Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Ngọt Như Mật

Văn án: Giai đoạn đầu thả thính lẫn nhau thủ đoạn cao siêu, giai đoạn cuối tập trung bán đường. _ _ _ _ _ _ Người người trong trường trung học đều biết Lộ Lâm lạnh lùng kiêu ngạo, một lòng chỉ nghĩ tới học tập. Tận đến khi khóa của bọn họ có học sinh chuyển trường chuyển tới, xinh đẹp lạnh nhạt mà phiêu dật, ngay cả giáo viên đối mặt với cô cũng nhỏ giọng nhẹ nhàng. Buổi tối, tại ký túc xá của nam sinh, có người nhắc tới học sinh chuyển trường, nói cô nàng eo nhỏ như nào, chân dài như nào, đẹp thì đẹp thật, mà quá lạnh lùng rồi. Những người còn lại đều đồng ý, lại hỏi Lộ Lâm thấy thế nào. Cậu ta lạnh lùng đáp một câu:"Không để ý." Mọi người nghĩ thầm: Học bá chính là học bá, một lòng hướng học nha. _ _ _ _ _ _ Đêm ấy, Lộ Lâm nằm trên giường ngủ, nhận được tin nhắn của học sinh chuyển trường. "Ngày nghĩ thì đêm mơ, cậu nhớ nghĩ đến tớ nhiều vào, đêm sẽ mơ thấy tớ nha." Sau đó, có tiết thể dục điểm danh, hai người đồng thời vắng mặt. Thầy thể dục cho ủy viên thể dục đi tìm bọn họ, ai ngờ lúc ủy viên thể dục cùng vài bạn học đẩy cửa phòng học ra liền nhìn thấy Lộ Lâm ôm eo học sinh chuyển trường đè cô xuống bàn học. Học sinh chuyển trường đỏ mắt: "Tớ sai rồi."   Nhắc nhở của reviewer: Truyện dành cho lứa tuổi dưới 18, là tuổi tâm hồn, không phải tuổi cơ thể. Vậy nên, những tâm hồn già cỗi xin mời lui bước quay đầu! (Những tâm hồn già cỗi bị ghét bỏ lặng lẽ đi ra... Reviewer: Những tâm hồn tuy già nua nhưng muốn trẻ hoá cũng có thể đọc nha ^^ Những tâm hồn già nua hân hoan quay trở lại~~~) Thường nghe nói, trên đời có những người ngay từ khi sinh ra đã đứng sẵn ở vạch đích, mà mình muốn được bổ sung thêm: trong chuyện tình cảm, đôi khi cũng sẽ như vậy, bao nhiêu người muốn có được trái tim của người ấy, nhưng có một người, ngay từ lúc bắt đầu thích và theo đuổi người ấy, thì người đó cũng đã đứng ở vạch đích rồi: bởi họ được người kia động lòng yêu thích và mở rộng cánh cửa trái tim đón chào. Tựa như khi Mễ Đường theo đuổi Lộ Lâm. Tựa như khi Lộ Lâm dung túng cho Mễ Đường theo đuổi anh, duy nhất mình cô, chỉ riêng mình cô. Ngày Mễ Đường nhập học tại trường cao trung Trường Lễ, trời nắng gắt. Đại tiểu thư cành vàng lá ngọc vốn không quen chịu khổ vừa chuyển từ Miền Bắc mát mẻ đến Miền Nam nóng bức vẫn còn chưa kịp thích ứng. Nhưng cái nóng khiến cô ghét bỏ ấy ngay lập tức đã dịu lại vào giây phút cô nhìn thấy Lộ Lâm. Giống như người lữ hành đang mỏi mệt bôn ba trên sa mạc khô cằn bỗng phát hiện ra ốc đảo xanh tươi, và được ban cho một ngụm nước mát lành tinh khiết vậy. Thế là ngay từ ngày đầu tiên đi học tại ngôi trường mới, học sinh chuyển trường Mễ Đường, cô công chúa nhỏ nhà họ Mễ, đệ nhất