Tuy vậy tôi thích cốt truyện đi sâu vào một vấn đề hơn. Tác phẩm này quá nhiều câu chuyện, sự việc dàn trải. Rất may là ngôn từ mạch lạc và văn phong hài hước của Tử Kim Trần vẫn khiến cuốn sách trở nên hấp dẫn, nhưng theo một cách khác, ko giống với Tử Kim Trần trước giờ ta vẫn biết. IQ thấp chắc chắn ko gây nên ý kiến trái chiều như Mưu sát, ko làm độc giả day dứt như Đứa trẻ hư, ko đầy ám ảnh và khắc khoải như Đêm trường tăm tối… mà nó đánh dấu một phong cách mới của Tử Kim Trần, khiến anh trở thành tác giả đa màu sắc và toàn diện hơn. Tôi luôn yêu thích Tử Kim Trần bởi mọi thứ, không nhỏ trong đó chính là sự dám viết và dám thử thách những thứ mới lạ của anh. Chợt muốn nói mấy lời sến súa, cám ơn chị Ly và Cổ Nguyệt, vì đã mang Tử Kim Trần về với Việt Nam, để độc giả có thể trải nghiệm nhiều tác phẩm hay và mới lạ thế này. Phi Nhi Mời các bạn mượn đọc sách Tội Phạm IQ Thấp của tác giả Tử Kim Trần & Vũ Thị Hà (dịch).
Những Kẻ Sát Nhân
Tóm tắt & Review (Đánh Giá) sách Những Kẻ Sát Nhân của tác giả Elia Kazan. ELIA KAZAN người gốc Hy Lạp, quê hương của các vị thần, tên thật là Elia Kazanjoglous, từng nổi tiếng nhờ công lao phát hiện tài tử lừng danh James Dean qua những bộ phim thượng thặng của ông như Phía đông vườn địa đàng, Boomeran, Trên bến tàu, Một người trong đám đông... Ngoài điện ảnh, ông còn nhiều thành công vang dội ở lĩnh vực sân khấu, và nhất là văn học, với các cuốn tiểu thuyết gây tranh cãi ồn ào nhất, bán chạy nhất thế giới. Đã một lần, tờ New York Times in ở trang nhất bài viết đại ý rằng: Một hai bộ phim gần đây của Elia Kazan không thành công như mong muốn khiến ông quyết định ngưng làm phim để cầm bút. Hãy nên cám ơn sự thất bại đó, bởi nhờ vậy chúng ta mới được đọc những cuốn tiểu thuyết khiến văn đàn xôn xao như The Arrangement, The Assassins.  *** Tóm tắt Những Kẻ Sát Nhân là một tiểu thuyết của nhà văn Elia Kazan, được xuất bản năm 1975. Tác phẩm kể về câu chuyện của một nhóm thanh niên Mỹ, những người đã tham gia vào một vụ giết người. Vụ án này đã gây chấn động dư luận, và những kẻ thủ ác đã phải đối mặt với một cuộc truy lùng gắt gao của cảnh sát. Câu chuyện bắt đầu với nhân vật chính, tên là Paul, một sinh viên đại học. Paul là một người trẻ tuổi thông minh và nhạy cảm, nhưng anh cũng là một người có tính cách nổi loạn và dễ bị kích động. Một ngày nọ, Paul tình cờ gặp một nhóm thanh niên khác, những người đang âm mưu thực hiện một vụ giết người. Paul bị thu hút bởi sự hấp dẫn của nhóm thanh niên này, và anh đã quyết định tham gia vào kế hoạch của họ. Vụ án xảy ra vào một đêm hè nóng nực. Nhóm thanh niên đã bắt cóc một người đàn ông và sát hại anh ta. Vụ án này đã gây chấn động dư luận, và cảnh sát đã bắt đầu điều tra. Paul