Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Kim Ốc Hận - Liễu Ký Giang

Tên ebook: Kim ốc hận (full prc, pdf, epub) Tác giả: Liễu Ký Giang   Thể loại: Cổ trang, Ngôn tình, Tình cảm, Văn học phương Đông   Dịch giả: Long Chiến   Kích thước: 16 x 24 cm   Ngày xuất bản: 30-06-2013   Giá bìa: 129.000 ₫   Công ty phát hành: AMAK   Nhà xuất bản: NXB Văn Học   Nguồn sách: Chào Buổi Sáng   Chụp pic: kararoxbe   Type:  Tập 1: silverysnow, Heidi, Xiaolan, trangilysea, xiao_long, nibom18, 6arie_2106   Tập 2: hoath, beebarbie9x, blueme, kararoxbee, Mac Senh:, Spring Bunny, 5xiao_long   Beta: Vu Dinh   Tạo prc: Dâu Lê   Nguồn ebook: luv-ebook.com   Ebook: http://www.dtv-ebook.com Giới thiệu Sách sử chép rằng Trung Hoa thời nhà Hán có một vị hoàng đế anh minh, chí lớn tên là Lưu Triệt, hiệu Vũ Đế. Ông lãnh đạo những nhân vật kiệt xuất như Vệ Thanh, Hoắc Khứ Bệnh, Tang Hoằng Dương chinh đông dẹp bắc mở rộng biên giới lãnh thổ, đặt buôn bán giao thương với Ấn Độ, Trung Á, La Mã... xây dựng nên một thời thịnh trị đỉnh cao của triều Hán. Nhưng Vũ Đế cũng tàn nhẫn đến mức vô tình. Chuyện xưa kể rằng khi còn nhỏ, Lưu Triệt từng hứa với thanh mai trúc mã Trần A Kiều của mình, nếu sau này cưới được nàng thì sẽ xây một tòa Kim ốc cho nàng ở. Rồi hai người thành chồng vợ, rồi Lưu Triệt vì ngôi báu và tham vọng quyền lực mà lãng quên lời hứa năm xưa, phế Trần A Kiều, đẩy nàng ra sống một mình ở lãnh cung Trường Môn, sủng ái Vệ Tử Phu và nâng đỡ Vệ gia làm đối trọng với Trần gia. Vũ Đế có hạnh phúc hay không? Trong Sử ký của Tư Mã Thiên không còn dòng nào đề cập đến đời tư của Lưu Triệt vì cả Bản kỷ về Vũ Đế đã bị chính tay vị hoàng đế này xé bỏ khi đọc những ghi chép trung thực của nhà chép sử về mình, chỉ biết rằng người dân Trung Hoa đời sau đã dùng điển tích “Kim ốc tàng kiều” để chỉ về một nhân duyên không trọn vẹn, và lời hứa lầu vàng trở thành một mối hận tình khôn nguôi... Và Liễu Ký Giang đã khai thác điển tích còn nhiều bí ẩn này trong Kim ốc hận, một câu chuyện xoay quanh mối tình tay ba giữa Hán Vũ Đế Lưu Triệt, Trần A Kiều và Vệ Tử Phu trong hành trình bảo vệ, vun đắp cho tình yêu đích thực của mình. Liễu Ký Giang đã dùng bút pháp của người viết  dã sử nhưng với lời văn mượt mà chau chuốt như những vần thơ để kể lại câu chuyện ba người trong bối cảnh cung đình đầy mưu mô và dối trá, nơi “ngươi cười với ta, ta cười với ngươi nhưng sau lưng là những thủ đoạn mà ngươi sống thì ta phải chết”. Đọc Kim ốc hận, người dịch cứ mãi ám ảnh bởi những đoạn độc thoại của các nhân vật. Đó là những hồi ức đẹp đẽ mà đau đớn, là sự tự vấn, tự dằn vặt về quá khứ hay tương lai. Kim ốc hận chẳng phải là nỗi hận giày vò người thiếu