mỹ nữ xinh đẹp yêu kiều, đã có cho mình mục tiêu lớn: quyết định theo đuổi anh chàng học thần vừa đẹp trai vừa lạnh lùng, quanh thân tản ra hơi thở kiêu ngạo khiến người ta không dám đến gần, cũng là cây vạn tuế ngàn năm không biết nở hoa trong mắt thần dân lớp 11 ban 3 khối Khoa học tự nhiên này. Anh lạnh như băng, không sao, vì cô đang nóng như lửa. Vừa vặn sẽ làm tan chảy tảng băng trong anh. (Mễ Đường tiểu thư có lời muốn nói: Không phải chủ động theo đuổi, mà là hấp dẫn. Thích thì trêu, chứ mình không có theo đuổi cậu ấy! Reviewer: Mễ Đường tiểu thư cao quý lãnh diễm nói thế nào thì chính là thế đó!) Bước đầu tiên trong kế hoạch: tiếp cận bằng cách học chung lớp. Tác chiến: Lớp của học thần chỉ toàn học sinh giỏi chọn lọc sao? Vừa vặn Mễ Đường tiểu thư, học tra chính thống, tuy học không giỏi nhưng bố lại rất nhiều tiền, vậy nên, chỉ cần mở lời bảo đại-gia-nhiều-tiền nhà mình nói qua với Hiệu trưởng một tiếng là được rồi. Bước thứ hai trong kế hoạch: trêu ghẹo, trêu ghẹo và tiếp tục trêu ghẹo Lộ Lâm a~ Tác chiến: Ngồi gần bàn, phát thanh bài hát trước toàn trường, trêu chọc qua Wechat, tặng đồ ăn, vẽ tranh,... (Nội tâm đối tượng bị trêu ghẹo Lộ Lâm: Mễ Đường mau tới đây trêu ghẹo tớ nữa đi~) Trích đoạn sương sương 101 câu nói gây thương nhớ của Mễ Đường tiểu thư: "Mễ Đường tiểu thư: Đêm nay đừng đóng cửa sổ, mình muốn lẻn vào trong giấc mơ của cậu... Lộ Lâm học thần: Được" "Lộ Lâm: Cậu vẽ lúc nào? Mễ Đường: Lúc làm bài thi thì nhớ đến cậu. Lộ Lâm: Lúc làm bài thi phải nghiêm túc. Mễ Đường: Ừ, nghiêm túc nghĩ đến cậu~" "Mễ Đường học tra: Nếu như cậu muốn mình học tốt hơn, thì mình sẽ trích một phần thích cậu ra để lên chuyện học, nhưng chỉ một chút mà thôi, mình vẫn thích cậu nhất." Thế đó, cho nên đúc kết lại, quá trình truy "thần" này nếu phải tóm gọn trong một chữ sẽ là: ngọt, hai chữ: rất ngọt, ba chữ: ngọt như đường, nhấn mạnh thêm bằng bốn chữ thì chỉ có thể là: ngọt mà không ngấy! Đúng thế, viết truyện ngọt cũng là một nghệ thuật, và tác giả viết truyện ngọt sẽ phải như một đầu bếp tài hoa. Nêm nếm, pha chế mọi thứ nguyên liệu một cách vừa vặn để khiến người đọc không cảm thấy quá ngán và mệt mỏi vì phải ăn cẩu lương liên tục. Điều mà mình nghĩ là tác giả cuốn truyện này đã làm được, làm rất tốt~: Một chút bá đạo tùy hứng của "chị đại" Mễ Đường, pha vài phần đáng yêu, vài phần ngây ngô của tình đầu, một chút ngoài lạnh trong nóng của Lộ Lâm, thêm "thích mà không nói", thêm dung túng thiên vị vô hạn... vậy là chúng ta đã có cặp đôi "mật đường" hoàn hảo rồi: "Anh nhẹ nhàng nếm thử chút ngọt ngào em nói yêu anh Vẫn còn đây dư vị dịu dàng em trao Anh nhẹ nhàng nếm thử chút hương vị quyến rũ nồng nàn Em là tất cả những gì anh hằng mơ ước Anh nhẹ nhàng nếm thử chút ngọt ngào em nói yêu anh Chẳng nỡ lòng nào ăn mất viên kẹo biết cười Anh nhẹ nhàng nếm thử một chút thôi dù là không nhiều Nhưng anh sẽ đón nhận tất cả tình yêu em dành."