và những kẻ đồng phạm của anh ta phải chạy trốn khỏi cảnh sát. Họ lẩn trốn trong rừng và trên đường phố, và họ phải đối mặt với nhiều nguy hiểm. Cuối cùng, họ đã bị bắt và phải ra hầu tòa. Tại tòa án, Paul đã thú nhận tội ác của mình. Anh ta nói rằng anh ta đã tham gia vào vụ án vì cảm thấy bị tổn thương và bị bỏ rơi. Paul đã bị kết án tù chung thân, và anh ta phải đối mặt với một cuộc sống trong ngục tối. Review Những Kẻ Sát Nhân là một tiểu thuyết hấp dẫn và gây tranh cãi. Tác phẩm đã khám phá những khía cạnh tối tăm của tâm hồn con người, và nó đã đặt ra những câu hỏi về bản chất của tội phạm và sự trừng phạt. Tiểu thuyết đã được đánh giá cao về mặt văn chương. Kazan đã sử dụng một phong cách viết táo bạo và chân thực để kể câu chuyện của mình. Ông đã mô tả một cách chi tiết những hành động của những kẻ sát nhân, và ông đã không né tránh những khía cạnh đẫm máu và tàn bạo của vụ án. Tuy nhiên, tiểu thuyết cũng đã gây ra nhiều tranh cãi. Một số người cho rằng tác phẩm đã cổ súy cho bạo lực và tội phạm. Những người khác cho rằng tác phẩm đã mang tính chất voyeurism, và nó đã lợi dụng nỗi đau của các nạn nhân để thu hút sự chú ý của độc giả. Dù có những tranh cãi, Những Kẻ Sát Nhân vẫn là một tác phẩm văn học đáng đọc. Đây là một tác phẩm phức tạp và gây suy ngẫm, và nó đã để lại một dấu ấn sâu sắc trong lòng độc giả. Ưu điểm Câu chuyện hấp dẫn và gây tò mò Cốt truyện chặt chẽ và có logic Nhân vật được xây dựng chân thực và đa chiều Ngôn ngữ phong phú và giàu hình ảnh Nhược điểm Một số chi tiết bạo lực có thể gây khó chịu cho một số độc giả Tác phẩm có thể gây tranh cãi về mặt nội dung Đánh giá chung Những Kẻ Sát Nhân là một tiểu thuyết đáng đọc và đáng suy ngẫm. Đây là một tác phẩm văn học xuất sắc, và nó đã để lại một dấu ấn sâu sắc trong lòng độc giả. Mời các bạn mượn đọc sách Những Kẻ Sát Nhân của tác giả Elia Kazan.
Rừng Thép
Tóm tắt, review và đánh giá sách Rừng Thép của tác giả Khí Ngô Câu: May mắn thay, rừng thép có anh(em). Nhắc nhở: Chu Cẩn VS Giang Hàn Thanh Kết hôn rồi yêu từ góc độ của nữ chính, hành trình dài trong tình yêu từ khía cạnh của nam chính. => Vì văn án quá ngắn nên Béo trích thêm một bài review nhỏ từ một bạn đọc nhé ^^ Nàng nào đã ngán sảng văn, ngán cao H muốn đổi gió thì có thể thử bộ ngôn tình trinh thám này. Xuất sắc luôn. Đọc lại nhớ một thời cày văn trinh thám của mẹ Đinh Mặc. Truyện có tính logic cao vì là trinh thám nên sẽ đề cập đến phá án, lần manh mối, suy luận, tâm lý tội phạm,… Xen kẽ với tuyến tình cảm của nam nữ chính và bí mật của 2 người. Tác giả hành văn khá chắc tay, biết tạo twist hợp lý nữa nên là đọc chỉ thấy bánh cuốn thôi. Xem nam chính và tên tội phạm vờn nhau âu cũng là cái thú vì sự biến chất và nguy hiểm của 2 anh là đỉnh của chóp rồi. Đọc gay cấn vô cùng. Spoil: nam chính và nữ chính đều là cảnh sát. Nam chính hồi bé từng bị trầm cảm, bạo lực. Chị nữ chính vô tình cứu rỗi và thế là anh stalk chị từ đấy, yêu trong điên cuồng, H trong truyện khá ít, nhưng ko hề làm giảm đi sự hấp dẫn của truyện đâu. Nhiệt liệt đề cử!  *** Tóm tắt: Chu Cẩn và Giang Hàn Thanh là hai người bạn thời thơ ấu. Giang Hàn Thanh yêu thầm Chu Cẩn từ lâu, nhưng vì cô không nhớ gì về anh nên anh đã âm thầm theo dõi cô suốt 20 năm. Sau khi cha mẹ hai bên sắp đặt hôn nhân, Chu Cẩn và Giang Hàn Thanh bắt đầu sống chung. Ban đầu, Chu Cẩn chỉ coi anh như một người bạn, nhưng dần dần cô cũng nhận ra tình cảm của mình dành cho anh. Cùng lúc đó, Chu Cẩn và Giang Hàn Thanh cũng tham gia vào những vụ án phức tạp, nguy hiểm. Họ cùng nhau phá án, cùng nhau trải qua những khó khăn, thử thách và cùng nhau trưởng thành. Review: Rừng thép là một bộ truyện ngôn tình trinh thám được viết rất logic và chặt chẽ. Tác giả đã xây dựng một thế giới quan rất chân thực và sống động, với những nhân vật có tính cách và số phận riêng biệt. Tuyến tình cảm của nam nữ chính được phát triển một cách tự nhiên và đáng yêu. Chu Cẩn là một nữ cảnh sát mạnh mẽ, cá tính, còn Giang Hàn Thanh là một nam cảnh sát trầm tĩnh, điềm đạm. Sự khác biệt về tính cách của họ đã tạo nên sức hút riêng cho câu chuyện. Bên cạnh đó, bộ truyện cũng có những vụ án phá án rất hấp dẫn. Tác giả đã đưa ra những tình tiết bất ngờ và những twist thú vị, khiến người đọc không thể đoán trước được diễn biến của câu chuyện. Đánh giá: Rừng thép là một bộ truyện rất đáng đọc dành cho những bạn yêu thích thể loại ngôn tình trinh thám. Bộ truyện có nội dung lôi cuốn, nhân vật được xây dựng tốt và cách hành văn logic, chặt chẽ. Điểm cộng: Nội dung lôi cuốn, hấp dẫn Nhân vật được xây dựng tốt Cách hành văn logic, chặt chẽ Có những vụ án phá án rất hấp dẫn Điểm trừ: Tuyến tình cảm của nam nữ chính có phần hơi nhanh Một số chi tiết chưa được giải thích rõ ràng Kết luận: Rừng thép là một bộ truyện rất đáng đọc dành cho những bạn yêu thích thể loại ngôn tình trinh thám. *** Kết hôn rồi yêu từ góc độ của nữ chính, hành trình dài trong tình yêu từ khía cạnh của nam chính. REVIEW Mỗi lần nghĩ tới cuộc hôn nhân hư hư thực thực giữa mình và Giang Hàn Thanh, Chu Cẩn liền có chút mơ hồ. Hai người quen nhau từ khi còn nhỏ, lớn lên cũng không thường xuyên liên lạc với nhau, bây giờ mới có thể gặp lại là do cha mẹ hai bên sắp đặt. Về chuyện hôn sự, cha mẹ nhà họ Giang và nhà họ Chu còn nhiệt tình hơn hai người trong cuộc. Giang Hàn Thanh và Chu Cẩn đã có vài lần hẹn hò. Còn chưa kịp xem tuổi của hai người có hợp nhau không, thì thế hệ trước đã suy nghĩ để họ về chung một nhà rồi. Chu Cẩn biết tuổi tác của cha mẹ cô đã cao, lại vẫn cứ không yên tâm về mình. Nếu nói về việc kết hôn, Giang Hàn Thanh là một người khá thích hợp, xét về thân phận, anh là giáo sư của Trường Đại học và Công nghệ, điều kiện tốt hơn cô một chút, có công việc ổn định và cuộc đời hiếm khi có thăng trầm. Xét về tính cách, Giang Hàn Thanh ít nói, tính tình cũng nhạt, nhưng không hề có một tật xấu nào, ít ra Chu Cẩn chưa từng thấy anh dính dáng đến rượu bia hay thuốc lá, phần nhiều là dành thời gian cho việc đọc sách. Thế nên khi Giang Hàn Thanh cầu hôn, Chu Cẩn đã đồng ý. Cuộc sống sau khi kết hôn của Chu Cẩn cũng không khác trước là mấy, công việc của cô trong tổ điều tra phá án khá bận rộn, có khi mấy tuần liền không về nhà của mình, nói chi đến việc gặp gỡ người chồng mới cưới là Giang Hàn Thanh. Vì không lấy tình yêu làm tiền đề hôn nhân, Chu Cẩn cứ nghĩ Giang Hàn Thanh kết hôn với cô cũng là vì đối phó phụ huynh trong nhà. Cho đến khi anh dùng giọng điệu tha thiết, chân thành như cầu xin của mình mà nói với cô “Chu Cẩn, sau này mình sẽ sống chung với nhau được không?, Anh cần em.” Có lẽ Chu Cẩn không biết, từ rất lâu, rất lâu về trước, cô đã trở thành vệt sáng nhỏ duy nhất trong cuộc đời tăm tối của Giang Hàn Thanh. Trước mắt anh có chút mờ mịt, lướt qua bả vai Chu Cẩn, anh nhìn thấy bầu trời sau lưng cô. Hoàng hôn phía chân trời ánh lên một màu đỏ cam lẫn với màu vàng rực, như một đám lửa bùng cháy dữ dội trong ánh chiều tà, vài tia nắng phủ lên tóc và má của cô một màu sáng nhẹ. Lộng lẫy và rực rỡ. Chu Cẩn nắm lấy cổ tay anh, thái độ kiên quyết đi về phía nhà mình, vừa đi vừa nói: “Giang Hàn Thanh, hãy tin em.” “…” Lòng bàn tay của cô đổ đầy mồ hôi, nhiệt độ nóng bỏng truyền qua da thịt anh. Giang Hàn Thanh cảm nhận được trái tim của mình đang nóng dần lên. “Em đưa anh về nhà.” Có lẽ phần kí ức này đã bị Chu Cẩn lãng quên, nhưng đối với Giang Hàn Thanh, nó là bất diệt. Ba mẹ Giang Hàn Thanh ly hôn khi anh còn nhỏ, anh chuyển đến ngõ Chi Tử ở với ba mình. Khi đó sự nghiệp của ba anh vẫn chưa ổn định, luôn đi sớm về khuya mải lo làm ăn, nên không biết bảo mẫu được mình mời tới từ công ty để chăm lo cho Giang Hàn Thanh là một người đàn bà đã mất con của mình do ly hôn, bị biến dạng tâm lý, có xu hướng nhất định về trầm cảm và bạo hành. Giang Hàn Thanh bị bà ta hành hạ trong một thời gian dài, cho tới khi bị Chu Cẩn trốn trong nhà anh chơi trốn tìm phát hiện được. Cô kéo anh chạy ra khỏi căn nhà đó, như kéo Giang Hàn Thanh thoát khỏi bùn lầy. Lúc ấy, bọn trẻ con trong hẻm Chi Tử đối với một đứa nhóc mới chuyển nhà tới như anh cực kì coi thường. Đối với chúng mà nói, Giang Hàn Thanh là một “kẻ ngoại đạo”. Chỉ có Chu Cẩn, cô nhỏ bé