phụ nơi lãnh cung quạnh quẽ mà là tiếng thở dài của cuộc đời về nhân tình thế thái. Những nhân vật trong Kim ốc hận, dù là Lưu Triệt, Trần A Kiều hay Vệ Tử Phu, đều quyết liệt với lựa chọn của mình trên con đường đi tìm hạnh phúc. Khi gấp lại cuốn sách này, có khi nào ta nhìn lại đời mình và tự vấn? Để thấy lòng mình bao dung hơn, biết thứ tha cho mình và cho người. Vì cuộc đời này thật dài, mà cũng thật ngắn ngủi, chúng ta hãy sống thật với lòng mình, hãy nắm tay người yêu thương đi suốt cuộc đời, có như thế chúng ta mới tìm thấy bình yên và hạnh phúc. Vì trong giấc mộng ba sinh, hết thảy đều chỉ là hư ảo, chỉ còn lại chân tình. Trời xanh vốn công bằng, mọi tấm chân tình đều được đền đáp. Câu chuyện khởi đầu khi Hàn Nhạn Thanh, một thiếu nữ của thời hiện đại, xuyên qua không - thời gian để trở về thành Trần A Kiều của 2000 năm trước trong bối cảnh vừa bị phế truất, đày tới lãnh cung Trường Môn, bị Vệ Tử Phu hợp lực với Lưu Lăng truy sát, một đóa phù dung đã thành ngọn cỏ đoạn trường trong cơn kinh biến. Nàng mang theo tính cách dám yêu dám hận của người thiếu nữ hiện đại lại vừa tiếp nhận tư tưởng tận hiến, “nhất nhật vi phu” của A Kiều thời cổ đại. Nàng muốn sống cuộc đời bình dị ẩn cư nơi thôn dã, được sao trà, may áo cho người thân, nhưng thân phận của người nàng nhập vào lại không cho phép. Từ đó, nàng bước vào cuộc hành trình của mình, cuộc hành tìm lại niềm tin về một tình yêu đích thực. Nàng mãi vẫn khắc ghi hình ảnh thuở ban đầu khi Lưu Triệt còn là cậu bé trốn khóc sau hòn giả sơn bị nàng bắt gặp. Nàng vẫn luôn coi Lưu Triệt là phu quân của mình nhưng y đã ngự trên ngôi cao, là một bậc quân vương quyền biến, tràn đầy hùng tâm tráng chí khiến nàng tuy độc chiếm ân sủng nhưng trong lòng vẫn luôn đau đáu nỗi xót xa. Xót xa về sự tận hiến không được đền đáp, về niềm tin đã rạn vỡ. Đến lúc Lưu Triệt sắp ra đi, nàng vẫn muốn hỏi y về điều đó, “Nàng nghĩ, nàng không có tư cách để hoài nghi nhưng vẫn muốn hỏi một câu rằng, y có từng hối hận về chuyện năm xưa? Khi y nhướng mày, nhìn nàng sâu thẳm, ‘Trẫm không hối hận’, thì nàng mới phát hiện, mình vừa vô tình, buột miệng hỏi thành lời.” (Kim ốc hận) Lưu Triệt đã trở thành một vị đế vương thật sự, thực hiện được giấc mơ quyền lực của mình. Khi tưởng chừng đã nắm trong tay mọi thứ, y gặp lại Trần A Kiều sau nhiều năm lưu lạc. Lúc này, Trần A Kiều đã như con chim phải tên thấy cành cong cũng sợ, nàng lẩn tránh, nàng sợ hãi và hơn hết là nàng không còn tin vào tình cảm của y. “Thời gian như nước nhẹ trôi qua cầu, có thể làm dịu đi nỗi đau nhưng làm sao bắt được một con tim từng bị tổn thương không đề phòng người ngày đó đã từng phụ bạc?”  