* Có lẽ trong một dàn soái ca mỹ nữ ngôn tình muôn màu muôn vẻ, cá tính có, bá đạo có, độc đáo có... thì Lộ Lâm hay Mễ Đường không phải là những nhân vật quá mức nổi bật. Nhưng mình cảm thấy tác giả cũng đã phần nào thành công khi xây dựng nên con người họ. Một Mễ Đường tiểu thư con nhà giàu chính cống, được cưng chiều, rất tùy hứng nhưng không làm loạn, mỹ nữ chị đại lạnh lùng cao ngạo với cả thế giới nhưng lại siêu cấp ngoan hiền đáng yêu trước người con trai mình thích. Một Lộ Lâm học bá dường như chỉ biết học hành, kiệm lời, tích chữ như ngọc, ít khi chủ động nhưng bù lại, rất biết phối hợp với cô gái của mình, mặc cô tùy hứng, lời vàng một khi thốt ra thì sẽ khiến người ta khó cưỡng lại được sự rung động. Anh từng khép mình trong thế giới riêng nhưng thế giới đó đã mở ra vì cô, sống động ngập tràn hương sắc vị khi có cô. Hai con người bề ngoài nhìn lạnh nhạt với thế giới nhưng ở bên nhau thì lại toé lửa, cảm giác như sự ấm áp của họ là dành hết cho nhau, hay có lẽ, mỗi người chính là tác nhân khơi gợi sự dịu dàng nơi đáy lòng đối phương chăng?! *** "Ngọt như mật", truyện như tên, là một câu chuyện thanh xuân vườn trường rất ngọt ngào rất dễ thương, và chỉ có thế. Hoàn toàn không phải loại truyện cảm động, sâu sắc hay ý nghĩa gì đó, dùng để khuyến khích chúng ta phấn đấu trong học tập hay cuộc sống cũng không có, mặc dù về sau, một Mễ Đường siêu cấp tùy hứng vì để có thể ở bên Lộ Lâm thì đã cố gắng chăm chỉ học hành hơn một chút, nhưng chỉ một chút thôi. Đại khái thì, đây đúng là một cuốn truyện theo tiêu chí giải trí điển hình. Không cầu mang não, chống chỉ định những thành phần nghiêm túc. Vì thế khi đọc câu chuyện tình yêu học đường này, quả thật thuy thoảng, tinh thần học sinh ba tốt chăm ngoan học giỏi (chém ????!) trong mình cũng có chút suy nghĩ kiểu "Mễ Đường tiểu thư ơi, cô tưởng nhà cô giàu, cô xinh đẹp là có thể kiêu ngạo tuỳ hứng như vậy được sao? Không có chí hướng không chịu học hành chỉ lo theo đuổi trai thế ư???" Nhưng sau đó nghĩ kĩ lại thì...... Nhà giàu như vậy, nghiêm túc học hành để làm gì?! Lớn lên xinh đẹp như vậy, không tận dụng để làm gì?! Đúng thế, nếu đã có mọi lợi thế như vậy, tất nhiên là phải hảo hảo sống theo ý mình, làm việc mình muốn làm, theo đuổi người con trai mình thích mới là không có lỗi với bản thân a~ Cho nên, Mễ Đường tiểu thư à, cô thắng!!! Điểm trừ duy nhất của cuốn truyện này, nếu phải nhắc đến, hẳn là nếu như phần mở đầu triển khai chậm rãi theo kiểu tác giả đang dẫn độc giả cùng nhau thảnh thơi dạo bộ ngắm cảnh, nhưng về cuối đột nhiên tác giả lại viết như đang thi chạy marathon vậy, mọi thứ diễn biến hơi nhanh và hơi cụt, có chút khiến người ta hơi khó thích ứng. Người ta còn muốn biết nhiều hơn lúc hai người yêu nhau nơi đại học như thế nào, cầu hôn ra sao, tạo em bé bằng cách nào a (????)