nhưng nội tâm mạnh mẽ, ấm áp như ánh mặt trời, luôn ra sức bảo vệ anh "Nhớ kỹ tên em, sau này sẽ không ai dám bắt nạt anh nữa…”. Có lẽ Giang Hàn Thanh không biết, Chu Cẩn đối xử với ai cũng đều tốt như vậy, cha cô làm cảnh sát, nên từ nhỏ Chu Cẩn đã phải chịu sự dạy dỗ nghiêm khắc của cha mình, cũng tiếp nhận được tư tưởng phải bảo vệ và giúp đỡ những người yếu thế hơn mình. Nếu Chu Cẩn là ánh nắng mặt trời, thì Giang Hàn Thanh là một nhánh cây trong rừng, vì có ánh nắng mà tươi tốt. Nhưng ánh mặt trời đó không sưởi ấm cho riêng nhánh cây ngọn cỏ nào, mà là cho cả khu rừng. Giang Hàn Thanh chỉ nhận được một chút sự ấm áp đó, lại mang trong lòng chấp niệm suốt hai mươi năm trời. Anh lặng yên đi theo Chu Cẩn hai mươi năm, yêu Chu Cẩn hai mươi năm, cũng nhìn Chu Cẩn và Tưởng Thành bên nhau hai mươi năm. Nếu không phải Tưởng Thành mắc sai lầm, Giang Hàn Thanh vẫn sẽ mãi lặng lẽ như vậy, không tiếng động dõi theo Chu Cẩn. Nhưng giờ đây, anh đã có thể đứng bên cạnh Chu Cẩn, không hề cố kỵ mà nói với cô: “Điều tra vụ án là nhiệm vụ của em, nhưng với trách nhiệm một người chồng, anh sẽ bảo vệ em bằng mọi khả năng.” Tưởng Thành là nam phụ, nhưng mỗi lần đọc đến đoạn có anh lại làm tôi nghẹn lại, anh không xấu, nhưng lại thiếu sự may mắn để trở thành nam chính. Khi Tưởng Thành đồng ý làm điệp viên ngầm, Diêu Vệ Hải chỉ có hai yêu cầu với anh: thứ nhất, giữ vững lòng tin; thứ hai, phải sống. Tưởng Thành khi đó tự tin và bình tĩnh như vậy, khi nhận nhiệm vụ, anh chỉ có một câu: “Tôi sẽ làm. Tôi không thể nhìn Tiểu Ngũ rơi nước mắt thêm nữa.” Tưởng Thành từ nhỏ đã mồ côi cha mẹ, ngoài Chu Cẩn ra, trên đời này không có người nào thực sự quan tâm đến anh. Anh yêu Chu Cẩn không thiếu Giang Hàn Thanh, nhưng lại thiếu mất một phần tự tin, anh mang ơn nhà Chu Cẩn, nhưng rồi đó lại trở thành gánh nặng, làm anh không thể trực tiếp bày tỏ tình yêu của mình với cô. “Nếu tôi nói, tôi thích Tiểu Ngũ, chú Chu có đuổi tôi đi không?”. Tưởng Thành trong ngõ Chi Tử, kiêu ngạo như cỏ hoang bao nhiêu, thì lúc nói ra câu này, lại tự ti bấy nhiêu. Anh dùng cách của mình, âm thầm bảo vệ Chu Cẩn, cũng đẩy cô ra khỏi vòng tay anh. Ba người, mang trong mình lòng nhiệt huyết, đánh đổi thanh xuân và tuổi trẻ, tình yêu và tín ngưỡng, tạo nên những hành động chính nghĩa không cần hồi báo hoặc ghi công, tạo nên một Rừng thép có anh(em) và chúng ta. Giang Hàn Thanh hay Tưởng Thành, đều yêu Chu Cẩn theo cách riêng của mình. Nhưng Tưởng Thành dù có tốt thế nào thì cũng đã là quá khứ. Người bên cạnh Chu Cẩn ở hiện tại và trong tương lai chỉ có thể là Giang Hàn Thanh. Khí Ngô Câu chắc chắn đã luyện qua 7749 bộ phim TVB nên mới có thể tạo nên một Rừng thép đậm đà như vậy. Truyện viết rất logic, cách