Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Làm Dâu Cõi Chết

Vào một năm cuối thế kỷ 19, giữa đêm mùa hè Mã Lai nóng nôi với những con thiêu thân lượn bời bời quanh ngọn đèn dầu lạc, một người cha đang nằm chiếc chõng rách nát đã bảo con gái rằng. Có một nhà giàu Hoa kiều cầu hôn, hỏi cưới cô về cho người con trai vừa chết của họ. Sau đó chính hồn ma cũng tự bắt tay vào công cuộc chinh phục. Đêm khuya y nhập mộng cô và hứa hẹn: Em sẽ có một hôn lễ trong mơ của các thiếu nữ. Sính lễ đầy đủ, đồ trang sức lộng lẫy, thậm chí cả mấn đội đầu bằng lông chim bói cá. Nhà ta sẽ đưa kiệu và dàn nhạc tới cho em. Chỉ có điều… Rượu giao bôi, em sẽ uống với bài vị thay vì ta. Làm lễ cùng em cũng không phải ta, mà là một con gà trống. Làm dâu cõi chết là cuộc chạy đuổi giữa ma quỷ và người sống, giữa cõi âm và trần gian. Nếu thoát, cô gái sẽ được hưởng đời yên ổn, với tình yêu cô hằng ấp ủ. Nếu không thoát, cô sẽ đứng vào vị trí cô dâu trước bàn thờ cưới ma, và sống một cuộc đời bệnh hoạn với linh hồn đến hút dương khí hằng đêm. Câu chuyện này cũng điểm xuyết một vài nét về Malaysia gần mà xa, quen mà lạ cuối thế kỷ 19, từ những món ăn đặc sắc, trang phục độc đáo đến tình trạng loay hoay tăm tối của một đất nước đang oằn mình vươn lên dưới ách cai trị của phương Tây. *** GIẢI THƯỞNG: -  Đề cử giải Carnegie Medal của mục Book of the Week trên trang Oprah.com -  Xuất hiện trên Indie Next List pick - danh sách các cuốn sách hay do hiệp hội các nhà bán sách tại Hoa Kỳ giới thiệu -  Có mặt trong tuyển tập những cuốn sách hay nhất của các tác giả mới xuất sắc trong quý III năm 2013 do trang Barnes & Noble bình chọn -  Đề cử giải thưởng cuốn sách hay nhất của thể loại Fantasy trên Goodreads - Nằm trong danh sách những cuốn Beach Read hay nhất của tạp trí Glamour Magazine năm 2013 - Được giới thiệu trên Good Housekeeping Magazine, The Bookseller Editor và Library Journal Barbara *** NHẬN XÉT ĐÁNH GIÁ TỪ BÁO CHÍ QUỐC TẾ "Phong cách viết rõ ràng và quyến rũ của Choo đã vẽ nên một hiện thực khác, cũng đủ hỉ nộ ái ố không khác gì cõi trần…." - Publishers Weekly "Làm dâu cõi chết bắt đầu như một cuốn tiểu thuyết lịch sử, nhưng lại là sự hòa trộn đầy hấp dẫn giữa các yếu tố giả tưởng, trinh thám và kinh dị. Nhưng điều khiến câu chuyện này trở nên lay động lòng người lại đến từ những nét đẹp văn hóa truyền thống của người dân gốc Hoa tại Malaya và những câu chuyện tình yêu mang trong mình đầy khao khát ước vọng, khiến độc giả không khỏi thở dài mơ mộng mỗi khi lật từng trang sách." - Oprah.com’s Book of the Week   "Đối với cả những người khao khát muốn khám phá thế giới ma quái và cả những kẻ rung động trái tim yêu đương, câu chuyện này đều thỏa mãn tất thảy. Chuyến hành trình của Li Lan, để khám phá thế giới bên kia, và để khám phá chính cõi lòng mình khiến chúng ta không thể phủ nhận Choo quả là một tác giả đa tài." - USA Today " Cuốn tiểu thuyết đầu tay hấp dẫn của Choo, giàu văn hóa truyền thống Trung Hoa, mang tính siêu thực và kịch tích… khiến người đọc say đắm và trầm trồ. Một cuốn tiểu thuyết ám ảnh." - Booklist *** Review Ngô Tà:   Làm Dâu Cõi Chết là một tác phẩm chỉ qua cái tên thôi thì độc giả đã phần nào đoán định được thể loại của nó: Ma Quái Kinh Dị nhưng thực chất đó chỉ là một sự lừa tình cực đỉnh của tác giả Yangsze Choo. Phải nói chính xác rằng, đây là truyện NGÔN TÌNH trá hình KINH DỊ pha TRINH THÁM bám tí PHIÊU LƯU phũ màu HUYỀN BÍ mà lại dạt dào LÃNG MẠN. Và đặc biệt ở chỗ, cái lãng mạn không quá sến súa như Ngôn Tình Trung Quốc mà nhẹ nhàng lay động trái tim của người đọc (tôi). Không chỉ đặc sắc ở mảng tình yêu mà tác phẩm này còn cho thấy sự khéo léo trong cách dẫn truyện cũng như chuyển tiếp từ kinh dị sang điều tra án rồi lại lồng ghép vào yêu đương đôi lứa một cách nhuần nhuyễn trơn tru. Tôi đọc truyện mà cứ ngỡ mình đang lướt đi trên đường cao tốc im ru và mượt như lụa (chú ý, cao tốc này là cao tốc của Singapore hay Malaysia nha chứ không phải cao tốc Việt Nam nhé). Nói tóm lại, với tôi đây là một tác phẩm hay, sau khi đọc để lại dư âm khó phai trong tâm khảm, cái dư âm đó một phần là nhờ những bất ngờ do tác giả đem lại còn một phần là do những mẩu đối thoại đầy thông minh và lém lỉnh của LiLan và Ear Lang. Điểm: 7 (sẽ được 7,5 nếu từ trang 165 trở về trước không quá miêu tả tỉ mĩ sa đà vào tiểu tiết cũng như tâm trạng hoài xuân tiết thu của một thiếu nữ Malaysia gốc Hoa vừa chớm yêu>>khiến tôi chán muốn chết>>tôi chán vì tôi đã biết phần nào về phong tục của người Trung Quốc, như truyền thuyết Ngưu Lang-Chức Nữ, ngày Lễ Thất Tịch, Lão Tử, Trang Chu Mộng Điệp…….. rồi. Nhưng đó chỉ là cá nhân tôi thôi còn trên bình diện chung thì cách tả chi tiết ấy hoàn toàn ok. Ai có thể đảm bảo một người Hồi Mã Lai hay một người đọc gốc Ấn Độ rảnh hơi đi nghiên cứu sâu sắc về phong tục tập quán hầm bà lằng của Trung Quốc cơ chứ). *** Review Lam Ngọc Điền Yên: Câu chuyện về một cô gái xinh đẹp lớn lên trong một gia tộc đã suy vi bỗng nhận được lời cầu hôn từ nhà giàu có nhất vùng. Chuyện sẽ chẳng có gì để nói nếu đây không phải là minh hôn. Và càng tệ hơn, người cô thích không phải chồng mình mà lại là anh họ của anh ta. Anh họ này xuất hiện đúng kiểu soái ca: học thức, đẹp trai, tử tế, dịu dàng. Và thế là, tôi vừa đọc vừa cầu cho chúng nó không đến được với nhau. Gia tộc giàu có nào cũng mang trong lịch sử của nó những mảng tối tăm, thối nát và tàn nhẫn, nhất là thời phong kiến ngay cả tại khu vực tiếp xúc với văn hóa phương Tây như Malacca. (Giá tôi đọc quyển này sớm hơn vài năm thì khi đi Malake đã tới thăm vài địa điểm được nhắc tới trong sách). Nhà họ Lim bề ngoài đẹp đẽ nhưng hận thù dường như đã trở thành đặc sản của họ. Các mối quan hệ lằng nhằng chủ yếu mang tới từ việc năm thê bảy thiếp của đàn ông. Li Lan chỉ vì muốn được giải thoát khỏi sự ám quẻ của chồng tương lai mà vô tình khám phá ra một lô bí mật từ 3 đời trước của họ Lim. Rất nhiều oán hận xuất phát từ một nhân vật chả ai nghĩ đến – cô vợ thứ tư của ông nội cô. Qua cuộc phiêu lưu giữa cái sống và cái chết, cô biết thêm về gia đình mình. Li Lan liên tục phải đối mặt với nguy hiểm, phản bội và cái chết. Dĩ nhiên, chuyến hành trình không thể thiếu nam chính. Điểm hay nhất của tác phẩm này đó là tác giả đã dựng lên một thế giới người chết khá ổn, kết hợp giữa những truyền thuyết từ xa xưa của người Hoa và trí tưởng tượng cá nhân. Đồng bằng Người chết – nơi giống hệt dương thế, hủ tục đốt vàng mã, sử dụng hình nhân làm người hầu, sự phân hóa giai cấp và hối hộ luôn có ở bất kỳ đâu. Tác giả cũng không thổi phồng nam chính lên mức khua tay một phát là ma quỷ biến sạch để bảo vệ nữ chính lông tóc vô thương. Nữ chính còn trẻ, hồn nhiên nhưng không ngu ngốc, rất chân thật với suy nghĩ và cảm xúc cá nhân mà không ích kỷ. Cả nam chính lẫn nữ chính đều phải trả giá và đánh đổi cho các hành động và lựa chọn của mình. 1/4 truyện đề cập đến văn hóa bản địa, tuy hay nhưng không mới mẻ với tôi. Chấm điểm: 7. Trừ 1 điểm cái bìa + 1 điểm cho ý tưởng lạ về thế giới trung gian. Mời các bạn đón đọc Làm Dâu Cõi Chết của tác giả Yangsze Choo.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Ma Chó