~ Dù vậy, tựu chung, nếu bạn đang tìm kiếm một câu chuyện tình thanh xuân nhẹ nhàng, sủng ngọt, giúp thư giãn giải toả stress thì mình xin được đề cử "Ngọt như mật", với mạch truyện chậm rãi, không có kích thích hay bất ngờ, càng không có cẩu huyết ngược tâm, nhưng nó tựa như những làn gió dịu nhẹ của mùa thu, mơn man, vờn quanh trái tim bạn; lại tựa như một cốc trà sữa vị dâu tây khiến người ta dễ dàng chìm đắm vậy~ "Có bao nhiêu kẹo cũng không ngọt bằng một phần của em, em là mật ngọt nhất trên đời này, cũng là Mễ Đường của một mình anh"** *, Lời bài hát Ngọt ngào, ca sĩ Châu Kiệt Luân. **, Trích dẫn truyện. *** Mùa hè ở miền nam nóng hơn so với miền bắc, ánh mặt trời vừa chói chang vừa độc hại, không khí oi bức, bốn phía xung quanh như cái nồi hấp, làm cho người ta cảm thấy bực bội. Mễ Đường vừa mới xuống xe đã cảm thấy không chịu nổi cái loại cảm giác như bị nướng chín này. Bên trong và bên ngoài xe như là thiên đường và địa ngục, nếu không phải hẹn chờ Tạ Phong ở đối diện bên kia đường thì cô quả thật muốn lên xe về nhà ngay lập tức. Cảm thấy vô cùng buồn bực khó chịu nhưng cô vẫn chịu đựng, lấy một cái ô từ trong túi mở ra. Mễ Đường nghĩ thầm, may mà khi ra ngoài cô đã thoa hai lớp kem chống nắng. "Nhị tiểu thư, cô đi đường cẩn thận." Lão Dương lái xe kéo cửa kính xe xuống nói. "Vâng." Mễ đường rầu rĩ trả lời. Đúng lúc này, Tạ Phong đã nhìn thấy Mễ Đường, cậu ta gọi lớn tên của cô, "Chị Mễ!" Nghe tiếng gọi của cậu ta mà mấy người qua đường nhìn lại, sắc mặt của Mễ Đường sa sầm, vừa chạy về phía Tạ Phong vừa nói: "Cậu im miệng ngay." "Hi hi, đã lâu không gặp chị Mễ, thiếu chút nữa em không nhận ra chị!" Tạ Phong vừa trêu vừa cười, "Chị Mễ càng ngày càng xinh đẹp!" "Lâu không gặp? Mới có ba tháng." Suốt kỳ nghỉ hè dài Tạ Phong mới có ngày trở về một lần, cho nên bây giờ hai người mới gặp lại nhau. Mễ Đường cảm thấy nóng muốn chết, nhìn mồ hôi trên mặt cậu ta, ghét bỏ nói: "Cách xa tôi một chút, hôi muốn chết." "Làm sao mà hôi, trước khi đi ra ngoài em đã tắm rồi." Tạ Phong không để ý nói. "Tóm lại, cậu cách xa tôi ra." Mễ Đường nói. "Được rồi được rồi, chị Mễ vẫn sạch sẽ như vậy." Tạ Phong phất tay, cười tươi lấy lòng. Mễ Đường lúc này mới gật đầu, "Đi thôi." "Chị Mễ, sao chị lại đột nhiên chuyển trường?" hôm qua Tạ Phong nhận được điện thoại của Mễ Đường mà hoảng sợ, cậu và Mễ Đường trước đây học cùng một lớp nhưng vì ba cậu chuyển công tác đến nơi khác nên học kì trước