Y không thể nhìn thấu, không thể khuất phục nàng. Và Lưu Triệt bắt đầu lần tranh đấu lớn nhất đời mình. Y tranh đấu với những tham vọng đế vương, những phồn hoa hư ảo của đời người đã phủ bóng quá sâu lên chân tình, làm khuất lấp những rung động ban sơ. Có những lúc tưởng chừng như y đã chạm được vào trái tim của A Kiều nhưng rồi lại vuột xa để rồi cứ thế lầm lũi tìm lại bản ngã của mình. Trong suốt hành trình này, quyền uy đế vương cũng chẳng có ý nghĩa gì cả mà chỉ có trái tim. Đời nói y vô tình nhưng chính y dần dần cũng chẳng rõ mình vô tình hay đa tình khi A Kiều đã trở thành chính trái tim y. Đến trước khi mất, y vẫn nói chưa từng hối hận chuyện năm xưa vì nhờ đó mà y đã biết được ý nghĩa thực sự của tình yêu, như điện Chiêu Dương mà y xây nên. Chiêu Dương! Chiêu Dương! Đón vầng dương trở lại sưởi ấm cho những tháng ngày lạnh giá. Còn Vệ Tử Phu, nàng cũng có hành trình của riêng mình. Xuất thân thấp kém, nàng ban đầu chỉ mơ ước có một cuộc sống đầy đủ, người thân được bình an, nhưng rồi nàng đã trở thành bậc mẫu nghi thiên hạ, truyền kỳ trong chốn nhân gian. Nàng bao lần nhủ thầm mình không được yêu y nhưng lại không cưỡng nổi tiếng gọi của trái tim mình. Nàng tranh đấu, nàng quyết liệt bảo vệ tình yêu của mình kể cả bằng biện pháp cực đoan nhất để rồi vẫn phải chịu thất bại bởi nàng là người đến sau. Nhưng tử sinh có nghĩa gì đâu khi con tim đã trao trọn cho người, và nàng chỉ an tâm uống chén canh Mạnh Bà để quên đi hết thảy những ân oán tình cừu sau khi được gặp lại quân vương của mình dưới suối vàng và biết y đang hạnh phúc.   “Gió Bắc gieo giá lạnh   Miên man kể nỗi sầu   Chung sống đến đầu bạc   Tử sinh đáng gì đâu.”   (Nỗi nhớ không tên - Kinh Thi)   Duyên... Vào khoảnh khắc đó, y hờ hững xoay người bỏ đi, mặc câu thề nguyền thời ấu thơ sẽ xây lầu vàng cho nàng dần trở nên hoang lạnh rồi tan tành đổ vỡ. Vào ngày hôm đó, định mệnh xô đẩy nàng tình cờ gặp lại người thầy – người bạn tốt ngày trước, để trong lòng lại ngân lên niềm hy vọng mới. Vào tháng đó, y ngắm nhìn khuôn mặt bầu bĩnh đáng yêu của nàng, để chợt nhận ra có cố gắng bao nhiêu cũng là vô vọng, nhưng khi nàng ngẩng đầu nhìn lên thì y lại thật lòng tin vào nụ cười trong sáng ấy. Vào năm đó, nàng vẫn lẩn quẩn trong chốn hồng trần, muốn né tránh nhưng cuối cùng vẫn không thoát khỏi số phận vốn thuộc về mình, vĩnh viễn không thể quay về như thuở ban đầu. Cuộc đời này của chúng ta... Khi tóc đã bạc, hãy nhắm mắt lại hồi tưởng về cuộc đời, tất cả buồn, vui, tan, hợp sẽ hiện lên rõ ràng như mới ngày hôm qua, sẽ thấy hằng hà sa số nhân duyên mà chúng ta đã bỏ lỡ chỉ bởi vì như con chim một lần bị bắn tên nên mãi sợ cành cong. Tác giả Liễu Ký Giang: Giới