Làng quê Việt Nam luôn gắn với những câu chuyện tâm linh đầy kỳ bí và không có lời giải thích được. Cùng tác giả Cố Sự Viên tìm hiểu về những câu truyện ma rùng rợn nhưng không kém phần hấp dẫn, lôi cuốn. Tóm tắt truyện: Gia đình ông bà H ở một vùng thôn quê bắc bộ, trong thời kỳ đất nước hậu giải phóng. Ông H là cựu chiến binh có ba người con, trong đó, người con trai cả học hết cấp ba thì xin đi lính. Trong một lần về thăm nhà trên chuyến xe khách, anh gặp Vàng, một chú chó nhỏ có bộ lông vàng dày và rậm. Chú chó lạ bỗng từ đâu xuất hiện, quấn quýt dưới chân anh. Như một cái duyên, anh bế nó đem theo về quê, và để lại cho bố mẹ mình nuôi, cũng chính là ông bà H. Không thể ngờ, cũng chính từ đây, gia đình vốn bình lặng của anh sẽ phải bước vào một phen sóng gió. Vàng là con chó như thế nào? Bố mẹ anh đã gặp phải biến cố gì? Ai là người giúp họ vượt qua hoạn nạn? Một bức tranh miền quê dung dị của Việt Nam những năm thập niên 90 được khắc hoạ chân thực và lôi cuốn trong từng chi tiết. Trong "Ma Chó", bức tranh quê ấy còn nhuốm màu kì bí và rùng rợn khi xuất hiện những yếu tố tâm linh, ma quái. Hãy cùng bước vào màn đêm kì bí trong khu vườn của ông bà H cùng "Ma Chó". *** Câu chuyện này xảy ra đã từ lâu lắm rồi, từ khi tôi còn chưa được sinh ra và câu chuyện là do tôi được nghe bà nội kể lại, sau đó tôi xin phát triển thêm dựa trên những tình tiết cơ bản ấy. Xen lẫn với con chó, là những chuyện tâm linh khác khá kì quái và khó có thể giải thích rõ ràng, phần vì trí nhớ không còn chính xác nữa, phần vì nó là những chuyện tâm linh, như người ta thường nói: “ có thờ có thiêng, có kiêng có lành “... Nay tôi xin được chọn lọc ra những gì có thể kể để chia sẻ cùng các bạn có sở thích tìm hiểu, theo dõi những vấn đề có liên quan đến tâm linh hay ma quái dị thường. Kì thực, lúc còn nhỏ nên vô tư không để tâm, lớn lên ngẫm lại thì không thể lí giải được nên tất cả, chỉ giống như những hình ảnh vụn vỡ trong ký ức còn sống mãi về tuổi thơ, gắn với hình ảnh quê nhà dung dị và ông bà nội mà thôi. Câu chuyện bắt đầu xuất phát từ ba tôi, nói là từ ba, nhưng thực ra, cũng không hẳn là như vậy. Hồi đó ba tôi mới 18, 19 tuổi, tốt nghiệp xong cấp ba, do thi vào trường vẽ mà điểm năng khiếu thiếu có 0,5 điểm trong khi dư hẳn 1 điểm văn hóa nên thành ra không đậu, đành nhập ngũ xin đi lính. Nhập ngũ được đâu gần nửa năm, ba tôi được doanh trại cho nghỉ phép mấy ngày về thăm nhà, là vào giữa mùa hè, tầm tháng bảy, tháng tám. Mà doanh trại ba đóng ở xa lắm, tận trên vùng rừng núi xa xôi, hẻo lánh nên về nhà thì phải bắt xe khách đường dài. Cũng từ chuyến xe khách bình thường đó mà ba tôi sau này, có thể nói là, “ đã cứu cả gia đình thoát khỏi một biến cố khủng khiếp!”. Có lẽ, đó là một cơ duyên. Lúc xe khách dừng nghỉ chân giữa một đoạn đường khá vắng vẻ cho mọi người đi vệ sinh và nghỉ ngơi chốc lát, ba tôi cũng xuống xe, lúc quay trở lên thì chợt thấy trong đám cỏ ven đường từ đâu chạy ra một con chó nhỏ lông vàng. Chuyện chẳng có gì lạ nếu nó không lẽo đẽo đi theo ba. Lúc đầu ba tôi cũng không để ý, nhưng khi đi vệ sinh xong đang tính quay lại chỗ xe đậu, thì thấy nó cứ đi theo mình, vẫy đuôi rối rít ra vẻ thân thiết lắm. Ngó xung quanh xem chó nhà ai thì chỗ đó chỉ độc toàn đồng và cỏ hoang mênh mông, bên cạnh là một bãi tha ma lạnh lẽo, xa tít tắp mới thấy thấp thoáng mái nhà. Ba chưa biết làm thế nào, cứ đứng nhìn con chó kì lạ kia, nó cũng ngồi chồm hỗm phía dưới ngẩng cổ nhìn lên với ánh mắt đáng yêu hết sức, cái đuôi thì không ngừng vẫy vẫy. Chỗ xe đậu, người phụ xe bấy giờ đang thúc giục mọi người mau chóng trở lại chỗ ngồi vì xe sắp sửa lăn bánh. Không kịp nghĩ nhiều, ba tôi bế con chó đem lên xe luôn. Đem về nhà, ông Bà nội cũng khá quý con chó, còn nó thì cũng nhanh chóng làm quen với mọi người, lại còn suốt ngày lẽo đẽo đi theo ba, từ trên nhà xuống dưới bếp, cứ như hình với bóng. Ở nhà được mấy ngày, hết phép, ba tôi lại sửa soạn hành lý để quay lai đơn vị, và tất nhiên, ba để con chó ở nhà cho ông bà nội nuôi. Vì bình thường, con cái đều đi xa, đứa đi học, đứa vào bộ đội, thành thử ở nhà chỉ có hai ông bà già với nhau, nay có thêm con chó, xem như là có thêm kẻ để bầu bạn cho vui cửa vui nhà. Sau đó khoảng mấy ngày thì bắt đầu có sự lạ. Em nhớ bà kể hình như là gần rằm thì phải. Đêm đó trăng sáng lắm,vùng nhà ông bà nội tôi ở vào mùa hè trời nóng nực kể cả ban ngày hay buổi tối nên hồi đó Bà nội hay có thói quen trải chiếu ra trước sân nằm cho mát đến tận 11, 12h đêm mới trở vào giường. Bà kể, đêm đó cũng vậy, nằm được một lát nhìn ánh trăng sáng vằng vặc, xong phe phẩy cái quạt tay được mấy cái thì buồn ngủ. Đang thiu thiu ngủ thì nghe thấy tiếng con Vàng sủa ( Vàng là tên ba tôi đặt cho con chó ). Bà nội tôi giật mình mở mắt ra thì thấy con Vàng đang đứng ở bờ hè gian nhà bên quay mặt về phía sau vườn mà sủa. Nó sủa vài tiếng rồi hai chân trước của nó làm động tác cào cào xuống nền gạch. Bà nội nhìn theo hướng nó sủa thì là nhận ra chỗ đó là chỗ ngọn dừa ở mép vườn sát bên với vườn nhà hàng xóm. Hồi đó nhà hàng xóm tôi trồng nhiều dừa lắm, cây nào cây nấy cao vượt xa nóc nhà ngói, tán rợp một góc trời. Quả chi chít mà cao quá, hai ông bà nhà bên cũng chả tài nào hái được, đành thi thoảng có người cháu câm điếc lên chơi thì nhờ chú đó trèo lên hái hộ, xong xuôi lại cho nhà e một hai quả. Giống gì mà nước dừa nhìn kỹ nó lại hơi có ánh đỏ. Bà nội cứ xuýt xoa nhà ông T xin đâu được giống dừa ngọt nước, cái ngon thế. Lại quay lại tình hình lúc đó. Nghe con chó sủa một cách kì cục, bà nội tôi mới nheo mắt nhìn về phía đó. Dưới nền trời hắt ánh sáng vàng nhợt nhạt của mặt trăng, nổi bật lên là dáng vẻ kì dị của những tàu lá dừa khổng lồ lúc đó chỉ toàn một màu đen thẫm đang đứng yên vì lặng gió. Trên thân cây cao chót vót, dưới mấy trái dừa là một thứ gì đó mà theo lời Bà nội kể là khó mà diễn tả được. Nó không phải là một cái bóng đen hay trắng như các bạn đã biết. Mà nó mờ mờ, không rõ nét nhưng lại để con người có thể nhìn thấy được. Trông nó giống như một ảo ảnh màu xám nhàn nhạt đang bám trên thân cây dừa. Bà nội đứng hình mất nửa phút, mắt không chớp nhìn chăm chăm vào " nó ". Sau đó, con Vàng lại càng sủa to hơn khiến bà như hoàn hồn, miệng ú ớ kêu ông em. Lúc bà quay lại nhìn thì tất nhiên, nó đã biến mất. Bà nội vội vàng vào lay ông dậy, kể đầu đuôi thì ông nội tôi gạt đi, giọng ngái ngủ nói rằng bà mắt nhắm mắt mở rồi nhìn gà hoá cuốc. Bà nội cũng im lặng trở vào giường nằm vì có thể ông tôi nói đúng. Chỉ có con Vàng là vẫn tiếp tục đứng ở đầu hè bên ngoài, thi thoảng lại sủa lên vài tiếng gọn lỏn.   Mời các bạn đón đọc Ma Chó của tác giả Cố Sự Viên.