cậu phải chuyển trường tới thành phố này. "Không sao, chuyển nhà." Mễ Đường mím môi, bộ dạng lười biếng không muốn nói nhiều, cô nâng mắt lên nhìn Tạ Phong: "Nghe nói cậu ở bên này sống không tồi? Lão đại của cả trường...... hả?" "A hi hi" Tạ Phong xấu hổ sờ mũi Trước kia hai người bọn họ học ở thủ đô, trong trường học đều là con nhà phú nhị đại, quan nhị đại ngay cả tinh nhị đại cũng có không ít, Tạ Phong chỉ là con nhà giàu mới nổi nên ở đây không được coi là gì vẫn luôn đi theo Mễ Đường lăn lộn. Cho đến tận khi cậu chuyển trường đến thành phố nhỏ phía nam này. Tạ Phong là người miền Bắc, thân hình cao lớn, còn từng học võ, tuy rằng là bán dũng thủy*, nhưng lúc trước còn ở trường và lúc này thì lại không giống nhau. *Đây là cách nói ẩn dụ của người địa phương, chỉ người ngu ngốc, không thông mình, học tập kém. Nam sinh miền nam ở đây vóc dáng đều thấp hơn so với cậu ta, với chiều cao một mét tám mươi sáu đứng giữa đám học sinh cũng đủ để kiêu ngạo, hơn nữa so với Lão Đại trong trường thì thật sự không để vào mắt. Mời các bạn đón đọc Ngọt Như Mật của tác giả Dư Vi Chi.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Kết Hôn Chớp Nhoáng - Tổng Tài Ly Hôn Đi - Nam Đường
Thêm một câu chuyện tình yêu xuất phát từ việc nhầm lẫn lại đem đến kết thúc viên mãn. Cô thật sự không biết làm như thế nào mà lại không cẩn thận lên nhầm giường,lại vô tình ngủ nhầm người. Ấy vậy mà một nghịch lý đã xảy ra khi đường đường là một người kế thừa của tập đoàn hoàng đế, vung tay là có thể hô phong hoán vũ lại đuổi theo cô đòi chịu trách nhiệm. Kỳ kết 1 hợp đồng hôn nhân nửa năm, đến kỳ hạn rồi lại áp tường, áp giường, áp cả thang máy. Kẻ nào đó ban ngày đã bại hoại, ban đêm bại hoại còn khồng bằng. Cuối cùng cô không nhịn được nữa nữa liền nói ra "tổng tài đại nhân, ly hôn đi". Hắn hất mày nói: "Xem ra anh chưa nói rõ, kỳ hạn của hợp đồng hôn nhân này là - một đời người". Mời các bạn đón đọc Kết Hôn Chớp Nhoáng - Tổng Tài Ly Hôn Đi của tác giả Nam Đường.
Họa Đến Rồi, Mời Thanh Toán - Ngô Đồng Tư Ngữ
Tình yêu của thiên tài IQ 180 với cô phát thanh viên truyền hình EQ âm 20 sẽ từ từ nở hoa giữa cuộc hành trình phá án đầy hấp dẫn qua những bản nhạc thần bí...   *** Nhà vật lý học miệng độc – Cận Hoài Lý – vì cố chấp đã quyết tâm mua một cái nồi áp suất qua kênh mua sắm trên ti vi, kết quả lại được tặng kèm thêm một cô vợ hay lệch nhịp. Nguyễn Lập Đông kêu gào khẩu hiệu của họ: Đưa họa tới nhà, thanh toán tại chỗ, chất lượng đảm bảo, diệt trừ tận gốc. Khi Cận Hoài Lý tháo rời phần điốt bán dẫn ra, bèn liếc xéo Nguyễn Lập Đông: “Anh giống sát thủ lắm hả”. Nguyễn Lập Đông lắc đầu: “Anh là kẻ đầu sỏ”. Mời các bạn đón đọc Họa Đến Rồi, Mời Thanh Toán của tác giả Ngô Đồng Tư Ngữ.