tính: Nữ Hiện sống tại thành phố Thành Đô – tỉnh Tứ Xuyên. Sau khi tốt nghiệp chuyên ngành kỹ thuật thì bắt đầu công việc viết văn đăng trên mạng Qidlan. Chòm sao bản mệnh của tác giả là sư tử nên tính cách dịu dàng và thích những nơi yên tĩnh. Sinh ra ở vùng đất có Hoàn Sơn (một trong những ngọn núi nổi tiếng ở tỉnh An Huy), học ở Ba Sơn (dãy núi chạy qua các tỉnh Thiểm Tây, Cam Túc, Tứ Xuyên), đều là những vùng non thanh thủy tú nên dù sống trong đô thị hiện đại, cô vẫn luôn hướng tới cảnh tươi đẹp phồn hoa cổ điển. Tốt nghiệp ngành kỹ thuật chính quy nhưng lại bước chân vào lĩnh vực sáng tác văn học. Tính cách luôn tin vào con người và yêu cuộc sống. Sở thích lớn nhất là đọc sách, vì cảm thấy không thỏa mãn với những câu chuyện của người khác nên tự mình sáng tác. Cuộc sống của cô không có gì đặc biệt, nhưng khi đặt bút thì tình ý lại dạt dào, lời văn như tiếng nhạc. Các tác phẩm Liễu Ký Giang đã xuất bản tại Trung Quốc: - Đại Hán yên hoa - Mạch hương - Kim ốc hận Mời các bạn đón đọc  Kim Ốc Hận của  tác giả Liễu Ký Giang.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Mãi Mãi Bên Anh - Na Thù
“Này,” Cô bỗng nhiên nghiêm mặt, “Về sau em không chạy trốn nữa.” “A? Vì sao?” Nhanh như vậy đã tỉnh ngộ? “Bởi vì, một mình chạy trốn không có ý nghĩa.” Cô nhăn nhó mặt mũi. “Ừm, cho nên sau này ngoan ngoãn ở lại bên cạnh anh, được không?” Anh ôm chặt cô vợ nhỏ bé của mình. Cô chạy, anh tìm; Cô trốn, anh tìm. Sau trận hoả hoạn lớn cô mới hiểu được, tuỳ hứng của cô toàn bộ đều do anh dung túng. Chẳng qua cô dựa vào anh yêu cô. Từ đầu đến cuối anh đều vui vẻ, em yêu, anh yêu sự tuỳ hứng của em. Mặc kệ em đi đến nơi nào, anh đều có thể tìm được em, Sau đó khiêng em về nhà. *** Thấm thoát đã vào mùa thu. Thư Ngọc bận trong bận ngoài, đa số thời gian đều lo trang trí lại cho nhà mới yêu thích của mình. Cô Mang nhìn cô đổ đầy mồ hôi lại hăng hái tràn trề, anh không khỏi cảm thấy buồn cười: “Sau này anh không dám mua nhiều nhà, nếu mỗi chỗ em đều tự mình làm mọi chuyện, vậy không phải em muốn mệt chết à, em mệt mỏi chẳng phải muốn anh đau lòng sao?” Cô bĩu môi: “Em thích đấy, anh muốn thế nào?” Cô đang nhón chân dán hoa văn lên khung cửa sổ, tiếc rằng chiều cao không tới, làm sao cũng không dán được. “Vậy để anh giúp được không?” Anh đỡ cô đang lung lay sắp ngã, bất đắc dĩ nói. Khuyên không được? Ngay cả giúp cũng không được sao? Cô quay đầu, đưa hoa văn trang trí cho anh, chỉ một góc của song cửa: “Này, dán ở đó.” Cái này là chỉ huy sao? Anh lắc đầu bật cười, nhưng vẫn vui sướng hài lòng nghe theo chỉ thị của vợ. “Bên trái một chút, bên phải một chút…” ... Mời các bạn đón đọc Mãi Mãi Bên Anh của tác giả Na Thù.