Khách Trọ Và Xác Sống
Trong ba buổi tối đầu tiên của "trò chơi tử thần", bằng những cách thức không thể tưởng tượng nổi, cả ba nhà văn đầu tiên đều đã vi phạm quy tắc trò chơi, và tất nhiên… sự trừng phạt đáng sợ cũng đã bắt đầu. Những câu chuyện mới vẫn liên tục được viết ra dưới ngòi bút của các tác giả: Căn nhà thuê với giá tiền rẻ mạt, nữ chủ nhà với nhiều thói quen lập dị, kẻ giết người với thủ đoạn biến thái, tất cả có liên quan gì đến nhau? Thời đại của "xác sống" đã tới, để chạy trốn hiện thực, không ít người chủ động lựa chọn việc trở thành "xác sống", thứ vi rút mới rốt cục là món quà của Thượng Đế, hay là sự bắt đầu của tuyệt diệt? Cùng với các câu chuyện này, những sự kiện kì quái liên tiếp xảy ra, nỗi sợ hãi vô hình đang đè nặng lên tâm trí của mỗi người trong cuộc. Họ còn gặp phải những điều gì? "Người tổ chức" rốt cục là ai? Mục đích của kẻ đó là gì? Tất cả những bí ẩn đó liệu có được hé lộ? *** Tác giả Ninh Hàng Nhất tên thật là Ninh Hàng, là nhà văn chuyên viết tiểu thuyết trinh thám kinh dị. Anh bắt đầu nghiệp viết từ năm 1999, tới nay đã là một tay bút chuyên nghiệp kiêm biên kịch phim. Tác phẩm của anh được đăng trên nhiều các tạp chí, trang mạng lớn của Trung Quốc, còn được dịch và đăng trên các tạp chí ngoại văn. Một số tác phẩm tiêu biểu có thể kể đến “Tiếng đêm”, “Hẹn với thần chết”, “Chuyến đi sống còn”, “Lời nguyền ngày tận thế”. Ninh Hàng Nhất được đánh giá là cây đại thụ trong làng tiểu thuyết trinh thám mới, là “Alfred Hitchcock” của Trung Quốc. Bộ tiểu thuyết trinh thám 1/14 Trò chơi tử thần gồm có 5 tập hiện đã được xuất bản xong tại Việt Nam, đã được khá nhiều độc giả Việt đón nhận, được đánh giá là bộ tiểu thuyết trinh thám xen lẫn kinh dị gây tiếng vang lớn. Trò chơi cấm là một trong những cuốn series trinh thám mới nhất của tác giả này được xuất bản tại Việt Nam.   Bộ 1/14 gồm có: Trò Chơi Tử Thần Khách Trọ Và Xác Sống Lời Cảnh Báo Người Thừa Thứ 14 14 Ngày Kinh Hoàng *** Đây có lẽ là quyển sách mang lại cho bạn cảm xúc cực kỳ quái dị! Quái ở đây bao gồm nhiều thứ mang lại lắm, ví như: 3 câu chuyện nhỏ với thể loại cùng sắc thái rất khác biệt, thậm chí thấy rõ sự thoát tuyến của tác giả qua từng chương truyện 1, truyện sau lệch pha truyện trước. Sau mỗi câu chuyện bạn gần như muốn bế mỏ, hẻm biết nói gì luôn, hẻm nói được bạn đành viết vậy. Câu chuyện số 1: viết về linh môi sư, linh môi sư là gì? Hiểu nôm na thế này, họ là mấy bà đồng, thầy pháp có khả năng gọi hồn, nhập xác, lên đồng các loại, đi kèm với họ bù chú chu sa hay mấy câu thiên linh địa linh gì đó (trong truyện k gặp câu nói huyền thoại ấy khiến bạn khá tiếc nuối ). Với phần này, tác giả kể chuyện với phong cách úp mở dẫn dụ đến buồn ngủ nhưng vì “nóng trong người” quá ngủ hổng được. Đến cuối cùng vỡ lẽ ra cớ sự rồi nhớ lại lời giải thích của nhỏ bạn gái Quý Ninh, bạn thật sự bùng cháy. Câu chuyện số 2: nói chung đây là câu chuyện cái gì cũng nhất, nhất toàn diện, cả ưu lẫn khuyết, ví như: hấp dẫn nhất mà cũng sạn nhiều nhất, lôi cuốn nhất mà tình tiết cũng dư thừa nhất nhưng nổi bậc hơn cả là lòi ra một đồng phạm theo kiểu bá đạo nhất, khiến bạn chỉ biết câm nín, chửi không được mà khen cũng không xong. Bạn có cảm giác bị Ninh Hàng Nhất gày hàng. Ơ sao bạn nói thế ư? Chuyện là vầy, vì trc khi tác giả Lake kể câu chuyện này, anh đã cho mọi người biết anh k chuẩn bị, kể đến đâu anh chế đến đó nên nhiều khi sẽ không chỉnh chu. Đó, trc khi lâm trận ng ta đã rào trc đón sau rồi, bạn muốn bắt bẻ sao đây.) Câu chuyện thứ 3 là câu chuyện khiến bạn lâm vào tình trạng quái dị. Khái quái đại khái thế này. Trích mẫu đối thoại của bạn và em trai bạn. Bạn: ê, nếu cho mày trường sinh bất tử trẻ mãi không già nhưng mất hết tư duy, trí thông minh chỉ bằng con gián mà có tự nguyện biến đổi không? Em trai: cái thể loại nhảm nhí gì đây? Xin lỗi, cái chủ đề mang tính XÀM HỌC đó để mình bà nghiên cứu đi, tui đi ngủ….. Hazz, nội dung của phần 3 nôm na là thế đó, thằng e không tham gia thảo luận vấn đề mang tầm nhảm học nên bạn tự nghiên tự cứu 1 mình. Sau tận tình suy gẫm bạn kết luận: vấn đề này bên ngoài nhìn vào thấy nó xàm, đọc một hồi cũng thấy nó xàm thiệt nhưng bao bọc bên trong cái xàm là vài cái vấn đề xã hội với nhiều quan điểm khác nhau hiện đang tranh cãi mà không có hồi kết thúc. Ví như kiểu: bệnh nhân chết não trở thành ng thực vật không có khả năng phục hồi, thì có nên rút ống thở để họ giải thoát hay không? Hoặc như những người bị bệnh nan y phải trãi qua quá trình trị liệu đau đớn, sống chỉ là gượng hơi tàn, vậy có nên thuận theo yêu cầu của họ mà cho tự sát nhân đạo? ……những vấn đề nhức nhối này đã dc tg biến tấu, trang điểm lại thành vấn đề Xác Sống nhốm màu khoa học viễn tưởng 1 cách mới mẻ, độc đáo. Trong 3 câu chuyện thì phần cuối là phần hay nhất ( mặc dù đọc oải nhất), ý nghĩa nhất và khiến bạn thích nhất, nổi sùng và cũng khen nhất (khen: Ninh Hàng Nhất hay khi setup cho Lạc Thần và Thằng bạn Tiểu Phùng chỉ mới 17 tuổi>>tg quá tỉ mĩ, nắm bắt tốt tâm lý và suy nghĩ của độ tuổi này mà khai thác. Sáng tác vậy mới là sáng tác, vô cùng có tâm ) Sách dịch rất mượt, bạn k phát hiện thấy lỗi type nhưng có 1 đoạn dịch bạn khá khó chịu, thời buổi này rồi mà còn dịch là NGƯƠI – TA, đừng có mang ý cảnh ra mà nói với mình, không chấp nhận, nếu dựa vào ý cảnh và Thái độ nhân vật lúc đó phải là MÀY – TAO mới phải, cho dù ng đó có là nhà xã hội học cũng phải thốt lên những từ như thế) Điểm : 7 Người viết: Tà Ngô Cảm nhận của mình về quyển 2 của series 1/14 là vẫn hấp dẫn và lôi cuốn không thua quyển 1. Trong 14 nhà văn được – lựa – chọn ấy, đã có người bị trừng phạt do phạm luật, có người luôn ở tình thế căng thẳng chờ đợi thần chết gọi tên, có người vắt óc suy nghĩ tác phẩm mới,và hơn hết là có kẻ đang bày mưu tính kế lẫn thưởng thức trò chơi chết chóc do hắn tạo nên… Linh môi, Khách trọ, và Xác sống là 3 nhân vật tượng trưng cho 3 câu chuyện được kể ở quyển 2. Dù vẫn còn vài điểm thiếu thuyết phục nhưng mình nghĩ 3 câu chuyện mới này đa sắc, sống động và mang nét mềm mại hơn chứ không “khô” như trước. Đặc biệt là truyện về Xác sống khiến mình có nhiều cảm xúc hơn bình thường, thậm chí còn nghĩ nếu được tách thành một tác phẩm riêng biệt, được đầu tư chăm chút hơn, phát triển hơn…thì chắc sẽ rất tuyệt. Về phần nội dung chính, sự nhận diện các nhà văn dần rõ ràng hơn, nhiều bí ẩn mới đã phát sinh, và diễn biến đã vượt ra khỏi sức tưởng tượng của mình, chẳng thể nào đoán nổi tiếp theo sẽ xảy ra việc gì. Có thể nói đây chính là điểm hấp dẫn nhất của series 1/14. Rất nhiều câu đố được đưa ra để đánh đố không chỉ người chơi mà còn chính là độc giả. Câu này chưa xong đã sang câu khác, câu kế…và mức độ ngày càng cao. Vì vậy cứ lôi cuốn và kích thích mình đọc không ngừng để dõi theo và suy đoán. Tuy nhiên, đây cũng có thể là điểm khiến mình thất vọng và sẽ điên lên nếu cuối cùng không có câu trả lời thuyết phục cho những vấn đề này. Và không biết có phải vì mục đích thách thức độc giả suy luận không mà hầu như các nhân vật trong truyện, dù không phải thám tử, cảnh sát… nhưng họ cũng là nhà văn trinh thám mà, dù tài năng đầy mình nhưng dù đã 6 ngày trôi qua, trước hàng loạt biến cố kỳ quái chẳng thấy ai trổ tài suy luận gì, thậm chí các nhân vật này quá “hiền”, dù hung thủ đâu cấm họ hành động. Mong sớm ngày được đọc quyển 3, và sẽ được chứng kiến những màn suy luận đặc sắc của các nhà văn, nếu không thì thật không hợp lý. À, và mong truyện này trước khi kết thúc có thêm nhiều người đọc để cùng suy luận, chứ mình là lung tung cả lên.   Mời các bạn đón đọc Khách Trọ Và Xác Sống của tác giả Ninh Hàng Nhất.