Cho Ai Sánh Cùng Trời Đất - Mộc Thanh Vũ
Trong những năm tháng của tuổi trẻ, ai hứa với ai sẽ sánh cùng trời đất? Giữa chốn hồng trần mênh mông, ai là định mệnh của ai? Đối với Hàn Nặc, cuối cùng là: Yêu nhưng không thể, hận lại không xong. Đối với Ôn Hành Viễn, rốt cuộc là: Đã yêu, không có lối thoát. Là ai nói, con tim vỡ vụn này không thể lành lại? Là ai nói, không có tình yêu sánh cùng trời đất? Trải qua nỗi kinh hồn bạt vía như đi trên tầng băng mỏng, kinh qua tháng ngày chảy trôi đông qua hạ đến... Người kia vẫn nắm lấy tay cô, cười ấm áp mà quyến luyến, “Phải làm thế nào bây giờ? Vận mệnh đã định sẵn là anh yêu em!”. Nhìn vào khuôn mặt đong đầy ý cười của anh, nước mắt của Si Nhan, lã chã rơi... Sau những vòng xoay của cuộc sống, bất chợt nhận ra rằng, thế giới này, vẫn có tình yêu vĩnh hằng - sánh cùng trời đất! Một cuốn tiểu thuyết cảm động lòng người về mối tình thầm lặng, mối tình đầu. Trong cuộc đời này, sẽ luôn có một người, có thể mang đến cho bạn lòng dũng cảm, khiến bạn trở nên dũng cảm. Khi bày tỏ tình cảm, anh nói: “Từ giây phút này trở đi, em có thể dũng cảm một lần vì anh?”. Cô trả lời bằng giọng điệu kiên định: “Em nghĩ, em có thể”. Chỉ mấy chữ đơn giản, anh lại cảm động nghẹn ngào: “Anh tưởng rằng cả đời này sẽ không có cơ hội nhận được câu trả lời này”. Cô xót xa rơi lệ: “Xin lỗi, đã để anh phải đợi lâu”. Đợi lâu, thì có sao? Kết cục đã như anh mong mỏi, quá trình có khó khăn nhường nào, anh đều cam tâm tình nguyện. Lúc cầu hôn, anh nói: “Anh chưa từng dám hy vọng xa vời rằng em sẽ đáp lại anh bằng tình yêu. Nhưng anh không thuyết phục nổi bản thân từ bỏ. Chuyện tự hào nhất, đắc ý nhất mà anh đã làm trong cuộc đời này chính là thật lòng chiến đấu đến cùng, cuối cùng đã giành thắng lợi và có được em. Thế nhưng, như vậy vẫn chưa đủ. Điều anh muốn là: Chúng ta tương nhu dĩ mạt, bầu bạn cả đời. Anh ôm ý nghĩ này cầu hôn với em, hy vọng vào tuổi hoa giáp, chúng ta vẫn ở bên nhau”. Nỗi lòng suýt chút nữa đã bị thời gian vùi lấp. Em gặp được anh, không phải trong độ tuổi đẹp nhất, nhưng lại vì anh, một lần nữa tin tưởng vào tình yêu. *** Mở đầu thì sẽ thấy câu chuyện đơn giản thế này : Si Nhan và Hàn Nặc yêu nhau suốt thời đại học rồi đột ngột chia tay, Si Nhan đau khổ nên qua thành phố khác sống và lập nghiệp. Ôn Hành Viễn là bạn thân của Si Hạ - anh trai Si Nhan , Si Nhan chỉ xem anh như 1 người anh trai thân thiết, nhưng Ôn Hành Viễn đã yêu Si Nhan khi cô còn học cấp 3, anh đi du học để đủ sức kế thừa tập đoàn Ôn thị cho nên đã bỏ lỡ giây phút Si Nhan trưởng thành và biết yêu. Lúc Si Nhan đau khổ, gục ngã thì Ôn Hành Viễn luôn ở bên cạnh làm chổ dựa giúp cô đứng dậy mà bước tiếp. 3 năm sau Si Nhan về lại chốn cũ, dứt khoát với Hàn Nặc dù anh cố gắng níu kéo, tiếp nhận tình yêu của Ôn Hành Viễn và sống hạnh phúc ... Nhưng mọi chuyện đâu đơn giản như vậy, nhân vật nào cũng rất đáng thương. Nói về nam phụ Hàn Nặc : Anh rất yêu, rất yêu Si Nhan. Đọc những dòng hồi ức về quãng thời gian ngọt ngào của 2 người, nếu không biết thì mình cũng nghĩ anh là nam chính, 2 người sẽ gương vỡ lại lành. Nhưng