Gian Thương Và Thiếu Gia - Acome
Viết ở phía trước p. s. Ta nghĩ viết ngọt ngào Văn, rất muốn rất muốn, nhưng bởi vì đáp ứng rồi muốn đem tất cả hãm hại điền hết, vì vậy dựa theo tiên online mặt sắp hàng trình tự từ thượng đi xuống kể ra bắt đầu điền ma x, như thế nào cũng viết không ngọt ngào, thật vất vả hai người có điểm hào khí rồi, nhất định có một muốn đột chùy, sau đó nhân tiện kéo đánh thành một đoàn... 555555555, lúc nào có thể đem ma x chấm dứt viết Điềm Điềm mật mật tiểu nữ nhân hạnh phúc? Vừa nhìn, xếp hạng tiểu nữ nhân hạnh phúc phía sau vốn là nào chích Báo tử... Ách, quên đi, ma x, các ngươi yêu nháo bao lâu nhân tiện nháo bao lâu đi... Tạm thời ta còn không nghĩ đi làm cho nào chích Báo tử. Bất quá, muốn ngọt ngào hoàn lại không đơn giản, lầm bầm hừ, xác đáp ứng rồi điền hãm hại, cũng không nói ta không thể khai tân Văn, nếu trường Văn chấm dứt khó khăn, như vậy ta nhân tiện viết đoản , ha ha, đoản ~ Ân ân, tiều phu cùng thiếu phu nhân nào thiên, nghĩ muốn lúc nào kết thúc nhân tiện lúc nào kết thúc, thật sảng khoái ~ Ngắn, hảo A ~ Oa ha ha! Ngửa mặt lên trời cuồng tiếu ing~ *** Lăng Vô Thần ngồi lên nhuyễn tháp ôm nàng vào lòng, bàn tay to làm thay công việc của nàng, nhẹ nhàng vân vê huyệt Thái Dương của nàng, ôn hòa nói: "Đồ ngốc, kế tiếp ngươi sẽ làm gì?" Nàng nhắm mắt thở dài, "Coi như là thành toàn cho nàng đi, dù sao ta cũng nợ nàng không ít. Trong nhà còn có một Đại tiểu thư, nhanh chóng tìm một muội tế ở rể là được." hắn tự hỏi: "Đại tiểu thư? Chính là người mà thiên hạ đồn đại đầu óc có vấn đề, vừa kiêu ngạo vừa ngang ngạnh lại khó nuôi kia?" Nàng chăm chú trả lời: "Kỳ thật hai muội muội của ta tính cách đều như thế." Cho nên một gia đình lớn như vậy mới khó quản lý a. hắn không nói gì một hồi lâu, thở dài nói: "Cũng chỉ có thể như vậy mà thôi." Xoay người, nhìn sự mất mát không hề che dấu trong mắt, nàng cười khổ, còn tưởng rằng có thể thoát khỏi đây, "không có quan hệ, chúng ta như vậy cũng rất tốt a, cũng nhiều năm như vậy rồi..." Lời nói của nàng bị nụ hôn của hắn cắt đứt. ... Mời các bạn đón đọc Gian Thương Và Thiếu Gia của tác giả Acome.
Đừng Loạn! Chuyện Này Không Khoa Học - Kim Kinh Nam
Cho đến hôm nay, Đàm Mạt vẫn chưa hiểu được những ký hiệu kỳ lạ mà một nữ nạn nhân lưu lại trước khi chết có ý nghĩa gì. Lạc Hàm: "Nếu là em, em sẽ để lại lời cuối cho ai trước khi chết?" Đàm Mạt: "Bố mẹ!" Chỉ vậy thôi sao?!! Lạc Hàm tiếp tục dẫn dắt: “Nếu như tình yêu của em đối với bạn trai lớn hơn tình yêu đối với cha mẹ thì sao?” Đàm Mạt chăm chú suy nghĩ, một lát sau thốt ra: “Mật mã thẻ ngân hàng của em là 753209.” Lạc Hàm im lặng, đành tiếp tục xem hồ sơ, chẳng buồn để ý đến cô nữa. Cảm thấy đáp án mình đưa ra có vẻ không đúng trọng tâm, cô ngại ngùng lên tiếng: “Vậy chính xác di ngôn phải là gì?” Lạc Hàm không thèm chấp người có EQ thấp như cô, thuận miệng đáp lời: “Xin lỗi! Em đi trước đây … anh theo sau em nhé!” Đàm Mạt im lặng … Quả nhiên, đáp án tiêu chuẩn như thế thì cô không hề nghĩ đến … Nếu như có một ngày, bạn yêu một cô gái IQ cực cao, EQ cực thấp, thật sự là sẽ có một người đàn ông vẻ ngoài sáng sủa, nho nhã lễ độ, thận trọng từng bước, thầm lặng để cô dần dần tiến vào ‘địa bàn’ của mình ư? Chắc chắn là có rồi, không nói đâu xa, chính là Lạc Hàm nhà ta. *** Trình Tuấn bị giam trong mật thất căn biệt thự. Lúc giam giữ Đàm Mạt, không gian rất tối nên chưa nhìn rõ mấy bình thủy tinh; hiện tại ánh sáng chiếu vào, những chiếc bình không hề che đậy hiện ra trước mắt anh. Là ... Những phần cơ thể người bị tách rời. Steve cũng là lần đầu tiên trông thấy thứ mà Katy gọi là 'vật phẩm'. Trong bình có bàn tay trắng nõn thon dài, có cánh tay, nhìn gương mặt quen thuộc kia dạ dày Steve cuộn lên .... Đó chính là đầu của ... Hoàng San San ... Trình Tuấn không nói gì, những vật phẩm trước mắt không khiến anh ta sợ hãi. Anh ta quắc mắt nhìn về hướng Katy, ả nở nụ cười vô hồn: "Sao ... Thấy tôi phẫu thuật lại giống như đúc cô ta không?" Nói xong, ả đưa tay sờ sờ khuôn mặt mình, "Trước đây tôi cho rằng Hoàng San San chính là vật phẩm tốt nhất của tôi; nhưng mà, nếu tôi có được Đàm Mạt ... Vậy danh hiệu cao quý này sẽ nhường lại cho cô ta!" Ả ngồi xuống đối diện Trình Tuấn: "Jason, nếu anh cưới tôi sớm hơn một chút chắc chắn sẽ không đến nông nỗi này." "Steve! Nơi này tạm thời giao cho anh! Mấy chiếc bình tôi đặt ắt hẳn cũng sắp đến rồi!" ... Mời các bạn đón đọc Đừng Loạn! Chuyện Này Không Khoa Học của tác giả Kim Kinh Nam.