hành văn chặt chẽ, từng manh mối tưởng chừng rời rạc nhưng cuối cùng lại liên kết với nhau theo một cách rất thần kỳ, tạo nên sự thống nhất trong từng vụ án. Rừng thép thích hợp cho những bạn thích trinh thám, phá án, suy luận nhưng vẫn đầy đủ tuyến tình cảm của nam nữ chính. Chưa kể đến những plot twist làm người đọc không lường trước được, khó đoán diễn biến, gây bất ngờ trong từng chương truyện. Truyện có tag H văn nhưng tác giả không đặc tả nhiều về cảnh này, tần suất thưa thớt, phụ trợ cho cốt truyện là chính. Nhà Béo dịch thì khỏi lo, bao chất lượng. *** Cô đơn là gì? Là một mình bơ vơ lạc lõng giữa rừng thép* khô cằn sỏi đá, cố gắng làm việc không ngừng nghỉ để khỏa lấp đi sự đau khổ đến tột cùng? Hay âm thầm giấu mình trong bóng tối, gắng gượng trải qua cảm giác cô độc và giày vò vô tận, chỉ để bảo vệ người mình yêu thương đang vùng vẫy trong rừng thép lạnh lẽo kia? Chu Cẩn đã từng là một cô gái có tất cả mọi thứ, gia đình hạnh phúc, anh trai yêu thương chiều chuộng, cô và người cô yêu sắp sửa bước vào cuộc sống hôn nhân. Thế nhưng, tất cả những điều tốt đẹp ấy bỗng chốc vỡ tan kể từ ngày anh trai cô mất. Chu Xuyên ra đi, Tưởng Thành phản bội khiến trái tim cô như bị khuyết đi một mảng lớn, cả người chìm trong bóng đêm tối tăm, không còn là cô gái vui tươi rạng rỡ như lúc ban đầu. Thời gian trôi qua, nỗi đau cũng đã phai nhạt dần theo dòng chảy tháng năm, nhưng chấp niệm về cái chết của anh trai trong cô vẫn chẳng hề thay đổi. Cô luôn hy vọng sẽ có ngày mình có thể lật lại vụ án năm xưa, tìm ra kẻ đã hãm hại Chu Xuyên, để linh hồn anh được an nghỉ nơi chính suối. Sau khi suy nghĩ thông suốt, Chu Cẩn cũng đã mở rộng lòng mình hơn. Cô gặp được Giang Hàn Thanh dưới sự sắp đặt của gia đình, hẹn hò cùng anh trong vài tháng ngắn ngủi rồi quyết định kết hôn chỉ trong chớp nhoáng. Trong mắt Chu Cẩn, Giang Hàn Thanh là giảng viên trường Đại học Khoa học và Công nghệ, có điều kiện tốt, có công việc ổn định và cuộc sống hiếm khi gặp sóng gió phập phồng. Nhưng khi thật sự chung sống cùng anh, cùng nhau trải qua bao nhiêu khó khăn, cô mới biết anh còn phức tạp và trải qua nhiều biến cố hơn cô nghĩ rất nhiều. Chính anh là người đã cùng cô và đồng đội đi qua biết bao vụ án lớn nhỏ, là người đã cố gắng cùng cô lật lại vụ án “8.17” năm xưa và cũng chính là người luôn âm thầm lặng lẽ đứng ở phía sau che chở cho cô trước những nguy hiểm mà cô phải đối mặt. Càng tiếp xúc với anh, lớp băng tuyết bao phủ lấy trái tim cô dường như cũng từ từ tan đi, những cảm xúc đau đớn vì bị Tưởng Thành phản bội cũng đang dần được lấp đầy bởi vô vàn ấm áp. Rồi cho đến ngày kia, Chu Cẩn mới biết được một sự thật. Người đàn ông mà cô cho rằng cũng giống như cô kết hôn chỉ vì đã đến