không, càng đi sâu vào truyện, biết về lí do tại sao 2 người chia tay, cảm thấy số phận thật tàn nhẫn đối với anh : Bố anh gây tai nạn làm mẹ Si Nhan qua đời, bị vào tù khi mang trong người mầm bệnh ung thư, mẹ anh thì lên cơn đau tim. Chú anh thì tham lam, lợi dụng tình hình rối ren mà chèn ép nhà họ Si, đoạt lợi cho nhà họ Hàn. Ngày Si Nhan ra sân bay rời đi, cô đợi anh, anh biết, nhưng anh không thể nào vứt bỏ người mẹ đang hấp hối mà ích kỉ chạy đi kéo cô lại. Giữa 2 người là 1 món nợ máu của người thân, là 1 vết thương vĩnh viễn không thể xoá. Từ khoảnh khắc ấy, anh đã biết, 2 người không thể quay trở lại được nữa. 3 năm sau, cô quay về thành phố cũ, đi dự đám cưới bạn thân, tình cảm trong anh lại dâng trào không cách nào kìm nén, anh gần như cúi đầu cầu xin cô quay lại ... nhưng, mọi chuyện đã là của quá khứ, bên cạnh cô đã có 1 người đàn ông xứng đáng hơn anh, còn anh, đã không còn tư cách để mang lại hạnh phúc cho cô nữa. Về nam chính Ôn Hành Viễn : Nếu tình yêu của Hàn Nặc là lửa rực cháy thì tình yêu của anh chính là dòng nước êm dịu, chảy từ từ mà bao dung, anh yêu Si Nhan suốt 10 năm, tình yêu của anh thật hèn mọn và không còn chút tự tôn nào (anh tự nhận điều đó). Anh luôn chờ đợi, tôn trọng, không bao giờ muốn ép buộc Si Nhan phải chấp nhận anh. Ngày nhà họ Si gặp nạn, anh vứt xó Ôn thị, chạy về giúp nhà họ Si đấu với nhà họ Hàn, giúp anh em nhà họ Si làm lễ tang cho mẹ, luôn làm bờ vai, làm bức tường vững chắc cho Si Nhan dựa vào. Si Nhan quyết định ra sao, anh cũng sẵn sàng đi theo để bảo vệ, để che chở. Nhiều lần anh muốn từ bỏ, anh cũng mệt mỏi khi phải nhìn trong mắt, trong tim Si Nhan luôn chỉ có Hàn Nặc cho dù anh cố gắng như thế nào. Nhưng mỗi khi anh nhìn vào mắt cô, anh lại thở dài, thôi vậy, chỉ cần cô hạnh phúc và chỉ cần anh còn có thể được ở bên cô dù dưới bất kì thân phận nào cũng được. Những đoạn anh tự nhủ lòng, tự cổ vũ, tự cho bản thân niềm tin, đọc mà cảm thấy xót. May mà tuy anh có tính cách của nam phụ nhưng lại mang mệnh nam chính, cuối cùng Si Nhan cũng hiểu được lòng anh, chấp nhận tình yêu của anh và cô yêu anh cũng nhiều như anh yêu cô vậy. Ngày kết hôn, nghe Si Nhan nói : Em yêu anh và suốt đời sẽ không rời xa anh, anh đã phải cố gắng kìm nén để không bật khóc khi đứng giữa Nhà thờ. Về nữ chính Si Nhan : Một cô gái mang nặng tình cảm, nhớ mãi không quên được mối tình với Hàn Nặc vì nó kết thúc quá đột ngột, cô không kịp chuẩn bị tâm lý. 4 năm thanh xuân, muốn quên là quên sao được khi ngập tràn những kí ức ngọt ngào, những lời hứa thiên trường địa cửu sẽ bên nhau suốt kiếp. Cho nên, cô trốn chạy, cô không dám ở lại thành phố nơi chứa đựng những kí ức ấy. 3 năm ở thành phố khác, khi quay về, cuối cùng cô cũng có thể dũng cảm đối mặt với quá khứ, dũng cảm từ chối lời cầu xin của Hàn Nặc. Và Si Nhan đã quay đầu lại, phát hiện được 1 người đàn ông dịu dàng luôn đứng đợi ở phía sau cô. "Si Nhan, em hãy suy nghĩ kỹ, trên đời này, chỉ có 2 người đàn ông có thể yêu em vô điều kiện : 1 là bố em, 2 là Ôn Hành Viễn" Mời các bạn đón đọc Cho Ai Sánh Cùng Trời Đất của tác giả Mộc Thanh Vũ.