Hana, Alice Và Lời Nguyện Của Linh Hồn Judas
Tin tức về một nam sinh lớp 9B bị mưu sát lan truyền khắp trường Ishinomori. Cậu là ai? Kẻ nào đã giết cậu và với mục đích gì? Tất cả vẫn phủ tấm màn bí ẩn. Nhưng vụ án mạng dường như chỉ là khởi đầu của mọi chuyện. Linh hồn của cậu trở về từ Ma giới, buông lời nguyền độc địa tới các học sinh lớp 9B. Lời nguyền vô tình gắn kết hai cô bé Arisugawa – học sinh mới chuyển đến trường Ishinomori, và Hana – người đã trốn trong nhà một năm bởi vết thương lòng trong quá khứ. Nhằm điều tra sự thật về lời nguyền của Judas, hai cô bé cùng dấn thân vào một chuyến phiêu lưu kỳ lạ và bất ngờ thay, trên hành trình đó họ đã tìm ra lời giải cho những hoài nghi về bản thân mình. *** Review Hana, Alice Và Lời Nguyện Của Linh Hồn Judas by Iwai Shunji: Cuốn sách này được mình mua bởi tên tác giả: Otsuichi. Mình từng rất ấn tượng các truyện của Otsuichi bởi cốt truyện độc đáo, mặc dù cách dẫn truyện khá đơn giản và chỉ sử dụng thủ pháp giấu nhân vật chính dưới góc nhìn thứ nhất và tráo đổi góc nhìn giữa các câu chuyện nhỏ. Từ Goth đến Zoo và ấn tượng bởi “7 căn phòng”, mình tìm đến Alice, Hana và lời nguyền của linh hồn Judas cùng tâm trạng háo hức mong chờ xem thử lần này, Otsuichi sẽ đưa câu chuyện nào ra cho độc giả. Nhưng có lẽ vì mong chờ quá nhiều nên mình có cảm giác câu chuyện này chưa thật sự đáp ứng được mình. Hoặc có thể do giọng văn dịch, hoặc do khung truyện là của người khác được Otsuichi viết lại...nhưng dù với bất kì lý do nào, thì mình cũng không đánh giá cao Alice, Hana và lời nguyền của linh hồn Judas cho lắm. Nó quá nông. Nông về nội dung và cũng nông về cảm xúc khi đọc truyện. Về nội dung, thì câu chuyện quá đơn giản. Truyện kể về Arisugawa - một cô bé 14 tuổi vừa đổi từ họ cha sang họ mẹ mới chuyển đến một khu phố xa lạ, sống bên cạnh căn nhà có đầy hoa cùng người chủ là cô Arai trông có vẻ kì quặc. Cuộc sống của Arisugawa càng bị đảo lộn hơn khi chỗ ngồi của cô bé là vị trí cũ của một người tên Judas - kẻ được cho là thuộc về “Ma giới”. Chịu sự kì thị xa lánh của bạn cùng lớp, Arisugawa không thể chấp nhận được việc đó và cô bé quyết định đi tìm chân tướng sự việc, từ đây, mọi việc dẫn đến nhiều tình huống ngẫu nhiên bất ngờ hơn nữa. Nhìn chung, câu chuyện của Arisugawa - hay Alice (chơi chữ của từ “Arisu” đồng âm với Alice trong bảng chữ cứng Katakana) khá đơn giản. Động cơ của cô bé chỉ là muốn kết nối với phần còn lại của lớp học và thay đổi cuộc sống của mình, mặc dù tác giả có đưa thêm vào chi tiết bố của Alice làm cảnh sát hình sự, nhưng sự xuất hiện của ông trở nên dư thừa và mờ nhạt đến độ khiến mình cảm thấy bực bội. Mình đã hy vọng rằng câu chuyện sẽ có diễn tiến kịch tính hơn khi người bố làm hình sự nói đến các vụ án, nhưng cuối cùng câu chuyện lại trở về với những lấn cấn rất đời thường và nhỏ bé của những cô bé cấp 2. Về tuyến nhân vật, câu chuyện bị dư thừa khá nhiều nhân vật. Trong khi tình tiết toàn truyện chỉ xoay quanh hai nhân vật chính là Alice và Hana - cô bạn đã nghỉ học 1 năm trời vì lỡ làm người con trai mình thích bị phản ứng với nọc ong đang không biết sống chết. Nhưng một loạt các nhân vật phụ được nêu ra và “làm quá” lên với vẻ bí ẩn khiến câu chuyện bị loãng hẳn đi, khiến độc giả như mình cảm thấy chán nản khi phải theo dõi tiếp. Người mẹ làm nhà văn của Alice được nhắc đến vài lần nhưng rồi cũng trôi tuột đi mà không để lại ấn tượng gì, tương tự với vấn đề múa ballet của nhân vật chính được nhắc tới trong vài chương cũng không nêu ra được vấn đề nào, hoặc cô bạn kì lạ vẽ pháp trận kêu gọi Ma giới được dành hẳn 2 chương dài để kể về...mẹ của cô bé cũng gây khó hiểu cho người đọc. Quá nhiều nhân vật thừa thãi, chiếm dụng hết phần lớn mạch truyện chỉ khiến người đọc cảm thấy mong chờ một cái kết xứng tầm hơn thế. Tâm lý nhân vật được nhắc đến nhưng không thực sự sâu. Mình rất mong chờ tác giả đào sâu hơn về tâm lý của Hana hoặc nhân vật Mutsumi nhưng đáng tiếc, người đọc chỉ có thể nhìn thấy các tình tiết ngớ ngẩn của hai cô bé cấp hai cố gắng liên hệ lại với một người chưa rõ sống chết theo cách phức tạp hoá. Hana và Mutsumi thực sự là hai nhân vật ấn tượng nhất trong truyện nếu được khai thác tâm lý tốt. Một là hikikomori (tương tự như NEET - người không học vấn, không việc làm, không có mối quan hệ xã hội) bởi chấn thương tâm lý về việc lỡ tay khiến người mình thích bị sốc phản ứng với nọc ong. Một là người bị bắt nạt khi vô tình ngồi trúng vị trí xui xẻo trong lớp, phải chịu sự ghẻ lạnh của một xã hội thu nhỏ tại trường học. Nếu nhấn sâu được vào điểm này thì mình cho rằng câu chuyện sẽ cuốn hút hơn nhiều. Cả câu chuyện khiến mình đọng lại một chút về việc bắt nạt học đường tại Nhật Bản (được nhắc qua rất mơ hồ trong vài đoạn), và tâm lý dễ hoảng hốt của lứa thanh thiếu niên tự nhốt mình trong nhà bởi những lý do nhỏ nhặt. Hướng giải quyết của câu chuyện cũng khá lằng nhằng, trong khi nhân vật trong truyện có thể lựa chọn một phương pháp nhanh chóng dễ dàng hơn nhiều. Vì thế, cả câu chuyện bị thổi phồng lên ở đoạn đầu và kết thúc quá nhẹ nhàng về sau cuối. Nó khiến mình không thực sự thoả mãn hoặc thích thú như khi đọc Zoo hoặc Goth trước đó. Dĩ nhiên, cuối truyện kết thúc khá thoả đáng. Cách Hana quay lại trường học cũng khiến mình cảm nhận được tính chất “bầy đàn” của một xã hội thu nhỏ, khi có được một lý do để đặt niềm tin, thì dù điều đó có lố lăng đến mấy họ đều lắng nghe và gật đầu lia lịa, chẳng khác gì một bầy cừu non nghe gõ chuông là chạy ngay đến bất kể ở phía xa kia là sói hay người chăn cừu. Tóm lại, Alice, Hana và lời nguyền của linh hồn Judas có lẽ sẽ thích hợp với các bạn thích anime ở lứa tuổi từ 13-17 hơn. Vì nó khá đơn giản, dễ đoán và nhẹ nhàng. Nếu cần một cuốn sách đọc để giải trí cho lứa tuổi thiếu niên, thì có lẽ nó rất thích hợp. Nhưng với mình thì Alice, Hana và lời nguyền của linh hồn Judas chưa thực sự đạt tới mức tiêu chuẩn để mình gọi nó là một cuốn sách có nội dung tốt. Đánh giá: 5/10. *** Sau cùng thì, tôi quyết định sẽ không oán trách Otsuichi là người đã chuyển thể anime này thành tiểu thuyết, hay Shunji Iwai là tác giả của cốt truyện gốc, mà sẽ là NHÃ NAM vì đã lừa tình tôi và khiến cho tôi có một kì vọng sai lệch vào cuốn truyện này ????   ___ Hana, Alice, và lời nguyền của linh hồn Judas (Thôi không rating nữa vì cảm xúc khi đọc đã bị ảnh hưởng quá nhiều) (Nhưng chắc chắn là sẽ không đạt 7/10 đâu)   —   Hana, Alice, và lời nguyền của linh hồn Judas được Nhã Nam giới thiệu là một cuốn truyện trinh thám kinh dị, kể về một vụ án mạng kì dị được miêu tả là “4 Judas đã giết 1 Judas, và giờ đây linh hồn của Judas đang quay về báo thù”.   Nhưng BÙM!! Méo phải ????   Bình thường mình sẽ không spoil, nhưng lần này xin được nói ngay trọng tâm vấn đề ở đầu bài, và rồi chi tiết phân tích sẽ để xuống dưới. Mong rằng có ai muốn đọc nó thì sẽ không rơi vào tình trạng như mình, lỡ đặt kì vọng vào nó với cái tag “trinh thám, kinh dị” mà Nhã Nam in ngoài bìa sách để rồi khi kết thúc đến dòng cuối cùng là phẫn uất tràn trề. Đọc xong từ sáng mà giờ mới viết để xả được, ngứa ngáy hết cả người.   CUỐN SÁCH NÀY NÓ ĐÁCH PHẢI TRINH THÁM KINH DỊ ĐÂU   —   Phải nói là cuốn sách này là một sự lừa tình vô cùng hoàn hảo.   Thứ nhất là bìa và tựa sách, nghe đã thấy bí ẩn, và khi kết hợp “lời nguyền” với hình ảnh hai nữ sinh dễ tạo cảm giác cho độc giả đây thuộc thể loại vụ án ẩn nấp dưới truyện ma học đường, hay mấy cái như bảy điều bí ẩn ở trường mà học sinh Nhật vẫn kháo nhau đó. Bìa mang tông đen đỏ chủ đạo, cái tông màu mà nhìn vào là nghĩ ngay đến những chủ đề không lành mạnh, thiết kế bìa để che khuất mặt nhân vật lại càng khiến cho những hoài nghi tăng dần lên về những bí ẩn của nó.   Thứ hai là thể loại sách, bìa sau NN in chình ình 2 chữ “trinh thám, kinh dị”.   Và thứ ba là nhà văn đã chắp bút cho tác phẩm này, OTSUICHI, một nhà văn đã vốn nổi tiếng với lối hành văn đặc trưng và những cốt truyện độc nhất vô nhị, kì dị đến quái đản mà độc giả vẫn nói vui là chắc ổng phải hít quá nhiều cần, nhai quá nhiều thuốc mới có thể nghĩ ra những ý tưởng quái dị như vậy.   Và bùm, bạn Hồ đã bị lừa một cách ngoạn mục ????   Đoạn đầu khá ổn và đúng kiểu “trinh thám, kinh dị”, nhưng dần đến khúc giữa thì bắt đầu có vấn đề, cảm giác nó hơi bị lệch mạch đi và không khí truyện bắt đầu khác hẳn. Mình cũng không hẳn là kì vọng quá cao vì mình biết cốt truyện không phải là của Otsuichi nên chắc chắn sẽ không thể khớp với cách thể hiện của ổng được, nhưng trong đầu mình lúc đó đã nghĩ, rằng dẫu sao ổng cũng là người viết, và plot của nó cũng phải tầm dạng không tệ và gần với phong cách của ổng thì mới phù hợp được chứ. Thế nên, mình đã vẫn còn hi vọng và đọc tới cuối, dẫu sao sách cũng khá mỏng, mình đọc trong có 1 ngày đã hết. Và rồi khi gập sách lại, cảm xúc của mình đã hòa quyện trong phẫn nộ và thất vọng ???? Ban đầu là thất vọng, nhưng sau khi suy ngẫm lại thì nó liền chuyển sang phẫn nộ.   LÀ BỞI VÌ CUỐN NÀY NÓ MÉO PHẢI TRINH THÁM KINH DỊ   Lúc đọc đến giữa quyển, mình có đi search thông tin về bản gốc, là anime của Shunji Iwai. Cái poster của nó trông trong sáng và bình thường một cách kì lạ, khác hẳn với cái bìa của NN, hoàn toàn chẳng gợi một chút không khí bí ẩn nào cả. Lúc đó mình cũng nghi nghi rồi, nhưng khi đọc thêm một đoạn nữa thì mình đã có thể hoàn toàn khẳng định, và đến cái kết thì thôi phải ráng kìm nén.   CUỐN NÀY NÓ MÉO PHẢI TRINH THÁM KINH DỊ MÀ CHỈ ĐƠN GIẢN LÀ CHUYỆN ĐỜI THƯỜNG XEN CHÚT BÍ ẨN THÔI   Mình thề mình thề mình thề mình thề.   Nếu đứng dưới góc nhìn nhận rằng cuốn truyện này thuộc thể loại Slice of Life, Slight Mystery thì nó hoàn toàn không tệ. Một câu chuyện về học đường, có nhiều điều khó hiểu xảy ra, khó khăn của nhân vật chính, sự móc nối đến một nhân vật thứ hai có liên quan cũng như tìm hiểu những bí ẩn xoay quanh một nhân vật trọng tâm trong quá khứ, và rồi là con đường tiến đến sự giải đáp cho tất cả những điều đó. Có mở, có kết, có nút thắt, có tháo nút, có li kỳ nhưng không quá phức tạp, và một cái kết dễ vừa lòng phần đông độc giả. Một câu chuyện nhẹ nhàng, đọc để giải trí, cho vui hoặc thư thái thì rất thích hợp, giống như là cầm lên một quyển sách nhẹ đọc vào những phút giây giải lao để thư giãn đầu óc vậy.   Nhưng không, mình đã không thể làm được điều đó ????   Bởi vì tất cả những điểm lừa tình ở trên đã hợp tác với nhau đánh vào tâm trí của mình và hình thành nên kì vọng rằng đây là một cuốn truyện trinh-thám-kinh-dị, khiến mình đọc nó dưới góc nhìn nhận của thể loại trinh-thám-kinh-dị. Và mọi người biết gì không? NẾU CUỐN SÁCH NÀY MÀ LÀ THỂ LOẠI TRINH THÁM KINH DỊ THÌ NÓ SẼ DỞ TỆ MỘT CÁCH THẢM HỌA LUÔN   Slice of Life chú trọng vào những tình tiết đời thường, nhẹ nhàng, dù có những khúc mắc hay bí ẩn xảy ra thì nó cũng sẽ không quá nặng nề, chỉ vừa đủ để khiến độc giả tò mò và quan trọng nhất là đem đến sự thư thái, thoải mái và thỏa mãn. Trong khi đã là trinh thám, kinh dị thì vụ án phải ra trò, phải khiến độc giả hồi hộp và rùng mình, phải khiến độc giả bị cuốn theo với khao khát tìm ra sự thật, phải khiến độc giả sốt sắng khi lật sang trang sách tiếp theo và phải khiến độc giả ồ lên hốt hoảng trước một sự thật được tiết lộ.   Đọc Hana Alice, mình thấy các tình tiết của nó trôi qua một cách bình lặng đến đáng sợ luôn, không phải là không có thăng trầm, nhưng nó quá nhạt để có thể coi là một “vụ án kinh dị”. Cũng có khá nhiều khúc mắc, hiểu lầm và những bí ẩn khó hiểu, nhưng khi được giải đáp ra thì thành ra nó lại quá ư là… nhạt, và thậm chí là có một chi tiết lúc giải ra được mình còn thấy nó cực kì nhảm nhí. Nó quá-đơn-giản, giống như là cố tình bày vẽ ra một vỏ bọc hào nhoáng nhưng bên trong chất lượng lại chỉ dừng ở mức trung bình thôi vậy. Có những tình tiết dường như là cao trào của bộ truyện, mang tính nắm trùm và là trọng tâm chủ yếu xoay quanh hành trình của hai nhân vật chính, thì lại có một cái kết thiếu muối đến mức dốc ngược cả lọ đổ vào cũng được. Chúng được thêu dệt nên bằng một vẻ bề ngoài bí ẩn, ma mị, nhưng kết cục kết cấu bên trong lại chẳng có gì phức tạp và xoắn vặn, cảm giác như nâng mình lên chưa đủ cao đã lại thả tõm xuống dưới vực thẳm vậy, thất vọng tràn trề. Nhân vật A có hành động khó hiểu, gây náo loạn những người xung quanh, mình đã cứ đinh ninh chắc mẩm hẳn là đầu óc của người đó có vấn đề, tâm lí không được bình thường và biết đâu sẽ còn ẩn chứa cả những nguyên do tâm thần nào đó. Nhưng không, chẳng có cái quái gì cả, chẳng có nguyên do sâu xa gì đằng sau nó, tất cả chỉ được giải thích bằng những lí do đến nước ốc cũng không mặn bằng, thực nản đến không thể tả.   