tuổi dựng vợ gả chồng hoá ra đã yêu cô từ rất lâu, luôn dõi theo từng bước chân cô, đồng hành cùng cô trên con đường tìm lại công lý. “Anh đều âm thầm bảo vệ cô. Tựa như hồi bé vậy, đi theo sau lưng cô.” Chu Cẩn đã từng không thể hiểu được tại sao Giang Hàn Thanh thỉnh thoảng lại nhắc đến Tưởng Thành trước mặt cô, trong đôi mắt đó ngập tràn sự ghen tuông và đố kỵ? Cũng không hiểu sao có đôi khi cô cảm thấy sự chiếm hữu của anh vô cùng lớn lao, như thể người ta chỉ chạm vào một sợi tóc của cô thôi cũng đã khiến anh tức giận đến điên rồi? Song Chu Cẩn lại không nhớ ra rằng, từ rất nhiều năm về trước, cô bé Chu Cẩn đã tự tiện xông vào thế giới tối tăm của cậu bé Giang Hàn Thanh, kéo tay cậu trốn chạy khỏi căn phòng u ám và người giúp việc ác độc. Chính cô đã mang ánh sáng đến bên đời anh, cũng trở thành vầng hào quang rực rỡ sưởi ấm trái tim đầy lạnh giá. Chàng trai ấy vì cô mà vứt bỏ tương lai xán lạn ở công an tỉnh, kiên trì muốn xin tham gia vào vụ án giết người hàng loạt ở Hoài Quang. Và cũng chính anh, chỉ vì một chiếc đồng hồ quả quýt có ảnh cô không biết bị rơi ở đâu mà kiên trì đi theo cô suốt ba năm không rời. Giang Hàn Thanh đã từng một thân một mình đấu tranh, dùng bao ý chí kiên cường vượt qua trăm ngàn gian khổ, vật lộn với bản thân để trở thành chàng trai khôi ngô, ưu tú, lành lặn đứng trước mặt cô như ngày hôm nay. Đã từng có khoảng thời gian anh ganh tỵ với Tưởng Thành biết bao khi anh ta có thể đường đường chính chính sánh vai bên cạnh cô, trong khi anh chỉ dám đứng nép mình trong bóng tối. Cũng có lúc anh vô cùng căm ghét Tưởng Thành, vì dù anh đã có được cô rồi, nhưng trong tim Chu Cẩn vẫn ngập tràn hình bóng anh ta.  Trải qua bao khó khăn gian lao, cuối cùng sự thật cũng đã được vạch trần, kẻ cầm đầu vụ án “8.17” và hung thủ thật sự đã giết anh trai cô cũng được đưa ra ngoài ánh sáng.  Trên con đường đấu tranh giành lại công lý ấy, đã có biết bao con người đã ngã xuống vì nhiệm vụ, vì lý tưởng, nhưng cũng luôn có những người mới tiếp tục tiến lên, kế thừa niềm tin và giữ vững nhiệt huyết của người đi trước, biến sự hy sinh của họ trở nên có ý nghĩa to lớn. Sóng gió qua đi nhưng chân tướng vẫn còn đó, có một vài sự thật đã khiến Chu Cẩn phải ngạc nhiên thảng thốt hoặc bật khóc nghẹn ngào, nhưng những gì đã qua không thể quay trở về được nữa và cả chuyện tình cảm cũng vậy. Quá khứ cô đã từng yêu sâu sắc Tưởng  Thành, nhưng trong khoảng thời gian tuyệt vọng nhất lại gặp được Giang Hàn Thanh, kết hôn cùng anh rồi dần dần yêu anh.  