Mây Bay Qua Trời, Em Qua Tim Tôi - Mộc Thanh Vũ
Chắc có lẽ, đọc đến đây nhiều bạn nghĩ rằng truyện này thực sự rất cẩu huyết, ngược lên ngược xuống đúng không ạ? Nhưng yên tâm rằng mọi thứ đều không như bạn nghĩ đâu. Cũng như câu chuyện này, sẽ đưa ra đến hết từ bất ngờ này sang bất ngờ khác. Có những nuối tiếc thật nhưng cũng có niềm vui khiến ta thỏa ước nguyện. Cách hành văn của Mộc Thanh Vũ nhẹ nhàng nhưng vô cùng sâu lắng và cảm động. Khiến bạn nghoẻn miệng cường cũng khiến bạn khóc đến mờ ảo. Đây thực sự là một câu chuyện nam chính chuyên sủng nữ chính nhưng lại khiến ta đau lòng đồng cảm. Là một tấm gương phản chiếu tâm hồn, gia đình và tình yêu của chúng ta. Một câu chuyện đáng để đọc và nghiền ngẫm như cách số phận an bài cho từng người chúng ta vậy. Sướng khổ, chính là tại bản thân mình. “ Đây là khoảng thời gian tốt nhất, vì tình yêu, cả hai đều phải cố gắng hết sức. Đây là tình yêu đẹp nhất, mới lần đầu gặp nhau mà tưởng chừng đã quen biết nhau từ rất lâu rồi. Mặc cho thế giới rộng lớn bao nhiêu, thời gian đằng đẵng như thế nào, dù phải xa nhau cũng muốn bất chấp tất cả để gặp lại, bước qua một phen lo sợ, khai quật bí mật của thời gian, dắt tay em cùng đón tuổi già. Dùng thời gian để nói với em rằng, trên thế gian này quá nhiều huyền thoại, duy chỉ một mình em đã khiến anh không thể từ bỏ.” Mây bay qua trời, em qua tim tôi – Cuốn sách muốn nói với bạn rằng: Khi đã nghìn trùng xa cách, không thể gặp lại, ai sai ai đúng đâu còn quan trọng. Dù sao, thời gian luôn là câu trả lời tốt nhất, cuối cùng nó sẽ chứng minh, người có duyên với nhau sẽ đến được với nhau. *** "Mây bay qua trời, em qua tim tôi'' là câu chuyện viết về một đề tài khá mới và xa lạ, nhưng có thể thấy được sự dụng tâm của tác giả khi tìm hiểu những kiến thức về ngành hàng không dân dụng này. Không khai thác quá sâu nhưng những điều cơ bản nhất đều được miêu tả kỹ lưỡng và rõ ràng. Nội tâm của mỗi một nhân vật đều đạt đến ngưỡng chạm vào trái tim. Cái hay của câu chuyện này không chỉ dừng lại ở tình yêu ngọt ngào sâu nặng của Cố Nam Đình và Trình Tiêu, còn là khúc mắc của bố mẹ cô trong một cuộc hôn nhân độc đáo, còn là tình bạn bất chấp tất cả vì nhau của Hạ Chí và Kiều Kỳ Nặc đối với Trình Tiêu, còn là sự tiếc nuối của những mối tình bị bỏ lỡ, còn là một kết cục bất ngờ khiến mọi người ngỡ ngàng. Cuộc sống không bao giờ hoàn mỹ. Nhưng không sao, kiếp này của Cố Nam Đình, không bỏ lỡ Trình Tiêu, không có gì phải hối tiếc. “Mặc cho thế giới rộng lớn bao nhiêu, thời gian đằng đẵng như thế nào, dù phải xa nhau cũng muốn bất chấp tất cả để gặp lại, bước qua một phen lo sợ, khai phá bí mật của thời gian, dắt tay em cùng đón tuổi già. Dùng thời gian để nói với em rằng, trên thế gian này quá nhiều huyền thoại, duy chỉ một mình em khiến anh không thể từ bỏ.” Thời gian luôn dùng cách thức tàn nhẫn nhất nhưng cũng dịu dàng nhất để khiến chúng ta nhận ra rằng, khoảnh khắc đẹp nhất của đời người không ở quá khứ, hiện tại hay tương lai, mà luôn nằm ở trong tim chúng ta.   Mời các bạn đón đọc Mây Bay Qua Trời, Em Qua Tim Tôi của tác giả Mộc Thanh Vũ.