Nếu đọc Hana Alice với tư thế của việc đọc một tác phẩm đời thường, tâm trí mình cũng sẽ bình lặng mà dừng lại ở chỗ đây chỉ là một câu chuyện đời thường, không có gì phức tạp cả đâu, không có ai bị điên hay tâm thần phân liệt đâu, mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi và kiểu gì cũng sẽ êm đẹp mà. Mặc dù mình cũng chẳng thích đọc những tác phẩm nhẹ nhàng mang tính giải trí bởi với mình đã đọc là phải đọc những cuốn khó hiểu, phức tạp hay có nhiều vấn đề về mảng tâm lí để còn mổ xẻ nghiên cứu, nhưng nếu đã biết trước là nó thuộc thể loại đấy thì ít nhất khi đọc mình còn có tâm lí đi đúng hướng và không suy nghĩ quá nhiều. Nhưng NN và sự lừa tình của cuốn sách đã hướng mình sang tư thế của việc đọc trinh thám kinh dị, khiến mình kì vọng vào độ phức tạp của vụ án, khiến mình kì vọng vào sự khắc họa tâm lí nhân vật, khiến mình kì vọng vào những bí ẩn và khiến mình kì vọng vào việc sẽ có plot twist tát thẳng vào mặt mình như cách Otsuichi đã từng làm trong những cuốn sách trước của ổng. Nhưng không, chẳng có gì cả. Nếu không kì vọng thì cùng lắm mình chỉ thở dài vì đọc không đúng thể loại yêu thích, thấy cũng không tệ nhưng không có ấn tượng gì, và rồi dần dần sẽ quên luôn. Nhưng nó đã cho mình kì vọng, nên về cuối khi không được đáp ứng mình liền rơi tõm xuống hố thất vọng, thất vọng vì đã kì vọng, và rồi phẫn nộ vì nó đã gieo rắc kì vọng vào đầu mình để rồi thành ra thế này.   Đấy là còn chưa kể đến việc, có quá nhiều tình tiết, chi tiết thừa, chỉ nên để làm tình tiết phụ, nói ít thôi và lướt nhanh qua đi, và thậm chí là bỏ quách đi luôn cũng được vì nó chẳng ảnh hưởng gì đến cái xương chính cả. Nhưng không, chúng lại được nói kĩ, không đến mức quá sa đà nhưng nó cũng kiểu ngang ngửa với một tình tiết chính vậy, dù cho nó chẳng ăn nhập gì với “vụ án” và chẳng có gì móc nối với những chi tiết khác cả. Và nó khiến cho câu chuyện dù ngắn nhưng vẫn rườm rà, thi thoảng lại lạc đề mà chẳng hiểu trọng tâm nó bay đi đâu, khi đọc mình đã thử suy luận xem ở đây có gài cái gì không, có gì đáng để lưu tâm mà sau này có thể nhắc lại và trở thành một mấu chốt quan trọng nào đó không. Nhưng không, chẳng có cái gì cả, ngoài một đống tình tiết bên lề thừa thãi.   Tác phẩm này có bản manga với nét vẽ khá xinh, mình có lướt qua thì thấy đoạn kết có hơi khác trong light novel. Tuy nhiên mình không còn có một chút kiên nhẫn hay mong muốn nào đi xem cả bản anime với manga để đối chiếu với light novel như đã từng làm với Confession nữa, cho dù mình đã từng tính làm như vậy khi dang đọc đến nửa quyển, cho dù anime chỉ là một movie ngắn và manga cũng chỉ có đâu 12 chap. Là bởi vì mình đã nản lắm rồi, mình quá chán vì bị lừa, mình cảm thấy quá mất thời gian với cuốn sách thiếu muối này rồi và chẳng muốn dây dưa gì đến nó nữa. Nhẽ ra với những đầu sách khác là mình tính kế tống luôn đi đấy, nhưng vì lần này nó lại được viết bởi Otsuichi, idul của mình, nên thôi thì cất tủ giữ lại làm kỉ niệm.   Nhắc về Otsuichi, hành văn của cuốn này vẫn đúng cái chất giọng của ổng, không phải quá đặc biệt nhưng đọc là nhận ra ngay. Ở cuốn trước của ổng mà mình đọc, GOTH, ổng miêu tả tâm lí và xây dựng hình tượng nhân vật quá tuyệt vời, đọc mà bị cuốn luôn vào dòng cảm xúc của nhân vật, vậy nên sang cuốn này, mình có khá thất vọng khi tâm lí nhân vật được miêu tả rất sơ sài, không có điểm nhấn, nông choèn choẹt và chả đọng lại trong đầu mình cái gì cả. Mình có hai giả thuyết, một là cuốn này Otsuichi viết khi bút lực chưa được tốt bằng GOTH, và hai là chính bản gốc của nó cũng sơ sài như thế, truyện lại không có tag psychological nên ổng cũng không thể quá đi vào miêu tả tâm lí và khiến cho nó trở nên nặng nề. Nhưng dù sao thì mình cũng chẳng muốn kiểm chứng làm gì cả, vì nó cũng chẳng thay đổi được gì cách nhìn nhận của mình dành cho cuốn sách. Mà nói thật là, nếu plot kiểu này là phong cách của Shunji Iwai thì nó chẳng hợp với Otsuichi chút nào đâu, và nó cũng chẳng hợp với mình luôn. Vì Otsuichi cũng có từng viết truyện tình cảm nhẹ nhàng rồi, là Calling You đó, và đọc vẫn hay hơn cuốn này nhiều.   Nói chung là sách lừa tình, nội dung truyện nhẹ nhàng nói về tình bạn, không tệ nhưng cũng chẳng có gì đặc sắc, và cái kết thì như light novel dành cho thiếu nhi.   —   Chắc đây là bài review ngắn nhất của mình từ hồi bắt đầu nghiêm túc viết review dài :))))))   Phải nói là cuốn này có hơi gợi mình liên tưởng tới quãng thời gian mình đọc cuốn Ánh trăng (Gekkou) của Sakura LN, cũng kiểu đoạn đầu trinh thám bí ẩn đoạn sau bay quách sang chuyện đời thường tình cảm lãng mạn. Cơ mà để nói thì cái kết của Gekkou vẫn nhảm nhí hơn Hana Alice nhiều, và so với cái độ ức chế đến tột cùng của mình khi đọc xong Gekkou thì cảm xúc khi đọc xong Hana Alice vẫn còn thư thái chán lắm.   Và mọi người biết điều gì vui nhất không, đó là vừa rồi mình cũng có dạo xem review ngắn của một số bạn khác trên mấy trang rating thì cũng có rất nhiều người nghĩ giống mình về khoản lừa tình của cuốn sách này. Mong là thông qua bài review này mình sẽ cứu rỗi được những bạn nào đang lưỡng lự cân nhắc mua và đọc Hana Alice để các bạn đỡ mất thời gian rồi lại bị kết cục như mình ????   Thông tin ngoài lề thay cho lời kết là cái series này có tận 2 phần. Phần 1 là The Case of Hana and Alice (và được dịch ra tiếng Việt bằng một cái tên vô cùng mỹ miều là “Hana, Alice, và lời nguyền của linh hồn Judas”), và phần 2 là Hana and Alice, là live action dành cho teengirl và lần này thay vì cuốn vào một vụ án (dù cho nó cũng chẳng giống vụ án lắm) thì Hana và Alice lại bị cuốn vào một cuộc tình tay ba đúng kiểu tình cảm học đường lãng mạn. Mời các bạn đón đọc Hana, Alice Và Lời Nguyện Của Linh Hồn Judas của tác giả Otsuichi.