Mặc dù hai người đã có những hiểu lầm, tưởng chừng sẽ rời khỏi nhau, nhưng may mắn thay sự kiên trì và chân thành của Chu Cẩn đã làm lay động trái tim Giang Hàn Thanh, khiến anh đặt niềm tin vào tình yêu của họ thêm một lần nữa. “Em bằng lòng chấp nhận mọi thử thách. Giáo sư Giang, em muốn đối xử tốt với anh, muốn yêu anh, anh muốn trăng, em sẽ không hái sao.” Điều hạnh phúc nhất của cô, là đã gặp được anh trong cuộc đời này. … “Rừng thép” là một bộ truyện trinh thám cực kỳ đáng đọc mà mình nhiệt liệt đề cử đến mọi người. Đừng nhìn tag 18+ đánh lừa vì cảnh H trong truyện khá ít và rất hay, nó lột tả được tất cả những cảm xúc giày vò, những ham muốn chiếm hữu của Giang Hàn Thanh đối với Chu Cẩn, tựa như một loại gia vị làm cho truyện thêm phần sắc hương. Phần trinh thám trong truyện vô cùng gay cấn và hồi hộp, tất cả những vụ án trong truyện đều liên quan đến nhau và là chìa khoá mở ra vụ án cướp súng “8.17” năm xưa. Mình không spoil quá nhiều vì muốn mọi người tự tìm hiểu, nhưng hành trình để bắt được tên tội phạm đứng sau tất cả những vụ án trên khá là chông gai, gian khó.  Đã có biết bao người vì nằm vùng, vì nhiệm vụ mà phải đánh đổi rất nhiều, thậm chí là hy sinh cả mạng sống, nhưng cũng có những “cảnh sát biến chất” vì vòng xoáy danh lợi tiền bạc đã phản bội lại tín ngưỡng ban đầu.  Nam chính Giang Hàn Thanh là người có vẻ ngoài hiền lành thư sinh, nhưng thật ra anh đã có không ít lần đương đầu với “trùm cuối”, đã từng suýt chết, cũng vào cả trại cai nghiện. Mình thật sự rất khâm phục anh vì bản lĩnh phi thường và chấp niệm lớn lao dành cho Chu Cẩn, vì cô anh cố gắng vượt qua mọi giông bão, để có thể luôn dõi theo và bảo vệ cô. Điều gây tiếc nuối nhất có lẽ là cái kết dành cho nam phụ Tưởng Thành, hy vọng tác giả có thể tặng cho anh cái kết đẹp hơn ở một bộ truyện khác, vì thật ra “team nam phụ” của truyện cũng nhiều lắm luôn ^^ Thế nhưng, chuyện tình yêu vốn không có trước hoặc sau, không có sai hay đúng. Tưởng Thành ở bên Chu Cẩn trước tiên, nhưng người đã cùng cô vượt qua những ngày tháng khó khăn, ở bên cô những khi gặp nguy hiểm, thắp lên cho cô ngọn lửa hy vọng cùng quyết tâm chiến đấu lại chính là Giang Hàn Thanh.  Anh đến bên cạnh sưởi ấm tâm hồn cô, làm tan chảy trái tim băng giá của cô giữa khu rừng sắt thép lạnh lẽo. “Những tòa nhà cao tầng mọc san sát, mặt kính hiện lên màu xanh xám mang đến cảm giác lành lạnh, hời hợt như máy móc, khu rừng lấy sắt thép làm cốt tủy này mọc lên trong một vũng lầy tội ác. Tại nơi đây, cô đã trải qua một đoạn đường đời đớn đau nhất, khó thở nhất, vậy nên cô chưa bao giờ tìm thấy bất kỳ cảm giác đẹp đẽ nào ở nơi đây. Nhưng bây giờ, Giang Hàn Thanh đang đứng giữa muôn vàng ánh sáng rực rỡ. Chu Cẩn nghĩ, nếu một ngày nào đó cô và Giang Hàn Thanh cùng đứng bên bờ vực của cái chết, cô nhất định sẽ nhớ lại khoảnh khắc này. Ở nơi rừng thép, may mắn có người.” Mời các bạn mượn đọc sách Rừng Thép của tác giả Khí Ngô Câu.