Dụ Chàng Cắn Câu - Cổ Linh
Điều gì có thể khiên mội vị Vương gia đường hoàng ngạo nghễ nhất, cũng là vị Đại Nguyên soái thống lĩnh trăm vạn đại quân của Đại Liêu tức giận đến muốn hộc máu như vậy??? Đó chính là bị "gài bẫy" Để kết hôn Nhưng đối tượng chết hết rồi ư? Sao lại đem cái "Lão xử nữ khô khan xấu xí nhận không ra hình người" làm tân nương của hắn chứ????? Aiiii Aiiiii Ai........! Thờ dài, thở dài, lại thở dài Hắn đành phải hy sinh bản thân "Một người vì mọi người", quyết đoán nhắm mắt đưa chân đẩy cửa tân phòng ra. Hắn mở to hai mắt "Oa! thật đẹp, tân nương thật là xinh đẹp." Ai nói nàng vừa già vừa xấu? Nhìn khuôn mặt nhỏ bé của nàng, phấn trắng nõn nà, bộ ngực "đẫy đà" Thanh âm của nàng so với hắn còn lớn hơn, tính cách nàng càng bốc lửa hơn. Hơn nữa, mới uống mấy ly rượu nàng liền mơ mơ màng màng đưa tới cửa để cho con sói lớn ăn... *** Hoàn Nhan Duẫn Đôn, Vương Tư Ôn, Liệt Lỗ Cốc, Di Lý Cát cùng Tịch Cát xếp thành một hàng, hai tay hoàn ngực đứng nghiêm ở trước cửa nhà Hoàn Nhan. Còn lại đối diện là ba vị từ trước đến nay chưa từng sợ ai —— Tuyên Uy Gia Luật Bồ Ninh có đôi mắt ti hí cái mũi nhỏ rất mập mạp, người thon gầy âm trầm là Lâm Nha Gia Luật Mưu Lỗ, người cuối cùng có khuôn mặt xanh trắng là Phò mã Đô úy Tiêu Khẩn Đức, chung quanh bọn họ đứng có hơn mười tướng sĩ người Liêu. Hơn nữa bên ngoài là những người của dân tộc Nữ Chân đang đứng xem náo nhiệt, nam nữ lão ấu một đoàn đều lạnh run lui lại, rất sợ bị vạ lây, nhưng lại không chịu nổi hấp dẫn, không thể làm gì khác hơn là trốn xa một chút nhìn, chuẩn bị nếu có chuyện gì xảy ra thì lập tức bỏ chạy. ”Các ngươi thật to gan, lại dám đả thương bộ hạ của ta, cho dù các ngươi là người Liêu thì cũng không thể tha thứ được!” Gia Luật Bồ Ninh đầu tiên mở miệng mắng to. Năm người khinh miệt ‘hừ’ lạnh một tiếng, không có để ý đến hắn. ... Mời các bạn đón đọc Dụ Chàng Cắn Câu của tác giả Cổ Linh.