Mục Dã Quỷ Sự
“Ma Thổi Đèn - Mục Dã Quỷ Sự” là tác phẩm Thiên Hạ Bá Xướng khổ tâm sáng tác trong vòng 4 năm, giải đáp toàn bộ những thắc mắc/mơ hồ trong “Ma Thổi Đèn”! Đây là một cuốn tiểu thuyết hỗn hợp hiện thực & hư cấu, trộm mộ & thám hiểm. Tác phẩm là nơi tác giả tập hợp những câu chuyện ly kỳ thú vị mà bản thân đã trải qua, tràn ngập màu sắc huyễn ảo, thể hiện giá trị văn hoá truyền thống bác đại tinh thâm cùng sức tưởng tượng vô cùng phong phú của tác giả. *** Về bộ Ma Thổi Đèn: Ma thổi đèn Phần một: Thành Cổ Tinh Tuyệt Mê Động Long Lĩnh Trùng Cốc Vân Nam Thần Cung Côn Luân Phần hai: Mộ Hoàng Bì Tử Quy Khư Nam Hải Thi vương Tương Tây Vu hiệp Quan Sơn Mô Kim Hiệu Úy Thiên Hạ Bá Xướng sau khi nhượng quyền thương hiệu Ma thổi đèn đã viết tiếp câu truyện về ba mô kim hiệu úy trong hệ liệt mới của mình tên Mô Kim Hiệu Úy. Cuốn đầu tiên trong bộ Mô Kim Hiệu Úy được viết vào năm 2015 tên Mô Kim Hiệu Úy - Cửu U Tướng Quân. Hiện tại Thiên Hạ Bá Xướng đã viết tới cuốn thứ hai là Mô Kim Hiệu Úy - Câu Thi Pháp Vương nhưng sau đó đã dừng lại. Mô Kim Quyết Quỷ môn thiên sư Một phần khác cũng của tác giả viết. Nội dung kể về những năm 60 của thế kỉ XX, Hồ Bát Nhất và Tuyền béo được phân công về tham gia sản xuất kiến thiết tại Hắc Long Giang, binh đoàn nông khẩn, nông trường số 17 của sư đoàn 3. Trung đội trưởng an bài ba người là Hồ Bát Nhất cùng Tuyền béo và nhân viên liên lạc trực ở lại để trông coi vật tư, còn mình thì dẫn theo những người khác rời khỏi nông trường. Mấy người ở lại trông coi nông trường, phát hiện củi gỗ trong nhà kho ngày càng ít. Thì ra là do một con hồ ly kiếm chuyện báo thù, lén lút lấy đi củi. Ít hôm sau, một trận bão tuyết trước giờ chưa từng thấy ập đến, mấy người dự tính bắt con hồ ly, chẳng ngờ gặp phải một đàn sói từ Siberia tới đang tán loạn chạy bão, vì chạy thoát thân nên đi theo con hồ ly chui vào một cái hang đất, vô tình phát hiện một cổ mộ từ thời nhà Liêu bị che giấu từ vạn năm trước. Mục Dã Quỷ Sự “Ma Thổi Đèn - Mục Dã Quỷ Sự” là tác phẩm Thiên Hạ Bá Xướng khổ tâm sáng tác trong vòng 4 năm, giải đáp toàn bộ những thắc mắc/mơ hồ trong “Ma Thổi Đèn”! Đây là một cuốn tiểu thuyết hỗn hợp hiện thực & hư cấu, trộm mộ & thám hiểm. Tác phẩm là nơi tác giả tập hợp những câu chuyện ly kỳ thú vị mà bản thân đã trải qua, tràn ngập màu sắc huyễn ảo, thể hiện giá trị văn hoá truyền thống bác đại tinh thâm cùng sức tưởng tượng vô cùng phong phú của tác giả. Do Ngự Định Lục Nhâm chấp bút: Năm 2011, nhà sách Kim Thành (Trung Quốc) đã xuất bản bộ Ma Thổi Đèn mới, dưới sự nhượng quyền của tác giả Thiên Hạ Bá Xướng, người viết là Ngự Định Lục Nhâm. Ngự Định Lục Nhâm là một nhóm tác giả viết văn, gồm sáu người. Do được phép của Thiên Hạ Bá Xướng mà nhóm Ngự Định Lục Nhâm đã viết ra bộ Ma Thổi Đèn mới dựa theo 8 cuốn đầu. Cuốn đầu tiên tên Ma Thổi Đèn - Thánh Tuyền Tầm Tung. Không chỉ dừng lại ở 1 cuốn, Ngự Định Lục Nhâm còn viết thêm: Ma Thổi Đèn - Thánh Tuyền Tầm Tung  Ma Thổi Đèn - Phủ Tiên Độc Cổ  Ma Thổi Đèn - Sơn Hải Yêu Trủng  Ma Thổi Đèn - Tương Tây Nghi Lăng  Ma Thổi Đèn - Trấn Khố Cuồng Sa *** Tiếng súng ầm ầm làm rung động đất trời của cuộc khởi nghĩa Vũ Xương cuối cùng đã khiến cho Trung Quốc thoát khỏi gông cùm xiềng xích nặng nề của chế độ quân chủ phong kiến kéo dài suốt mấy nghìn năm qua, đồng thời đưa đất nước bước vào một thời đại mới, thời đại của những xung đột dữ dội giữa xu hướng cải cách tiến bộ và những phong tục tập quán lạc hậu, cổ hủ. Những năm đầu Trung Hoa Dân Quốc, tình hình xã hội đặc biệt hỗn loạn, không chỉ có chiến sự liên miên giữa các nhóm phiến quân, mà còn xuất hiện đợt thiên tai trăm năm mới gặp “Bắc hạn Nam lụt", khiến cho khắp mọi nơi đều rơi vào cảnh màn trời chiếu đất, hàng trăm hàng vạn người trở thành nạn dân, để có được miếng ăn qua ngày, nhiều người bất chấp tất cả lên núi làm thổ phỉ, hoặc giở thủ đoạn thất đức buôn bán một số mặt hàng cấm như thuốc lá lậu, vũ khí, thậm chí là cả con người. Vậy nên vẫn có câu “Mười năm khói lửa ngập trời, chúng sinh tứ hải một đời bi ai!” Thường nói: “Thịnh thế cổ đổng, loạn thế hoàng kim", trong những năm tháng binh hoang mã loạn ấy, chỉ có những thỏi vàng sáng bóng lấp lánh mới được coi là thứ tiền tệ có giá trị nhất. Tuy nhiên trong mắt những tên trộm mộ, dưới thời cuộc như hiện giờ, mọi thứ như luật pháp hay đạo đức đã không còn tác dụng, đây chính là thời cơ tốt nhất để đào sâu xuống những mộ cổ, lấy đi những đồ vật quý giá được chôn giấu bấy lâu nay. Những tên trộm mộ già đời kinh nghiệm đầy mình, tất nhiên, cũng sẽ không bỏ lỡ cơ hội ngon ăn như vậy. Đợi một ngày tình hình chính trị ổn định, giá cổ vật sẽ lại một lần nữa tăng lên chóng mặt, đến lúc đó đem những thứ lấy được bán ra, liền có thể dễ dàng kiếm được một món tiền lớn. Một tên trộm mộ tự xưng là “Mã Vương Gia" cùng hai đồng bọn của hắn - Lão Bắc Phong và Phí Vô Kỵ, chính là nhìn thấy cơ hội ở ngay trước mắt, bèn tính toán thừa dịp hai phe quân phiệt đóng quân ở phụ cận sông Ứng Nê giao chiến với nhau, khiến cho lão bách tính xung quanh phải bỏ thôn chạy nạn không còn một ai, lập tức động thủ nhằm vào một toà cổ mộ vô danh bên cạnh bờ sông. Mã Vương Gia tên thật là Mã Vương Thành, bởi vì kinh nghiệm trộm mộ cực kỳ phong phú, lại có không ít thủ đoạn tinh ranh khó lường, hơn nữa nhãn lực hết sức cao thâm, thậm chí có người còn nói trên trán hắn mọc ra con mắt thứ ba, không cần biết dưới lớp đất kia có chôn cổ mộ kiểu gì, bất luận nông sâu như nào, hắn ta chỉ cần trong nháy mắt là đã có thể nhìn ra được đầu mối, cho nên mới bị người ta nói thành ra như vậy. Tuy nhiên đối với những người tương đối quen thuộc bản lĩnh của Mã Vương Gia, tự nhiên đều biết hắn ta không hề mọc ra con mắt thứ ba nào trên trán cả, chỉ tôn trọng gọi là “Quan Sơn Mã Gia". Mã Vương Gia đã để mắt tới toà cổ mộ bên cạnh dòng Ứng Nê này không phải mới ngày một ngày hai, địa điểm là tại một khu rừng cách bờ sông một đoạn không xa lắm. Vật đổi sao dời, nhiều năm trôi qua, núi non thung lũng dần dần bị san bằng, gò mả cùng bia đá dẫn đường cũng biến mất từng ngày, không phải người trong nghề tuyệt đối không có cách nào phát hiện ra chúng. Nếu lấy tay gạt bỏ đám cỏ khô héo vàng bên trên, dưới lớp bùn dày chừng nửa thước, liền có thể thấy được từng viên một gạch mộ vô cùng lớn, khe hở giữa các viên gạch được gia cố bằng nước thép nung chảy, nếu muốn trong thời gian ngắn đào ra được mộ cổ bên dưới, chỉ có cách là sử dụng thổ pháo cho thổi tung một lỗ lớn. Chỉ là khu vực này lại nằm ngay sát đường lớn, tuy rằng có chút hoang vu vắng vẻ, nhưng là con đường chính bắt buộc phải đi qua mỗi lần họp chợ, trước kia thỉnh thoảng vẫn thường có người qua người lại cho nên rất khó tìm cơ hội để hạ thủ, cho dù trong đêm lén lút dùng thổ pháo nổ tung tường mộ, cũng có khả năng làm kinh động đến đội dân đoàn (Trans: Tổ chức vũ trang ở địa phương của bọn cường hào địa chủ thời xưa ở Trung Quốc) hoặc cảnh sát. Do đó Mã Vương Gia tuy rằng sớm đã nhòm ngó đến nơi này nhiều lần, nhưng vẫn chậm chạp chưa dám làm ra bất cứ động tĩnh gì. Ấy thế mà chiến loạn kéo tới, đột nhiên khiến cho khu vực này trở thành một nơi không dấu chân người, chuyện này đối với Mã Vương Gia mà nói thì quả thật là một cơ hội trời ban hiếm có, hắn liền lập tức bắt tay cùng với hai tên trộm mộ khác cũng có chút tiếng tăm - “Lão Bắc Phong” với biệt tài thông thạo sử dụng thuốc nổ, cùng tay hảo thủ sức lực hơn người “Phí Vô Kỵ", để tránh bị người khác nhòm ngó sinh nghi, ba người đều đóng giả thành đạo nhân, mang theo một số đồ nghề chuyên dụng, chất đầy trên lưng mấy con lừa, ngày nghỉ đêm đi, từ từ tiếp cận bờ sông Ứng Nê. Sở dĩ con sông này có tên là “Ứng Nê", bởi vì trong lòng sông một nửa là nước còn một nửa là bùn đất phù sa, dù cho hạn hán hay lũ lụt, trước sau vẫn luôn ngập trong bùn nhão như này. Những năm gần đây, lưu lượng nước đổ về sông Ứng Nê càng ngày càng ít dần, vốn lòng sông từ đầu cũng phải rộng đến mấy trượng, lại bị phù sa chia tách thành mấy đoạn sông, chỉ khi nào nước mưa lên cao đến đỉnh điểm, mới thỉnh thoảng liền thành một dòng. Trong lòng sông mọc lên đầy những bụi cỏ cao vài thước, có nhiều người từ nơi khác đi ngang qua không biết tình hình khu vực này, lúc đi ngang qua định bụng ghé xuống sát bờ sông tranh thủ vốc miếng nước uống hoặc để rửa mặt gì đó, trong tình huống không hề có chút chuẩn bị nào, nếu một chân vô tình đạp phải vũng bùn bên dưới đám cỏ khô, rất dễ bị mắc kẹt rồi bỏ mạng một cách oan uổng, không một ai có thể nói rõ rốt cuộc đã có biết bao nhiêu người phải chôn thây tại đây. Chỉ là con sông này bởi vì chết quá nhiều người, ngoại trừ lạch nước hẹp ở giữa lòng sông còn có thể tạm coi là sạch ra, đại bộ phận những đoạn sông khác quanh năm suốt tháng đều chảy ra thứ nước đen ngòm, một mùi hôi thối tởm lợm toả ra khắp xung quanh. Thời điểm đám người Mã Vương Gia tới được bên bờ Ứng Nê, mặt trời đã ngả về tây, hoàng hôn sớm đã buông xuống. Bởi vì trước đó đám người Mã Vương Gia đã tới nơi này không ít lần để quan sát tình hình địa thế, cho nên bọn họ gần như không tốn một chút sức lực nào đã tìm thấy vị trí cổ mộ, liền đem bức tường gạch kiên cố chuẩn bị đào ra. Lão Bắc Phong đi trước dẫn đầu, dùng ngón tay gõ gõ lên những viên gạch mộ to lớn, thăm dò vị trí bên dưới. Hai người Mã Vương Gia cùng Phí Vô Kỵ đứng ở một bên chờ đợi, Mã Vương Gia thần sắc nhàn nhã cầm tẩu thuốc hút từng hơi dài, Phí Vô Kỵ thì không được thảnh thơi như vậy, hắn tập trung nhìn chằm chằm vào biến hoá trên khuôn mặt của Lão Bắc Phong, có chút lo lắng sợ rằng số lượng thuốc nổ mang theo không đủ. Lão Bắc Phong không nhanh không chậm, bình tĩnh thăm dò kỹ càng độ dày mỏng của từng viên gạch, rồi nói với hai người kia: “Hai vị lão ca, cái vách sắt này thật sự kiên cố đấy, thuốc nổ chúng ta mang theo tuy rằng không đủ, nhưng theo tôi dự đoán, chỉ cần tập trung hoả lực của thổ pháo đặt vào điểm yếu nhất của bức tường, không mở được một lối to thì ít nhất phải mở được một lối nhỏ, cũng không có gì sai biệt lắm!” Mã Vương Gia nghe thấy vậy, khẽ gật đầu, lên tiếng phân phó: “Thôn dân xung quanh đây đã sớm bỏ chạy hết sạch, chúng ta gây ra động tĩnh lớn một chút cũng không sao, chỉ là cần phải tính toán lượng thuốc nổ vừa phải, chớ nên làm hỏng đồ vật bên trong mộ là được, tiền cả đấy!” Trong ba người Mã Vương Gia chính là thủ lĩnh, sau khi được hắn ta cho phép, Lão Bắc Phong mới dám bắt tay vào động thủ, thuốc nổ pháo dẫn được lắp đặt một cách hết sức thuần thục nhanh chóng, ầm ầm, tiếng nổ rền vang một góc trời, đừng nhìn loại thuốc nổ này được làm từ đất mà coi thường, tỉ lệ phối trộn nguyên liệu bên trong của nó hết sức cao minh, uy lực gây ra khi nổ quả thực không nhỏ, trực tiếp khiến cho đất đá nổ tung rơi xuống như mưa rào, khói bụi mịt mù. Lão Bắc Phong thời trẻ có một quãng thời gian làm việc tại cục Hoả Khí Bắc Dương, đã từng chế tạo đủ các loại thuốc nổ đạn dược, những năm gần đây lại đi theo Mã Vương Gia lăn lộn giang hồ trộm qua không ít mộ cổ, dùng thổ pháo phá tường chính là sở trường của hắn, đợi sau khi khói bụi tan đi, chỉ thấy phần đỉnh của toà cổ mộ vô danh này đã bị thủng ra một lỗ hổng lớn. Lỗ hổng bị thổ pháo cho nổ ra, vị trí vừa vặn nằm ngay trên đỉnh cửa đồng chắn ngang mộ đạo, vòng qua lớp vách sắt kiên cố nhất, nhưng khoảng trống lộ ra phía sau cũng không phải là mộ đạo, bên trong có một tấm bia mộ tạc từ thạch bích được dựng thẳng đứng, ba người không khỏi cảm thấy có chút kỳ quái, làm cái nghề trộm mộ này nhiều năm như vậy, vẫn chưa từng thấy qua nhà nào lại đặt mộ bia ở trong phần mộ cả, đây là phong cách kiểu quái gì vậy? Ngay sau đó mấy người liền đánh bạo cùng nhau tiến về phía trước, hai mắt cẩn thận dò xét từng chút một, ai cũng đều không nhịn được ý nghĩ muốn xem thử xem trên tấm bia đá thạch bích kia rốt cuộc ghi chép thứ gì. Tấm bia này vừa dài vừa phẳng, được chế tạo trông hết sức kỳ lạ, chất liệu được dùng chỉ là loại đá xanh phổ thông rất dễ kiếm, phần đỉnh phía trên chạm khắc một cái đầu quỷ, ngay chính giữa tấm bia lại khắc một dòng chữ lớn xiên xiên vẹo vẹo, các nét chữ gây cho người ta cảm giác quái dị cẩu thả, lộ ra mấy phần tà khí. Trong số ba người bọn họ, chỉ có Phí Vô Kỵ là người thô kệch một chữ bẻ đôi không biết, Lão Bắc Phong tuy rằng nhận biết được một số mặt chữ thường dùng hằng ngày, nhưng hơn phân nửa là nhận sai, cho nên nhiều nhất cũng chỉ biết được chừng hơn trăm mặt chữ đơn giản nhất, hơi phức tạp hơn tí là hắn chịu chết không đọc nổi, đối với lối chữ khắc triện trên bia đá này càng là một chữ cũng không biết. Hai người hắn tiến lên quan sát tấm bia đá này, chẳng khác gì như xem thiên thư, liền nửa chữ cũng không đọc ra được, đành phải quay sang thỉnh giáo Mã Vương Gia rốt cuộc chữ viết bên trên bia đá này có nghĩa là gì. Mã Vương Gia là người có học vấn uyên bác, lại thông hiểu cổ kim, tự nhiên là không làm khó được hắn, dòng chữ khắc trên bia đá mặc dù có điểm kỳ lạ, tuy nhiên vẫn chưa phải là loại chữ triện cổ đại phức tạp khó đọc đã sớm thất truyền từ lâu, hơi động não suy nghĩ một chút, trong lòng lập tức thấu hiểu tất cả.   Mời các bạn đón đọc Mục Dã Quỷ Sự của tác giả Thiên Hạ Bá Xướng.